• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (52 Viewers)

  • Chương 2466-2469

Vừa mới nói xong, nhất thời thân thể Hàn Tam Thiên hóa thành một luồng ánh sáng, trong nháy mắt hướng thẳng về phía phật uy thiên long.

Thức năm mươi ba.

Thức năm mươi bốn.

Hai thức kiếm pháp không gì địch nổi.

"Rống."


Phật uy thiên long đột nhiên tức giận quát một tiếng, vì chịu khiêu khích mà toàn thân rồng chấn động, lao thẳng tới Hàn Tam Thiên.

"Ngu ngốc, người cho rằng ta lại cùng với ngươi cứng đối cứng sao?" Khinh thường cười một tiếng.

Một giây sau, thân hình Hàn Tam Thiên đột nhiên co rụt lại, thân thể như điểm mù, chiến đấu triệt để của phật uy thiên long.

Nhưng cũng như Hàn Tam Thiên nói, anh căn bản cũng không cho thiên long bất kỳ cơ hội giao thủ chính diện, bảy mười hai lộ thần kiếm tới lui tự nhiên, không ngừng xuyên qua.

Phốc phốc.

Phốc chốc.

Chỉ nghe phía trên giữa không trung, âm thanh da thịt bị xé rách không ngừng vang lên.

Bốn phía sơn cốc có nhiều đệ tự tu vi cao chưa kịp trốn đi, cả đám đều đang ngồi chống cự lại địa hỏa thiêu đốt, vào lúc này chỉ cảm thấy máu tươi pha màu sắc đỏ vàng sặc sỡ từ trên trời rơi xuống như mưa.

"Phật uy thiên long chịu không được nữa."

Gần như trong lòng tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn tình huống này, có người không vững vàng, vô ý thức muốn trốn, nhưng cửu thiên Lôi Long trên bầu trời chỉ đang chờ cơ hội này, trực tiếp giáng xuống như đã làm đối với những đệ tử tu vi thấp trốn chạy lúc trước.

Trong cháy ngoài mềm, chỉ cần gió chợt nhẹ thổi qua thì thân thể liền biến thành bột tro màu đen, nháy mắt hồn phi phách tán.

Rất nhiều người thấy như thế, kinh hãi đến mồ hôi lạnh chảy ròng.

Không ổn rồi, phật uy thiên long không chịu được nữa thì có nghĩa là một khi Hàn Tam Thiên bứt ra thì bọn hắn liền sẽ chết không có chỗ chôn, Hàn Tam Thiên nhất định không có khả năng bỏ qua cho bọn hắn.

Có thể còn khiến cửu thiên Lôi Long trên bầu trời chú ý đến, đánh một cái hồn phi phách tán.

Trong lúc nhất thời, một đám hòa thượng thật sự đã gấp gáp đến muốn nổ tung.

Chỉ có lão hòa thượng kia, lúc này khí định thần nhàn, bình thản ung dung, trên thân có vòng sáng nhàn nhạt bảo hộ hắn không bị nghiệp hỏa thiêu đốt, nhưng nhiệt độ quá cao và việc nghiệp hóa hấp thụ linh khí hấp thu cũng làm cho hắn cả người đầy mồ hôi.

Nhưng hắn không lo lắng, thậm chí khóe miệng còn giương lên một tia cười lạnh.

"Một chiêu cuối cùng, thức thứ năm mươi

bốn."

Giữa phía trên không trung, sau khi Hàn Tam Thiên tức giận quát một tiếng, Hàn Tam Thiên hóa thành vô số kiếm ảnh, đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu phật uy thiên long trên, hai tay giơ kiếm, xuất ra toàn lực.

Từ trên không hạ xuống.

"Rống."

Tựa hồ cũng cảm nhận được một kiếm này của Hàn Tam Thiên rất mạnh mẽ, phật uy thiên long tức giận gào thét, tụ lại lực lượng toàn thân ở trước người, đầu rồng nâng lên. trực tiếp mạnh mẽ chống đỡ sự tiến công của Hàn Tam Thiên.

Thân kiếm đối đầu với đầu rồng.


Trong lúc nhất thời mạnh mẽ, không khí phóng đi vài trăm mét, xé rách không khí, cây cối bị hủy hết, cho dù là trên đỉnh núi cũng đang dậy sóng điên cuồng lay động.

Không ít hòa thượng đang ngồi bị chấn động làm ngã trên mặt đất, đá vụn cũng theo đó rơi xuống từ trên cao, đập một đám hòa thượng kêu rên liên hồi.

Nhưng lúc này trong không trung, hai luồng lực lượng vẫn đang ngoan cố chống lại nhau.

Hàn Tam Thiên tuyệt đối không kinh thường, hỗn độn chi khí trên thân trực tiếp mở rộng, toàn lực tiến công.

Mà phật uy thiên long cũng giống như thế, dưới sự phẫn nộ, sức lực toàn thân đều hướng lên đỉnh đầu.

Cả hai giằng co, cao thấp khó phân.

"Ngươi thua rồi." Nhưng vào lúc này, ngoài

miệng Hàn Tam Thiên đột nhiên có chút co lại, cả người dữ tợn cười một tiếng.

"Rống." Phật uy thiên long không cam lòng gầm nhẹ như là đang phản bác.

"Thiên hỏa, nguyệt luân."

Sau khi Hàn Tam Thiên lạnh lùng quát một tiếng, hai luồng ánh sáng một xanh một đỏ lập tức thoát thân mà ra từ trong đám người, bay thẳng đến sau lưng phật uy thiên long.

"Tạm biệt."

Vừa mới nói xong.

Xoát, xoát.

Thiên hỏa nguyệt luân một trái một phải, hóa thân thành hai đạo kim kiếm, đột nhiên từ nơi cách khoảng bảy tắc giao nhau xuyên qua.

"Ngao."

Y

Bị tấn công như vậy, phật uy thiên long lập tức phát tiết, bị đau nổi giận gầm lên một tiếng.

Nhưng cũng bởi vì như vậy mà đã định là sẽ thất bại.

Kiếm của Hàn Tam Thiên không bị phạt uy thiên long dùng toàn lực ngăn cản, trong nháy mắt từ thế yếu hóa thành ưu thế.

Phật uy thiên long bay ở giữa không trung, lập tức biến thành một con quái vật to lớn không biết trực tiếp rơi xuống.

Mà trong quá trình này, thiên hỏa nguyệt luận còn vẫn cứ tiếp tục giao nhau qua lại không ngừng.

Sơn cốc có một tiếng vang thật lớn, phật uy thiên long đập mạnh trên mặt đất, làm cho cả ngọn núi rung động kịch liệt, dưới sơn cốc bùn nhão văng tung tóe.

Cách xa mặt đất tầm nửa mét, Hàn Tam Thiên đứng đó nhẹ giơ tay che chắn vô số bùn nhão, sau tay buông tay xuống, một đầu rồng đỏ hồng vô cùng to lớn, lật lên bụng trắng, như một con rắn lớn nằm trên mặt đất không nhúc nhích.

"Phật uy thiên long thua rồi."

Chúng hòa thượng kinh hãi, có người thậm chí trực tiếp mềm trên mặt đất, trợn to hai mắt, ngay cả ý nghĩ muốn chạy trốn đều đã quên đi.

Lúc này, Hàn Tam Thiên khẽ ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, rất nhiều hòa thượng lập tức bị hù nhắm chặt mắt, sợ bắt gặp phải ánh mắt của Hàn Tam Thiên thì sẽ bị anh chú ý.
1629012262080.png

Cho dù có hình dạng của một cậu bé nhưng trên thân lại có khí đen cực mạnh, thân thể và khí đen phát tán ra không ngừng kia hợp thành một thể, khiến nó nhìn càng giống như một đồ vật hư vô mờ mịt.

Trong tay cầm một cây trường thương màu đen, toàn thân nó tối đen, nhưng cho dù như vậy thì mũi thương lại vô cùng sắc bén, tản ra lực lượng mạnh mẽ tràn ngập.

Lúc này hắn cản trước mặt Hàn Tam Thiên, trong tay cầm trường thương, cho dù tuổi tác không lớn, lại có một loại cảm giác uy nghiêm vô cùng.

Ngọc kiếm nhẹ nhàng được thu lại, Hàn Tam Thiên cũng không dò xét đứa bé trước mắt này nhiều.

Từ đâu xuất hiện vậy?


Sau khi Hàn Tam Thiên bị phật uy thiên long tấn công, đến khi lấy lại được ý thức thì tất nhiên sẽ phát hiện đứa trẻ này chính là đứa trẻ như ẩn như hiện trong khói đặc khi anh và phật uy thiên long đánh nhau.

"Tuổi còn nhỏ mà đã thành ma đạo, thật đáng tiếc." Hàn Tam Thiên không khỏi nói.

Nhìn đứa bé ở tuổi này khiến Hàn Tam Thiên không khỏi nghĩ đến con của mình.

Gần như là trong nháy mắt mà Hàn Tam Thiên nhớ tới Hàn Niệm, đứa bé kia đột nhiên lạnh giọng quát một tiếng, một cây trường thương đen đâm tới.

Hàn Tam Thiên không kịp chuẩn bị, cũng may phản ứng đủ nhanh, vội vàng lùi về giữa, thanh trường thương màu đen đã lướt qua khuôn mặt Hàn Tam Thiên, chỉ có một chút khoảng cách.

Xoát.

Khi cây trường thương đen được thu về, khuôn mặt Hàn Tam Thiên đã bị vạch ra một vết máu, máu tươi theo vết thương chậm rãi chảy xuống.

Hàn Tam Thiên xoa xoa mặt, nhìn vết máu trong tay, lại nhìn đầu thương của trường thương màu đen kia một chút.

"Dùng thương mà có thể đả thương người, nhóc con, người cũng có chút bản lĩnh." trong mắt Hàn Tam Thiên không còn vẻ yêu chiều trẻ con nữa mà đã trở thành vẻ lạnh. lùng.

Mặc dù trường thương xượt qua mặt, nhưng

Hàn Tam Thiện rõ ràng biết rõ trường thương kia còn cách khuôn mặt mình một chút nhưng anh vẫn bị nó làm bị thương.

Có lẽ đối với người khác mà nói, thương khí hoặc là kiếm khí đả thương người thực tế không tính là gì, nhưng đối với Hàn Tam Thiên lại hoàn toàn không giống.

Dù sao thì thân thể của Hàn Tam Thiên là tán tiên thể, sớm đã được tôi luyện lôi kiếp, trình độ của nó chắc chắn không phải người bình thường có thể so sánh, nếu là kiếm khí và thương khí bình thường muốn tổn thương anh thì cũng đã khó khăn vạn phần.

Đối mặt với sự khích lệ của Hàn Tam Thiên, đứa bé kia không nhúc nhích chút nào, trường thương trong tay xoay tròn, khiến người nhìn hoa mắt.

Sau đó, đột nhiên thân hình khẽ động, trường thương ra như rồng, quét thẳng về phía Hàn Tam Thiên.

I

"Xoát xoát xoát."

Mang theo vẻ lạnh lẽo mà tới, cho dù là Hàn Tam Thiên có tốc độ cực nhanh thì khi đối mặt với đòn công kích này cũng nhất thời có chút luống cuống tay chân.

"Trường thương thật nhanh."

Hàn Tam Thiên liên tục dùng mấy chiêu kiếm miễn cưỡng chống đỡ công kích của ma đồng, lùi lại mấy bước mới miễn cưỡng ổn định thân hình, nhưng trong lòng đã có ngàn vạn rung động.

Thương pháp cũng không phải rất ảo diệu, cũng tuyệt đối không có cả tiến công lẫn phòng thủ, nhưng thắng ở tốc độ nhanh đến để người cảm thấy da đầu run lên.

Điều quan trọng nhất chính là thương pháp cực kỳ hung hãn, mỗi một chiều hoàn toàn từ bỏ phòng thủ, đổi lấy chiêu tiến công trí mạng.

Như thể đã khiến Hàn Tam Thiên không cách nào xem đứa bé trước mặt chỉ là một đứa bé, bằng không mà nói, vậy sẽ chỉ khiến anh mất mạng.

Nó chính là kẻ thù.


Nghĩ tới đây, Hàn Tam Thiên nắm chặt ngọc kiếm, trong mắt có sát ý cuồng lên.

"Phá."

"Hây."

Gần như đồng thời, hai người cùng quát một tiếng, cùng phóng tới đối phương.

"Bảy mươi hai lộ thần kiếm."

"Ma lung quỷ thương."

Phanh phanh phanh.

Kiếm đối đầu với trường thương, vua của binh khí ngắn đối đầu bá chủ của binh khí

dài.

Trời đất kịch liệt đánh nhau, biến hóa khôn lường.

"Đây chính là sự chuẩn bị phía sau của ngươi sao?" Minh Vũ nhìn lên bầu trời nơi đang có kiến thương tưởng giao, hai người đánh đến thiên lôi địa hỏa kịch liệt, lúc này không khỏi nhíu mày.

Lão hòa thượng cũng không phủ nhận, thản nhiên gật đầu: "Đúng vậy."

"Người trông cậy vào một đứa bé để đánh thắng Hàn Tam Thiên sao? Ngươi có bao nhiêu phần thắng?" Minh Vũ ngạc nhiên nói.

Lão hòa thượng nhẹ nhàng cười một tiếng, vươn một ngón tay.

"Một phần?" Nhìn thấy như vậy Minh Vũ có chút giận dữ.

Đối phó Hàn Tam Thiên, thậm chí tốn hao khí lực cực lớn như bày trận, giở trò mưu, kết quả ở thời khắc quan trọng nhất, cũng chỉ có thể dùng một thứ đồ vật có một phần mười khả năng chiến thắng tới đối phó hắn, đây có phải quá trẻ con hay không.

Huống hồ, người được phái đến vẫn là một đứa bé.

Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, khi nhìn thấy đứa bé kia thì vốn đã biết chuyện hôm nay không có niềm tin đến thế nào

"Không phải, là nhất định." Khi Minh Vũ đang tức giận nói thì lão hòa thượng lại mỉm

cười.

"Nhất định?" Minh Vũ kỳ quái không thôi.

"Đúng vậy." Lão hòa thượng vững vàng gật đầu, trên mặt thậm chí có vài phần rất đắc

Khi nhìn thấy ma đồng kia xuất hiện, cũng ổn định Hàn Tam Thiên và khiến cục diện có thể phóng thích, lúc này một đám hòa thượng cũng dừng lại một lần nữa.

“Phật ấn Kim Long của chúng ta thì mỗi một con rồng cũng đủ đối phó Hàn Tam Thiên, hơn sáu mươi con mà chỉ dùng làm hộ giáp thí chẳng phải là phung phí của trời rồi sao?" Một hòa thượng khác cũng cười nói.

"Hơn nữa còn cần sư phụ dùng đại giới lớn như vậy đổi lấy, nếu như chỉ qua loa thì sư phụ ta đây không phải lỗ lớn rồi sao?"

Mấy người người một lời ta một câu, nhìn như đang giải thích với Minh Vũ, kì thực lại giống như đang giễu cợt và khoe khoang.

1629012279289.png

Lão hòa thượng mỉm cười: "Tiểu tử thôi, ngươi đáng có suy nghĩ xấu xa gì vậy?"

“Sau khi chúng ta ổn định trở lại, mặc dù biết rằng bọn ta chỉ cần bảo vệ được cơ thể liền có thể tránh khỏi sự xâm hại của lửa, nhưng những người có tu vị thấp kém hoặc người nhút nhát lại bị lửa đốt cháy thành người phàm, quả thật đáng ghét."

“Bây giờ, dù gì lửa cũng đang rãnh, sư phụ bảo ta đi làm một ít cơm chay, ý của ta không giống như trực tiếp lấy lửa làm thành lửa có sẵn.”

Lời nói vừa dứt, tất cả các hòa thượng lập tức vỗ tay.


Hàn Tam Thiên người lấy lửa để tấn công bọn ta, nhưng từ đầu, lửa này cũng chỉ là thứ để bọn ta nấu ăn, những lời này đặc biệt như đang bỡn cợt, chế giễu Hàn Tam Thiên.

Đối với cách làm như vậy, đám hòa thượng lập tức vỗ tay phấn khích.

“Các ngươi cho dù tự tin với cái được gọi là Phật đồng, cũng không nên dùng cách này để chọc tức Hàn Tam Thiên" Minh Vũ lập tức chau mày, biểu thị sự phản đối.

Vì vậy vừa nghe thấy lập tức lên tiếng phản đối.

“Sao vậy, Minh thí chủ bị Hàn Tam Thiên dọa đến hoảng sợ rồi sao?" Tên hòa thượng trung niên bất mãn lên tiếng.

“Đám người phàm phu tục tử các ngươi, điều này thì có liên quan gì đến việc bị dọa hay không bị dọa chứ? Ta.."

Nhưng vừa nói được một nửa, lão hóa thượng liền xua tay, ngắt lời nói của Minh Vũ: “Minh thí chủ, mặc dù Bố Si có chút ngoan cố, nhưng làm như vậy cũng là một cách tốt."

“Cách làm này thật ra là bước để kích động Hàn Tam Thiên, nhưng nó là điều cần thiết để cổ vũ tinh thần của các đệ tử" Lão hòa thượng đáp.

Nghe xong câu nói này, Minh vũ không thể nói thêm bất cứ từ nào: “Nhưng đại sư, ngươi cũng đừng có quên, bên trong cơ thể của Hàn Tam Thiên có huyết long, trận chiến ở núi khốn long lúc đó, hai vị chân thần đã chọc giận Hàn Tam Thiên,nhưng kết quả như thế nào?"

“Phật đồng của người tuy mạnh, nhưng ngươi có tự tin rằng mình mạnh hơn hai vị chân thần không?"

Đến bước này, Minh Vũ đã không thèm để ý đến mặt mũi, trực tiếp nghi ngờ hỏi.

Cho dù lời nói khó nghe, sẽ khiến hai bên khó xử, nhưng vẫn dễ chịu hơn việc bị Hàn Tam Thiên giết chết.

“Phật Đồng quả thật không thể so sánh với sức mạnh của hai vị chân thần, nhưng Phật Đồng cũng có điểm đặc biệt của nó, ta không hề sợ cái gì gọi là huyết long của Hàn Tam Thiên" Lão hòa thượng ngược lại vô cùng bình thản đáp.

Dứt lời, hắn vỗ vai Minh Vũ rồi nói thêm: “Minh thí chủ xin người hãy cứ yên tâm, ta đương nhiên sẽ có tính toán của riêng mình, Phật Đồng cũng có bản lĩnh của nó."

“Hắn sai người đến đây để giám sát trận chiến, vì vậy nếu như có xảy ra bất cứ vấn đề gì, bần tăng sẽ gánh chịu toàn bộ trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không để liên lụy đến Minh thí chủ, người thấy thế nào?"

Mặc dù ngữ khí trong câu nói của lão hóa thượng vô cùng khách sáo, nhưng nụ cười trên gương mặt khiến người khác có thể nhận thấy ẩn chứa trong lời nói là gươm đao, không hề muốn Minh Vũ xen vào chuyện của hắn.

Lão hòa thượng chỉ cười, không phản bác lại, chỉ vẫy tay, ám chỉ Bố si hành động.

Trong khoảnh khắc Hàn Tam Thiên và Ma đồng giao đấu với nhau bước vào giai đoạn khốc liệt nhất, thì khắp nơi sơn cốc đều toàn là mùi gạo thơm, thậm chí để châm. chọc Hàn Tam Thiên , tên hòa thượng trung niên cố ý sai các hòa thượng khác nấu cơm ở khắp nơi.

+


Sau đó, Hàn Tam Thiên cũng ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt.

“Hàn Tam Thiên, có thể làm lửa của người cháy lớn thêm lên nữa không?"

“Chết tiệt, ta còn được lửa của người để nấu ăn, ngươi có thể châm thêm lửa không?"

“Đúng vậy, Hàn Tam Thiên, lửa của người đâu?"

Nghe thấy những tiếng cười và lời nói nhạo báng như vậy, thật sự Hàn Tam Thiên không chút mảy may gì.

Nếu như những lời nói này khiến Hàn Tam Thiên cảm thấy khó chịu, thì đó không còn là Hàn Tam Thiên nữa.

Nhưng lần này, Hàn Tam Thiên không muốn là Hàn Tam Thiên của lúc trước nữa.

Ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn về phía đám người đang cười nham nhở đó, giống như chim sẻ muốn tìm cái chết mà làm loạn vậy.

Hàn Tam Thiên đưa mắt trừng trừng nhìn về, đám hòa thượng khi này vẫn còn ngông nghênh cười nói, lúc này từng người lập tức ngậm miệng lại.

Nhưng phía sau vừa yên tỉnh, thì phía trước lại bắt đầu nháo nhào lên.

+

Khi chiến đấu, điều tối kỵ nhất chính là mất tập trung, đặc biệt đối thủ lại mạnh mẽ như Phật đồng, đây sẽ là điểm chí mạng.

Dường như chỉ trong nháy mắt Hàn Tam Thiên quay đầu đi, Qủy đồng nắm bắt cơ hội này, một mũi giáo bén nhọn lao thẳng tới Hàn Tam Thiên, muốn một phát lấy mạng ngay lập tức.

Nhưng, Hàn Tam Thiên không muốn làm Hàn Tam Thiên cũng có nguyên nhân của nó, đặc biệt là đối với một cao thủ mạnh như vậy, không thể mất lý trí mà cãi nhau với đám hòa thượng đó.

Mục đích của hắn chính là dù cá mắc câu.

Công phu của tên tiểu tử này quả thật lợi hại, chỉ có tấn công mà không có phòng thủ, nhưng thế tấn công dồn dập khiến Hàn Tam Thiên khó tìm được cách để đột phá vòng tấn công.

Tình hình trước mắt chỉ là chờ đợi thời cơ, đợi hắn lộ khuyết điểm trong lúc tấn công.

“Hừm, chính là lúc này. Lạnh lùng thốt lên, Hàn Tam Thiên đã chuẩn bị từ trước, bí mật ngăn chặn đòn tấn công, thuận thế theo CƠ thể xông lên phía trước của hắn mà xuất kiếm.

Trúng thẳng mục tiêu.

Ầm!
1629012293059.png

Gương mặt non nớt đáng yêu của một đứa trẻ, không ai khác, chính là một vị tiểu hòa thượng lúc trước sinh sống cùng với lão hòa thượng.

“Là ngươi?"

Hàn Tam Thiên vô cùng kinh ngạc.

Ấn đằng sau ma đồng chính là một vị tiểu hòa thượng vô cùng thơ ngây và đáng yêu sao?

Nhìn gương mặt đang khép chặt hai mắt, giống hệt như người đã chết, cho dù Hàn Tam Thiên xem nó là một Ma đồng, nhưng lúc này biết được bên trong chẳng qua chỉ là một cậu bé, thì trong lòng khó tránh khỏi cảm giác thương xót.

Có lẽ chỉ là một đứa bé, nhưng lại bị người khác lợi dụng ma thuật biến thành một công cụ giết người.

Điều này khiến Hàn Tam Thiên nhớ lại cảnh Hàn Niên bị Phụ gia bắt cóc, nếu như lúc đó hắn không cứu được Hàn Niên, vậy chẳng phải đã bị tên Phù Thiên dùng pháp thuật biến nó thành cổ máy giết người rồi hay sao?

Từ xưa đến nay, ở trái đất hay bất cứ hành tinh nào, trẻ em chính là mầm non của tương lai, nhưng cũng chính là công cụ bị kẻ ác lợi dụng.

Có một số nơi bắt cóc trẻ em tạo thành một khu huấn luyện, cướp đi tuổi thơ của chúng, tẩy não những nhận thức, biến chúng trở thành nô lệ và công cụ trung thành cho bạn người xấu.

?ננו,

Trẻ nhỏ ngây thơ nên rất dễ bị lừa gạt, lòng trung thành cũng nhiều hơn những người trưởng thành khác, vì vậy bạn vô tình và độc ác tẩy não chúng, sau khi thành công, những đứa trẻ này bị bỏ rơi, thậm chí ở đâu cũng không biết.

Đột nhiên lúc Hàn Tam Thiên đang suy nghĩ, thì hắc khí bắt đầu lan ra, một âm thanh vang lên, một lưỡi giáo màu đen đâm thẳng vào ngực Hàn Tam Thiên.

Máu tươi từ miệng vết thương ở vị trí tim. chảy xuống, hắn không cam lòng đưa mắt nhìn vị tiểu hòa thượng trước mặt.

Gương mặt vị tiểu hòa thượng trắng bệch, hai mắt đỏ ngầu, miệng mở một nụ cười u ám.

“Chết."

Lưỡi giáo trong tay lại tiếp tục cử động.

Ngực của Hàn Tam Thiên bị khoét thành một cái lỗ lớn.

Tốc độ nhanh, chuẩn xác, lực lại mạnh, thậm chí trong nháy mắt Hàn Tam Thiên còn không cảm nhận được sự đau đớn.

Nhưng vẫn biết rằng đã bị tên tiểu tử này đánh trúng vào ngày tim.

“Ngươi." Hàn Tam Thiên ôm ngực, tức giận ngước nhìn quỷ đồng, lòng tốt nhất thời của hắn đã đổi lại là một vết thương chí mạnh.

Quỷ đồng cười lên, tay thu lưỡi giáo lại, vô cùng lạnh lẽo.


Ầm.

Không có trái tim, cho dù mạnh mẽ như Hàn Tam Thiên cũng không có ngoại lệ, cơ thể hắn giống như một hòn đá đổ gục, từ trên trời rơi xuống đất.

Bỗng nhiên xung quanh yên ắng lạ thường.

Sau đó, là tiếng hoan hô vang lên khắp nơi.

“Quy đồng muôn năm, quỷ đồng muôn năm"

Những tiếng hô vang vọng khắp nơi, khiến đứa trẻ này giống hệt là một chiến thần, được người khác ca tụng, hoan hô.

Lão hòa thượng cười điên cuồng.

Phía sau là tên hòa thượng trưng niên nhảy cẫng lên vì vui sướng.

Ngay cả Minh Vũ lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trận chiến đẫm máu như vậy đã có thể tiêu diệt được Hàn Tam Thiên, hơn nữa làm một cách vô cùng ấn tượng và sạch sẽ.

“Minh thí chủ, bây giờ yên tâm rồi chứ"Lão hòa thượng cười rồi ngước nhìn Minh Vũ.

“Hàn Tam Thiên lần này ngay cả trái tim cũng bị moi ra, ngay cả chết cũng không vùng vẫy được, lần này có người nên cảm miệng lại rồi." Tên hòa thượng trung niên đương niên không bỏ qua cơ hội mỉa mai Minh Vũ.

Đúng vậy, trái tim và bộ não là hai bộ phận quan trọng nhất của con người, nếu như mất một trong hai, cho dù là thần tiên cũng khó thoát khỏi cửa tử.

Nghĩ đến đây, Minh Vũ liền mỉm cười, đối với lời châm chọc này cô cũng không để trong lòng.

“thật không hổ danh là đại sư, Minh Vũ bội phục."Minh Vũ cười rồi đáp.

Lão hòa thượng khiêm tốn, xua tay nói: “Cũng chỉ là một chút tài mọn, bần tăng không dám nhận. Nhưng chẳng qua cũng chỉ là một tên Hàn Tam Thiên mà thôi."

Miệng nói như vậy, nhưng trong lòng hắn lúc này vô cùng tự phụ và kiêu ngạo.
1629012323502.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom