Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 800
Chương 800: Một tát bay lên cao
Tên vệ sĩ gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Vâng, đều chết hết rồi!”
Nghe thế, Ninh Tinh Võ sa sầm mặt mày, sắc mặt vô cùng khó coi, ngồi phịch xuống ghế, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.
“Sao lại như thế?”
Ninh Tinh Võ lẩm bẩm: “Lưu Sùng Hằng của Thanh Vân Tông mới chỉ vừa đạt đến cảnh giới đại sư võ thuật, theo lý mà nói thực lực cũng chỉ ngang chiến thần thôi. Tiêu Chính Văn có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng chỉ là chiến thần huyền cấp hai sao, không thể dễ dàng sống sót dưới sự tấn công mạnh mẽ của mười sát thủ quân vương được! Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?”
Ninh Tinh Võ nhíu chặt mày.
Trong phòng họp, sắc mặt đám người trong hiệp hội y dược đều rất khó coi.
Lý Tam Văn sợ hãi hỏi: “Thiếu tông chủ Ninh, thế tiếp theo chúng ta phải làm sao đây? Đây chẳng phải đã đắc tội với tên Tiêu Chính Văn rồi sao? Nếu hắn biết là chúng ta đứng đằng sau thì liệu có trả thù chúng ta hay không?”
“Đúng vậy, thiếu tông chủ Ninh, cậu phải nghĩ cách giải quyết chuyện này”.
“Ngay cả Thanh Vân Tông cũng không phải là đối thủ của tên đó thì chẳng phải hiệp hội y dược của chúng ta sẽ bị tên đó đánh bại trong tích tắc sao?”
Đám người nhao nhao bàn tán, trên gương mặt lộ ra vẻ lo lắng.
Ninh Tinh Võ nhíu chặt mày, nghĩ một hồi mới nói: “Được rồi, mọi người yên tâm đi, Linh Khê Tông chúng tôi chắc chắn sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. Chỉ một tên Tiêu Chính Văn thôi mà, không đáng để chúng ta phải sợ. Dù hắn có giết hết sát thủ tôi phái tới thì đã sao chứ. Hắn có thể giết một nhóm nhưng có thể giết được hai, ba nhóm sao? Linh Khê Tông tôi có tiền, thiếu tông chủ tôi sẽ liên tục thuê sát thủ quốc tế để ám sát bọn chúng, tôi không tin không thể lấy được mạng hắn”.
Hắn vừa dứt lời, bầu không khí trong phòng họp trở nên nặng nề.
Mọi người đều ngờ vực nhìn nhau không biết có nên tin hay không.
Ninh Tinh Võ nhìn bọn họ dĩ nhiên cũng nhận ra nỗi lo và nghi ngờ trong ánh họ, hắn trầm giọng nói: “Lẽ nào các vị không tin tưởng Linh Khê Tông sao?”
“Không không không! Không phải đâu thiếu tông chủ Ninh, cậu hiểu lầm rồi”.
Lý Tam Văn vội vã mỉm cười giải thích: “Thiếu tông chủ Ninh là thiếu tông chủ của Linh Khê Tông tất nhiên là có năng lực rồi. Chỉ là những người ngồi ở đây đều là các doanh nghiệp và công ty nhỏ ở Giang Trung, nên họ không khỏi thấy hơi lo lắng mà thôi, mong thiếu tông chủ Ninh đừng để tâm”.
“Phải đó thiếu tông chủ Ninh, bọn tôi tin cậu!”
“Đúng vậy, nếu thiếu tông chủ Ninh đã nói vậy thì chắc chắn có thể giải quyết được”.
Nghe mấy lời không hề thật lòng này, Ninh Tinh Võ chỉ hơi cau mày, không nói gì.
Lúc này cửa phòng họp bỗng bị ai đó đá mạnh vào.
Sau đó một nhóm binh lính cầm theo súng xông vào, nhanh chóng bao vây phòng họp.
Họng súng đều chĩa về phía những người đang ngồi trong phòng họp.
Bỗng chốc phòng họp trở nên hỗn loạn.
“A! Các người là ai vậy? Ai cho các người xông vào đây?”
“Binh lính ở đâu đến đây? Nơi này là hiệp hội y dược đấy!”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Sao bỗng dưng có nhiều binh lính đến thế…”
Ngay lúc mọi người còn hoảng loạn thì một bóng người lạnh lùng bước vào, người đó chính là Long Ngao!
Anh ta bước vào phòng họp, ánh mắt lạnh lùng lướt quanh phòng, sau đó hỏi: “Ai là thiếu tông chủ Ninh của Linh Khê Tông?”
Lúc này Lý Tam Văn bỗng xông ra chặn trước mặt Long Ngao, tức giận quát: “Cậu là ai? Ai cho các người xông vào đây? Có biết đây là đâu không? Nơi này là hiệp hội y dược Giang Trung đấy”.
Long Ngao nhíu mày, đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên trước mặt hỏi: “Ông là ai?”
“Tôi là hội trưởng hiệp hội y dược, Lý Tam Văn!”
Lý Tam Văn tức giận nói.
Nghe ông ta nói vậy, Long Ngao cau mày nói: “Xin lỗi nhé, tôi không tìm ông!”
Dứt lời, Long Ngao giơ tay lên đấm Lý Tam Văn một cú khiến ông ta văng ra xa, đập người vào bức tường bên cạnh, sau đó ngã nhào xuống đất.
Chỉ trong chốc lát, cả bức tường đều nứt toác.
Cả phòng họp chết lặng.
Mọi người không ngờ người đàn ông bỗng xông vào phòng họp lại ngang ngược như vậy.
“Hội trưởng Lý!”
“Ông không sao chứ?”
“Sao cậu lại đánh người như vậy?”
Đám người kích động chỉ vào Long Ngao mắng nhiếc.
Nhưng Long Ngao không quan tâm, lúc này đôi mắt sắc bén của anh ta nhìn về phía Ninh Tinh Võ đang ngồi ở vị trí đầu.
Sau đó anh ta sải bước đi về phía Ninh Tinh Võ.
Mấy vệ sĩ đằng sau Ninh Tinh Võ lập tức lao đến muốn ngăn Long Ngao lại.
Nhưng.
“Chết tiệt! Mẹ kiếp!”
Sau đó là mấy tiếng rầm rầm vang lên!
Mấy vệ sĩ đó đều bị đánh văng ra xa.
Thậm chí có kẻ còn bị đập người vào cửa kính rơi xuống dưới.
Ninh Tinh Võ nãy giờ vẫn ngồi yên đó bỗng không còn bình tĩnh được nữa, hắn hơi hoảng sợ nhìn Long Ngao đang đứng trước mặt mình.
Long Ngao lên tiếng hỏi: “Anh chính là Ninh Tinh Võ, Thiếu Tông chủ của Linh Khê Tông à?”
Lúc này sắc mặt của Ninh Tinh Võ rất khó coi, hắn nhìn vệ sĩ của mình nằm la liệt dưới đất, rồi lạnh lùng nói với Long Ngao: “Mày là ai? Lại dám đánh người của thiếu tông chủ tao, mày có biết Linh khê Tông mạnh thế nào không hả?”
Hét lên xong, Ninh Tinh Võ đứng phắt dậy.
Nhưng ngay khi hắn vừa đứng dậy, Long Ngao đã giơ tay lên bóp chặt lấy vai ấn hắn ngồi xuống.
Ninh Tinh Võ tức giận muốn bùng nổ rồi.
Ninh Tinh Võ tức giận hét lớn, hắn vẫn muốn đứng dậy nhưng lại bị Long Ngao đè xuống.
Dù Ninh Tinh Võ có vùng vẫy thế nào cũng không đứng dậy được.
Lúc đó đầu vai hắn như bị một tảng đá nặng hàng nghìn cân đè chặt xuống khiến hắn không thể nào động đậy được.
Long Ngao lạnh lùng nhìn hắn nói: “Tôi không cho anh đứng lên thì anh không có tư cách đứng lên đâu!”
“Thiếu tông chủ Ninh, tôi đến để nói với anh một câu, mong anh chuyển chính xác lời tôi cho tông chủ Linh Khê Tông.”
“Ba ngày sau, đại ca của tôi sẽ đích thân đến Linh Khê Tông, toàn bộ người trong Linh Khê Tông đều phải quỳ xuống trước cửa Tông môn để chào đón đại ca tôi. Nếu các anh không đồng ý thì cũng khá dễ để giải quyết, đến lúc đó đại ca tôi sẽ giết hết Linh khê Tông để các anh trở thành ịch sử của tông sư y dược Giang Trung.”
Nói xong, Long Ngao thả tay ra.
Ninh Tinh Võ cũng đứng phắt dậy, tức giận gào mồm lên: “Mẹ kiếp, mày nói gì? Bảo toàn bộ người trong Linh Khê Tông phải quỳ trước cổng Tông Môn để đón đại ca mày sao? Không đồng ý thì giết hết tông môn của tao? này, mẹ kiếp, mày ngông cuồng quá đấy! Đại ca của mày là ai? Hắn có biết ở Giang Trung, ở Hoa Quốc, Linh Khê Tông có địa vị như nào không? Hắn có biết bố tao – tông chủ của Linh Khê Tông đã bước sang cảnh giới đại sư võ thuật tầm trung không?
So với quân đội thì ngang với chiến thần huyền cấp hai sao đấy. Chúng mày lại dám khiêu khích Linh Khê Tông, đang muốn chết sao? Đại ca của mày tên là gì?”
Long Ngao cười nhạo hắn, sau đó lắc đầu.
Chỉ là một đại sư võ thuật ở tầm trung thôi mà.
Ngay cả anh ta cũng chỉ cần dùng một tay là có thể bóp chết đối phương rồi.
Anh ta bỗng giơ tay lên tát mạnh vào mặt Ninh Tinh Võ tự cao tự đại khiến hắn văng ra xa.
Rầm!
Ninh Tinh Võ bay lên lộn mấy vòng trên không trung, sau đó rơi bịch xuống đất phát ra mấy tiếng rầm rầm rầm.
Tên vệ sĩ gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Vâng, đều chết hết rồi!”
Nghe thế, Ninh Tinh Võ sa sầm mặt mày, sắc mặt vô cùng khó coi, ngồi phịch xuống ghế, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.
“Sao lại như thế?”
Ninh Tinh Võ lẩm bẩm: “Lưu Sùng Hằng của Thanh Vân Tông mới chỉ vừa đạt đến cảnh giới đại sư võ thuật, theo lý mà nói thực lực cũng chỉ ngang chiến thần thôi. Tiêu Chính Văn có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng chỉ là chiến thần huyền cấp hai sao, không thể dễ dàng sống sót dưới sự tấn công mạnh mẽ của mười sát thủ quân vương được! Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?”
Ninh Tinh Võ nhíu chặt mày.
Trong phòng họp, sắc mặt đám người trong hiệp hội y dược đều rất khó coi.
Lý Tam Văn sợ hãi hỏi: “Thiếu tông chủ Ninh, thế tiếp theo chúng ta phải làm sao đây? Đây chẳng phải đã đắc tội với tên Tiêu Chính Văn rồi sao? Nếu hắn biết là chúng ta đứng đằng sau thì liệu có trả thù chúng ta hay không?”
“Đúng vậy, thiếu tông chủ Ninh, cậu phải nghĩ cách giải quyết chuyện này”.
“Ngay cả Thanh Vân Tông cũng không phải là đối thủ của tên đó thì chẳng phải hiệp hội y dược của chúng ta sẽ bị tên đó đánh bại trong tích tắc sao?”
Đám người nhao nhao bàn tán, trên gương mặt lộ ra vẻ lo lắng.
Ninh Tinh Võ nhíu chặt mày, nghĩ một hồi mới nói: “Được rồi, mọi người yên tâm đi, Linh Khê Tông chúng tôi chắc chắn sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. Chỉ một tên Tiêu Chính Văn thôi mà, không đáng để chúng ta phải sợ. Dù hắn có giết hết sát thủ tôi phái tới thì đã sao chứ. Hắn có thể giết một nhóm nhưng có thể giết được hai, ba nhóm sao? Linh Khê Tông tôi có tiền, thiếu tông chủ tôi sẽ liên tục thuê sát thủ quốc tế để ám sát bọn chúng, tôi không tin không thể lấy được mạng hắn”.
Hắn vừa dứt lời, bầu không khí trong phòng họp trở nên nặng nề.
Mọi người đều ngờ vực nhìn nhau không biết có nên tin hay không.
Ninh Tinh Võ nhìn bọn họ dĩ nhiên cũng nhận ra nỗi lo và nghi ngờ trong ánh họ, hắn trầm giọng nói: “Lẽ nào các vị không tin tưởng Linh Khê Tông sao?”
“Không không không! Không phải đâu thiếu tông chủ Ninh, cậu hiểu lầm rồi”.
Lý Tam Văn vội vã mỉm cười giải thích: “Thiếu tông chủ Ninh là thiếu tông chủ của Linh Khê Tông tất nhiên là có năng lực rồi. Chỉ là những người ngồi ở đây đều là các doanh nghiệp và công ty nhỏ ở Giang Trung, nên họ không khỏi thấy hơi lo lắng mà thôi, mong thiếu tông chủ Ninh đừng để tâm”.
“Phải đó thiếu tông chủ Ninh, bọn tôi tin cậu!”
“Đúng vậy, nếu thiếu tông chủ Ninh đã nói vậy thì chắc chắn có thể giải quyết được”.
Nghe mấy lời không hề thật lòng này, Ninh Tinh Võ chỉ hơi cau mày, không nói gì.
Lúc này cửa phòng họp bỗng bị ai đó đá mạnh vào.
Sau đó một nhóm binh lính cầm theo súng xông vào, nhanh chóng bao vây phòng họp.
Họng súng đều chĩa về phía những người đang ngồi trong phòng họp.
Bỗng chốc phòng họp trở nên hỗn loạn.
“A! Các người là ai vậy? Ai cho các người xông vào đây?”
“Binh lính ở đâu đến đây? Nơi này là hiệp hội y dược đấy!”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Sao bỗng dưng có nhiều binh lính đến thế…”
Ngay lúc mọi người còn hoảng loạn thì một bóng người lạnh lùng bước vào, người đó chính là Long Ngao!
Anh ta bước vào phòng họp, ánh mắt lạnh lùng lướt quanh phòng, sau đó hỏi: “Ai là thiếu tông chủ Ninh của Linh Khê Tông?”
Lúc này Lý Tam Văn bỗng xông ra chặn trước mặt Long Ngao, tức giận quát: “Cậu là ai? Ai cho các người xông vào đây? Có biết đây là đâu không? Nơi này là hiệp hội y dược Giang Trung đấy”.
Long Ngao nhíu mày, đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên trước mặt hỏi: “Ông là ai?”
“Tôi là hội trưởng hiệp hội y dược, Lý Tam Văn!”
Lý Tam Văn tức giận nói.
Nghe ông ta nói vậy, Long Ngao cau mày nói: “Xin lỗi nhé, tôi không tìm ông!”
Dứt lời, Long Ngao giơ tay lên đấm Lý Tam Văn một cú khiến ông ta văng ra xa, đập người vào bức tường bên cạnh, sau đó ngã nhào xuống đất.
Chỉ trong chốc lát, cả bức tường đều nứt toác.
Cả phòng họp chết lặng.
Mọi người không ngờ người đàn ông bỗng xông vào phòng họp lại ngang ngược như vậy.
“Hội trưởng Lý!”
“Ông không sao chứ?”
“Sao cậu lại đánh người như vậy?”
Đám người kích động chỉ vào Long Ngao mắng nhiếc.
Nhưng Long Ngao không quan tâm, lúc này đôi mắt sắc bén của anh ta nhìn về phía Ninh Tinh Võ đang ngồi ở vị trí đầu.
Sau đó anh ta sải bước đi về phía Ninh Tinh Võ.
Mấy vệ sĩ đằng sau Ninh Tinh Võ lập tức lao đến muốn ngăn Long Ngao lại.
Nhưng.
“Chết tiệt! Mẹ kiếp!”
Sau đó là mấy tiếng rầm rầm vang lên!
Mấy vệ sĩ đó đều bị đánh văng ra xa.
Thậm chí có kẻ còn bị đập người vào cửa kính rơi xuống dưới.
Ninh Tinh Võ nãy giờ vẫn ngồi yên đó bỗng không còn bình tĩnh được nữa, hắn hơi hoảng sợ nhìn Long Ngao đang đứng trước mặt mình.
Long Ngao lên tiếng hỏi: “Anh chính là Ninh Tinh Võ, Thiếu Tông chủ của Linh Khê Tông à?”
Lúc này sắc mặt của Ninh Tinh Võ rất khó coi, hắn nhìn vệ sĩ của mình nằm la liệt dưới đất, rồi lạnh lùng nói với Long Ngao: “Mày là ai? Lại dám đánh người của thiếu tông chủ tao, mày có biết Linh khê Tông mạnh thế nào không hả?”
Hét lên xong, Ninh Tinh Võ đứng phắt dậy.
Nhưng ngay khi hắn vừa đứng dậy, Long Ngao đã giơ tay lên bóp chặt lấy vai ấn hắn ngồi xuống.
Ninh Tinh Võ tức giận muốn bùng nổ rồi.
Ninh Tinh Võ tức giận hét lớn, hắn vẫn muốn đứng dậy nhưng lại bị Long Ngao đè xuống.
Dù Ninh Tinh Võ có vùng vẫy thế nào cũng không đứng dậy được.
Lúc đó đầu vai hắn như bị một tảng đá nặng hàng nghìn cân đè chặt xuống khiến hắn không thể nào động đậy được.
Long Ngao lạnh lùng nhìn hắn nói: “Tôi không cho anh đứng lên thì anh không có tư cách đứng lên đâu!”
“Thiếu tông chủ Ninh, tôi đến để nói với anh một câu, mong anh chuyển chính xác lời tôi cho tông chủ Linh Khê Tông.”
“Ba ngày sau, đại ca của tôi sẽ đích thân đến Linh Khê Tông, toàn bộ người trong Linh Khê Tông đều phải quỳ xuống trước cửa Tông môn để chào đón đại ca tôi. Nếu các anh không đồng ý thì cũng khá dễ để giải quyết, đến lúc đó đại ca tôi sẽ giết hết Linh khê Tông để các anh trở thành ịch sử của tông sư y dược Giang Trung.”
Nói xong, Long Ngao thả tay ra.
Ninh Tinh Võ cũng đứng phắt dậy, tức giận gào mồm lên: “Mẹ kiếp, mày nói gì? Bảo toàn bộ người trong Linh Khê Tông phải quỳ trước cổng Tông Môn để đón đại ca mày sao? Không đồng ý thì giết hết tông môn của tao? này, mẹ kiếp, mày ngông cuồng quá đấy! Đại ca của mày là ai? Hắn có biết ở Giang Trung, ở Hoa Quốc, Linh Khê Tông có địa vị như nào không? Hắn có biết bố tao – tông chủ của Linh Khê Tông đã bước sang cảnh giới đại sư võ thuật tầm trung không?
So với quân đội thì ngang với chiến thần huyền cấp hai sao đấy. Chúng mày lại dám khiêu khích Linh Khê Tông, đang muốn chết sao? Đại ca của mày tên là gì?”
Long Ngao cười nhạo hắn, sau đó lắc đầu.
Chỉ là một đại sư võ thuật ở tầm trung thôi mà.
Ngay cả anh ta cũng chỉ cần dùng một tay là có thể bóp chết đối phương rồi.
Anh ta bỗng giơ tay lên tát mạnh vào mặt Ninh Tinh Võ tự cao tự đại khiến hắn văng ra xa.
Rầm!
Ninh Tinh Võ bay lên lộn mấy vòng trên không trung, sau đó rơi bịch xuống đất phát ra mấy tiếng rầm rầm rầm.
Bình luận facebook