Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3089 Hôn lễ hủy bỏ rồi."
"Hỗn trướng." Lục Nhược Tâm vỗ mạnh một cái trên giường, tức giận hét lên, dọa vài người lập tức run một cái.
"Ngọc bằng châu. Kế hoãn binh. Hay cho Hàn Tam Thiên." Hai mắt Lục Nhược Tâm lóe ra một tia lạnh lùng, nhưng lập tức lại cười lạnh một tiếng: "Nhưng cũng không hổ là người đàn ông mà ta nhìn trúng, mở cửa thành."
"Vâng."
Mấy người cấp bách vội vàng gật đầu, xoay người lại đi đến một bên thuyền, sau đó cầm lấy vài cái kèn lệnh, hướng lên trời mà thổi.
Sau khi tiếng kèn vang lên, rất nhanh sau đó, trong sa mạc đại động, tòa thành của Hoang Mạc Chi Thành cũng theo đó chậm rãi xuất hiện lần nữa.
Xi Mộng bước nhanh từ tầng hai chạy tới, một ánh mắt của Lục Nhược Tâm, nàng lập tức hiểu rõ, ngây người tại chỗ, cung kính gật đầu, đưa mắt nhìn Lục Nhược Tâm
mang theo một bang tùy tùng chậm rãi từ trên thuyền đi xuống.
Sau khi bọn người Lục Nhược Tâm chính thức vào thành, Xi Mộng vung tay lên, mang theo thuyền hoa quay lại phương hướng cũ, chậm rãi hướng về phía địa khu Trung Nguyên.
Cho dù bên trên thuyền hoa thiếu một Lục Nhược Tâm, nhưng trên đường trở về lại có nhiều thêm một cỗ thi thể.
Bên trong Hoang Mạc Chi Thành, đại tiểu thư nhà họ Lục đích thân đến, như là quả bom nặng ký, khiến nơi này vừa mới được
bình an sau khi Hàn Tam Thiên rời đi giờ lại lâm vào nổ tung lần nữa.
Trong phủ đệ của nhà họ Phương, vì nghênh đón Lục Nhược Tâm mà công việc lu bù lên lần nữa.
Khi một đoàn người của Lục Nhược Tâm được Phương Tuấn mời đi vào trong phủ thành chủ, Phương Biểu, Sài Vinh và bọn người Lưu Đào lập tức khom người nghênh tiếp, chỉ là Lục Nhược Tâm vừa mới ngồi vào chính đường, liền nói ra rồi một câu làm cho tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối...
"Trên đường đến hơi chậm một chút, sao rồi? Hôn lễ đã hoàn thành rồi sao?"
(DZ
"Với tiềm lực của nhà họ Phương, cộng thêm Thánh nữ sinh ra Chân Thần, Phương thúc thúc, tương lai của nhà họ Phương có hi vọng rồi." Nói đến đây, Lục Nhược Tâm nhàn nhạt nhìn về phía Phương Biểu.
Phương Biểu cúi đầu, trên trán có mồ hôi chảy ròng, cả người sắc mặt cũng xấu hổ vạn phần: "Không dối gạt Lục tiểu thư, hôn lễ hủy bỏ rồi."
"Hủy bỏ rồi?" Lục Nhược Tâm biết rõ còn cố hỏi, giả trang ra một bộ dáng cực kỳ kinh
ngạc: "Vì sao? Chẳng lẽ là nhà họ Lục giới thiệu Thánh nữ không hợp ý của nhà họ Phương?"
"Đúng rồi, Phương Khôn đâu?"
Nghe nói như thế, lông mày Phương Biểu càng nhíu chặt, cũng cúi đầu xuống càng thấp hơn.
Lúc này Lưu Đào hùng hổ đi về phía trước, có chút hành lễ: "Lục tiểu thư, Phương đại ca không có ý tứ để nói, ta đến thay hắn nói. Nhà họ Lục an bài Thánh nữ, nhà họ Phương đương nhiên yêu thích, cũng vô cùng biết ơn, nhưng vấn đề là nửa đường
xuất hiện một tên Băng Thần Hàn Tam Thiên, không chỉ ép bức đại ca giết Phương Khôn, đồng thời, ngay cả Thánh nữ cũng bị hắn mang đi."
Lục Nhược Tâm bày ra một bộ dáng khó chịu, lạnh lùng nhìn về phía Phương Biểu, Phương Biểu bên kia cảm giác hổ thẹn, cúi đầu càng thắp hơn.
