Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2553 "Chỉ có thể chết."
Theo năng lượng của Lục Nhược Tâm khẽ động, nữ nhân đang nằm sấp ở trên tường khóc rống trong nháy mắt cảm thấy sau lưng giống như bị người ta lôi kéo điên cuồng, thân thể trực tiếp rơi xuống đất, nện. xuống thật mạnh.
Đau đớn kịch liệt khiến cả người nàng thống khổ co lại thành một nhúm, do nằm ngửa mặt lên nên Hàn Tam Thiên có thể thấy rõ ràng dáng dấp của nàng.
Mặc dù mái tóc đang tán loạn vô cùng, nhưng có thể thấy lờ mờ được dung nhan vô cùng mỹ lệ của nàng, trên thân bốn phía đều là vết thương chồng chất hoặc là bẩn.
thỉu không chịu được, nhưng cũng không thể che chắn da thịt như ngọc của nàng.
Chỉ nhìn từ tướng mạo thì tuổi của nàng ít nhất cũng đã trung niên, nhưng lại khiến Hàn Tam Thiên cảm giác nàng còn rất trẻ.
Điều khiến Hàn Tam Thiên chau mày chính là tướng mạo của nữ nhân này trông rất giống nam nhân kia, Hàn Tam Thiên khẳng định không quen biết, nhưng dường như đã gặp qua ở nơi nào.
VietWriter
Đột nhiên, trong mắt Hàn Tam Thiên hiện lên một tia chấn kinh, gần như không suy nghĩ nhìn về phía Lục Nhược Tâm: "Bọn hắn
không phải là..."
Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng:
"Không sai, chính là cha mẹ và vú nuôi của tiện nhân kia."
Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên sửng sốt.
Cha mẹ và vú nuôi của Minh Vũ, đây cũng chính là nói, chuyện Minh Vũ phản bội nàng, nữ nhân này sớm đã biết rồi sao?
Anh chưa từng nói với Lục Nhược Tâm, khi Lục Nhược Tâm đến chi viện, Minh Vũ cũng cố ý che giấu bộ mặt của mình, cho nên.
Lục Nhược Tâm căn bản không có khả năng biết Minh Vũ phản bội nàng...
Nhưng nữ nhân này, bây giờ không chỉ đã biết, thậm chí đã bắt đầu dùng thủ đoạn trừng phạt.
Hàn Tam Thiên khiếp sợ, lại không khỏi âm thầm kinh ngạc chuyện Lục Nhược Tâm có ánh nhìn siêu cường như thế.
Nghĩ đến, sợ là có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng không chạy thoát hai mắt của nữ nhân này.
Đưa mắt nhìn qua, ở cửa tây, Mặc Dương đã đến cửa thành, cũng vào lúc này bình thản mở cửa thành ra.
"Nhưng người phản bội ta."
Lục Nhược Tâm cười nói xong, đột nhiên sắc mặt lạnh lẽo, ngay sau đó, trong tay khẽ động, nữ nhân trên đất trực tiếp bay đến trên tường thành.
"Chỉ có thể chết."
Lạnh lùng nói xong, nữ nhân kia hét thảm một tiếng, âm vang rơi thẳng xuống dưới thành.
Rất nhanh sau đó, cùng với tiếng âm vang và tiếng kêu thảm, còn có tiếng tang thi điên cuồng nhấm nuốt vừa lòng thỏa ý.
"Bọn hắn bị thu hút thì các ngươi có thể sống."
Lục Nhược Tâm nói khẽ.
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng nhìn chằm chằm nàng, với trí thông minh của Hàn Tam Thiên thì làm sao lại không rõ Lục Nhược Tâm có ý gì chứ?
Nàng giúp cả đám người đào thoát là thật, nhưng chỉ sợ quan trọng nhất chính là giết gà dọa khỉ, cảnh cáo anh.
Đau đớn kịch liệt khiến cả người nàng thống khổ co lại thành một nhúm, do nằm ngửa mặt lên nên Hàn Tam Thiên có thể thấy rõ ràng dáng dấp của nàng.
Mặc dù mái tóc đang tán loạn vô cùng, nhưng có thể thấy lờ mờ được dung nhan vô cùng mỹ lệ của nàng, trên thân bốn phía đều là vết thương chồng chất hoặc là bẩn.
thỉu không chịu được, nhưng cũng không thể che chắn da thịt như ngọc của nàng.
Chỉ nhìn từ tướng mạo thì tuổi của nàng ít nhất cũng đã trung niên, nhưng lại khiến Hàn Tam Thiên cảm giác nàng còn rất trẻ.
Điều khiến Hàn Tam Thiên chau mày chính là tướng mạo của nữ nhân này trông rất giống nam nhân kia, Hàn Tam Thiên khẳng định không quen biết, nhưng dường như đã gặp qua ở nơi nào.
VietWriter
Đột nhiên, trong mắt Hàn Tam Thiên hiện lên một tia chấn kinh, gần như không suy nghĩ nhìn về phía Lục Nhược Tâm: "Bọn hắn
không phải là..."
Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng:
"Không sai, chính là cha mẹ và vú nuôi của tiện nhân kia."
Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên sửng sốt.
Cha mẹ và vú nuôi của Minh Vũ, đây cũng chính là nói, chuyện Minh Vũ phản bội nàng, nữ nhân này sớm đã biết rồi sao?
Anh chưa từng nói với Lục Nhược Tâm, khi Lục Nhược Tâm đến chi viện, Minh Vũ cũng cố ý che giấu bộ mặt của mình, cho nên.
Lục Nhược Tâm căn bản không có khả năng biết Minh Vũ phản bội nàng...
Nhưng nữ nhân này, bây giờ không chỉ đã biết, thậm chí đã bắt đầu dùng thủ đoạn trừng phạt.
Hàn Tam Thiên khiếp sợ, lại không khỏi âm thầm kinh ngạc chuyện Lục Nhược Tâm có ánh nhìn siêu cường như thế.
Nghĩ đến, sợ là có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng không chạy thoát hai mắt của nữ nhân này.
Đưa mắt nhìn qua, ở cửa tây, Mặc Dương đã đến cửa thành, cũng vào lúc này bình thản mở cửa thành ra.
"Nhưng người phản bội ta."
Lục Nhược Tâm cười nói xong, đột nhiên sắc mặt lạnh lẽo, ngay sau đó, trong tay khẽ động, nữ nhân trên đất trực tiếp bay đến trên tường thành.
"Chỉ có thể chết."
Lạnh lùng nói xong, nữ nhân kia hét thảm một tiếng, âm vang rơi thẳng xuống dưới thành.
Rất nhanh sau đó, cùng với tiếng âm vang và tiếng kêu thảm, còn có tiếng tang thi điên cuồng nhấm nuốt vừa lòng thỏa ý.
"Bọn hắn bị thu hút thì các ngươi có thể sống."
Lục Nhược Tâm nói khẽ.
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng nhìn chằm chằm nàng, với trí thông minh của Hàn Tam Thiên thì làm sao lại không rõ Lục Nhược Tâm có ý gì chứ?
Nàng giúp cả đám người đào thoát là thật, nhưng chỉ sợ quan trọng nhất chính là giết gà dọa khỉ, cảnh cáo anh.
Bình luận facebook