Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1856-1860
Chương 1856: Thay đổi cách nhìn
Lúc này giữa trời đất bỗng sinh ra hai hình thái cực Âm Dương, sinh lực và tử khí lưu chuyển cho nhau giữa không trung, vì được trận pháp bảo vệ nên năm đại danh sơn có thể thoát được một nạn.
Còn kết giới bảo vệ của mấy gia tộc cũng có thể so sánh với trận pháp bảo vệ núi của năm đại danh sơn, không hề bị tổn thất gì.
Nhưng các tông môn nhỏ trong thế tục lại không được may mắn như thế, ngay khi hai hình thái cực Âm Dương nhanh chóng lưu chuyển, sinh khí của rất nhiều người bị rút cạn.
Mấy chục tông môn nhỏ gần như biến thành địa ngục trần gian trong tích tắc.
Không ít người của võ tông đều nhìn sợ hãi về phía chân trời, lúc này họ mới nhận ra được sự đáng sợ của việc đột phá vượt cấp.
Chỉ là lực còn sót lại mà đã có uy lực như thế, huống gì lúc này Trương Lăng Phong còn đang ở trung tâm của cơn cuồng phong?
“Cậu Tiêu, cậu có chắc sẽ không gây ra tổn thất lớn cho Hoa Quốc chứ?”, Tần Vũ cũng không yên tâm lắm nhìn về phía Thiên Sơn.
Dù sao bên đó còn có mười mấy thành phố lớn của Hoa Quốc, hơn nữa dân số tỉnh Xuyên cũng chiếm tỉ trọng rất lớn ở Hoa Quốc, ngộ nhỡ tổn thất gì lớn thì ngay cả Thiên Tử cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
“Anh yên tâm đi, đây là trời đất nghịch loạn, vì Trương Lăng Phong vượt cấp đột phá nên mới sinh ra vài vòng xoáy chân khí, một lát nữa sẽ sóng yên biển lặng thôi”.
“Chỉ cần người dân bình thường đều rời khỏi tỉnh Xuyên thì sẽ không gây ra thương vong gì, còn một số kiến trúc mặt đất có thể xây dựng lại mà”.
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
Thật ra Tiêu Chính Văn cũng có quyền phát ngôn đáng kể, hơn nữa trước đến giờ Tiêu Chính Văn đều liên tục đột phá nên anh đã không còn lạ gì hiện tượng như thế này.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao lúc đầu Tiêu Chính Văn muốn liên tục đột phá ở thánh vực chứ không phải đột phá ở thế tục.
Quả nhiên đúng như Tiêu Chính Văn nói, không đầy năm phút sau, tất cả hiện tượng lạ đều bình yên trở lại như cũ, còn Trương Lăng Phong cũng bước vào trong khe rãnh sâu mấy trăm mét từ trong hư không.
“Tên nhóc nhà họ Trương thế mà thành công rồi”, Lương Cảnh Long nghiến răng, ánh mắt hiện lên tia căm phẫn.
Mặc dù Trương Lăng Phong liên tục đột phá thì thực lực cũng không vượt qua Lương Cảnh Long thực lực Nhân Vương cấp năm, nhưng sự chấn động mà hắn gây ra cho thế tục đồng thời cũng phá vỡ tin đồn ngàn năm người thế tục mới bằng các cao thủ ngoài lãnh thổ.
Nói cách khác, lần này Trương Lăng Phong công khai đột phá không chỉ là một lần thăng hoa của bản thân hắn, mà còn khiến tất cả những người bình thường ở thế tục nhìn thấy cảnh tượng này đều có tia hy vọng.
Hơn nữa xét về mức độ nào đó, lại lần nữa chèn ép uy nghiêm của cao thủ ngoài lãnh thổ.
“Có một vài thế giới không phải là thứ chúng ta có thể khống chế, hơn nữa lúc nãy nếu không nhờ trận pháp bảo vệ thì e là chúng ta đã biến thành vũng máu mất rồi”.
Hứa Văn Long lướt nhìn Lương Cảnh Long, vung tay áo lên rồi xoay người quay về sân sau.
Khổng Hựu Bang cũng hít sâu một hơi: “E là trận đấu ngày mai sẽ không được yên ổn rồi”.
Trương Lăng Phong xuất hiện một cách oai hùng cộng thêm Tiêu Chính Văn đồng thời nhúng tay vào việc này, đủ kiểu biến thuật này đều là thứ mấy gia tộc lớn ngoài lãnh thổ không lường trước được.
Triệu Kế Hồng ngồi trên đỉnh núi chính ở Tung Sơn chậm rãi mở mắt ra, xoay sang dặn dò ông lão bên cạnh: “Sáng sớm mai chuẩn bị một phần quà lớn, rồi đưa đến nhà họ Trương ở Thiên Sơn”.
“Chưởng giáo, hành động lần này của nhà họ Trương ở Thiên Sơn…”
“Những gì chúng làm quả thật đã làm tổn hại đến uy nghiêm của các gia tộc ngoài lãnh thổ, nhưng càng vào lúc này thì càng phải thể hiện thiện chí với các gia tộc trong thế tục”.
“Đừng quên, Tung Sơn chúng ta cũng hưng thịnh từ thế tục, có cách biệt với các thế lực ngoài lãnh thổ thật sự đó. Cứ làm theo những gì tôi nói đi”.
Nói rồi đôi mắt nghiêm nghị của Triệu Kế Hồng nhìn về hướng Long Kinh.
Sáng hôm sau, đại diện của năm đại danh sơn và các phái võ tông đều đổ về nhà họ Trương ở Thiên Sơn, còn nhà họ Trương cũng là lần đầu lộ mặt trong mấy trăm năm nay nên được cả võ tông săn đón.
Lúc này Trương Lăng Phong sau khi trải qua một đêm phục hồi cũng xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người với vẻ mặt hết sức hồng hào, giờ đây khí tức Nhân Vương cấp ba đã lộ ra ngoài.
“Chúc mừng cậu Trương, bây giờ trong thế tục ta cũng đã có cao thủ Nhân Vương cấp ba rồi, trận chiến hôm nay tuyệt đối không thể để đám ngoài lãnh thổ đó chiếm được ưu thế”.
“Đúng thế, một đám gia tộc ngoài lãnh thổ đó chưa chắc đã mạnh hơn thế hệ trẻ ở thế tục chúng ta”.
“Đúng thế, theo tôi được biết ngay cả ngoài lãnh thổ cũng không có cao thủ cảnh giới Nhân Vương nào trẻ như vậy cả”.
Mọi người bỗng chốc càng tâng bốc, khen ngợi Trương Lăng Phong.
Nhưng Trương Lăng Phong lại lạnh nhạt nhìn về hướng Long Kinh, khẽ lắc đầu nói: “Các vị, thật ra ngoại trừ tôi, thế tục chúng ta còn một cao thủ cảnh giới Nhân Vương nữa cơ”.
“Hơn nữa dù là bây giờ, tôi cũng không thể với tới bóng lưng của người này”.
Chương 1857: Chuẩn bị thi đấu
Sau khi trải qua rửa tội của trời đất, phần còn lại của cuộc đời mình sau khi thoát khỏi thảm họa sinh tử, tính cách của Trương Lăng Phong cũng đã thay đổi khá nhiều.
Lúc này nỗi thù hận với Tiêu Chính Văn của hắn đã hoàn toàn biến mất.
Ngược lại càng thêm bội phục Tiêu Chính Văn, một mình anh mà có thể giành lại một vị trí trong thế giới đấu tranh cho thế tục.
Hiện giờ hắn là cường giả cảnh giới Nhân Vương, bỗng cảm nhận được một cảm giác sứ mệnh trước nay chưa từng có.
Nghe hắn nói thế, không ít người đều lộ ra vẻ ngờ vực và phỏng đoán, lẽ nào nhà họ Trương đã nghiêng về phía Tiêu Chính Văn rồi sao?
“Cậu Trương, cậu nói thế là không đúng, cậu ta họ Tiêu trước giờ đều đối đầu với võ tông chúng ta”.
“Đúng vậy, cậu ta không bao giờ có thể là người của mình được. Cậu Trương không cần tâng bốc chí khí của cậu ta, dẹp đi uy phong của mình. Bọn tôi tin không lâu nữa cậu chắc chắn sẽ vượt qua Tiêu Chính Văn”.
Trương Lăng Phong quay đầu nhìn sang hai ông lão đang nói kia, khẽ lắc đầu nói: “Hai vị, các ông có biết nếu không có Tiêu Chính Văn thì bây giờ Hoa Quốc đã là thiên hạ của huyết tộc không”.
“Nếu không nhờ Tiêu Chính Văn, chúng ta có thể được Đế Vương Các và các gia tộc ngoài lãnh thổ xem trọng không? Các vị nghĩ trận chiến hôm nay đang so về cái gì?”
“Ngoài lãnh thổ xem thế tục chúng ta là một mảnh ruộng thí nghiệm, chúng muốn thông qua trận đấu lần này để vơ vét toàn bộ nhân tài có tiềm năng của thế tục”.
“Đến lúc đó thế tục chúng ta lại sẽ rơi vào tình trạng hàng ngàn năm nay, lẽ nào các vị cam lòng bị các thế lực ngoài lãnh thổ vơ vét như vậy sao?”
Trương Lăng Phong vừa nói thế, tất cả những người trong võ tông đều lặng im như tờ.
Thật ra những kẻ sành sỏi, thành thục như họ sao lại không hiểu đạo lý này, chỉ là không ai có can đảm phá vỡ mà thôi.
“Các vị, trận chiến sắp bắt đầu, chúng ta đi thôi”.
Nói rồi Trương Lăng Phong nhận lấy một cái hộp màu đen từ trong tay một người nhà, rồi sải bước đi ra ngoài.
Lúc này đã có rất đông người đứng ở ngoài cửa học viện kiếm thuật Thiên Sơn vừa được xây dựng lại.
Với sự quay lại của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, không ít các thế lực ngoài lãnh thổ cũng quay về thế tục, mấy chục gia tộc ở Hoa Quốc cũng lần lượt cử người quay về thế tục mở đường trước.
Thế nên lần này tham gia trận chiến không chỉ có võ tông thế tục mà còn có các gia tộc ngoài lãnh thổ.
Ngay khi Trương Lăng Phong và người bên võ tông xuất hiện trong đám đông, người nhà họ Khổng cũng theo sau đi vào hiện trường.
Khổng Vạn Thắng, Khổng Hựu Bang và Hứa Văn Long xuất hiện lập tức gây ra một cơn chấn động không nhỏ.
“Người nhà họ Khổng cũng đến rồi à?”
“Đó chẳng phải là Hứa Văn Long lúc trước vừa đột phá cảnh giới Nhân Vương cấp bốn sao? Lẽ nào hắn cũng muốn tham gia trận đấu?”
“Không phải có quy tắc là lưu truyền của thế tử không thể tham gia trận đấu sao?”
“Đúng thế, nhưng Hứa Văn Long không phải là thế tử. Cô từng nghe nói ngoài lãnh thổ có gia tộc nào họ Hứa chưa?”
Mọi người không khỏi bắt đầu bàn tán.
Cũng có ngày càng nhiều người bỗng nhận ra tại sao nhà họ Khổng lại thu nhận Hứa Văn Long.
“Nếu Hứa Văn Long cũng tham gia trận đấu lần này thì chẳng phải thế tục của chúng ta sẽ chịu thiệt rồi sao? Chúng ta đi đâu tìm một cao thủ Nhân Vương cấp bốn lên sân đây?”
“Đây rõ ràng là do các gia tộc ngoài lãnh thổ bày mưu tính kế, trước tiên cử cao thủ ra đánh bại toàn bộ thế hệ trẻ trong thế tục của chúng ta, sau đó làm như bố thí chúng ta, chiêu mộ hết những người tài giỏi trong chúng ta bán mạng cho chúng”.
“Ừ, nói không sai! Đám người ngoài lãnh thổ này quả nhiên là tính kế hay đấy!”
Người trong võ tông cũng bắt đầu thảo luận sôi nổi.
Dù sao thực lực của hai bên đều đặt ra ở đó, dù là Trương Lăng Phong thì cũng có sự cách biệt với cảnh giới của Hứa Văn Long, sao lại có thể là đối thủ của hắn?
“Các vị đừng lo lắng, tôi nghĩ anh Tiêu chắc chắn sẽ không vắng mặt trong sự kiện trọng đại này”, Trương Lăng Phong cười mỉa nói.
Chỉ cần có Tiêu Chính Văn ở đây thì bàn tính như ý của các gia tộc ngoài lãnh thổ này đừng hòng thực hiện.
“Anh chính là Trương Lăng phong hôm nay đã vượt cảnh giới đột phá à?”
Trương Lăng Phong vừa dứt lời, Hứa Văn Long đã quay sang nhìn Trương Lăng Phong, trầm giọng hỏi.
Chương 1858: Dựa vào thực lực
Nghe thấy lời này, Trương Lăng Phong quay đầu liếc nhìn Hứa Văn Long, mặc dù biết rõ Hứa Văn Long ngập tràn ý thù địch, thế nhưng Trương Lăng Phong cũng chỉ có thể cười cho qua chuyện!
Dù gì Hứa Văn Long cũng là kẻ có tiềm lực mạnh nhất trong lớp thanh niên mà hắn từng gặp.
Trận đấu lần này có thể nói là trước nay chưa từng có trong thời kỳ hưng thịnh của thế tục suốt cả trăm năm trở lại đây, có thể gặp được đối thủ như vậy, đối với Trương Lăng Phong mà nói là buồn vui lẫn lộn!
Chỉ xét từ phương diện thiên bẩm, Trương Lăng Phong đã tự thấy hổ thẹn mình không bằng rồi, dù gì hắn cũng nhờ có bí dược của nhà họ Trương nên mới liên tục đột phá, mà Hứa Văn Long lại hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân!
Mà lúc này, Tiêu Chính Văn đã tới một khách sạn xa hoa ở dưới chân Thiên Sơn, trên chiếc bàn đặt trước mặt anh bày la liệt đủ loại tư liệu.
Bên trong vừa có sơ yếu lý lịch của lớp thanh niên trong thế tục, cũng có cả giới thiệu chi tiết về thế hệ thanh niên của vùng ngoài lãnh thổ.
“Cậu Tiêu, thật ra Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng có lẽ là những người kiệt xuất nhất của thế tục trong trận đấu lần này rồi”.
Ông cụ Quý nói, sau đó rút bản tư cách của hai người này ra từ trong một xấp tư liệu, tiện tay đưa thẳng cho Tiêu Chính Văn.
“Nếu như lần này bọn họ có thể được thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ lựa chọn thì cũng chẳng khác gì tát lên trên mặt rất nhiều thế tử, hơn nữa cũng sẽ phá vỡ hoàn toàn nhận định cho rằng lớp thanh niên vùng ngoài lãnh thổ có thiên bẩm và khả năng lĩnh hội vượt xa so với thế tục!”
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: “Ồ? Thật sự có nhận định như vậy sao?”
Về điểm này thì Tiêu Chính Văn thật sự không hề biết, thế nhưng từ trong ánh mắt ngông nghênh tự đại của mấy thế tử ở vùng ngoài lãnh thổ kia thì cũng không khó để đoán ra được.
“Cậu Tiêu, thật ra từ xưa tới nay, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ và các thế gia lớn đều đang cố ý rêu rao tính ưu việt của vùng ngoài lãnh thổ”.
“Võ tông trong thế tục chúng ta có thể như Thiên Lôi sai đâu đánh đó với vùng ngoài lãnh thổ cũng có liên quan mật thiết tới điểm này!”
Ông cụ Quý nhìn về phía Tiêu Chính Văn và giải thích bằng vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc này Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu, chả trách người trong võ tông đều giữ thái độ im lặng đối với việc các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ nhúng tay vào chuyện trong thế tục, không dám phản kháng dù chỉ một chút.
“Thật ra không chỉ trong khoảng một trăm năm trở lại đây, từ trước tới nay, thế lực lớn các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều đang truyền dẫn loại cảm giác ưu việt này! Vậy nên sau khi linh khí phục hồi, các môn phái lớn trong võ tông mới đều trông ngóng sự trở về của cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ!”
Ban đầu lúc linh khí mới được phục hồi, nếu như các môn phái trong võ tông đều có thể đồng tâm hiệp lực thì tuyệt đối sẽ không phát triển tới bước đường này!
Thậm chí có thể nói, hiện tại trong thế tục đã đạt được một nhận thức chung, chỉ cần là thế lực vùng ngoài lãnh thổ thì nhất định sẽ mạnh hơn các tông môn lớn trong thế tục.
Vậy nên Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc mới phai nhạt dần khỏi tầm mắt của mọi người từ sau khi cao thủ vùng ngoài lãnh thổ trở về.
Mà Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lại chưa từng tới vùng ngoài lãnh thổ, nếu như bọn họ có thể chiến thắng con cháu thế gia của vùng ngoài lãnh thổ trong trận đấu lần này thì sẽ có thể phá vỡ loại cảm giác ưu việt mà vùng ngoài lãnh thổ tạo nên cả nghìn năm trở lại đây!
Khiến cho võ tông trong thế tục xuất hiện thái độ phản kháng, đồng thời cũng sẽ đả kích địa vị của các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ ở trong lòng bọn họ!
Dù cho Trương Lăng Phong có dựa vào thực lực bản thân để đạt tới độ cao như hiện tại hay không thì kết quả vẫn đều giống nhau!
“Hơn nữa, việc nhà họ Trương đột nhiên hạ vốn lần này vẫn có một số yếu tố khác ở bên trong!”
Ông cụ Quý nói rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt nghiêm trọng nhìn Tiêu Chính Văn.
“Ồ? Bên trong lẽ nào vẫn có ẩn tình?”
Tiêu Chính Văn cũng không khỏi nhíu mày.
Từ trước tới nay, nhà họ Trương đều giữ vai trò làm người đại diện phát ngôn của thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ, mặc dù trên thái độ không hề kiên quyết như năm đại danh sơn, thế nhưng rất nhiều việc, nếu như không có nhà họ Trương ngầm cho phép thì năm đại danh sơn cũng sẽ không ngang ngược như vậy!
“Thật ra cụ tổ của nhà họ Trương ở vùng ngoài lãnh thổ vẫn luôn muốn thông qua quan hệ để trực tiếp đưa Trương Lăng Phong vào trong Đế Vương Các, thế nhưng đáng tiếc là vì cảnh giới của Trương Lăng Phong quá thấp, vậy nên…”
“Vậy nên đã bị Đế Vương Các từ chối công khai?”, Tiêu Chính Văn lên tiếng.
“Đúng vậy, Đế Vương Các không chỉ cự tuyệt Trương Lăng Phong mà còn từng lên tiếng nói rằng tất cả những người ở trong thế tục của nhà họ Trương đều không phù hợp với điều kiện, nói cách khác cũng chính là đang loại trừ triệt để nhà họ Trương bọn họ ra khỏi Đế Vương Các!”
“Rời khỏi Đế Vương Các, với thế lực của nhà họ Trương Thiên Sơn ở vùng ngoài lãnh thổ thì căn bản không đủ để chống đỡ được cả bầu trời!”
Ông cụ Quý nói, không thôi lắc đầu thở dài.
Nhà họ Quý ban đầu cũng suy yếu đi từng ngày giống như vậy.
Nhà họ Trương có lẽ cũng vì nhìn thấy được nhà họ Quý của hiện tại nên mới có ý định chống chọi!
“Điều đó cũng nói lên rằng giữa nhà họ Trương và các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đã xuất hiện sự rạn nứt?”, Tiêu Chính Văn vô thức nói.
“Không sai, lúc đó cụ tổ nhà họ Trương không chỉ tới Đế Vương Các mà còn tiến hành du thuyết tới cả Thiên Đạo Minh Ước, nói thật thì thế lực lớn sắp sửa ập tới, dù là nhà họ Trương hay mấy gia tộc lánh đời trong thế tục thì cũng phải tìm kiếm ô dù bảo vệ cho bản thân mình!”
“Đáng tiếc, lần này ý kiến của các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ lại đồng nhất lạ thường, gần như đều vô cùng bài xích các thế lực bên trong thế tục!”
Ông cụ Quý nói tới đây thì cũng thầm cảm thấy hơi lo lắng.
Nói thật thì mặc dù bên phía thế tục xuất hiện cao thủ giống như Tiêu Chính Văn, thế nhưng xét về thực lực tổng thể thì thực lực của thế tục vẫn chẳng thể so bì được với vùng ngoài lãnh thổ!
“Giữa nhà họ Trương ở Thiên Sơn và Thiên Đạo Minh Ước còn có liên hệ?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
“Coi như có đi, dù gì nhà họ Trương ở Thiên Sơn cũng là thế gia đã lưu truyền cả mấy nghìn năm, hơn nữa còn là người bảo vệ mộ cho Tổ Long, vậy nên cũng không xa lạ gì với mấy thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ!”
“Khi trước thế lực các phương vẫn không dùng thực lực để phân biệt đối xử với người nhà họ Trương, ít nhất người mà nhà họ Trương chủ động tiến cử, thế lực các phương đều sẽ ngầm cho phép, thế nhưng lần này kết quả lại vượt ra khỏi dự liệu của nhà họ Trương!”
“Trương Lăng Phong có một người bạn gái đính hôn từ nhỏ, chỉ là cô gái đó xuất thân ở vùng ngoài lãnh thổ, vậy nên đã gia nhập vào một thế lực dưới trướng Thiên Đạo Minh Ước”.
“Mà Thiên Đạo Minh Ước lại công khai từ chối Trương Lăng Phong, điều đấy đồng nghĩa với việc cho đối phương cái cớ, đối phương rất có khả năng sẽ huỷ hôn, điều này cũng sẽ là một cú đả kích hết sức nghiêm trọng tới danh tiếng của nhà họ Trương ở vùng ngoài lãnh thổ!”
“Đồng thời cũng tượng trưng cho việc ánh hào quang của nhà họ Trương đã không còn nữa!”
Tiêu Chính Văn nghe tới đây thì khẽ gật đầu, mười phần thì có tới tám, chín phần là vùng ngoài lãnh thổ đã có chuẩn bị chu toàn, vậy thì giá trị lợi dụng của nhà họ Trương sẽ cực kỳ có hạn.
Hơn nữa nhà họ Trương còn là người bảo vệ mộ cho Tổ Long, tới lúc đó khởi động di tích Long tộc vẫn cần chia cho nhà họ Trương một chút lợi ích, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đương nhiên sẽ tiện chân đá đít đại cổ đông là nhà họ Trương dưới tình cảnh mọi chuyện đều đã chuẩn bị sẵn sàng!
“Có lẽ nhà họ Quý mấy người cũng suy bại như vậy có phải không?”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía ông cụ Quý.
Nghe thấy lời này, gương mặt già nua của ông cụ Quý không khỏi đỏ bừng lên, gật đầu nói: “Không sai, nhà họ Quý năm đó chính vì bị thế lực các phương ruồng bỏ nên mới suy bại tới ngày hôm nay!”
“Dù có nói thế nào thì nhà họ Quý cũng mang huyết thống của hoàng thất Lý Đường, nếu như không xuất hiện biến cố quá lớn thì không thể đi tới bước đường như ngày hôm nay!”
Ông cụ Quý nghe tới đây thì không khỏi cười khổ.
“Ừ, cũng có thể nói, nếu như áp chế được Trương Lăng Phong thì lợi ích của thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ mới được bảo đảm, nói cách khác, tất cả thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ cố ý nhắm vào người trong thế tục? Là như vậy phải không?”
Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.
“Không sai, hơn nữa tôi vẫn lo lắng, người của Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước cũng sẽ chủ động ra tay can dự vào chuyện này, dẫu sao hai nhà bọn họ cũng từng kiên quyết từ chối lời thỉnh cầu của nhà họ Trương!”
“Nếu như đệ tử trong môn phái của bọn họ bị Trương Lăng Phong đánh bại, vậy thì chẳng khác gì giáng một cái tát lên mặt bọn họ cả!”
Ông cụ Quý nghiêm túc nói.
Tiêu Chính Văn trầm ngâm hồi lâu, nói: “Chuyện này cuối cùng cũng chỉ có thể dựa vào thực lực thật sự của Trương Lăng Phong để nói chuyện thôi!”
Chương 1859: Trận đấu bắt đầu
Thấy Tiêu Chính Văn không muốn chủ động ra mặt can dự vào chuyện này, ông cụ Quý lại hết sức lo lắng, nói: “Cậu Tiêu, tôi chỉ lo lắng một việc, Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước rất có khả năng sẽ sử dụng thế lực bên phía bọn họ để can dự vào chuyện này!”
“Thậm chí sẽ lấy “dược nhân” làm cái cớ để huỷ bỏ tư cách lên đài của Trương Lăng Phong!”
Nỗi lo của ông cụ Quý cũng chẳng phải không có lý, dù gì Trương Lăng Phong cũng không dựa vào thực lực bản thân để đột phá lên cảnh giới Nhân Vương cấp ba mà lại dựa vào hình thức trợ lực của đan dược, vậy nên mới giúp hắn đạt đến Nhân Vương cấp ba vào một ngày trước!
Điều này đối với con cháu của các thế gia vùng ngoài lãnh thổ không có loại thuốc thần kỳ này mà nói cũng cực kỳ không công bằng!
Mặc dù nhà họ Trương đã dồn toàn lực, thế nhưng vẫn để xảy ra sơ suất trong kế hoạch.
Lúc này, đám người trong thế tục cũng cùng đi tới ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn cùng với con cháu thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ.
Từ thời thượng cổ tới nay, Thiên Sơn chính là một nơi ngập tràn màu sắc thần bí, có thể nói ngoại trừ gò đất Côn Luân ra thì Thiên Sơn chính là một trong số những nơi thần bí nhất!
Bởi vì Hình Thiên năm đó đã khai màn một trận đại chiến với Đế Tuấn, tới cuối cùng lại bỏ mạng ngay tại Thiên Sơn!
Mà Đế Tuấn có thể nói là bậc thần vương thật sự của thời kỳ viễn cổ, vừa cai quản cửu châu vừa thống trị vạn quốc!
Mà lúc này, bên trên Thiên Sơn cũng đang mịt mờ sương khói!
Nhìn từ xa thì rất giống với động phủ núi tiên, như thể một vùng đất của thần thánh!
“Nơi này không phải là võ đài nơi chúng ta sắp sửa đọ sức đấy chứ?”
Trong đám người, không ít người kinh ngạc thốt lên.
Mặc dù nơi này chỉ là ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn, thế nhưng bên trên mặt sân nhìn có vẻ nhỏ hẹp cũng chứa được hơn mấy chục nghìn người, khiến cho mọi người không hiểu nổi nhất chính là một mặt sân thoạt nhìn bé như vậy, chứa mấy chục nghìn người mà vẫn có không gian rất lớn!
Đây chính là điều vượt ra khỏi suy nghĩ của tất cả mọi người!
Hơn nữa muốn đạt tới hiệu quả giống như vậy, chỉ có sử dụng trận pháp không gian mới có thể làm được.
Thế nhưng trận pháp không gian không phải chỉ thuộc về riêng Hoa Sơn sao?
“Tám chín phần rồi, có điều Thiên Sơn dường như đang phô bày gốc rễ của bọn họ cho mọi người thấy! Không có sự trợ giúp của trận pháp không gian, vậy thì mặt sân này căn bản không thể chứa được nhiều người chúng ta như vậy!
Một ông lão híp mắt nhìn ra xung quanh.
Quả thực giống như ông ta suy nghĩ, mặc dù môi trường xung quanh không có sự biến đổi quá lớn, thế nhưng lại cho người ta một loại cảm giác không gian hỗn tạp!
“Lần này, đại diện của Thiên Sơn chỉ là thế tục, tôi luôn có một loại cảm giác rằng quan hệ giữa bọn họ và vùng ngoài lãnh thổ rất thân thiết!”
Một ông lão khác cau mày lên tiếng.
Nếu như Thiên Sơn thật sự có sự lưu truyền của trận pháp không gian, vậy thì học viện kiếm thuật năm đó sẽ không bị Tiêu Chính Văn phá huỷ chỉ với một đòn!
Nói cách khác, nhất định là cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ đã đích thân tới giúp đỡ Thiên Sơn bài bố kết giới không gian, đồng thời cũng đang tuyên bố với tất cả mọi người rằng thế lực lớn các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều đang chú ý tới trận đại chiến lần này!
Cũng đang cảnh cáo những người có ý định khác, chỉ cần có gan dám làm bừa thì nhất định sẽ bị trấn áp bằng thủ đoạn mạnh tay!
Lúc này, ngay cả đại diện của nhà họ Lý và nhà họ Chu cũng đã đi lên trên mặt sân, Lý Chính Đạo nghiêm túc nhìn ánh sáng màu trắng như có như không ở ngay phía trước của mặt sân!
“Lần này, Đế Vương Các lại liên thủ với Thiên Đạo Minh Ước? Lẽ nào bên trong vẫn còn ẩn chứa âm mưu gì?”, Lý Chính Đạo nhíu mày nói với Chu Chấn Long đang đứng bên cạnh.
“Trong trận đấu lần trước, tôi và Thường Ngộ Xuân từng đánh giết bốn phương, đại diện Đế Vương Các đánh bại rất nhiều cao thủ của Thiên Đạo Minh Ước!”
“Không ngờ vật đổi sao dời, Đế Vương Các lại cấu kết với Thiên Đạo Minh Ước rồi!”
“Lẽ nào lời đồn di tích Long tộc sắp sửa xuất thế là thật?”
Chu Chấn Long suy tư nói.
“Năm đó Thường Ngộ Xuân có lẽ là ngôi sao mới nổi chói mắt nhất từ sau Lý Tịnh, chỉ đáng tiếc là Thường Ngộ Xuân hiện tại không rõ đang ở đâu, bên trong rất có khả năng do Thiên Đạo Minh Ước giở trò!”
“Một khi Đế Vương Các ép thực lực, cúi đầu trước Thiên Đạo Minh Ước, vậy thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi!”
Lý Chính Đạo hết sức lo lắng nói.
Trận chiến đó của Thường Ngộ Xuân, Lý Chính Đạo đương nhiên cũng là một trong số những người chứng kiến, chỉ là Lý Chính Đạo của khi đó mới chỉ là một đứa bé mười mấy tuổi!
Căn bản không có tư cách lên đài lãnh hội hào quang của Thường Ngộ Xuân!
Thế nhưng ngay sau lúc đó, chưa đầy hai năm đã lan truyền thông tin sau khi Thường Ngộ Xuân gia ngập một bí cảnh ở vùng ngoài lãnh thổ thì đã mất tích!
Cũng chính bởi vì sự mất tích của Thường Ngộ Xuân mà địa vị của nhà họ Chu ở vùng ngoài lãnh thổ cũng hạ xuống rất thấp, từ đứng ngang hàng với nhà họ Lý khi trước trở thành một gia tộc hoàng thất thấp hơn mấy bậc so với nhà họ Lý!
“Số cao thủ năm đó vô cùng nhiều, người giống như đệ tử Thác Kim Long của thượng sư Thác Thác cũng là một trong số những kỳ tài nghìn năm mới có, Thường Ngộ Xuân có thể giành được chiến thắng hoàn toàn, bên trong cũng có không ít phần trăm của khí vận trên người!”
Chu Chấn Long cũng không thể không thừa nhận, khí vận có ảnh hưởng rất lớn đối với kết quả cuối cùng, nếu như năm đó không phải vì Hồng Vũ thì thời điểm hưng thịnh nhất của khí vận nhà họ Chu căn bản không thể đi ngược với thực lực của Thường Ngộ Xuân!
Càng không thể vượt qua được cảnh giới cấp ba, dùng thực lực của Nhân Vương cấp ba đánh bại Thác Kim Long ở cảnh giới Nhân Vương cấp sáu!
“Ha ha, lịch sử là do người chiến thắng viết nên, hơn nữa cũng chỉ có người chiến thắng mới được người ta khắc ghi, hiện tại uy danh của tướng quân Thường đã vang khắp cả Hoa Quốc, thế nhưng cái tên Thác Kim Long này e rằng chẳng có mấy người biết tới đâu!”
Lý Chính Đạo bình thản mỉm cười, nếu như nhà họ Thường tách khỏi nhà họ Chu thì chắc chắn cũng sẽ trở thành một trong số những thế lực quan trọng giống như thế gia Lý Tịnh!
Đáng tiếc, cùng với sự mất tích của Thường Ngộ Xuân, nhà họ Thường vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội giống như vậy nữa!
Khổng Hựu Bang đứng bên cạnh liếc mắt nhìn Hứa Văn Long, nói với ý đồ sâu xa: “Văn Long à, nhà họ Khổng chúng tôi không yêu cầu cậu trở thành nhân vật truyền kỳ giống như Thường Ngộ Xuân, chỉ cần cậu có thể trở thành sức mạnh giúp nhà họ Khổng giành được một vị trí là đủ rồi!”
Hứa Văn Long nghe vậy thì vội vàng quay đầu nói: “Ông Khổng, xin cứ yên tâm, Hứa Văn Long nhất định sẽ làm tròn sứ mệnh!”
“Thật ra người có thể phân cao thấp với Hứa Văn Long hiện tại cũng chẳng có bao nhiêu, chỉ có…”
Nói tới đây, Khổng Vạn Thắng ưu tư đưa mắt nhìn lên Tiêu Chính Văn đang bình thản ngồi ngay ngắn bên trên bục cao phía xa.
Lúc này, Tiêu Chính Văn vừa mới đặt tách trà xuống, lại quay đầu nói riêng gì đó với ông cụ Quý.
“Hắn đã ở trong Sở Tư Pháp rồi, đáng lý sẽ không đích thân tới ra tay mới đúng!”, Hứa Văn Long lộ ra một nụ cười lạnh tanh.
“Trương Lăng Phong của nhà họ Trương cũng không được xem thường, lần này, nhà họ Trương đã dồn toàn lực rồi!”
Khổng Hựu Bang lại nhắc nhở.
“Ông Khổng, ông cứ việc yên tâm, trước đây tôi đã từng quan sát Trương Lăng Phong rồi, chẳng qua chỉ là một cái vại thuốc mà thôi, dựa vào đan dược để đột phá thẳng lên Nhân Vương cấp ba, không có thời gian trầm lắng, căn bản chẳng có gì đáng sợ!”
Hứa Văn Long tự tin phá lên cười.
Vào khoảnh khắc Hứa Văn Long vừa mới nói dứt lời, chỉ thấy rất nhiều tia sáng rực rỡ bay về hướng ngọn núi chính thứ hai ở Thiên Sơn từ phía chân trời!
Lúc này, không chỉ có các chưởng giáo của năm đại danh sơn mà ngay cả những người đại diện phát ngôn của các thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đồng loạt bay theo sau lưng Bạch Chiến Sinh về phía Thiên Sơn!
“Các vị, tôi là Bạch Chiến Sinh, đại diện cho vùng ngoài lãnh thổ và võ tông thế tục chính thức tuyên bố, trận đấu bắt đầu!”
Bóng dáng của Bạch Chiến Sinh chậm rãi chạm đất cùng với lời tuyên bố hùng hồn.
Chương 1860: Thách đấu
Bạch Chiến Sinh vừa nói dứt lời, một ông lão tóc trắng tiến lên trước một bước, cao giọng nói với mọi người bên dưới: “Xin mời chưởng giáo Tung Sơn - tiền bối Triệu Kế Hồng chủ trì trận đấu cho chúng tôi!”
Ông lão vừa nói hết câu, một người đàn ông trung niên ngập tràn ánh hào quang, giống như thánh thần giáng thế, tiến lên trước một bước rồi liếc nhìn xuống dưới!
Chỉ thấy ánh hào quang ngút trời đó bao trùm lấy toàn bộ mười tám ngọn núi chính của Thiên Sơn, trên người tất cả mọi người đều được bao phủ những ánh hào quang rực rỡ màu vàng!
Chân Triệu Kế Hồng đạp lên trên đám mây bảy màu bay tới, luồng khí tức cường đại như biển khói càng khiến cho tất cả mọi người đang có mặt đều phải hít sâu.
Vào lúc Triệu Kế Hồng đặt chân lên trên bục cao, gần như tất cả chưởng môn chưởng giáo của các phái trong võ tông đều đồng loạt đứng dậy hành lễ với Triệu Kế Hồng!
Dù gì đối diện với cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng, bọn họ rõ ràng chỉ bé nhỏ như con kiến!
Duy chỉ có Tiêu Chính Văn vẫn bình thản thưởng trà, thậm chí từ đầu chí cuối, ngay cả mắt cũng không buồn nhướn lên.
Mọi người đứng bên cạnh thấy vậy thì cũng không khỏi cau mày.
Dù cho Tiêu Chính Văn cậu vô địch thiên hạ, nhưng cậu nhiều nhất cũng chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà thôi, đối diện với cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, cậu lại dám vô lễ như vậy?
Hành động bên phía này của Tiêu Chính Văn lập tức gây nên sự bất mãn cho mọi người xung quanh, Bạch Chiến Sinh càng trầm mặt, lạnh giọng nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, vị này là chưởng giáo của Tung Sơn, tiền bối Triệu Kế Hồng!”
“Ừ, biết rồi!”
Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu, thế nhưng chẳng buồn liếc nhìn đối phương lấy một cái, vẫn đang khẽ thổi lá trà đang nổi bên trong tách.
“Quả nhiên có phong thái không tầm thường!”, Triệu Kế Hồng quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, trong mắt ẩn chứa vô vàn sát khí!
“Quá khen rồi!”, Tiêu Chính Văn bình thản đáp lời một câu.
Triệu Kế Hồng hừ một tiếng, tiến lên trước một bước đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, cười lạnh lùng nói: “Cậu Tiêu, trước đây vẫn phải phiền cậu đích thân ra tay thay tôi dạy dỗ một số tên nghịch tử không ra gì!”
“Tôi xin cảm tạ trước!”
Triệu Kế Hồng nhìn Tiêu Chính Văn bằng vẻ mặt sặc mùi sát khí.
“Chẳng qua cũng chỉ mất chút sức nhỏ mà thôi, không đáng để tâm trong lòng làm gì!”, Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn nể mặt Triệu Kế Hồng chút nào, thẳng thừng đáp lại một câu.
Lời này vừa thốt ra, gần như tất cả chưởng môn trong võ tông đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Đặc biệt trên mặt đám người nhà họ Khổng dường như con mang theo cả vẻ phẫn nộ!
Trước đây bọn họ cũng đều phải chịu không ít chèn ép dưới trướng Tiêu Chính Văn, mà lần này Tiêu Chính Văn thậm chí còn đánh gãy chân con trai ruột của Triệu Kế Hồng rồi, chuyện này rõ ràng là không coi mấy thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ bọn họ ra gì!
Đáng bực tức nhất là theo bọn họ thấy, trước đây Tiêu Chính Văn có thể hống hách phách lối chính là vì cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng vẫn chưa lộ diện, hiện tại ở trước mặt một cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng giống như Triệu Kế Hồng, Tiêu Chính Văn lại dám nghênh ngang như vậy!
Chỉ là đám người nhà họ Khổng vẫn chưa lên tiếng, Triệu Kế Hồng đã xua tay với người của các thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, sau đó ngồi lên vị trí ngay bên cạnh Tiêu Chính Văn!
Bạch Chiến Sinh thấy vậy thì lại tiến lên trước một bước, nói: “Trận đấu bắt đầu thôi!”
Hử?
Lý Chính Đạo và Chu Chấn Long nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, Bạch Chiến Sinh lại cố tình bỏ qua Tiêu Chính Văn, chuyện này rõ ràng là đang âm thầm chèn ép giới thế tục!
“Tiền bối Bạch, nếu như cậu Tiêu cũng là một trong số những trọng tài, tại sao không giới thiệu cho mọi người biết?”
Lý Chính Đạo chậm rãi đứng dậy, nghiêm túc chất vấn.
“Đây là trận đấu của cả võ tông, bao gồm cả thế tục và vùng ngoài lãnh thổ, đương nhiên sẽ có quy trình của riêng nó, hơn nữa các vị cũng đều mòn mỏi chờ đợi cả mấy trăm năm rồi, tôi nghĩ mọi người có lẽ cũng gấp gáp hơn nhiều so với tôi!”
Bạch Chiến Sinh nói xong thì đưa ánh mắt lạnh tanh quét qua gương mặt của những người đang ngồi bên dưới.
“Theo tôi thấy, mấy người đang cố ý chèn ép người trong thế tục chúng tôi! Nếu như thật sự như vậy, thì các môn phái và toàn bộ thế gia bên trong thế tục chúng tôi sẽ quay về ngay bây giờ!”
Đông Phương Tuyết Ngưng nói, đứng dậy với biểu cảm vô cùng nghiêm túc, nhìn thẳng vào mắt của Bạch Chiến Sinh, không chút nhượng bộ!
Mặc dù Tiêu Chính Văn đại diện cho nhà họ Quý tới làm trọng tài, thế nhưng người thông minh đều nhìn ra được Tiêu Chính Văn cũng chính đang đại diện cho cả thế tục!
Đông Phương Tuyết Ngưng vẫn luôn coi Tiêu Chính Văn như thần tượng của mình, nào có chuyện nhẫn nhịn để cho mấy người Bạch Chiến Sinh công khai chèn ép Tiêu Chính Văn như thế?
Cũng coi như để cho trận đấu lần này có thể tiến hành một cách công bằng, không ít thế gia trong thế tục cũng đồng loạt đứng dậy hưởng ứng Đông Phương Tuyết Ngưng, bày ra thái độ muốn bỏ đi ngay!
Thậm chí ngay cả Trương Lăng Phong cũng nghiêm túc đứng dậy, hai mắt nhìn chăm chăm vào nhất cử nhất động của Bạch Chiến Sinh.
Thấy tình cảnh này, Bạch Chiến Sinh cũng không khỏi ngẩn ra, không ai ngờ được Tiêu Chính Văn lại có uy danh cao tới thế ở trong võ tông!
Đặc biệt là không ngờ bốn gia tộc lớn trước giờ vẫn ôm mối thù máu với Tiêu Chính Văn lại đứng về phía Tiêu Chính Văn trong thời khắc mấu chốt này!
Hàng chục nghìn đôi mắt bên dưới đều đang nhìn chăm chăm vào Bạch Chiến Sinh, lúc này chẳng khác gì đang nướng Bạch Chiến Sinh trên đống lửa cả!
Nếu như mọi người trong thế tục mà rời đi, từ bỏ cuộc thi đấu lần này, vậy thì cục diện mà các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ dày công bày ra sẽ tan thành mây khói hết!
Bạch Chiến Sinh ông ta có mười cái đầu cũng không gánh được trách nhiệm lớn tới thế!
“Được! Tiếp theo xin mời đại diện của nhà họ Quý, cậu Tiêu Chính Văn!”
Bạch Chiến Sinh cứ như vừa nghiến răng vừa nói ra cái tên Tiêu Chính Văn!
Khi mà ba chữ Tiêu Chính Văn được thốt ra, bên dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm rền!
Bạch Chiến Sinh nhìn chăm chăm vào Tiêu Chính Văn, sắc mặt hết sức khó coi!
Việc làm lơ Tiêu Chính Văn chỉ là bước đầu trong kế hoạch mà ông ta đã dày công lập nên cùng Triệu Kế Hồng khi trước, thế nhưng vẫn chưa kịp tiến hành bước thứ hai thì nước cờ của bọn họ đã bị Đông Phương Tuyết Ngưng phá hoại rồi!
Tiêu Chính Văn chỉ ngồi thẳng trên ghế, khẽ gật đầu với đám người phía bên dưới, sau đó bình thản lên tiếng nói: “Tôi tuyên bố, trận đấu chính thức bắt đầu!”
Tiêu Chính Văn vừa nói hết câu, ngay cả Triệu Kế Hồng bên cạnh cũng không nhịn được mà liếc nhìn anh một cái!
Cậu ta rõ ràng chính là đang tuyên binh đoạt chủ!
Nói thế nào thì cũng không đến lượt Tiêu Chính Văn tuyên bố trận đấu bắt đầu chứ?
Lúc này, ý định giết Tiêu Chính Văn của Triệu Kế Hồng lại chắc chắn hơn mấy phần!
Loại cứng đầu không chịu phục tùng thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ giống như Tiêu Chính Văn căn bản không cần thiết phải giữ lại!
Nếu như để mặc cho anh tiếp tục phát triển, sau này nhất định sẽ trở thành vật cản trở rất lớn đối với âm mưu chiếm đoạt di tích Long tộc của vùng ngoài lãnh thổ!
Dù gì lòng tin của Hoa Quốc đều ở bên phía Tiêu Chính Văn, nếu như động tới Tiêu Chính Văn, vậy thì đối với các thế lực lớn mà nói rõ ràng sẽ mất đi lòng tin của Hoa Quốc!
Tới lúc đó, không có sự trợ giúp của nguyên lực, dù có đạt được bí pháp bên trong di tích Long tộc thì căn bản cũng chẳng thể đạt được mục đích nô dịch hoàn toàn thế tục của bọn họ!
Mà vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, mọi người bên dưới liền tự động nhường ra một sân bãi đấu võ rộng tới vài dặm!
Tiến hành trước tiên là trận đấu giữa cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cấp một, đối với việc đấu võ mà nói, Tiêu Chính Văn thậm chí còn chẳng buồn liếc nhìn, còn thẳng thừng nhỏ tiếng ngồi nói chuyện phiếm cùng với ông cụ Quý.
Khi cảnh tượng này bị mấy thế gia vùng ngoài lãnh thổ nhìn thấy, trên mặt không ít người đều lộ ra vẻ phẫn nộ!
Dù gì trận đấu lần này, đối với thế gia vùng ngoài lãnh thổ mà nói cũng là một cơ hội ra oai lập uy, là sự trang nghiêm tới độ nào cơ chứ?
Tiêu Chính Văn thì hay rồi, lại coi đó như là trò vui!
Mãi tới hai tiếng đồng hồ sau, Hứa Văn Long cuối cùng cũng đại diện cho nhà họ Khổng lên đài.
Đối thủ của hắn chính là một cao thủ Nhân Vương cấp ba.
Đối với hắn mà nói, đánh bại đối phương chỉ cần nhấc tay lên mà thôi, vậy nên căn bản không có bất cứ cảm giác hồi hộp nào!
“Tôi bất tài, muốn đấu một trận với các cao thủ trong thế tục, không biết vị nào có gan bước ra chiến đấu?”, Hứa Văn Long nhìn về phía võ tông trong thế tục bên dưới bục với vẻ cao ngạo, cười chế giễu nói.
