• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (19 Viewers)

  • Chương 411

Chương 411


Sự đe dọa, áp bức đáng sợ này, giống như vừa dày vừa nặng vừa đáng sợ như dãy núi, điên cuồng đè xuống Ngọc Hiên Vinh, giống như muốn đè bẹp Ngọc Hiên Vinh!


Sắc mặt Ngọc Hiên Vinh lập tức thay đổi, lần đầu tiên anh ta cảm nhận được sự đe dọa, áp bức lớn đáng sợ như vậy, vốn dĩ anh ta cho ta cho rằng sự đe dọa và áp bức của Thái thượng trưởng lão đã rất đáng sợ rồi, nhưng anh ta không ngờ đến, sự đe dọa và áp bức của Trần Xuân Độ gần như khiến anh ta ngạt thở, sự lạnh lùng, khát máu trong đôi mắt kia khiến Trần Xuân Độ giống như một con mãnh thú, trong lòng Ngọc Hiên Vinh run rầy kịch liệt, thậm chí không khống chế được…muốn nằm rạp xuốn quỷ lạy!


“Ngọc Hiên Vinh, tôi nhẫn nhịn anh, không chỉ có một lần….” Trần Xuân Độ thờ ơ lên tiếng.


Giọng điệu của Trần Xuân Độ bình thường, nhưng trong đầu của Ngọc Hiên Vinh lại dâng trào làn sóng khiếp sợ cuồn cuộn.


Ngọc Hiên Vinh từ từ ngẩng đầu lên, nhìn Trần Xuân Độ, khuôn mặt anh ta đỏ bừng, anh ta nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt u ám, lạnh lùng, áp bức này của Trần Xuân Độ quả thật chính là ánh mắt của mãnh thút “Bụp!”


Ngọc Hiên Viên đứng dậy một cách khó khăn, từng bước từng bước đi đến trước mặt Trần Xuân Độ, đột nhiên hai đầu gối của anh ta đập mạnh xuống đất!


Ngọc Hiên Vinh quỳ xuống trước mặt Trần Xuân Đội!


“Xin anh…tha thứ cho tôi….” Ngọc Hiên Vinh khó khăn lên tiếng, sát khí lạnh lẽo bao phủ trên người của Trần Xuân Độ, khiến anh ta không chút nghỉ ngờ, Trần Xuân Độ chắc chắn sẽ ra tay giết chết mình!


Cho dù Ngọc Hiên Vinh có thanh cao, có ưu tú đến đâu, cũng hiểu rõ, anh ta vẫn muốn giữ lại cái mạng nhỏ của mình, anh ta không muốn có kết cục giống như Thái thượng trưởng lão!


*Quỳ xuống, có tác dụng không?” Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Vinh, sự quỳ xuống của Ngọc Hiên Vinh, không thể khiến trong lòng anh sinh ra một chút gợn sóng.


“Tất cả là lỗi của tôi, là tôi không nên xung đột với anh… Trần đại nhân, là Ngọc Hiên Vinh tôi chưa trải sự đời, là tôi tìm cái chết! Cầu xin anh khoan dung độ lượng, bỏ qua cho tôi, đều là tôi có mắt mà không nhìn thấy núi thái sơn!” Ngọc Hiên Vinh nghiến răng, dứt khoát đập đầu xuống đất.


Ngọc Hiên Vinh đập rất mạnh, mới chỉ đập mấy cái, trán của anh ta đã chảy máu, thậm chí còn có chỗ bị rách dal Ngọc Hiên Vinh nhìn Trần Xuân Độ, lúc này anh ta vô cùng nhếch nhác, bản thân anh ta không ngờ đến, mới trong mấy ngày ngắn ngủi này, tay đánh mạnh nhất của nhà họ Ngọc đều chết….còn mình, phải quỳ trước mặt tên côn đồ này, khổ sở cầu xin, xin người khác giữ lại cái mạng nhỏ của mình!


Thật là nhục nhã, trước đây, người đang đứng kia là anh ta….mà bây giờ, lại là anh ta quỳ trên đất!


Trần Xuân Độ cứ đứng trước mặt Ngọc Hiên Viên như vậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Viên, từ trên người anh đang toát ra sát khí, sự lạnh lùng khó tả, không ngừng chạy dài, bao trùm cả căn phòng.


Ngọc Hiên Vinh quỳ trên mặt đất, anh ta đang run lẫy bẩy, anh ta không ngẩng đầu lên cũng có thể cảm nhận được mạnh mẽ Trần Xuân Độ đang nhìn anh ta, giống như nhìn chằm chằm vào vực thẳm.


Trong lòng Ngọc Hiên Vinh không ngừng run lên, Trần Xuân Độ, khiến chỗ sâu nhất trong linh hồn của anh ta đều bao phủ một sự sợ hãi mãnh liệt!


Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Viên đang không ngừng đập đầu nhận sai, qua rất lâu, Trần Xuân Độ mới chậm rãi lên tiếng: “Nói đi, là ai giúp đỡ anh ở Yên Kinh động thủ một cách trắng trợn như vậy.”


Trong lòng Ngọc Hiên Vinh run lên, anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc.


Anh ta không ngờ đến Trần Xuân Độ lại đột nhiên hỏi như vậy, ánh mắt của Trần Xuân Độ sâu, sắc bén, giống như biến thành một thanh kiếm sắc bén, dường như có thể xuyên thấu nội tâm của Ngọc Hiên Vinh, nhận ra được suy nghĩ trong lòng của Ngọc Hiên Vinh!


Ngọc Hiên Vinh nhìn Trần Xuân Độ, chuyện hợp tác giữ anh ta và Lê Thần Vũ không có bắt kỳ ai biết, tại sao Trần Xuân Độ lại biết chuyện này?


Trong lòng Ngọc Hiên Vinh vô cùng chấn động, mà Trần Xuân Độ dướng như nhìn thấu được nội tâm của anh ta, thờ ơ lên tiếng: “Đừng xem người khác là thẳng ngốc, ở đất Yên Kinh, nhà họ Ngọc sao có thể tùy ý làm bậy, không có bọn cường hào ác bá ở đây giúp đỡ, những trưởng lão kia của anh dám láo xược như vậy?”


“Người giúp đỡ anh làm những chuyện này rốt cuộc là ai?” Trần Xuân Độ bước một chân ra, sự đe dọa, áp bức đột nhiên đến gần, giọng nói của Trần Xuân Độ đột nhiên trở nên lạnh lùng, lộ ra kiềm chế, uy nghiêm đáng sợ!


“Tôi không thể nói….tôi nói rồi sẽ có họa sát thân!” Ngọc Hiên Vinh không ngừng lùi về sau, vẻ mặt tràn đầy sự đấu tranh và sợ hãi!


“Nếu như bây giờ anh không nói, tôi sẽ lập tức chém anh.” Trần Xuân Độ rút một con dao Long Nha ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Vinh, sát khí trong mắt không ngừng lóe lên!


“Không…tôi nói, tôi nói, đừng giết tôi, tôi nói hết!” Ngọc Hiên Vinh nhìn thấy Trần Xuân Độ rút Long Nha ra, lập tức liệt dương, nhìn Trần Xuân Độ, vội vàng cầu xin.


Mà Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Vinh, thấy trong mắt anh ta lóe lên tia trốn tránh, xảo quyệt, lạnh lùng hừ một tiếng, giơ Long Nha lên!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom