Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1793
Chương 1793: Đón dâu?
Không sai, đều do Phù Dao,
Nỗi nhục ngày hôm nay, tất cả đều là một tay Phù Dao tạo thành.
Nếu không phải Phù Dao, sao Phù Thiên hắn nhận hết vũ nhục này đến vũ nhục khác?!
"Phù Tiến, lập tức thông báo cho Cô Tô thành chủ, hôn lễ của Tô Nghênh Hạ và quý công tử, chọn ngày lành cử hành. Phù Hải, đút thứ này cho nghiệt chủng của Phù Dao ăn!"
Phù Thiên lạnh mặt, đặt một viên thuốc vào trong tay Phù Hải.
Nhìn thấy viên thuốc này, Phù Hải sững sờ: "Tộc trưởng, ngài xác định sao?"
Đây chính là đoạn cốt truy hồn đan, một trong những cấm dược của thế giới Bát Phương, người dùng nó sẽ phải chịu những tổn thương không thể cứu chữa trong bảy ngày. Đầu tiên sẽ là tróc da, chảy máu chảy mủ, sau đó, xương cốt sẽ từ từ biến thành phần vụn, nói ngắn gọn, người trúng độc sẽ phải trơ mắt nhìn da và xương của mình, từng chút từng chút một tróc ra trong vong bảy ngày.
Đây cơ hồ là cách giết người tàn nhẫn nhất trên thế giới này, cho nên, đoạn cốt truy hồn đan hầu như đã bị cấm sử dụng ở thế giới Bát Phương.
Nhưng lúc này Phù Thiên lại muốn đem sử dụng nó, hơn nữa, còn là dùng trên người Hàn Niệm.
"Phù Dao hại Phù thị chúng ta còn chưa đủ à? Nàng có thể hại chúng ta, vì sao chúng ta không thể hại nàng? Nàng khiến chúng ta phải chịu nhục, nữ nhi của nàng sẽ phải trả một cái giá cực đắt." Phù Thiên lạnh lùng nói.
"Thế nhưng, cho dù bức tử Hàn Niệm, Phù Dao cũng chưa chắc chịu nghe lời, ngược lại, nếu Hàn Niệm, Phù Dao càng không có bất kỳ lo lắng gì, đến lúc đó tình thế sẽ chỉ càng nghiêm trọng hơn." Phù Hải nói.
Tô Nghênh Hạ đã từng nói, nếu như bọn họ dùng tính mạng của Niệm nhi để ép nàng cũng không có hiệu quả gì, nàng sẽ lựa chọn báo thù cho Hàn Niệm, chứ sẽ không thỏa hiệp.
Cho nên, sự tồn tại của Hàn Niệm, thật ra càng nhiều chỉ là để ngăn chặn Tô Nghênh Hạ, nhưng nếu Hàn Niệm chết, vậy lại là chuyện khác.
"Ta đã nói với Cô Tô thành chủ rồi, lúc thành thân, để Cô Tô công tử dùng sức mạnh, mặc dù Phù Dao là Không Động cảnh, nhưng, Cô Tô công tử cũng là Không Động cảnh, lại thêm mấy ngày nay, Phù Dao trúng cấm công tán của ta, nàng không tạo nổi sóng gió gì đâu." Phù Thiên lạnh lùng nói.
Phù Hải sững sờ, Phù Dao trúng cấm công tán? Sao lại thế được?!
Ở Phù thị không có ai có thể đầu độc nàng, huống chi, Phù Dao luôn vô cùng cảnh giác, muốn đầu độc cũng không có cơ hội.
Phù Thiên cười lạnh, đây cũng là chỗ khôn khéo của hắn, hắn biết, chỉ cần có mình, lòng cảnh giác của Phù Dao sẽ rất cao, cho nên, thừa dịp đi hải vực Vĩnh Sinh, hắn âm thầm an bài thân tín, dùng nhiều cách để đầu độc Phù Dao.
Mà khi đó, nhất định Phù Dao sẽ buông lỏng cảnh giác vì mình đã rời đi.
Sự thật cũng đã chứng minh phỏng đoán của Phù Thiên, sắc mặt gần đây của Phù Dao đã nói rõ hết thảy.
"Huống hồ, trên đời này tình thương của mẹ là Vĩ đại nhất, nàng có thể từ bỏ tính mệnh của mình và con cái vì nam nhân kia, nhưng, nàng có thể trơ mắt nhìn con của mình giãy dụa thống khổ, tàn nhẫn chết đi từng chút từng chút sao?"
Phù Hải nghe xong lời này, không khỏi âm trầm cười một tiếng: "Tộc trưởng, vẫn là ngài nghĩ chu đáo."
Phù Thiên lạnh lùng hừ một cái, Tô Nghênh Hạ, cái này đều là người tự tìm!
"Đi làm đi."
Phù Hải gật gật đầu, ngoan ngoãn lui ra.
Nhìn thấy Phù Thiên đã có kế hoạch, một đám cao quản vốn đang vô cùng lo lắng lúc này cũng có thể yên tâm hơn, bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm những cách này dơ bẩn, độc ác đến đâu, chỉ cần có thể giúp bọn họ giữ được địa vị của mình, thì bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm đến những cái khác.
Ngươi chết, dù sao cũng tốt hơn ta chết!
"Tộc trưởng, còn Phù Ly nơi đó..." Lúc này, CÓ người nói.
"Tộc trưởng, mặc dù Ngao Nghĩa xác thực phách lối quá đáng, nhưng hôn sự của Phù Dao cũng chưa thành, lực lượng của gia tộc Cô Tô cũng sẽ không giúp chúng ta ngay được, nếu như lại mất đi trợ giúp của hải vực Vĩnh Sinh, ta sợ đến lúc đó gia tộc Phù thị chúng ta sẽ vô cùng nguy hiểm."
"Đúng vậy, mấu chốt là nếu đắc tội với hải vực Vĩnh Sinh, một khi bọn họ trả thù chúng ta, gia tộc Phù thị chúng ta sẽ không chịu đựng nổi."
"Hi sinh Phù Ly, có thể bảo vệ được an nguy của gia tộc Phù thị, tộc trưởng, việc nhỏ không nhẫn sẽ hỏng việc lớn."
Một đám cao quản tận tình khuyên nhủ, Phù Thiên nghe đến đây, hai tay nắm chặt run lên, tự tay đưa vợ của mình lên giường của người khác, đây là điều mà không một người đàn ông nào có thể nhẫn nhịn được!
Có đôi khi, người khuyên người khác rộng lượng, cũng phải cách hắn xa một chút, nếu không rất dễ bị hắn giận cá chém thớt!
"Lập tức thông báo Phù Ly tắm rửa sạch sẽ, sau đó, phải người đưa nàng đến... đến phòng của Ngao Nghĩa." Phù Thiên lạnh lùng, nghiến răng nói.
Buổi tối, trong phòng Ngao Nghĩa không có bất kỳ giọng nữ nào vang lên, chỉ có âm thanh giường gỗ điên cuồng va chạm vào vách tường.
Phù Thiên ở trong phòng, không thể ngủ nổi.
Một đêm bi thảm trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau, ngoài cổng Phù thị, nhạc hỉ vang lên từng đợt, mấy trăm tên tôi tớ mặc đồ đỏ, vai khiêng sính lễ, trùng trùng điệp điệp thành hàng dài.
"Cô Tô thành chủ của thành Phi Long, và Cô Tô công tử, đến!"
Lúc này, quản gia Phù gia vui vẻ hô to lên!
Dân chúng trong thành Phi Long thấy Phù gia đột nhiên náo nhiệt như vậy, ai ai cũng biết, Phù gia có chuyện vui.
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
Không sai, đều do Phù Dao,
Nỗi nhục ngày hôm nay, tất cả đều là một tay Phù Dao tạo thành.
Nếu không phải Phù Dao, sao Phù Thiên hắn nhận hết vũ nhục này đến vũ nhục khác?!
"Phù Tiến, lập tức thông báo cho Cô Tô thành chủ, hôn lễ của Tô Nghênh Hạ và quý công tử, chọn ngày lành cử hành. Phù Hải, đút thứ này cho nghiệt chủng của Phù Dao ăn!"
Phù Thiên lạnh mặt, đặt một viên thuốc vào trong tay Phù Hải.
Nhìn thấy viên thuốc này, Phù Hải sững sờ: "Tộc trưởng, ngài xác định sao?"
Đây chính là đoạn cốt truy hồn đan, một trong những cấm dược của thế giới Bát Phương, người dùng nó sẽ phải chịu những tổn thương không thể cứu chữa trong bảy ngày. Đầu tiên sẽ là tróc da, chảy máu chảy mủ, sau đó, xương cốt sẽ từ từ biến thành phần vụn, nói ngắn gọn, người trúng độc sẽ phải trơ mắt nhìn da và xương của mình, từng chút từng chút một tróc ra trong vong bảy ngày.
Đây cơ hồ là cách giết người tàn nhẫn nhất trên thế giới này, cho nên, đoạn cốt truy hồn đan hầu như đã bị cấm sử dụng ở thế giới Bát Phương.
Nhưng lúc này Phù Thiên lại muốn đem sử dụng nó, hơn nữa, còn là dùng trên người Hàn Niệm.
"Phù Dao hại Phù thị chúng ta còn chưa đủ à? Nàng có thể hại chúng ta, vì sao chúng ta không thể hại nàng? Nàng khiến chúng ta phải chịu nhục, nữ nhi của nàng sẽ phải trả một cái giá cực đắt." Phù Thiên lạnh lùng nói.
"Thế nhưng, cho dù bức tử Hàn Niệm, Phù Dao cũng chưa chắc chịu nghe lời, ngược lại, nếu Hàn Niệm, Phù Dao càng không có bất kỳ lo lắng gì, đến lúc đó tình thế sẽ chỉ càng nghiêm trọng hơn." Phù Hải nói.
Tô Nghênh Hạ đã từng nói, nếu như bọn họ dùng tính mạng của Niệm nhi để ép nàng cũng không có hiệu quả gì, nàng sẽ lựa chọn báo thù cho Hàn Niệm, chứ sẽ không thỏa hiệp.
Cho nên, sự tồn tại của Hàn Niệm, thật ra càng nhiều chỉ là để ngăn chặn Tô Nghênh Hạ, nhưng nếu Hàn Niệm chết, vậy lại là chuyện khác.
"Ta đã nói với Cô Tô thành chủ rồi, lúc thành thân, để Cô Tô công tử dùng sức mạnh, mặc dù Phù Dao là Không Động cảnh, nhưng, Cô Tô công tử cũng là Không Động cảnh, lại thêm mấy ngày nay, Phù Dao trúng cấm công tán của ta, nàng không tạo nổi sóng gió gì đâu." Phù Thiên lạnh lùng nói.
Phù Hải sững sờ, Phù Dao trúng cấm công tán? Sao lại thế được?!
Ở Phù thị không có ai có thể đầu độc nàng, huống chi, Phù Dao luôn vô cùng cảnh giác, muốn đầu độc cũng không có cơ hội.
Phù Thiên cười lạnh, đây cũng là chỗ khôn khéo của hắn, hắn biết, chỉ cần có mình, lòng cảnh giác của Phù Dao sẽ rất cao, cho nên, thừa dịp đi hải vực Vĩnh Sinh, hắn âm thầm an bài thân tín, dùng nhiều cách để đầu độc Phù Dao.
Mà khi đó, nhất định Phù Dao sẽ buông lỏng cảnh giác vì mình đã rời đi.
Sự thật cũng đã chứng minh phỏng đoán của Phù Thiên, sắc mặt gần đây của Phù Dao đã nói rõ hết thảy.
"Huống hồ, trên đời này tình thương của mẹ là Vĩ đại nhất, nàng có thể từ bỏ tính mệnh của mình và con cái vì nam nhân kia, nhưng, nàng có thể trơ mắt nhìn con của mình giãy dụa thống khổ, tàn nhẫn chết đi từng chút từng chút sao?"
Phù Hải nghe xong lời này, không khỏi âm trầm cười một tiếng: "Tộc trưởng, vẫn là ngài nghĩ chu đáo."
Phù Thiên lạnh lùng hừ một cái, Tô Nghênh Hạ, cái này đều là người tự tìm!
"Đi làm đi."
Phù Hải gật gật đầu, ngoan ngoãn lui ra.
Nhìn thấy Phù Thiên đã có kế hoạch, một đám cao quản vốn đang vô cùng lo lắng lúc này cũng có thể yên tâm hơn, bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm những cách này dơ bẩn, độc ác đến đâu, chỉ cần có thể giúp bọn họ giữ được địa vị của mình, thì bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm đến những cái khác.
Ngươi chết, dù sao cũng tốt hơn ta chết!
"Tộc trưởng, còn Phù Ly nơi đó..." Lúc này, CÓ người nói.
"Tộc trưởng, mặc dù Ngao Nghĩa xác thực phách lối quá đáng, nhưng hôn sự của Phù Dao cũng chưa thành, lực lượng của gia tộc Cô Tô cũng sẽ không giúp chúng ta ngay được, nếu như lại mất đi trợ giúp của hải vực Vĩnh Sinh, ta sợ đến lúc đó gia tộc Phù thị chúng ta sẽ vô cùng nguy hiểm."
"Đúng vậy, mấu chốt là nếu đắc tội với hải vực Vĩnh Sinh, một khi bọn họ trả thù chúng ta, gia tộc Phù thị chúng ta sẽ không chịu đựng nổi."
"Hi sinh Phù Ly, có thể bảo vệ được an nguy của gia tộc Phù thị, tộc trưởng, việc nhỏ không nhẫn sẽ hỏng việc lớn."
Một đám cao quản tận tình khuyên nhủ, Phù Thiên nghe đến đây, hai tay nắm chặt run lên, tự tay đưa vợ của mình lên giường của người khác, đây là điều mà không một người đàn ông nào có thể nhẫn nhịn được!
Có đôi khi, người khuyên người khác rộng lượng, cũng phải cách hắn xa một chút, nếu không rất dễ bị hắn giận cá chém thớt!
"Lập tức thông báo Phù Ly tắm rửa sạch sẽ, sau đó, phải người đưa nàng đến... đến phòng của Ngao Nghĩa." Phù Thiên lạnh lùng, nghiến răng nói.
Buổi tối, trong phòng Ngao Nghĩa không có bất kỳ giọng nữ nào vang lên, chỉ có âm thanh giường gỗ điên cuồng va chạm vào vách tường.
Phù Thiên ở trong phòng, không thể ngủ nổi.
Một đêm bi thảm trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau, ngoài cổng Phù thị, nhạc hỉ vang lên từng đợt, mấy trăm tên tôi tớ mặc đồ đỏ, vai khiêng sính lễ, trùng trùng điệp điệp thành hàng dài.
"Cô Tô thành chủ của thành Phi Long, và Cô Tô công tử, đến!"
Lúc này, quản gia Phù gia vui vẻ hô to lên!
Dân chúng trong thành Phi Long thấy Phù gia đột nhiên náo nhiệt như vậy, ai ai cũng biết, Phù gia có chuyện vui.
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
Bình luận facebook