Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1047
Chương 1047: Ván cờ của Thiên Tử mới
Đông Phương Ngạo Hổ nhìn ông Yên rời đi, đôi mắt lóe lên vẻ hung ác.
Ông Yên là một trong mười người trợ giúp của gia tộc Đông Phương.
Thực lực đã đột phá cảnh giới trên tông sư, cấp bậc Thiên Vương.
Có ông Yên ra tay, Đông Phương Ngạo Hổ hoàn toàn không lo không thể đánh bại được tập đoàn Vy Nhan.
Bên này ông Yên vừa rời đi, người giúp việc ngoài cửa nhanh chân bước vào kính cẩn nói: “Chủ nhân, Thiên Tử Các phái người đến”.
“Thiên Tử Các?”
Nghe thế Đông Phương Ngạo Hổ vui mừng nói: “Mau mời người kia vào!”
Dứt lời, Đông Phương Ngạo Hổ sửa lại áo mình cho nghiêm túc.
Ngoài cửa một sĩ quan mặc quân phục dẫn theo sáu binh sĩ cầm súng bước vào.
Đông Phương Ngạo Hổ vội vàng bước đến đón, bắt tay nói: “Tướng quân, không thể chu đáo đón tiếp từ xa… Mời ngồi! Người đâu, mang trà lên!”
Tướng quân đó xua tay nói: “Gia chủ Đông Phương, không cần thế đâu. Lần này tôi đến là vì nhận được lệnh của Thiên Tử mới”.
“Thiên Tử mới?”
Nghe thế, sắc mặt Đông Phương Ngạo Hổ hơi mất tự nhiên và lo lắng.
Tướng quân đó khẽ cười nói: “Gia chủ Đông Phương đừng lo, không chỉ là nhánh chính gia tộc Đông Phương các ông mà tôi cũng đến các nhánh khác nữa”.
“Hóa ra là thế, vậy không biết Thiên Tử mới có gì dặn dò?”
Đông Phương Ngạo Hổ khẽ thở phào, kính cẩn hỏi.
Tướng quân đó lấy thánh chỉ màu vàng từ trong ngực ra rồi cao giọng nói: “Đông Phương Ngạo Hổ nhận lệnh!”
Nghe thế Đông Phương Ngạo Hổ vội vàng quỳ sát xuống đất.
Tướng quân đó cũng nhanh chóng nói: “Nhắc trước tôi không thể không nói lệnh của Thiên Tử mới rất đơn giản, cậu ấy muốn nhánh chính gia tộc Đông Phương ông trích ra ba mươi phần trăm lợi nhuận để nộp vào quốc khố, mở rộng sức mạnh quân sự của Hoa Quốc. Không biết gia chủ Đông Phương có ý kiến gì không?”
“Ba… ba mươi phần trăm ư?”
Đông Phương Ngạo Hổ sững sờ ngây dại.
Thiên Tử mới muốn xuống tay với nhà họ Đông Phương.
Tướng quân đó cười nói: “Gia chủ Đông Phương đừng quá ngạc nhiên, không chỉ nhà họ Đông Phương ông mà nhà họ Viên, nhà họ Đường, nhà họ Cơ, Thiên Tử mới đều muốn mọi người trích ra ba mươi phần trăm”.
Nghe nói thế, Đông Phương Ngạo Hổ hít sâu một hơi.
Thiên Tử mới muốn xuống tay với bốn gia tộc lớn cùng lúc.
Chuyện này ngay cả Thiên Tử cũ cũng không dám làm, thế mà Thiên Tử mới lại có khí phách và sự tự tin như thế?
Đông Phương Ngạo Hổ ngẫm nghĩ một hồi, cũng không dám không đồng ý, hai tay giơ lên đỉnh đầu nói: “Thuộc hạ tuân lệnh”.
Vừa dứt lời, tướng quân đó lập tức đưa thánh chỉ cho Đông Phương Ngạo Hổ, ông ta kính cẩn đứng lên nhận lấy.
Nói thật thì ông ta không muốn nhận thánh chỉ này, bỏng tay lắm!
Nhưng lại không thể không nhận.
Nếu không, chống lại lệnh của Thiên Tử sẽ bị tru di cửu tộc.
Tướng quân đó khẽ cười, dĩ nhiên có thể nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Đông Phương Ngạo Hổ, nói: “Gia chủ Đông Phương đừng như vậy, mấy gia tộc trước đó đều đã đồng ý rồi, họ không có một lời oán trách. À phải rồi, thậm chí Đông Phương Hạn Văn bên nhánh kia còn chủ động thêm vào mười phần trăm nữa tức là nộp bốn mươi phần trăm đấy”.
Nghe người kia nói thế, Đông Phương Ngạo Hổ biến sắc.
Có thể nói Đông Phương Hạn Văn này là người luôn đối địch với Đông Phương Ngạo Hổ.
Trong gia tộc Đông Phương, Đông Phương Ngạo Hổ và Đông Phương Hạn Văn cứ như nước với lửa.
Bây giờ nghe nói Đông Phương Hạn Văn chủ động thêm vào mười phần trăm để nịnh hót Thiên Tử mới, Đông Phương Ngạo Hổ rơi vào trầm tư.
Nhưng ông ta cũng không thể dễ dàng chủ động tăng thêm mười phần trăm nữa.
Chuyện này phải được ông cụ nhà Đông Phương đồng ý.
Tướng quân đó cũng không ở lại quá lâu bèn xoay người rời đi.
Đông Phương Ngạo Hổ đích thân tiễn người kia đến cửa, kính cẩn hỏi: “Tướng quân, tôi bạo gan hỏi một câu, nhà họ Viên, nhà họ Đường và nhà họ Cơ không than một câu nào sao?”
Tướng quân quay đầu lại nhìn Đông Phương Ngạo Hổ, nở nụ cười bí ẩn: “Không, họ cũng không dám than”.
Nói xong, tướng quân đó rời đi.
Đông Phương Ngạo Hổ sa sầm mặt mày, nhanh chóng xoay người chạy ra sau nhà báo lại chuyện này với ông cụ nhà mình.
Hôm nay cả bốn gia tộc lớn đều mở cuộc họp khẩn cấp bàn cách ứng phó.
Cuối cùng, gia chủ của bốn gia tộc lớn còn bí mật đến nhà họ Đường để tiến hành một cuộc hội nghị bàn tròn.
Kết quả là nhẫn nhịn!
Thiên Tử mới vừa kế vị đã muốn ra oai.
Đầu tiên là xuống tay với bốn gia tộc lớn.
Hiển nhiên là đã tiếp nhận ý kiến và chịu ảnh hưởng của Thiên Tử cũ khi còn giữ chức.
Bây giờ nếu bốn gia tộc lớn làm phản thì chắc chắn sẽ bị gán tội quay lưng với Hoa Quốc.
Đông Phương Ngạo Hổ nhìn ông Yên rời đi, đôi mắt lóe lên vẻ hung ác.
Ông Yên là một trong mười người trợ giúp của gia tộc Đông Phương.
Thực lực đã đột phá cảnh giới trên tông sư, cấp bậc Thiên Vương.
Có ông Yên ra tay, Đông Phương Ngạo Hổ hoàn toàn không lo không thể đánh bại được tập đoàn Vy Nhan.
Bên này ông Yên vừa rời đi, người giúp việc ngoài cửa nhanh chân bước vào kính cẩn nói: “Chủ nhân, Thiên Tử Các phái người đến”.
“Thiên Tử Các?”
Nghe thế Đông Phương Ngạo Hổ vui mừng nói: “Mau mời người kia vào!”
Dứt lời, Đông Phương Ngạo Hổ sửa lại áo mình cho nghiêm túc.
Ngoài cửa một sĩ quan mặc quân phục dẫn theo sáu binh sĩ cầm súng bước vào.
Đông Phương Ngạo Hổ vội vàng bước đến đón, bắt tay nói: “Tướng quân, không thể chu đáo đón tiếp từ xa… Mời ngồi! Người đâu, mang trà lên!”
Tướng quân đó xua tay nói: “Gia chủ Đông Phương, không cần thế đâu. Lần này tôi đến là vì nhận được lệnh của Thiên Tử mới”.
“Thiên Tử mới?”
Nghe thế, sắc mặt Đông Phương Ngạo Hổ hơi mất tự nhiên và lo lắng.
Tướng quân đó khẽ cười nói: “Gia chủ Đông Phương đừng lo, không chỉ là nhánh chính gia tộc Đông Phương các ông mà tôi cũng đến các nhánh khác nữa”.
“Hóa ra là thế, vậy không biết Thiên Tử mới có gì dặn dò?”
Đông Phương Ngạo Hổ khẽ thở phào, kính cẩn hỏi.
Tướng quân đó lấy thánh chỉ màu vàng từ trong ngực ra rồi cao giọng nói: “Đông Phương Ngạo Hổ nhận lệnh!”
Nghe thế Đông Phương Ngạo Hổ vội vàng quỳ sát xuống đất.
Tướng quân đó cũng nhanh chóng nói: “Nhắc trước tôi không thể không nói lệnh của Thiên Tử mới rất đơn giản, cậu ấy muốn nhánh chính gia tộc Đông Phương ông trích ra ba mươi phần trăm lợi nhuận để nộp vào quốc khố, mở rộng sức mạnh quân sự của Hoa Quốc. Không biết gia chủ Đông Phương có ý kiến gì không?”
“Ba… ba mươi phần trăm ư?”
Đông Phương Ngạo Hổ sững sờ ngây dại.
Thiên Tử mới muốn xuống tay với nhà họ Đông Phương.
Tướng quân đó cười nói: “Gia chủ Đông Phương đừng quá ngạc nhiên, không chỉ nhà họ Đông Phương ông mà nhà họ Viên, nhà họ Đường, nhà họ Cơ, Thiên Tử mới đều muốn mọi người trích ra ba mươi phần trăm”.
Nghe nói thế, Đông Phương Ngạo Hổ hít sâu một hơi.
Thiên Tử mới muốn xuống tay với bốn gia tộc lớn cùng lúc.
Chuyện này ngay cả Thiên Tử cũ cũng không dám làm, thế mà Thiên Tử mới lại có khí phách và sự tự tin như thế?
Đông Phương Ngạo Hổ ngẫm nghĩ một hồi, cũng không dám không đồng ý, hai tay giơ lên đỉnh đầu nói: “Thuộc hạ tuân lệnh”.
Vừa dứt lời, tướng quân đó lập tức đưa thánh chỉ cho Đông Phương Ngạo Hổ, ông ta kính cẩn đứng lên nhận lấy.
Nói thật thì ông ta không muốn nhận thánh chỉ này, bỏng tay lắm!
Nhưng lại không thể không nhận.
Nếu không, chống lại lệnh của Thiên Tử sẽ bị tru di cửu tộc.
Tướng quân đó khẽ cười, dĩ nhiên có thể nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Đông Phương Ngạo Hổ, nói: “Gia chủ Đông Phương đừng như vậy, mấy gia tộc trước đó đều đã đồng ý rồi, họ không có một lời oán trách. À phải rồi, thậm chí Đông Phương Hạn Văn bên nhánh kia còn chủ động thêm vào mười phần trăm nữa tức là nộp bốn mươi phần trăm đấy”.
Nghe người kia nói thế, Đông Phương Ngạo Hổ biến sắc.
Có thể nói Đông Phương Hạn Văn này là người luôn đối địch với Đông Phương Ngạo Hổ.
Trong gia tộc Đông Phương, Đông Phương Ngạo Hổ và Đông Phương Hạn Văn cứ như nước với lửa.
Bây giờ nghe nói Đông Phương Hạn Văn chủ động thêm vào mười phần trăm để nịnh hót Thiên Tử mới, Đông Phương Ngạo Hổ rơi vào trầm tư.
Nhưng ông ta cũng không thể dễ dàng chủ động tăng thêm mười phần trăm nữa.
Chuyện này phải được ông cụ nhà Đông Phương đồng ý.
Tướng quân đó cũng không ở lại quá lâu bèn xoay người rời đi.
Đông Phương Ngạo Hổ đích thân tiễn người kia đến cửa, kính cẩn hỏi: “Tướng quân, tôi bạo gan hỏi một câu, nhà họ Viên, nhà họ Đường và nhà họ Cơ không than một câu nào sao?”
Tướng quân quay đầu lại nhìn Đông Phương Ngạo Hổ, nở nụ cười bí ẩn: “Không, họ cũng không dám than”.
Nói xong, tướng quân đó rời đi.
Đông Phương Ngạo Hổ sa sầm mặt mày, nhanh chóng xoay người chạy ra sau nhà báo lại chuyện này với ông cụ nhà mình.
Hôm nay cả bốn gia tộc lớn đều mở cuộc họp khẩn cấp bàn cách ứng phó.
Cuối cùng, gia chủ của bốn gia tộc lớn còn bí mật đến nhà họ Đường để tiến hành một cuộc hội nghị bàn tròn.
Kết quả là nhẫn nhịn!
Thiên Tử mới vừa kế vị đã muốn ra oai.
Đầu tiên là xuống tay với bốn gia tộc lớn.
Hiển nhiên là đã tiếp nhận ý kiến và chịu ảnh hưởng của Thiên Tử cũ khi còn giữ chức.
Bây giờ nếu bốn gia tộc lớn làm phản thì chắc chắn sẽ bị gán tội quay lưng với Hoa Quốc.
Bình luận facebook