• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (63 Viewers)

  • Chương 455

Chương 455


“Long Nha? Đây chính là danh hiệu vũ khí chỉ thuộc về Long Vương!” Sắc mặt Thiếu niên thay đổi lớn nói.


“Nếu như Long Vương thực sự xuất hiện ở đây, cũng chứng minh kết luận của ba hoàn toàn không sai… Long Vương, rất có thể nhiều năm trước, dựa vào cơ duyên của đại hội đổ thạch, đột nhiên vùng dậy…”


Dracula thản nhiên lên tiếng.


“Người đã từng nhìn thấy Long Nha… Hẳn là thế lực hải ngoại!” Thiếu niên nhíu mày.


Dracula cười nhạt, nâng chén trà đặt trên bàn trà thủy tinh, nhìn về phía Thiếu niên hỏi: “Con tưởng rằng chỉ có thế lực chúng ta nhìn chăm chăm nước C sao? Còn có rất nhiều thế lực cổ xưa, từ đầu đến cuối bọn họ âm thầm nhìn chằm chằm nước C, chỉ có điều bọn họ vẫn luôn không ra tay thôi.”


Thiếu niên bỗng chốc kinh ngạc: “Còn có thế lực khác ư? Bọn họ cũng có mục đích giống chúng ta sao?”


“Nửa là như thế, nửa thì không hẳn.” Dracula lắc đầu lại không nói thêm gì nữa, mấy thế lực khác đó, rốt cuộc vì mục đích gì từ đầu đến cuối đều giám sát Trần Xuân Độ.


“Ba, chúng ta cơ bản không có cách nào xác định đó có thật là Long Vương hay không.” Thiếu niên suy tư một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu nói.


Dracula gật đầu, khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên một nụ cười quỷ dị, trong ý cười kia có thêm một chút khát máu tàn nhẫn: “Sau khi con đến nước C, đã bao lâu rồi không hưởng thụ hương vị máu tươi.”


“Rất lâu rồi, mặc dù nói rượu vang tốt nhưng chung quy không so được với máu tươi.” Thiếu niên liếm liếm đôi môi đỏ tươi như máu, trong mắt lóe ra hào quang cực nóng.


“Xác định anh ta có phải là Long Vương hay không, quá đơn giản. Nếu như anh ta không phải là Long Vương, con có thể nếm được máu tươi ngọt ngào nhất.” Dracula nói từng câu từng chữ.


Thiếu niên sững người, trong giọng nói có thêm vài phần lo lắng: “Thế nếu như anh ta thật sự là Long Vương, vậy nguy hiểm còn không phải rất lớn sao?”


“Con quên thiên phú của Huyết tộc chúng ta sao?” Dracula cười nhạt: “Năm đó Long Vương cường thế thế nào, cuối cùng gia tộc chúng ta không giống như nhà khác bị hủy diệt, chính là bởi vì thiên phú của chúng ta, làm cho chúng ta gần như trở thành bất tử chi thân… Cho dù anh ta thật sự là Long Vương, cũng khó có thể đẩy ta vào chỗ chết.”


“Mà chờ chúng ta thu được vật cấm kỵ, Long Vương, sao còn có thể e sợ?” Trong mắt Dracula lóe ra hào quang lạnh lẽo, đáy mắt hiện ra một tia khát máu lạnh như băng.


…….


Xe con chậm rãi đỗ bên cửa khách sạn, Trần Xuân Độ xuống xe, kính cẩn kéo cửa xe.


Cửa xe mở ra, một đôi giày cao gót tinh xảo đặt xuống mặt đất, ngay sau đó nữ thần tổng giám đốc dáng người hoàn hảo dựa người bước ra.


“Bữa trưa gặp.” Lê Kim Huyên nhẹ nhàng bỏ lại một câu, sau đó liền đi giày cao gót, nhẹ nhàng rời đi.


Mà ngay sau đó Tô Loan Loan đi ra, thần sắc phức tạp nhìn Trần Xuân Độ một cái, lập tức bước nhanh đuổi theo Lê Kim Huyên.


Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Tô Loan Loan và Lê Kim Huyên, lấy ra một điếu thuốc lá, nuốt vào nhả ra nhìn chằm chằm bóng dáng hai người, trong ánh mắt tràn ngập xa xăm… Khi Trần Xuân Độ mau chóng hút xong điếu thuốc, một chiếc xe con từ xa rít lên mà đến, cuối cùng dừng bên xe của Trần Xuân Độ, cửa xe mở ra, từ trên xe một bóng hình quen thuộc bước xuống.


Trần Xuân Độ nhín thấy bóng dáng quen thuộc đó, nhếch miệng, cười khẩy nói: “Kỹ năng lái xe của hội trưởng Trương không được, cần phải nâng cao.”


Trương Bảo Thành vừa xuống xe thì nghe thấy giọng nói của Trần Xuân Độ, khiến cho cơ mặt Trương Bảo Thành bỗng chốc kéo xuống, sắc mặt có chút u ám.


Trương Bảo Thành lạnh lùng liếc nhìn Trần Xuân Độ, tại đại hội đổ thạch, Trần Xuân Độ khiến cho Trương Bảo Thành mất hết mặt mũi, có thể nói để cho ông ta thân bại danh liệt cũng không quá đáng.


Ai có thể nghĩ đến trong cuộc cá cược này … Trương Bảo Thành thế nhưng đại bại! Thua thảm hại!


Thế cho nên trên đường đến khách sạn, Trương Bảo Thành vẫn luôn suy nghĩ, rốt cuộc mình thua ở chỗ nào… Mà bây giờ Trương Bảo Thành vừa nhìn thấy khuôn mặt đầy khinh bỉ của Trần Xuân Độ, thì khiến cho ông ta phải tức giận một trận, căn bản không có cách nào buông bỏ.


Trần Xuân Độ có thể ở đại hội đổ thạch không giữ lại cho mình chút thể diện, giờ đây Trương Bảo Thành đối với anh cũng không có vẻ mặt tốt gì.


Nhưng một thân Trương Bảo Thành bước vào khách sạn, Trần Xuân Độ cười tít mắt nhìn Trương Bảo Thành, dường như một chút cũng không vì Trương Bảo Thành không cho mình một biểu hiện tốt mà khó chịu.


Cho đến khi bóng dáng Trương Bảo Thành mất hút trong khách sạn, mặt Trần Xuân Độ cười khẩy mới thu lại, mở cửa xe, ngồi vào ghế lái, chậm rãi lái xe vào gara.


Trần Xuân Độ đỗ xe xong, quay về phòng trong khách sạn, chưa đến một lúc, chuông cửa phòng đột nhiên vang lên.


Trần Xuân Độ đi tới mở cửa phòng, chỉ thấy Tô Loan Loan đứng ở cửa, nhìn thấy Trần Xuân Độ, sắc mặt phức tạp, trong mắt lóe ra một tia sợ hãi.


“Cô Tô.” Trần Xuân Độ nhếch miệng, cười chào hỏi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom