• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (76 Viewers)

  • Chương 490

Chương 490


“Cảm ơn.” Sự nóng bỏng trên gương mặt Tô Loan Loan đã giảm đi phần nào, trong lòng cô lúc này vô cùng hổ thẹn.


Nhưng khi Tô Loan Loan cầm lọ thuốc màu tím nhìn lướt qua, nhất thời sửng sốt, nhìn về phía Trần Xuân Độ.


“Sao anh cũng có thứ này?” Ống thuốc màu tím trong tay Tô Loan Loan phát ra ánh sáng màu tím, một loại ánh sáng rạo rực hấp dẫn mê người, tràn đầy sức hấp dẫn thần bí khiến người ta gần như có thể mê muội.


Màu tím tượng trưng cho sự cao quý và thần bí. Tô Loan Loan làm sao cũng không ngờ, ống thuốc kỳ diệu từng khiến cô vô cùng xao động lại xuất hiện trong tay Trần Xuân Độ.


Tô Loan Loan hết sức ngạc nhiên, đối với việc Trần Xuân Độ đột nhiên đem ống thuốc tím ra, có thể nói cô không có chút ngờ trước.


Cả người Tô Loan Loan đều ngây dại, Trần Xuân Độ có thể tiện tay lấy ra ống thuốc màu tím, Trần Xuân Độ và ông chủ bí ẩn của cô rốt cuộc có quan hệ thế nào?


“Chỉ là một ống thuốc thôi, có gì đáng phải kinh ngạc.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, vẻ mặt dửng dưng.


Nhưng anh không nói cho Tô Loan Loan biết giá trị của ống thuốc này. Cùng với hai ống thuốc mà cô dùng lần trước, nhất định ngoài sức tưởng tượng của cô. Đó là một con số thiên văn!


Mười tập đoàn dược phẩm sinh học hàng đầu ở hải ngoại, từng chỉ vì một ống thuốc như vậy cũng đã sắp đánh nhau khi đó!


Điều này cho thấy tầm quan trọng của hai loại thuốc này.


Mà bây giờ, Trần Xuân Độ hầu như không do dự cho Tô Loan Loan dùng ống thuốc này để chữa lành vết thương.


Nếu Thanh Niên có ở đây, nhất định sẽ trố mắt nghẹn họng, rất có thể sẽ đấm ngực giậm chân, mắng chửi Trần Xuân Độ đang phung phí của trời.


Tô Loan Loan cũng không biết giá trị thực sự của ống thuốc này, nhưng cô biết ống thuốc này rất hữu ích trong việc chữa trị vết thương.


Đây là loại thuốc chữa trị vết thương kỳ diệu nhất mà Tô Loan Loan từng thấy. Sau lần đầu khi Thanh Niên đưa cô uống, hôm sau tỉnh dậy đã khỏe như voi, đã khiến cô hết sức ngạc nhiên.


Thuốc mà Thanh Niên đau lòng không nỡ như vậy, Trần Xuân Độ lại lấy ra một ống khác, Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ nói: “Tôi biết một người, anh ta cũng từng cho tôi loại thuốc này. Anh và anh ta là quan hệ như thế nào?”


“Tôi không biết cô đang nói tới ai.” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp lại.


Trần Xuân Độ nói xong thì thở ra một hơi, chậm rãi xoay người, cầm cọ lên, chuẩn bị sơn tường.


“Anh, sao lại phải giúp tôi như vậy? Chẳng lẽ anh không ghi hận tôi trước đây luôn muốn tra ra thân phận của anh sao?” Tô Loan Loan nắm chặt ống thuốc màu tím, đứng dậy, nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt đầy vẻ phức tạp.


Tay cầm cây quét sơn của Trần Xuân Độ chợt ngừng lại một lát, trong mắt anh lóe lên vẻ trầm tĩnh sâu sắc, giọng điệu hờ hững: “Nể tình cô hết lòng hết dạ vì Kim Huyên, tôi trước giờ chưa từng để bụng, cũng không có ý định truy cứu… Huyết tộc cô gặp phải hôm nay, hiện giờ còn lâu cô mới có thể động tới được, trừ phi cô có thể hấp thụ hoàn toàn hiệu lực của ống thuốc này.”


“Thời gian không còn sớm nữa, cô còn không quay lại, hũ giấm Kim Huyên chắc chắn sẽ nghĩ rằng hai chúng ta đang làm chuyện mờ ám.”


Giọng nói của Trần Xuân Độ truyền vào tai Tô Loan Loan, Tô Loan Loan nắm chặt ống thuốc, mỗi lời nói của Trần Xuân Độ đều in sâu vào tâm trí cô.


Hơi thở của cô ấy khó mà bình tĩnh lại, dù sao đang đứng trước mặt mình là Long Vương, dáng vẻ cà lơ phất phơ ngày thường của Trần Xuân Độ không tốt mấy, nhưng bây giờ giọng điệu của Trần Xuân Độ so với ngày thường thật tưởng chừng như hai người!


“Cảm ơn.”


Tô Loan Loan mở miệng nói tiếng cảm ơn nhẹ nhàng với giọng điệu phức tạp, rồi cầm ống thuốc đi ra khỏi phòng.


Sau khi trở về phòng, Tô Loan Loan ngồi trên ghế sô pha nhìn chằm chằm vào ống thuốc màu tím. Bên trong ống thủy tinh, chất lỏng màu tím trong suốt thuần khiết như đá quý, như ẩn chứa ma lực vô hạn. Tô Loan Loan cầm nó trong tay cũng nổi lên cơn thèm khát không khống chế được, sự kích thích khó mà áp chế, nóng lòng muốn uống ngay.


Tô Loan Loan quan sát hồi lâu, thấy vẻ ngoài của ống thuốc này và ống lần trước gần như không có gì khác biệt mới yên tâm hơn một chút. Mở nắp ống thuốc ra, một mùi thơm kỳ lạ tràn ngập trong lọ thuốc bốc ra và chui vào mũi Tô Loan Loan, hai tròng mắt cô nhất thời lộ ra vẻ si mê, nhưng dường như đã tỉnh táo lại chỉ trong chớp mắt.


Tô Loan Loan đưa ngang ống thuốc, đổ nước thuốc màu tím vào miệng.


Vị ngọt dịu nhẹ lan tỏa trong miệng Tô Loan Loan. Lần trước vì có Thanh Niên nên Tô Loan Loan không có lòng dạ nào nếm thử, lần này cô mới cẩn thận nếm thử mùi vị của thuốc.


Một mùi hương trái cây thoang thoảng khiến Tô Loan Loan gần như mê muội trong đó.


Đột nhiên, sắc mặt Tô Loan Loan chợt thay đổi, dòng điện ấm đột nhiên di chuyển tới vết thương của cô, không chỉ có vậy, vùng bụng của Tô Loan Loan dường như có từng ngọn lửa hừng hừng đang bùng cháy, luồng nhiệt lượng mang theo sức lực dồi dào tan ra tứ chi và khắp cơ thể Tô Loan Loan, ý thức của cô chợt trở nên mơ hồ, cả người mơ màng buồn ngủ, hai mắt trở nên đen kịt, dần dần mất đi ý thức…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom