• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (34 Viewers)

  • Chương 2551-2555

Chương 2551: Âm thầm tương trợ

Mãi tới khi Jeanio đi xa, Hắc Bá mới khẽ nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, thật ra cậu không nên đắc tội với Thánh Giáo Đình đâu!”

Dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng mới đặt chân vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao, lúc này đi đắc tội với Thánh Giáo Đình rõ ràng không phải hành động thông minh.

“Thật ra bọn họ đã biết từ lâu, Thánh Quang Thập Tự Trận vẫn luôn ở trong tay Thanh Dương, bọn họ không dám lên tiếng với Thanh Dương nhưng lại dám tới chỗ tôi để đòi hỏi, lẽ nào là đang khinh thường Tiêu Chính Văn tôi sao?”

Tiêu Chính Văn nói tới đây, sắc mặt cũng ngày càng trở nên lạnh lùng.

“Cậu Tiêu, cậu hiểu nhầm rồi, nếu như sau lưng bọn họ không có ai thì sẽ không dám làm như vậy, ban nãy cậu cũng nghe thấy rồi, ở vùng ngoài lãnh thổ thì người da trắng chỉ giống như con chó, chó mà dám sủa chủ nhân sao?”

Hắc Bá cười khổ, nói.

“Ồ? Vậy ý của Hắc Bá là Hoa Quốc có người đứng phía sau lưng chống lưng cho bọn họ?”, Tiêu Chính Văn hỏi với vẻ khó hiểu.

“Thật ra cũng chẳng tới mức chống lưng, bởi vì hôm nay Điền Kỵ không đích thân tới, cũng có thể nói, ông ta không hề coi trọng cậu Tiêu, ngày đó khi Thanh Dương đại diện Vạn Kiếm Cốc tới, Điền Kỵ còn đích thân tới cơ mà!”

“Mặc dù điều này không thể nói rõ được gì, thế nhưng lại là một kiểu công nhận! Cũng có thể nói, Điền Kỵ công nhận Thanh Dương nhưng không công nhận cậu Tiêu! Vậy nên Elon đương nhiên sợ Thanh Dương nhưng lại không sợ cậu Tiêu!”

“Mà từ trước tới nay việc cậu Tiêu vẫn luôn bất hoà với nhà họ Điền ai ai cũng có thể thấy được, hôm nay Điền Kỵ lại cố tình né tránh, thật ra trong lòng thế lực các phương đều hiểu rõ cả!”

“Tông môn và thế gia bên phía Hoa Quốc chúng ta còn dễ nói, thế nhưng bên phía Thánh Giáo Đình thì khó mà kiểm soát được! Làm kẻ nô tài quá lâu cũng sẽ muốn tìm người dễ bắt nạt để lên mặt!”

“Hơn nữa, Thánh Quang Thập Tự Trận đối với Thánh Giáo Đình mà nói quả thực hết sức quan trọng, uy lực của Huyết Sắc Thập Tự Trận vẫn còn kém xa!”

“Vậy nên lần này cậu Tiêu đắc tội với Elon, sợ rằng sau này sẽ có một chút rắc rối, chỉ cần bên phía Điền Kỵ không lên tiếng, bọn họ tuyệt đối sẽ không chịu để yên!”

“Đặc biệt là kiếm sĩ hoàng kim số một có địa vị rất cao ở Thánh Giáo Đình, thực lực cũng trên ngưỡng Thiên Cảnh cấp hai, vậy nên về tình về lý, cậu ta ắt phải lấy lại thứ thuộc về Thánh Giáo Đình!”

Nghe xong những lời này, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Kiếm sĩ hoàng kim?”

“Không sai, kiếm sĩ hoàng kim mới là thuỷ tổ khai sinh ra kỵ sĩ Viên Trác và kỵ sĩ Thánh Điện, hơn nữa bọn họ đã tồn tại từ thời đại thần thoại của Âu Lục rồi!”

Nói kỹ ra thì kiếm sĩ hoàng kim được hoá thành từ mười hai cột trụ bên trong cung điện của thần vương Zeus từ thời đại thần thoại Âu Lục!

Chứ không phải là mười hai cung hoàng đạo trong truyền thuyết!

Bởi vì người Âu Lục mê muội ngu dốt, thậm chí trước cuối đời Đại Minh vẫn chưa có lịch pháp kiện toàn nên càng không thể biết được mười hai cung hoàng đạo gì đó!

Trên thực tế, mười hai cung hoàng đạo bắt nguồn từ trong thiên thuật tử vi!

Mà mười hai kiếm sĩ hoàng kim của Âu Lục cũng chưa từng dùng mười hai cung hoàng đạo để đặt tên.

Thế nhưng chiến lực của mười mấy người này lại là đỉnh cao của Âu Lục!

Sau khi bọn họ tiến vào vùng ngoài lãnh thổ, hậu nhân của bọn họ mới sáng lập lên Y Viện Kỵ Sĩ Đoàn và Thánh Điện Kỵ Sĩ Đoàn!

“Nếu như hắn ta thật sự muốn thử bản lĩnh thì có thể tới Đế Khư tìm tôi!”

Tiêu Chính Văn lại chẳng chút bận tâm.

Trước đây anh trả lại những kế thừa kia cho các tông môn lớn, chủ yếu vẫn là vì nể tình mọi người cùng là đồng bào Hoa Quốc.

Điều đó không nói lên rằng bất cứ ai cũng có thể tuỳ tiện đòi lại kế truyền từ chỗ anh!

Hắc Bá lại nói chuyện với Tiêu Chính Văn thêm một lúc, sau đó lại ra lệnh cho Doanh Hân đưa Tiêu Chính Văn trở về Đế Khư.

Sau khi Thánh Nữ Jeanio bị ăn tát thì không dám ôm hận Hắc Bá mà tính hết món nợ này lên trên đầu Tiêu Chính Văn.

Jeanio vừa trở về Thánh Giáo Đình, Giáo Hoàng là người đầu tiên tiến đến.

“Thế nào?”, Giáo Hoàng gấp rút hỏi.

Jeanio nghiến răng bực tức hừ một tiếng, nói: “Tiêu Chính Văn không những không chịu trả lại mà còn lăng mạ đại nhân Elon! Rõ ràng trong mắt hắn không coi ai ra gì!”

Giáo Hoàng nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn Jeanio, bối rối nói: “Mặt của bà…”

“Bốp!”

Jeanio giơ tay tát cho Giáo Hoàng một cái, sau đó quay đầu đi, lạnh lùng nói: “Điền Kỵ không công nhận Tiêu Chính Văn, mà bên phía Vạn Kiếm Cốc cũng đã cử người đưa tin tới, dù chúng ta có làm thế nào thì bọn họ cũng đều không nhúng tay vào!”

“Thậm chí sẽ còn âm thầm tương trợ!”

“Tiêu Chính Văn ơi Tiêu Chính Văn, cậu nhất định sẽ phải trả giá cho chuyện ngày hôm nay!”

Vừa nói dứt lời, Jeanio đã tung ra một nắm đấm đánh nát bảo vật cổ trước mặt!
Chương 2552: Toang rồi

Thánh Hoàng bị Jeanio tát cho một bạt tai, chỉ dám giận chứ không dám nói!

Thánh Hoàng vừa xoa bên má bị đánh sưng húp, vừa run giọng nói: “Đại nhân Jeanio, tên Tiêu Chính Văn đó hiện giờ đã là cao thủ Thiên Cảnh, theo tôi thấy, hay là bỏ…”

“Bỏ đi? Hừ! Chỉ mới ở ngưỡng Thiên Cảnh thôi mà, thật sự coi bản thân là đỉnh cao ở vùng ngoài lãnh thổ rồi sao? Tôi phải nhìn xem một cao thủ Thiên Cảnh như cậu ta đối diện với đỉnh cao Thiên Cảnh cấp hai, khoảng cách tới cấp ba cũng chỉ còn một bước nữa như đại nhân Elon kiểu gì!”

Jeanio lại lên tiếng.

Bên phía Tiêu Chính Văn, anh vừa mới trở về Đế Khư đã được biết nhà họ Trần cử người tới mong được gặp.

Lúc này, một ông lão đang ngồi trong Vọng Tiên Đình của Đế Khư, yên lặng đợi Tiêu Chính Văn trở về.

Thấy Tiêu Chính Văn đang tiến về phía mình, ông lão vội vàng đứng dậy, chắp tay hành lễ: “Kính chào cậu Tiêu!”

“Nhà họ Trần cử ông tới à?”, Tiêu Chính Văn liếc nhìn ông lão, lên tiếng hỏi.

“Cậu Tiêu quả nhiên dự đoán như thần, tôi tên là Trần Đức Chí!”, ông lão cười đon đả nói.

“Không biết ông cụ tới đây có chuyện gì?”, Tiêu Chính Văn ngồi lên sô pha, nói.

Trần Đức Chí hơi ngơ ngác, sau đó lại chắp tay nói: “Cậu Tiêu, cảm ơn cậu đã chăm sóc cho Trần Huy Tổ suốt khoảng thời gian vừa qua, giúp cho con cháu nhà họ Trần chúng tôi không bị ức hiếp!”

Trần Huy Tổ bên cạnh lại đang nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ hổ thẹn.

Ông ta đương nhiên hiểu rõ, nhà họ Trần bảo ông ta trở về vào thời điểm này là có ý đồ khác, lần này nhà họ Trần đưa ra điều kiện hết sức mê người, hơn nữa còn là Trần Đức Chí đích thân tới đón ông ta, khiến cho ông ta thật sự chẳng thể cự tuyệt thẳng mặt.

Thật ra Trần Đức Chí này còn là ông nội của ông ta, mặc dù tu vi chỉ ở ngưỡng Đại Đế, thế nhưng đó dẫu sao cũng là trưởng bối của mình!

Ban đầu lúc Trần Huy Tổ bị chủ nhánh chính của nhà họ Trần đuổi đi, Trần Đức Chí không có ở nhà, vậy nên trong lòng Trần Huy Tổ, Trần Đức Chí vẫn là người có chút địa vị.

Mà nhà họ Trần cũng đang lợi dụng điểm này nên mới cử Trần Đức Chí tới thuyết phục Trần Huy Tổ.

“Ý của ông thì sao?”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Trần Huy Tổ.

Thật ra Tiêu Chính Văn chẳng hề bận tâm tới chuyện này, dẫu sao Trần Huy Tổ vẫn là con cháu nhà họ Trần, nếu như người ta muốn nhận tổ quy tông thì Tiêu Chính Văn cũng không tiện ngăn cản.

“Cậu Tiêu, tôi…”, Trần Huy Tổ lắp bắp với vẻ mặt khó coi.

Bảo ông ta nói ra mấy chữ “muốn về nhà họ Trần” ở trước mặt Tiêu Chính Văn thật sự hơi khó, dẫu sao suốt khoảng thời gian này Tiêu Chính Văn quả thực không hề bạc đãi ông ta!

Anh chị em trong điện Thần Long cũng thân thiết như người một nhà!

“Trần Huy Tổ, ông đừng quên, ban đầu lúc ông bị người ta ức hiếp, bài xích, là ai đã giúp đỡ ông? Là ai đã truyền công pháp lại cho ông, để ông có được tu vi như ngày hôm nay!”

Từ Huy Tổ lạnh lùng quay đầu nói.

“Chuyện này…ông Từ, thật ra tôi..”, Trần Huy Tổ mấy lần muốn nói nhưng lại thôi.

“Bỏ đi, đừng nói nữa, tôi hiểu tâm tư của ông! Đi theo tôi!”

Tiêu Chính Văn nói rồi vỗ vỗ lên vai Trần Huy Tổ, đưa ông ta vào nhà trong.

“Cậu Tiêu…”

“Cầm lấy!”

Tiêu Chính Văn giơ tay ra, giao bí thuật của Thiên Thương Phá Lang vào trong tay Trần Huy Tổ, nói.

“Đây vốn dĩ là thứ của nhà họ Trần, vậy nên đương nhiên phải do ông bảo quản, hơn nữa tới thời khắc mấu chốt nó cũng có thể bảo vệ cho ông thoát khỏi cái chết!”

Nghe thấy lời này, Trần Huy Tổ hơi ngỡ ngàng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

“Cậu Tiêu, dù thân xác tôi ở đâu, sống là người của điện Thần Long, chết là ma của điện Thần Long, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện muốn rời khỏi nơi này!”, Trần Huy Tổ giải thích với đôi mắt ngấn lệ.

“Tôi hiểu, tình thân là khó đứt nhất, cũng không đứt nổi! Thế nhưng điện Thần Long mãi mãi là nhà của ông, chào đón ông trở về bất cứ lúc nào! Nếu gặp phải rắc rối gì thì đều có thể trở về tìm tôi!”

“Điện Thần Long mãi mãi là chỗ dựa mạnh nhất của ông! Dù ở chân trời góc bể, chỉ cần điện Thần Long còn tồn tại ngày nào thì bất cứ ai cũng không thể động tới ông!”

Tiêu Chính Văn khẽ vỗ lên bả vai của Trần Huy Tổ, nói.

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, bên ngoài cửa truyền tới một loạt tiếng ồn ào.

Ngay sau đó, một luồng khí tức khủng bố lập tức bao trọn lấy cả Đế Khư!

“Long Vương, Thánh Giáo Đình cử người tới rồi!”, Long Nguyệt vội vàng xông vào trong phòng, nói với vẻ mặt hơi căng thẳng.

Không phải là Long Nguyệt sợ mà là luồng khí tức đó thật sự quá đáng sợ, dường như ngay cả đất trời một phương cũng đều bị cỗ khí tức đó nghiền nát chỉ trong nháy mắt!

Ngay cả thánh địa như là Đế Khư cũng xảy ra động đất trên cấp tám, ngọn núi chính đều có thể cảm nhận được sự rung chuyển của mặt đất.

Hơn nữa, một giây sau, trên bầu trời truyền tới một loạt âm thanh người hô ngựa hí, vô số kỵ sĩ Kim Giáp bao vây chật kín khoảng không!

Khoảnh khắc này, ngay cả Đông Vực cũng đang chấn động, tất cả mọi người đều nhìn thấy kỵ sĩ Kim Giáp đông kin kít!

Giống như có thiên quân vạn mã, bất cứ lúc nào cũng có thể san phẳng Đế Khư!

Ngay sau đó, vô số luồng thiên lôi giáng xuống từ trên bầu trời Đế Khư, bên trong tia sét dường như còn có một cặp ma nhãn đáng sợ đang nhìn Đế Khư chăm chăm!

Nếu như không phải có tám Vũ Vương Thần Đỉnh trấn giữ thì Đế Khư lúc này e rằng đã trở thành một đống đổ nát rồi!

“Soạt!”

Một tia sáng màu vàng lao tới từ nơi xa, một người đàn ông uy vũ có mái tóc dài màu vàng, người mặc chiến giáp vàng, cưỡi một con thiên mã có hai cánh ánh lên sắc trắng thần thánh, lao thẳng về phía bầu trời Đế Khư!

Chỉ riêng uy thế và khí tức bức người này thôi không biết mạnh hơn trưởng lão Thanh Dương biết bao nhiêu lần!

Mà lúc này, cả Đông Vực như thể đang bị chiến mã của ông ta giày xéo dưới gót chân!

Cùng lúc này, lại có hai bóng dáng mang theo khí tức không tầm thường xuất hiện trên khoảng không!

Một người trong số đó chính là Hắc Bá, mà người còn lại chính là Bàng Uyên!

Hai người một trái một phải, phân tách hai bên!

Ngay tức thì, cát bay đá cuốn, quét sạch cả Đông Vực!

Gần như tất cả mọi người đều đang đưa ánh mắt hướng về phía Đế Khư!

Người đàn ông mặc giáp vàng kia, không cần phải nói, chính là kiếm sĩ hoàng kim số một của Thánh Giáo Đình!

Còn hai người Hắc Bá và Bàng Uyên thì mọi người cũng không còn xa lạ.

Chỉ là không một ai ngờ được Tiêu Chính Văn vừa mới giết chết Thanh Dương mà lại dấy lên sóng lớn!

Mặc dù uy danh của Tiêu Chính Văn như mặt trời đương buổi ban trưa, thế nhưng ở trong mắt Elon, Tiêu Chính Văn chung quy vẫn chỉ là một kẻ tiểu bối!

Đối diện với một tiểu bối, Elon vẫn cực kỳ tự tin!

Lúc này, Elon xoã tóc ngang vai, bộ giáp màu vàng giống như một vầng thái dương chiếu sáng cả bầu trời đêm!

Khí tức của ông ta quá đỗi mạnh mẽ, giống như mặt trời chiếu sáng vạn dặm trong bầu trời đêm, uy thế chấn động tám phương!

Dù là trong Thánh Giáo Đình, người dám xưng là số một cũng cực kỳ ít ỏi!

Chỉ từ trong tên hiệu của ông ta đã không khó để nhìn ra được thực lực của ông ta đã được cả Thánh Giáo Đình thừa nhận!

Đặc biệt là Hắc Bá lúc này cũng như gặp phải kẻ thù lớn, thậm chí còn dẫn theo cả Bàng Uyên tới!

“Hừ, làm sao, lấy đông thắng ít sao? Thánh Giáo Đình chúng tôi cũng có cao thủ!”

Khi ông ta vừa nói dứt lời, bên phía Thánh Giáo Đình lập tức loé lên vô số ánh sáng màu vàng, hàng chục tia sáng màu vàng xé toang màn đêm và lao thẳng về phía Đế Khư chỉ trong nháy mắt!

“Lại một cao thủ Thiên Cảnh? Chuyện này sao có thể?”

“Không phải chứ, hai cao thủ Thiên Cảnh?”

“Lần này Đế Khư toang rồi!”

Gần như tất cả mọi người của Đông Vực đều ngỡ ngàng nhìn về phía bầu trời!
Chương 2553: Ngang ngược

Tiêu Chính Văn vừa đạt Thiên Cảnh cấp một, mọi người đều cho rằng nếu hai vị cao thủ Thiên Cảnh cùng ra tay thì hôm nay Tiêu Chính Văn sẽ chết.

Dù sao những người tới lần này cũng không phải cường giả Thiên Cảnh bình thường, mà là Thiên Cảnh cấp hai, thậm chí có cả cao thủ Thiên Cảnh cấp ba, cho dù Tiêu Chính Văn tài giỏi đến đâu thì cũng không thể xoay chuyển tình thế.

“Hừ, từ lâu tôi đã có linh cảm loại người như Tiêu Chính Văn không thể tiến xa được. Hôm nay chính là ngày chết của Tiêu Chính Văn!”

