• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Chị Vợ Anh Yêu Em (H+) (2 Viewers)

  • chap-50

Chị Vợ Anh Yêu Em (H+) - Chương 15: “Chào buổi sáng!”(IV)








Nhưng người nào đó không nghe, cứ ngoan cố hôn nàng. Nàng bất đắc dĩ phải đạp vào chân hắn. Người nào đó vẫn không suy suyễn, ra sức mút môi nàng đến khi hắn chịu buông nàng ra thì môi nàng cũng sưng lên.





“Bọn họ biết thì càng tốt. Tôi muốn cho cả Thế Giới biết em là người phụ nữ của tôi, là mẹ ruột của Tinh Nhật.” - Đoàn Nam Phong lớn giọng nói.





Tinh Vân hoảng quá lấy tay bịt miệng hắn lại. Theo phản xạ quay đầu nhìn tứ phía xem có ai nhìn thấy hay không? Vậy mà hắn lại nỡ thừa cơ chu cái mỏ ra hôn vào lòng bàn tay của nàng. Sau đó cầm lấy và hôn dần đến cánh tay thon dài trắng nõn nà.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)





“Lần sau, không được để đàn ông khác cầm tay em. Nếu không tôi sẽ ăn nó đấy.” - Đoàn Nam Phong vừa hôn hít bàn tay nàng vừa bá đạo hâm dọa.





Tinh Vân cảm thấy một dòng điện chạy khắp toàn thân, nổi hết da gà da óc lên, cho nên nhanh chóng rút cánh tay về. Đoàn Nam Phong nhếch môi cười, chậm rãi điềm tĩnh nói: “Vị hôn thê của anh, nếu em không giữ khoảng cách với đàn ông khác thì đừng trách anh cho tất cả mọi người trên con tàu này biết quan hệ trước đây của hai chúng ta. Anh đã nói rồi, em chỉ được phép yêu một mình anh, cấm không được thay đổi. Em đã biết hay chưa?”





Tinh Vân bị hắn dọa đến xanh mặt. Cô liên tục đưa mắt nhìn quanh khu vực boong tàu vào buổi sáng không một bóng người, cũng cảm thấy hơi lạ nhưng cũng thở phào quay lại nhìn hắn nói: “Đoàn Nam Phong, anh rốt cục muốn sao đây? Anh đã có vợ rồi sao không chịu tha cho tôi? Bây giờ còn lên mặt cấm đoán chuyện tình cảm của tôi. Rốt cục là anh muốn gì?”





Đoàn Nam Phong nhìn gương mặt xinh đẹp của Tinh Vân nổi giận thì lại nhớ đến chuyện của hơn ba năm trước, lúc anh đưa chi phiếu cho cô, cô đã khó chịu ném lại và mắng anh là đồ “thần kinh”.





“Mĩ nhân đúng là mĩ nhân, lúc giận cũng hớp hồn người khác như vậy.” - Đoàn Nam Phong trộm nghĩ rồi lại say sưa đưa mắt nhìn đôi mày của Tinh Vân đan chặt lại với nhau thành một nhúm. Tiếng cười nhẹ phát ra, anh điềm nhiên cúi đầu sát mặt cô nói: “Anh chỉ muốn em.”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)





Trước câu trả lời thẳng thắn thành thật và vô sỉ nhất trong tháng, Tinh Vân chỉ có thể ú ớ phát ra được từ “anh” rồi không biết nói sao về độ “mặt dày” của người đàn ông này.





Đoàn Nam Phong nhìn biểu hiện của nàng thì trong lòng có phần thích thú, càng muốn trêu tức cô: “Anh thế nào? Có phải em muốn nói em cũng muốn anh có phải không? Hay em sẽ nói: anh muốn em cả đời em cũng đồng ý?”





Tinh Vân bị hắn buông lời “chụp mũ” thì ức lắm. Cô không nói được gì liền ngồi xổm xuống sàn tàu, ôm gối úp mặt khóc như trẻ con. Đoàn Nam Phong lần đầu tiên nhìn thấy biểu hiện này của nàng thì liền hoảng, lúng túng nói: “Bé con, em không sao chứ?”





Tinh Vân không nói gì, chỉ lắc đầu và khóc rống lên. Bây giờ đến lượt Đoàn Nam Phong nhìn trước ngó sau, rồi đưa tay ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ an ủi: “Ngoan, đừng khóc, đang yên đang lành sao lại ôm mặt khóc. Để cho con trai nhìn thấy nó sẽ trêu em đấy.”

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom