• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (42 Viewers)

  • Chương 1196: Giao đấu với Charlie

Lúc này, bên ngoài cửa đã đông nghịt từ lâu.

Cũng không biết đám người của võ tông và không ít ông trùm trong giới kinh doanh ở Giang Trung này nghe tin ở đâu, vậy mà lại theo chân Charlie chạy tới đây để hóng chuyện.

Lúc này, Charlie cao ngạo khoanh tay, lạnh lùng gào vào bên trong biệt thự: “Tiêu Chính Văn! Ra ngoài chịu chết đi”.

Những người trong võ tông từng bị Tiêu Chính Văn chèn ép khi trước và không ít ông trùm thương giới khi nghe thấy mấy chữ bảo Tiêu Chính Văn ra ngoài chịu chết thì trong lòng vô cùng vui sướng!

Chẳng bao lâu sau, Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân dẫn theo mười mấy đệ tử của Thiên Kiếm Tông chậm rãi bước ra khỏi biệt thự.

Charlie cười khẩy nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Mày chính là Tiêu Chính Văn à?”

“Không sai!”

Tiêu Chính Văn tỏ thái độ hờ hững, hơi thở vẫn luôn trầm ổn, bình thản nhìn về phía Charlie.

“Bây giờ mày chỉ còn có hai con đường để đi, hoặc là quy phục về dưới trướng gia tộc Asia Lanci của bọn tao, hoặc là bị tao đánh chết ngay trước cửa nhà!”

Nói xong, Charlie đeo một cái bao tay làm bằng thép.

“Lẽ nào không có con đường thứ ba sao?”

Tiêu Chính Văn cười nhạt nói.

Thấy Tiêu Chính Văn thoải mái như đang chế nhạo mình, sắc mặt Charlie trở nên u ám, cười khẩy nói: “Con đường thứ ba ư? Đương nhiên có chứ, đó là cả nhà mày đều bị giết sạch!”

“Không phải là mày bị giết sao?”

Tiêu Chính Văn híp mắt cười hỏi ngược lại.

Không chỉ Charlie, ngay cả mấy gã đàn ông da trắng đứng bên cạnh gã cũng đều phá lên cười.

Chưa nói đến việc hiện giờ Hoa Quốc đang đàm phán với gia tộc Asia Lanci, dù không có chuyện này, Charlie là người mà Tiêu Chính Văn muốn giết là có thể giết luôn hay sao?

“Có phải mày cho rằng bây giờ mày là Thiên Vương thiên cấp bốn sao thì có thể dễ dàng đánh bại tao?”

Charlie vừa nói vừa cởi bỏ áo khoác ngoài rồi ném sang một bên.

Đồng thời để lộ ra một tấm áo giáp ánh vàng sáng chói!

“Thánh Sư Khải Giáp?”

Tiêu Chính Văn vẫn rất có mắt nhìn.

Tấm áo giáp trên người Charlie gần như tránh được mọi đao kiếm, chẳng hề hấn gì trước nước hay lửa, gần như miễn dịch với tất cả đòn công kích.

Chả trách Charlie lại điên cuồng như vậy, dù có cao hơn gã một bậc thì cũng rất khó làm cho gã bị thương.

Mà mỗi đòn công kích của gã đều có thể trở thành đòn đánh chí mạng.

“Chủ thượng, lớp áo giáp trên người hắn rất khó rách, chi bằng để tôi giao đấu với hắn trước!”

Độ Thiên Chân Nhân vừa nói vừa chuẩn bị tiến lên phía trước.

Tiêu Chính Văn vội vàng ngăn Độ Thiên Chân Nhân lại.

Trước khi tìm ra chỗ sơ hở của bộ áo giáp trên người gã mà vội vàng ra tay thì sẽ phải bỏ mạng trước tiên!

Thiên Vương địa cấp ba sao cũng có thể giết chết Thiên Vương cấp thiên bốn sao!

Hơn nữa, lúc Charlie ra tay có thể không kiêng nể gì, hoàn toàn không cần để tâm tới thế tiến công của đối phương, chỉ cần xông lên ra đòn mạnh tay là được.

Như vậy thì người phải đối đầu với gã sẽ vô cùng bị động.

“Chủ thượng…”

Tiêu Chính Văn khẽ xua tay nói: “Không được mạo hiểm, để tôi!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn vừa đưa tay lấy con dao quân đội năm cạnh ra từ trong ống tay áo.

“Nhìn hành động của mày thì chắc là lựa chọn đường chết rồi!”

Charlie cười gằn sải bước tiến lên trước, giơ hai nắm đấm thép lên, thi thoảng trong không gian lại vang lên âm thanh không khí bị xé toang.

Chẳng trách vũ khí của gã chính là đôi bao tay thép này.

Xét về sức phòng ngự, bất luận là đao kiếm hay giáo rìu thì căn bản cũng không thể làm gã bị thương!

Mà dùng nắm đấm thép này tham gia chiến đấu thì vừa có thể xê dịch lại vừa có thể tiến công.

Sau khi quan sát Charlie một lượt, Tiêu Chính Văn lập tức hiểu ra chiến thuật và chiến pháp của gã!

“Vút!”

Không đợi Charlie ra tay, Tiêu Chính Văn đã tiến công trước, con dao quân đội năm cạnh phi thẳng ra ngoài!

Một điểm sáng sắc lạnh lao thẳng về phía mặt Charlie.

“Hừ! Tài năng thấp kém!”

Dứt lời, Charlie kéo mặt nạ bảo hộ của bộ áo giáp xuống, chỉ để lộ ra cặp mắt màu đen.

“Keng!”

Khoảnh khắc con dao quân đội năm cạnh đâm trúng lớp mặt nạ kim loại thì lập tức loé lên tia lửa.

Thế nhưng điều khiến Tiêu Chính Văn thất vọng là cuối cùng con dao quân đội cũng không thể đâm xuyên qua được lớp áo giáp của Charlie mà lại bắn ngược trở lại.

Thấy vũ khí nổi tiếng của Tiêu Chính Văn không có tác dụng gì với Charlie, trong lòng Độ Thiên Chân Nhân không khỏi lo lắng thay cho Tiêu Chính Văn!

Lúc này, Khương Vy Nhan nghe thấy tiếng tranh cãi đang định mở cửa ra ngoài xem thử, kết quả bị mấy đệ tử của Thiên Kiếm Tông ngăn lại: “Sếp Khương, anh Tiêu đã dặn rồi, anh ấy đang đấu võ, bảo cô tuyệt đối không được ra ngoài để tránh bị thương!”

Khương Vy Nhan khẽ nhíu mày.

Quả thực cô đang mang thai, cũng không giúp được gì cho Tiêu Chính Văn.

Lỡ như vì sự xuất hiện của cô mà khiến Tiêu Chính Văn phân tâm, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

Nghĩ vậy nên cô mới từ bỏ ý định ra ngoài.

Thế nhưng cô vẫn không thể yên tâm như cũ.

Một đệ tử của Thiên Kiếm Tông lấy ra một cái ống nhòm, nói với Khương Vy Nhan: “Sếp Khương, bên ngoài rất lạnh, cô có thể trở về phòng rồi dùng cái này quan sát anh Tiêu chiến đấu!”

Khương Vy Nhan nhận lấy ống nhòm rồi quay người đi lên trên tầng.

Lúc này, Tiêu Chính Văn và Charlie đang lao vào nhau giao đấu kịch liệt.

Charlie liên tiếp tung ra mấy cú đấm, ngay cả góc áo của Tiêu Chính Văn cũng chưa thể chạm tới được.

Mặc dù Tiêu Chính Văn cũng từng không ngừng thử dùng con dao quân đội năm cạnh công kích vào điểm yếu chí mạng của Charlie, thế nhưng vấn đề là lớp giáp sắt trên người đã bao kín lấy cơ thể của gã.

Bất luận Tiêu Chính Văn có tung ra bao nhiêu đợt công kích thì kết quả vẫn như nhau.

Mặc dù nói Charlie không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương, thế nhưng Tiêu Chính Văn cũng sốt ruột y như thế.

Nếu như không tìm được điểm yếu của đối phương thì e rằng bản thân anh sẽ chết vì mệt mất!

Lúc này, đám đông quan sát cũng đều nhìn ra tình hình trước mắt.

Mấy ông trùm trong giới kinh doanh từng có thù với Tiêu Chính Văn đều đắc ý chế nhạo: “Tiêu Chính Văn, không ngờ cậu cũng có ngày này nhỉ!”

“Đúng thế, theo tôi thấy, chi bằng cậu hãy ngoan ngoãn đầu hàng đi, dù gì cậu căn bản cũng không làm người ta bị thương nổi!”

“Tiêu Chính Văn! Tôi đã nói với cậu từ lâu rồi, bảo cậu đừng có ý định làm tổn hại tới Charlie, cậu cứ khăng khăng không chịu nghe, bây giờ thì sao chứ! Có hối hận thì cũng đã muộn rồi!”

Ông Trần bước ra khỏi đám người, chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn phẫn nộ gầm lên.

Mắng ra được câu này giống như nhổ ra được một cục đờm mắc trong cổ họng tám mươi năm, khiến ông Trần vô cùng thoải mái.

Tiêu Chính Văn hoàn toàn không để tâm tới mấy lời mắng chửi và chế nhạo của đám người này, trong đầu không ngừng nghĩ cách để đối phó.

Đây là lần đầu tiên anh đối diện với loại chiến pháp mai rùa như vậy!

Nhớ lại kiến thức bên trong Thiên Sơn Thư Lục có liên quan tới cách giải trừ phương pháp phòng ngự, Tiêu Chính Văn cũng đã thử mấy lần thế nhưng đều không có tác dụng.

Thánh Sư Khải Giáp quả nhiên là trang bị có tính phòng ngự nổi tiếng của Âu Lục!

Dù có là thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ không gì là không phá huỷ được thì cũng chịu bó tay trước lớp áo giáp của Charlie!

“Tiêu Chính Văn, dù mày có dùng hết mọi cách thức thì cũng không làm gì được tao đâu! Dù có là Thiên Thần một sao thì cũng không thể làm tao bị thương được!”

Tiếng cười đắc ý của Charlie phát ra từ phía sau lớp mặt nạ.

“Ồ? Cảnh giới Thiên Thần cũng không thể làm mày bị thương ư? Vậy thì tao phải xem xem lớp mai rùa trên người mày rốt cuộc chịu đựng được bao nhiêu đòn đánh!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn thu lại hết tất cả vũ khí, tung nắm đấm về phía Charlie.

Bốp!

Tiêu Chính Văn đánh vào lưng của Charlie, chấn động đến mức khiến cho gã bị choáng.

Chuyện này là sao vậy chứ?

Lớp áo giáp ngay cả đao giáo cũng không lọt vào nổi mà lại không ngăn được cú đấm của Tiêu Chính Văn ư?

Trong lòng Charlie chùng xuống, thầm thốt lên không ổn rồi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom