Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 708
Chương 708: Bàn chuyện ở Thiên Tử Các
Hai ngày sau, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan trở về Tu Hà.
Khương Vy Nhan vẫn đang giải quyết công việc của công ty, dù sao cũng đã ký hợp tác với hiệp hội Dược Đô, bây giờ trọng tâm của công ty dần chuyển sang ngành dược phẩm.
Hơn nữa, dưới sự đề nghị của Tiêu Chính Văn, Khương Vy Nhan cũng đang cân nhắc mở thêm một công ty mới độc lập để hoàn toàn vạch ra ranh giới với nhà họ Khương!
Còn hai ngày nay Tiêu Chính Văn ở nhà chơi với Na Na.
Lúc này, Long Lân bước từ ngoài vào, kính cẩn nói: “Long Vương, các anh em của điện Thần Long phân bố đồng đều ở bảy tỉnh đã điều tra được tin tức liên quan đến nhà họ Viên, trong đó có một tin anh nhất định sẽ thấy rất hứng thú”.
Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn nhướng mày, giao Na Na cho bảo mẫu mới thuê, sau đó hỏi: “Tin tức gì thế?”
Long Lân nói: “Nội bộ nhà họ Viên này không đoàn kết lắm, dựa theo tin tức mà các anh em gửi về, gia chủ nhà họ Viên đã sống ẩn dật mấy năm rồi, mọi chuyện lớn nhỏ nhà họ Viên đều do năm vị trưởng lão đứng ra giải quyết, mà năm vị trưởng lão này lại thuộc hai phe phái khác nhau!”
“Lần lượt là phái cấp tiến và phái bảo thủ!”
“Người vẫn luôn nhắm vào Long Vương trước đây là ba vị trưởng lão của phái cấp tiến, ba vị trưởng lão này cũng là ba người có quyền lớn nhất nắm giữ ưu thế trong nhà họ Viên ở thời điểm hiện tại!”
Nghe thấy những lời này, Tiêu Chính Văn trầm mặc một lát, gật đầu nói: “Tôi biết rồi, tiếp tục điều tra, nhất định phải tìm đủ chứng cứ để lật đổ nhà họ Viên!”
“Vâng!”
Long Lân trả lời, sau đó hỏi: “Đúng rồi, Long Vương, lịch trình tới nhà tù đen đã được lên kế hoạch ổn thỏa, ba ngày sau khởi hành”.
“Được, tôi biết rồi”.
Tiêu Chính Văn gật đầu.
Long Lân cũng nhanh chóng rời đi.
Cùng lúc đó.
Ở tầng chín của Thiên Tử Các ở Long Kinh xa xôi.
Thiên Tử đứng trên ban công, nhìn ra toàn bộ Long Kinh, thành phố cổ có lịch sử hàng nghìn năm.
Ông Long chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, đứng chắp tay, trong ánh mắt đục ngầu ẩn chứa sự bình thản với thế sự.
Ông ta nói: “Đồ Hiêu đã được người nào đó cứu rồi”.
Thiên Tử gật đầu, ánh mắt hỗn độn, hỏi: “Đã điều tra ra ai là người cứu chưa?”
Ông Long lắc đầu nói: “Vẫn chưa, đối phương rất thận trọng, không để lại bất kỳ dấu tích nào! Vua Bắc Lương đã phái một đội quân tinh nhuệ của chiến khu lục soát toàn bộ dãy núi gần Dược Đô Giang Trung nhưng cũng không tìm được bất kỳ dấu vết nào”.
Nghe thấy vậy, Thiên Tử xoay người, nhìn ông Long, sau đó bước vào đại sảnh, nhìn ván cờ đã chơi xong trên bàn, sau đó ông ấy nhìn chằm chằm vào vị tướng quân uy quyền đang ra trận, nói: “Có thể ở Hoa Quốc này cứu một người mà không để lại bất kỳ dấu vết gì, xem ra đây không phải là kẻ tầm thường, thực lực khá mạnh, điều Hộ Long kỵ đi điều tra ra kẻ đứng đằng sau cho tôi!”
“Hộ Long kỵ?”
Ông Long nghe thấy vậy, trong mắt hiện lên một tia bất ngờ, nói: “Thiên Tử, Hộ Long kỵ này không thể dễ dàng điều động được đâu, ông thật sự muốn phái Hộ Long kỵ đi chỉ vì Đồ Hiêu sao?”
Thiên Tử chắp hai tay sau lưng, nói: “Tôi có cảm giác, người phía sau đang bày mưu tính kế làm rung chuyển Hoa Quốc! Lập tức hạ lệnh, bảo Hộ Long kỵ phái ra những mật thám tinh nhuệ nhất đi điều tra rõ mọi chuyện!”
“Vâng!”
Ông Long gật đầu đáp.
Sau đó, ông ta nói tiếp: “Đúng rồi, ba ngày sau, Tiêu Chính Văn lại khởi hành tới nhà tù đen”.
“Nhà tù đen sao… Ông nghĩ phần trăm thắng của cậu ta là bao nhiêu?” Thiên Tử hỏi. Ông Long lắc đầu nói: “Tôi không biết, nhà tù đen được bốn vị cường giả cấp chủ soái trấn thủ, người lợi hại nhất cũng ngang tầm với chúng ta, mặc dù bây giờ Tiêu Chính Văn đã phá vỡ cấp sáu sao, tuy nhiên, nếu như muốn cứu một người khỏi nhà tù đen cũng không phải chuyện dễ dàng gì, sợ rằng, nhất định sẽ phải trả giá”.
Nghe thấy vậy, Thiên Tử trầm mặc một lúc, sau đó quay lại nhìn ông Long, cười nói: “Không, tôi tình nguyện tin tưởng thằng nhóc Tiêu Chính Văn đó! Dù sao cậu ta cũng là cháu trai của Tiêu Long, hậu duệ nhà họ Tiêu, không có ai là không xuất sắc cả!”
Ông Long im lặng một lúc, sau đó hỏi: “Vì sao Thiên Tử lại tin cậu ta”. Thiên Tử cười nói: “Thiên Sơn Thư Lục”. “Thiên Sơn Thư Lục”, ông Long ngạc nhiên hỏi.
Thiên Tử gật đầu nói: “Tiêu Chính Văn ở độ tuổi này đã có thể đột phá được cấp sáu sao, đây đúng là cơ hội hiếm có, mà nguyên nhân duy nhất có thể lý giải chuyện này là Thiên Sơn Thư Lục đang nằm trong tay cậu ta! Phải biết rằng, năm đó Tiêu Chính Văn học được nội dung trong mảnh giấy Thiên Sơn Thư Lục, từ đó thực lực đã vượt qua cả tôi. Cuốn sách thần kỳ này vượt ngoài sức tưởng tượng của chúng ta đấy”.
Ông Long khẽ gật đầu, nói: “Ý của ông là, Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được một tập của Thiên Sơn Thư Lục”.
Thiên Tử lắc đầu nói: “Đây là do tôi đoán thôi, về phần cậu ta đã lĩnh hội được bao nhiêu, tôi cũng không rõ, hoặc là, thằng nhãi này đã tạo ra cho chúng ta một kỳ tích khác”.
Ông Long hít một hơi thật sâu, nói: “Mong là như vậy”.
Về phía Tiêu Chính Văn.
Lúc này, anh quả thực đang ở trong sân lĩnh hội nội dung của những mảnh giấy Thiên Sơn Thư Lục.
Những kỹ năng y học viết trên đó đến bây giờ anh vẫn nhớ như in, chỉ là thiếu cơ hội để thực hành.
Thậm chí một số tâm pháp và kỹ thuật giết người, cả những loại võ công đã thất truyền, Tiêu Chính Văn đều đã học được không ít!
Lúc này, anh thử phối hợp với tâm pháp trong mảnh giấy cùng với một loại kỹ thuật giết người ở trong sân.
Hình dáng giống như bóng ma, hành động nhanh như sao băng, sát khí ngút trời!
Mỗi một cú đánh, đều để lại một dấu vết đáng sợ trên tảng đá trước mặt! “Xẹt xẹt xẹt!” Đột nhiên, Tiêu Chính Văn phi con dao găm năm cạnh sắc bén từ thắt lưng ra, chỉ trong khoảnh khắc, con dao găm như tóe lên tia lửa, lập tức xuyên thủng hòn non bộ to lớn trước mặt anh!
“Bùm!” Tảng đá phát nổ trong tích tắc, biến thành vô số mảnh vỡ!
“Kỹ thuật ám sát thật lợi hại!”
Khuôn mặt Tiêu Chính Văn tràn đầy kinh hãi trước sự khốc liệt của các tâm pháp và kỹ thuật giết người này!
Góc độ gian xảo này, ngay cả một cường giả có thực lực ngang bằng anh, trong tình huống khinh thường địch nhất định sẽ bị một đòn giết chết!
Sau khi thu hồi con dao găm lại, Tiêu Chính Văn liếc nhìn phân dây xích của con dao găm bị đứt lần trước, may mắn là trong mảnh giấy có một số nội dung liên quan đến việc rèn và sửa vũ khí nên Tiêu Chính Văn đã sửa lại con dao găm đó.
Thậm chí anh còn rèn lại con dao găm theo phương pháp rèn và sửa chữa được ghi chép trên mảnh giấy.
Con dao năm cạnh bây giờ đã trở nên nhẹ nhàng và linh hoạt hơn, đồng thời độ cứng và độ sắc bén của nó cũng đã được cải thiện thêm một phần!
Bây giờ khi sử dụng Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy dễ dàng hơn trước đây!
Sau một hồi tập luyện, Tiêu Chính Văn đứng dậy, chuẩn bị đi tắm.
Nhưng lúc này, với sự nhạy bén của mình, anh phát hiện ra một người núp trong góc khuất của biệt thự! “Xoẹt!” Ngay lập tức, Tiêu Chính Văn giơ tay lên, phi con dao năm cạnh tới!
Con dao năm cạnh tỏa ra tia sáng lạnh lẽo, phóng vút đi, xuyên thủng bóng tối!
“Á! Đừng giết tôi!”
Một tiếng hét kinh hoàng vang lên, một bóng người run rẩy chạy ra khỏi bóng tối.
Tiêu Chính Văn thu con dao năm cạnh lại, lần này anh đã hạ thủ lưu tình!
Lúc này, một người đàn ông mặc đồ đi đêm quỳ trong sân, nhìn Tiêu Chính Văn lạnh lùng trước mặt, không ngừng than khóc: “Xin lỗi, xin lỗi, đừng giết tôi, tôi chỉ là thay người khác làm việc thôi…”
Tiêu Chính Văn cau mày, hiện tại an ninh của biệt thự đã được tăng cường, người này lại có thể vào được đây, chứng tỏ thực lực của hắn cũng khá đặc biệt. Tuy nhiên, từ khí chất trên người, Tiêu Chính Văn đoán được thực lực của tên này chỉ ở cấp quân vương thôi.
“Nói! Ai sai anh tới đây!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.
Tên đó quỳ trên mặt đất, cả người run lên cầm cập!
Hắn hoàn toàn bị sốc bởi kỹ năng mà vừa rồi Tiêu Chính Văn đã thể hiện!
“Là, là Khương Văn Kỳ cử tôi tới, ông ta bảo tôi theo dõi mọi động tĩnh trong biệt thự…”, tên đó lắp bắp nói.
Hai ngày sau, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan trở về Tu Hà.
Khương Vy Nhan vẫn đang giải quyết công việc của công ty, dù sao cũng đã ký hợp tác với hiệp hội Dược Đô, bây giờ trọng tâm của công ty dần chuyển sang ngành dược phẩm.
Hơn nữa, dưới sự đề nghị của Tiêu Chính Văn, Khương Vy Nhan cũng đang cân nhắc mở thêm một công ty mới độc lập để hoàn toàn vạch ra ranh giới với nhà họ Khương!
Còn hai ngày nay Tiêu Chính Văn ở nhà chơi với Na Na.
Lúc này, Long Lân bước từ ngoài vào, kính cẩn nói: “Long Vương, các anh em của điện Thần Long phân bố đồng đều ở bảy tỉnh đã điều tra được tin tức liên quan đến nhà họ Viên, trong đó có một tin anh nhất định sẽ thấy rất hứng thú”.
Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn nhướng mày, giao Na Na cho bảo mẫu mới thuê, sau đó hỏi: “Tin tức gì thế?”
Long Lân nói: “Nội bộ nhà họ Viên này không đoàn kết lắm, dựa theo tin tức mà các anh em gửi về, gia chủ nhà họ Viên đã sống ẩn dật mấy năm rồi, mọi chuyện lớn nhỏ nhà họ Viên đều do năm vị trưởng lão đứng ra giải quyết, mà năm vị trưởng lão này lại thuộc hai phe phái khác nhau!”
“Lần lượt là phái cấp tiến và phái bảo thủ!”
“Người vẫn luôn nhắm vào Long Vương trước đây là ba vị trưởng lão của phái cấp tiến, ba vị trưởng lão này cũng là ba người có quyền lớn nhất nắm giữ ưu thế trong nhà họ Viên ở thời điểm hiện tại!”
Nghe thấy những lời này, Tiêu Chính Văn trầm mặc một lát, gật đầu nói: “Tôi biết rồi, tiếp tục điều tra, nhất định phải tìm đủ chứng cứ để lật đổ nhà họ Viên!”
“Vâng!”
Long Lân trả lời, sau đó hỏi: “Đúng rồi, Long Vương, lịch trình tới nhà tù đen đã được lên kế hoạch ổn thỏa, ba ngày sau khởi hành”.
“Được, tôi biết rồi”.
Tiêu Chính Văn gật đầu.
Long Lân cũng nhanh chóng rời đi.
Cùng lúc đó.
Ở tầng chín của Thiên Tử Các ở Long Kinh xa xôi.
Thiên Tử đứng trên ban công, nhìn ra toàn bộ Long Kinh, thành phố cổ có lịch sử hàng nghìn năm.
Ông Long chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, đứng chắp tay, trong ánh mắt đục ngầu ẩn chứa sự bình thản với thế sự.
Ông ta nói: “Đồ Hiêu đã được người nào đó cứu rồi”.
Thiên Tử gật đầu, ánh mắt hỗn độn, hỏi: “Đã điều tra ra ai là người cứu chưa?”
Ông Long lắc đầu nói: “Vẫn chưa, đối phương rất thận trọng, không để lại bất kỳ dấu tích nào! Vua Bắc Lương đã phái một đội quân tinh nhuệ của chiến khu lục soát toàn bộ dãy núi gần Dược Đô Giang Trung nhưng cũng không tìm được bất kỳ dấu vết nào”.
Nghe thấy vậy, Thiên Tử xoay người, nhìn ông Long, sau đó bước vào đại sảnh, nhìn ván cờ đã chơi xong trên bàn, sau đó ông ấy nhìn chằm chằm vào vị tướng quân uy quyền đang ra trận, nói: “Có thể ở Hoa Quốc này cứu một người mà không để lại bất kỳ dấu vết gì, xem ra đây không phải là kẻ tầm thường, thực lực khá mạnh, điều Hộ Long kỵ đi điều tra ra kẻ đứng đằng sau cho tôi!”
“Hộ Long kỵ?”
Ông Long nghe thấy vậy, trong mắt hiện lên một tia bất ngờ, nói: “Thiên Tử, Hộ Long kỵ này không thể dễ dàng điều động được đâu, ông thật sự muốn phái Hộ Long kỵ đi chỉ vì Đồ Hiêu sao?”
Thiên Tử chắp hai tay sau lưng, nói: “Tôi có cảm giác, người phía sau đang bày mưu tính kế làm rung chuyển Hoa Quốc! Lập tức hạ lệnh, bảo Hộ Long kỵ phái ra những mật thám tinh nhuệ nhất đi điều tra rõ mọi chuyện!”
“Vâng!”
Ông Long gật đầu đáp.
Sau đó, ông ta nói tiếp: “Đúng rồi, ba ngày sau, Tiêu Chính Văn lại khởi hành tới nhà tù đen”.
“Nhà tù đen sao… Ông nghĩ phần trăm thắng của cậu ta là bao nhiêu?” Thiên Tử hỏi. Ông Long lắc đầu nói: “Tôi không biết, nhà tù đen được bốn vị cường giả cấp chủ soái trấn thủ, người lợi hại nhất cũng ngang tầm với chúng ta, mặc dù bây giờ Tiêu Chính Văn đã phá vỡ cấp sáu sao, tuy nhiên, nếu như muốn cứu một người khỏi nhà tù đen cũng không phải chuyện dễ dàng gì, sợ rằng, nhất định sẽ phải trả giá”.
Nghe thấy vậy, Thiên Tử trầm mặc một lúc, sau đó quay lại nhìn ông Long, cười nói: “Không, tôi tình nguyện tin tưởng thằng nhóc Tiêu Chính Văn đó! Dù sao cậu ta cũng là cháu trai của Tiêu Long, hậu duệ nhà họ Tiêu, không có ai là không xuất sắc cả!”
Ông Long im lặng một lúc, sau đó hỏi: “Vì sao Thiên Tử lại tin cậu ta”. Thiên Tử cười nói: “Thiên Sơn Thư Lục”. “Thiên Sơn Thư Lục”, ông Long ngạc nhiên hỏi.
Thiên Tử gật đầu nói: “Tiêu Chính Văn ở độ tuổi này đã có thể đột phá được cấp sáu sao, đây đúng là cơ hội hiếm có, mà nguyên nhân duy nhất có thể lý giải chuyện này là Thiên Sơn Thư Lục đang nằm trong tay cậu ta! Phải biết rằng, năm đó Tiêu Chính Văn học được nội dung trong mảnh giấy Thiên Sơn Thư Lục, từ đó thực lực đã vượt qua cả tôi. Cuốn sách thần kỳ này vượt ngoài sức tưởng tượng của chúng ta đấy”.
Ông Long khẽ gật đầu, nói: “Ý của ông là, Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được một tập của Thiên Sơn Thư Lục”.
Thiên Tử lắc đầu nói: “Đây là do tôi đoán thôi, về phần cậu ta đã lĩnh hội được bao nhiêu, tôi cũng không rõ, hoặc là, thằng nhãi này đã tạo ra cho chúng ta một kỳ tích khác”.
Ông Long hít một hơi thật sâu, nói: “Mong là như vậy”.
Về phía Tiêu Chính Văn.
Lúc này, anh quả thực đang ở trong sân lĩnh hội nội dung của những mảnh giấy Thiên Sơn Thư Lục.
Những kỹ năng y học viết trên đó đến bây giờ anh vẫn nhớ như in, chỉ là thiếu cơ hội để thực hành.
Thậm chí một số tâm pháp và kỹ thuật giết người, cả những loại võ công đã thất truyền, Tiêu Chính Văn đều đã học được không ít!
Lúc này, anh thử phối hợp với tâm pháp trong mảnh giấy cùng với một loại kỹ thuật giết người ở trong sân.
Hình dáng giống như bóng ma, hành động nhanh như sao băng, sát khí ngút trời!
Mỗi một cú đánh, đều để lại một dấu vết đáng sợ trên tảng đá trước mặt! “Xẹt xẹt xẹt!” Đột nhiên, Tiêu Chính Văn phi con dao găm năm cạnh sắc bén từ thắt lưng ra, chỉ trong khoảnh khắc, con dao găm như tóe lên tia lửa, lập tức xuyên thủng hòn non bộ to lớn trước mặt anh!
“Bùm!” Tảng đá phát nổ trong tích tắc, biến thành vô số mảnh vỡ!
“Kỹ thuật ám sát thật lợi hại!”
Khuôn mặt Tiêu Chính Văn tràn đầy kinh hãi trước sự khốc liệt của các tâm pháp và kỹ thuật giết người này!
Góc độ gian xảo này, ngay cả một cường giả có thực lực ngang bằng anh, trong tình huống khinh thường địch nhất định sẽ bị một đòn giết chết!
Sau khi thu hồi con dao găm lại, Tiêu Chính Văn liếc nhìn phân dây xích của con dao găm bị đứt lần trước, may mắn là trong mảnh giấy có một số nội dung liên quan đến việc rèn và sửa vũ khí nên Tiêu Chính Văn đã sửa lại con dao găm đó.
Thậm chí anh còn rèn lại con dao găm theo phương pháp rèn và sửa chữa được ghi chép trên mảnh giấy.
Con dao năm cạnh bây giờ đã trở nên nhẹ nhàng và linh hoạt hơn, đồng thời độ cứng và độ sắc bén của nó cũng đã được cải thiện thêm một phần!
Bây giờ khi sử dụng Tiêu Chính Văn cũng cảm thấy dễ dàng hơn trước đây!
Sau một hồi tập luyện, Tiêu Chính Văn đứng dậy, chuẩn bị đi tắm.
Nhưng lúc này, với sự nhạy bén của mình, anh phát hiện ra một người núp trong góc khuất của biệt thự! “Xoẹt!” Ngay lập tức, Tiêu Chính Văn giơ tay lên, phi con dao năm cạnh tới!
Con dao năm cạnh tỏa ra tia sáng lạnh lẽo, phóng vút đi, xuyên thủng bóng tối!
“Á! Đừng giết tôi!”
Một tiếng hét kinh hoàng vang lên, một bóng người run rẩy chạy ra khỏi bóng tối.
Tiêu Chính Văn thu con dao năm cạnh lại, lần này anh đã hạ thủ lưu tình!
Lúc này, một người đàn ông mặc đồ đi đêm quỳ trong sân, nhìn Tiêu Chính Văn lạnh lùng trước mặt, không ngừng than khóc: “Xin lỗi, xin lỗi, đừng giết tôi, tôi chỉ là thay người khác làm việc thôi…”
Tiêu Chính Văn cau mày, hiện tại an ninh của biệt thự đã được tăng cường, người này lại có thể vào được đây, chứng tỏ thực lực của hắn cũng khá đặc biệt. Tuy nhiên, từ khí chất trên người, Tiêu Chính Văn đoán được thực lực của tên này chỉ ở cấp quân vương thôi.
“Nói! Ai sai anh tới đây!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.
Tên đó quỳ trên mặt đất, cả người run lên cầm cập!
Hắn hoàn toàn bị sốc bởi kỹ năng mà vừa rồi Tiêu Chính Văn đã thể hiện!
“Là, là Khương Văn Kỳ cử tôi tới, ông ta bảo tôi theo dõi mọi động tĩnh trong biệt thự…”, tên đó lắp bắp nói.
Bình luận facebook