Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2980 “Không tham dự sao?"
cửa gỗ kêu “kẹt” một tiếng sau đó khẽ mở ra, nhưng người tới không phải Hàn Tam Thiên mà là Xuyên Sơn Giáp.
Nhìn thấy một đám trưởng lão đang tụ tập bên ngoài, Xuyên Sơn Giáp sững sờ một lúc, sau đó đặt ánh mắt lên người Phương Biểu, buồn bực gãi gãi đầu: “Cái đó, xin chào Phương gia chủ."
“Băng Thần đâu?" Phương Biểu cười nói.
Xuyên Sơn Giáp miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Vẫn còn đang nghỉ ngơi trong phòng, hắn bảo ta ra nói với các ngài một tiếng, tiệc tối này... hắn sẽ không tham dự"
“Không tham dự sao?"
Nghe thấy lời này, đám người lập tức quay sang nhìn nhau. Bữa tiệc tối này là đặc biệt chuẩn bị cho Băng Thần, nếu như nhân vật chính không xuất hiện thì còn có ý nghĩa gì nữa?
“Bằng Thần có phải vẫn còn đang giận Lưu gia không? Lão phu lập tức thiên đao vạn quả bọn chúng." Phương Biểu nghe vậy liền vội vàng nói.
“Không phải như vậy." Xuyên Sơn Giáp khẽ lắc đầu, sau đó vẫy vẫy tay, Phương Biểu lập tức ghé đầu lại.
“Người bạn này của ta trước giờ vẫn luôn thích điệu thấp, bữa tiệc này thực sự quá đông người, hắn không thích náo nhiệt" Xuyên Sơn Giáp nói.
Phương Biểu nhẹ nhõm gật đầu, không tức giận liền dễ nói, ít nhất là quan hệ giữa mình. Với Băng Thần cũng không có rạn nứt, điều này khiến ông ta cảm thấy yên tâm không
“Băng Thần không thích náo nhiệt, Phương mỗ đương nhiên có thể hiểu được, nhưng dù sao thì bữa tiệc hôm nay là đặc biệt chuẩn bị cho Băng Thần, nếu như ngài ấy không tới thì bữa tiệc này còn có ý nghĩa
gì?" Phương Biểu cười xòa.
“Ý tốt của ông trong lòng Băng Thần đã cảm nhận được, cần gì phải ép hắn làm những việc mà hắn không thích chứ? Nếu như ông khiến hắn không vui, chẳng phải là phản tác dụng sao?" Xuyên Sơn Giáp bất đắc dĩ nói.
“Nhưng mà...."
“Hay là như vậy đi, các ngươi ăn của các ngươi, lát nữa bọn ta cũng sẽ tùy tiện tìm một chỗ ngồi, ông cũng không cần phải quá câu nệ, cứ coi như cùng nhau ăn bữa cơm là được." Xuyên Sơn Giáp nói.
Nghe Xuyên Sơn Giáp nói vậy, Phương Biểu sửng sốt một chút liền quay đầu trao đổi ánh mắt với các trưởng lão, sau khi đạt được sự thống nhất bèn gật đầu: “Mặc dù là vậy, nhưng trong lòng ta, Băng Thần vĩnh viễn là nhân vật chính của bữa tiệc này".
Nói xong, Phương Biểu liền cùng các trường lão rời đi.
Mà cánh cửa phòng bên phía Tô Nghênh Hạ lúc này cũng nhẹ nhàng mở ra, cô mặc một thân đỏ rực, chậm rãi từ trong phòng bước ra......
Cuối cùng, Tô Nghênh Hạ vẫn đành phải nghe theo mấy cô nương Đông Cúc.
Mặc dù không muốn tham gia tiệc tối, nhưng cô cũng biết rõ, nếu như mình không đi thì bốn cô nương Đông cúc sẽ không thể nào báo cáo kết quả với gia chủ nhà họ Phương được, đến lúc đó đương nhiên là mấy nàng ấy sẽ bị trừng phạt.
Mặc dù vô tình, nhưng Tô Nghênh Hạ cũng không muốn liên lụy đến những người vô tội.
“Thiếu phu nhân nhà chúng ta thật xinh đẹp"
Nhìn thấy một đám trưởng lão đang tụ tập bên ngoài, Xuyên Sơn Giáp sững sờ một lúc, sau đó đặt ánh mắt lên người Phương Biểu, buồn bực gãi gãi đầu: “Cái đó, xin chào Phương gia chủ."
“Băng Thần đâu?" Phương Biểu cười nói.
Xuyên Sơn Giáp miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Vẫn còn đang nghỉ ngơi trong phòng, hắn bảo ta ra nói với các ngài một tiếng, tiệc tối này... hắn sẽ không tham dự"
“Không tham dự sao?"
Nghe thấy lời này, đám người lập tức quay sang nhìn nhau. Bữa tiệc tối này là đặc biệt chuẩn bị cho Băng Thần, nếu như nhân vật chính không xuất hiện thì còn có ý nghĩa gì nữa?
“Bằng Thần có phải vẫn còn đang giận Lưu gia không? Lão phu lập tức thiên đao vạn quả bọn chúng." Phương Biểu nghe vậy liền vội vàng nói.
“Không phải như vậy." Xuyên Sơn Giáp khẽ lắc đầu, sau đó vẫy vẫy tay, Phương Biểu lập tức ghé đầu lại.
“Người bạn này của ta trước giờ vẫn luôn thích điệu thấp, bữa tiệc này thực sự quá đông người, hắn không thích náo nhiệt" Xuyên Sơn Giáp nói.
Phương Biểu nhẹ nhõm gật đầu, không tức giận liền dễ nói, ít nhất là quan hệ giữa mình. Với Băng Thần cũng không có rạn nứt, điều này khiến ông ta cảm thấy yên tâm không
“Băng Thần không thích náo nhiệt, Phương mỗ đương nhiên có thể hiểu được, nhưng dù sao thì bữa tiệc hôm nay là đặc biệt chuẩn bị cho Băng Thần, nếu như ngài ấy không tới thì bữa tiệc này còn có ý nghĩa
gì?" Phương Biểu cười xòa.
“Ý tốt của ông trong lòng Băng Thần đã cảm nhận được, cần gì phải ép hắn làm những việc mà hắn không thích chứ? Nếu như ông khiến hắn không vui, chẳng phải là phản tác dụng sao?" Xuyên Sơn Giáp bất đắc dĩ nói.
“Nhưng mà...."
“Hay là như vậy đi, các ngươi ăn của các ngươi, lát nữa bọn ta cũng sẽ tùy tiện tìm một chỗ ngồi, ông cũng không cần phải quá câu nệ, cứ coi như cùng nhau ăn bữa cơm là được." Xuyên Sơn Giáp nói.
Nghe Xuyên Sơn Giáp nói vậy, Phương Biểu sửng sốt một chút liền quay đầu trao đổi ánh mắt với các trưởng lão, sau khi đạt được sự thống nhất bèn gật đầu: “Mặc dù là vậy, nhưng trong lòng ta, Băng Thần vĩnh viễn là nhân vật chính của bữa tiệc này".
Nói xong, Phương Biểu liền cùng các trường lão rời đi.
Mà cánh cửa phòng bên phía Tô Nghênh Hạ lúc này cũng nhẹ nhàng mở ra, cô mặc một thân đỏ rực, chậm rãi từ trong phòng bước ra......
Cuối cùng, Tô Nghênh Hạ vẫn đành phải nghe theo mấy cô nương Đông Cúc.
Mặc dù không muốn tham gia tiệc tối, nhưng cô cũng biết rõ, nếu như mình không đi thì bốn cô nương Đông cúc sẽ không thể nào báo cáo kết quả với gia chủ nhà họ Phương được, đến lúc đó đương nhiên là mấy nàng ấy sẽ bị trừng phạt.
Mặc dù vô tình, nhưng Tô Nghênh Hạ cũng không muốn liên lụy đến những người vô tội.
“Thiếu phu nhân nhà chúng ta thật xinh đẹp"
Bình luận facebook