Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2962 Chuyện này làm sao có khả năng?
Hàn Tam Thiên thân ở bên trong trung tâm của ngọn lửa.
Ở thời điểm phá cục diện khó khăn nhất, đột nhiên triệt tiêu sự trợ giúp của Ngũ Hành Thần Thạch đối với anh, hoặc là nói, tên ngốc này đổi một loại phương thức khác để nó giúp đỡ.
Hoàn toàn không dựa vào nó để duy trì thân thể của anh an toàn, ngược lại trực tiếp đem nó nhắm ngay chí tôn chi hỏa điên cuồng hút vào, sau đó để Ngũ Hành Thần Thạch hóa chí tôn chi hóa thành năng lượng, giúp đỡ anh bổ sung năng lượng thúc đẩy ngọc bằng châu.
Chỉ trong ngắn ngủi mấy giây, y phục và tóc của Hàn Tam Thiên gần như bị thiêu đốt hết, ngay cả thân thể cũng như sắp nổ tung dưới ngọn lửa hừng hực.
Nhưng dạng chịu đựng đau nhức kịch liệt này không phải con người có thể chịu đựng được, Hàn Tam Thiên trong tình huống ngang hàng cấp bậc với người nhà họ Lưu mà gia trì thêm năng lượng, nói một cách khác, Ngũ Hành Thần Thạch cung cấp năng lượng, chính là đè sập một cọng rơm cuối cùng nhất của đám người nhà họ Lưu.
Từ trong ngọn lửa tràn ra đến bên ngoài.
Toàn bộ Tụ Anh Các âm vang bị luồng khí màu trắng bao trùm, cho dù đám người ở bên ngoài cũng đột nhiên bị luồng khí này ép lùi lại mấy bước.
Tất cả mọi người ngây ngốc, choáng váng nhìn về phía bên trong luồng khí màu trắng.
Sài lão tiên sinh vung tay lên, một luồng gió đánh tới, thổi tan luồng khí màu trắng.
TL
Ở trước mặt tất cả mọi người, toàn bộ người của nhà họ Lưu đều ngã xuống đất, từng
người nằm trên mặt đất, nhóm tinh nhuệ chết thảm tại chỗ, mà gia chủ nhà họ Lưu và một bang trưởng lão, có người lâm vào hôn mê, có người nằm trên mặt đất, có chăng chỉ là kéo dài hơi tàn.
Mà ở trước mặt bọn họ, một thân ảnh trẻ tuổi đứng ở đó, cho dù có hơi khụy đầu gối, trên thân bởi vì bị lửa thiêu đốt mà có từng mảng đen đỏ rách nát.
Nhưng anh vẫn nhẹ nhàng đứng ở bên trong luồng khí màu trắng, là người cuối cùng.
Đám người vây xem không có bất kỳ âm
thanh nào, từng người cảm thấy da đầu của mình căng cứng, há hốc miệng, mở to mắt, khó có thể tin nhìn một màn trước mắt.
Bên cạnh bọn hắn, Tô Nhan, Phương Tuấn và tê tê cũng đều cảm thấy choáng váng.
11
Liền ngay cả hai người mạnh nhất là gia chủ nhà họ Phương và Sài Vinh lão tiên sinh cũng mở to hai mắt nhìn trừng trừng.
Có... có người từ bên trong chí tôn chi hỏa của nhà họ Lưu đi... đi ra?
Chuyện này làm sao có khả năng?
Suốt ngàn vạn năm nay, chí tôn chỉ hỏa của nhà họ Lưu xưng bá ở hoang mạc chi giới, cho dù là người mạnh như Sài Vinh, cũng tuyệt đối không dám nói mình có thể sống sót mà đi ra ngoài.
Nhưng...
Nhưng giờ này khắc này, có người có thể đi ra ngoài.
Đây quả thực đã đánh vỡ truyền thống bao nhiều năm qua ở hoang mạc chi giới, phá vỡ bao nhiêu nhận thức của con người.
Nhưng vừa vặn chính là có đôi khi sự im ẳng thắng cả vạn vạn âm thanh.
Một giây, hai giây...
Trọn vẹn hồi lâu...
"Ai nha, vừa rồi ai nói lửa cháy đổ thêm dầu sẽ chỉ làm lửa càng đốt càng cháy lớn, xem ra, lửa này hỏa thiêu còn chưa đủ mạnh cho nên bị người làm tắt, ha ha." Lục Châu nha đầu này, phản ứng đầu tiên nhất chính là há miệng lạnh giọng trào phúng Phương Tuấn.
Ở thời điểm phá cục diện khó khăn nhất, đột nhiên triệt tiêu sự trợ giúp của Ngũ Hành Thần Thạch đối với anh, hoặc là nói, tên ngốc này đổi một loại phương thức khác để nó giúp đỡ.
Hoàn toàn không dựa vào nó để duy trì thân thể của anh an toàn, ngược lại trực tiếp đem nó nhắm ngay chí tôn chi hỏa điên cuồng hút vào, sau đó để Ngũ Hành Thần Thạch hóa chí tôn chi hóa thành năng lượng, giúp đỡ anh bổ sung năng lượng thúc đẩy ngọc bằng châu.
Chỉ trong ngắn ngủi mấy giây, y phục và tóc của Hàn Tam Thiên gần như bị thiêu đốt hết, ngay cả thân thể cũng như sắp nổ tung dưới ngọn lửa hừng hực.
Nhưng dạng chịu đựng đau nhức kịch liệt này không phải con người có thể chịu đựng được, Hàn Tam Thiên trong tình huống ngang hàng cấp bậc với người nhà họ Lưu mà gia trì thêm năng lượng, nói một cách khác, Ngũ Hành Thần Thạch cung cấp năng lượng, chính là đè sập một cọng rơm cuối cùng nhất của đám người nhà họ Lưu.
Từ trong ngọn lửa tràn ra đến bên ngoài.
Toàn bộ Tụ Anh Các âm vang bị luồng khí màu trắng bao trùm, cho dù đám người ở bên ngoài cũng đột nhiên bị luồng khí này ép lùi lại mấy bước.
Tất cả mọi người ngây ngốc, choáng váng nhìn về phía bên trong luồng khí màu trắng.
Sài lão tiên sinh vung tay lên, một luồng gió đánh tới, thổi tan luồng khí màu trắng.
TL
Ở trước mặt tất cả mọi người, toàn bộ người của nhà họ Lưu đều ngã xuống đất, từng
người nằm trên mặt đất, nhóm tinh nhuệ chết thảm tại chỗ, mà gia chủ nhà họ Lưu và một bang trưởng lão, có người lâm vào hôn mê, có người nằm trên mặt đất, có chăng chỉ là kéo dài hơi tàn.
Mà ở trước mặt bọn họ, một thân ảnh trẻ tuổi đứng ở đó, cho dù có hơi khụy đầu gối, trên thân bởi vì bị lửa thiêu đốt mà có từng mảng đen đỏ rách nát.
Nhưng anh vẫn nhẹ nhàng đứng ở bên trong luồng khí màu trắng, là người cuối cùng.
Đám người vây xem không có bất kỳ âm
thanh nào, từng người cảm thấy da đầu của mình căng cứng, há hốc miệng, mở to mắt, khó có thể tin nhìn một màn trước mắt.
Bên cạnh bọn hắn, Tô Nhan, Phương Tuấn và tê tê cũng đều cảm thấy choáng váng.
11
Liền ngay cả hai người mạnh nhất là gia chủ nhà họ Phương và Sài Vinh lão tiên sinh cũng mở to hai mắt nhìn trừng trừng.
Có... có người từ bên trong chí tôn chi hỏa của nhà họ Lưu đi... đi ra?
Chuyện này làm sao có khả năng?
Suốt ngàn vạn năm nay, chí tôn chỉ hỏa của nhà họ Lưu xưng bá ở hoang mạc chi giới, cho dù là người mạnh như Sài Vinh, cũng tuyệt đối không dám nói mình có thể sống sót mà đi ra ngoài.
Nhưng...
Nhưng giờ này khắc này, có người có thể đi ra ngoài.
Đây quả thực đã đánh vỡ truyền thống bao nhiều năm qua ở hoang mạc chi giới, phá vỡ bao nhiêu nhận thức của con người.
Nhưng vừa vặn chính là có đôi khi sự im ẳng thắng cả vạn vạn âm thanh.
Một giây, hai giây...
Trọn vẹn hồi lâu...
"Ai nha, vừa rồi ai nói lửa cháy đổ thêm dầu sẽ chỉ làm lửa càng đốt càng cháy lớn, xem ra, lửa này hỏa thiêu còn chưa đủ mạnh cho nên bị người làm tắt, ha ha." Lục Châu nha đầu này, phản ứng đầu tiên nhất chính là há miệng lạnh giọng trào phúng Phương Tuấn.
Bình luận facebook