-
Phần 10
[Zhihu] 《CHI PHỐI TRI GIÁC》- Châu Sinh ~ Hoài Từ.
Tác giả: 隋安
___________
(Phần 9)
18.
Đôi mắt đen trầm tĩnh của anh, nhìn chằm chằm tôi rất lâu.
Mới nói: "Hiểu, là vấn đề của anh."
Tim tôi chợt nhói lên, cảm giác khó chịu khắp người, trong lòng tôi có cảm giác tội lỗi không thể giải thích được.
"Em không nghĩ lại tiến triển nhanh như vậy." Tôi giải thích.
"Em tưởng rằng chuyện này trong tương lai sẽ từ từ nói sau."
Tôi không ngờ rằng mẹ Hoài sẽ đến vào thời điểm này, càng không ngờ lại gặp nhau trong tình huống đó, tạo nên buổi gặp mặt nửa vời ngại ngùng này.
Nói về tình yêu, nếu định mệnh không đi đến được bước cuối cùng, rất nhiều chuyện căn bản không cần làm.
"Chuyện này không quan trọng. " Đầu ngón tay của Hoài Từ nhẹ nhàng lướt trên mặt tôi. "Anh toàn bộ đều nghe theo em."
Anh ấy nói như vậy, tôi càng thêm khó chịu.
"Hoài Từ." Tôi nắm lấy tay anh.
"Anh nghe em nói, nếu chúng ta cùng nhịp, có thể ở bên nhau rất lâu, nhưng mối quan hệ của chúng ta đã định trước là không có hôn nhân, không có con cái, anh bây giờ vẫn nguyện ý ở bên cạnh em chứ?"
Lúc bắt đầu tôi không nói quá nhiều, là bởi vì tôi không chắc chắn mình có thể thu hút được ánh mắt của Hoài Từ trong bao lâu, liệu có đủ để anh ấy nảy sinh ý định ở bên nhau một đời hay không.
Giờ tôi nói với anh ấy về chuyện không có ý định kết hôn, ngược lại còn tỏ ra tự cho mình là đúng, rất dư thừa.
Anh ấy hết lần này đến lần khác vô cùng thành khẩn muốn đưa tôi đến gặp mẹ anh ấy.Tôi mới nhận ra rằng có lẽ anh ấy rất nghiêm túc với mối quan hệ này, vượt xa sức tưởng tượng của tôi, có một số lời nên nói rõ ràng.
"Là anh nghĩ nhiều rồi."
Giọng của Hoài Từ yếu ớt truyền đến, trái tim tôi loạn nhịp, sau đó là một cơn đau nhói.
Anh ấy đây là, không chấp nhận được sao?
Đầu tôi chóng mặt quay cuồng do thiếu oxi, bắt đầu nỗ lực thuyết phục trái tim mình, sắp xếp từ vựng, nghĩ em nên nói gì với mối quan hệ sắp kết thúc này, vẽ một dấu chấm thật tỉ mỉ.
“Chuyện cả đời này anh gần như đã nghĩ xong rồi.” Hoài Cẩn đưa tay ra sau gáy tôi, nhẹ nhàng dựa vào trán tôi.
“Anh sợ em uất ức, muốn cho em mọi thứ. Nhưng anh ăn nói vụng về, quên hỏi rằng thứ em thật sự cần là gì, còn anh chỉ cần em thôi."
Ý của anh ấy là......
Một khoảnh khắc, Trái tim tôi bắt đầu đập như điên, và cảm xúc của tôi như lửa và băng, thay đổi nhanh chóng.
Tôi ngây ngất đưa tay ra ôm lấy cổ Hoài Từ, giọng điệu phấn khích: "Vậy chúng ta không chia tay nữa, có đúng không?"
"Em dám."
Lời nói của Hoài Từ đơn giản đến đáng sợ, tràn đầy uy hiếp.
Tô bắt đầu hiểu rõ vị công tử này, bên ngoài thì khiêm tốn, ngạo mạn, cấm dục, nhưng thật chất bên trong đặc biệt ngang ngược và bá đạo. Cực kỳ hiếu thắng.
Một khi đã quyết định cái gì, chắc chắn không thay đổi.
Tôi ôm chầm lấy anh, lẩm bẩm nói: "Em không dám, vừa rồi em khó chịu đến sắp chết nè."
Lời nói Hoài Từ nuông chiều và bất lực: "Ý thức rất cao."
Anh ấy chọn tôi vô điều kiện, duy nhất tôi, chỉ là tôi.
Không có bất kỳ nguyên nhân nào khác.
Cho đến sau này, Hoài Từ mới biết lý do tôi không muốn kết hôn và sinh con, cũng hiểu được những nút thắt không thể gỡ bỏ trong lòng tôi.
Gia đình của tôi cuộc sống tầm thường, thêm chuyện của Khương Giang làm tôi càng thêm nghi ngờ hôn nhân.
Trong trí nhớ, ba lần, tôi đã ba lần phát hiện bố tôi ngoại tình, còn những lần tôi không phát hiện không biết là bao nhiêu, ông ta cãi nhau với mẹ tôi trong nhiều năm, từ chuyện nhỏ đến chuyện to thậm chí đếm không xuể.
Lần đầu tiên là lúc tôi học tiểu học, tôi xem điện thoại của bố, người phụ nữ kia gửi những tin nhắn trắng trợn, ám muội. Ông ta và mẹ ở trước tôi mắng chửi nhau như điên dại, thậm chí là một trận đánh nhau.
Tôi thu mình vào trong gốc, sợ hãi tột cùng, cơn ác mộng đầu đời cũng bắt đầu từ đây.
Còn lần thứ ba là khi tôi đang đi học ở nước ngoài, người phụ nữ đó đã chuyển vào nhà tôi một cách không biết xấu hổ, để mẹ tôi đứng nhìn bà ta "chim cưu chiếm tổ chim khách."
Tôi tức tốc trở về nhà, mẹ tôi đang khóc, bị người phụ nữ kia cầm chổi đuổi ra khỏi nhà.
Tôi đã thuyết phục mẹ ly hôn không biết bao nhiêu lần, kết quả trong ngoài không phải người(*).
Bọn họ là đang tra tấn lẫn nhau, đó không gọi là đáng thương, tôi mới là nạn nhân lớn nhất.
* Trong ngoài không phải người (里外不是人): nửa câu tục ngữ "猪八戒照镜子从里面到外面都不是人, 因为是猪所以当然不可能是人了" (Heo Ba Kiềm từ trong ra ngoài không phải là người, vì là heo nên đương nhiên không thể là người); thông thường người Trung Quốc sử dụng nó để mô tả một người nào đó làm điều gì đó trái với đạo đức hoặc một người hoàn toàn khác về bề ngoài và trái tim.
Tôi nghĩ rằng mình sẽ không bị ảnh hưởng bởi họ, có thể có cuộc sống của bản thân, nhưng Khương Giang đã trở thành cọng rơm cuối cùng lấn áp lạc đà(*), làm cho tôi hoàn toàn thất thủ.
(*) tương tự câu giọt nước tràn ly.
Tình yêu không phải là vĩnh cửu, hôn nhân là một canh bạc lớn, tôi không phải con bạc, tôi không đặt cược.
Buổi biểu diễn ban đêm, liếc mắt một vòng liền nhìn thấy Hoài Từ đang ngồi ở chổ tôi đặt trước.
Anh ấy ngồi thẳng lưng ở đó, tỏa sáng như một vì sao, khoảng cách từ trên sân khấu, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự ấm áp trong ánh mắt của anh ấy.
Buổi biểu diễn này, tôi cô cùng chăm chỉ.
Sau khi biểu diễn xong, ở hậu trường tôi nhanh chóng thay quần áo và chuẩn bị chạy đến gặp Hoài Từ.
Khương Giang đột nhiên đột nhập vào phòng thay đồ của tôi.
Sắc mặt anh ta cực kỳ u ám, đi qua chặng đường, đưa tay ra và nắm lấy vai tôi. "Châu Sinh, em biết bản thân mình đã làm cái gì không?"
"Tại sao em lại giúp Bạch Chi Thư?"