Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 87
“Đó là đương nhiên”.
Hàn Thành Võ gật đầu hạ giọng nói.
Nghe Hàn Thành Võ nói, Đinh Dũng im lặng một lúc rồi đột nhiên nhìn Hàn Tông Khôn cười, nói: “Chủ tịch, cháu không mong muốn gì khác, nếu như cháu có thể giúp tập đoàn vượt qua khó khăn lần này, hạng mục hợp tác với bất động sản Đỉnh Kim nhất định phải giao cho Phương Nhiên phụ trách”.
“Đinh Dũng, bất động sản Đỉnh Kim đã...”, thấy Đinh Dũng lại nhắc tới chuyện hợp tác với bất động sản Đỉnh Kim, Hàn Phương Nhiên vội vàng lắc đầu kéo tay anh.
Đương nhiên Đinh Dũng hiểu rõ ý của Hàn Phương Nhiên, chỉ là bất động sản Đỉnh Kim có hợp tác với tập đoàn Hàn Thị hay không, chẳng qua cũng chỉ là một câu nói của anh mà thôi.
“Tin anh”.
Đinh Dũng chỉ nói có nhiêu đó, gương mặt hiện rõ nét cười tự tin.
Hàn Phương Nhiên cắn môi, mặc dù còn muốn giải thích với Đinh Dũng nhưng cô lại nói không được, nhất là khi vừa nghĩ tới nụ cười tự tin của Đinh Dũng, bất giác cô nhận ra bản thân nên tin tưởng anh.
“Ha ha ha, Đinh Dũng cậu đúng là tên vô dụng, lẽ nào cậu không biết bất động Đỉnh Kim đã đơn phương tuyên bố hủy hợp đồng rồi sao?!”, nghe Đinh Dũng nói, Hàn Hàn không nhịn được bật cười kinh bỉ.
Nhưng tiếng cười này của hắn lại khiến Hàn Tông Khôn nhăn mày, Hàn Thành Văn vẫn luôn đúng bên cạnh quan sát liền hừ lạnh một tiếng, nói với Hàn Hàn: “Hàn Hàn, cười lớn tiếng như vậy ở cuộc họp của tập đoàn còn ra thể thống gì!”
Hàn Hàn nghe vậy cũng nhận ra sắc mặt của ông nội không vui, nên vội vàng ngậm miệng lại.
Không chỉ Hàn Hàn mà ngay cả bốn anh em nhà họ Hàn và Hàn Tông Khôn cũng chau mày, rõ ràng họ không ngờ đó là cách của Đinh Dũng.
Đúng như Đinh Dũng nói, nếu như có thể nói chuyện với bất động sản Đỉnh Kim thì bọn họ cũng không cần mở cuộc họp khẩn như vậy.
Hàn Tông Khôn sớm đã phái người đi thương lượng với họ, kết quả là ngay cả cửa lớn công ty nhà người ta cũng không vào được chứ đừng nói tới việc gặp lãnh đạo.
“Cháu biết chuyện này rất khó làm được nhưng cháu tin năng lực của Phương Nhiên, xin chủ tịch cho Phương Nhiên một cơ hội”.
Đinh Dũng nhìn Hàn Tông Khôn nói rành mạch.
Hàn Phương Nhiên nghe vậy vội vàng đứng lên chau mày nói với Đinh Dũng: “ Anh nói gì vậy, sao em có thể nói chuyện với người ta, em...”
“Vợ à, anh tin em, em nhất định làm được!”, Đinh Dũng nắm lấy tay Hàn Phương Nhiên nói nhỏ: “Đây là cơ hội trở mình duy nhất của em!”
“Nhưng mà...”, Hàn Phương Nhiên cắn răng, cô vốn không quen biết tổng giám đốc bất động sản Đỉnh Kim, sao có thể thương lượng được!
“Phương Nhiên, tin anh”.
Đinh Dũng trầm ngâm nhìn Hàn Phương Nhiên.
Thấy Đinh Dũng nghiêm túc, Hàn Phương Nhiên cũng không biết làm sao mà lại gật đầu..
Hàn Thành Võ gật đầu hạ giọng nói.
Nghe Hàn Thành Võ nói, Đinh Dũng im lặng một lúc rồi đột nhiên nhìn Hàn Tông Khôn cười, nói: “Chủ tịch, cháu không mong muốn gì khác, nếu như cháu có thể giúp tập đoàn vượt qua khó khăn lần này, hạng mục hợp tác với bất động sản Đỉnh Kim nhất định phải giao cho Phương Nhiên phụ trách”.
“Đinh Dũng, bất động sản Đỉnh Kim đã...”, thấy Đinh Dũng lại nhắc tới chuyện hợp tác với bất động sản Đỉnh Kim, Hàn Phương Nhiên vội vàng lắc đầu kéo tay anh.
Đương nhiên Đinh Dũng hiểu rõ ý của Hàn Phương Nhiên, chỉ là bất động sản Đỉnh Kim có hợp tác với tập đoàn Hàn Thị hay không, chẳng qua cũng chỉ là một câu nói của anh mà thôi.
“Tin anh”.
Đinh Dũng chỉ nói có nhiêu đó, gương mặt hiện rõ nét cười tự tin.
Hàn Phương Nhiên cắn môi, mặc dù còn muốn giải thích với Đinh Dũng nhưng cô lại nói không được, nhất là khi vừa nghĩ tới nụ cười tự tin của Đinh Dũng, bất giác cô nhận ra bản thân nên tin tưởng anh.
“Ha ha ha, Đinh Dũng cậu đúng là tên vô dụng, lẽ nào cậu không biết bất động Đỉnh Kim đã đơn phương tuyên bố hủy hợp đồng rồi sao?!”, nghe Đinh Dũng nói, Hàn Hàn không nhịn được bật cười kinh bỉ.
Nhưng tiếng cười này của hắn lại khiến Hàn Tông Khôn nhăn mày, Hàn Thành Văn vẫn luôn đúng bên cạnh quan sát liền hừ lạnh một tiếng, nói với Hàn Hàn: “Hàn Hàn, cười lớn tiếng như vậy ở cuộc họp của tập đoàn còn ra thể thống gì!”
Hàn Hàn nghe vậy cũng nhận ra sắc mặt của ông nội không vui, nên vội vàng ngậm miệng lại.
Không chỉ Hàn Hàn mà ngay cả bốn anh em nhà họ Hàn và Hàn Tông Khôn cũng chau mày, rõ ràng họ không ngờ đó là cách của Đinh Dũng.
Đúng như Đinh Dũng nói, nếu như có thể nói chuyện với bất động sản Đỉnh Kim thì bọn họ cũng không cần mở cuộc họp khẩn như vậy.
Hàn Tông Khôn sớm đã phái người đi thương lượng với họ, kết quả là ngay cả cửa lớn công ty nhà người ta cũng không vào được chứ đừng nói tới việc gặp lãnh đạo.
“Cháu biết chuyện này rất khó làm được nhưng cháu tin năng lực của Phương Nhiên, xin chủ tịch cho Phương Nhiên một cơ hội”.
Đinh Dũng nhìn Hàn Tông Khôn nói rành mạch.
Hàn Phương Nhiên nghe vậy vội vàng đứng lên chau mày nói với Đinh Dũng: “ Anh nói gì vậy, sao em có thể nói chuyện với người ta, em...”
“Vợ à, anh tin em, em nhất định làm được!”, Đinh Dũng nắm lấy tay Hàn Phương Nhiên nói nhỏ: “Đây là cơ hội trở mình duy nhất của em!”
“Nhưng mà...”, Hàn Phương Nhiên cắn răng, cô vốn không quen biết tổng giám đốc bất động sản Đỉnh Kim, sao có thể thương lượng được!
“Phương Nhiên, tin anh”.
Đinh Dũng trầm ngâm nhìn Hàn Phương Nhiên.
Thấy Đinh Dũng nghiêm túc, Hàn Phương Nhiên cũng không biết làm sao mà lại gật đầu..
Bình luận facebook