Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1782: Không đến lượt anh ta
Khi con rồng khổng lồ ngày tiến gần Vân Hà Trận, không khí xung quanh dường như bùng cháy vì ma sát mạnh.
“Bùm! Bùm! Bùm!”
Con rồng khổng lồ màu bạc vừa va chạm với Vân Hà Trận liền trực tiếp phá vỡ ba đạo kết giới.
Trong nháy mắt, mười lăm đạo kết giới đã bị phá vỡ.
Khi phá vỡ được đạo kết giới thứ mười chín, khí thế hủy diệt trời đất mới bắt đầu suy yếu.
Lúc này, Khổng Thiên Tường đột nhiên gầm lớn, một luồng ánh sáng bạc đột nhiên tỏa ra bao trùm cả người.
Con rồng khổng lồ rõ ràng đã dần suy yếu, dường như đột nhiên lấy lại sức mạnh, khí tức lại tỏa ra mạnh mẽ.
“Bùm bùm!”
Sau khi phá vỡ bốn đạo kết giới liên tiếp, cuối cùng cũng tiêu tan ở kết giới thứ hai mươi ba.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hầu như tất cả mọi người đều sững sờ.
Mặc dù hắn chỉ phá vỡ dược hai mươi ba đạo kết giới, nhưng kỷ lục này đã vượt qua cả Thường Ngô Xuân thời Đại Minh.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn Khổng Thiên Tường với vẻ kính sợ.
Ngay cả trong toàn bộ lịch sử Âu Lục, cũng chỉ có rất ít người phá vỡ hai mươi đạo kết giới chỉ bằng một đòn tấn công.
Nhà họ Khổng còn có bao nhiêu thế tử giống anh ta, ai có thể nói rõ được?
Chỉ một nhà họ Khổng đã đáng sợ như vậy, toàn bộ Hoa Quốc sẽ mạnh đến mức nào?
Khổng Thiên Tường phủi nhẹ lớp bụi trên người, hiển nhiên là rất hài lòng với kết quả đạt được, hắn nở nụ cười đầy tự hào.
“Thể tử Khổng thật lợi hại!”
Hàn Hương Nhi là người đầu tiên lên tiếng khen ngợi.
Lúc này, rất nhiều tuyển thủ Âu Lục cũng quay lại nhìn Khổng Thiên Tường, trong mắt bọn họ có sự oán hận và đố kỵ.
“Tôi nghĩ chỉ có một người mới có thể vượt qua anh ta!”
“Ai?”
“Tiêu Chính Văn, vua Bắc Lương của Hoa Quốc! Hơn nữa, anh ấy sẽ là người số một trên thế giới này!”
Trong đám người Âu Lục, đột nhiên có người nhắc đến tên Tiêu Chính Văn, lập tức khiến mọi người nhớ đến bóng dáng hiên ngang kia.
Nghe những lời bàn luận của đám người Âu Lục, ngay cả Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng nhìn về phía Vân Hà Trận với vẻ mặt phức tạp.
Kể từ khi Tiêu Chính Văn đạt đến cảnh giới Nhân Vương, hai người bọn họ chưa từng đấu với Tiêu Chính Văn nữa, cho nên cũng không biết rõ về lực chiến của Tiêu Chính Văn.
Nhưng Tiêu Chính Văn thật sự đủ thực lực để vượt qua Khổng Thiên Tường sao?
Hai mươi hai kết giới tương đương với uy lực thế nào chứ?
Ngay cả Thường Ngô Xuân khi đó cũng chỉ có thể vượt hai mươi hai kết giới.
Có thể nói trong vòng năm trăm năm qua, đây là kỷ lục mạnh nhất thế giới!
“Hai người nghĩ sao?”
Trần Nguyệt Nhi đột nhiên quay lại nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong.
Trương Lăng Phong khẽ lắc đầu nói: “Vấn đề này thật khó nói. Dù sao thực lực của anh Tiêu cũng kém hơn thể tử Khổng một cảnh giới. Không ai có thể biết rõ khoảng cách này lớn thế nào!”
Đông Phương Tuyết Ngưng phản bác lại: “Cho dù anh Tiêu kém hơn một cảm giới, nhưng xét về biểu hiện vừa rồi, ít nhất cũng có sức mạnh ngang bằng với thế tử Khổng!”
Quan điểm của Đông Phương Tuyết Ngưng thật ra rất khách quan. Dù sao thì Tiêu Chính Văn cũng có thể giết cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm chỉ bằng một chiêu, cho nên sức chiến đấu chắc chắn sẽ không yếu hơn Khổng Thiên Tường.
Thậm chí, nếu Tiêu Chính Văn dốc toàn lực thì sức mạnh sẽ vượt qua cả Khổng Thiên Tường.
“Tôi không nghĩ như vậy. Tiêu Chính Văn thậm chí còn không đủ tư cách được mời vào Huyền Thiên Đạo Cung, sao anh ta có thể so sánh với thế tử Khổng chứ?”
Vừa nói, Lương Cảnh Long vừa bước đến trước mặt Đông Phương Tuyết Ngưng, chế nhạo nói.
“Đúng vậy, Hoa Quốc cử thế hệ các người đến thật quá yếu đuối. Tiêu Chính Văn không thể so sánh với người ở thời đại chúng tôi!”
“Với tư cách và khả năng giác ngộ của anh ta, nếu đặt ở thời đại của chúng tôi thì nhiều nhất cũng chỉ được coi là đệ tử nhập môn, e rằng ngay cả đệ tử thân truyền cũng không đến lượt anh ta!”
Hàn Hương Nhi cũng chế nhạo nói.
“Bùm! Bùm! Bùm!”
Con rồng khổng lồ màu bạc vừa va chạm với Vân Hà Trận liền trực tiếp phá vỡ ba đạo kết giới.
Trong nháy mắt, mười lăm đạo kết giới đã bị phá vỡ.
Khi phá vỡ được đạo kết giới thứ mười chín, khí thế hủy diệt trời đất mới bắt đầu suy yếu.
Lúc này, Khổng Thiên Tường đột nhiên gầm lớn, một luồng ánh sáng bạc đột nhiên tỏa ra bao trùm cả người.
Con rồng khổng lồ rõ ràng đã dần suy yếu, dường như đột nhiên lấy lại sức mạnh, khí tức lại tỏa ra mạnh mẽ.
“Bùm bùm!”
Sau khi phá vỡ bốn đạo kết giới liên tiếp, cuối cùng cũng tiêu tan ở kết giới thứ hai mươi ba.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hầu như tất cả mọi người đều sững sờ.
Mặc dù hắn chỉ phá vỡ dược hai mươi ba đạo kết giới, nhưng kỷ lục này đã vượt qua cả Thường Ngô Xuân thời Đại Minh.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn Khổng Thiên Tường với vẻ kính sợ.
Ngay cả trong toàn bộ lịch sử Âu Lục, cũng chỉ có rất ít người phá vỡ hai mươi đạo kết giới chỉ bằng một đòn tấn công.
Nhà họ Khổng còn có bao nhiêu thế tử giống anh ta, ai có thể nói rõ được?
Chỉ một nhà họ Khổng đã đáng sợ như vậy, toàn bộ Hoa Quốc sẽ mạnh đến mức nào?
Khổng Thiên Tường phủi nhẹ lớp bụi trên người, hiển nhiên là rất hài lòng với kết quả đạt được, hắn nở nụ cười đầy tự hào.
“Thể tử Khổng thật lợi hại!”
Hàn Hương Nhi là người đầu tiên lên tiếng khen ngợi.
Lúc này, rất nhiều tuyển thủ Âu Lục cũng quay lại nhìn Khổng Thiên Tường, trong mắt bọn họ có sự oán hận và đố kỵ.
“Tôi nghĩ chỉ có một người mới có thể vượt qua anh ta!”
“Ai?”
“Tiêu Chính Văn, vua Bắc Lương của Hoa Quốc! Hơn nữa, anh ấy sẽ là người số một trên thế giới này!”
Trong đám người Âu Lục, đột nhiên có người nhắc đến tên Tiêu Chính Văn, lập tức khiến mọi người nhớ đến bóng dáng hiên ngang kia.
Nghe những lời bàn luận của đám người Âu Lục, ngay cả Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng nhìn về phía Vân Hà Trận với vẻ mặt phức tạp.
Kể từ khi Tiêu Chính Văn đạt đến cảnh giới Nhân Vương, hai người bọn họ chưa từng đấu với Tiêu Chính Văn nữa, cho nên cũng không biết rõ về lực chiến của Tiêu Chính Văn.
Nhưng Tiêu Chính Văn thật sự đủ thực lực để vượt qua Khổng Thiên Tường sao?
Hai mươi hai kết giới tương đương với uy lực thế nào chứ?
Ngay cả Thường Ngô Xuân khi đó cũng chỉ có thể vượt hai mươi hai kết giới.
Có thể nói trong vòng năm trăm năm qua, đây là kỷ lục mạnh nhất thế giới!
“Hai người nghĩ sao?”
Trần Nguyệt Nhi đột nhiên quay lại nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong.
Trương Lăng Phong khẽ lắc đầu nói: “Vấn đề này thật khó nói. Dù sao thực lực của anh Tiêu cũng kém hơn thể tử Khổng một cảnh giới. Không ai có thể biết rõ khoảng cách này lớn thế nào!”
Đông Phương Tuyết Ngưng phản bác lại: “Cho dù anh Tiêu kém hơn một cảm giới, nhưng xét về biểu hiện vừa rồi, ít nhất cũng có sức mạnh ngang bằng với thế tử Khổng!”
Quan điểm của Đông Phương Tuyết Ngưng thật ra rất khách quan. Dù sao thì Tiêu Chính Văn cũng có thể giết cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm chỉ bằng một chiêu, cho nên sức chiến đấu chắc chắn sẽ không yếu hơn Khổng Thiên Tường.
Thậm chí, nếu Tiêu Chính Văn dốc toàn lực thì sức mạnh sẽ vượt qua cả Khổng Thiên Tường.
“Tôi không nghĩ như vậy. Tiêu Chính Văn thậm chí còn không đủ tư cách được mời vào Huyền Thiên Đạo Cung, sao anh ta có thể so sánh với thế tử Khổng chứ?”
Vừa nói, Lương Cảnh Long vừa bước đến trước mặt Đông Phương Tuyết Ngưng, chế nhạo nói.
“Đúng vậy, Hoa Quốc cử thế hệ các người đến thật quá yếu đuối. Tiêu Chính Văn không thể so sánh với người ở thời đại chúng tôi!”
“Với tư cách và khả năng giác ngộ của anh ta, nếu đặt ở thời đại của chúng tôi thì nhiều nhất cũng chỉ được coi là đệ tử nhập môn, e rằng ngay cả đệ tử thân truyền cũng không đến lượt anh ta!”
Hàn Hương Nhi cũng chế nhạo nói.
Bình luận facebook