Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2070
Chương 2070: Thằng hề chính là mình
Làm!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Một đống thịt nhão kèm theo hỗn hợp có thành xương cốt cặn bã lẳng lặng rơi vào trán hán ở phía sau mấy mét. Mà lúc này một bên cánh tay của hắn ta, co bắp bị để lộ ra cả cơ bắp, máu tươi như trụ xảy ra không ngừng từ miệng vết thương bị xé rách.
Tất cả mọi người ở hiện trường trợn mắt hốc mồm!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quyền đối quyền!
Một tên to con đối mặt với một kẻ có thân thể nhỏ bé như hài tử, vốn nghĩ tới tình huống sẽ đánh cho đối phương thành bánh thịt, ngược lại là chính hắn lại bị đối phương đánh nát một cánh tay!
Chuyện này giống như cầm một cây tă lại trực tiếp bẻ gãy được cây lớn. Thêm nữa, một quyền dẫn đến tràng diện huyết tinh như vậy, nội tâm của đám người ở hiện trường vô cùng rung động.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lực lượng đây là cách xa như thế nào mới có thể tạo thành tràng diện miểu sát bạo liệt như thế!
Trâu Tử đứng tại chỗ, hai mắt nhìn qua Hàn Tam Thiên đã hoàn toàn không thể khống chế nổi mà đái ướt cả quần, hai chân càng không ngừng run lên!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Hắn vừa rồi đều đã trải qua thứ gì chứ? Sát vai với thần chết à?! Mẹ nó, lúc đầu cho là mình sắp nhìn một thằng hề ra trận, nhưng mẹ nó hắn ta lại làm được, mình lại là thằng hề kia?
Hàn Tam Thiên vỗ vỗ bụi trên nắm đấm, khinh thường cười một tiếng, lưu lại một người đám trợn mắt hốc mồm quay người rời đi.
Lúc này cũng không có ai dám cản lại, thậm chí bọn chúng cũng quên cả việc đi cản anh lại!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Chuyện này... Chuyện này..." Trương công tử nhìn qua bóng lưng Hàn Tam Thiên, trong lúc nhất thời ngạc nhiên không mở miệng được.
"Ai nha, Trương công tử, là... là tiểu nhân không tốt, là tiểu nhân không tốt. Tiểu nhân mắt chó đui mù, tìm ra một người như vậy. Trâu Tử bịch một cái quỳ trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Không thể trêu vào Hàn Tam Thiên, hắn còn có thể làm gì chứ, chỉ có thể cầu xin tha thứ chủ tử của mình. Đối với hắn mà nói, Hàn Tam Thiên nhục nhã công tử và tiểu thư nhà mình một lượt, bây giờ thủ hạ còn bị đánh chết, đả thương. Nếu như công tử trách tội xuống, chính mình cũng không biết chết bao nhiêu lần.
Chỉ là, Trâu Tử than thở khóc lóc nhưng lại không nhận được đồng ý. Trương công tử vẫn như cũ thì thào nhìn phương hướng Hàn Tam Thiên rời đi.
Rầm!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Một tiếng vang thật lớn. Tên đội trưởng cự hán bị đánh nát nửa bên cánh tay lúc này mới đột nhiên cảm thấy trên cánh tay, cả người đau đớn, trực tiếp ngã trên mặt đất, tay che vết thương, đau đến mở to mắt!
Một tiếng vang này ngược lại là đánh thức Trương công tử. Mắt nhìn Trâu Tử giận dữ nhưng ngược lại cười một tiếng: “Trâu Tử, làm tốt, tìm được cho lão tử một cao thủ như vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“A?” Trâu Tử sững sờ.
Mặt mũi Trương công tử tràn đầy vui mừng. Biểu hiện vừa rồi của Hàn Tam Thiên quả thực khiến nội tâm của hắn cực kỳ rung động, nhưng cùng lúc cũng làm cho hắn vô cùng vui mừng.
Có cao thủ như hắn, vậy lần này đi thành Thiên Hồ cạnh tranh chức quan của hai nhà Diệp Phù còn không phải dễ như trở bàn tay?!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Gia hỏa này, thực lực quả thực mạnh đến không hợp thói thường. Tám vị La Hán của lão tử thế mà ngay cả một tên chống lại cũng không nổi. Trâu Tử, còn mẹ nó thất thần làm gì? Tranh thủ thời gian mang Tử Tinh lên." Trương công tử nói xong hưng phấn chạy khỏi cỗ kiệu, đuổi theo chạy tới phương hướng Hàn Tam Thiên rời đi.
Trâu Tử ngây người một lát sau cũng phản ứng lại, chào hỏi mấy người hầu nhấc cái rương lên, tranh thủ thời gian theo sát Trương công tử.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi đám người rời đi, Trương tiểu thư vẫn như cũ mong về phía Hàn Tam Thiên ở nơi xa. Tiếp đó, thân thể nàng ta không khỏi lắc một cái, trên mặt cũng nổi lên có chút đỏ ửng: “Thật sự là đánh giá thấp ngươi rồi. Lớn lên đẹp trai như thế, hơn nữa còn có lực như vậy, xem ra ngươi sẽ khiến cho ta thấy rất dễ chịu. Ta thực sự rất hài lòng với ngươi."
Nàng ta nói xong, nhẹ nhàng nắm một quyền, bên trong đôi mắt tràn đầy vũ mị: “Ta chắc chắn sẽ ăn ngươi. Người đâu, mang sa y mỏng ở đáy hòm lấy ra, còn có thuốc màu tốt nhất. Ta phải trang điểm cho thật tốt!” Nàng ta nói xong, cười ha ha một tiếng, buông lụa trắng ở xung quanh cỗ kiệu xuống.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Làm!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Một đống thịt nhão kèm theo hỗn hợp có thành xương cốt cặn bã lẳng lặng rơi vào trán hán ở phía sau mấy mét. Mà lúc này một bên cánh tay của hắn ta, co bắp bị để lộ ra cả cơ bắp, máu tươi như trụ xảy ra không ngừng từ miệng vết thương bị xé rách.
Tất cả mọi người ở hiện trường trợn mắt hốc mồm!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quyền đối quyền!
Một tên to con đối mặt với một kẻ có thân thể nhỏ bé như hài tử, vốn nghĩ tới tình huống sẽ đánh cho đối phương thành bánh thịt, ngược lại là chính hắn lại bị đối phương đánh nát một cánh tay!
Chuyện này giống như cầm một cây tă lại trực tiếp bẻ gãy được cây lớn. Thêm nữa, một quyền dẫn đến tràng diện huyết tinh như vậy, nội tâm của đám người ở hiện trường vô cùng rung động.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lực lượng đây là cách xa như thế nào mới có thể tạo thành tràng diện miểu sát bạo liệt như thế!
Trâu Tử đứng tại chỗ, hai mắt nhìn qua Hàn Tam Thiên đã hoàn toàn không thể khống chế nổi mà đái ướt cả quần, hai chân càng không ngừng run lên!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Hắn vừa rồi đều đã trải qua thứ gì chứ? Sát vai với thần chết à?! Mẹ nó, lúc đầu cho là mình sắp nhìn một thằng hề ra trận, nhưng mẹ nó hắn ta lại làm được, mình lại là thằng hề kia?
Hàn Tam Thiên vỗ vỗ bụi trên nắm đấm, khinh thường cười một tiếng, lưu lại một người đám trợn mắt hốc mồm quay người rời đi.
Lúc này cũng không có ai dám cản lại, thậm chí bọn chúng cũng quên cả việc đi cản anh lại!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Chuyện này... Chuyện này..." Trương công tử nhìn qua bóng lưng Hàn Tam Thiên, trong lúc nhất thời ngạc nhiên không mở miệng được.
"Ai nha, Trương công tử, là... là tiểu nhân không tốt, là tiểu nhân không tốt. Tiểu nhân mắt chó đui mù, tìm ra một người như vậy. Trâu Tử bịch một cái quỳ trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Không thể trêu vào Hàn Tam Thiên, hắn còn có thể làm gì chứ, chỉ có thể cầu xin tha thứ chủ tử của mình. Đối với hắn mà nói, Hàn Tam Thiên nhục nhã công tử và tiểu thư nhà mình một lượt, bây giờ thủ hạ còn bị đánh chết, đả thương. Nếu như công tử trách tội xuống, chính mình cũng không biết chết bao nhiêu lần.
Chỉ là, Trâu Tử than thở khóc lóc nhưng lại không nhận được đồng ý. Trương công tử vẫn như cũ thì thào nhìn phương hướng Hàn Tam Thiên rời đi.
Rầm!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Một tiếng vang thật lớn. Tên đội trưởng cự hán bị đánh nát nửa bên cánh tay lúc này mới đột nhiên cảm thấy trên cánh tay, cả người đau đớn, trực tiếp ngã trên mặt đất, tay che vết thương, đau đến mở to mắt!
Một tiếng vang này ngược lại là đánh thức Trương công tử. Mắt nhìn Trâu Tử giận dữ nhưng ngược lại cười một tiếng: “Trâu Tử, làm tốt, tìm được cho lão tử một cao thủ như vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“A?” Trâu Tử sững sờ.
Mặt mũi Trương công tử tràn đầy vui mừng. Biểu hiện vừa rồi của Hàn Tam Thiên quả thực khiến nội tâm của hắn cực kỳ rung động, nhưng cùng lúc cũng làm cho hắn vô cùng vui mừng.
Có cao thủ như hắn, vậy lần này đi thành Thiên Hồ cạnh tranh chức quan của hai nhà Diệp Phù còn không phải dễ như trở bàn tay?!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Gia hỏa này, thực lực quả thực mạnh đến không hợp thói thường. Tám vị La Hán của lão tử thế mà ngay cả một tên chống lại cũng không nổi. Trâu Tử, còn mẹ nó thất thần làm gì? Tranh thủ thời gian mang Tử Tinh lên." Trương công tử nói xong hưng phấn chạy khỏi cỗ kiệu, đuổi theo chạy tới phương hướng Hàn Tam Thiên rời đi.
Trâu Tử ngây người một lát sau cũng phản ứng lại, chào hỏi mấy người hầu nhấc cái rương lên, tranh thủ thời gian theo sát Trương công tử.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi đám người rời đi, Trương tiểu thư vẫn như cũ mong về phía Hàn Tam Thiên ở nơi xa. Tiếp đó, thân thể nàng ta không khỏi lắc một cái, trên mặt cũng nổi lên có chút đỏ ửng: “Thật sự là đánh giá thấp ngươi rồi. Lớn lên đẹp trai như thế, hơn nữa còn có lực như vậy, xem ra ngươi sẽ khiến cho ta thấy rất dễ chịu. Ta thực sự rất hài lòng với ngươi."
Nàng ta nói xong, nhẹ nhàng nắm một quyền, bên trong đôi mắt tràn đầy vũ mị: “Ta chắc chắn sẽ ăn ngươi. Người đâu, mang sa y mỏng ở đáy hòm lấy ra, còn có thuốc màu tốt nhất. Ta phải trang điểm cho thật tốt!” Nàng ta nói xong, cười ha ha một tiếng, buông lụa trắng ở xung quanh cỗ kiệu xuống.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bình luận facebook