Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1171: Cảnh giác với bốn gia tộc lớn
Hợp đồng hợp tác giữa tập đoàn Vy Nhan và tập đoàn y dược Lane vốn không có sai sót gì, nhưng đột nhiên công ty đầu tư lại muốn rút toàn bộ vốn đầu tư về.
Không kể đến gần hai mươi tỷ tệ tiền vốn bị rút về, thậm chí ngay cả năm tỷ mà trước kia Lý Quốc Hào đầu tư vào tập đoàn Vy Nhan cũng bị rút hết toàn bộ!
Mà sau khi tập đoàn Vy Nhan ký hợp đồng với tập đoàn y dược Lane đã liên hệ ngay với nguồn cung ứng, hàng ngàn tấn dược liệu đang trên đường vận chuyển đến.
Lúc này, ngoài mấy dược liệu này ra thì tập đoàn Vy Nhan không còn gì cả!
Phải đi đâu để gom góp hơn hai mươi tỷ tiền nợ đây?
Nhưng đối phương chẳng những không buông tha mà còn đưa ra thông báo cuối cùng với tập đoàn Vy Nhan!
Nếu trong vòng ba ngày không trả được số tiền đầu tư kia thì hai bên sẽ phải gặp nhau trước tòa!
Mà trong trang cuối của hợp đồng đầu tư còn một dòng chữ viết tay bé như hạt mè.
Lúc ấy Khương Vy Nhan vốn nóng lòng cần một khoản tiền đặt cọc nên cũng không đọc kỹ.
Trên đó viết rằng, đối tác có thể đơn phương rút vốn đầu tư bất cứ lúc nào.
Và tập đoàn Vy Nhan phải hoàn trả tất cả vốn đầu tư cho đối tác trong vòng bảy ngày!
Đến tận lúc này, Khương Vy Nhan mới hiểu ra, ngay từ lúc bắt đầu, Lý Quốc Hào và người tên La Hải Bằng kia đã lừa mình!
Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn.
Chỉ có thể mau chóng xoay vòng vốn để trả lại cho bên kia!
Nhưng điều khiến Lãnh Kế Hồng và Khương Vy Nhan tuyệt vọng là không chỉ Giang Trung mà tất cả ngân hàng trong tỉnh đều cắt đứt hợp tác hoàn toàn với tập đoàn Vy Nhan.
Cho dù cầm cố công ty của tập đoàn Vy Nhan cũng không thể vay được bất kỳ khoản tiền nào!
Lãnh Kế Hồng đến bước đường cùng, mới gọi điện thoại cho Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn nghe Lãnh Kế Hồng nói xong, trong lòng lập tức nghĩ tới bốn gia tộc lớn!
Lúc trước anh dùng tám mươi tỷ khiến bốn gia tộc lớn chịu thiệt hại nặng nề, bây giờ bốn gia tộc lớn lại dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, trả lại cho tập đoàn Vy Nhan một đòn trí mạng!
Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cười khẩy, chỉ hai mươi tỷ thôi mà, vốn chẳng hề làm khó được anh.
“Được, trong vòng hai ngày tôi sẽ quay về Giang Trung, ông bảo Vy Nhan cứ yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách để vay được khoản tiền này!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn cúp điện thoại.
“Chủ soái Tiêu, xảy ra chuyện gì vậy?”
Thiên Tử thấy vẻ mặt Tiêu Chính Văn sa sầm, bèn nghiêng đầu nhìn Tiêu Chính Văn và hỏi.
“Không có gì, chỉ là chuyện vặt trong nhà thôi, không cần Thiên Tử phải bận lòng!”
Tiêu Chính Văn đáp như không có chuyện gì xảy ra.
Thiên Tử gật đầu, hơi lo lắng: “Chủ soái Tiêu, lúc trước tôi đã xem trận đấu giữa cậu và cụ tổ nhà họ Viên, nhưng giết hai người bọn họ sẽ khiến nhà họ Viên bị đả kích nặng nề!”
“Chỉ sợ thế lực sau lưng nhà họ Viên sẽ không dĩ hòa vi quý với cậu, lần này quay về Giang Trung, cậu phải cẩn thận hơn!”
