Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2865 hắn cũng không ngốc.
Tên tướng lĩnh dậm chân, thân ảnh đột nhiên hướng về phía tê tê bay đi.
Đáng thương tê tê tựa như một con thỏ bị ném vào không trung, chỉ ngây ngốc nhìn qua tướng lĩnh trông như con chim ưng nhào về phía mình.
"Ầm."
Đột nhiên vào lúc này, theo một tiếng vang trầm, vốn là tướng lĩnh đã phóng tới nơi cách tê tê chưa đến hai mét thì lại bị một cỗ lực kỳ quái bắn ra khiến hắn liền lùi lại mấy mét, sau khi ổn định thân hình thì hai mắt ngưng thần nhìn về phía trước.
Lúc này ở trước người tê tê có một nam nhân đứng thẳng.
"Con mẹ nó, cũng may người kịp thời xuất hiện." Tê tê buồn bực nói một câu, gia trì năng lượng, ổn định thân hình.
"Chẳng qua chỉ là đụng phải thuyền của người mà thôi, có cần phải hùng hổ dọa người như thế không?" Hàn Tam Thiên lạnh. nhạt nhìn qua tướng lĩnh, nhẹ nói.
"Ngươi là đồng bọn của hắn sao?" Tướng lĩnh nhíu lông mày một cái, lạnh giọng mà nói.
"Cái miệng này của người thật sự là thôi." Hàn Tam Thiên lạnh giọng quát một tiếng, một giây sau, thân ảnh biến hóa chỉ còn tàn ảnh.
Tướng lĩnh giật mình, nhưng còn chưa có bất kỳ phản ứng gì thì thân ảnh Hàn Tam Thiên đã đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
"Ba."
Một cái bạt tai nện vào trên mặt của hắn, trọng lực to lớn khiến hắn xoay mấy vòng ở giữa không trung rồi lùi mấy bước.
Hàn Tam Thiên không động thủ, lạnh nhạt đứng ở không trung, lẳng lặng nhìn qua tướng lĩnh.
Tướng lĩnh cố nén đau đớn kịch liệt trên má. trái, mặc dù khuôn mặt y vẫn kiên định, nhưng bước chân có chút lùi lại, đã sớm chứng minh hắn lúc này có chút sợ.
Hiển nhiên, hắn cũng không ngốc.
Người nam nhân trước mắt dù tuổi còn trẻ, nhưng tu vi sớm đã siêu việt hơn hắn rất nhiều, hành động tùy tiện chỉ khiến hắn ăn thiệt ngầm.
"Các hạ thật lạ mặt, xin hỏi tôn tính đại danh?" Hắn lạnh lùng nói.
"Ta? Ta gọi là tê tê." Hàn Tam Thiên tùy ý nói.
"Gì hả, ngươi là tê tê? Vậy ta gọi là gì?" Tê tê ngây ngốc nói, một giây sau, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, lớn tiếng mà nói: "Mẹ nó, vậy ta là yêu quái Hoàng Sa."
"Tê tê, yêu quái Hoàng Sa?" Tướng lĩnh nhướng mày, chưa từng nghe đến: "Vô luận các ngươi là ai, cản thuyền hoa của nhà họ Tô thì không biết đây là tội chết sao?"
"Ta đã nói rõ rồi, đây chỉ là hiểu lầm, các người đi đường, ta cũng đi đường, ta chỉ chạy nhanh hơn các ngươi một chút, vừa rồi ta vừa vặn muốn ngừng lại, thuyền hoa của các ngươi liền đụng vào ta, không tin người nhìn xem, trên đầu ta vẫn còn một cục u to đây này." Tê tê vừa nói vừa thật sự gio cục u trên đầu mình ra.
Đáng thương tê tê tựa như một con thỏ bị ném vào không trung, chỉ ngây ngốc nhìn qua tướng lĩnh trông như con chim ưng nhào về phía mình.
"Ầm."
Đột nhiên vào lúc này, theo một tiếng vang trầm, vốn là tướng lĩnh đã phóng tới nơi cách tê tê chưa đến hai mét thì lại bị một cỗ lực kỳ quái bắn ra khiến hắn liền lùi lại mấy mét, sau khi ổn định thân hình thì hai mắt ngưng thần nhìn về phía trước.
Lúc này ở trước người tê tê có một nam nhân đứng thẳng.
"Con mẹ nó, cũng may người kịp thời xuất hiện." Tê tê buồn bực nói một câu, gia trì năng lượng, ổn định thân hình.
"Chẳng qua chỉ là đụng phải thuyền của người mà thôi, có cần phải hùng hổ dọa người như thế không?" Hàn Tam Thiên lạnh. nhạt nhìn qua tướng lĩnh, nhẹ nói.
"Ngươi là đồng bọn của hắn sao?" Tướng lĩnh nhíu lông mày một cái, lạnh giọng mà nói.
"Cái miệng này của người thật sự là thôi." Hàn Tam Thiên lạnh giọng quát một tiếng, một giây sau, thân ảnh biến hóa chỉ còn tàn ảnh.
Tướng lĩnh giật mình, nhưng còn chưa có bất kỳ phản ứng gì thì thân ảnh Hàn Tam Thiên đã đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
"Ba."
Một cái bạt tai nện vào trên mặt của hắn, trọng lực to lớn khiến hắn xoay mấy vòng ở giữa không trung rồi lùi mấy bước.
Hàn Tam Thiên không động thủ, lạnh nhạt đứng ở không trung, lẳng lặng nhìn qua tướng lĩnh.
Tướng lĩnh cố nén đau đớn kịch liệt trên má. trái, mặc dù khuôn mặt y vẫn kiên định, nhưng bước chân có chút lùi lại, đã sớm chứng minh hắn lúc này có chút sợ.
Hiển nhiên, hắn cũng không ngốc.
Người nam nhân trước mắt dù tuổi còn trẻ, nhưng tu vi sớm đã siêu việt hơn hắn rất nhiều, hành động tùy tiện chỉ khiến hắn ăn thiệt ngầm.
"Các hạ thật lạ mặt, xin hỏi tôn tính đại danh?" Hắn lạnh lùng nói.
"Ta? Ta gọi là tê tê." Hàn Tam Thiên tùy ý nói.
"Gì hả, ngươi là tê tê? Vậy ta gọi là gì?" Tê tê ngây ngốc nói, một giây sau, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, lớn tiếng mà nói: "Mẹ nó, vậy ta là yêu quái Hoàng Sa."
"Tê tê, yêu quái Hoàng Sa?" Tướng lĩnh nhướng mày, chưa từng nghe đến: "Vô luận các ngươi là ai, cản thuyền hoa của nhà họ Tô thì không biết đây là tội chết sao?"
"Ta đã nói rõ rồi, đây chỉ là hiểu lầm, các người đi đường, ta cũng đi đường, ta chỉ chạy nhanh hơn các ngươi một chút, vừa rồi ta vừa vặn muốn ngừng lại, thuyền hoa của các ngươi liền đụng vào ta, không tin người nhìn xem, trên đầu ta vẫn còn một cục u to đây này." Tê tê vừa nói vừa thật sự gio cục u trên đầu mình ra.
Bình luận facebook