"Ngọc bằng châu. Kế hoãn binh. Hay cho Hàn Tam Thiên." Hai mắt Lục Nhược Tâm lóe ra một tia lạnh lùng, nhưng lập tức lại cười lạnh một tiếng: "Nhưng cũng không hổ là người đàn ông mà ta nhìn trúng, mở cửa thành."
"Vâng."
Mấy người cấp bách vội vàng gật đầu, xoay người lại đi đến một bên thuyền, sau đó cầm lấy vài cái kèn lệnh, hướng lên trời mà thổi.
Sau khi tiếng kèn vang lên, rất nhanh sau đó, trong sa mạc đại động, tòa thành của Hoang Mạc Chi Thành cũng theo đó chậm rãi xuất hiện lần nữa.
Xi Mộng bước nhanh từ tầng hai chạy tới, một ánh mắt của Lục Nhược Tâm, nàng lập tức hiểu rõ, ngây người tại chỗ, cung kính gật đầu, đưa mắt nhìn Lục Nhược Tâm
mang theo một bang tùy tùng chậm rãi từ trên thuyền đi xuống.
Sau khi bọn người Lục Nhược Tâm chính thức vào thành, Xi Mộng vung tay lên, mang theo thuyền hoa quay lại phương hướng cũ, chậm rãi hướng về phía địa khu Trung Nguyên.
Cho dù bên trên thuyền hoa thiếu một Lục Nhược Tâm, nhưng trên đường trở về lại có nhiều thêm một cỗ thi thể.
Bên trong Hoang Mạc Chi Thành, đại tiểu thư nhà họ Lục đích thân đến, như là quả bom nặng ký, khiến nơi này vừa mới được
bình an sau khi Hàn Tam Thiên rời đi giờ lại lâm vào nổ tung lần nữa.
Trong phủ đệ của nhà họ Phương, vì nghênh đón Lục Nhược Tâm mà công việc lu bù lên lần nữa.
Khi một đoàn người của Lục Nhược Tâm được Phương Tuấn mời đi vào trong phủ thành chủ, Phương Biểu, Sài Vinh và bọn người Lưu Đào lập tức khom người nghênh tiếp, chỉ là Lục Nhược Tâm vừa mới ngồi vào chính đường, liền nói ra rồi một câu làm cho tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối...
"Trên đường đến hơi chậm một chút, sao rồi? Hôn lễ đã hoàn thành rồi sao?"
(DZ
"Với tiềm lực của nhà họ Phương, cộng thêm Thánh nữ sinh ra Chân Thần, Phương thúc thúc, tương lai của nhà họ Phương có hi vọng rồi." Nói đến đây, Lục Nhược Tâm nhàn nhạt nhìn về phía Phương Biểu.
Phương Biểu cúi đầu, trên trán có mồ hôi chảy ròng, cả người sắc mặt cũng xấu hổ vạn phần: "Không dối gạt Lục tiểu thư, hôn lễ hủy bỏ rồi."
"Hủy bỏ rồi?" Lục Nhược Tâm biết rõ còn cố hỏi, giả trang ra một bộ dáng cực kỳ kinh
ngạc: "Vì sao? Chẳng lẽ là nhà họ Lục giới thiệu Thánh nữ không hợp ý của nhà họ Phương?"
"Đúng rồi, Phương Khôn đâu?"
Nghe nói như thế, lông mày Phương Biểu càng nhíu chặt, cũng cúi đầu xuống càng thấp hơn.
Lúc này Lưu Đào hùng hổ đi về phía trước, có chút hành lễ: "Lục tiểu thư, Phương đại ca không có ý tứ để nói, ta đến thay hắn nói. Nhà họ Lục an bài Thánh nữ, nhà họ Phương đương nhiên yêu thích, cũng vô cùng biết ơn, nhưng vấn đề là nửa đường
xuất hiện một tên Băng Thần Hàn Tam Thiên, không chỉ ép bức đại ca giết Phương Khôn, đồng thời, ngay cả Thánh nữ cũng bị hắn mang đi."
Lục Nhược Tâm bày ra một bộ dáng khó chịu, lạnh lùng nhìn về phía Phương Biểu, Phương Biểu bên kia cảm giác hổ thẹn, cúi đầu càng thắp hơn.
Bình luận facebook