Lúc này, không ít người trước đây từng bị Tiêu Chính Văn xử lý cũng âm thầm chờ xem trò cười của Tiêu Chính Văn.

“Elon, ông có thể đại diện cho Thánh Giáo Đình, đấu với Hoa Quốc chúng tôi không?”

Sắc mặt Hắc Bá xám xịt, nói với Elon kiêu ngạo đứng trên không trung.

Người nham hiểm như Elon sao có thể không nhận ra Hắc Bá đang cố ý đào hố chôn mình. Chỉ cần ông ta gật đầu thì Thánh Giáo Đình sẽ trở thành kẻ thù số một của mọi thế lực ở Hoa Quốc.

“Thái Bá, ông nói nghiêm trọng quá rồi. Giữa Thánh Giáo Đình và Hoa Quốc không có thù oán gì cả. Hôm nay, tôi đến đây chỉ để giải quyết một số ân oán cá nhân mà thôi, mong Thái Bá đừng hiểu lầm!”

Mặc dù Elon nói chuyện rất lịch sự, nhưng trong mềm mỏng lại đem theo sự cứng rắn, né tránh câu hỏi của Hắc Bá.

“Đông Vực là lãnh thổ của Hoa Quốc chúng tôi, ông dẫn người tới đây không phải để gây chiến với Hoa Quốc thì là gì?” Hắc Bá lạnh lùng nhìn Elon.

Nghe vậy, Elon mỉm cười nói: “Thái Bá, tôi chỉ tìm Tiêu Chính Văn, không liên quan gì đến những người khác! Tôi cũng không cần truy cứu trách nhiệm của những người khác trong điện Thần Long!”

Nói xong, thanh kiếm vàng kim trong tay Elon tỏa ra kiếm khí, những tia sáng chiếu xuống.

Hắc Bá nghe vậy cũng nhíu mày.

Bây giờ Elon đã nói rõ ràng rằng chỉ nhắm vào Tiêu Chính Văn, vậy thì nhà họ Doanh không còn cớ để can thiệp vào nữa.

Người duy nhất có thể ngăn cản ông ta lúc này chỉ có Điền Kỵ, nhưng không có tin tức gì từ phía Điền Kỵ.

Rõ ràng là trước đó Điền Kỵ đã thỏa thuận với Thánh Giáo Đình, nói cách khác, Elon nhận được sự đồng ý của Điền Kỵ rồi mới đến Đế Khư.

Lúc này, ngay cả Hắc Bá cũng thầm mắng chửi Điền Kỵ.

Cho dù giữa các thế lực Hoa Quốc và Tiêu Chính Văn có nhiều thù hận, nhưng dù sao Tiêu Chính Văn cũng là người Hoa Quốc, Điền Kỵ làm vậy không khác gì bán nước cả.

Không chỉ không có tin tức từ phía Điền Kỵ, mà phía Vạn Kiếm Tông còn tung tin phong tỏa núi.

Nói cách khác, Vạn Kiếm Tông và nhà họ Điền muốn ngồi ngoài xem trò cười của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn lúc này vẫn bình tĩnh như thường, không hề sốt ruột chút nào.

Theo Tiêu Chính Văn thấy, lần này Elon đến đây chính là chủ động tìm đường chết.

“Tiêu Chính Văn, giao Thánh Quang Thập Tự Trận ra đây, tôi sẽ lập tức rời đi, không làm khó cậu nữa! Nếu không cả Đế Khư này sẽ bị tiêu diệt!” Elon quát lớn, rung chuyển cả trời đất.

“Muốn lấy Thánh Quang Thập Tự Trận thì tự mình đến lấy đi!”

Tiêu Chính Văn không muốn phí lời với ông ta. Chỉ cần Elon dám tiến vào Đế Khư nửa bước, thì đừng nghĩ đến việc sống sót rời khỏi đây.

Tiếng hét trên không trung của hai người họ lập tức gây chấn động toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ.

Không ai ngờ Elon lại dám mạnh miệng với Tiêu Chính Văn như vậy

Không phải vì xuất thân của Tiêu Chính Văn lớn mạnh thế nào mà là vì Tiêu Chính Văn là người Hoa Quốc.

Ai trong lãnh đạo cấp cao ở vùng ngoài lãnh thổ đều biết người da trắng ở vùng ngoài lãnh thổ chỉ là con chó của lãnh đạo cấp cao Hoa Quốc mà thôi. Đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là một vị cao thủ Thiên Cảnh, cho dù là hậu bối cảnh giới Nhân Hoàng, chỉ cần Elon dám động đến một cọng tóc của Tiêu Chính Văn thì Thánh Giáo Đình sẽ bị xóa sổ trong tích tắc.

Đây là lý do tại sao Caseus bắt tay với Điền Văn để giết Tiêu Chính Văn, cũng phải chạy đến Minh Hà xa xôi rồi mới dám ra tay.

Bởi vì người da trắng thấp kém như con chó, cho dù là cắn người nhà hay cắn người qua đường thì đều chỉ có một kết cục là chết.

Nhưng điều khiến người ta không ngờ tới là Tiêu Chính Văn còn cứng rắn hơn cả Elon, điều này vô cùng bất thường.

Chỉ có những người trong giới thế tục cực hiểu Tiêu Chính Văn mới biết rằng hôm nay Elon đã gặp phải phiền phức lớn.

Theo phong cách hành sự từ trước đến nay của Tiêu Chính Văn, chỉ cần dựa vào những lời trước đó của Elon, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ trả thù, khiến Thánh Giáo Đình phải trả giá đắt.

Tề Thiên Thư Viện chính là một ví dụ điển hình. Mặc dù chỉ có một người mắc lỗi, nhưng kết quả thì sao?

Hàng ngàn đệ tử của Tề Thiên Thư Viện đều lập tức biến thành tro bụi.

Cách làm này của Tiêu Chính Văn mới thực sự là ngang ngược vô song!
Chương 2554: Chung sức đồng lòng

Lúc này, Hắc Bá cũng khẽ nhíu mày, đại chiến giữa cao thủ Thiên Cảnh chắc chắn không thể dễ dàng nổ ra, nếu không sẽ không chỉ là trận so tài giữa Tiêu Chính Văn mà Thánh Giáo Đình nữa.

Thành thật mà nói, ở Đông Vực hiện nay, muốn chinh phục Thánh Giáo Đình vẫn hơi khó, dù sao những cao thủ hàng đầu như Bạch Khởi, Hàn Tín, Trương Lương đều đang ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ.

Nếu chỉ nhìn vào cao thủ cùng cảnh giới thì Hoa Quốc thực sự đang gặp bất lợi.

“Elon, nếu chúng ta đánh nhau, nhà họ Doanh hay lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước đều sẽ không dễ dàng để yên, e rằng cả tôi và ông đều sẽ phải trả giá đắt!”

Hắc Bá lạnh lùng nhìn Elon.

Chỉ cần Hắc Bá ra tay thì đồng nghĩa với việc nhà họ Doanh tuyên chiến với Thánh Giáo Đình.

Lãnh đạo cấp cao của nhà họ Doanh chắc chắn sẽ không đồng ý, Thiên Đạo Minh Ước càng không ngồi yên nhìn nhà họ Doanh tập hợp sức mạnh để hủy diệt Thánh Giáo Đình.

Vùng ngoài lãnh thổ hiện nay đã hình thành cục diện cân bằng giữa các thế lực, không nhà nào độc lập, đồng thời, các thế lực nhỏ yếu cũng được Thiên Đạo Minh Ước che chở.

Ai cũng hiểu đạo lý cân bằng này !

Về trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và trưởng lão Thanh Dương, vì hai người đều là người Hoa Quốc, đây là trận chiến trong nội bộ Hoa Quốc, Thiên Đạo Minh ƯỚc đương nhiên sẽ không ra tay.

Nội bộ Hoa Quốc tự tiêu diệt lẫn nhau mới là điều Thiên Đạo Minh Ước muốn thấy nhất.

Nhưng bây giờ Elon lại đằng đằng sát khí đến Đế Khư để giết Tiêu Chính Văn, đây đã không còn đơn giản là trận chiến nội bộ Hoa Quốc nữa.

“Chúng ta đánh nhau? Tôi nghĩ không cần thiết phải vậy. Trước khi đi, tôi đã xin ý kiến các bên rồi!” Elon chế nhạo rồi vung thanh kiếm vàng kim trong tay.

Hắc Bá tin những gì ông ta nói là thật. Cả Thiên Đạo Minh Ước và Vạn Kiếm Cốc đều muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn chết trong tay Elon. điều này tương đương với việc làm suy yếu sức mạnh của Hoa Quốc.

Đây chính là điều khiến Hắc Bá vừa hoang mang vừa tức giận. Cả nước Tề và nhà họ Điền đều là huyết mạch của Hoa Quốc, vậy mà bọn họ lại ngồi yên khi Tiêu Chính Văn bị giết, thật không biết xấu hổ.

Hắc Bá cho rằng Tiêu Chính Văn đã là lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ thì nhà họ Điền, nhà họ Doanh hay các thế lực khác của Hoa Quốc đều nên che chở cho Tiêu Chính Văn mới phải.

Dù sao Hoa Quốc là tổng thể, chứ không phải một thế lực nào đó trong số họ.

Nhưng đám người này lại bán đứng Tiêu Chính Văn.

“Vậy sao? Nhưng nhà họ Doanh chúng tôi lại chưa nhận được tin tức gì. Là người Hoa Quốc, tôi chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Hôm nay chỉ cần ông dám ra tay thì tôi sẽ liều cái mạng này để đấu với ông đến cùng”.

“Quốc khổ quốc nạn, chung sức đồng lòng!”

Vừa dứt lời, bốn tia sáng từ phía sau Bắc Bách phóng lên, hình bóng của Trương Nghi, Tô Cầm, Tôn Tân, Bàng Uyên cũng xuất hiện trong không trung.

Bên dưới xuất hiện vô số tử sĩ mặc áo giáp đen, cầm cờ chiến Hắc Long.

“Quốc khổ quốc nạn, chung sức đồng lòng!”

Hàng vạn sĩ tử giáp đen vô vang cùng lúc.

Ở hướng cung Epang, một con rồng khổng lồ màu đen bay lên trời.

Cảnh tượng này khiến cả Đông Vực chấn động.

Ngụy Vinh Kỳ đứng từ xa nhìn về phía Đế Khư, cau mày nói: “Nhà họ Doanh thật sự đại chiến vì Tiêu Chính Văn sao? Thái Bá định tiêu diệt Thánh Giáo Đình ư?”

Long Cổ cũng nghiêm túc lắc đầu nói: “Theo lý mà nói, nhà họ Doanh không nên kích động như vậy mới phải! Thiên Cung Phá Lang đã xuất hiện, lẽ nào Hắc Bá không nhận ra sao?”

Elon còn chưa kịp lên tiếng thì đã nhìn thấy một con tuấn mã màu đen giẫm lên luồng khí màu tím mờ nhạt, tiến đến từ phía cung Epang.

Ngồi trên chiến mã là một người đàn ông cao lớn vạm vỡ, uy phong lẫm liệt, tay cần kiếm Tần, chém mạnh.

“Bùm!”

Trong phút chốc, trời đất như bị nhát kiếm này chém làm đôi, cảm giác áp chế mạnh mẽ như trời sập lập tức bao phủ toàn bộ Đông Vực.

“Quốc khổ quốc nạn, chung sức đồng lòng, máu chảy chưa cạn, quyết không ngừng chiến!”

Một tiếng gầm giận dữ vang lên, hàng vạn cao thủ Đại Đế đột nhiên xuất hiện sau lưng người này, hình thành quân trận đáng sợ bao phủ trời đất.

“A! Xa… Xa Anh!” Long Cổ vô cùng kinh ngạc, chén trà trong tay rơi xuống đất vỡ tan tành!”
Chương 2555: Hậu quả

Xa Anh hiện thân tượng trưng cho việc gia chủ Doanh Tử Chi ở vùng ngoài lãnh thổ của Doanh Thị đã đích thân nhận lệnh, quân Tần xuất chinh rồi!

Rất nhiều người đều nhầm tưởng rằng quân Tần đã bị tiêu diệt hoàn toàn từ thời kỳ Sở Hán, thế nhưng sự thật lại không phải như thế!

Không chỉ có quân Tần chưa bị tiêu diệt, ngay cả mấy người Mông Điềm, Tư Mã Cận, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Vương Bôn cũng chưa từng tử trận mà đã đi theo nhà họ Doanh cùng tiến vào vùng ngoài lãnh thổ!

Mặc dù mấy người Bạch Khởi đã tới chiến trường vùng ngoài vũ trụ nhưng thế lực của nhà họ Doanh ở vùng ngoài lãnh thổ vẫn hết sức lớn mạnh!

Chịu trách nhiệm trấn thủ vùng ngoài vũ trụ chính là Xa Anh!

Lúc này, ngay cả khí thế của Elon cũng buộc phải thu lại hoàn toàn!

Quân Tần xuất chinh, tiêu diệt dị tộc, những nơi đi qua đều trở nên hoang tàn!

Đây là sự cấm kỵ không ai dám tuỳ ý đụng tới suốt mấy nghìn năm nay ở vùng ngoài lãnh thổ.

Trước đây Âu Lục vẫn có một phân chi, đạo tộc Bắc Âu chính vì động tới một thế lực của Hoa Quốc, hơn nữa còn ỷ lại thế lực phía sau, tiêu diệt sạch sẽ các thế lực nhỏ của Hoa Quốc!

Mà lần đó, Doanh Tử Chi nổi giận, tứ kiệt Chiến Quốc nổi giận, cả Doanh Thị và Hoa Quốc đều nổi giận!

Kết quả Xa Anh đích thân dẫn quân Tần ra trận tiêu diệt toàn bộ Bắc Âu, từ đó về sau, vùng ngoài lãnh thổ không còn đạo tộc nữa!

Chính vào khoảnh khắc Xa Anh giơ cao kiếm Tần, Tiêu Chính Văn lại giơ tay ngăn Hắc Bá lại.

“Hắc Bá, không vội! Phía sau vẫn còn kịch hay!”

Hắc Bá nghe vậy thì không khỏi ngẩn ra, ngay cả Xa Anh đang cầm kiếm trong tay cũng nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ khó hiểu.

Thế nhưng rất nhanh, Hắc Bá đã hiểu ra kịch hay mà Tiêu Chính Văn nhắc tới là gì!

Lẽ nào bên phía thành Minh Nguyệt xảy ra chuyện rồi?

Vào khoảnh khắc Hắc Bá đang hoài nghi, chỉ thấy phía Tây Vực gió lạnh nổi lên che kín cả khoảng trời!

Ngay cả sao trên trời cũng bị che khuất mất ánh sáng!

Trong phạm vi vạn dặm, chỉ có màn sương đen u ám đầy khủng bố và những tiếng gào rú thảm thiết!

Khi luồng gió lạnh này lan ra khắp Tây Vực, Tây Vực có mấy chục toà thành sụp đổ chỉ trong nháy mắt!

Khoảnh khắc này, ngay cả Elon cũng vô thức nhìn về phía sau lưng.

Nếu chỉ riêng thành Minh Nguyệt xảy ra chuyện thì còn tốt, thế nhưng hiện tại sự tình rõ ràng đã không còn nằm trong tầm kiểm soát nữa!

Phải biết rằng Tây Vực là nơi đặt nền móng của Thánh Giáo Đình!

Chỉ nhìn từng trận gió lạnh và màn sương đen giăng kín trời này là biết tình hình bên phía Tây Vực đã không thể khống chế được rồi!

“Giết!”

Cùng với những tiếng người hô ngựa hí, âm binh đen kịt xuất hiện trong màn sương đen!

Ngay tức thì, ngay cả lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước cũng kinh ngạc tới chấn động.

Đây không phải trò chơi trẻ con, chỉ cần âm binh bên phía âm phủ giết vào thế giới trên mặt đất thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!

Âm binh, nghe tên là biết ai trong số họ cũng đều có thân xác bất tử!

Giây trước vừa mới bị giết chết, giây sau đã có thể sống lại từ trong âm phủ!

Mặc dù thực lực của bọn họ đa phần đều chỉ dừng ở trên dưới ngưỡng Nhân Hoàng, thế nhưng sự đáng sợ của bọn họ nằm ở việc có thể tấn công không ngừng nghỉ!

Dù là cao thủ Thiên Cảnh cấp chín khi đối diện với cả trăm nghìn cảnh giới Nhân Hoàng có thân xác bất tử thì cũng tới lúc thể lực cạn kiệt!

Phía sau vô số âm binh, một hư ảnh cực lớn vừa mới xuất hiện, giơ một tay lên, một thành trì cỡ nhỏ đã sụp đổ chỉ trong nháy mắt!

“Còn không mau giúp đỡ?”

Lúc này, bên phía Thánh Giáo Đình truyền tới một tiếng gầm phẫn nộ!

Đương nhiên, đối phương không phải đang nói với Tiêu Chính Văn mà đang gào lên với Hắc Bá và Xa Anh.

Lúc này, cũng chỉ có mấy chục nghìn quân Tần phía sau lưng Xa Anh là có thể cứu Thánh Giáo Đình mà thôi!

“Cút!”

Tiêu Chính Văn quát lên một tiếng lạnh lùng.

Ban nãy vẫn muốn ra tay với bọn họ, bây giờ lại muốn bọn họ giúp đỡ?

Chả trách người Âu Lục vẫn luôn hai mặt như vậy, xem ra từ gen của tổ thượng đã rối loạn rồi!

“Ôi!”

Hắc Bá hít sâu, nói: “Cậu Tiêu, lẽ nào chúng ta thật sự không ra tay? Một khi để âm binh chiếm được Tây Vực thì hậu quả e rằng…”

“Không có hậu quả! Hắc Bá, tướng quân Xa, mời vào trong!”, Tiêu Chính Văn ngắt lời nửa vế câu sau của Hắc Bá, làm một động tác tay tỏ ý mời với Hắc Bá và Xa Anh.

Vào lúc Tiêu Chính Văn đưa Xa Anh và Hắc Bá tới Vọng Tiên Đình thưởng trà, mấy người Điền Văn và Khổng Tề Thiên đã giết về phía Tây Vực từ lâu, ngay cả Nguỵ Vinh Kỳ cũng đích thân lãnh đạo năm trăm quân Ngụy giết về phía Tây Vực!

Khoảnh khắc này, gần như thế lực các phương của vùng ngoài lãnh thổ đều đã hành động.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom