Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 522
Chương 522: Công ty mới thành lập
Rất nhanh sau đó, Tiêu Chính Văn đã nhận được thông tin liên quan đến Westley.
Đội doanh nghiệp nước ngoài này đang chuẩn bị đầu tư vào khu thương mại tổng hợp Tu Hà, ước tính sơ bộ thì số tiền đầu tư là năm tỷ!
Một số tiền đầu tư lớn như vậy quả thực sẽ khiến vô số doanh nghiệp và gia tộc tranh giành nhau vỡ đầu mẻ trán để giành được cơ hội hợp tác với bọn họ.
Có lẽ vừa nãy Khương Văn Kỳ đến đây chính là vì việc này.
Tiêu Chính Văn nghĩ một lúc, quyết định bảo Khương Vy Nhan đi thử.
“Vợ à, gần đân có một đội doanh nghiệp nước ngoài tới Tu Hà đầu tư, hay là em đi đàm phán thử xem?”
Tiêu Chính Văn bước vào phòng khách của biệt thự, nói với Khương Vy Nhan vẫn đang đọc sách.
“Đội đầu tư doanh nghiệp nước ngoài?”
Khương Vy Nhan nhướng mày, vẻ mặt nghi hoặc, sau đó nói: “Em chưa từng đàm phán với đội đầu tư doanh nghiệp nước ngoài bao giờ, hay là bỏ đi, đội đầu tư như vậy em không thể giành được cơ hội hợp tác đâu, bây giờ em cũng chẳng có công việc gì, thay mặt ai đi đàm phán đây?”
Tiêu Chính Văn cười nói: “Không phải vừa nãy nói rồi sao? Em làm sếp, đương nhiên là thay mặt công ty của mình rồi”.
“Hả? Công ty của em á?”, Khương Vy Nhan sững sờ.
Tiêu Chính Văn sờ đầu Khương Vy Nhan, nói: “Ừ, công ty đã chuẩn bị xong hết rồi, vài ngày nữa, em đi đàm phán hợp đồng với đội đầu tư nước ngoài đi”.
“Nhưng mà… em có thể sao?”, Khương Vy Nhan nghi hoặc hỏi, có chút không tự tin về bản thân.
Bởi vì, trước đây cô được nhà họ Khương chống lưng. Hơn nữa, còn vì thân phận chủ soái Bắc Lương của Tiêu Chính Văn nên mới lấy được mấy cái hợp đồng.
Bây giờ, Tiêu Chính Văn đã không còn là chủ soái Bắc Lương nữa, đối phương lại là đội đầu tư doanh nghiệp nước ngoài, chỉ dựa vào bản thân, thật sự có thể sao?
“Anh tin em”, Tiêu Chính Văn nghiêm túc nói.
Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, sau đó gật đầu nói: “Vâng, vậy để em thử xem”.
Buổi tối khi đã ăn cơm xong.
Tiêu Chính Văn đến một quán trà đã được hẹn trước.
Bên ngoài quán trà, có một vài vệ sĩ, tất cả đều mặc vest đen, ánh mắt sắc bén.
Tiêu Chính Văn trực tiếp bước vào phòng trà, Westley đã đợi trong đó từ lâu, lúc này khi ông ta nhìn thấy Tiêu Chính Văn xuất hiện ở cửa liền vội vàng đứng dậy, vẻ mặt vô cùng kích động, hồ hởi tiến lên đón tiếp, ông ta khom lưng cúi gập người chín mươi độ, cung kính nói: “Long Vương tôn kính, được gặp lại anh là niềm vinh dự của tôi”.
Westley có thân hình cao ráo, nước da trắng bóc, tướng mạo khá đẹp trai, ngũ quan tinh tế, là nét đẹp điển hình của người phương Tây.
Tiêu Chính Văn bình thản liếc nhìn Westley, vỗ vai ông ta, nói: “Được rồi, không cần khách sáo như vậy”.
Westley vội vàng đứng thẳng người, sau đó vươn tay ra hiệu bảo Tiêu Chính Văn ngồi xuống.
Sau đó, ông ta ngồi đối diện Tiêu Chính Văn, tự tay pha trà cho anh, nói: “Long Vương, xa cách vài năm, không ngờ rằng anh lại xuất hiện ở Tu Hà”.
Tiêu Chính Văn bình thản đón lấy tách trà do Westley pha, nhấp một ngụm, sau đó nói: “Tôi cũng không ngờ rằng ông lại đến Tu Hà đầu tư”.
Westley mỉm cười nói: “Long Vương, sau khi nhận được điện thoại của điện Thần Long, tôi đã lập tức sắp xếp công việc tới gặp anh, không biết Long Vương đáng kính có chuyện gì căn dặn? Westley tôi nhất định sẽ dốc hết sức làm!”
Tiêu Chính Văn gật đầu, nói: “Cũng không có chuyện gì lớn, tôi muốn đề cử một ứng viên sáng giá cho vị trí đối tượng hợp tác ở Tu Hà lần này của ông, hi vọng ông có thể hợp tác với người đó”.
“Người mà Long Vương đề cử! Ồ, vậy thì nhất định rất ưu tú! Xin Long Vương cứ yên tâm, cơ hội hợp tác lần này nhất định sẽ thuộc về người đó, tôi chỉ không biết ứng cử viên mà ngài Long Vương vô cùng coi trọng này là ai vậy?”
Westley hỏi.
“Vợ tôi”, Tiêu Chính Văn bình thản trả lời.
Nghe thấy vậy, trên mặt Westley lộ rõ vẻ kinh ngạc, đồng tử giãn ra, nói: “Gì cơ? Là vợ của Long Vương á? Vậy thì chẳng phải là Long Mẫu sao?”
Nghe thấy câu này, Westley vô cùng kích động, nói: “Không ngờ rằng tôi lại được hợp tác với Long Mẫu, quả thực là quá may mắn rồi!”
“Không biết người phụ nữ như thế nào lại may mắn như vậy, trở thành vợ của Long Vương đây, được Long Vương yêu chiều hết mực như vậy”.
“Phải biết rằng, danh tiếng của Long Vương ở trời Tây sánh ngang với danh tiếng của mười hai ngôi đền ấy chứ! Thậm chí, đến cả công chúa của hoàng tộc Elizabeth cũng mê mẩn anh! Nếu công chúa biết anh đã kết hôn rồi nhất định sẽ đau lòng lắm đây”.
Tiêu Chính Văn cười nhạt, giải thích: “Cô ấy đã cứu tôi một mạng”.
Nghe thấy câu này, Westley càng thêm kinh ngạc, đồng thời cũng hiểu ra.
Long Mẫu đã cứu Long Vương một mạng, bảo sao.
“Xin Long Vương yên tâm, lần hợp tác này, tôi nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa”, Westley nghiêm túc nói.
Tiêu Chính Văn gật đầu, lại nhấp thêm một ngụm trà, sau đó đứng dậy rời đi.
Hai ngày sau.
Tiêu Chính Văn đưa Khương Vy Nhan ra ngoài.
Trên đường đi, Khương Vy Nhan ngồi sau chiếc moto nhỏ của anh, cô trang điểm nhẹ, hiếu kỳ hỏi: “Chồng à, anh đưa em đi đâu thế?”
Tiêu Chính Văn cười nói: “Đến nơi thì em sẽ biết thôi, tạm thời bảo mật”.
Một lúc sau, Tiêu Chính Văn đưa Khương Vy Nhan đến một tòa nhà thương mại, anh đậu xe xong, đưa cô đi thẳng lên lầu.
“Nhìn xem, đây là vị trí của công ty mới của em sau này đấy”, Tiêu Chính Văn hồ hởi giới thiệu với Khương Vy Nhan.
Khương Vy Nhan nhìn khu văn phòng trống trải trước mặt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, hỏi: “Đây là công ty của chúng ta à?”
Tiêu Chính Văn bước lên trước, nghiêm túc nhìn Khương Vy Nhan, nắm chặt hai bả vai cô, nói: “Không, là của em, sau này, đây là thế giới của em, cuộc sống mới của em sẽ bắt đầu từ đây”.
Hai mắt Khương Vy Nhan đỏ hoe, nước mắt giàn giụa.
Cô ôm chầm lấy Tiêu Chính Văn, cảm động nói: “Chồng à, cám ơn anh…”
Tiêu Chính Văn ôm Khương Vy Nhan, nói: “Ngốc ạ, anh là chồng em, cám ơn gì chứ”.
Hai ngày sau, công ty chính thức thành lập.
Mặc dù công ty không lớn, nhưng đây chính là nơi ước mơ của Khương Vy Nhan được ra khơi.
Hai ngày qua, cô cũng đã học cách giải quyết sơ bộ công việc của công ty, không ngừng tuyển người, tìm kiếm những ứng viên có năng lực.
Cuối cùng, dưới sự đề xuất của Tiêu Chính Văn, công ty mới đã tuyển được bốn người, cũng coi như là chính thức hoạt động.
Ba ngày sau, sự việc đoàn doanh nghiệp nước ngoài của Westley tới đầu tư đã gây chấn động toàn bộ Tu Hà.
Khách sạn ông ta ở ngày nào cũng chật kín những ông chủ lớn của doanh nghiệp và các đại diện của gia tộc lớn ở Tu Hà.
Tất cả đều tay xách nách mang, túi lớn túi nhỏ, đứng chờ được gặp Westley.
Tuy nhiên, những ngày qua, bọn họ chưa từng nhìn thấy Westley dù chỉ một lần.
Hôm nay, Khương Vy Nhan trang điểm nhẹ, đưa một trợ lý mới tuyển đến khách sạn nơi Westley đang ở.
Nữ trợ lý vừa mới tốt nghiệp, tính tình ôn hòa, tên là Tô Tĩnh.
“Sếp Khương, chúng ta có thể không? Trước khi tới đây tôi đã nghe ngóng, mấy ngày nay, chưa ai nhìn thấy bóng dáng của đoàn doanh nghiệp nước ngoài này, những tổng giám đốc kiêm chủ tịch của các công ty lớn, còn có các gia chủ thiếu gia của gia tộc cũng đều bị chặn ở cửa”.
Tô Tĩnh yếu ớt hỏi, cô ấy bước xuống xe, trên tay ôm một tập tài liệu.
Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, khẽ cười, nói với Tô Tĩnh: “Không cần nghĩ nhiều làm gì, làm tốt việc cần làm là đã được xem là thành công rồi, như vậy thì chúng ta mới không tiếc nuối”.
Nghe thấy vậy, Tô Tĩnh gật đầu, nói: “Vâng ạ, tổng giám đốc nói rất đúng”.
Nói xong, hai người cùng đi về phía khách sạn.
Tuy nhiên, rất trùng hợp.
Khương Văn Kỳ và Khương Mỹ Nghiên vừa bước xuống từ chiếc Mercerdes-Benz bên cạnh.
Khi nhìn thấy Khương Vy Nhan đi lướt qua, biểu cảm của bọn họ lập tức thay đổi.
“Khương Vy Nhan? Sao cô lại ở đây?”, Khương Văn Kỳ lạnh lùng hỏi.
Rất nhanh sau đó, Tiêu Chính Văn đã nhận được thông tin liên quan đến Westley.
Đội doanh nghiệp nước ngoài này đang chuẩn bị đầu tư vào khu thương mại tổng hợp Tu Hà, ước tính sơ bộ thì số tiền đầu tư là năm tỷ!
Một số tiền đầu tư lớn như vậy quả thực sẽ khiến vô số doanh nghiệp và gia tộc tranh giành nhau vỡ đầu mẻ trán để giành được cơ hội hợp tác với bọn họ.
Có lẽ vừa nãy Khương Văn Kỳ đến đây chính là vì việc này.
Tiêu Chính Văn nghĩ một lúc, quyết định bảo Khương Vy Nhan đi thử.
“Vợ à, gần đân có một đội doanh nghiệp nước ngoài tới Tu Hà đầu tư, hay là em đi đàm phán thử xem?”
Tiêu Chính Văn bước vào phòng khách của biệt thự, nói với Khương Vy Nhan vẫn đang đọc sách.
“Đội đầu tư doanh nghiệp nước ngoài?”
Khương Vy Nhan nhướng mày, vẻ mặt nghi hoặc, sau đó nói: “Em chưa từng đàm phán với đội đầu tư doanh nghiệp nước ngoài bao giờ, hay là bỏ đi, đội đầu tư như vậy em không thể giành được cơ hội hợp tác đâu, bây giờ em cũng chẳng có công việc gì, thay mặt ai đi đàm phán đây?”
Tiêu Chính Văn cười nói: “Không phải vừa nãy nói rồi sao? Em làm sếp, đương nhiên là thay mặt công ty của mình rồi”.
“Hả? Công ty của em á?”, Khương Vy Nhan sững sờ.
Tiêu Chính Văn sờ đầu Khương Vy Nhan, nói: “Ừ, công ty đã chuẩn bị xong hết rồi, vài ngày nữa, em đi đàm phán hợp đồng với đội đầu tư nước ngoài đi”.
“Nhưng mà… em có thể sao?”, Khương Vy Nhan nghi hoặc hỏi, có chút không tự tin về bản thân.
Bởi vì, trước đây cô được nhà họ Khương chống lưng. Hơn nữa, còn vì thân phận chủ soái Bắc Lương của Tiêu Chính Văn nên mới lấy được mấy cái hợp đồng.
Bây giờ, Tiêu Chính Văn đã không còn là chủ soái Bắc Lương nữa, đối phương lại là đội đầu tư doanh nghiệp nước ngoài, chỉ dựa vào bản thân, thật sự có thể sao?
“Anh tin em”, Tiêu Chính Văn nghiêm túc nói.
Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, sau đó gật đầu nói: “Vâng, vậy để em thử xem”.
Buổi tối khi đã ăn cơm xong.
Tiêu Chính Văn đến một quán trà đã được hẹn trước.
Bên ngoài quán trà, có một vài vệ sĩ, tất cả đều mặc vest đen, ánh mắt sắc bén.
Tiêu Chính Văn trực tiếp bước vào phòng trà, Westley đã đợi trong đó từ lâu, lúc này khi ông ta nhìn thấy Tiêu Chính Văn xuất hiện ở cửa liền vội vàng đứng dậy, vẻ mặt vô cùng kích động, hồ hởi tiến lên đón tiếp, ông ta khom lưng cúi gập người chín mươi độ, cung kính nói: “Long Vương tôn kính, được gặp lại anh là niềm vinh dự của tôi”.
Westley có thân hình cao ráo, nước da trắng bóc, tướng mạo khá đẹp trai, ngũ quan tinh tế, là nét đẹp điển hình của người phương Tây.
Tiêu Chính Văn bình thản liếc nhìn Westley, vỗ vai ông ta, nói: “Được rồi, không cần khách sáo như vậy”.
Westley vội vàng đứng thẳng người, sau đó vươn tay ra hiệu bảo Tiêu Chính Văn ngồi xuống.
Sau đó, ông ta ngồi đối diện Tiêu Chính Văn, tự tay pha trà cho anh, nói: “Long Vương, xa cách vài năm, không ngờ rằng anh lại xuất hiện ở Tu Hà”.
Tiêu Chính Văn bình thản đón lấy tách trà do Westley pha, nhấp một ngụm, sau đó nói: “Tôi cũng không ngờ rằng ông lại đến Tu Hà đầu tư”.
Westley mỉm cười nói: “Long Vương, sau khi nhận được điện thoại của điện Thần Long, tôi đã lập tức sắp xếp công việc tới gặp anh, không biết Long Vương đáng kính có chuyện gì căn dặn? Westley tôi nhất định sẽ dốc hết sức làm!”
Tiêu Chính Văn gật đầu, nói: “Cũng không có chuyện gì lớn, tôi muốn đề cử một ứng viên sáng giá cho vị trí đối tượng hợp tác ở Tu Hà lần này của ông, hi vọng ông có thể hợp tác với người đó”.
“Người mà Long Vương đề cử! Ồ, vậy thì nhất định rất ưu tú! Xin Long Vương cứ yên tâm, cơ hội hợp tác lần này nhất định sẽ thuộc về người đó, tôi chỉ không biết ứng cử viên mà ngài Long Vương vô cùng coi trọng này là ai vậy?”
Westley hỏi.
“Vợ tôi”, Tiêu Chính Văn bình thản trả lời.
Nghe thấy vậy, trên mặt Westley lộ rõ vẻ kinh ngạc, đồng tử giãn ra, nói: “Gì cơ? Là vợ của Long Vương á? Vậy thì chẳng phải là Long Mẫu sao?”
Nghe thấy câu này, Westley vô cùng kích động, nói: “Không ngờ rằng tôi lại được hợp tác với Long Mẫu, quả thực là quá may mắn rồi!”
“Không biết người phụ nữ như thế nào lại may mắn như vậy, trở thành vợ của Long Vương đây, được Long Vương yêu chiều hết mực như vậy”.
“Phải biết rằng, danh tiếng của Long Vương ở trời Tây sánh ngang với danh tiếng của mười hai ngôi đền ấy chứ! Thậm chí, đến cả công chúa của hoàng tộc Elizabeth cũng mê mẩn anh! Nếu công chúa biết anh đã kết hôn rồi nhất định sẽ đau lòng lắm đây”.
Tiêu Chính Văn cười nhạt, giải thích: “Cô ấy đã cứu tôi một mạng”.
Nghe thấy câu này, Westley càng thêm kinh ngạc, đồng thời cũng hiểu ra.
Long Mẫu đã cứu Long Vương một mạng, bảo sao.
“Xin Long Vương yên tâm, lần hợp tác này, tôi nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa”, Westley nghiêm túc nói.
Tiêu Chính Văn gật đầu, lại nhấp thêm một ngụm trà, sau đó đứng dậy rời đi.
Hai ngày sau.
Tiêu Chính Văn đưa Khương Vy Nhan ra ngoài.
Trên đường đi, Khương Vy Nhan ngồi sau chiếc moto nhỏ của anh, cô trang điểm nhẹ, hiếu kỳ hỏi: “Chồng à, anh đưa em đi đâu thế?”
Tiêu Chính Văn cười nói: “Đến nơi thì em sẽ biết thôi, tạm thời bảo mật”.
Một lúc sau, Tiêu Chính Văn đưa Khương Vy Nhan đến một tòa nhà thương mại, anh đậu xe xong, đưa cô đi thẳng lên lầu.
“Nhìn xem, đây là vị trí của công ty mới của em sau này đấy”, Tiêu Chính Văn hồ hởi giới thiệu với Khương Vy Nhan.
Khương Vy Nhan nhìn khu văn phòng trống trải trước mặt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, hỏi: “Đây là công ty của chúng ta à?”
Tiêu Chính Văn bước lên trước, nghiêm túc nhìn Khương Vy Nhan, nắm chặt hai bả vai cô, nói: “Không, là của em, sau này, đây là thế giới của em, cuộc sống mới của em sẽ bắt đầu từ đây”.
Hai mắt Khương Vy Nhan đỏ hoe, nước mắt giàn giụa.
Cô ôm chầm lấy Tiêu Chính Văn, cảm động nói: “Chồng à, cám ơn anh…”
Tiêu Chính Văn ôm Khương Vy Nhan, nói: “Ngốc ạ, anh là chồng em, cám ơn gì chứ”.
Hai ngày sau, công ty chính thức thành lập.
Mặc dù công ty không lớn, nhưng đây chính là nơi ước mơ của Khương Vy Nhan được ra khơi.
Hai ngày qua, cô cũng đã học cách giải quyết sơ bộ công việc của công ty, không ngừng tuyển người, tìm kiếm những ứng viên có năng lực.
Cuối cùng, dưới sự đề xuất của Tiêu Chính Văn, công ty mới đã tuyển được bốn người, cũng coi như là chính thức hoạt động.
Ba ngày sau, sự việc đoàn doanh nghiệp nước ngoài của Westley tới đầu tư đã gây chấn động toàn bộ Tu Hà.
Khách sạn ông ta ở ngày nào cũng chật kín những ông chủ lớn của doanh nghiệp và các đại diện của gia tộc lớn ở Tu Hà.
Tất cả đều tay xách nách mang, túi lớn túi nhỏ, đứng chờ được gặp Westley.
Tuy nhiên, những ngày qua, bọn họ chưa từng nhìn thấy Westley dù chỉ một lần.
Hôm nay, Khương Vy Nhan trang điểm nhẹ, đưa một trợ lý mới tuyển đến khách sạn nơi Westley đang ở.
Nữ trợ lý vừa mới tốt nghiệp, tính tình ôn hòa, tên là Tô Tĩnh.
“Sếp Khương, chúng ta có thể không? Trước khi tới đây tôi đã nghe ngóng, mấy ngày nay, chưa ai nhìn thấy bóng dáng của đoàn doanh nghiệp nước ngoài này, những tổng giám đốc kiêm chủ tịch của các công ty lớn, còn có các gia chủ thiếu gia của gia tộc cũng đều bị chặn ở cửa”.
Tô Tĩnh yếu ớt hỏi, cô ấy bước xuống xe, trên tay ôm một tập tài liệu.
Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, khẽ cười, nói với Tô Tĩnh: “Không cần nghĩ nhiều làm gì, làm tốt việc cần làm là đã được xem là thành công rồi, như vậy thì chúng ta mới không tiếc nuối”.
Nghe thấy vậy, Tô Tĩnh gật đầu, nói: “Vâng ạ, tổng giám đốc nói rất đúng”.
Nói xong, hai người cùng đi về phía khách sạn.
Tuy nhiên, rất trùng hợp.
Khương Văn Kỳ và Khương Mỹ Nghiên vừa bước xuống từ chiếc Mercerdes-Benz bên cạnh.
Khi nhìn thấy Khương Vy Nhan đi lướt qua, biểu cảm của bọn họ lập tức thay đổi.
“Khương Vy Nhan? Sao cô lại ở đây?”, Khương Văn Kỳ lạnh lùng hỏi.
Bình luận facebook