Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1826-1830
Chương 1826: Khổng Phi Nhĩ
Chỉ nửa giờ sau, hầu như toàn bộ võ tông đều biết được tin tức Tiêu Chính Văn đã đồng ý cùng thống trị với võ tông, nhất thời, mọi người trong khắp võ tông đều đang bàn tán xôn xao về vấn đề này.
“Chẳng lẽ Tiêu Chính Văn định thỏa hiệp với võ tông chúng ta sao?”
“Nghe nói là người của nhà họ Bạch ở vùng ngoài lãnh thổ đã đích thân đến tìm Tiêu Chính Văn, cho dù Tiêu Chính Văn không muốn thỏa hiệp cũng phải cân nhắc sức nặng của nhà họ Bạch chứ!”
“Tiền bối Bạch không chỉ là người đại diện cho nhà họ Bạch, mà còn đại diện cho Đế Vương Các, vả lại, các ông cũng không nghĩ lại mà xem, Bạch Khởi là thuộc hạ của ai!”
“Nhà họ Doanh? Chẳng lẽ nhà họ Doanh cũng tham gia vào chuyện này ư?”
Khác với những tiếng reo hò của võ tông, những người bình thường trong thế tục lại lắc đầu thở dài.
Tất cả bọn họ đều trải qua sự ngang ngược thô lỗ của võ tông, vào lúc này, có Tiêu Chính Văn bảo vệ bọn họ, người của võ tông vốn không dám gây sự.
Nhưng bây giờ ngay cả Tiêu Chính Văn cũng đã nhượng bộ, sau này sẽ còn ai quan tâm tới sự sống chết của những người bình thường như họ?
“Haiz, ngay cả vua Bắc Lương cũng không quan tâm những dân thường như chúng ta nữa rồi, e rằng sau này…”
“Nói cách khác, sau này chúng ta phải ngửa mặt trông vào sắc mặt của võ tông rồi?”
Vào lúc này, nhiều gia đình giàu có trong thế tục đã bắt đầu lên kế hoạch cho con đường thoát thân của họ.
Suy cho cùng, sau khi mất đi sự che chở của Tiêu Chính Văn, họ chỉ có thể tự mình đối mặt với võ tông, nếu không sớm lập kế hoạch, tìm người chống lưng vững chắc thì sau này họ chỉ có thể bị ức hiếp mà thôi.
“Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn vẫn nhượng bộ, xem ra, thể diện của Đế Vương Các vẫn lớn hơn thế gia của chúng ta nhiều!”
Một ông lão của nhà họ Khổng ngửa mặt cười phá lên.
Mặc dù giữa nhà họ Khổng và Đế Vương Các luôn tồn tại mối hận thù, nhưng chỉ cần Tiêu Chính Văn đồng ý cùng cai quản với võ tông, nhà họ Khổng bọn họ cũng có thể được hưởng lợi từ nó!
Trong thế tục, nhà họ Khổng vẫn luôn nắm quyền điều hành tỉnh phía Nam, đã trở thành một tài phiệt địa phương, bây giờ lại càng không coi giới chính trị ra gì.
Nói cách khác, trong tương lai, toàn bộ tỉnh phía Nam đều phải tuân theo mệnh lệnh của nhà họ Khổng, tất cả những tài nguyên ở tỉnh phía Nam đều bị nhà họ Khổng chiếm làm của riêng.
“Tộc trưởng, trước đó Tiêu Chính Văn vẫn luôn chống đối với võ tông, nhưng lần này đột nhiên lại muốn thỏa hiệp với Đế Vương Các, bên trong có khi nào… ”
Một cô gái nhà họ Khổng nhìn về phía tộc trưởng của nhà họ Khổng trong thế tục, nói với vẻ mặt hoài nghi.
Cô gái này cũng là một trong những người bảng hiệu của nhà họ Khổng trong thế tục, ngôi sao nổi tiếng nhất hiện nay, Khổng Phi Nhĩ!
“Hừ, cho dù Tiêu Chính Văn có bày mưu tính kế đến đâu, đến cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực của mình, Tiêu Chính Văn cũng không phải là kẻ ngốc, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ trở về thế tục, đây đã là một tình thế không thể ngăn cản rồi!”
“Nếu cậu ta một mực cương quyết đến cùng, cậu ta hẳn cũng biết rõ hậu quả của nó! Đế Vương Các phái ông Bạch ra thương lượng với cậu ta, đã rất nể mặt cậu ta rồi, nếu cậu ta còn không biết điều nữa, thì Đế Vương Các sẽ dùng biện pháp mạnh để giải quyết cậu ta!”
“Đây được gọi là thế mạnh hơn người đấy!”
Tộc trưởng cười giễu cợt, nói với vẻ mặt đắc ý.
“Ý của tộc trưởng là Tiêu Chính Văn sợ Đế Vương Các ư?”, Khổng Phi Nhĩ khẽ nhíu mày nghi hoặc hỏi.
Với tính cách của Tiêu Chính Văn, làm sao có thể phục tùng võ tông?
Cho dù thế lực của Đế Vương Các rất mạnh, nhưng nhà họ Tư Mã cũng không dễ chọc vào, nhưng không phải Tiêu Chính Văn cũng đã ép chết Tư Mã Minh Húc sao?
Trước giờ Khổng Phi Nhĩ vẫn luôn phụ trách các công việc ngoại giao của nhà họ Khổng trong thế tục, hơn nữa dựa vào thân phận là một ngôi sao lớn, cô ta cũng tạo ra rất nhiều mối quan hệ cho nhà họ Khổng.
Nói đến cách đối nhân xử thế, Khổng Phi Nhĩ chắc chắn là người cay nghiệt.
Vì vậy, việc nắm bắt lòng người lại càng điêu luyện.
“Tiêu Chính Văn đã ép chết Tư Mã Minh Húc, lại đắc tội với gia tộc cổ xưa nhà họ Ấ, còn có ân oán với nhiều thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu còn đắc tội với Đế Vương Các, thế giới rộng lớn như vậy, e rằng cũng không có đất dung thân cho cậu ta!”
“Tộc trưởng, tôi vẫn chưa tin lắm, Tiêu Chính Văn bây giờ đang trên đà vẻ vang, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đều đang bận rộn trong các cuộc chiến ở ngoài vũ trụ, hoàn toàn không có nhân lực để đối phó với anh ta!”
“Chỉ cần Tiêu Chính Văn không ra vùng ngoài lãnh thổ gây sự, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ tuyệt đối cũng sẽ không gây chiến với anh ta vào lúc này, sao có thể nói rằng Tiêu Chính Văn bị tình thế ép buộc chứ?”
Khổng Phi Nhĩ tuy còn trẻ, nhưng đã có tầm hiểu biết sâu rộng, lại còn am hiểu về thói đời, hành động lần này của Tiêu Chính Văn có phần bất hợp lý dù xét ở khía cạnh nào.
Thật ra, ngay từ năm năm trước, Khổng Phi Nhĩ đã lén điều tra Tiêu Chính Văn, gần như mọi hành động của Tiêu Chính Văn đều nằm trong sự giám sát của cô ta!
Chương 1827: Thực tế
Dựa theo những gì cô ta biết về Tiêu Chính Văn trong những năm qua, Tiêu Chính Văn chắc chắn không phải là loại người mà tộc trưởng của nhà họ Khổng đã nói!
Theo quan điểm của cô ta, Tiêu Chính Văn là một thanh kiếm sắc bén, thà gãy chứ chẳng cong!
“Phi Nhĩ, phân tích của cháu không phải không có lý, nhưng, đó chỉ xuất phát từ sự hiểu biết của cháu về cậu ta, mới đưa ra sự phán đoán như vậy!”
“Cháu nghĩ kỹ lại xem, điểm yếu lớn nhất của Tiêu Chính Văn là gì?”
Tộc trưởng của nhà họ Khổng vuốt râu, đắc ý nói.
“Điểm yếu?”
Khổng Phi Nhĩ thật sự bối rối khi nghe câu hỏi này của tộc trưởng.
Với sự hiểu biết của cô ta về Tiêu Chính Văn, người này gần như hoàn mỹ, hoàn toàn không có một điểm yếu nào.
“Không sai, ngay cả ông cũng không thể không thừa nhận, Tiêu Chính Văn tài giỏi hơn người, tuổi còn trẻ đã đột phá được cảnh giới Nhân Vương cấp năm, trong thế hệ trẻ chắc chắn là một ngôi sao mới cực kỳ chói mắt!”
“Tuy nhiên, phía sau cậu ta không có ai, hoàn toàn không có một thế lực lớn nào chống đỡ, đây chính là điểm yếu!”
“Thiên Cung Bắc Cực phái Thiên Minh Tử tới chính là ám hiệu, tuy rằng Thiên Minh Tử chết trong tay Tiêu Chính Văn, nhưng Thiên Cung Bắc Cực là cái thá gì?”
“Chẳng qua là một con chó của nhà họ Khổng mà thôi!”
“Nhưng người đến lần này là đại diện cho Đế Vương Các, cũng có nghĩa là, nếu Tiêu Chính Văn không cúi đầu, thì toàn bộ hoàng tộc ở vùng ngoài lãnh thổ sẽ là kẻ thù của Tiêu Chính Văn!”
“Đến lúc đó, thứ mà cậu ta phải đối mặt không chỉ là Thiên Cung Bắc Cực nữa! Vả lại, với thân phận cao như vậy của ông Bạch, còn phải cúi mình chủ động thương lượng với cậu ta, điều này đã đủ nể mặt cậu ta rồi!”
“Mặc dù năng lực lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn cực kỳ cao, sức chiến đấu không gì sánh kịp, nhưng cậu ta vẫn chỉ là một hậu bối có cảnh giới Nhân Vương thôi. Sao có thể để cậu ta có được ngày hôm nay?”
“Cho dù tất cả các cao thủ của năm đại danh sơn đều trở về hết, cũng có thể đánh Tiêu Chính Văn thành đống nát vụn! Nếu đã không có cơ hội thắng, thôi thì sớm cúi đầu, như vậy sẽ bớt nguy hiểm hơn!”
Tộc trưởng của nhà họ Khổng càng nói càng đắc ý, như thể đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện từ lâu.
Nhưng Khổng Phi Nhĩ lại không cho là đúng, nói: “Cho dù tất cả các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ trở về, họ cũng sẽ không nhẫn tâm giết một tên tiểu bối chứ?"
“Các cường giả của các thế lực lớn cũng không thể hạ thấp mình mà ra tay với Tiêu Chính Văn!” Khổng Phi Nhĩ nói với vẻ vô cùng tự tin.
Có vô số cao thủ thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ, nhưng Tiêu Chính Văn chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm, chẳng lẽ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng sẽ đích thân ra mặt quyết đấu với Tiêu Chính Văn ư?
Thế thì không phải đang làm nhục Tiêu Chính Văn nữa, mà là tự làm nhục chính mình.
Cảnh giới Nhân Hoàng chủ động hẹn đấu với một tiểu bối cảnh giới Nhân Vương, nếu chuyện này mà đồn ra ngoài, còn không đủ mất mặt cường giả cảnh giới Nhân Hoàng sao?
“Cháu vẫn không hiểu ư, cho dù ở phương diện nào thì vùng ngoài lãnh thổ cũng không kém hơn thế tục, thì tại sao họ còn phải trở lại thế tục chứ?”
Ông tộc trưởng khẽ lắc đầu, mỉm cười nói.
“Tại sao?”
Khổng Phi Nhĩ vẫn luôn thấy khó hiểu, cô ta đã đích thân đi đến vùng ngoài lãnh thổ, ở đó có thể nói là non xanh nước biếc, hoàn toàn không bị ô nhiễm bởi công nghiệp, môi trường tốt hơn gấp mấy lần so với thế tục!
“Di tích Long tộc!”
Ông tộc trưởng nhàn nhạt nói ra bốn chữ!
“Vì bí mật trong di tích Long tộc, họ thậm chí có thể quên tổ tiên của mình, chứ đừng nói đến đích thân ra tay chống lại một con kiến?”
“Cho dù Tiêu Chính Văn đã vượt xa Bạch Khởi, thì đó cũng là Bạch Khởi hồi trẻ thôi, so với Bạch Khởi thời kỳ đỉnh cao, thì cậu ta được xem là gì chứ?”
“Hơn nữa, Bạch Khởi khi đó được sự bảo vệ của Nhà họ Doanh, nếu không cháu nghĩ Bạch Khởi có thể đạt tới mức đó sao?”
Sự nổi tiếng của Bạch Khởi năm đó mặc dù cũng chói lọi như ngôi sao Bạch, nhưng vào thời điểm đó, nếu không có Nhà họ Doanh ra sức che chở, thì e rằng Bạch Khởi sẽ không thể đột phá cảnh giới Nhân Hoàng, càng không thể đạt tới cảnh giới đỉnh cao!
“Nhưng trên thế giới này, sẽ không còn nhà họ Doanh thứ hai nữa, cũng không thể xuất hiện một Bạch Khởi thứ hai, mà sau lưng Tiêu Chính Văn chỉ có một Thiên Tử tay trói gà không chặt thôi!”
“Ngay cả Thiên Tử cũng cần sự che chở của cậu ta, thì sao có thể bảo vệ được cậu ta chứ? Cho nên, bây giờ trông cậu ta vẻ vang thế thôi, nhưng trên thực tế lại lâm vào tình thế nguy hiểm đấy!”, tộc trưởng cười nhạo nói.
Chương 1828: Liên quan gì?
Bạch Khởi ban đầu thậm chí còn trực tiếp can dự vào cục diện của Chiến Quốc Thất Hùng, hơn nữa năm đó Thiên Đạo Minh Ước đã đạt được nhận thức chung với tất cả những ông lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, cuối cùng phải do một mình nước Sở quét sạch liên minh sáu nước còn lại!
Thế nhưng Bạch Khởi lại dựa vào sức mình, phá hỏng kế hoạch của Thiên Đạo Minh Ước, cuối cùng nước Sở bị tiêu diệt, nước Tần thống nhất Hoa Quốc!
Dù cho lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước đều nổi điên, thế nhưng cũng chẳng làm gì được Bạch Khởi, chỉ có thể để cho con cháu họ Hạng của nước Sở tự tay tiêu diệt nước Tần vào mấy chục năm sau!
Tuy nhiên chẳng một ai ngờ được điều bất ngờ lại xảy ra, dưới sự giúp đỡ của Hàn Cái, Lưu Bang lại tiêu diệt nước Sở thêm lần nữa!
Phải biết người của quãng thời gian lịch sử ban đầu này chẳng còn bao nhiêu.
Mà nhà họ Khổng vừa khéo lại là một trong số đó, năm đấy chính vì Khổng Khưu nhận được nguồn tin đáng tin cậy từ trong nội bộ của Thiên Đạo Minh Ước, lúc này mới không ngại xa xôi, dẫn theo đồ đồ tử đồ tôn của mình chạy tới nước Sở, một lòng muốn ôm lấy bắp đùi lớn của vua Sở.
Thế nhưng lại không thể ngờ được rằng bản thân vua Sở cũng là một trong số những người biết rõ nội tình, vậy nên mới chất vấn Khổng Khưu vì sao lại khoác lác ngay trước mặt các quan văn võ trong triều!
Khổng Khưu nghe thấy câu hỏi của vua Sở thì lập tức hiểu ra tất cả, biết được mưu đồ của mình đã bị vua Sở nhìn thấu từ lâu, lúc này mới nói bản thân lo ngay ngáy cả ngày như chó nhà có tang ngay trước mặt mọi người.
Vua Sở thấy Khổng Khưu vì muốn giữ lấy tính mạng mà mặt dày vô liêm sỉ như vậy thì căn bản cũng khinh thường không muốn giết ông ta nữa, sau đó liền ra lệnh đánh đuổi đám côn đồ náo loạn của ông ta ra khỏi đô thành nước Sở.
Chuyện này nháy mắt đã vật đổi sao dời rồi, thế nhưng Thiên Đạo Minh Ước tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm giống như Bạch Khởi lần thứ hai!
Bây giờ thiên phú và khí thế mà Tiêu Chính Văn bộc lộ ra hết sức tương đồng với Bạch Khởi năm đó, chỉ dựa vào điểm này thôi đã đủ để Thiên Đạo Minh Ước âm thầm cử các thế lực lớn trừ khử anh sớm nhất có thể.
“Chuyện này đã trở thành điều không thể tránh được, lát nữa cậu đại diện cho nhà họ Khổng chúng tôi nói rõ với ông Bạch, nhà họ Khổng chúng tôi mấy đời sinh sống ở tỉnh Nam, sau này nhà họ Khổng chúng tôi sẽ dùng tỉnh Nam làm căn cứ địa!”
Mà lúc này, Tiết Hà được nhà họ Nguỵ chọn trúng đang đứng trong trang viên nhà họ Nguỵ, ánh mắt nghiêm trọng nhìn về phía Long Kinh, cả gương mặt là một vẻ không cam tâm.
“Sao thế, không cam tâm à? Vậy thì hãy dùng hành động thực tế của cô chứng minh cho tất cả mọi người thấy là Tiêu Chính Văn hắn sai lầm rồi!”, Nguỵ Nguyên Cát liếc mắt nhìn Tiết Hà, cười lạnh lùng nói.
Mặc dù về mặt cảnh giới, Tiết Hà vượt xa so với Nguỵ Nguyên Cát, thế nhưng so về thực lực thì Nguỵ Nguyên Cát lại bỏ xa cô ta mười mấy con phố.
Gã phải đại diện nhà họ Nguỵ thu nhận Tiết Hà chính là vì muốn lợi dụng người này công kích Tiêu Chính Văn, trả lại cái tát mà Tiêu Chính Văn giáng xuống mặt hắn trước mắt mọi người khi trước!
“Thế nhưng…Tiêu Chính Văn của hiện giờ đã vượt qua Bạch Khởi, tôi…”
“Nực cười! Tiêu Chính Văn vượt qua Bạch Khởi từ lúc nào? Thứ mà hắn vượt qua chỉ là Bạch Khởi của thời thanh niên!”
“Bây giờ là lúc nào, niên đại mà Bạch Khởi sống lại là khi nào cơ chứ? Lúc đó, các loại công pháp, trận pháp đều chưa được hoàn thiện, rất nhiều lúc đều phải tự mình nghiên cứu, mà Tiêu Chính Văn lại có thể từ nhặt nhạnh tìm tòi mà có được như hiện nay”.
“Cũng có thể nói, nếu như Bạch Khởi sống ở thời đại ngày nay, dưới điều kiện tuổi tác tương đồng thì chưa chắc đã thua Tiêu Chính Văn!”
Nguỵ Nguyên Cát nói với vẻ khinh thường.
“Ý của anh là…”
“Tôi chưa nói gì hết cả, chỉ muốn cho cô hiểu rõ một chuyện, Bạch Khởi chỉ là một điều bất ngờ, thế nhưng sau lưng điều bất ngờ Bạch Khởi này có gia tộc nhà họ Doanh Thị lớn mạnh, có một nước Tần hùng mạnh!”
“Thế nhưng sau lưng Tiêu Chính Văn thì lại chẳng có một ai, vậy nên cô cho rằng hắn có thể trở thành Bạch Khởi thứ hai sao? Thiên Đạo Minh Ước sẽ cho phép hắn trở thành Bạch Khởi thứ hai hay sao?”
Nguỵ Nguyên Cát ngắt lời Tiết Hà, trầm giọng nói.
Dù cho tính lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn thật sự vượt qua Bạch Khởi thì cũng có làm sao?
Cái cây cao lớn nhất trong rừng thường sẽ bị gió quật ngã trước tiên!
Sau này vĩnh viễn sẽ không xuất hiện Bạch Khởi thứ hai nữa!
“Hơn nữa, tôi không tin với tài nguyên của nhà họ Nguỵ chúng tôi, cộng thêm thiên tư của coi mà vẫn cứ kém cỏi hơn người ta! Qua vài ngày nữa, tôi sẽ dẫn cô vào trong Thiên Thư Viện của nhà họ Nguỵ chúng tôi!”
“Nơi đó còn có một bình long huyết đan, tới lúc đó, chỉ cần cô uống long huyết đan thì cảnh giới sẽ có thể nhảy vọt vút trời, thế nhưng có thể vượt qua Tiêu Chính Văn hay không thì phải trông chờ vào nỗ lực của cô rồi!”
Long huyết đan là một loại đan dược chỉ nhà họ Nguỵ mới có, sau khi uống sẽ có thể kích phát tất cả tiềm năng trong cơ thể tới trình độ cao nhất chỉ trong khoảng thời gian ngắn!
Thế nhưng hậu quả của việc làm như vậy cũng cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí có một số người sau khi uống long huyết đan và đột phá mấy tầng cảnh giới với tốc độ cực nhanh thì cả đời đều chẳng thể đột phá lên thêm được nữa.
Vậy nên, bản thân Nguỵ Nguyên Cát biết hết mọi thứ đương nhiên sẽ không uống thứ này, có điều Tiết Hà thì khác, dẫu sao cô ta cũng chỉ là một quân cờ trong tay Nguỵ Nguyên Cát, còn về tiền đồ của cô ta thì cũng có liên quan gì tới Nguỵ Nguyên Cát đâu cơ chứ?
Chương 1829: Đắc ý
Lúc này, các phái trong võ tông cũng đang chia cắt địa bàn từ lâu, các thành phố vừa và lớn của Hoa Quốc đều bị các môn phái lớn trong võ tông xâu xé hết cả.
Duy chỉ có Chu Chấn Long là khẽ nhíu mày, từ đầu chí cuối ông ta vẫn chẳng thể hiểu được hành động này của Tiêu Chính Văn có dụng ý gì!
Lý Chính Đạo nhấp một ngụm trà, bình thản nói: “Theo như tôi thấy, rất có khả năng Tiêu Chính Văn đang tính toán đuổi hết dòng dõi huyết tộc ra khỏi thế tục, nếu như nhà họ Chu mấy người vẫn có người ở trong huyết tộc thì nhất định phải mau chóng vạch rõ ranh giới với họ!”
Mặc dù trước đây huyết tộc đã đạt được thoả thuận với giới chính trị Hoa Quốc, thế nhưng trong khoảng thời gian gần đây, huyết tộc không ngừng giở trò trong thế tục, thậm chí có không ít người dân bình thường đã bị huyết tộc giết chết!
Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn huyết tộc ngang nhiên làm bừa như vậy, ít nhất thì hai hầu tước còn ở trong thế tục của huyết tộc bây giờ cũng nhất định phải chết, thêm cả mấy bá tước đi theo Lục Tiểu Thiến kia cũng khó bề sống sót.
Đây không phải là ân oán cá nhân giữa Tiêu Chính Văn và huyết tộc mà là món nợ máu mà huyết tộc đã nợ người dân Hoa Quốc!
Từ sau khi Lục Tiểu Thiến chết, mấy bá tước của huyết tộc càng thêm ngông cuồng, lần lượt chém giết hết mười mấy thôn xóm!
Mặc dù những thôn xóm đó đều tương đối xa xôi, thế nhưng trước nay vẫn luôn ở dưới sự giám sát của điện Thần Long, vậy nên Tiêu Chính Văn cũng nhận được tin báo ngay lập tức.
Chỉ là Tiêu Chính Văn vẫn chưa thể tay không tới xử lý bọn chúng mà thôi, bây giờ Tư Mã Minh Húc đã chết, cuộc tranh đấu giữa các thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ cũng đã tới giai đoạn căng thẳng!
Lúc này, Tiêu Chính Văn vừa hay có thể tới tay không để đối phó với tàn dư của huyết tộc!
Vào ngày hôm sau, bên phía nhà họ Khổng đột nhiên bộc phát một luồng khí tức ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai, thậm chí còn có không ít người trong võ tông đích thân tới xem rốt cuộc đã có chuyện gì.
Lúc này, ngay cả tộc trưởng của nhà họ Khổng và Khổng Hựu Bang cũng lần lượt tới nơi.
Bởi vì người vừa mới đột phá lên cảnh giới Nhân Vương cấp hai ban nãy chính là Hứa Văn Long!
Tin tức này vừa được tung ra, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mới chỉ có một ngày mà Hứa Văn Long đã từ Nhân Vương cấp một đột phá thẳng lên thành Nhân Vương cấp hai?
Mặc dù khi trước Hứa Văn Long cũng đã đạt tới trạng thái đỉnh cao của Nhân Vương cấp một, thế nhưng mỗi lần đột phá của cảnh giới Nhân Vương đều cần tới mất chục tới cả trăm năm lắng đọng và tích luỹ.
Vào mấy chục năm trước, rất nhiều người đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp một, thế nhưng vẫn chẳng thể nào đột phá lên tiếp, loại cảm giác ràng buộc này thật sự khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng!
Thế nhưng Hứa Văn Long lại phá vỡ được quy luật vốn dĩ này!
Lúc này, thậm chí có không ít người bắt đầu hoài nghi con mắt của Tiêu Chính Văn, hoặc là Tiêu Chính Văn thật sự đã nhìn lầm, Hứa Văn Long quả thực là một mầm giống tốt chưa được khai phá!
Mà nhà họ Khổng vì muốn ra oai cho gia tộc mà còn đặc biệt mời giới truyền thông tới, công khai hoàn toàn chuyện này ra công chúng!
Khí tức của Nhân Vương cấp hai không ngừng chuyển động giữa trời đất một phương.
Rất rõ ràng, sự đột phá của hắn vẫn còn chưa kết thúc, lúc này, ngay cả Nguỵ Nguyên Cát cũng không khỏi nhíu mày, lẽ nào bản thân cũng đã nhìn lầm, ban đầu không chọn Hứa Văn Long có phải là một sai lầm hay không?
Thế nhưng khi hắn nhìn thấy Hứa Văn Long vào ngày hôm qua thì rõ ràng đã cảm nhận được khí tức của hắn ta không hề ổn định, khoảng cách để đột phá lên được Nhân Vương cấp hai ít nhất vẫn còn khoảng mấy chục năm nữa, thế nhưng không ngờ mới có một ngày mà đã khiến hắn phải nhìn bằng con mắt khác!
Lúc này, bên ngoài trang viên nhà họ Khổng đã bao vây chật kín cao thủ các phái trong võ tông, gộp lại thì phải lên tới hàng nghìn người.
Mà Khổng Hựu Bang lại hết sức đắc ý nhìn Hứa Văn Long vẫn đang tiếp tục đột phá.
Lúc này, Hứa Văn Long đang ngồi xếp bằng ngay chính giữa trang viên, ngũ tâm hướng trời, nhắm chặt hai mắt.
Mà đối diện với hàng nghìn người đứng xem xung quanh, Hứa Văn Long cũng chẳng có chút sợ hãi nào, bởi vì hôm nay chính là ngày hắn được nở mày nở mặt!
Hắn phải chứng minh cho người trong thiên hạ biết được rằng Tiêu Chính Văn có mắt như mù, không biết đâu là vàng nạm ngọc!
Lúc này, khí thế của Hứa Văn Long bao trùm cả khoảng không, thậm chí ngay cả tầng mây trên bầu trời cũng hình thành nên một vòng xoáy rất lớn!
Khí thế của đất trời không ngừng luân chuyển bộc phát giữa hư không, dường như còn đang dâng cao thêm nữa!
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Xem ra vẫn là thế tử Khổng có con mắt tinh tường, vậy mà lại thu nhận được một nhân tài xuất chúng, sau này e rằng nhà họ Khổng sẽ lại tiến lên cao thêm một bậc nữa rồi!”
Một ông lão tóc trắng nói với vẻ cực kỳ ngưỡng mộ.
“Bây giờ nói những điều này vẫn còn quá sớm đấy!”, Khổng Hựu Bang liếc mắt nhìn Hứa Văn Long, nói với vẻ mặt cực kỳ đắc ý.
Chương 1830: Đột phá
Nghe Khổng Hựu Bang nói thế, mọi người đều sửng sốt.
Ngay cả Khổng Phi Nhi đang nhìn chăm chú Hứa Văn Long đột phá bên cạnh cũng không khỏi nhíu mày, lẽ nào Hứa Văn Long vẫn có thể đột phá lần nữa?
Ngay khi mọi người vẫn chưa kịp hỏi điều thắc mắc của mình thì đã thấy một luồng cầu vồng vòm từ trên trời chiếu thẳng xuống bao phủ lấy Hứa Văn Long vào trong màn sáng.
“Hả?”
Thấy tình hình như thế, Ngụy Nguyên Cát thốt lên một tiếng ngờ vực.
Gã là thế tử của nhà họ Ngụy, dĩ nhiên biết rõ cầu vồng vòm này có nghĩa là gì.
“Cậu Khổng, lẽ nào Hứa Văn Long vẫn muốn đột phá liên tục?”, ngay cả Ngụy Nguyên Cát cũng hơi sợ hãi.
Dù đã uống Long Huyết Đan của họ thì cũng chưa chắc có thể đột phá cảnh giới trong một ngày.
Dù Hứa Văn Long có tố chất hơn người, cộng thêm tài nguyên vô hạn của nhà họ Khổng cũng không thể làm một người liên tục đột phá cảnh giới trong thời gian ngắn chứ?
Nhưng ngay khi Ngụy Nguyên Cát vừa dứt lời, một tiếng sấm vang trời.
“Ầm!”
Tiếng sấm này vừa vang lên, cảnh giới của Hứa Văn Long lại cao hơn, hắn thế mà lại đột phá thêm lần nữa trước ánh mắt chăm chú của hàng ngàn người.
“Nhân Vương cấp ba”.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, chỉ thoáng chốc, khí tức của Hứa Văn Long lại lần nữa cao hơn một bậc, Nhân Vương cấp bốn.
Lúc này ngay cả đất trời này cũng không chịu nổi khí tức liên tục đột phá của Hứa Văn Long, thậm chí các dãy núi xung quanh đều phát ra từng tiếng ầm ầm.
Lúc này gần như tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn Hứa Văn Long liên tục đột phá, cả hiện trường đều yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
“Thảo nào hôm qua anh ta lại dám nói mấy lời hống hếch như thế với Tiêu Chính Văn, xem ra anh ta mới là thiên tài xuất chúng thật”, Ngụy Nguyên Cát hơi đố kị nhìn Khổng Hựu Bang.
Dù sao ông ta cũng là thế tử, dĩ nhiên biết rõ có vài người có thể áp chế cảnh giới, vẫn không đột phá, đợi đến lúc quan trọng mới liên tục đột phá một lần.
Mà Hứa Văn Long lại là người như vậy.
Thảo nào hôm nay khi nhìn thấy Hứa Văn Long, ông ta cứ cảm thấy cảnh giới của người này hơi không ổn định, hóa ra là cố ý áp chế cảnh giới của mình.
“Tộc trưởng, Hứa Văn Long này thế mà lại liên tục đột phá cảnh giới chỉ cách có một ngày? Hình như nhà họ Khổng chúng ta không có đan dược nào có thể làm tăng cảnh giới nhanh chóng”, Khổng Phi Nhi cực kỳ khó hiểu nhìn tộc trưởng nhà họ Khổng nói.
Tộc trưởng nhà họ Khổng vuốt râu, nghiêng đầu cười nói: “Dĩ nhiên không phải đan dược nhà họ Khổng có tác dụng, mà là cậu ta trước giờ vẫn áp chế cảnh giới của mình mà thôi”.
“Hôm qua từ lúc cậu ta về, tôi vẫn luôn quan sát cậu ta, sở dĩ cậu cảm thấy cảnh giới của cậu ta không ổn định không phải là thực lực không đủ, mà là đang áp chế cảnh giới”.
“Có thể áp chế một cấp đã là cực hạn của người bình thường rồi, mà cậu ta lại áp chế đến tận ba cấp cảnh giới, thế nên Hứa Văn Long mới là nhân tài xuất chúng hiếm gặp”.
“Không nhận cậu ta chứng tỏ Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ, tầm nhìn hạn hẹp”.
Nghe tộc trưởng nhà họ Khổng nói thế, Ngụy Nguyên Cát cũng thầm nghiến răng.
Thảo nào mấy ngàn năm nay, nhà họ Khổng đều có thể chèn ép các gia tộc khác, thậm chí trở thành người đứng đầu trong các gia tộc.
Chỉ riêng về tầm nhìn thôi, Ngụy Nguyên Cát đã thấy mình không bằng.
Khổng Phi Nhi sửng sốt một lúc lâu mới khẽ gật đầu, nhưng với sự hiểu biết của anh ta về Tiêu Chính Văn thì tuyệt đối không thể nào là thế.
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, Hứa Văn Long quả thật là một nhân tài hiếm thấy, điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn đã đoán sai rồi.
Liên tục đột phá ba cấp cảnh giới, đủ để ghi vào sách sử, nếu người như vậy là vô dụng nữa thì e là cả võ tông này, thậm chí cả các cao thủ ngoài lãnh thổ đều chẳng bằng rác rưởi nữa kìa.
“Nếu nhân tài như vậy mà ở thời Tiên Tần thì sẽ trở thành kỳ phùng địch thủ của Bạch Khởi mất”, Ngụy Nguyên Cát không cam lòng nói.
Nếu biết Hứa Văn Long có tố chất hơn người này từ sớm, sao gã có thể chọn Tiết Hà cơ chứ?
Lúc này tất cả mọi người cũng kinh ngạc đến ngây người bởi thực lực này của Hứa Văn Long, chỉ trong vòng một ngày đã liên tục đột phá từ Nhân Vương cấp một đến Nhân Vương cấp bốn, gần như vượt qua cực hạn của con người.
“Các vị, những người nhà họ Khổng đã chọn thế nào?”, Khổng Hựu Bang nhìn mọi người nói.
Chỉ nửa giờ sau, hầu như toàn bộ võ tông đều biết được tin tức Tiêu Chính Văn đã đồng ý cùng thống trị với võ tông, nhất thời, mọi người trong khắp võ tông đều đang bàn tán xôn xao về vấn đề này.
“Chẳng lẽ Tiêu Chính Văn định thỏa hiệp với võ tông chúng ta sao?”
“Nghe nói là người của nhà họ Bạch ở vùng ngoài lãnh thổ đã đích thân đến tìm Tiêu Chính Văn, cho dù Tiêu Chính Văn không muốn thỏa hiệp cũng phải cân nhắc sức nặng của nhà họ Bạch chứ!”
“Tiền bối Bạch không chỉ là người đại diện cho nhà họ Bạch, mà còn đại diện cho Đế Vương Các, vả lại, các ông cũng không nghĩ lại mà xem, Bạch Khởi là thuộc hạ của ai!”
“Nhà họ Doanh? Chẳng lẽ nhà họ Doanh cũng tham gia vào chuyện này ư?”
Khác với những tiếng reo hò của võ tông, những người bình thường trong thế tục lại lắc đầu thở dài.
Tất cả bọn họ đều trải qua sự ngang ngược thô lỗ của võ tông, vào lúc này, có Tiêu Chính Văn bảo vệ bọn họ, người của võ tông vốn không dám gây sự.
Nhưng bây giờ ngay cả Tiêu Chính Văn cũng đã nhượng bộ, sau này sẽ còn ai quan tâm tới sự sống chết của những người bình thường như họ?
“Haiz, ngay cả vua Bắc Lương cũng không quan tâm những dân thường như chúng ta nữa rồi, e rằng sau này…”
“Nói cách khác, sau này chúng ta phải ngửa mặt trông vào sắc mặt của võ tông rồi?”
Vào lúc này, nhiều gia đình giàu có trong thế tục đã bắt đầu lên kế hoạch cho con đường thoát thân của họ.
Suy cho cùng, sau khi mất đi sự che chở của Tiêu Chính Văn, họ chỉ có thể tự mình đối mặt với võ tông, nếu không sớm lập kế hoạch, tìm người chống lưng vững chắc thì sau này họ chỉ có thể bị ức hiếp mà thôi.
“Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn vẫn nhượng bộ, xem ra, thể diện của Đế Vương Các vẫn lớn hơn thế gia của chúng ta nhiều!”
Một ông lão của nhà họ Khổng ngửa mặt cười phá lên.
Mặc dù giữa nhà họ Khổng và Đế Vương Các luôn tồn tại mối hận thù, nhưng chỉ cần Tiêu Chính Văn đồng ý cùng cai quản với võ tông, nhà họ Khổng bọn họ cũng có thể được hưởng lợi từ nó!
Trong thế tục, nhà họ Khổng vẫn luôn nắm quyền điều hành tỉnh phía Nam, đã trở thành một tài phiệt địa phương, bây giờ lại càng không coi giới chính trị ra gì.
Nói cách khác, trong tương lai, toàn bộ tỉnh phía Nam đều phải tuân theo mệnh lệnh của nhà họ Khổng, tất cả những tài nguyên ở tỉnh phía Nam đều bị nhà họ Khổng chiếm làm của riêng.
“Tộc trưởng, trước đó Tiêu Chính Văn vẫn luôn chống đối với võ tông, nhưng lần này đột nhiên lại muốn thỏa hiệp với Đế Vương Các, bên trong có khi nào… ”
Một cô gái nhà họ Khổng nhìn về phía tộc trưởng của nhà họ Khổng trong thế tục, nói với vẻ mặt hoài nghi.
Cô gái này cũng là một trong những người bảng hiệu của nhà họ Khổng trong thế tục, ngôi sao nổi tiếng nhất hiện nay, Khổng Phi Nhĩ!
“Hừ, cho dù Tiêu Chính Văn có bày mưu tính kế đến đâu, đến cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực của mình, Tiêu Chính Văn cũng không phải là kẻ ngốc, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ trở về thế tục, đây đã là một tình thế không thể ngăn cản rồi!”
“Nếu cậu ta một mực cương quyết đến cùng, cậu ta hẳn cũng biết rõ hậu quả của nó! Đế Vương Các phái ông Bạch ra thương lượng với cậu ta, đã rất nể mặt cậu ta rồi, nếu cậu ta còn không biết điều nữa, thì Đế Vương Các sẽ dùng biện pháp mạnh để giải quyết cậu ta!”
“Đây được gọi là thế mạnh hơn người đấy!”
Tộc trưởng cười giễu cợt, nói với vẻ mặt đắc ý.
“Ý của tộc trưởng là Tiêu Chính Văn sợ Đế Vương Các ư?”, Khổng Phi Nhĩ khẽ nhíu mày nghi hoặc hỏi.
Với tính cách của Tiêu Chính Văn, làm sao có thể phục tùng võ tông?
Cho dù thế lực của Đế Vương Các rất mạnh, nhưng nhà họ Tư Mã cũng không dễ chọc vào, nhưng không phải Tiêu Chính Văn cũng đã ép chết Tư Mã Minh Húc sao?
Trước giờ Khổng Phi Nhĩ vẫn luôn phụ trách các công việc ngoại giao của nhà họ Khổng trong thế tục, hơn nữa dựa vào thân phận là một ngôi sao lớn, cô ta cũng tạo ra rất nhiều mối quan hệ cho nhà họ Khổng.
Nói đến cách đối nhân xử thế, Khổng Phi Nhĩ chắc chắn là người cay nghiệt.
Vì vậy, việc nắm bắt lòng người lại càng điêu luyện.
“Tiêu Chính Văn đã ép chết Tư Mã Minh Húc, lại đắc tội với gia tộc cổ xưa nhà họ Ấ, còn có ân oán với nhiều thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu còn đắc tội với Đế Vương Các, thế giới rộng lớn như vậy, e rằng cũng không có đất dung thân cho cậu ta!”
“Tộc trưởng, tôi vẫn chưa tin lắm, Tiêu Chính Văn bây giờ đang trên đà vẻ vang, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đều đang bận rộn trong các cuộc chiến ở ngoài vũ trụ, hoàn toàn không có nhân lực để đối phó với anh ta!”
“Chỉ cần Tiêu Chính Văn không ra vùng ngoài lãnh thổ gây sự, các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ tuyệt đối cũng sẽ không gây chiến với anh ta vào lúc này, sao có thể nói rằng Tiêu Chính Văn bị tình thế ép buộc chứ?”
Khổng Phi Nhĩ tuy còn trẻ, nhưng đã có tầm hiểu biết sâu rộng, lại còn am hiểu về thói đời, hành động lần này của Tiêu Chính Văn có phần bất hợp lý dù xét ở khía cạnh nào.
Thật ra, ngay từ năm năm trước, Khổng Phi Nhĩ đã lén điều tra Tiêu Chính Văn, gần như mọi hành động của Tiêu Chính Văn đều nằm trong sự giám sát của cô ta!
Chương 1827: Thực tế
Dựa theo những gì cô ta biết về Tiêu Chính Văn trong những năm qua, Tiêu Chính Văn chắc chắn không phải là loại người mà tộc trưởng của nhà họ Khổng đã nói!
Theo quan điểm của cô ta, Tiêu Chính Văn là một thanh kiếm sắc bén, thà gãy chứ chẳng cong!
“Phi Nhĩ, phân tích của cháu không phải không có lý, nhưng, đó chỉ xuất phát từ sự hiểu biết của cháu về cậu ta, mới đưa ra sự phán đoán như vậy!”
“Cháu nghĩ kỹ lại xem, điểm yếu lớn nhất của Tiêu Chính Văn là gì?”
Tộc trưởng của nhà họ Khổng vuốt râu, đắc ý nói.
“Điểm yếu?”
Khổng Phi Nhĩ thật sự bối rối khi nghe câu hỏi này của tộc trưởng.
Với sự hiểu biết của cô ta về Tiêu Chính Văn, người này gần như hoàn mỹ, hoàn toàn không có một điểm yếu nào.
“Không sai, ngay cả ông cũng không thể không thừa nhận, Tiêu Chính Văn tài giỏi hơn người, tuổi còn trẻ đã đột phá được cảnh giới Nhân Vương cấp năm, trong thế hệ trẻ chắc chắn là một ngôi sao mới cực kỳ chói mắt!”
“Tuy nhiên, phía sau cậu ta không có ai, hoàn toàn không có một thế lực lớn nào chống đỡ, đây chính là điểm yếu!”
“Thiên Cung Bắc Cực phái Thiên Minh Tử tới chính là ám hiệu, tuy rằng Thiên Minh Tử chết trong tay Tiêu Chính Văn, nhưng Thiên Cung Bắc Cực là cái thá gì?”
“Chẳng qua là một con chó của nhà họ Khổng mà thôi!”
“Nhưng người đến lần này là đại diện cho Đế Vương Các, cũng có nghĩa là, nếu Tiêu Chính Văn không cúi đầu, thì toàn bộ hoàng tộc ở vùng ngoài lãnh thổ sẽ là kẻ thù của Tiêu Chính Văn!”
“Đến lúc đó, thứ mà cậu ta phải đối mặt không chỉ là Thiên Cung Bắc Cực nữa! Vả lại, với thân phận cao như vậy của ông Bạch, còn phải cúi mình chủ động thương lượng với cậu ta, điều này đã đủ nể mặt cậu ta rồi!”
“Mặc dù năng lực lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn cực kỳ cao, sức chiến đấu không gì sánh kịp, nhưng cậu ta vẫn chỉ là một hậu bối có cảnh giới Nhân Vương thôi. Sao có thể để cậu ta có được ngày hôm nay?”
“Cho dù tất cả các cao thủ của năm đại danh sơn đều trở về hết, cũng có thể đánh Tiêu Chính Văn thành đống nát vụn! Nếu đã không có cơ hội thắng, thôi thì sớm cúi đầu, như vậy sẽ bớt nguy hiểm hơn!”
Tộc trưởng của nhà họ Khổng càng nói càng đắc ý, như thể đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện từ lâu.
Nhưng Khổng Phi Nhĩ lại không cho là đúng, nói: “Cho dù tất cả các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ trở về, họ cũng sẽ không nhẫn tâm giết một tên tiểu bối chứ?"
“Các cường giả của các thế lực lớn cũng không thể hạ thấp mình mà ra tay với Tiêu Chính Văn!” Khổng Phi Nhĩ nói với vẻ vô cùng tự tin.
Có vô số cao thủ thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ, nhưng Tiêu Chính Văn chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm, chẳng lẽ cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng sẽ đích thân ra mặt quyết đấu với Tiêu Chính Văn ư?
Thế thì không phải đang làm nhục Tiêu Chính Văn nữa, mà là tự làm nhục chính mình.
Cảnh giới Nhân Hoàng chủ động hẹn đấu với một tiểu bối cảnh giới Nhân Vương, nếu chuyện này mà đồn ra ngoài, còn không đủ mất mặt cường giả cảnh giới Nhân Hoàng sao?
“Cháu vẫn không hiểu ư, cho dù ở phương diện nào thì vùng ngoài lãnh thổ cũng không kém hơn thế tục, thì tại sao họ còn phải trở lại thế tục chứ?”
Ông tộc trưởng khẽ lắc đầu, mỉm cười nói.
“Tại sao?”
Khổng Phi Nhĩ vẫn luôn thấy khó hiểu, cô ta đã đích thân đi đến vùng ngoài lãnh thổ, ở đó có thể nói là non xanh nước biếc, hoàn toàn không bị ô nhiễm bởi công nghiệp, môi trường tốt hơn gấp mấy lần so với thế tục!
“Di tích Long tộc!”
Ông tộc trưởng nhàn nhạt nói ra bốn chữ!
“Vì bí mật trong di tích Long tộc, họ thậm chí có thể quên tổ tiên của mình, chứ đừng nói đến đích thân ra tay chống lại một con kiến?”
“Cho dù Tiêu Chính Văn đã vượt xa Bạch Khởi, thì đó cũng là Bạch Khởi hồi trẻ thôi, so với Bạch Khởi thời kỳ đỉnh cao, thì cậu ta được xem là gì chứ?”
“Hơn nữa, Bạch Khởi khi đó được sự bảo vệ của Nhà họ Doanh, nếu không cháu nghĩ Bạch Khởi có thể đạt tới mức đó sao?”
Sự nổi tiếng của Bạch Khởi năm đó mặc dù cũng chói lọi như ngôi sao Bạch, nhưng vào thời điểm đó, nếu không có Nhà họ Doanh ra sức che chở, thì e rằng Bạch Khởi sẽ không thể đột phá cảnh giới Nhân Hoàng, càng không thể đạt tới cảnh giới đỉnh cao!
“Nhưng trên thế giới này, sẽ không còn nhà họ Doanh thứ hai nữa, cũng không thể xuất hiện một Bạch Khởi thứ hai, mà sau lưng Tiêu Chính Văn chỉ có một Thiên Tử tay trói gà không chặt thôi!”
“Ngay cả Thiên Tử cũng cần sự che chở của cậu ta, thì sao có thể bảo vệ được cậu ta chứ? Cho nên, bây giờ trông cậu ta vẻ vang thế thôi, nhưng trên thực tế lại lâm vào tình thế nguy hiểm đấy!”, tộc trưởng cười nhạo nói.
Chương 1828: Liên quan gì?
Bạch Khởi ban đầu thậm chí còn trực tiếp can dự vào cục diện của Chiến Quốc Thất Hùng, hơn nữa năm đó Thiên Đạo Minh Ước đã đạt được nhận thức chung với tất cả những ông lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, cuối cùng phải do một mình nước Sở quét sạch liên minh sáu nước còn lại!
Thế nhưng Bạch Khởi lại dựa vào sức mình, phá hỏng kế hoạch của Thiên Đạo Minh Ước, cuối cùng nước Sở bị tiêu diệt, nước Tần thống nhất Hoa Quốc!
Dù cho lãnh đạo cấp cao của Thiên Đạo Minh Ước đều nổi điên, thế nhưng cũng chẳng làm gì được Bạch Khởi, chỉ có thể để cho con cháu họ Hạng của nước Sở tự tay tiêu diệt nước Tần vào mấy chục năm sau!
Tuy nhiên chẳng một ai ngờ được điều bất ngờ lại xảy ra, dưới sự giúp đỡ của Hàn Cái, Lưu Bang lại tiêu diệt nước Sở thêm lần nữa!
Phải biết người của quãng thời gian lịch sử ban đầu này chẳng còn bao nhiêu.
Mà nhà họ Khổng vừa khéo lại là một trong số đó, năm đấy chính vì Khổng Khưu nhận được nguồn tin đáng tin cậy từ trong nội bộ của Thiên Đạo Minh Ước, lúc này mới không ngại xa xôi, dẫn theo đồ đồ tử đồ tôn của mình chạy tới nước Sở, một lòng muốn ôm lấy bắp đùi lớn của vua Sở.
Thế nhưng lại không thể ngờ được rằng bản thân vua Sở cũng là một trong số những người biết rõ nội tình, vậy nên mới chất vấn Khổng Khưu vì sao lại khoác lác ngay trước mặt các quan văn võ trong triều!
Khổng Khưu nghe thấy câu hỏi của vua Sở thì lập tức hiểu ra tất cả, biết được mưu đồ của mình đã bị vua Sở nhìn thấu từ lâu, lúc này mới nói bản thân lo ngay ngáy cả ngày như chó nhà có tang ngay trước mặt mọi người.
Vua Sở thấy Khổng Khưu vì muốn giữ lấy tính mạng mà mặt dày vô liêm sỉ như vậy thì căn bản cũng khinh thường không muốn giết ông ta nữa, sau đó liền ra lệnh đánh đuổi đám côn đồ náo loạn của ông ta ra khỏi đô thành nước Sở.
Chuyện này nháy mắt đã vật đổi sao dời rồi, thế nhưng Thiên Đạo Minh Ước tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm giống như Bạch Khởi lần thứ hai!
Bây giờ thiên phú và khí thế mà Tiêu Chính Văn bộc lộ ra hết sức tương đồng với Bạch Khởi năm đó, chỉ dựa vào điểm này thôi đã đủ để Thiên Đạo Minh Ước âm thầm cử các thế lực lớn trừ khử anh sớm nhất có thể.
“Chuyện này đã trở thành điều không thể tránh được, lát nữa cậu đại diện cho nhà họ Khổng chúng tôi nói rõ với ông Bạch, nhà họ Khổng chúng tôi mấy đời sinh sống ở tỉnh Nam, sau này nhà họ Khổng chúng tôi sẽ dùng tỉnh Nam làm căn cứ địa!”
Mà lúc này, Tiết Hà được nhà họ Nguỵ chọn trúng đang đứng trong trang viên nhà họ Nguỵ, ánh mắt nghiêm trọng nhìn về phía Long Kinh, cả gương mặt là một vẻ không cam tâm.
“Sao thế, không cam tâm à? Vậy thì hãy dùng hành động thực tế của cô chứng minh cho tất cả mọi người thấy là Tiêu Chính Văn hắn sai lầm rồi!”, Nguỵ Nguyên Cát liếc mắt nhìn Tiết Hà, cười lạnh lùng nói.
Mặc dù về mặt cảnh giới, Tiết Hà vượt xa so với Nguỵ Nguyên Cát, thế nhưng so về thực lực thì Nguỵ Nguyên Cát lại bỏ xa cô ta mười mấy con phố.
Gã phải đại diện nhà họ Nguỵ thu nhận Tiết Hà chính là vì muốn lợi dụng người này công kích Tiêu Chính Văn, trả lại cái tát mà Tiêu Chính Văn giáng xuống mặt hắn trước mắt mọi người khi trước!
“Thế nhưng…Tiêu Chính Văn của hiện giờ đã vượt qua Bạch Khởi, tôi…”
“Nực cười! Tiêu Chính Văn vượt qua Bạch Khởi từ lúc nào? Thứ mà hắn vượt qua chỉ là Bạch Khởi của thời thanh niên!”
“Bây giờ là lúc nào, niên đại mà Bạch Khởi sống lại là khi nào cơ chứ? Lúc đó, các loại công pháp, trận pháp đều chưa được hoàn thiện, rất nhiều lúc đều phải tự mình nghiên cứu, mà Tiêu Chính Văn lại có thể từ nhặt nhạnh tìm tòi mà có được như hiện nay”.
“Cũng có thể nói, nếu như Bạch Khởi sống ở thời đại ngày nay, dưới điều kiện tuổi tác tương đồng thì chưa chắc đã thua Tiêu Chính Văn!”
Nguỵ Nguyên Cát nói với vẻ khinh thường.
“Ý của anh là…”
“Tôi chưa nói gì hết cả, chỉ muốn cho cô hiểu rõ một chuyện, Bạch Khởi chỉ là một điều bất ngờ, thế nhưng sau lưng điều bất ngờ Bạch Khởi này có gia tộc nhà họ Doanh Thị lớn mạnh, có một nước Tần hùng mạnh!”
“Thế nhưng sau lưng Tiêu Chính Văn thì lại chẳng có một ai, vậy nên cô cho rằng hắn có thể trở thành Bạch Khởi thứ hai sao? Thiên Đạo Minh Ước sẽ cho phép hắn trở thành Bạch Khởi thứ hai hay sao?”
Nguỵ Nguyên Cát ngắt lời Tiết Hà, trầm giọng nói.
Dù cho tính lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn thật sự vượt qua Bạch Khởi thì cũng có làm sao?
Cái cây cao lớn nhất trong rừng thường sẽ bị gió quật ngã trước tiên!
Sau này vĩnh viễn sẽ không xuất hiện Bạch Khởi thứ hai nữa!
“Hơn nữa, tôi không tin với tài nguyên của nhà họ Nguỵ chúng tôi, cộng thêm thiên tư của coi mà vẫn cứ kém cỏi hơn người ta! Qua vài ngày nữa, tôi sẽ dẫn cô vào trong Thiên Thư Viện của nhà họ Nguỵ chúng tôi!”
“Nơi đó còn có một bình long huyết đan, tới lúc đó, chỉ cần cô uống long huyết đan thì cảnh giới sẽ có thể nhảy vọt vút trời, thế nhưng có thể vượt qua Tiêu Chính Văn hay không thì phải trông chờ vào nỗ lực của cô rồi!”
Long huyết đan là một loại đan dược chỉ nhà họ Nguỵ mới có, sau khi uống sẽ có thể kích phát tất cả tiềm năng trong cơ thể tới trình độ cao nhất chỉ trong khoảng thời gian ngắn!
Thế nhưng hậu quả của việc làm như vậy cũng cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí có một số người sau khi uống long huyết đan và đột phá mấy tầng cảnh giới với tốc độ cực nhanh thì cả đời đều chẳng thể đột phá lên thêm được nữa.
Vậy nên, bản thân Nguỵ Nguyên Cát biết hết mọi thứ đương nhiên sẽ không uống thứ này, có điều Tiết Hà thì khác, dẫu sao cô ta cũng chỉ là một quân cờ trong tay Nguỵ Nguyên Cát, còn về tiền đồ của cô ta thì cũng có liên quan gì tới Nguỵ Nguyên Cát đâu cơ chứ?
Chương 1829: Đắc ý
Lúc này, các phái trong võ tông cũng đang chia cắt địa bàn từ lâu, các thành phố vừa và lớn của Hoa Quốc đều bị các môn phái lớn trong võ tông xâu xé hết cả.
Duy chỉ có Chu Chấn Long là khẽ nhíu mày, từ đầu chí cuối ông ta vẫn chẳng thể hiểu được hành động này của Tiêu Chính Văn có dụng ý gì!
Lý Chính Đạo nhấp một ngụm trà, bình thản nói: “Theo như tôi thấy, rất có khả năng Tiêu Chính Văn đang tính toán đuổi hết dòng dõi huyết tộc ra khỏi thế tục, nếu như nhà họ Chu mấy người vẫn có người ở trong huyết tộc thì nhất định phải mau chóng vạch rõ ranh giới với họ!”
Mặc dù trước đây huyết tộc đã đạt được thoả thuận với giới chính trị Hoa Quốc, thế nhưng trong khoảng thời gian gần đây, huyết tộc không ngừng giở trò trong thế tục, thậm chí có không ít người dân bình thường đã bị huyết tộc giết chết!
Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn huyết tộc ngang nhiên làm bừa như vậy, ít nhất thì hai hầu tước còn ở trong thế tục của huyết tộc bây giờ cũng nhất định phải chết, thêm cả mấy bá tước đi theo Lục Tiểu Thiến kia cũng khó bề sống sót.
Đây không phải là ân oán cá nhân giữa Tiêu Chính Văn và huyết tộc mà là món nợ máu mà huyết tộc đã nợ người dân Hoa Quốc!
Từ sau khi Lục Tiểu Thiến chết, mấy bá tước của huyết tộc càng thêm ngông cuồng, lần lượt chém giết hết mười mấy thôn xóm!
Mặc dù những thôn xóm đó đều tương đối xa xôi, thế nhưng trước nay vẫn luôn ở dưới sự giám sát của điện Thần Long, vậy nên Tiêu Chính Văn cũng nhận được tin báo ngay lập tức.
Chỉ là Tiêu Chính Văn vẫn chưa thể tay không tới xử lý bọn chúng mà thôi, bây giờ Tư Mã Minh Húc đã chết, cuộc tranh đấu giữa các thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ cũng đã tới giai đoạn căng thẳng!
Lúc này, Tiêu Chính Văn vừa hay có thể tới tay không để đối phó với tàn dư của huyết tộc!
Vào ngày hôm sau, bên phía nhà họ Khổng đột nhiên bộc phát một luồng khí tức ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai, thậm chí còn có không ít người trong võ tông đích thân tới xem rốt cuộc đã có chuyện gì.
Lúc này, ngay cả tộc trưởng của nhà họ Khổng và Khổng Hựu Bang cũng lần lượt tới nơi.
Bởi vì người vừa mới đột phá lên cảnh giới Nhân Vương cấp hai ban nãy chính là Hứa Văn Long!
Tin tức này vừa được tung ra, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mới chỉ có một ngày mà Hứa Văn Long đã từ Nhân Vương cấp một đột phá thẳng lên thành Nhân Vương cấp hai?
Mặc dù khi trước Hứa Văn Long cũng đã đạt tới trạng thái đỉnh cao của Nhân Vương cấp một, thế nhưng mỗi lần đột phá của cảnh giới Nhân Vương đều cần tới mất chục tới cả trăm năm lắng đọng và tích luỹ.
Vào mấy chục năm trước, rất nhiều người đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp một, thế nhưng vẫn chẳng thể nào đột phá lên tiếp, loại cảm giác ràng buộc này thật sự khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng!
Thế nhưng Hứa Văn Long lại phá vỡ được quy luật vốn dĩ này!
Lúc này, thậm chí có không ít người bắt đầu hoài nghi con mắt của Tiêu Chính Văn, hoặc là Tiêu Chính Văn thật sự đã nhìn lầm, Hứa Văn Long quả thực là một mầm giống tốt chưa được khai phá!
Mà nhà họ Khổng vì muốn ra oai cho gia tộc mà còn đặc biệt mời giới truyền thông tới, công khai hoàn toàn chuyện này ra công chúng!
Khí tức của Nhân Vương cấp hai không ngừng chuyển động giữa trời đất một phương.
Rất rõ ràng, sự đột phá của hắn vẫn còn chưa kết thúc, lúc này, ngay cả Nguỵ Nguyên Cát cũng không khỏi nhíu mày, lẽ nào bản thân cũng đã nhìn lầm, ban đầu không chọn Hứa Văn Long có phải là một sai lầm hay không?
Thế nhưng khi hắn nhìn thấy Hứa Văn Long vào ngày hôm qua thì rõ ràng đã cảm nhận được khí tức của hắn ta không hề ổn định, khoảng cách để đột phá lên được Nhân Vương cấp hai ít nhất vẫn còn khoảng mấy chục năm nữa, thế nhưng không ngờ mới có một ngày mà đã khiến hắn phải nhìn bằng con mắt khác!
Lúc này, bên ngoài trang viên nhà họ Khổng đã bao vây chật kín cao thủ các phái trong võ tông, gộp lại thì phải lên tới hàng nghìn người.
Mà Khổng Hựu Bang lại hết sức đắc ý nhìn Hứa Văn Long vẫn đang tiếp tục đột phá.
Lúc này, Hứa Văn Long đang ngồi xếp bằng ngay chính giữa trang viên, ngũ tâm hướng trời, nhắm chặt hai mắt.
Mà đối diện với hàng nghìn người đứng xem xung quanh, Hứa Văn Long cũng chẳng có chút sợ hãi nào, bởi vì hôm nay chính là ngày hắn được nở mày nở mặt!
Hắn phải chứng minh cho người trong thiên hạ biết được rằng Tiêu Chính Văn có mắt như mù, không biết đâu là vàng nạm ngọc!
Lúc này, khí thế của Hứa Văn Long bao trùm cả khoảng không, thậm chí ngay cả tầng mây trên bầu trời cũng hình thành nên một vòng xoáy rất lớn!
Khí thế của đất trời không ngừng luân chuyển bộc phát giữa hư không, dường như còn đang dâng cao thêm nữa!
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Xem ra vẫn là thế tử Khổng có con mắt tinh tường, vậy mà lại thu nhận được một nhân tài xuất chúng, sau này e rằng nhà họ Khổng sẽ lại tiến lên cao thêm một bậc nữa rồi!”
Một ông lão tóc trắng nói với vẻ cực kỳ ngưỡng mộ.
“Bây giờ nói những điều này vẫn còn quá sớm đấy!”, Khổng Hựu Bang liếc mắt nhìn Hứa Văn Long, nói với vẻ mặt cực kỳ đắc ý.
Chương 1830: Đột phá
Nghe Khổng Hựu Bang nói thế, mọi người đều sửng sốt.
Ngay cả Khổng Phi Nhi đang nhìn chăm chú Hứa Văn Long đột phá bên cạnh cũng không khỏi nhíu mày, lẽ nào Hứa Văn Long vẫn có thể đột phá lần nữa?
Ngay khi mọi người vẫn chưa kịp hỏi điều thắc mắc của mình thì đã thấy một luồng cầu vồng vòm từ trên trời chiếu thẳng xuống bao phủ lấy Hứa Văn Long vào trong màn sáng.
“Hả?”
Thấy tình hình như thế, Ngụy Nguyên Cát thốt lên một tiếng ngờ vực.
Gã là thế tử của nhà họ Ngụy, dĩ nhiên biết rõ cầu vồng vòm này có nghĩa là gì.
“Cậu Khổng, lẽ nào Hứa Văn Long vẫn muốn đột phá liên tục?”, ngay cả Ngụy Nguyên Cát cũng hơi sợ hãi.
Dù đã uống Long Huyết Đan của họ thì cũng chưa chắc có thể đột phá cảnh giới trong một ngày.
Dù Hứa Văn Long có tố chất hơn người, cộng thêm tài nguyên vô hạn của nhà họ Khổng cũng không thể làm một người liên tục đột phá cảnh giới trong thời gian ngắn chứ?
Nhưng ngay khi Ngụy Nguyên Cát vừa dứt lời, một tiếng sấm vang trời.
“Ầm!”
Tiếng sấm này vừa vang lên, cảnh giới của Hứa Văn Long lại cao hơn, hắn thế mà lại đột phá thêm lần nữa trước ánh mắt chăm chú của hàng ngàn người.
“Nhân Vương cấp ba”.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, chỉ thoáng chốc, khí tức của Hứa Văn Long lại lần nữa cao hơn một bậc, Nhân Vương cấp bốn.
Lúc này ngay cả đất trời này cũng không chịu nổi khí tức liên tục đột phá của Hứa Văn Long, thậm chí các dãy núi xung quanh đều phát ra từng tiếng ầm ầm.
Lúc này gần như tất cả mọi người đều ngây ngốc nhìn Hứa Văn Long liên tục đột phá, cả hiện trường đều yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
“Thảo nào hôm qua anh ta lại dám nói mấy lời hống hếch như thế với Tiêu Chính Văn, xem ra anh ta mới là thiên tài xuất chúng thật”, Ngụy Nguyên Cát hơi đố kị nhìn Khổng Hựu Bang.
Dù sao ông ta cũng là thế tử, dĩ nhiên biết rõ có vài người có thể áp chế cảnh giới, vẫn không đột phá, đợi đến lúc quan trọng mới liên tục đột phá một lần.
Mà Hứa Văn Long lại là người như vậy.
Thảo nào hôm nay khi nhìn thấy Hứa Văn Long, ông ta cứ cảm thấy cảnh giới của người này hơi không ổn định, hóa ra là cố ý áp chế cảnh giới của mình.
“Tộc trưởng, Hứa Văn Long này thế mà lại liên tục đột phá cảnh giới chỉ cách có một ngày? Hình như nhà họ Khổng chúng ta không có đan dược nào có thể làm tăng cảnh giới nhanh chóng”, Khổng Phi Nhi cực kỳ khó hiểu nhìn tộc trưởng nhà họ Khổng nói.
Tộc trưởng nhà họ Khổng vuốt râu, nghiêng đầu cười nói: “Dĩ nhiên không phải đan dược nhà họ Khổng có tác dụng, mà là cậu ta trước giờ vẫn áp chế cảnh giới của mình mà thôi”.
“Hôm qua từ lúc cậu ta về, tôi vẫn luôn quan sát cậu ta, sở dĩ cậu cảm thấy cảnh giới của cậu ta không ổn định không phải là thực lực không đủ, mà là đang áp chế cảnh giới”.
“Có thể áp chế một cấp đã là cực hạn của người bình thường rồi, mà cậu ta lại áp chế đến tận ba cấp cảnh giới, thế nên Hứa Văn Long mới là nhân tài xuất chúng hiếm gặp”.
“Không nhận cậu ta chứng tỏ Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ, tầm nhìn hạn hẹp”.
Nghe tộc trưởng nhà họ Khổng nói thế, Ngụy Nguyên Cát cũng thầm nghiến răng.
Thảo nào mấy ngàn năm nay, nhà họ Khổng đều có thể chèn ép các gia tộc khác, thậm chí trở thành người đứng đầu trong các gia tộc.
Chỉ riêng về tầm nhìn thôi, Ngụy Nguyên Cát đã thấy mình không bằng.
Khổng Phi Nhi sửng sốt một lúc lâu mới khẽ gật đầu, nhưng với sự hiểu biết của anh ta về Tiêu Chính Văn thì tuyệt đối không thể nào là thế.
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, Hứa Văn Long quả thật là một nhân tài hiếm thấy, điều này chứng tỏ Tiêu Chính Văn đã đoán sai rồi.
Liên tục đột phá ba cấp cảnh giới, đủ để ghi vào sách sử, nếu người như vậy là vô dụng nữa thì e là cả võ tông này, thậm chí cả các cao thủ ngoài lãnh thổ đều chẳng bằng rác rưởi nữa kìa.
“Nếu nhân tài như vậy mà ở thời Tiên Tần thì sẽ trở thành kỳ phùng địch thủ của Bạch Khởi mất”, Ngụy Nguyên Cát không cam lòng nói.
Nếu biết Hứa Văn Long có tố chất hơn người này từ sớm, sao gã có thể chọn Tiết Hà cơ chứ?
Lúc này tất cả mọi người cũng kinh ngạc đến ngây người bởi thực lực này của Hứa Văn Long, chỉ trong vòng một ngày đã liên tục đột phá từ Nhân Vương cấp một đến Nhân Vương cấp bốn, gần như vượt qua cực hạn của con người.
“Các vị, những người nhà họ Khổng đã chọn thế nào?”, Khổng Hựu Bang nhìn mọi người nói.
Bình luận facebook