Lúc này giữa trời đất bỗng sinh ra hai hình thái cực Âm Dương, sinh lực và tử khí lưu chuyển cho nhau giữa không trung, vì được trận pháp bảo vệ nên năm đại danh sơn có thể thoát được một nạn.
Còn kết giới bảo vệ của mấy gia tộc cũng có thể so sánh với trận pháp bảo vệ núi của năm đại danh sơn, không hề bị tổn thất gì.
Nhưng các tông môn nhỏ trong thế tục lại không được may mắn như thế, ngay khi hai hình thái cực Âm Dương nhanh chóng lưu chuyển, sinh khí của rất nhiều người bị rút cạn.
Mấy chục tông môn nhỏ gần như biến thành địa ngục trần gian trong tích tắc.
Không ít người của võ tông đều nhìn sợ hãi về phía chân trời, lúc này họ mới nhận ra được sự đáng sợ của việc đột phá vượt cấp.
Chỉ là lực còn sót lại mà đã có uy lực như thế, huống gì lúc này Trương Lăng Phong còn đang ở trung tâm của cơn cuồng phong?
“Cậu Tiêu, cậu có chắc sẽ không gây ra tổn thất lớn cho Hoa Quốc chứ?”, Tần Vũ cũng không yên tâm lắm nhìn về phía Thiên Sơn.
Dù sao bên đó còn có mười mấy thành phố lớn của Hoa Quốc, hơn nữa dân số tỉnh Xuyên cũng chiếm tỉ trọng rất lớn ở Hoa Quốc, ngộ nhỡ tổn thất gì lớn thì ngay cả Thiên Tử cũng không gánh nổi trách nhiệm này.
“Anh yên tâm đi, đây là trời đất nghịch loạn, vì Trương Lăng Phong vượt cấp đột phá nên mới sinh ra vài vòng xoáy chân khí, một lát nữa sẽ sóng yên biển lặng thôi”.
“Chỉ cần người dân bình thường đều rời khỏi tỉnh Xuyên thì sẽ không gây ra thương vong gì, còn một số kiến trúc mặt đất có thể xây dựng lại mà”.
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
Thật ra Tiêu Chính Văn cũng có quyền phát ngôn đáng kể, hơn nữa trước đến giờ Tiêu Chính Văn đều liên tục đột phá nên anh đã không còn lạ gì hiện tượng như thế này.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao lúc đầu Tiêu Chính Văn muốn liên tục đột phá ở thánh vực chứ không phải đột phá ở thế tục.
Quả nhiên đúng như Tiêu Chính Văn nói, không đầy năm phút sau, tất cả hiện tượng lạ đều bình yên trở lại như cũ, còn Trương Lăng Phong cũng bước vào trong khe rãnh sâu mấy trăm mét từ trong hư không.
“Tên nhóc nhà họ Trương thế mà thành công rồi”, Lương Cảnh Long nghiến răng, ánh mắt hiện lên tia căm phẫn.
Mặc dù Trương Lăng Phong liên tục đột phá thì thực lực cũng không vượt qua Lương Cảnh Long thực lực Nhân Vương cấp năm, nhưng sự chấn động mà hắn gây ra cho thế tục đồng thời cũng phá vỡ tin đồn ngàn năm người thế tục mới bằng các cao thủ ngoài lãnh thổ.
Nói cách khác, lần này Trương Lăng Phong công khai đột phá không chỉ là một lần thăng hoa của bản thân hắn, mà còn khiến tất cả những người bình thường ở thế tục nhìn thấy cảnh tượng này đều có tia hy vọng.
Hơn nữa xét về mức độ nào đó, lại lần nữa chèn ép uy nghiêm của cao thủ ngoài lãnh thổ.
“Có một vài thế giới không phải là thứ chúng ta có thể khống chế, hơn nữa lúc nãy nếu không nhờ trận pháp bảo vệ thì e là chúng ta đã biến thành vũng máu mất rồi”.
Hứa Văn Long lướt nhìn Lương Cảnh Long, vung tay áo lên rồi xoay người quay về sân sau.
Khổng Hựu Bang cũng hít sâu một hơi: “E là trận đấu ngày mai sẽ không được yên ổn rồi”.
Trương Lăng Phong xuất hiện một cách oai hùng cộng thêm Tiêu Chính Văn đồng thời nhúng tay vào việc này, đủ kiểu biến thuật này đều là thứ mấy gia tộc lớn ngoài lãnh thổ không lường trước được.
Triệu Kế Hồng ngồi trên đỉnh núi chính ở Tung Sơn chậm rãi mở mắt ra, xoay sang dặn dò ông lão bên cạnh: “Sáng sớm mai chuẩn bị một phần quà lớn, rồi đưa đến nhà họ Trương ở Thiên Sơn”.
“Chưởng giáo, hành động lần này của nhà họ Trương ở Thiên Sơn…”
“Những gì chúng làm quả thật đã làm tổn hại đến uy nghiêm của các gia tộc ngoài lãnh thổ, nhưng càng vào lúc này thì càng phải thể hiện thiện chí với các gia tộc trong thế tục”.
“Đừng quên, Tung Sơn chúng ta cũng hưng thịnh từ thế tục, có cách biệt với các thế lực ngoài lãnh thổ thật sự đó. Cứ làm theo những gì tôi nói đi”.
Nói rồi đôi mắt nghiêm nghị của Triệu Kế Hồng nhìn về hướng Long Kinh.
Sáng hôm sau, đại diện của năm đại danh sơn và các phái võ tông đều đổ về nhà họ Trương ở Thiên Sơn, còn nhà họ Trương cũng là lần đầu lộ mặt trong mấy trăm năm nay nên được cả võ tông săn đón.
Lúc này Trương Lăng Phong sau khi trải qua một đêm phục hồi cũng xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người với vẻ mặt hết sức hồng hào, giờ đây khí tức Nhân Vương cấp ba đã lộ ra ngoài.
“Chúc mừng cậu Trương, bây giờ trong thế tục ta cũng đã có cao thủ Nhân Vương cấp ba rồi, trận chiến hôm nay tuyệt đối không thể để đám ngoài lãnh thổ đó chiếm được ưu thế”.
“Đúng thế, một đám gia tộc ngoài lãnh thổ đó chưa chắc đã mạnh hơn thế hệ trẻ ở thế tục chúng ta”.
“Đúng thế, theo tôi được biết ngay cả ngoài lãnh thổ cũng không có cao thủ cảnh giới Nhân Vương nào trẻ như vậy cả”.
Mọi người bỗng chốc càng tâng bốc, khen ngợi Trương Lăng Phong.
Nhưng Trương Lăng Phong lại lạnh nhạt nhìn về hướng Long Kinh, khẽ lắc đầu nói: “Các vị, thật ra ngoại trừ tôi, thế tục chúng ta còn một cao thủ cảnh giới Nhân Vương nữa cơ”.
“Hơn nữa dù là bây giờ, tôi cũng không thể với tới bóng lưng của người này”.
Chương 1857: Chuẩn bị thi đấu
Sau khi trải qua rửa tội của trời đất, phần còn lại của cuộc đời mình sau khi thoát khỏi thảm họa sinh tử, tính cách của Trương Lăng Phong cũng đã thay đổi khá nhiều.
Lúc này nỗi thù hận với Tiêu Chính Văn của hắn đã hoàn toàn biến mất.
Ngược lại càng thêm bội phục Tiêu Chính Văn, một mình anh mà có thể giành lại một vị trí trong thế giới đấu tranh cho thế tục.
Hiện giờ hắn là cường giả cảnh giới Nhân Vương, bỗng cảm nhận được một cảm giác sứ mệnh trước nay chưa từng có.
Nghe hắn nói thế, không ít người đều lộ ra vẻ ngờ vực và phỏng đoán, lẽ nào nhà họ Trương đã nghiêng về phía Tiêu Chính Văn rồi sao?
“Cậu Trương, cậu nói thế là không đúng, cậu ta họ Tiêu trước giờ đều đối đầu với võ tông chúng ta”.
“Đúng vậy, cậu ta không bao giờ có thể là người của mình được. Cậu Trương không cần tâng bốc chí khí của cậu ta, dẹp đi uy phong của mình. Bọn tôi tin không lâu nữa cậu chắc chắn sẽ vượt qua Tiêu Chính Văn”.
Trương Lăng Phong quay đầu nhìn sang hai ông lão đang nói kia, khẽ lắc đầu nói: “Hai vị, các ông có biết nếu không có Tiêu Chính Văn thì bây giờ Hoa Quốc đã là thiên hạ của huyết tộc không”.
“Nếu không nhờ Tiêu Chính Văn, chúng ta có thể được Đế Vương Các và các gia tộc ngoài lãnh thổ xem trọng không? Các vị nghĩ trận chiến hôm nay đang so về cái gì?”
“Ngoài lãnh thổ xem thế tục chúng ta là một mảnh ruộng thí nghiệm, chúng muốn thông qua trận đấu lần này để vơ vét toàn bộ nhân tài có tiềm năng của thế tục”.
“Đến lúc đó thế tục chúng ta lại sẽ rơi vào tình trạng hàng ngàn năm nay, lẽ nào các vị cam lòng bị các thế lực ngoài lãnh thổ vơ vét như vậy sao?”
Trương Lăng Phong vừa nói thế, tất cả những người trong võ tông đều lặng im như tờ.
Thật ra những kẻ sành sỏi, thành thục như họ sao lại không hiểu đạo lý này, chỉ là không ai có can đảm phá vỡ mà thôi.
“Các vị, trận chiến sắp bắt đầu, chúng ta đi thôi”.
Nói rồi Trương Lăng Phong nhận lấy một cái hộp màu đen từ trong tay một người nhà, rồi sải bước đi ra ngoài.
Lúc này đã có rất đông người đứng ở ngoài cửa học viện kiếm thuật Thiên Sơn vừa được xây dựng lại.
Với sự quay lại của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, không ít các thế lực ngoài lãnh thổ cũng quay về thế tục, mấy chục gia tộc ở Hoa Quốc cũng lần lượt cử người quay về thế tục mở đường trước.
Thế nên lần này tham gia trận chiến không chỉ có võ tông thế tục mà còn có các gia tộc ngoài lãnh thổ.
Ngay khi Trương Lăng Phong và người bên võ tông xuất hiện trong đám đông, người nhà họ Khổng cũng theo sau đi vào hiện trường.
Khổng Vạn Thắng, Khổng Hựu Bang và Hứa Văn Long xuất hiện lập tức gây ra một cơn chấn động không nhỏ.
“Người nhà họ Khổng cũng đến rồi à?”
“Đó chẳng phải là Hứa Văn Long lúc trước vừa đột phá cảnh giới Nhân Vương cấp bốn sao? Lẽ nào hắn cũng muốn tham gia trận đấu?”
“Không phải có quy tắc là lưu truyền của thế tử không thể tham gia trận đấu sao?”
“Đúng thế, nhưng Hứa Văn Long không phải là thế tử. Cô từng nghe nói ngoài lãnh thổ có gia tộc nào họ Hứa chưa?”
Mọi người không khỏi bắt đầu bàn tán.
Cũng có ngày càng nhiều người bỗng nhận ra tại sao nhà họ Khổng lại thu nhận Hứa Văn Long.
“Nếu Hứa Văn Long cũng tham gia trận đấu lần này thì chẳng phải thế tục của chúng ta sẽ chịu thiệt rồi sao? Chúng ta đi đâu tìm một cao thủ Nhân Vương cấp bốn lên sân đây?”
“Đây rõ ràng là do các gia tộc ngoài lãnh thổ bày mưu tính kế, trước tiên cử cao thủ ra đánh bại toàn bộ thế hệ trẻ trong thế tục của chúng ta, sau đó làm như bố thí chúng ta, chiêu mộ hết những người tài giỏi trong chúng ta bán mạng cho chúng”.
“Ừ, nói không sai! Đám người ngoài lãnh thổ này quả nhiên là tính kế hay đấy!”
Người trong võ tông cũng bắt đầu thảo luận sôi nổi.
Dù sao thực lực của hai bên đều đặt ra ở đó, dù là Trương Lăng Phong thì cũng có sự cách biệt với cảnh giới của Hứa Văn Long, sao lại có thể là đối thủ của hắn?
“Các vị đừng lo lắng, tôi nghĩ anh Tiêu chắc chắn sẽ không vắng mặt trong sự kiện trọng đại này”, Trương Lăng Phong cười mỉa nói.
Chỉ cần có Tiêu Chính Văn ở đây thì bàn tính như ý của các gia tộc ngoài lãnh thổ này đừng hòng thực hiện.
“Anh chính là Trương Lăng phong hôm nay đã vượt cảnh giới đột phá à?”
Trương Lăng Phong vừa dứt lời, Hứa Văn Long đã quay sang nhìn Trương Lăng Phong, trầm giọng hỏi.
Chương 1858: Dựa vào thực lực
Nghe thấy lời này, Trương Lăng Phong quay đầu liếc nhìn Hứa Văn Long, mặc dù biết rõ Hứa Văn Long ngập tràn ý thù địch, thế nhưng Trương Lăng Phong cũng chỉ có thể cười cho qua chuyện!
Dù gì Hứa Văn Long cũng là kẻ có tiềm lực mạnh nhất trong lớp thanh niên mà hắn từng gặp.
Trận đấu lần này có thể nói là trước nay chưa từng có trong thời kỳ hưng thịnh của thế tục suốt cả trăm năm trở lại đây, có thể gặp được đối thủ như vậy, đối với Trương Lăng Phong mà nói là buồn vui lẫn lộn!
Chỉ xét từ phương diện thiên bẩm, Trương Lăng Phong đã tự thấy hổ thẹn mình không bằng rồi, dù gì hắn cũng nhờ có bí dược của nhà họ Trương nên mới liên tục đột phá, mà Hứa Văn Long lại hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân!
Mà lúc này, Tiêu Chính Văn đã tới một khách sạn xa hoa ở dưới chân Thiên Sơn, trên chiếc bàn đặt trước mặt anh bày la liệt đủ loại tư liệu.
Bên trong vừa có sơ yếu lý lịch của lớp thanh niên trong thế tục, cũng có cả giới thiệu chi tiết về thế hệ thanh niên của vùng ngoài lãnh thổ.
“Cậu Tiêu, thật ra Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng có lẽ là những người kiệt xuất nhất của thế tục trong trận đấu lần này rồi”.
Ông cụ Quý nói, sau đó rút bản tư cách của hai người này ra từ trong một xấp tư liệu, tiện tay đưa thẳng cho Tiêu Chính Văn.
“Nếu như lần này bọn họ có thể được thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ lựa chọn thì cũng chẳng khác gì tát lên trên mặt rất nhiều thế tử, hơn nữa cũng sẽ phá vỡ hoàn toàn nhận định cho rằng lớp thanh niên vùng ngoài lãnh thổ có thiên bẩm và khả năng lĩnh hội vượt xa so với thế tục!”
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: “Ồ? Thật sự có nhận định như vậy sao?”
Về điểm này thì Tiêu Chính Văn thật sự không hề biết, thế nhưng từ trong ánh mắt ngông nghênh tự đại của mấy thế tử ở vùng ngoài lãnh thổ kia thì cũng không khó để đoán ra được.
“Cậu Tiêu, thật ra từ xưa tới nay, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ và các thế gia lớn đều đang cố ý rêu rao tính ưu việt của vùng ngoài lãnh thổ”.
“Võ tông trong thế tục chúng ta có thể như Thiên Lôi sai đâu đánh đó với vùng ngoài lãnh thổ cũng có liên quan mật thiết tới điểm này!”
Ông cụ Quý nhìn về phía Tiêu Chính Văn và giải thích bằng vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc này Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu, chả trách người trong võ tông đều giữ thái độ im lặng đối với việc các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ nhúng tay vào chuyện trong thế tục, không dám phản kháng dù chỉ một chút.
“Thật ra không chỉ trong khoảng một trăm năm trở lại đây, từ trước tới nay, thế lực lớn các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều đang truyền dẫn loại cảm giác ưu việt này! Vậy nên sau khi linh khí phục hồi, các môn phái lớn trong võ tông mới đều trông ngóng sự trở về của cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ!”
Ban đầu lúc linh khí mới được phục hồi, nếu như các môn phái trong võ tông đều có thể đồng tâm hiệp lực thì tuyệt đối sẽ không phát triển tới bước đường này!
Thậm chí có thể nói, hiện tại trong thế tục đã đạt được một nhận thức chung, chỉ cần là thế lực vùng ngoài lãnh thổ thì nhất định sẽ mạnh hơn các tông môn lớn trong thế tục.
Vậy nên Võ Thần Tông và Dược Vương Cốc mới phai nhạt dần khỏi tầm mắt của mọi người từ sau khi cao thủ vùng ngoài lãnh thổ trở về.
Mà Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lại chưa từng tới vùng ngoài lãnh thổ, nếu như bọn họ có thể chiến thắng con cháu thế gia của vùng ngoài lãnh thổ trong trận đấu lần này thì sẽ có thể phá vỡ loại cảm giác ưu việt mà vùng ngoài lãnh thổ tạo nên cả nghìn năm trở lại đây!
Khiến cho võ tông trong thế tục xuất hiện thái độ phản kháng, đồng thời cũng sẽ đả kích địa vị của các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ ở trong lòng bọn họ!
Dù cho Trương Lăng Phong có dựa vào thực lực bản thân để đạt tới độ cao như hiện tại hay không thì kết quả vẫn đều giống nhau!
“Hơn nữa, việc nhà họ Trương đột nhiên hạ vốn lần này vẫn có một số yếu tố khác ở bên trong!”
Ông cụ Quý nói rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt nghiêm trọng nhìn Tiêu Chính Văn.
“Ồ? Bên trong lẽ nào vẫn có ẩn tình?”
Tiêu Chính Văn cũng không khỏi nhíu mày.
Từ trước tới nay, nhà họ Trương đều giữ vai trò làm người đại diện phát ngôn của thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ, mặc dù trên thái độ không hề kiên quyết như năm đại danh sơn, thế nhưng rất nhiều việc, nếu như không có nhà họ Trương ngầm cho phép thì năm đại danh sơn cũng sẽ không ngang ngược như vậy!
“Thật ra cụ tổ của nhà họ Trương ở vùng ngoài lãnh thổ vẫn luôn muốn thông qua quan hệ để trực tiếp đưa Trương Lăng Phong vào trong Đế Vương Các, thế nhưng đáng tiếc là vì cảnh giới của Trương Lăng Phong quá thấp, vậy nên…”
“Vậy nên đã bị Đế Vương Các từ chối công khai?”, Tiêu Chính Văn lên tiếng.
“Đúng vậy, Đế Vương Các không chỉ cự tuyệt Trương Lăng Phong mà còn từng lên tiếng nói rằng tất cả những người ở trong thế tục của nhà họ Trương đều không phù hợp với điều kiện, nói cách khác cũng chính là đang loại trừ triệt để nhà họ Trương bọn họ ra khỏi Đế Vương Các!”
“Rời khỏi Đế Vương Các, với thế lực của nhà họ Trương Thiên Sơn ở vùng ngoài lãnh thổ thì căn bản không đủ để chống đỡ được cả bầu trời!”
Ông cụ Quý nói, không thôi lắc đầu thở dài.
Nhà họ Quý ban đầu cũng suy yếu đi từng ngày giống như vậy.
Nhà họ Trương có lẽ cũng vì nhìn thấy được nhà họ Quý của hiện tại nên mới có ý định chống chọi!
“Điều đó cũng nói lên rằng giữa nhà họ Trương và các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đã xuất hiện sự rạn nứt?”, Tiêu Chính Văn vô thức nói.
“Không sai, lúc đó cụ tổ nhà họ Trương không chỉ tới Đế Vương Các mà còn tiến hành du thuyết tới cả Thiên Đạo Minh Ước, nói thật thì thế lực lớn sắp sửa ập tới, dù là nhà họ Trương hay mấy gia tộc lánh đời trong thế tục thì cũng phải tìm kiếm ô dù bảo vệ cho bản thân mình!”
“Đáng tiếc, lần này ý kiến của các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ lại đồng nhất lạ thường, gần như đều vô cùng bài xích các thế lực bên trong thế tục!”
Ông cụ Quý nói tới đây thì cũng thầm cảm thấy hơi lo lắng.
Nói thật thì mặc dù bên phía thế tục xuất hiện cao thủ giống như Tiêu Chính Văn, thế nhưng xét về thực lực tổng thể thì thực lực của thế tục vẫn chẳng thể so bì được với vùng ngoài lãnh thổ!
“Giữa nhà họ Trương ở Thiên Sơn và Thiên Đạo Minh Ước còn có liên hệ?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
“Coi như có đi, dù gì nhà họ Trương ở Thiên Sơn cũng là thế gia đã lưu truyền cả mấy nghìn năm, hơn nữa còn là người bảo vệ mộ cho Tổ Long, vậy nên cũng không xa lạ gì với mấy thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ!”
“Khi trước thế lực các phương vẫn không dùng thực lực để phân biệt đối xử với người nhà họ Trương, ít nhất người mà nhà họ Trương chủ động tiến cử, thế lực các phương đều sẽ ngầm cho phép, thế nhưng lần này kết quả lại vượt ra khỏi dự liệu của nhà họ Trương!”
“Trương Lăng Phong có một người bạn gái đính hôn từ nhỏ, chỉ là cô gái đó xuất thân ở vùng ngoài lãnh thổ, vậy nên đã gia nhập vào một thế lực dưới trướng Thiên Đạo Minh Ước”.
“Mà Thiên Đạo Minh Ước lại công khai từ chối Trương Lăng Phong, điều đấy đồng nghĩa với việc cho đối phương cái cớ, đối phương rất có khả năng sẽ huỷ hôn, điều này cũng sẽ là một cú đả kích hết sức nghiêm trọng tới danh tiếng của nhà họ Trương ở vùng ngoài lãnh thổ!”
“Đồng thời cũng tượng trưng cho việc ánh hào quang của nhà họ Trương đã không còn nữa!”
Tiêu Chính Văn nghe tới đây thì khẽ gật đầu, mười phần thì có tới tám, chín phần là vùng ngoài lãnh thổ đã có chuẩn bị chu toàn, vậy thì giá trị lợi dụng của nhà họ Trương sẽ cực kỳ có hạn.
Hơn nữa nhà họ Trương còn là người bảo vệ mộ cho Tổ Long, tới lúc đó khởi động di tích Long tộc vẫn cần chia cho nhà họ Trương một chút lợi ích, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đương nhiên sẽ tiện chân đá đít đại cổ đông là nhà họ Trương dưới tình cảnh mọi chuyện đều đã chuẩn bị sẵn sàng!
“Có lẽ nhà họ Quý mấy người cũng suy bại như vậy có phải không?”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía ông cụ Quý.
Nghe thấy lời này, gương mặt già nua của ông cụ Quý không khỏi đỏ bừng lên, gật đầu nói: “Không sai, nhà họ Quý năm đó chính vì bị thế lực các phương ruồng bỏ nên mới suy bại tới ngày hôm nay!”
“Dù có nói thế nào thì nhà họ Quý cũng mang huyết thống của hoàng thất Lý Đường, nếu như không xuất hiện biến cố quá lớn thì không thể đi tới bước đường như ngày hôm nay!”
Ông cụ Quý nghe tới đây thì không khỏi cười khổ.
“Ừ, cũng có thể nói, nếu như áp chế được Trương Lăng Phong thì lợi ích của thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ mới được bảo đảm, nói cách khác, tất cả thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ đều sẽ cố ý nhắm vào người trong thế tục? Là như vậy phải không?”
Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.
“Không sai, hơn nữa tôi vẫn lo lắng, người của Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước cũng sẽ chủ động ra tay can dự vào chuyện này, dẫu sao hai nhà bọn họ cũng từng kiên quyết từ chối lời thỉnh cầu của nhà họ Trương!”
“Nếu như đệ tử trong môn phái của bọn họ bị Trương Lăng Phong đánh bại, vậy thì chẳng khác gì giáng một cái tát lên mặt bọn họ cả!”
Ông cụ Quý nghiêm túc nói.
Tiêu Chính Văn trầm ngâm hồi lâu, nói: “Chuyện này cuối cùng cũng chỉ có thể dựa vào thực lực thật sự của Trương Lăng Phong để nói chuyện thôi!”
Chương 1859: Trận đấu bắt đầu
Thấy Tiêu Chính Văn không muốn chủ động ra mặt can dự vào chuyện này, ông cụ Quý lại hết sức lo lắng, nói: “Cậu Tiêu, tôi chỉ lo lắng một việc, Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước rất có khả năng sẽ sử dụng thế lực bên phía bọn họ để can dự vào chuyện này!”
“Thậm chí sẽ lấy “dược nhân” làm cái cớ để huỷ bỏ tư cách lên đài của Trương Lăng Phong!”
Nỗi lo của ông cụ Quý cũng chẳng phải không có lý, dù gì Trương Lăng Phong cũng không dựa vào thực lực bản thân để đột phá lên cảnh giới Nhân Vương cấp ba mà lại dựa vào hình thức trợ lực của đan dược, vậy nên mới giúp hắn đạt đến Nhân Vương cấp ba vào một ngày trước!
Điều này đối với con cháu của các thế gia vùng ngoài lãnh thổ không có loại thuốc thần kỳ này mà nói cũng cực kỳ không công bằng!
Mặc dù nhà họ Trương đã dồn toàn lực, thế nhưng vẫn để xảy ra sơ suất trong kế hoạch.
Lúc này, đám người trong thế tục cũng cùng đi tới ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn cùng với con cháu thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ.
Từ thời thượng cổ tới nay, Thiên Sơn chính là một nơi ngập tràn màu sắc thần bí, có thể nói ngoại trừ gò đất Côn Luân ra thì Thiên Sơn chính là một trong số những nơi thần bí nhất!
Bởi vì Hình Thiên năm đó đã khai màn một trận đại chiến với Đế Tuấn, tới cuối cùng lại bỏ mạng ngay tại Thiên Sơn!
Mà Đế Tuấn có thể nói là bậc thần vương thật sự của thời kỳ viễn cổ, vừa cai quản cửu châu vừa thống trị vạn quốc!
Mà lúc này, bên trên Thiên Sơn cũng đang mịt mờ sương khói!
Nhìn từ xa thì rất giống với động phủ núi tiên, như thể một vùng đất của thần thánh!
“Nơi này không phải là võ đài nơi chúng ta sắp sửa đọ sức đấy chứ?”
Trong đám người, không ít người kinh ngạc thốt lên.
Mặc dù nơi này chỉ là ngọn núi chính thứ hai của Thiên Sơn, thế nhưng bên trên mặt sân nhìn có vẻ nhỏ hẹp cũng chứa được hơn mấy chục nghìn người, khiến cho mọi người không hiểu nổi nhất chính là một mặt sân thoạt nhìn bé như vậy, chứa mấy chục nghìn người mà vẫn có không gian rất lớn!
Đây chính là điều vượt ra khỏi suy nghĩ của tất cả mọi người!
Hơn nữa muốn đạt tới hiệu quả giống như vậy, chỉ có sử dụng trận pháp không gian mới có thể làm được.
Thế nhưng trận pháp không gian không phải chỉ thuộc về riêng Hoa Sơn sao?
“Tám chín phần rồi, có điều Thiên Sơn dường như đang phô bày gốc rễ của bọn họ cho mọi người thấy! Không có sự trợ giúp của trận pháp không gian, vậy thì mặt sân này căn bản không thể chứa được nhiều người chúng ta như vậy!
Một ông lão híp mắt nhìn ra xung quanh.
Quả thực giống như ông ta suy nghĩ, mặc dù môi trường xung quanh không có sự biến đổi quá lớn, thế nhưng lại cho người ta một loại cảm giác không gian hỗn tạp!
“Lần này, đại diện của Thiên Sơn chỉ là thế tục, tôi luôn có một loại cảm giác rằng quan hệ giữa bọn họ và vùng ngoài lãnh thổ rất thân thiết!”
Một ông lão khác cau mày lên tiếng.
Nếu như Thiên Sơn thật sự có sự lưu truyền của trận pháp không gian, vậy thì học viện kiếm thuật năm đó sẽ không bị Tiêu Chính Văn phá huỷ chỉ với một đòn!
Nói cách khác, nhất định là cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ đã đích thân tới giúp đỡ Thiên Sơn bài bố kết giới không gian, đồng thời cũng đang tuyên bố với tất cả mọi người rằng thế lực lớn các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều đang chú ý tới trận đại chiến lần này!
Cũng đang cảnh cáo những người có ý định khác, chỉ cần có gan dám làm bừa thì nhất định sẽ bị trấn áp bằng thủ đoạn mạnh tay!
Lúc này, ngay cả đại diện của nhà họ Lý và nhà họ Chu cũng đã đi lên trên mặt sân, Lý Chính Đạo nghiêm túc nhìn ánh sáng màu trắng như có như không ở ngay phía trước của mặt sân!
“Lần này, Đế Vương Các lại liên thủ với Thiên Đạo Minh Ước? Lẽ nào bên trong vẫn còn ẩn chứa âm mưu gì?”, Lý Chính Đạo nhíu mày nói với Chu Chấn Long đang đứng bên cạnh.
“Trong trận đấu lần trước, tôi và Thường Ngộ Xuân từng đánh giết bốn phương, đại diện Đế Vương Các đánh bại rất nhiều cao thủ của Thiên Đạo Minh Ước!”
“Không ngờ vật đổi sao dời, Đế Vương Các lại cấu kết với Thiên Đạo Minh Ước rồi!”
“Lẽ nào lời đồn di tích Long tộc sắp sửa xuất thế là thật?”
Chu Chấn Long suy tư nói.
“Năm đó Thường Ngộ Xuân có lẽ là ngôi sao mới nổi chói mắt nhất từ sau Lý Tịnh, chỉ đáng tiếc là Thường Ngộ Xuân hiện tại không rõ đang ở đâu, bên trong rất có khả năng do Thiên Đạo Minh Ước giở trò!”
“Một khi Đế Vương Các ép thực lực, cúi đầu trước Thiên Đạo Minh Ước, vậy thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi!”
Lý Chính Đạo hết sức lo lắng nói.
Trận chiến đó của Thường Ngộ Xuân, Lý Chính Đạo đương nhiên cũng là một trong số những người chứng kiến, chỉ là Lý Chính Đạo của khi đó mới chỉ là một đứa bé mười mấy tuổi!
Căn bản không có tư cách lên đài lãnh hội hào quang của Thường Ngộ Xuân!
Thế nhưng ngay sau lúc đó, chưa đầy hai năm đã lan truyền thông tin sau khi Thường Ngộ Xuân gia ngập một bí cảnh ở vùng ngoài lãnh thổ thì đã mất tích!
Cũng chính bởi vì sự mất tích của Thường Ngộ Xuân mà địa vị của nhà họ Chu ở vùng ngoài lãnh thổ cũng hạ xuống rất thấp, từ đứng ngang hàng với nhà họ Lý khi trước trở thành một gia tộc hoàng thất thấp hơn mấy bậc so với nhà họ Lý!
“Số cao thủ năm đó vô cùng nhiều, người giống như đệ tử Thác Kim Long của thượng sư Thác Thác cũng là một trong số những kỳ tài nghìn năm mới có, Thường Ngộ Xuân có thể giành được chiến thắng hoàn toàn, bên trong cũng có không ít phần trăm của khí vận trên người!”
Chu Chấn Long cũng không thể không thừa nhận, khí vận có ảnh hưởng rất lớn đối với kết quả cuối cùng, nếu như năm đó không phải vì Hồng Vũ thì thời điểm hưng thịnh nhất của khí vận nhà họ Chu căn bản không thể đi ngược với thực lực của Thường Ngộ Xuân!
Càng không thể vượt qua được cảnh giới cấp ba, dùng thực lực của Nhân Vương cấp ba đánh bại Thác Kim Long ở cảnh giới Nhân Vương cấp sáu!
“Ha ha, lịch sử là do người chiến thắng viết nên, hơn nữa cũng chỉ có người chiến thắng mới được người ta khắc ghi, hiện tại uy danh của tướng quân Thường đã vang khắp cả Hoa Quốc, thế nhưng cái tên Thác Kim Long này e rằng chẳng có mấy người biết tới đâu!”
Lý Chính Đạo bình thản mỉm cười, nếu như nhà họ Thường tách khỏi nhà họ Chu thì chắc chắn cũng sẽ trở thành một trong số những thế lực quan trọng giống như thế gia Lý Tịnh!
Đáng tiếc, cùng với sự mất tích của Thường Ngộ Xuân, nhà họ Thường vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội giống như vậy nữa!
Khổng Hựu Bang đứng bên cạnh liếc mắt nhìn Hứa Văn Long, nói với ý đồ sâu xa: “Văn Long à, nhà họ Khổng chúng tôi không yêu cầu cậu trở thành nhân vật truyền kỳ giống như Thường Ngộ Xuân, chỉ cần cậu có thể trở thành sức mạnh giúp nhà họ Khổng giành được một vị trí là đủ rồi!”
Hứa Văn Long nghe vậy thì vội vàng quay đầu nói: “Ông Khổng, xin cứ yên tâm, Hứa Văn Long nhất định sẽ làm tròn sứ mệnh!”
“Thật ra người có thể phân cao thấp với Hứa Văn Long hiện tại cũng chẳng có bao nhiêu, chỉ có…”
Nói tới đây, Khổng Vạn Thắng ưu tư đưa mắt nhìn lên Tiêu Chính Văn đang bình thản ngồi ngay ngắn bên trên bục cao phía xa.
Lúc này, Tiêu Chính Văn vừa mới đặt tách trà xuống, lại quay đầu nói riêng gì đó với ông cụ Quý.
“Hắn đã ở trong Sở Tư Pháp rồi, đáng lý sẽ không đích thân tới ra tay mới đúng!”, Hứa Văn Long lộ ra một nụ cười lạnh tanh.
“Trương Lăng Phong của nhà họ Trương cũng không được xem thường, lần này, nhà họ Trương đã dồn toàn lực rồi!”
Khổng Hựu Bang lại nhắc nhở.
“Ông Khổng, ông cứ việc yên tâm, trước đây tôi đã từng quan sát Trương Lăng Phong rồi, chẳng qua chỉ là một cái vại thuốc mà thôi, dựa vào đan dược để đột phá thẳng lên Nhân Vương cấp ba, không có thời gian trầm lắng, căn bản chẳng có gì đáng sợ!”
Hứa Văn Long tự tin phá lên cười.
Vào khoảnh khắc Hứa Văn Long vừa mới nói dứt lời, chỉ thấy rất nhiều tia sáng rực rỡ bay về hướng ngọn núi chính thứ hai ở Thiên Sơn từ phía chân trời!
Lúc này, không chỉ có các chưởng giáo của năm đại danh sơn mà ngay cả những người đại diện phát ngôn của các thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đồng loạt bay theo sau lưng Bạch Chiến Sinh về phía Thiên Sơn!
“Các vị, tôi là Bạch Chiến Sinh, đại diện cho vùng ngoài lãnh thổ và võ tông thế tục chính thức tuyên bố, trận đấu bắt đầu!”
Bóng dáng của Bạch Chiến Sinh chậm rãi chạm đất cùng với lời tuyên bố hùng hồn.
Chương 1860: Thách đấu
Bạch Chiến Sinh vừa nói dứt lời, một ông lão tóc trắng tiến lên trước một bước, cao giọng nói với mọi người bên dưới: “Xin mời chưởng giáo Tung Sơn - tiền bối Triệu Kế Hồng chủ trì trận đấu cho chúng tôi!”
Ông lão vừa nói hết câu, một người đàn ông trung niên ngập tràn ánh hào quang, giống như thánh thần giáng thế, tiến lên trước một bước rồi liếc nhìn xuống dưới!
Chỉ thấy ánh hào quang ngút trời đó bao trùm lấy toàn bộ mười tám ngọn núi chính của Thiên Sơn, trên người tất cả mọi người đều được bao phủ những ánh hào quang rực rỡ màu vàng!
Chân Triệu Kế Hồng đạp lên trên đám mây bảy màu bay tới, luồng khí tức cường đại như biển khói càng khiến cho tất cả mọi người đang có mặt đều phải hít sâu.
Vào lúc Triệu Kế Hồng đặt chân lên trên bục cao, gần như tất cả chưởng môn chưởng giáo của các phái trong võ tông đều đồng loạt đứng dậy hành lễ với Triệu Kế Hồng!
Dù gì đối diện với cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng, bọn họ rõ ràng chỉ bé nhỏ như con kiến!
Duy chỉ có Tiêu Chính Văn vẫn bình thản thưởng trà, thậm chí từ đầu chí cuối, ngay cả mắt cũng không buồn nhướn lên.
Mọi người đứng bên cạnh thấy vậy thì cũng không khỏi cau mày.
Dù cho Tiêu Chính Văn cậu vô địch thiên hạ, nhưng cậu nhiều nhất cũng chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà thôi, đối diện với cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, cậu lại dám vô lễ như vậy?
Hành động bên phía này của Tiêu Chính Văn lập tức gây nên sự bất mãn cho mọi người xung quanh, Bạch Chiến Sinh càng trầm mặt, lạnh giọng nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, vị này là chưởng giáo của Tung Sơn, tiền bối Triệu Kế Hồng!”
“Ừ, biết rồi!”
Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu, thế nhưng chẳng buồn liếc nhìn đối phương lấy một cái, vẫn đang khẽ thổi lá trà đang nổi bên trong tách.
“Quả nhiên có phong thái không tầm thường!”, Triệu Kế Hồng quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, trong mắt ẩn chứa vô vàn sát khí!
“Quá khen rồi!”, Tiêu Chính Văn bình thản đáp lời một câu.
Triệu Kế Hồng hừ một tiếng, tiến lên trước một bước đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, cười lạnh lùng nói: “Cậu Tiêu, trước đây vẫn phải phiền cậu đích thân ra tay thay tôi dạy dỗ một số tên nghịch tử không ra gì!”
“Tôi xin cảm tạ trước!”
Triệu Kế Hồng nhìn Tiêu Chính Văn bằng vẻ mặt sặc mùi sát khí.
“Chẳng qua cũng chỉ mất chút sức nhỏ mà thôi, không đáng để tâm trong lòng làm gì!”, Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn nể mặt Triệu Kế Hồng chút nào, thẳng thừng đáp lại một câu.
Lời này vừa thốt ra, gần như tất cả chưởng môn trong võ tông đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Đặc biệt trên mặt đám người nhà họ Khổng dường như con mang theo cả vẻ phẫn nộ!
Trước đây bọn họ cũng đều phải chịu không ít chèn ép dưới trướng Tiêu Chính Văn, mà lần này Tiêu Chính Văn thậm chí còn đánh gãy chân con trai ruột của Triệu Kế Hồng rồi, chuyện này rõ ràng là không coi mấy thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ bọn họ ra gì!
Đáng bực tức nhất là theo bọn họ thấy, trước đây Tiêu Chính Văn có thể hống hách phách lối chính là vì cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng vẫn chưa lộ diện, hiện tại ở trước mặt một cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng giống như Triệu Kế Hồng, Tiêu Chính Văn lại dám nghênh ngang như vậy!
Chỉ là đám người nhà họ Khổng vẫn chưa lên tiếng, Triệu Kế Hồng đã xua tay với người của các thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, sau đó ngồi lên vị trí ngay bên cạnh Tiêu Chính Văn!
Bạch Chiến Sinh thấy vậy thì lại tiến lên trước một bước, nói: “Trận đấu bắt đầu thôi!”
Hử?
Lý Chính Đạo và Chu Chấn Long nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, Bạch Chiến Sinh lại cố tình bỏ qua Tiêu Chính Văn, chuyện này rõ ràng là đang âm thầm chèn ép giới thế tục!
“Tiền bối Bạch, nếu như cậu Tiêu cũng là một trong số những trọng tài, tại sao không giới thiệu cho mọi người biết?”
Lý Chính Đạo chậm rãi đứng dậy, nghiêm túc chất vấn.
“Đây là trận đấu của cả võ tông, bao gồm cả thế tục và vùng ngoài lãnh thổ, đương nhiên sẽ có quy trình của riêng nó, hơn nữa các vị cũng đều mòn mỏi chờ đợi cả mấy trăm năm rồi, tôi nghĩ mọi người có lẽ cũng gấp gáp hơn nhiều so với tôi!”
Bạch Chiến Sinh nói xong thì đưa ánh mắt lạnh tanh quét qua gương mặt của những người đang ngồi bên dưới.
“Theo tôi thấy, mấy người đang cố ý chèn ép người trong thế tục chúng tôi! Nếu như thật sự như vậy, thì các môn phái và toàn bộ thế gia bên trong thế tục chúng tôi sẽ quay về ngay bây giờ!”
Đông Phương Tuyết Ngưng nói, đứng dậy với biểu cảm vô cùng nghiêm túc, nhìn thẳng vào mắt của Bạch Chiến Sinh, không chút nhượng bộ!
Mặc dù Tiêu Chính Văn đại diện cho nhà họ Quý tới làm trọng tài, thế nhưng người thông minh đều nhìn ra được Tiêu Chính Văn cũng chính đang đại diện cho cả thế tục!
Đông Phương Tuyết Ngưng vẫn luôn coi Tiêu Chính Văn như thần tượng của mình, nào có chuyện nhẫn nhịn để cho mấy người Bạch Chiến Sinh công khai chèn ép Tiêu Chính Văn như thế?
Cũng coi như để cho trận đấu lần này có thể tiến hành một cách công bằng, không ít thế gia trong thế tục cũng đồng loạt đứng dậy hưởng ứng Đông Phương Tuyết Ngưng, bày ra thái độ muốn bỏ đi ngay!
Thậm chí ngay cả Trương Lăng Phong cũng nghiêm túc đứng dậy, hai mắt nhìn chăm chăm vào nhất cử nhất động của Bạch Chiến Sinh.
Thấy tình cảnh này, Bạch Chiến Sinh cũng không khỏi ngẩn ra, không ai ngờ được Tiêu Chính Văn lại có uy danh cao tới thế ở trong võ tông!
Đặc biệt là không ngờ bốn gia tộc lớn trước giờ vẫn ôm mối thù máu với Tiêu Chính Văn lại đứng về phía Tiêu Chính Văn trong thời khắc mấu chốt này!
Hàng chục nghìn đôi mắt bên dưới đều đang nhìn chăm chăm vào Bạch Chiến Sinh, lúc này chẳng khác gì đang nướng Bạch Chiến Sinh trên đống lửa cả!
Nếu như mọi người trong thế tục mà rời đi, từ bỏ cuộc thi đấu lần này, vậy thì cục diện mà các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ dày công bày ra sẽ tan thành mây khói hết!
Bạch Chiến Sinh ông ta có mười cái đầu cũng không gánh được trách nhiệm lớn tới thế!
“Được! Tiếp theo xin mời đại diện của nhà họ Quý, cậu Tiêu Chính Văn!”
Bạch Chiến Sinh cứ như vừa nghiến răng vừa nói ra cái tên Tiêu Chính Văn!
Khi mà ba chữ Tiêu Chính Văn được thốt ra, bên dưới lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm rền!
Bạch Chiến Sinh nhìn chăm chăm vào Tiêu Chính Văn, sắc mặt hết sức khó coi!
Việc làm lơ Tiêu Chính Văn chỉ là bước đầu trong kế hoạch mà ông ta đã dày công lập nên cùng Triệu Kế Hồng khi trước, thế nhưng vẫn chưa kịp tiến hành bước thứ hai thì nước cờ của bọn họ đã bị Đông Phương Tuyết Ngưng phá hoại rồi!
Tiêu Chính Văn chỉ ngồi thẳng trên ghế, khẽ gật đầu với đám người phía bên dưới, sau đó bình thản lên tiếng nói: “Tôi tuyên bố, trận đấu chính thức bắt đầu!”
Tiêu Chính Văn vừa nói hết câu, ngay cả Triệu Kế Hồng bên cạnh cũng không nhịn được mà liếc nhìn anh một cái!
Cậu ta rõ ràng chính là đang tuyên binh đoạt chủ!
Nói thế nào thì cũng không đến lượt Tiêu Chính Văn tuyên bố trận đấu bắt đầu chứ?
Lúc này, ý định giết Tiêu Chính Văn của Triệu Kế Hồng lại chắc chắn hơn mấy phần!
Loại cứng đầu không chịu phục tùng thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ giống như Tiêu Chính Văn căn bản không cần thiết phải giữ lại!
Nếu như để mặc cho anh tiếp tục phát triển, sau này nhất định sẽ trở thành vật cản trở rất lớn đối với âm mưu chiếm đoạt di tích Long tộc của vùng ngoài lãnh thổ!
Dù gì lòng tin của Hoa Quốc đều ở bên phía Tiêu Chính Văn, nếu như động tới Tiêu Chính Văn, vậy thì đối với các thế lực lớn mà nói rõ ràng sẽ mất đi lòng tin của Hoa Quốc!
Tới lúc đó, không có sự trợ giúp của nguyên lực, dù có đạt được bí pháp bên trong di tích Long tộc thì căn bản cũng chẳng thể đạt được mục đích nô dịch hoàn toàn thế tục của bọn họ!
Mà vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, mọi người bên dưới liền tự động nhường ra một sân bãi đấu võ rộng tới vài dặm!
Tiến hành trước tiên là trận đấu giữa cường giả ở cảnh giới Nhân Vương cấp một, đối với việc đấu võ mà nói, Tiêu Chính Văn thậm chí còn chẳng buồn liếc nhìn, còn thẳng thừng nhỏ tiếng ngồi nói chuyện phiếm cùng với ông cụ Quý.
Khi cảnh tượng này bị mấy thế gia vùng ngoài lãnh thổ nhìn thấy, trên mặt không ít người đều lộ ra vẻ phẫn nộ!
Dù gì trận đấu lần này, đối với thế gia vùng ngoài lãnh thổ mà nói cũng là một cơ hội ra oai lập uy, là sự trang nghiêm tới độ nào cơ chứ?
Tiêu Chính Văn thì hay rồi, lại coi đó như là trò vui!
Mãi tới hai tiếng đồng hồ sau, Hứa Văn Long cuối cùng cũng đại diện cho nhà họ Khổng lên đài.
Đối thủ của hắn chính là một cao thủ Nhân Vương cấp ba.
Đối với hắn mà nói, đánh bại đối phương chỉ cần nhấc tay lên mà thôi, vậy nên căn bản không có bất cứ cảm giác hồi hộp nào!
“Tôi bất tài, muốn đấu một trận với các cao thủ trong thế tục, không biết vị nào có gan bước ra chiến đấu?”, Hứa Văn Long nhìn về phía võ tông trong thế tục bên dưới bục với vẻ cao ngạo, cười chế giễu nói.
Bình luận facebook