Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1613
Chương 1613:
“Nếu ngày mai bên phía thành phố cờ bạc không có động tĩnh gì thì chúng ta có thể quay về rồi” Nghe Giang Ninh nói như vậy, A Phi đi tới, vừa ngáp vừa nói: “Thăm dò có kết quả gì chưa?” Giang Ninh đang thăm dò? Linh San Nhị Linh Tây Nhiễm Ý Ái?
Hôm nay, anh không thu nhập chỉ nhánh ở thành phố cờ bạc của dòng họ Slanka chính là muốn đợi xem phản ứng của tông chủ Slanka.
Nhờ vào mạng tình báo của tổ chức sát thủ mà bọn họ biết được dòng họ Slanka và Quyền phổ có mối quan hệ với nhau.
Nhưng ngoài tông chủ ra thì dòng họ Slanka còn có mười mấy chi nhánh nữa.
Ít nhất là khoảng hai mươi năm về trước, Quyền phổ đã rơi vào tay dòng họ Slanka, bây giờ liệu rằng Quyền phổ đang ở chi nhánh nào, điều đó ai có thể biết được?
Thỏ khôn sẽ đào ba hang, dòng họ Slanka lại có nhiều chỉ nhánh như vậy, vì thế càng có nhiều nơi để qua mặt người ngoài, an toàn cất giữ Quyền phổ.
Mọi người thường cho rằng mục đích của chỉ nhánh là vì muốn tự chủ, là ý kiến cá nhân của từng người. Nhưng cũng có một vài người biết răng những chi nhánh này còn có một tác dụng khác, đó chính là che mắt người ngoài.
“Nếu tông chủ của dòng họ Slanka vội vã muốn lấy lại chỉ nhánh ở thành phố cờ bạc thì điều đó chứng tỏ Quyền phổ đang ở thành phố cờ bạc.”
Giang Ninh dựa vào ghế salon chìa tay ra, A Phi thẳng thừng lắc đầu.
“Vừa rồi chị dâu nói không cho anh hút thuốc, em không thể làm hại anh” Nói xong, A Phi lấy thuốc lá ra đốt cho mình một điếu, Giang Ninh chớp mắt, khẽ siết chặt nắm tay lại.
“Không phải em muốn từ chức ở miền Bắc đến nhà họ Lâm làm việc hay sao?” “Đúng vậy” A Phi gật đầu còn cố ý nhả ra một hơi khói, trên mặt biểu hiện sự hưởng thụ.
“Em đồng ý rồi” Giang Ninh gật đầu: “Lần này quay về thì sẽ sắp xếp cho em” “Lời này là thật sao?” “Anh là đại ca của em, có bao giờ lừa gạt em đâu” “Đại ca! Anh thật là một đại ca tốt của em! Anh sắp xếp cho em chức vụ gì vậy?” “Một chức vụ rất quan trọng” Giang Ninh đứng lên đứa tay phẩy phẩy cố tình nhíu cái mị ừng làm cho cả phòng ám mùi thuốc lá, dọn dẹp sạch sẽ trước khi anh đi ngủ” Nói xong anh mặc kệ A Phi, quay về phòng đóng cánh cửa sầm lại, A Phi vui vẻ vỗ đùi cười ha ha.
Giang Ninh và những người khác chờ đợi một ngày trời nhưng cũng không có một chút tin tức nào đưa đến của dòng họ Slanka. Xem ra, bọn họ đã đoán đúng, tang lễ của Cơ Đức rất đơn giản, thậm chí Amy cũng không được công bố, chỉ mấy bộ phận đại biểu trong dòng họ tới dâng hoa.
Bầu không khí nghiêm túc kỳ lạ, tất cả mọi người đều mặc quần áo đen làm cho người ta cảm giác càng thêm nặng nề.
Giang Ninh đi đến, Amy tự mình đến tiếp đón. So với trước đây, bây giờ Amy giữ khoảng cách với Giang Ninh rất rõ ràng, càng rõ hơn là bản thân càng phải giữ gìn khoảng cách.
Giang Ninh tăng hoa, Amy cúi người trả lời cảm ơn. Tang lễ kết thúc, Amy tiễn những vị khác khác xong mới đi đến bên cạnh Giang Ninh.
“Anh có lời muốn hỏi em chăng” Cô ta mặt vô cảm hai mắt đỏ ửng: “Đi cùng với em” Bên trong phòng đọc sách, chỉ có hai người Amy và Giang Ninh.
Nếu là trước đây, ở chỗ riêng tư như vậy, nhất định Amy sẽ trêu đùa Giang Ninh, thậm chí còn nhảy đến nữa. Nhưng bây giờ, cô ta không có tâm trạng này, càng không có dũng khí này.
“Trước khi ba em chết, đúng là có nói một số chuyện mà em không hiểu cho lắm” “Ba nói, dòng họ muốn thủ tiêu bọn em, chỉ vì bọn họ sợ sệt thứ gì đó, muốn bảo vệ thứ gì đó” Amy không giấu giếm gì cả, cô ta biết, chỉ cần dòng họ của cô ta vẫn còn ở thành phố, vậy tương lai muốn sống sót thì nhất định phải dựa vào quyền lực của Giang Ninh. Chỉ có Giang Ninh mới có thể cho bọn họ con đường sống sót.
“Xem ra ba của cô biết không ít chuyện nhỉ” Giang Ninh nói: “Ông ta nói không sai, dòng họ Slanka đang bảo vệ một vài thứ, nhưng tôi không thể nói cho cô biết được, những thứ này các người không có tuổi nắm giữ” Anh nói thẳng vào vấn đề khiến mặt của Amy biến sắc.
“Anh biết sao?” “Tôi biết một chút thôi” Giang Ninh nói: “Cụ thể là thứ gì, sợ rằng cần cô tự mình đi tìm” Anh đứng dậy không nói rõ ràng bất cứ lời gì, bởi bây giờ Amy cũng không thể chú tâm lắng nghe được.
“Chẳng qua là tôi nhắc nhở cô, chờ cô nghĩ ra, nhớ mang theo thứ đó đến Đông Hải” Giang Ninh đưa tay? Nhĩ Ái San Hầu Ý Lục Ý? Vỗ bả vai Amy một cái.
“Nếu ngày mai bên phía thành phố cờ bạc không có động tĩnh gì thì chúng ta có thể quay về rồi” Nghe Giang Ninh nói như vậy, A Phi đi tới, vừa ngáp vừa nói: “Thăm dò có kết quả gì chưa?” Giang Ninh đang thăm dò? Linh San Nhị Linh Tây Nhiễm Ý Ái?
Hôm nay, anh không thu nhập chỉ nhánh ở thành phố cờ bạc của dòng họ Slanka chính là muốn đợi xem phản ứng của tông chủ Slanka.
Nhờ vào mạng tình báo của tổ chức sát thủ mà bọn họ biết được dòng họ Slanka và Quyền phổ có mối quan hệ với nhau.
Nhưng ngoài tông chủ ra thì dòng họ Slanka còn có mười mấy chi nhánh nữa.
Ít nhất là khoảng hai mươi năm về trước, Quyền phổ đã rơi vào tay dòng họ Slanka, bây giờ liệu rằng Quyền phổ đang ở chi nhánh nào, điều đó ai có thể biết được?
Thỏ khôn sẽ đào ba hang, dòng họ Slanka lại có nhiều chỉ nhánh như vậy, vì thế càng có nhiều nơi để qua mặt người ngoài, an toàn cất giữ Quyền phổ.
Mọi người thường cho rằng mục đích của chỉ nhánh là vì muốn tự chủ, là ý kiến cá nhân của từng người. Nhưng cũng có một vài người biết răng những chi nhánh này còn có một tác dụng khác, đó chính là che mắt người ngoài.
“Nếu tông chủ của dòng họ Slanka vội vã muốn lấy lại chỉ nhánh ở thành phố cờ bạc thì điều đó chứng tỏ Quyền phổ đang ở thành phố cờ bạc.”
Giang Ninh dựa vào ghế salon chìa tay ra, A Phi thẳng thừng lắc đầu.
“Vừa rồi chị dâu nói không cho anh hút thuốc, em không thể làm hại anh” Nói xong, A Phi lấy thuốc lá ra đốt cho mình một điếu, Giang Ninh chớp mắt, khẽ siết chặt nắm tay lại.
“Không phải em muốn từ chức ở miền Bắc đến nhà họ Lâm làm việc hay sao?” “Đúng vậy” A Phi gật đầu còn cố ý nhả ra một hơi khói, trên mặt biểu hiện sự hưởng thụ.
“Em đồng ý rồi” Giang Ninh gật đầu: “Lần này quay về thì sẽ sắp xếp cho em” “Lời này là thật sao?” “Anh là đại ca của em, có bao giờ lừa gạt em đâu” “Đại ca! Anh thật là một đại ca tốt của em! Anh sắp xếp cho em chức vụ gì vậy?” “Một chức vụ rất quan trọng” Giang Ninh đứng lên đứa tay phẩy phẩy cố tình nhíu cái mị ừng làm cho cả phòng ám mùi thuốc lá, dọn dẹp sạch sẽ trước khi anh đi ngủ” Nói xong anh mặc kệ A Phi, quay về phòng đóng cánh cửa sầm lại, A Phi vui vẻ vỗ đùi cười ha ha.
Giang Ninh và những người khác chờ đợi một ngày trời nhưng cũng không có một chút tin tức nào đưa đến của dòng họ Slanka. Xem ra, bọn họ đã đoán đúng, tang lễ của Cơ Đức rất đơn giản, thậm chí Amy cũng không được công bố, chỉ mấy bộ phận đại biểu trong dòng họ tới dâng hoa.
Bầu không khí nghiêm túc kỳ lạ, tất cả mọi người đều mặc quần áo đen làm cho người ta cảm giác càng thêm nặng nề.
Giang Ninh đi đến, Amy tự mình đến tiếp đón. So với trước đây, bây giờ Amy giữ khoảng cách với Giang Ninh rất rõ ràng, càng rõ hơn là bản thân càng phải giữ gìn khoảng cách.
Giang Ninh tăng hoa, Amy cúi người trả lời cảm ơn. Tang lễ kết thúc, Amy tiễn những vị khác khác xong mới đi đến bên cạnh Giang Ninh.
“Anh có lời muốn hỏi em chăng” Cô ta mặt vô cảm hai mắt đỏ ửng: “Đi cùng với em” Bên trong phòng đọc sách, chỉ có hai người Amy và Giang Ninh.
Nếu là trước đây, ở chỗ riêng tư như vậy, nhất định Amy sẽ trêu đùa Giang Ninh, thậm chí còn nhảy đến nữa. Nhưng bây giờ, cô ta không có tâm trạng này, càng không có dũng khí này.
“Trước khi ba em chết, đúng là có nói một số chuyện mà em không hiểu cho lắm” “Ba nói, dòng họ muốn thủ tiêu bọn em, chỉ vì bọn họ sợ sệt thứ gì đó, muốn bảo vệ thứ gì đó” Amy không giấu giếm gì cả, cô ta biết, chỉ cần dòng họ của cô ta vẫn còn ở thành phố, vậy tương lai muốn sống sót thì nhất định phải dựa vào quyền lực của Giang Ninh. Chỉ có Giang Ninh mới có thể cho bọn họ con đường sống sót.
“Xem ra ba của cô biết không ít chuyện nhỉ” Giang Ninh nói: “Ông ta nói không sai, dòng họ Slanka đang bảo vệ một vài thứ, nhưng tôi không thể nói cho cô biết được, những thứ này các người không có tuổi nắm giữ” Anh nói thẳng vào vấn đề khiến mặt của Amy biến sắc.
“Anh biết sao?” “Tôi biết một chút thôi” Giang Ninh nói: “Cụ thể là thứ gì, sợ rằng cần cô tự mình đi tìm” Anh đứng dậy không nói rõ ràng bất cứ lời gì, bởi bây giờ Amy cũng không thể chú tâm lắng nghe được.
“Chẳng qua là tôi nhắc nhở cô, chờ cô nghĩ ra, nhớ mang theo thứ đó đến Đông Hải” Giang Ninh đưa tay? Nhĩ Ái San Hầu Ý Lục Ý? Vỗ bả vai Amy một cái.
Bình luận facebook