Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2436-2440
Chương 2436: Cáo mượn oai hùm
Ngay cả Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy đều phải thở dài: “Mặc dù chúng ta cũng được kế thừa từ nhà họ Khổng, nhưng so ra, tầm nhìn của chúng ta vẫn quá nông cạn!”
“Bọn họ chuyển từ phòng thủ sang tấn công rất dễ dàng! Haiz, thực ra chúng ta không chỉ kém về cảnh giới mà còn kém về khả năng lĩnh ngộ!”
Tư Mã Huy khẽ thở dài.
Lúc này, bọn họ nghĩ đến trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Mạnh Hồng Nho, mặc dù cũng chấn động, nhưng không có gì đáng xem, chứ đừng nói nói đến lĩnh hội từ đó.
Không chỉ hai người họ nghĩ đến Tiêu Chính Văn, mà không ít người bên ngoài cũng vậy.
Dù sao cảnh tượng Tiêu Chính Văn một mình đấu với nhiều người, thậm chí giết cả cao thủ Đại Đế, thật quá kinh ngạc!
Vì vậy, bọn người mới so sánh Tiêu Chính Văn với bốn cậu chủ Chiến Quốc.
“Đáng tiếc là cậu Tiêu vẫn chưa tham gia!”
Không ít nhân vật lớn ở giới thế tục cũng thở dài.
Dù là Hồng Ấn hay bốn cậu chủ Chiến Quốc thì đều không thể đại diện cho giới thế tục, càng không thể đại diện cho Hoa Quốc.
Chỉ có Tiêu Chính Văn mới là sự tồn tại tối cao trong tâm trí của họ!
“Có thể cậu Tiêu đang trên đường tới. Sao cậu Tiêu có thể bỏ lỡ bảo vật này được chứ!”
Người trong giới thế tục lên tiếng.
“Tôi thấy cũng chưa chắc. Nghe nói cậu Tiêu bị thương nặng, cậu Tiêu không tham gia vào trận chiến lớn này cũng phải! Bảo vật thì nhiều, nhưng mạng chỉ có một thôi!”
Ngay sau đó đã có người đứng lên phản bác, nhưng vẫn đứng ở góc độ của Tiêu Chính Văn để xem xét vấn đề.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng bị thương, bảo toàn tính mạng mới là ưu tiên hàng đầu.
Bọn họ thà muốn Tiêu Chính Văn bỏ lỡ bảo vật này còn hơn nhìn thấy Tiêu Chính Văn chết.
Đám người ở vùng ngoài lãnh thổ bắt đầu thảo luận xem trong bốn cậu chủ, ai có thực lực mạnh hơn Hồng Ấn.
Hơn nữa, ngay cả Khổng Tề Thiên cũng thu hút sự chú ý của nhiều thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ.
“Hừ, Tiêu Chính Văn không đủ tư cách tham gia trận chiến này. Cậu ta chỉ có thể ức hiếp kẻ yếu, cao thủ nào ở núi Bách Long cũng có thể giết chết cậu ta trong vòng một chiêu!”
“Tiêu Chính Văn hết thời rồi, tiếp theo, điện Thần Long cũng sẽ bị đuổi ra khỏi vùng ngoài lãnh thổ!”
“Đúng vậy, gieo nhân nào thì gặt quả nấy, thế lực nào cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho cậu ta đâu!”
Không ít người nhà họ Phương và nhà họ Khổng cố tình cao giọng nói.
“Hừ, chế nhạo anh Tiêu ư? Các người xứng sao! Anh Tiêu còn chưa tới ba mươi tuổi, còn đám cậu chủ kia ít nhất cũng hơn hai nghìn tuổi rồi!”
“Cho dù anh Tiêu đến từ giới thế tục, nhưng từ trước đến nay, anh ấy đã dựa dẫm vào một ai ở vùng ngoài lãnh thổ chưa?”
“Lúc anh Tiêu giết tám vị cao thủ Đại Đế, sao các người không chế nhạo? Có một số người chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi!”
“Hơn nữa, Điền Văn không phải họ Khổng!”
Mấy người nhà họ Võ cũng lên tiếng.
“Hừ! Chẳng phải Tiêu Chính Văn bị cậu chủ Chiến Quốc đánh trọng thương rồi sao? Đến bây giờ vẫn trốn trong Đế Khư không dám lộ diện!”
Đám người nhà họ Phương lập tức mỉa mai.
“Các người…”
Người nhà họ Võ còn chưa kịp mở miệng, một người đàn ông trung niên trong đám người nhà họ Phương đã bước ra, người này chính là Phương Tử Tấn.
“Đến bây giờ các người vẫn chưa hiểu sao? Cậu chủ Chiến Quốc trở về đồng nghĩa với việc thời đại của Tiêu Chính Văn đã qua, Tiêu Chính Văn có thể tham gia được trận đại chiến quy mô lớn như thế này sao?”
“Cho dù không bị thương, cậu ta cũng dám tới sao?”, Phương Tử Tấn kiêu ngạo nói.
Chương 2437: Xóa tên
Sự thật đúng là như những gì Phương Tử Tấn đã nói, trận đại chiến trên núi Bách Long quả thực vượt khỏi tưởng tượng của mọi người!
Dù là một đòn tuỳ ý cũng mang uy lực huỷ diệt đất trời.
Thậm chí mấy người Điền Văn còn giống như chiến thần, loại thần uy đó, không ít cường giả lão làng trông thấy đều choáng ngợp không thôi!
“Bây giờ có thể lên sàn chiến đấu, chẳng qua chỉ là mấy cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc mà thôi, cậu không thấy ngay cả cao thủ ở cảnh giới Đế Quân cũng chỉ có thể đứng bên cạnh quan sát trận chiến à?”
“Trận đấu mà Tiêu Chính Văn giết chết mấy người Mạnh Hồng Nho quả thực có thể lưu danh sử sách, thế nhưng vẫn còn lâu lắm mới có thể sánh vai với mấy cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc!”
“Mấy người có biết trong chiến trường lúc này, dù một ngọn gió bình thường cũng đủ để giết chết một Đại Đế không?”
“Mấy người cho rằng một nhân vật nhỏ bé ở cảnh giới Đế Cảnh cấp hai như Tiêu Chính Văn có thể xứng với đẳng cấp lớn như vậy sao?”
Phương Tử Tấn chắp hai tay sau lưng, vừa quan sát trận chiến vừa bình luận.
Với thân phận của ông ta, nói ra những lời này đương nhiên chẳng ai dám phản bác!
Dẫu sao sự thực cũng là như vậy, Tiêu Chính Văn quả thật đã bị thương nặng, cũng quả thật không tới núi Bách Long, thậm chí một ngày trước lúc hai anh em Điền Văn tới Đế Khư thì còn được thông báo rằng Tiêu Chính Văn đang bế quan trị thương!
Tất cả những chuyện này không thể là giả, nếu không thì hai anh em Điền Văn sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Tiêu Chính Văn?
Lúc này, những lời chế nhạo của Phương Tử Tấn đối với Tiêu Chính Văn không chỉ đang báo thù cho việc con trai nối dõi của nhà họ Phương bị giết, đồng thời cũng đang đả kích danh tiếng của Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ!
Mặc dù đám người nhà họ Võ không cam tâm, thế nhưng cũng chẳng có lời nào để đáp trả!
Dù gì ngay cả Tần Lương Ngọc cũng đích thân thừa nhận chuyện Tiêu Chính Văn bị thương nặng chưa khỏi, bọn họ còn có thể nói gì được nữa?
Hơn nữa, ngày đó mấy người Điền Văn gần như đã ép cung, ngay cả Hồng Ấn của vùng ngoài vũ trụ cũng đích thân tìm tới bầu trời Đế Khư, nếu như Tiêu Chính Văn không bị thương thì sao có thể chịu được nỗi nhục đó!
Nói không chừng đã bộc phát đại chiến từ lâu rồi!
Có lẽ giống như Phương Tử Tấn đã nói, từ sau khi bốn cậu chủ Chiến Quốc trở về, thời đại của Tiêu Chính Văn đã kết thúc!
Trên sân khấu lớn của đất trời trong tương lai sẽ không còn được trông thấy bóng dáng áp chế bốn phương của Tiêu Chính Văn nữa!
Không chỉ đám người ở vùng ngoài lãnh thổ đang quan tâm tới chuyện này, bên phía thế tục, đặc biệt là Thiên Tử Hoa Quốc lại càng cực kỳ quan tâm!
“Không phải Tiêu Chính Văn bị thương nặng thật đấy chứ?”, Thiên Tử nhíu mày lẩm bẩm.
Từ sau khi Tiêu Chính Văn lãnh đạo cao thủ của điện Thần Long tới vùng ngoài lãnh thổ, Thiên Tử không có lúc nào không lo lắng cho chuyến đi này của anh!
Dù gì nơi đó cũng không phải sân nhà của Tiêu Chính Văn, có thể nói, anh hoàn toàn chỉ có một thân một mình xông vào trong sân nhà của nhà họ Khổng và các thế lực lớn của vùng ngoài lãnh thổ mà ứng chiến!
Dù chỉ lơ là chút thôi cũng có thể mất mạng như chơi!
“Thiên Tử, chưa tới giây phút cuối cùng thì không cần phải quá lo lắng, tôi tin rằng cậu Tiêu có năng lực sắp xếp ổn thoả tất cả!”, Tần Vũ nhìn vào màn hình điện thoại với ánh mắt nghiêm trọng, trong giọng điệu lại mang theo cảm giác lo lắng rất rõ ràng.
Thật ra anh ta cũng cảm thấy đổ mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn, nếu như thật sự giống như trong tin đồn, Tiêu Chính Văn bây giờ đã bị thương nặng, vậy thì sau khi trận đại chiến trên núi Bách Long kết thúc cũng chính là lúc các thế gia vùng ngoài lãnh thổ điên cuồng quay trở lại!
Tới lúc đó, thế tục đâu có sức mạnh để đối chọi với cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chứ?
Mặc dù trong khoảng thời gian trở lại đây, bên phía thế tục đã được nghỉ ngơi lấy lại sức, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn sao có thể bồi dưỡng ra nhiều cao thủ có thể đối kháng với số cao thủ của vùng ngoài lãnh thổ?
Bây giờ, bên phía Âu Lục cũng đang quan sát trận chiến kinh thiên động địa trên núi Bách Long!
Đặc biệt là lãnh đạo cấp cao của gia tộc Kanter đều hết sức lo lắng.
Từ sau khi Tiêu Chính Văn nổi dậy, gia tộc Kanter dựa vào mối quan hệ với Tiêu Chính Văn nên hết sức thuận buồm xuôi gió trên mảnh đất Âu Lục, thậm chí ngay cả người của lâu đài Versailles cũng phải nể mặt họ vài phần!
Bây giờ, một khi Tiêu Chính Văn thất thế thì gia tộc của bọn họ cũng sẽ tiêu tan theo Tiêu Chính Văn luôn!
Có thể nói, vinh nhục của cả gia tộc Kanter đã được trói buộc theo Tiêu Chính Văn từ lâu rồi!
“Hy vọng cậu Tiêu tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì! Nếu không thì sau trận chiến này, gia tộc của chúng ta rất có khả năng sẽ bị xoá tên ra khỏi Âu Lục!”
Elkant nghiêm túc nhìn vào màn hình điện thoại, chỉ muốn ngay giây sau Tiêu Chính Văn sẽ xuất hiện ngay trước mắt mọi người!
“Ông nội, chuyện anh Tiêu bị thương nặng khi trước đã không còn là bí mật nữa rồi, hơn nữa, trên mạng còn có người còn lan truyền bức ảnh anh Tiêu nôn ra máu!”
“Theo cháu thấy, anh Tiêu không có khả năng xuất hiện nữa đâu, có điều, dù anh Tiêu không tham gia vào trận hỗn chiến trên núi Bách Long thì cũng không nói lên rằng nền móng của điện Thần Long ở vùng ngoài lãnh thổ đã không còn vững chắc nữa!”, Filkant nói với vẻ suy tư.
“Ôi! Cháu vẫn còn quá trẻ, không hiểu được sự lợi hại bên trong!”
Chương 2438: Không ổn rồi
Elkant lắc lắc đầu, thở dài nói: “Dù cậu Tiêu không đích thân tham gia, thế nhưng cũng buộc phải lộ diện ở núi Bách Long, điều đó thể hiện mặc dù cậu Tiêu bị bệnh, không tiện ra tay thế nhưng cũng không hề e sợ!”
“Thế nhưng nếu như ngay cả lá gan xuất hiện cũng không có, vậy thì đó tượng trưng cho việc cậu Tiêu sợ rồi! Một người đang lo sợ thì liệu có ai sẽ đề cao ý kiến hay thế lực của cậu ta cơ chứ?”
“Dưới tình hình như vậy, các phương vùng ngoài lãnh thổ nhất định sẽ nóng lòng muốn đánh giết tới thế tục, tất cả những người hoặc gia tộc có quan hệ với cậu Tiêu khi trước khó mà tránh khỏi việc bị bọn chúng tắm máu hàng loạt!”
Ôi!
Nghe tới đây, Filkant hít sâu, nói: “Ông nội, không nghiêm trọng tới mức đó chứ? Những người đó không phải cũng e sợ khí tức khủng bố trên núi Bách Long nên chỉ dám đứng nhìn từ xa hay sao?”
Hắn vừa nói vừa chỉ tay vào đám đông đang đứng quan sát trận chiến bên ngoài.
Elkant lắc đầu lia lịa, nói: “Sự e sợ mà ông nói là cậu Tiêu e sợ chiến lực của cậu chủ Chiến Quốc chứ không phải e sợ những hư ảnh khủng bố trên núi Bách Long kia!”
“Có thể bại, có thể chết, thế nhưng không thể sợ, đây là nguyên tắc và giới hạn của hai bên khi giao chiến, bởi vì kết quả của sự sợ hãi chính là bị nhổ cả rễ lên!”
Ngay tức thì, cả gia tộc Kanter đều chìm trong bầu không khí tuyệt vọng!
Không chỉ có gia tộc Kanter bàn luận về Tiêu Chính Văn, cả Âu Lục, dường như tất cả mọi người đều đang bàn tán tiếp theo nên đi đâu và theo ai!
Bây giờ, ngay cả không ít thế lực vùng ngoài lãnh thổ đều đang tính toán nên lựa chọn đứng về phía đội nào!
Một bên là liên minh với nhà họ Võ và Tiêu Chính Văn, thế nhưng trận chiến trên núi Bách Long, nhà họ Võ không hề cử người tới tham gia mà chỉ quan sát trận chiến từ phía xa!
Còn bên phía nhà họ Khổng và bốn cậu chủ lại đích thân tham gia, hơn nữa Khổng Tề Thiên và bốn cậu chủ Chiến Quốc đều thể hiện chiến lực kinh người với người đời!
Có thể tưởng tượng, sau trận chiến này, dù là Khổng Tề Thiên, bốn cậu chủ Chiến Quốc hay là Hồng Ấn của vùng ngoài vũ trụ đều sẽ trở thành nhân vật trọng điểm được cả vùng ngoài lãnh thổ chú ý tới!
Cùng lúc này, khoảng cách trăm dặm bên ngoài núi Bách Long, một bóng người mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen đang đứng thẳng trên luồng sáng tiến về phía núi Bách Long!
Khi thời gian từng giây từng phút trôi qua, trận đại chiến trên núi Bách Long cũng tiến vào giai đoạn quyết liệt!
Mà từ trong đám người, chỉ có Hồng Ấn là chói mắt nhất!
Chỉ vung tay lên là đã tung ra một đòn biến hoá đất trời!
Ngay tức thì, Tinh Không Đại Trận rực rỡ chói mắt xuất hiện, vô số ngôi sao chiếu sáng đất trời, mỗi một ánh sao đều giống như mũi tên sắc lạnh xuyên qua không gian!
Mà hư ảnh rất lớn kia cũng lực cũng bắt đầu lùi về phía sau, dường như đã không thể địch lại được nữa!
“Người này rõ ràng giống như chiến thần giáng thế!”
“Không sai, so với bốn cậu chủ lớn thì thực lực của người này còn cao hơn một bậc!”
Không ít người đều đồng loạt cảm thán.
So ra thì thực lực của mấy người Điền Văn còn quá đỗi bình thường, cũng có thể nói, mấy người Điền Văn đều đang che giấu, sợ phải bộc lộ hoàn toàn thực lực, sẽ mang tới hiểm hoạ khôn lường cho sau này!
Thế nhưng vào lúc mọi người đều cho rằng trận đại chiến sắp đi tới hồi kết thì đột nhiên mặt đất lại phát ra một tiếng vang cực lớn, ngay sau đó, một ông lão mặc đồ đen hiện thân từ trong tượng hình rồng!
Vào khoảnh khắc ông ta xuất hiện, thế cục trận chiến cũng xảy ra biến hoá trước nay chưa từng có!
Bởi vì dù là bốn cậu chủ Chiến Quốc ra tay thì cũng chẳng thể đỡ được một đòn tuỳ ý của ông lão, lần lượt bị ép lùi ra sau cả trăm bước!
Mấy người Điền Văn không khỏi biến sắc, hết sức kinh ngạc nhìn về phía ông lão mặc đồ đen!
“Không ổn rồi!”
Nguỵ Vinh Kỳ là người đầu tiên hô lên, bởi vì hắn cảm nhận được một mối nguy cơ rất lớn trước nay chưa từng có từ trên người ông lão!
Chương 2439: Bóng rồng bay lượn
Khi nhìn rõ ông lão đồ đen đó, không chỉ riêng Ngụy Vinh Kỳ có cảm giác nguy hiểm cực độ, mà ngay cả mấy cậu chủ Chiến Quốc khác cũng biến sắc.
Chỉ thấy ông lão đồ đen đó bước đến trước đánh thẳng về phía Ngụy Vinh Kỳ.
Ngụy Vinh Kỳ vội vã lùi về sau để tránh mấy bóng đen tấn công mình đó, ngược lại chuyên tâm đối phó với ông lão đồ đen trước mặt.
Ông lão đồ đen này khác hẳn với mấy bóng đen đó, mỗi một chiêu thức của ông ta đều cực kỳ quái lạ, ngược lại có vài điểm giống với Thiên Sư Đạo Thuật trong truyền thuyết.
Chỉ thấy một tay ông ta chỉ vào không trung, tia chớp màu tím đánh về phía Ngụy Vinh Kỳ.
Nghe nói đòn tấn công như tia chớp này đã không có gì đe dọa quá lớn đến cao thủ ở cấp bậc này như Ngụy Vinh Kỳ.
Ít nhất không thể làm Ngụy Vinh Kỳ bị thương, cùng lắm chỉ làm loạn bước tấn công của hắn thôi.
Nhưng ngay sau đó trong tia chớp màu tím đó đột nhiên lóe lên tia sáng, Ngụy Vinh Kỳ chỉ giơ tay lên ngăn lại thì bị đánh văng ra xa vài trăm mét.
Nhưng không đợi hắn đứng vững, tia chớp tiếp theo đã đánh tới cực nhanh.
Thấy cảnh tượng này Khổng Tề Thiên không khỏi lo sợ, nào dám dây dưa với mấy bóng đen xung quanh nữa, ông ta vội vàng lắc mình, sau đó thoát khỏi vòng chiến với tốc độ nhanh nhất.
Cũng chỉ có Hồng Ấn tung ra một đòn hết sức đỡ lấy một chiêu của ông lão đồ đen.
Ông lão vẫn tỏ ra khá bình thản, chỉ giơ tay lên, trong không trung xuất hiện một đồi núi cực lớn.
Ngọn núi cao lớn đó vậy mà bay vút qua, phủ lên đỉnh đầu Hồng Ấn.
Cùng lúc đó chỉ thấy một bàn tay khác của ông lão vẽ một hình tròn, một tay đẩy nhẹ nó, một đỏ một trắng khí cơ lưu chuyển bốn phía, thoáng chốc đã đến.
Hợp thành một đòn tấn công với đồi núi đó.
Dù Hồng Ấn dùng hết sức cả người vẫn bị đòn tấn công kết hợp của ông lão liên tục đánh lùi.
Thời khắc này là bản lĩnh tạo hóa của trời đất tuyệt diệu, thậm chí ngay cả mấy người Điền Văn cũng chưa từng thấy.
Tất cả những người đứng đầu là bốn cậu chủ Chiến Quốc không có sức chống đỡ trước mặt ông lão, dù mạnh như Hồng Ấn thì sắc mặt cũng hiện lên vẻ lo lắng.
Rầm!
Một luồng kiếm khí cách không khí ập đến, nhát kiếm chém trời của Điền Văn đánh về phía ông lão từ phía sau.
Đòn tấn công này không gây ra tiếng động nhưng lại vừa nham hiểm vừa mềm mại, ẩn chứa sát khí đáng sợ.
Cùng lúc đó Điền Khải ẩn mình trong đám đông cũng tung ra đòn tấn công, hợp thành một đòn tấn công kết hợp cùng với đòn đánh lén của Điền Văn.
Gần như chỉ trong thoáng chốc, các cậu chủ Chiến Quốc cùng bao vây tấn công ông lão.
“Giết ông ta là có thể giành lấy rồng vàng”.
“Mọi người đừng nương tay, thành hay bại quyết định ở đòn tấn công này”.
“Giết!”
Đôi mắt Hồng Ấn toát ra hai luồng sáng đỏ máu, càng đáng sợ hơn là xung quanh Hồng Ấn xuất hiện một luồng đám mây khí màu đen.
Trong đám mây khí đó lấp lánh ánh sao, bí ẩn khó hiểu như những vì sao trong vũ trụ rộng lớn.
Thấy thế những người còn lại đều cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa khiếp sợ.
Đó là cách tấn công độc nhất của cao thủ ngoài vũ trụ, nói cách khác lúc này Hồng Ấn đã buông bỏ trận pháp mà sử dụng sức mạnh của sao trời và mây định làm đánh bại ông lão trước mặt hắn bằng sức mạnh hủy diệt.
“Mau lên, giữ chặt lấy ông già này, những người khác đi theo tôi đến lấy rồng vàng”.
Ngụy Vinh Kỳ vừa tránh được sự truy đuổi của mấy trăm tia chớp, lập tức chạy về.
Nhưng lúc này hắn biết rõ sự siêu phàm của ông lão nên không thể đối chọi trực tiếp với ông ta, cách tốt nhất là chia vài người giữ chân ông ta, sau đó lấy rồng vàng rồi đi trước.
Nếu không với tình hình hiện tại của mấy người họ, không lâu nữa chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của ông lão.
Hơn nữa hắn đã loáng thoáng cảm nhận được trong núi Bách Long có một nguồn sức mạnh không rõ đang thức tỉnh, nếu sức mạnh đó khôi phục hoàn toàn, e là họ không có cơ hội chạy thoát.
Nếu có cao thủ cảnh giới Thiên Đế ở đây dĩ nhiên có thể không còn mối nguy hiểm nào, nhưng tiếc là mặc dù họ là bốn cậu chủ Chiến Quốc nhưng chưa ai đạt đến Thiên Cảnh.
Mạnh nhất cũng chỉ mới là đỉnh cao của cảnh giới Đế Quân thôi.
Mặc dù chỉ cách một hai cảnh giới nhỏ nhưng thực lực lại cách biệt một trời một vực.
Vô số đòn tấn công có tính hủy diệt điên cuồng đánh về phía ông lão, trong thoáng chốc cả núi Bách Long đều rơi vào trong khí tức đáng sợ.
Núi lở đất sạt, dung nham phun trào.
Từng bóng rồng bay lượn trên không trung, phát ra từng tiếng rồng gầm.
Sóng khí cuồng bạo quét sạch ra hàng trăm mét, không ít đệ tử các tông môn còn chưa kịp lùi về sau đều biến thành tro bụi.
Ngay cả bầu trời núi Bách Long cũng không chịu nổi đòn tấn công dữ dội này đã bị nứt ra.
Chương 2440: Ai đánh lén?
Đúng lúc này đột nhiên có một bóng đen xuất hiện chính giữa vòng chiến.
Chính là Tiêu Chính Văn nãy giờ vẫn chưa xuất hiện.
Mục tiêu tấn công đầu tiên của anh là Khổng Tề Thiên có ý đồ cướp lấy tượng khắc rồng vàng.
Khổng Tề Thiên vốn dĩ đã chọn được thời cơ, ông ta lao đến chỗ tượng khắc rồng vàng với tốc độ nhanh nhất từ những kẽ hở khi mọi người hợp lực bao vây tấn công ông lão đồ đen.
Với tốc độ của ông ta lấy được tượng khắc rồng vàng chắc hẳn là chuyện chắc chắn có thể làm được.
Nhưng không ngờ lại có một bóng đen xuất hiện trước mặt, một người mặc đồ đen bỗng tung ra đòn tấn công chí mạng với ông ta.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, ngay cả Khổng Tề Thiên cũng không thể phản ứng kịp trong giây lát.
Thấy quyền sắt của Tiêu Chính Văn đánh từ phía sau mình, Khổng Tề Thiên vô thức nghĩ vẫn là đòn tấn công tia chớp trước đó ông lão đã dùng nên không hề do dự tung ra một đòn với phía sau.
“Ầm!”
Hai đòn tấn công va chạm vào nhau, Khổng Tề Thiên chỉ cảm thấy cánh tay mình tê cả lại, màng nhĩ sắp bị chấn động đến mức nổ tung.
Đòn tấn công này của Tiêu Chính Văn gần như có thể phá vỡ hư không, uy lực từ trời đất suýt nữa khiến Khổng Tề Thiên bị chấn động đến mức nôn ra máu.
“Phù!”
Vừa mới đứng vững, Tiêu Chính Văn đã tung ra đòn thứ hai đánh tới.
Lần này Khổng Tề Thiên nào dám sơ suất, dùng hết sức bình sinh đẩy ra một quyền.
“Phụt!”
Đòn tấn công này mạnh hơn lúc nãy, sức lực gấp mấy lần lúc nãy.
Khổng Tề Thiên chỉ cảm thấy mình như một một hành tinh nhỏ đang rơi xuống với tốc độ cực nhanh, ông ta nôn ra máu.
Lúc này Khổng Tề Thiên không còn hiếu chiến nữa.
Ông ta lập tức tháo chạy ra từ bên cạnh.
Lúc này ông ta đã sốc đến cực điểm, dù sao ông ta từng được cao nhân ngoài vũ trụ chỉ dạy, ngay cả bốn cậu chủ cũng không thể khiến ông ta bị thương nặng.
Nhưng lúc này lại bị một người đồ đen đánh bị thương nặng, còn nôn ra máu bỏ chạy.
Cảnh tượng này cũng khiến những người khác chú ý đến.
Nhưng Tiêu Chính Văn không đuổi theo Khổng Tề Thiên mà sau khi ông ta bỏ chạy, bóng người anh chợt xoẹt qua rồi đi đến phía sau Errdogan.
Lúc này Errdogan đang ra sức đánh giết ông lão đồ đen, không để ý đến Tiêu Chính Văn đã lặng lẽ xuất hiện phía sau mình.
Cũng là một cú đấm đó, Errdogan lại không được may mắn như Khổng Tề Thiên, hắn suýt nữa bị Tiêu Chính Văn đánh cho liệt nửa người.
Errdogan cũng nôn ra máu, đến khi hắn quay đầu lại thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Chính Văn nữa.
“Chết tiệt!”
Errdogan tức giận hét lên rồi đuổi theo.
Ở một bên khác, một thế tử Phi Lục cũng đến để tranh giành tượng khắc rồng vàng, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị một cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh thành vũng máu.
Lúc này Tiêu Chính Văn hệt như chiến thần hạ phàm, mỗi một cú đấm đều khiến một cậu chủ hoặc một thế tử phải văng ra xa.
Mấy thế tử đến từ Âu Lục hầu như không có cơ hội phản ứng lại đều biến thành tro bụi.
Thấy người đồ đen xuyên qua đám đông liên tục giết các thế tử Âu Lục, Errdogan không khỏi nổi giận, gân xanh trên trán nổi lên tức giận hét: “Giết!”
Sau khi hét lên, Errdogan biến thành một tàn ảnh rồi lao thẳng đến chỗ Tiêu Chính Văn.
Lúc này hắn đã tức giận đến đỉnh điểm, gần như trong chớp nhoáng đã xuyên qua mấy thế tử bị chém chết lao về phía Tiêu Chính Văn.
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp nhoáng, ngay cả những người đến bên ngoài cũng không có thể nhìn rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì chứ đừng nói là người đang ở trong trận chiến còn chưa hoàn hồn.
Chỉ là mười cao thủ Âu Lục thoáng chốc đã thành vũng máu, hơn nữa Khổng Tề Thiên cũng bị thương nặng khiến những người đứng ngoài trận chiến cũng đồng loạt ớn lạnh.
“Ai đánh lén thế?”
Cùng lúc đó bên Điền Văn cũng phát ra tiếng hét đầy tức giận, vừa rồi hắn suýt nữa bị ăn một cú đấm, mà người đánh lén lại như ẩn như hiện tiếp tục xuyên qua đám đông đánh tới.
Ngay cả Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy đều phải thở dài: “Mặc dù chúng ta cũng được kế thừa từ nhà họ Khổng, nhưng so ra, tầm nhìn của chúng ta vẫn quá nông cạn!”
“Bọn họ chuyển từ phòng thủ sang tấn công rất dễ dàng! Haiz, thực ra chúng ta không chỉ kém về cảnh giới mà còn kém về khả năng lĩnh ngộ!”
Tư Mã Huy khẽ thở dài.
Lúc này, bọn họ nghĩ đến trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Mạnh Hồng Nho, mặc dù cũng chấn động, nhưng không có gì đáng xem, chứ đừng nói nói đến lĩnh hội từ đó.
Không chỉ hai người họ nghĩ đến Tiêu Chính Văn, mà không ít người bên ngoài cũng vậy.
Dù sao cảnh tượng Tiêu Chính Văn một mình đấu với nhiều người, thậm chí giết cả cao thủ Đại Đế, thật quá kinh ngạc!
Vì vậy, bọn người mới so sánh Tiêu Chính Văn với bốn cậu chủ Chiến Quốc.
“Đáng tiếc là cậu Tiêu vẫn chưa tham gia!”
Không ít nhân vật lớn ở giới thế tục cũng thở dài.
Dù là Hồng Ấn hay bốn cậu chủ Chiến Quốc thì đều không thể đại diện cho giới thế tục, càng không thể đại diện cho Hoa Quốc.
Chỉ có Tiêu Chính Văn mới là sự tồn tại tối cao trong tâm trí của họ!
“Có thể cậu Tiêu đang trên đường tới. Sao cậu Tiêu có thể bỏ lỡ bảo vật này được chứ!”
Người trong giới thế tục lên tiếng.
“Tôi thấy cũng chưa chắc. Nghe nói cậu Tiêu bị thương nặng, cậu Tiêu không tham gia vào trận chiến lớn này cũng phải! Bảo vật thì nhiều, nhưng mạng chỉ có một thôi!”
Ngay sau đó đã có người đứng lên phản bác, nhưng vẫn đứng ở góc độ của Tiêu Chính Văn để xem xét vấn đề.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng bị thương, bảo toàn tính mạng mới là ưu tiên hàng đầu.
Bọn họ thà muốn Tiêu Chính Văn bỏ lỡ bảo vật này còn hơn nhìn thấy Tiêu Chính Văn chết.
Đám người ở vùng ngoài lãnh thổ bắt đầu thảo luận xem trong bốn cậu chủ, ai có thực lực mạnh hơn Hồng Ấn.
Hơn nữa, ngay cả Khổng Tề Thiên cũng thu hút sự chú ý của nhiều thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ.
“Hừ, Tiêu Chính Văn không đủ tư cách tham gia trận chiến này. Cậu ta chỉ có thể ức hiếp kẻ yếu, cao thủ nào ở núi Bách Long cũng có thể giết chết cậu ta trong vòng một chiêu!”
“Tiêu Chính Văn hết thời rồi, tiếp theo, điện Thần Long cũng sẽ bị đuổi ra khỏi vùng ngoài lãnh thổ!”
“Đúng vậy, gieo nhân nào thì gặt quả nấy, thế lực nào cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho cậu ta đâu!”
Không ít người nhà họ Phương và nhà họ Khổng cố tình cao giọng nói.
“Hừ, chế nhạo anh Tiêu ư? Các người xứng sao! Anh Tiêu còn chưa tới ba mươi tuổi, còn đám cậu chủ kia ít nhất cũng hơn hai nghìn tuổi rồi!”
“Cho dù anh Tiêu đến từ giới thế tục, nhưng từ trước đến nay, anh ấy đã dựa dẫm vào một ai ở vùng ngoài lãnh thổ chưa?”
“Lúc anh Tiêu giết tám vị cao thủ Đại Đế, sao các người không chế nhạo? Có một số người chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi!”
“Hơn nữa, Điền Văn không phải họ Khổng!”
Mấy người nhà họ Võ cũng lên tiếng.
“Hừ! Chẳng phải Tiêu Chính Văn bị cậu chủ Chiến Quốc đánh trọng thương rồi sao? Đến bây giờ vẫn trốn trong Đế Khư không dám lộ diện!”
Đám người nhà họ Phương lập tức mỉa mai.
“Các người…”
Người nhà họ Võ còn chưa kịp mở miệng, một người đàn ông trung niên trong đám người nhà họ Phương đã bước ra, người này chính là Phương Tử Tấn.
“Đến bây giờ các người vẫn chưa hiểu sao? Cậu chủ Chiến Quốc trở về đồng nghĩa với việc thời đại của Tiêu Chính Văn đã qua, Tiêu Chính Văn có thể tham gia được trận đại chiến quy mô lớn như thế này sao?”
“Cho dù không bị thương, cậu ta cũng dám tới sao?”, Phương Tử Tấn kiêu ngạo nói.
Chương 2437: Xóa tên
Sự thật đúng là như những gì Phương Tử Tấn đã nói, trận đại chiến trên núi Bách Long quả thực vượt khỏi tưởng tượng của mọi người!
Dù là một đòn tuỳ ý cũng mang uy lực huỷ diệt đất trời.
Thậm chí mấy người Điền Văn còn giống như chiến thần, loại thần uy đó, không ít cường giả lão làng trông thấy đều choáng ngợp không thôi!
“Bây giờ có thể lên sàn chiến đấu, chẳng qua chỉ là mấy cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc mà thôi, cậu không thấy ngay cả cao thủ ở cảnh giới Đế Quân cũng chỉ có thể đứng bên cạnh quan sát trận chiến à?”
“Trận đấu mà Tiêu Chính Văn giết chết mấy người Mạnh Hồng Nho quả thực có thể lưu danh sử sách, thế nhưng vẫn còn lâu lắm mới có thể sánh vai với mấy cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc!”
“Mấy người có biết trong chiến trường lúc này, dù một ngọn gió bình thường cũng đủ để giết chết một Đại Đế không?”
“Mấy người cho rằng một nhân vật nhỏ bé ở cảnh giới Đế Cảnh cấp hai như Tiêu Chính Văn có thể xứng với đẳng cấp lớn như vậy sao?”
Phương Tử Tấn chắp hai tay sau lưng, vừa quan sát trận chiến vừa bình luận.
Với thân phận của ông ta, nói ra những lời này đương nhiên chẳng ai dám phản bác!
Dẫu sao sự thực cũng là như vậy, Tiêu Chính Văn quả thật đã bị thương nặng, cũng quả thật không tới núi Bách Long, thậm chí một ngày trước lúc hai anh em Điền Văn tới Đế Khư thì còn được thông báo rằng Tiêu Chính Văn đang bế quan trị thương!
Tất cả những chuyện này không thể là giả, nếu không thì hai anh em Điền Văn sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Tiêu Chính Văn?
Lúc này, những lời chế nhạo của Phương Tử Tấn đối với Tiêu Chính Văn không chỉ đang báo thù cho việc con trai nối dõi của nhà họ Phương bị giết, đồng thời cũng đang đả kích danh tiếng của Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ!
Mặc dù đám người nhà họ Võ không cam tâm, thế nhưng cũng chẳng có lời nào để đáp trả!
Dù gì ngay cả Tần Lương Ngọc cũng đích thân thừa nhận chuyện Tiêu Chính Văn bị thương nặng chưa khỏi, bọn họ còn có thể nói gì được nữa?
Hơn nữa, ngày đó mấy người Điền Văn gần như đã ép cung, ngay cả Hồng Ấn của vùng ngoài vũ trụ cũng đích thân tìm tới bầu trời Đế Khư, nếu như Tiêu Chính Văn không bị thương thì sao có thể chịu được nỗi nhục đó!
Nói không chừng đã bộc phát đại chiến từ lâu rồi!
Có lẽ giống như Phương Tử Tấn đã nói, từ sau khi bốn cậu chủ Chiến Quốc trở về, thời đại của Tiêu Chính Văn đã kết thúc!
Trên sân khấu lớn của đất trời trong tương lai sẽ không còn được trông thấy bóng dáng áp chế bốn phương của Tiêu Chính Văn nữa!
Không chỉ đám người ở vùng ngoài lãnh thổ đang quan tâm tới chuyện này, bên phía thế tục, đặc biệt là Thiên Tử Hoa Quốc lại càng cực kỳ quan tâm!
“Không phải Tiêu Chính Văn bị thương nặng thật đấy chứ?”, Thiên Tử nhíu mày lẩm bẩm.
Từ sau khi Tiêu Chính Văn lãnh đạo cao thủ của điện Thần Long tới vùng ngoài lãnh thổ, Thiên Tử không có lúc nào không lo lắng cho chuyến đi này của anh!
Dù gì nơi đó cũng không phải sân nhà của Tiêu Chính Văn, có thể nói, anh hoàn toàn chỉ có một thân một mình xông vào trong sân nhà của nhà họ Khổng và các thế lực lớn của vùng ngoài lãnh thổ mà ứng chiến!
Dù chỉ lơ là chút thôi cũng có thể mất mạng như chơi!
“Thiên Tử, chưa tới giây phút cuối cùng thì không cần phải quá lo lắng, tôi tin rằng cậu Tiêu có năng lực sắp xếp ổn thoả tất cả!”, Tần Vũ nhìn vào màn hình điện thoại với ánh mắt nghiêm trọng, trong giọng điệu lại mang theo cảm giác lo lắng rất rõ ràng.
Thật ra anh ta cũng cảm thấy đổ mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn, nếu như thật sự giống như trong tin đồn, Tiêu Chính Văn bây giờ đã bị thương nặng, vậy thì sau khi trận đại chiến trên núi Bách Long kết thúc cũng chính là lúc các thế gia vùng ngoài lãnh thổ điên cuồng quay trở lại!
Tới lúc đó, thế tục đâu có sức mạnh để đối chọi với cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chứ?
Mặc dù trong khoảng thời gian trở lại đây, bên phía thế tục đã được nghỉ ngơi lấy lại sức, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn sao có thể bồi dưỡng ra nhiều cao thủ có thể đối kháng với số cao thủ của vùng ngoài lãnh thổ?
Bây giờ, bên phía Âu Lục cũng đang quan sát trận chiến kinh thiên động địa trên núi Bách Long!
Đặc biệt là lãnh đạo cấp cao của gia tộc Kanter đều hết sức lo lắng.
Từ sau khi Tiêu Chính Văn nổi dậy, gia tộc Kanter dựa vào mối quan hệ với Tiêu Chính Văn nên hết sức thuận buồm xuôi gió trên mảnh đất Âu Lục, thậm chí ngay cả người của lâu đài Versailles cũng phải nể mặt họ vài phần!
Bây giờ, một khi Tiêu Chính Văn thất thế thì gia tộc của bọn họ cũng sẽ tiêu tan theo Tiêu Chính Văn luôn!
Có thể nói, vinh nhục của cả gia tộc Kanter đã được trói buộc theo Tiêu Chính Văn từ lâu rồi!
“Hy vọng cậu Tiêu tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì! Nếu không thì sau trận chiến này, gia tộc của chúng ta rất có khả năng sẽ bị xoá tên ra khỏi Âu Lục!”
Elkant nghiêm túc nhìn vào màn hình điện thoại, chỉ muốn ngay giây sau Tiêu Chính Văn sẽ xuất hiện ngay trước mắt mọi người!
“Ông nội, chuyện anh Tiêu bị thương nặng khi trước đã không còn là bí mật nữa rồi, hơn nữa, trên mạng còn có người còn lan truyền bức ảnh anh Tiêu nôn ra máu!”
“Theo cháu thấy, anh Tiêu không có khả năng xuất hiện nữa đâu, có điều, dù anh Tiêu không tham gia vào trận hỗn chiến trên núi Bách Long thì cũng không nói lên rằng nền móng của điện Thần Long ở vùng ngoài lãnh thổ đã không còn vững chắc nữa!”, Filkant nói với vẻ suy tư.
“Ôi! Cháu vẫn còn quá trẻ, không hiểu được sự lợi hại bên trong!”
Chương 2438: Không ổn rồi
Elkant lắc lắc đầu, thở dài nói: “Dù cậu Tiêu không đích thân tham gia, thế nhưng cũng buộc phải lộ diện ở núi Bách Long, điều đó thể hiện mặc dù cậu Tiêu bị bệnh, không tiện ra tay thế nhưng cũng không hề e sợ!”
“Thế nhưng nếu như ngay cả lá gan xuất hiện cũng không có, vậy thì đó tượng trưng cho việc cậu Tiêu sợ rồi! Một người đang lo sợ thì liệu có ai sẽ đề cao ý kiến hay thế lực của cậu ta cơ chứ?”
“Dưới tình hình như vậy, các phương vùng ngoài lãnh thổ nhất định sẽ nóng lòng muốn đánh giết tới thế tục, tất cả những người hoặc gia tộc có quan hệ với cậu Tiêu khi trước khó mà tránh khỏi việc bị bọn chúng tắm máu hàng loạt!”
Ôi!
Nghe tới đây, Filkant hít sâu, nói: “Ông nội, không nghiêm trọng tới mức đó chứ? Những người đó không phải cũng e sợ khí tức khủng bố trên núi Bách Long nên chỉ dám đứng nhìn từ xa hay sao?”
Hắn vừa nói vừa chỉ tay vào đám đông đang đứng quan sát trận chiến bên ngoài.
Elkant lắc đầu lia lịa, nói: “Sự e sợ mà ông nói là cậu Tiêu e sợ chiến lực của cậu chủ Chiến Quốc chứ không phải e sợ những hư ảnh khủng bố trên núi Bách Long kia!”
“Có thể bại, có thể chết, thế nhưng không thể sợ, đây là nguyên tắc và giới hạn của hai bên khi giao chiến, bởi vì kết quả của sự sợ hãi chính là bị nhổ cả rễ lên!”
Ngay tức thì, cả gia tộc Kanter đều chìm trong bầu không khí tuyệt vọng!
Không chỉ có gia tộc Kanter bàn luận về Tiêu Chính Văn, cả Âu Lục, dường như tất cả mọi người đều đang bàn tán tiếp theo nên đi đâu và theo ai!
Bây giờ, ngay cả không ít thế lực vùng ngoài lãnh thổ đều đang tính toán nên lựa chọn đứng về phía đội nào!
Một bên là liên minh với nhà họ Võ và Tiêu Chính Văn, thế nhưng trận chiến trên núi Bách Long, nhà họ Võ không hề cử người tới tham gia mà chỉ quan sát trận chiến từ phía xa!
Còn bên phía nhà họ Khổng và bốn cậu chủ lại đích thân tham gia, hơn nữa Khổng Tề Thiên và bốn cậu chủ Chiến Quốc đều thể hiện chiến lực kinh người với người đời!
Có thể tưởng tượng, sau trận chiến này, dù là Khổng Tề Thiên, bốn cậu chủ Chiến Quốc hay là Hồng Ấn của vùng ngoài vũ trụ đều sẽ trở thành nhân vật trọng điểm được cả vùng ngoài lãnh thổ chú ý tới!
Cùng lúc này, khoảng cách trăm dặm bên ngoài núi Bách Long, một bóng người mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen đang đứng thẳng trên luồng sáng tiến về phía núi Bách Long!
Khi thời gian từng giây từng phút trôi qua, trận đại chiến trên núi Bách Long cũng tiến vào giai đoạn quyết liệt!
Mà từ trong đám người, chỉ có Hồng Ấn là chói mắt nhất!
Chỉ vung tay lên là đã tung ra một đòn biến hoá đất trời!
Ngay tức thì, Tinh Không Đại Trận rực rỡ chói mắt xuất hiện, vô số ngôi sao chiếu sáng đất trời, mỗi một ánh sao đều giống như mũi tên sắc lạnh xuyên qua không gian!
Mà hư ảnh rất lớn kia cũng lực cũng bắt đầu lùi về phía sau, dường như đã không thể địch lại được nữa!
“Người này rõ ràng giống như chiến thần giáng thế!”
“Không sai, so với bốn cậu chủ lớn thì thực lực của người này còn cao hơn một bậc!”
Không ít người đều đồng loạt cảm thán.
So ra thì thực lực của mấy người Điền Văn còn quá đỗi bình thường, cũng có thể nói, mấy người Điền Văn đều đang che giấu, sợ phải bộc lộ hoàn toàn thực lực, sẽ mang tới hiểm hoạ khôn lường cho sau này!
Thế nhưng vào lúc mọi người đều cho rằng trận đại chiến sắp đi tới hồi kết thì đột nhiên mặt đất lại phát ra một tiếng vang cực lớn, ngay sau đó, một ông lão mặc đồ đen hiện thân từ trong tượng hình rồng!
Vào khoảnh khắc ông ta xuất hiện, thế cục trận chiến cũng xảy ra biến hoá trước nay chưa từng có!
Bởi vì dù là bốn cậu chủ Chiến Quốc ra tay thì cũng chẳng thể đỡ được một đòn tuỳ ý của ông lão, lần lượt bị ép lùi ra sau cả trăm bước!
Mấy người Điền Văn không khỏi biến sắc, hết sức kinh ngạc nhìn về phía ông lão mặc đồ đen!
“Không ổn rồi!”
Nguỵ Vinh Kỳ là người đầu tiên hô lên, bởi vì hắn cảm nhận được một mối nguy cơ rất lớn trước nay chưa từng có từ trên người ông lão!
Chương 2439: Bóng rồng bay lượn
Khi nhìn rõ ông lão đồ đen đó, không chỉ riêng Ngụy Vinh Kỳ có cảm giác nguy hiểm cực độ, mà ngay cả mấy cậu chủ Chiến Quốc khác cũng biến sắc.
Chỉ thấy ông lão đồ đen đó bước đến trước đánh thẳng về phía Ngụy Vinh Kỳ.
Ngụy Vinh Kỳ vội vã lùi về sau để tránh mấy bóng đen tấn công mình đó, ngược lại chuyên tâm đối phó với ông lão đồ đen trước mặt.
Ông lão đồ đen này khác hẳn với mấy bóng đen đó, mỗi một chiêu thức của ông ta đều cực kỳ quái lạ, ngược lại có vài điểm giống với Thiên Sư Đạo Thuật trong truyền thuyết.
Chỉ thấy một tay ông ta chỉ vào không trung, tia chớp màu tím đánh về phía Ngụy Vinh Kỳ.
Nghe nói đòn tấn công như tia chớp này đã không có gì đe dọa quá lớn đến cao thủ ở cấp bậc này như Ngụy Vinh Kỳ.
Ít nhất không thể làm Ngụy Vinh Kỳ bị thương, cùng lắm chỉ làm loạn bước tấn công của hắn thôi.
Nhưng ngay sau đó trong tia chớp màu tím đó đột nhiên lóe lên tia sáng, Ngụy Vinh Kỳ chỉ giơ tay lên ngăn lại thì bị đánh văng ra xa vài trăm mét.
Nhưng không đợi hắn đứng vững, tia chớp tiếp theo đã đánh tới cực nhanh.
Thấy cảnh tượng này Khổng Tề Thiên không khỏi lo sợ, nào dám dây dưa với mấy bóng đen xung quanh nữa, ông ta vội vàng lắc mình, sau đó thoát khỏi vòng chiến với tốc độ nhanh nhất.
Cũng chỉ có Hồng Ấn tung ra một đòn hết sức đỡ lấy một chiêu của ông lão đồ đen.
Ông lão vẫn tỏ ra khá bình thản, chỉ giơ tay lên, trong không trung xuất hiện một đồi núi cực lớn.
Ngọn núi cao lớn đó vậy mà bay vút qua, phủ lên đỉnh đầu Hồng Ấn.
Cùng lúc đó chỉ thấy một bàn tay khác của ông lão vẽ một hình tròn, một tay đẩy nhẹ nó, một đỏ một trắng khí cơ lưu chuyển bốn phía, thoáng chốc đã đến.
Hợp thành một đòn tấn công với đồi núi đó.
Dù Hồng Ấn dùng hết sức cả người vẫn bị đòn tấn công kết hợp của ông lão liên tục đánh lùi.
Thời khắc này là bản lĩnh tạo hóa của trời đất tuyệt diệu, thậm chí ngay cả mấy người Điền Văn cũng chưa từng thấy.
Tất cả những người đứng đầu là bốn cậu chủ Chiến Quốc không có sức chống đỡ trước mặt ông lão, dù mạnh như Hồng Ấn thì sắc mặt cũng hiện lên vẻ lo lắng.
Rầm!
Một luồng kiếm khí cách không khí ập đến, nhát kiếm chém trời của Điền Văn đánh về phía ông lão từ phía sau.
Đòn tấn công này không gây ra tiếng động nhưng lại vừa nham hiểm vừa mềm mại, ẩn chứa sát khí đáng sợ.
Cùng lúc đó Điền Khải ẩn mình trong đám đông cũng tung ra đòn tấn công, hợp thành một đòn tấn công kết hợp cùng với đòn đánh lén của Điền Văn.
Gần như chỉ trong thoáng chốc, các cậu chủ Chiến Quốc cùng bao vây tấn công ông lão.
“Giết ông ta là có thể giành lấy rồng vàng”.
“Mọi người đừng nương tay, thành hay bại quyết định ở đòn tấn công này”.
“Giết!”
Đôi mắt Hồng Ấn toát ra hai luồng sáng đỏ máu, càng đáng sợ hơn là xung quanh Hồng Ấn xuất hiện một luồng đám mây khí màu đen.
Trong đám mây khí đó lấp lánh ánh sao, bí ẩn khó hiểu như những vì sao trong vũ trụ rộng lớn.
Thấy thế những người còn lại đều cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa khiếp sợ.
Đó là cách tấn công độc nhất của cao thủ ngoài vũ trụ, nói cách khác lúc này Hồng Ấn đã buông bỏ trận pháp mà sử dụng sức mạnh của sao trời và mây định làm đánh bại ông lão trước mặt hắn bằng sức mạnh hủy diệt.
“Mau lên, giữ chặt lấy ông già này, những người khác đi theo tôi đến lấy rồng vàng”.
Ngụy Vinh Kỳ vừa tránh được sự truy đuổi của mấy trăm tia chớp, lập tức chạy về.
Nhưng lúc này hắn biết rõ sự siêu phàm của ông lão nên không thể đối chọi trực tiếp với ông ta, cách tốt nhất là chia vài người giữ chân ông ta, sau đó lấy rồng vàng rồi đi trước.
Nếu không với tình hình hiện tại của mấy người họ, không lâu nữa chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của ông lão.
Hơn nữa hắn đã loáng thoáng cảm nhận được trong núi Bách Long có một nguồn sức mạnh không rõ đang thức tỉnh, nếu sức mạnh đó khôi phục hoàn toàn, e là họ không có cơ hội chạy thoát.
Nếu có cao thủ cảnh giới Thiên Đế ở đây dĩ nhiên có thể không còn mối nguy hiểm nào, nhưng tiếc là mặc dù họ là bốn cậu chủ Chiến Quốc nhưng chưa ai đạt đến Thiên Cảnh.
Mạnh nhất cũng chỉ mới là đỉnh cao của cảnh giới Đế Quân thôi.
Mặc dù chỉ cách một hai cảnh giới nhỏ nhưng thực lực lại cách biệt một trời một vực.
Vô số đòn tấn công có tính hủy diệt điên cuồng đánh về phía ông lão, trong thoáng chốc cả núi Bách Long đều rơi vào trong khí tức đáng sợ.
Núi lở đất sạt, dung nham phun trào.
Từng bóng rồng bay lượn trên không trung, phát ra từng tiếng rồng gầm.
Sóng khí cuồng bạo quét sạch ra hàng trăm mét, không ít đệ tử các tông môn còn chưa kịp lùi về sau đều biến thành tro bụi.
Ngay cả bầu trời núi Bách Long cũng không chịu nổi đòn tấn công dữ dội này đã bị nứt ra.
Chương 2440: Ai đánh lén?
Đúng lúc này đột nhiên có một bóng đen xuất hiện chính giữa vòng chiến.
Chính là Tiêu Chính Văn nãy giờ vẫn chưa xuất hiện.
Mục tiêu tấn công đầu tiên của anh là Khổng Tề Thiên có ý đồ cướp lấy tượng khắc rồng vàng.
Khổng Tề Thiên vốn dĩ đã chọn được thời cơ, ông ta lao đến chỗ tượng khắc rồng vàng với tốc độ nhanh nhất từ những kẽ hở khi mọi người hợp lực bao vây tấn công ông lão đồ đen.
Với tốc độ của ông ta lấy được tượng khắc rồng vàng chắc hẳn là chuyện chắc chắn có thể làm được.
Nhưng không ngờ lại có một bóng đen xuất hiện trước mặt, một người mặc đồ đen bỗng tung ra đòn tấn công chí mạng với ông ta.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, ngay cả Khổng Tề Thiên cũng không thể phản ứng kịp trong giây lát.
Thấy quyền sắt của Tiêu Chính Văn đánh từ phía sau mình, Khổng Tề Thiên vô thức nghĩ vẫn là đòn tấn công tia chớp trước đó ông lão đã dùng nên không hề do dự tung ra một đòn với phía sau.
“Ầm!”
Hai đòn tấn công va chạm vào nhau, Khổng Tề Thiên chỉ cảm thấy cánh tay mình tê cả lại, màng nhĩ sắp bị chấn động đến mức nổ tung.
Đòn tấn công này của Tiêu Chính Văn gần như có thể phá vỡ hư không, uy lực từ trời đất suýt nữa khiến Khổng Tề Thiên bị chấn động đến mức nôn ra máu.
“Phù!”
Vừa mới đứng vững, Tiêu Chính Văn đã tung ra đòn thứ hai đánh tới.
Lần này Khổng Tề Thiên nào dám sơ suất, dùng hết sức bình sinh đẩy ra một quyền.
“Phụt!”
Đòn tấn công này mạnh hơn lúc nãy, sức lực gấp mấy lần lúc nãy.
Khổng Tề Thiên chỉ cảm thấy mình như một một hành tinh nhỏ đang rơi xuống với tốc độ cực nhanh, ông ta nôn ra máu.
Lúc này Khổng Tề Thiên không còn hiếu chiến nữa.
Ông ta lập tức tháo chạy ra từ bên cạnh.
Lúc này ông ta đã sốc đến cực điểm, dù sao ông ta từng được cao nhân ngoài vũ trụ chỉ dạy, ngay cả bốn cậu chủ cũng không thể khiến ông ta bị thương nặng.
Nhưng lúc này lại bị một người đồ đen đánh bị thương nặng, còn nôn ra máu bỏ chạy.
Cảnh tượng này cũng khiến những người khác chú ý đến.
Nhưng Tiêu Chính Văn không đuổi theo Khổng Tề Thiên mà sau khi ông ta bỏ chạy, bóng người anh chợt xoẹt qua rồi đi đến phía sau Errdogan.
Lúc này Errdogan đang ra sức đánh giết ông lão đồ đen, không để ý đến Tiêu Chính Văn đã lặng lẽ xuất hiện phía sau mình.
Cũng là một cú đấm đó, Errdogan lại không được may mắn như Khổng Tề Thiên, hắn suýt nữa bị Tiêu Chính Văn đánh cho liệt nửa người.
Errdogan cũng nôn ra máu, đến khi hắn quay đầu lại thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Chính Văn nữa.
“Chết tiệt!”
Errdogan tức giận hét lên rồi đuổi theo.
Ở một bên khác, một thế tử Phi Lục cũng đến để tranh giành tượng khắc rồng vàng, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị một cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh thành vũng máu.
Lúc này Tiêu Chính Văn hệt như chiến thần hạ phàm, mỗi một cú đấm đều khiến một cậu chủ hoặc một thế tử phải văng ra xa.
Mấy thế tử đến từ Âu Lục hầu như không có cơ hội phản ứng lại đều biến thành tro bụi.
Thấy người đồ đen xuyên qua đám đông liên tục giết các thế tử Âu Lục, Errdogan không khỏi nổi giận, gân xanh trên trán nổi lên tức giận hét: “Giết!”
Sau khi hét lên, Errdogan biến thành một tàn ảnh rồi lao thẳng đến chỗ Tiêu Chính Văn.
Lúc này hắn đã tức giận đến đỉnh điểm, gần như trong chớp nhoáng đã xuyên qua mấy thế tử bị chém chết lao về phía Tiêu Chính Văn.
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp nhoáng, ngay cả những người đến bên ngoài cũng không có thể nhìn rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì chứ đừng nói là người đang ở trong trận chiến còn chưa hoàn hồn.
Chỉ là mười cao thủ Âu Lục thoáng chốc đã thành vũng máu, hơn nữa Khổng Tề Thiên cũng bị thương nặng khiến những người đứng ngoài trận chiến cũng đồng loạt ớn lạnh.
“Ai đánh lén thế?”
Cùng lúc đó bên Điền Văn cũng phát ra tiếng hét đầy tức giận, vừa rồi hắn suýt nữa bị ăn một cú đấm, mà người đánh lén lại như ẩn như hiện tiếp tục xuyên qua đám đông đánh tới.
Bình luận facebook