Thời gian gần đây, nhà họ Viên đột nhiên dừng công kích, điều này không bình thường.
Mấy hôm nay, Thiên Tử vẫn luôn để ý đến chuyện của ông Lạc nên hơi lơ là với chuyện của nhà họ Viên.
Do đó khi nhà họ Viên có hành động gì nhỏ cũng khiến Thiên Tử lo lắng không yên.
Bốn gia tộc lớn có thể hùng mạnh ở Hoa Quốc như mặt trời ban trưa như vậy, chắc chắn có ẩn tình bên trong.
Dù kẻ đứng đầu nhằm vào nhà họ Tiêu năm đó do Võ Thần Tông dẫn dắt, nhưng bên hành động thật sự chính là bốn gia tộc lớn!
Bao vây Tiêu Long, đánh cắp bí mật của nhà họ Tiêu là việc mà đâu phải người bình thường có thể làm được?
“Cảm ơn Thiên Tử nhắc nhở, ai điên thì kệ người đó, mình vẫn phải sống và làm việc của mình!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, trên môi anh là nụ cười vô cùng nhẹ nhàng.
Cho dù bốn gia tộc lớn không gây rắc rối cho Tiêu Chính Văn thì ân oán giữa nhà họ Tiêu và bọn họ vẫn phải có một kết cục!
“Ừ, chỉ cần trong lòng cậu hiểu rõ là được, nếu cần giúp đỡ gì thì lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi! Cậu vào sinh ra tử vì quốc gia, quốc gia sẽ không bỏ mặc cậu!”
Lúc này, Thiên Tử đã hoàn toàn thoát khỏi sự thao túng của ông Lạc, cũng đã khống chế được Võ Thần Tông trong tay, do đó cũng bộc lộ hết khí chất vương giả trên người.
Bước tiếp theo là dọn dẹp thế cục trong bộ máy chính trị, chèn ép địa vị của Võ Thần Tông ở Hoa Quốc, loại bỏ vị trí tông phái số một Hoa Quốc của Võ Thần Tông!
Cân bằng thực lực giữa các tông phái võ tông mới có thể khiến cho những kẻ lòng dạ bất chính trong nội bộ Hoa Quốc không còn ôm tâm tư xấu xa, không dám làm xằng làm bậy!
“Nhóc con, đừng quên lời hẹn giữa tôi và cậu, ông già này chờ cậu ở Côn Luân!”
Ông cụ Nhạc nói xong, khẽ chắp tay với Thiên Tử, rồi nghiêng đầu nói với Tần Vương: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đi theo tôi!”
Cho dù trong lòng Tần Vương không muốn cỡ nào thì cũng chỉ có thể đi theo ông cụ Nhạc rời khỏi Long Các!
Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc cũng chắp tay tạm biệt Thiên Tử, rồi gọi điện thoại về nhà để người nhà yên tâm.
Sau đó, bọn họ dẫn cháu trai của mình đi theo ông Nhạc quay về Côn Luân.
Hai ông cụ này biết rõ, ông cụ Nhạc chắc chắn không hề đơn giản.
Nếu cháu trai của họ có thể bái ông cụ Nhạc làm thầy thì tương lai sẽ vô cùng xán lạn!
“Thiên Tử, quân Phá Long đã được cải tổ, tôi đề nghị tiếp tục để Liễu Thanh đảm nhận vai trò thống soái!”
Tiêu Chính Văn vừa nói xong, Thiên Tử đã cau mày: “Ý cậu là cậu không muốn trở về Bắc Lương sao?”
Thật ra Thiên Tử đã hiểu lầm ý của Tiêu Chính Văn, Thiên Tử cho rằng Tiêu Chính Văn vì phối hợp với nước cờ của mình mới rời xa Bắc Lương.
Mà hôm nay, tất cả sóng gió đã lắng xuống, cũng là thời cơ tốt nhất để Tiêu Chính Văn quay lại vị trí chủ soái Bắc Lương!
“Thiên Tử, anh cũng thấy rồi đấy, nhà tôi vẫn còn nhiều việc cần phải xử lý, hơn nữa bây giờ, bốn gia tộc lớn vẫn đang nhìn chằm chằm vào tôi, nếu tôi quay lại Bắc Lương thì chắc sẽ khơi dậy sóng gió lớn!”
Tiêu Chính Văn ngẫm nghĩ nói.
Thiên Tử khẽ cau mày.
Để Hoa Quốc được bình yên, vai trò của Tiêu Chính Văn hết sức quan trọng!
Chỉ mỗi tin tức Tiêu Chính Văn quay về Bắc Lương cũng đủ khiến các nước rút quân!
Nếu đổi thành người khác thì không thể nào đạt được uy danh như thế!
Thiên Tử không thể không cân nhắc cặn kẽ những gì Tiêu Chính Văn nói.
Lúc này, bốn gia tộc lớn ở Hoa Quốc vẫn còn có sức ảnh hưởng rất lớn, Tiêu Chính Văn trở lại Bắc Lương thì chắc chắn sẽ bị bốn gia tộc lớn bao vây tấn công.
Đến lúc đó sẽ lại khiến Hoa Quốc rơi vào tình thế loạn lạc một lần nữa!
Thiên Tử cũ đã dùng tuổi thọ của mình để Tổ Long sống lại, tăng thêm Khí Vận cho Hoa Quốc!
Thiên Tử đã tiếp nhận giang sơn này, nếu không có thành tựu gì sẽ thấy hổ thẹn với Thiên Tử cũ, hổ thẹn với nhân dân cả nước!
Sau khi cân nhắc rất lâu, Thiên Tử mới miễn cưỡng gật đầu nói: “Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi lập tức hạ chỉ, điều Liễu Thanh làm thống soái Bắc Lương, cậu chỉ giữ danh hiệu là được!”
“Cảm ơn Thiên Tử đã hiểu và thông cảm!”
“Nhưng ở Long Kinh vẫn còn tàn dư phe phái ông Lạc, tôi hy vọng chủ soái Tiêu sẽ xử lý mấy chuyện vụn vặt này sau khi rời khỏi đây, ngoài ra, Long Thất…”
Thiên Tử nói đến đây, ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn, tựa như đang dò hỏi.
“Thiên Tử, nếu anh cho rằng Long Thất có thể đảm đương trách nhiệm lớn thì tôi cũng không ngại bảo Long Thất ở lại Long Kinh. Suy cho cùng sự an toàn của Thiên Tử có quan hệ lớn đến vận mệnh quốc gia!”
Dĩ nhiên Tiêu Chính Văn hiểu ý Thiên Tử, người như Long Thất tuyệt đối có thể tín nhiệm!
“Còn chuyện ở Long Kinh thì tôi sẽ xử lý thích đáng sau khi quay về Giang Trung!”
Điều này cũng coi như Tiêu Chính Văn hoàn thành hứa hẹn của mình với Thiên Tử.
Tâm sự đến tận đêm khuya, Thiên Tử mới sai người đưa Tiêu Chính Văn rời khỏi Thiên Tử Các, Long Thất luôn đi theo bên cạnh Tiêu Chính Văn.
“Chủ soái, ý của Thiên Tử là bảo tôi ở lại Long Kinh ư? Nhưng …”
Trong lòng Long Thất vốn không muốn chia xa những người anh em của mình.
Mấy năm nay, anh ta đã dành nhiều tình cảm cho Bắc Lương, đột nhiên bảo anh ta đổi sang một hoàn cảnh hoàn toàn mới khiến Long Thất rất không bằng lòng!
“Càng gần với Thiên Tử thì thăng tiến càng nhanh, anh không hiểu đạo lý này sao?”
Tiêu Chính Văn trêu đùa.
“Hừ, thăng tiến ư? Tôi không có hứng thú, Bắc Lương tốt biết bao nhiêu, há mồm ngoạm thịt, uống rượu trong chén, không có nhiều luật lệ, thích làm gì thì làm cái đó!”
Long Thất vừa dứt lời, đột nhiên một bóng đen thoáng qua trước mắt!
Tiêu Chính Văn và Long Thất phát hiện ra bóng đen này gần như cùng một lúc, kẻ đó đang lao thẳng về phía Thiên Tử Các!
“Mau, đuổi theo!”
Ý nghĩ này của Tiêu Chính Văn vừa lóe lên, anh đã lập tức đuổi theo ngay.
Không kể đến gần hai mươi tỷ tệ tiền vốn bị rút về, thậm chí ngay cả năm tỷ mà trước kia Lý Quốc Hào đầu tư vào tập đoàn Vy Nhan cũng bị rút hết toàn bộ!
Mà sau khi tập đoàn Vy Nhan ký hợp đồng với tập đoàn y dược Lane đã liên hệ ngay với nguồn cung ứng, hàng ngàn tấn dược liệu đang trên đường vận chuyển đến.
Lúc này, ngoài mấy dược liệu này ra thì tập đoàn Vy Nhan không còn gì cả!
Phải đi đâu để gom góp hơn hai mươi tỷ tiền nợ đây?
Nhưng đối phương chẳng những không buông tha mà còn đưa ra thông báo cuối cùng với tập đoàn Vy Nhan!
Nếu trong vòng ba ngày không trả được số tiền đầu tư kia thì hai bên sẽ phải gặp nhau trước tòa!
Mà trong trang cuối của hợp đồng đầu tư còn một dòng chữ viết tay bé như hạt mè.
Lúc ấy Khương Vy Nhan vốn nóng lòng cần một khoản tiền đặt cọc nên cũng không đọc kỹ.
Trên đó viết rằng, đối tác có thể đơn phương rút vốn đầu tư bất cứ lúc nào.
Và tập đoàn Vy Nhan phải hoàn trả tất cả vốn đầu tư cho đối tác trong vòng bảy ngày!
Đến tận lúc này, Khương Vy Nhan mới hiểu ra, ngay từ lúc bắt đầu, Lý Quốc Hào và người tên La Hải Bằng kia đã lừa mình!
Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn.
Chỉ có thể mau chóng xoay vòng vốn để trả lại cho bên kia!
Nhưng điều khiến Lãnh Kế Hồng và Khương Vy Nhan tuyệt vọng là không chỉ Giang Trung mà tất cả ngân hàng trong tỉnh đều cắt đứt hợp tác hoàn toàn với tập đoàn Vy Nhan.
Cho dù cầm cố công ty của tập đoàn Vy Nhan cũng không thể vay được bất kỳ khoản tiền nào!
Lãnh Kế Hồng đến bước đường cùng, mới gọi điện thoại cho Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn nghe Lãnh Kế Hồng nói xong, trong lòng lập tức nghĩ tới bốn gia tộc lớn!
Lúc trước anh dùng tám mươi tỷ khiến bốn gia tộc lớn chịu thiệt hại nặng nề, bây giờ bốn gia tộc lớn lại dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, trả lại cho tập đoàn Vy Nhan một đòn trí mạng!
Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cười khẩy, chỉ hai mươi tỷ thôi mà, vốn chẳng hề làm khó được anh.
“Được, trong vòng hai ngày tôi sẽ quay về Giang Trung, ông bảo Vy Nhan cứ yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách để vay được khoản tiền này!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn cúp điện thoại.
“Chủ soái Tiêu, xảy ra chuyện gì vậy?”
Thiên Tử thấy vẻ mặt Tiêu Chính Văn sa sầm, bèn nghiêng đầu nhìn Tiêu Chính Văn và hỏi.
“Không có gì, chỉ là chuyện vặt trong nhà thôi, không cần Thiên Tử phải bận lòng!”
Tiêu Chính Văn đáp như không có chuyện gì xảy ra.
Thiên Tử gật đầu, hơi lo lắng: “Chủ soái Tiêu, lúc trước tôi đã xem trận đấu giữa cậu và cụ tổ nhà họ Viên, nhưng giết hai người bọn họ sẽ khiến nhà họ Viên bị đả kích nặng nề!”
“Chỉ sợ thế lực sau lưng nhà họ Viên sẽ không dĩ hòa vi quý với cậu, lần này quay về Giang Trung, cậu phải cẩn thận hơn!”
Thời gian gần đây, nhà họ Viên đột nhiên dừng công kích, điều này không bình thường.
Mấy hôm nay, Thiên Tử vẫn luôn để ý đến chuyện của ông Lạc nên hơi lơ là với chuyện của nhà họ Viên.
Do đó khi nhà họ Viên có hành động gì nhỏ cũng khiến Thiên Tử lo lắng không yên.
Bốn gia tộc lớn có thể hùng mạnh ở Hoa Quốc như mặt trời ban trưa như vậy, chắc chắn có ẩn tình bên trong.
Dù kẻ đứng đầu nhằm vào nhà họ Tiêu năm đó do Võ Thần Tông dẫn dắt, nhưng bên hành động thật sự chính là bốn gia tộc lớn!
Bao vây Tiêu Long, đánh cắp bí mật của nhà họ Tiêu là việc mà đâu phải người bình thường có thể làm được?
“Cảm ơn Thiên Tử nhắc nhở, ai điên thì kệ người đó, mình vẫn phải sống và làm việc của mình!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, trên môi anh là nụ cười vô cùng nhẹ nhàng.
Cho dù bốn gia tộc lớn không gây rắc rối cho Tiêu Chính Văn thì ân oán giữa nhà họ Tiêu và bọn họ vẫn phải có một kết cục!
“Ừ, chỉ cần trong lòng cậu hiểu rõ là được, nếu cần giúp đỡ gì thì lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi! Cậu vào sinh ra tử vì quốc gia, quốc gia sẽ không bỏ mặc cậu!”
Lúc này, Thiên Tử đã hoàn toàn thoát khỏi sự thao túng của ông Lạc, cũng đã khống chế được Võ Thần Tông trong tay, do đó cũng bộc lộ hết khí chất vương giả trên người.
Bước tiếp theo là dọn dẹp thế cục trong bộ máy chính trị, chèn ép địa vị của Võ Thần Tông ở Hoa Quốc, loại bỏ vị trí tông phái số một Hoa Quốc của Võ Thần Tông!
Cân bằng thực lực giữa các tông phái võ tông mới có thể khiến cho những kẻ lòng dạ bất chính trong nội bộ Hoa Quốc không còn ôm tâm tư xấu xa, không dám làm xằng làm bậy!
“Nhóc con, đừng quên lời hẹn giữa tôi và cậu, ông già này chờ cậu ở Côn Luân!”
Ông cụ Nhạc nói xong, khẽ chắp tay với Thiên Tử, rồi nghiêng đầu nói với Tần Vương: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đi theo tôi!”
Cho dù trong lòng Tần Vương không muốn cỡ nào thì cũng chỉ có thể đi theo ông cụ Nhạc rời khỏi Long Các!
Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc cũng chắp tay tạm biệt Thiên Tử, rồi gọi điện thoại về nhà để người nhà yên tâm.
Sau đó, bọn họ dẫn cháu trai của mình đi theo ông Nhạc quay về Côn Luân.
Hai ông cụ này biết rõ, ông cụ Nhạc chắc chắn không hề đơn giản.
Nếu cháu trai của họ có thể bái ông cụ Nhạc làm thầy thì tương lai sẽ vô cùng xán lạn!
“Thiên Tử, quân Phá Long đã được cải tổ, tôi đề nghị tiếp tục để Liễu Thanh đảm nhận vai trò thống soái!”
Tiêu Chính Văn vừa nói xong, Thiên Tử đã cau mày: “Ý cậu là cậu không muốn trở về Bắc Lương sao?”
Thật ra Thiên Tử đã hiểu lầm ý của Tiêu Chính Văn, Thiên Tử cho rằng Tiêu Chính Văn vì phối hợp với nước cờ của mình mới rời xa Bắc Lương.
Mà hôm nay, tất cả sóng gió đã lắng xuống, cũng là thời cơ tốt nhất để Tiêu Chính Văn quay lại vị trí chủ soái Bắc Lương!
“Thiên Tử, anh cũng thấy rồi đấy, nhà tôi vẫn còn nhiều việc cần phải xử lý, hơn nữa bây giờ, bốn gia tộc lớn vẫn đang nhìn chằm chằm vào tôi, nếu tôi quay lại Bắc Lương thì chắc sẽ khơi dậy sóng gió lớn!”
Tiêu Chính Văn ngẫm nghĩ nói.
Thiên Tử khẽ cau mày.
Để Hoa Quốc được bình yên, vai trò của Tiêu Chính Văn hết sức quan trọng!
Chỉ mỗi tin tức Tiêu Chính Văn quay về Bắc Lương cũng đủ khiến các nước rút quân!
Nếu đổi thành người khác thì không thể nào đạt được uy danh như thế!
Thiên Tử không thể không cân nhắc cặn kẽ những gì Tiêu Chính Văn nói.
Lúc này, bốn gia tộc lớn ở Hoa Quốc vẫn còn có sức ảnh hưởng rất lớn, Tiêu Chính Văn trở lại Bắc Lương thì chắc chắn sẽ bị bốn gia tộc lớn bao vây tấn công.
Đến lúc đó sẽ lại khiến Hoa Quốc rơi vào tình thế loạn lạc một lần nữa!
Thiên Tử cũ đã dùng tuổi thọ của mình để Tổ Long sống lại, tăng thêm Khí Vận cho Hoa Quốc!
Thiên Tử đã tiếp nhận giang sơn này, nếu không có thành tựu gì sẽ thấy hổ thẹn với Thiên Tử cũ, hổ thẹn với nhân dân cả nước!
Sau khi cân nhắc rất lâu, Thiên Tử mới miễn cưỡng gật đầu nói: “Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi lập tức hạ chỉ, điều Liễu Thanh làm thống soái Bắc Lương, cậu chỉ giữ danh hiệu là được!”
“Cảm ơn Thiên Tử đã hiểu và thông cảm!”
“Nhưng ở Long Kinh vẫn còn tàn dư phe phái ông Lạc, tôi hy vọng chủ soái Tiêu sẽ xử lý mấy chuyện vụn vặt này sau khi rời khỏi đây, ngoài ra, Long Thất…”
Thiên Tử nói đến đây, ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn, tựa như đang dò hỏi.
“Thiên Tử, nếu anh cho rằng Long Thất có thể đảm đương trách nhiệm lớn thì tôi cũng không ngại bảo Long Thất ở lại Long Kinh. Suy cho cùng sự an toàn của Thiên Tử có quan hệ lớn đến vận mệnh quốc gia!”
Dĩ nhiên Tiêu Chính Văn hiểu ý Thiên Tử, người như Long Thất tuyệt đối có thể tín nhiệm!
“Còn chuyện ở Long Kinh thì tôi sẽ xử lý thích đáng sau khi quay về Giang Trung!”
Điều này cũng coi như Tiêu Chính Văn hoàn thành hứa hẹn của mình với Thiên Tử.
Tâm sự đến tận đêm khuya, Thiên Tử mới sai người đưa Tiêu Chính Văn rời khỏi Thiên Tử Các, Long Thất luôn đi theo bên cạnh Tiêu Chính Văn.
“Chủ soái, ý của Thiên Tử là bảo tôi ở lại Long Kinh ư? Nhưng …”
Trong lòng Long Thất vốn không muốn chia xa những người anh em của mình.
Mấy năm nay, anh ta đã dành nhiều tình cảm cho Bắc Lương, đột nhiên bảo anh ta đổi sang một hoàn cảnh hoàn toàn mới khiến Long Thất rất không bằng lòng!
“Càng gần với Thiên Tử thì thăng tiến càng nhanh, anh không hiểu đạo lý này sao?”
Tiêu Chính Văn trêu đùa.
“Hừ, thăng tiến ư? Tôi không có hứng thú, Bắc Lương tốt biết bao nhiêu, há mồm ngoạm thịt, uống rượu trong chén, không có nhiều luật lệ, thích làm gì thì làm cái đó!”
Long Thất vừa dứt lời, đột nhiên một bóng đen thoáng qua trước mắt!
Tiêu Chính Văn và Long Thất phát hiện ra bóng đen này gần như cùng một lúc, kẻ đó đang lao thẳng về phía Thiên Tử Các!
“Mau, đuổi theo!”
Ý nghĩ này của Tiêu Chính Văn vừa lóe lên, anh đã lập tức đuổi theo ngay.
Bình luận facebook