Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 594
Chương 594: Tu La
“Không ngờ hắn lại chọn tòa nhà cao tầng để bắn tỉa, tuy chỗ đó đúng là một địa điểm bắn tỉa rất tốt, nhưng nếu bị bao vây thì chắc chắn không có đường chạy”.
“Đúng vậy, chúng ta chỉ cần phong tỏa toàn bộ các lối ra, trừ khi hắn nhảy lầu, nếu không sẽ bị người của chúng ta giết”.
“Cũng tức là chúng ta chắc chắn sẽ lấy được số tiền này đúng không? Hiện giờ dù có tiền hay không thì tôi cũng chỉ muốn giết hắn thôi”.
Ba người trò chuyện, không nhịn được cười lớn.
Đối với bọn họ, tuy đây là một món tiền lớn, nhưng vẫn chưa đến mức khiến họ phải trả cái giá lớn như vậy.
Phải biết rằng, quy mô thế lực hắc ám của bọn họ được tính toán dựa theo số người.
Lần hành động này, bọn họ đã điều động không ít người, nhưng đa phần là chết trong tay Tiêu Chính Văn.
Hiện giờ, bọn họ đã coi Tiêu Chính Văn là kẻ địch hàng đầu, một lòng muốn tiêu diệt anh.
Nếu Tiêu Chính Văn không chết, thì những đại ca thế lực hắc ám như họ khó tránh khỏi bị các tổ chức thế lực khác chỉ trích.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, ba đại ca của thế lực hắc ám yên tâm ngồi xuống.
“Nói ra thì lâu lắm chúng ta không hành động cùng nhau rồi, trước khi bọn họ mang đầu của thằng khốn kia lên, chúng ta có nên làm ván bài poker không nhỉ?”
Black Rose lấy một bộ bài poker ra, bày lên trên, những người khác cũng cầm bài, bắt đầu chơi đấu địa chủ hết ván này đến ván khác.
“Đúng rồi, dạo này ngoài nước có chuyện gì hay ho không?”
Sword hỏi.
Angel đáp: “Đúng là có một tin khiến người ta khiếp sợ, đó chính là chủ soái Bắc Lương của Hoa Quốc đã từ chức, nói thật thì tôi cũng thấy đáng tiếc”.
“Ồ? Sao thế?”
Hai người còn lại hỏi.
“Tôi từng nghe rất nhiều sự tích về anh ta, là một người vô địch, cũng là một người khiến người ta kính trọng. Tôi nhớ một trong ba tổ chức ám sát lớn của mạng lưới ám sát là Tử Thần, sau mấy năm mai phục, đã bị lật đổ trong lúc chấp hành một nhiệm vụ ở Hoa Quốc! Rất có khả năng chính là chủ soái Bắc Lương ra tay”.
Angel vừa tráo bài vừa nói.
“Trời đất, hóa ra là lần đó sao?”
Black Rose tỏ vẻ kinh ngạc.
Sword nói vẻ bất cần: “Tôi nhớ Hoa Quốc có một câu phép vua còn thua lệ làng, tổ chức Tử Thần dù mạnh đến đâu cũng chỉ có thể tác oai tác quái ở chỗ chúng ta thôi, nếu đến Hoa Quốc thì đương nhiên sẽ thất bại”.
“Tương tự như thế, tôi nghĩ nếu chủ soái Bắc Lương dám đến phương Tây chúng ta, thì chúng ta cũng có thể đánh anh ta tan tác”.
Sword vừa nói với giọng điệu khinh miệt vừa ném một lá bài ra, sau đó giành chiến thắng.
“Ủa, kỳ lạ thật, sao vẫn chưa nhận được tin tức của bọn họ nhỉ? Thằng oắt kia chắc vẫn đang ở trên tòa nhà, theo lý mà nói, với vòng vây như vậy thì phải nhanh chóng giết được hắn rồi chứ…”
Sword vừa nói vừa gọi điện thoại, nhưng chỉ nghe thấy tiếng tút tút, chứ không thấy ai nghe máy.
Lúc này, trong tòa nhà, điện thoại đang rung lên trong vũng máu, nhưng không ai nghe, bởi vì chủ nhân của nó cũng đã nằm trong vũng máu rồi.
Thi thể đầy đất, nằm ngổn ngang trong hành lang tòa nhà.
Những thi thể này chỉ có một đặc điểm, đó là trên cổ có một vết máu.
Một dao đứt cổ!
Không có thêm vết thương nào khác!
Lúc này, thủ lĩnh của ba thế lực hắc ám vẫn đang tiếp tục đánh bài.
Black Rose nói: “Không cần lo đâu, chắc là tên kia giảo hoạt quá, dù sao hiện giờ hắn ở trong tòa nhà, mọc cánh cũng khó thoát, chúng ta cứ từ từ, không cần sốt ruột”.
Nghe hắn nói vậy, Sword liền yên tâm hơn, tiếp tục đánh bài.
Angel lại nói: “Chủ soái Bắc Lương không giống với mấy kẻ vô dụng trong tổ chức Tử Thần đâu, nghe nói anh ta biết dùng một loại dao quân đội năm cạnh cực kỳ đáng sợ”.
“Trong tay chỉ cần một con dao quân đội năm cạnh là có thể tự do qua lại giữa đội quân trăm nghìn người, về cơ bản, những người từng thấy con dao đó đều nói nó chẳng khác gì chiếc sừng giết chóc của Tu La, chỉ có Tu La địa ngục mới có sức mạnh đáng sợ như vậy”.
Lúc Sword nói câu này, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.
Tuy hắn chưa từng được chứng kiến sự lợi hại của con dao quân đội năm cạnh kia, nhưng nghe nói mấy thống lĩnh đứng sau tổ chức Tử Thần từ đó trở đi cứ nhìn thấy dao quân đội năm cạnh là sợ hãi.
Tổ chức Tử Thần là một trong những tổ chức lớn nhất trong giới ám sát của thế lực hắc ám phương Tây bọn họ, cho dù ba thế lực hắc ám của bọn họ gộp lại cũng không bằng tổ chức Tử Thần trong thời kỳ suy thoái.
Vậy mà vào mấy năm trước, sau khi bị Long Vương phương Đông tắm máu, tổ chức lớn mạnh như vậy nhanh chóng suy bại.
Không lâu trước đó, tổ chức này lại bị tổn thất nghiêm trọng, tất cả các thành viên đều rút khỏi mạng lưới ám sát.
Hiện giờ, ở phương Tây đã rất ít thế lực sợ tổ chức Tử Thần, bọn họ đã quên mất tổ chức Tử Thần đã từng vinh quang đến thế nào.
Nhưng Angel vẫn còn nhớ bọn họ từng oai phong đến mức nào trong thời kỳ đỉnh cao.
Vậy mà khi gặp vị Long Vương phương Đông kia, lại tan nát như một tấm kính thủy tinh.
“Thôi đi, anh đừng chém gió nữa, lại còn đao pháp Tu La nữa chứ, anh tưởng đang quay phim Hollywood chắc?”
Sword cười lớn, chẳng hề quan tâm.
“Nếu bây giờ anh ta xuất hiện trước mặt tôi, tôi đảm bảo có thể đánh cho anh ta quỳ xuống đất xin tha!”
Black Rose cũng phụ họa: “Anh chém gió hơi quá rồi đấy, tuy chúng tôi biết Bắc Lương là quân chính quy, khá lợi hại, nhưng chủ soái Bắc Lương gì đó cũng chỉ là một con người, anh ta có thể mạnh đến đâu chứ?”
“Nếu anh ta thực sự xuất hiện trước mặt chúng ta, nói không chừng ba chúng ta có thể xử lý được”.
“Anh là thủ lĩnh của Thiên Sứ Không Cánh, không ngờ lại nhát gan như vậy!”
Black Rose và Sword nói xong, không nhịn được cười lớn.
Angel cũng cảm thấy nỗi sợ của mình hơi quá, mím môi không nói gì, để mặc bọn họ cười nhạo.
Đột nhiên bọn họ nghe thấy tiếng kính vỡ, sau đó, một bóng người bước ra khỏi bệ cửa sổ.
“Không ngờ danh tiếng của Bắc Lương chúng tôi lại vang đến thế, đến các nước khác cũng nghe được uy danh của chúng tôi”.
Giọng nói trầm thấp vang lên, ba thủ lĩnh của thế lực hắc ám cả kinh, đều quay đầu lại nhìn bệ cửa sổ.
Đồng thời, vệ sĩ của bọn họ cũng nhanh chóng bao vây xung quanh chủ nhân của mình.
Bỗng bọn họ nhớ ra lúc này mình đang ở tầng cao nhất là tầng hai mươi lăm của tòa nhà công ty, cũng tức là độ cao hơn sáu mươi mét.
Vậy mà Tiêu Chính Văn lại xuất hiện trước mặt họ ở bệ cửa sổ, lẽ nào anh giáng từ trên trời xuống sao?
Hơn nữa, Tiêu Chính Văn không chỉ làm vỡ vụn cửa kính chắn gió ở cửa sổ, mà ngay cả lan can bằng hợp kim cũng bị một dao của anh chém vụn.
Điều này khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Rõ ràng bọn họ đã cử người bao vây tòa nhà Tiêu Chính Văn ở rồi cơ mà, tại sao trong chớp mắt anh lại xuất hiện trước mặt họ thế này?
Phải biết rằng nơi này cách ngoại ô Las Vegas gần ba bốn tiếng đi xe.
Bọn họ vẫn luôn xem camera của thuộc hạ để hạ lệnh cơ mà.
Đúng lúc này, mười mấy chiếc trực thăng quân sự xuất hiện sau lưng Tiêu Chính Văn, bên trên vang lên tiếng phát hùng hồn.
“Điện Thần Long đến, tiêu diệt thế lực hắc ám địa phương!”
“Người trong tòa nhà nghe đây, buông vũ khí xuống, nhanh chóng đầu hàng đi!”
“Không ngờ hắn lại chọn tòa nhà cao tầng để bắn tỉa, tuy chỗ đó đúng là một địa điểm bắn tỉa rất tốt, nhưng nếu bị bao vây thì chắc chắn không có đường chạy”.
“Đúng vậy, chúng ta chỉ cần phong tỏa toàn bộ các lối ra, trừ khi hắn nhảy lầu, nếu không sẽ bị người của chúng ta giết”.
“Cũng tức là chúng ta chắc chắn sẽ lấy được số tiền này đúng không? Hiện giờ dù có tiền hay không thì tôi cũng chỉ muốn giết hắn thôi”.
Ba người trò chuyện, không nhịn được cười lớn.
Đối với bọn họ, tuy đây là một món tiền lớn, nhưng vẫn chưa đến mức khiến họ phải trả cái giá lớn như vậy.
Phải biết rằng, quy mô thế lực hắc ám của bọn họ được tính toán dựa theo số người.
Lần hành động này, bọn họ đã điều động không ít người, nhưng đa phần là chết trong tay Tiêu Chính Văn.
Hiện giờ, bọn họ đã coi Tiêu Chính Văn là kẻ địch hàng đầu, một lòng muốn tiêu diệt anh.
Nếu Tiêu Chính Văn không chết, thì những đại ca thế lực hắc ám như họ khó tránh khỏi bị các tổ chức thế lực khác chỉ trích.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, ba đại ca của thế lực hắc ám yên tâm ngồi xuống.
“Nói ra thì lâu lắm chúng ta không hành động cùng nhau rồi, trước khi bọn họ mang đầu của thằng khốn kia lên, chúng ta có nên làm ván bài poker không nhỉ?”
Black Rose lấy một bộ bài poker ra, bày lên trên, những người khác cũng cầm bài, bắt đầu chơi đấu địa chủ hết ván này đến ván khác.
“Đúng rồi, dạo này ngoài nước có chuyện gì hay ho không?”
Sword hỏi.
Angel đáp: “Đúng là có một tin khiến người ta khiếp sợ, đó chính là chủ soái Bắc Lương của Hoa Quốc đã từ chức, nói thật thì tôi cũng thấy đáng tiếc”.
“Ồ? Sao thế?”
Hai người còn lại hỏi.
“Tôi từng nghe rất nhiều sự tích về anh ta, là một người vô địch, cũng là một người khiến người ta kính trọng. Tôi nhớ một trong ba tổ chức ám sát lớn của mạng lưới ám sát là Tử Thần, sau mấy năm mai phục, đã bị lật đổ trong lúc chấp hành một nhiệm vụ ở Hoa Quốc! Rất có khả năng chính là chủ soái Bắc Lương ra tay”.
Angel vừa tráo bài vừa nói.
“Trời đất, hóa ra là lần đó sao?”
Black Rose tỏ vẻ kinh ngạc.
Sword nói vẻ bất cần: “Tôi nhớ Hoa Quốc có một câu phép vua còn thua lệ làng, tổ chức Tử Thần dù mạnh đến đâu cũng chỉ có thể tác oai tác quái ở chỗ chúng ta thôi, nếu đến Hoa Quốc thì đương nhiên sẽ thất bại”.
“Tương tự như thế, tôi nghĩ nếu chủ soái Bắc Lương dám đến phương Tây chúng ta, thì chúng ta cũng có thể đánh anh ta tan tác”.
Sword vừa nói với giọng điệu khinh miệt vừa ném một lá bài ra, sau đó giành chiến thắng.
“Ủa, kỳ lạ thật, sao vẫn chưa nhận được tin tức của bọn họ nhỉ? Thằng oắt kia chắc vẫn đang ở trên tòa nhà, theo lý mà nói, với vòng vây như vậy thì phải nhanh chóng giết được hắn rồi chứ…”
Sword vừa nói vừa gọi điện thoại, nhưng chỉ nghe thấy tiếng tút tút, chứ không thấy ai nghe máy.
Lúc này, trong tòa nhà, điện thoại đang rung lên trong vũng máu, nhưng không ai nghe, bởi vì chủ nhân của nó cũng đã nằm trong vũng máu rồi.
Thi thể đầy đất, nằm ngổn ngang trong hành lang tòa nhà.
Những thi thể này chỉ có một đặc điểm, đó là trên cổ có một vết máu.
Một dao đứt cổ!
Không có thêm vết thương nào khác!
Lúc này, thủ lĩnh của ba thế lực hắc ám vẫn đang tiếp tục đánh bài.
Black Rose nói: “Không cần lo đâu, chắc là tên kia giảo hoạt quá, dù sao hiện giờ hắn ở trong tòa nhà, mọc cánh cũng khó thoát, chúng ta cứ từ từ, không cần sốt ruột”.
Nghe hắn nói vậy, Sword liền yên tâm hơn, tiếp tục đánh bài.
Angel lại nói: “Chủ soái Bắc Lương không giống với mấy kẻ vô dụng trong tổ chức Tử Thần đâu, nghe nói anh ta biết dùng một loại dao quân đội năm cạnh cực kỳ đáng sợ”.
“Trong tay chỉ cần một con dao quân đội năm cạnh là có thể tự do qua lại giữa đội quân trăm nghìn người, về cơ bản, những người từng thấy con dao đó đều nói nó chẳng khác gì chiếc sừng giết chóc của Tu La, chỉ có Tu La địa ngục mới có sức mạnh đáng sợ như vậy”.
Lúc Sword nói câu này, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.
Tuy hắn chưa từng được chứng kiến sự lợi hại của con dao quân đội năm cạnh kia, nhưng nghe nói mấy thống lĩnh đứng sau tổ chức Tử Thần từ đó trở đi cứ nhìn thấy dao quân đội năm cạnh là sợ hãi.
Tổ chức Tử Thần là một trong những tổ chức lớn nhất trong giới ám sát của thế lực hắc ám phương Tây bọn họ, cho dù ba thế lực hắc ám của bọn họ gộp lại cũng không bằng tổ chức Tử Thần trong thời kỳ suy thoái.
Vậy mà vào mấy năm trước, sau khi bị Long Vương phương Đông tắm máu, tổ chức lớn mạnh như vậy nhanh chóng suy bại.
Không lâu trước đó, tổ chức này lại bị tổn thất nghiêm trọng, tất cả các thành viên đều rút khỏi mạng lưới ám sát.
Hiện giờ, ở phương Tây đã rất ít thế lực sợ tổ chức Tử Thần, bọn họ đã quên mất tổ chức Tử Thần đã từng vinh quang đến thế nào.
Nhưng Angel vẫn còn nhớ bọn họ từng oai phong đến mức nào trong thời kỳ đỉnh cao.
Vậy mà khi gặp vị Long Vương phương Đông kia, lại tan nát như một tấm kính thủy tinh.
“Thôi đi, anh đừng chém gió nữa, lại còn đao pháp Tu La nữa chứ, anh tưởng đang quay phim Hollywood chắc?”
Sword cười lớn, chẳng hề quan tâm.
“Nếu bây giờ anh ta xuất hiện trước mặt tôi, tôi đảm bảo có thể đánh cho anh ta quỳ xuống đất xin tha!”
Black Rose cũng phụ họa: “Anh chém gió hơi quá rồi đấy, tuy chúng tôi biết Bắc Lương là quân chính quy, khá lợi hại, nhưng chủ soái Bắc Lương gì đó cũng chỉ là một con người, anh ta có thể mạnh đến đâu chứ?”
“Nếu anh ta thực sự xuất hiện trước mặt chúng ta, nói không chừng ba chúng ta có thể xử lý được”.
“Anh là thủ lĩnh của Thiên Sứ Không Cánh, không ngờ lại nhát gan như vậy!”
Black Rose và Sword nói xong, không nhịn được cười lớn.
Angel cũng cảm thấy nỗi sợ của mình hơi quá, mím môi không nói gì, để mặc bọn họ cười nhạo.
Đột nhiên bọn họ nghe thấy tiếng kính vỡ, sau đó, một bóng người bước ra khỏi bệ cửa sổ.
“Không ngờ danh tiếng của Bắc Lương chúng tôi lại vang đến thế, đến các nước khác cũng nghe được uy danh của chúng tôi”.
Giọng nói trầm thấp vang lên, ba thủ lĩnh của thế lực hắc ám cả kinh, đều quay đầu lại nhìn bệ cửa sổ.
Đồng thời, vệ sĩ của bọn họ cũng nhanh chóng bao vây xung quanh chủ nhân của mình.
Bỗng bọn họ nhớ ra lúc này mình đang ở tầng cao nhất là tầng hai mươi lăm của tòa nhà công ty, cũng tức là độ cao hơn sáu mươi mét.
Vậy mà Tiêu Chính Văn lại xuất hiện trước mặt họ ở bệ cửa sổ, lẽ nào anh giáng từ trên trời xuống sao?
Hơn nữa, Tiêu Chính Văn không chỉ làm vỡ vụn cửa kính chắn gió ở cửa sổ, mà ngay cả lan can bằng hợp kim cũng bị một dao của anh chém vụn.
Điều này khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Rõ ràng bọn họ đã cử người bao vây tòa nhà Tiêu Chính Văn ở rồi cơ mà, tại sao trong chớp mắt anh lại xuất hiện trước mặt họ thế này?
Phải biết rằng nơi này cách ngoại ô Las Vegas gần ba bốn tiếng đi xe.
Bọn họ vẫn luôn xem camera của thuộc hạ để hạ lệnh cơ mà.
Đúng lúc này, mười mấy chiếc trực thăng quân sự xuất hiện sau lưng Tiêu Chính Văn, bên trên vang lên tiếng phát hùng hồn.
“Điện Thần Long đến, tiêu diệt thế lực hắc ám địa phương!”
“Người trong tòa nhà nghe đây, buông vũ khí xuống, nhanh chóng đầu hàng đi!”
Bình luận facebook