Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chàng Rể Siêu Cấp - Chương 2636
“Tam Thiên, rốt cuộc chuyện này là sao vậy?" Tần Sương ngước nhìn Hàn Tam Thiên.
Ngưng Nguyệt cũng hướng mắt về phía Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng lên tiếng: “Các
người biết vì sao lúc nãy hắn ta không làm lầm lên không?"
“Tại sao?"
“Bởi vì tên tiểu tử này không thể dập được lửa"
Hàn Tam Thiên nói xong, xung quanh lập tức rơi vào sự yên lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng nổ tí tách của lửa vang lên.
Một lúc sau, hai cô gái đột nhiên cười phá lên, nếu như có thể, nhân sâm oa ở trong lửa lúc này thật sự muốn đào một cái lỗ để mà chui xuống.
Khi nãy nó còn khoác lác, kiêu căng, còn bây giờ ngay cả lửa của mình cũng không thể khống chế được, điều này thật sự khiến nó xấu hổ.
“Được rồi, Tam Thiên, người đừng cười nhạo nó nữa" Tần Sương ngừng cười lên tiếng: “Ngươi có thể nghĩ ra cách gì hay không? Nhân sâm oa vừa mới tỉnh dậy, có thể còn yếu, nên cần rất nhiều thứ tẩm bổ vào cơ thể"
“Đúng vậy, cũng đã đùa giỡn đủ rồi, chuyện nên làm cũng cần phải làm, nếu như không
dập tắt lửa, chúng ta không thể trồng được bất cứ thứ gì ở đây" Ngưng Nguyệt tiếp lời.
Điều này cũng nằm trong phạm vi tính toán của Hàn Tam Thiên.
“Sau khi ta dẫn nguồn nhược thủy sang đây, hai người các người trồng cây, còn ta sẽ nghĩ cách về xử lý đám lửa này"
Hai người đồng thời gật đầu, bắt đầu làm việc.
Một lúc sau, Tần Sương nhỏ tất cả cây khô héo ở xung quanh, còn Ngưng Nguyệt lấy
những hạt giống thượng hạng ở phòng đan dược, lúc họ chưa làm xong thì chưa cần phải tưới nước.
Hàn Tam Thiên đi đến bên cạnh quả cầu lửa, bắt đầu nghiên cứu.
Ngưng Nguyệt cũng hướng mắt về phía Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng lên tiếng: “Các
người biết vì sao lúc nãy hắn ta không làm lầm lên không?"
“Tại sao?"
“Bởi vì tên tiểu tử này không thể dập được lửa"
Hàn Tam Thiên nói xong, xung quanh lập tức rơi vào sự yên lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng nổ tí tách của lửa vang lên.
Một lúc sau, hai cô gái đột nhiên cười phá lên, nếu như có thể, nhân sâm oa ở trong lửa lúc này thật sự muốn đào một cái lỗ để mà chui xuống.
Khi nãy nó còn khoác lác, kiêu căng, còn bây giờ ngay cả lửa của mình cũng không thể khống chế được, điều này thật sự khiến nó xấu hổ.
“Được rồi, Tam Thiên, người đừng cười nhạo nó nữa" Tần Sương ngừng cười lên tiếng: “Ngươi có thể nghĩ ra cách gì hay không? Nhân sâm oa vừa mới tỉnh dậy, có thể còn yếu, nên cần rất nhiều thứ tẩm bổ vào cơ thể"
“Đúng vậy, cũng đã đùa giỡn đủ rồi, chuyện nên làm cũng cần phải làm, nếu như không
dập tắt lửa, chúng ta không thể trồng được bất cứ thứ gì ở đây" Ngưng Nguyệt tiếp lời.
Điều này cũng nằm trong phạm vi tính toán của Hàn Tam Thiên.
“Sau khi ta dẫn nguồn nhược thủy sang đây, hai người các người trồng cây, còn ta sẽ nghĩ cách về xử lý đám lửa này"
Hai người đồng thời gật đầu, bắt đầu làm việc.
Một lúc sau, Tần Sương nhỏ tất cả cây khô héo ở xung quanh, còn Ngưng Nguyệt lấy
những hạt giống thượng hạng ở phòng đan dược, lúc họ chưa làm xong thì chưa cần phải tưới nước.
Hàn Tam Thiên đi đến bên cạnh quả cầu lửa, bắt đầu nghiên cứu.
Bình luận facebook