Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1153: Phong gia
Câu trả lời của người quản lý không khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
Nhưng theo quan điểm của anh ta, đây là sự lựa chọn duy nhất mà anh ta có thể thực hiện.
Danh tiếng hàng trăm năm của Thí Phong Các không thể bị hủy hoại chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này.
Nhưng bọn họ không để đắc tội với người của Chu gia được, lại càng không thể hủy bỏ tư cách VIP của hắn.
Vì vậy, cách tốt nhất là gã đàn ông lực lưỡng hạ mình xuống xin lỗi cô gái để bảo toàn danh tiếng cho Thí Phong Các, và sau đó, Thí Phong Các sẽ tự góp tiền góp sức để làm hài lòng gã đàn ông lực lưỡng này.
Đây là cách duy nhất, dù mình có bực bội, nhưng ai bảo đó là người của Chu gia chứ!
Nhưng rõ ràng gã đàn ông đó không đồng ý với cách làm này.
"Mày đang nói cái gì? Đùa cái gì chứ? Bảo ông đây xin lỗi con đàn bà hèn mọn này sao? Mày không đùa đấy chứ?”
"Mày không biết tao là ai sao? Ông đây đến từ Chu gia! Ai có thể chịu được lời xin lỗi của tao? Ngay cả khi tao đến Dubai, kể cả đến khách sạn tám sao làm những chuyện như thế này cũng không có ai dám đứng ra bảo tao xin lỗi!”
Gã đàn ông cường tráng thẳng tay tát người quản lý một cái: "Tao nói cho mày biết, hôm nay muốn giải quyết chuyện này thì chỉ có một cách. Bây giờ tao lên tầng, mấy người đem con đàn bà đó lên cho tao, sau đó nâng địa vị VIP của ông đây lên tầng ba!"
Gã đàn ông được đà lấn tới.
Nhưng những người khác cũng không dám nói bất cứ điều gì. Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Không còn cách nào, đây là sự áp chế của thân phận tuyệt đối.
Người ta là người của Chu gia! Chẳng lẽ thật sự dám đánh hắn?
"Ồ, nhân tiện, vừa rồi nhân viên bán hàng và nhân viên bảo vệ dám vô lễ với tôi, hãy bẻ gãy một cánh tay của họ và ném ra ngoài, không có vấn đề gì chứ?", gã đàn ông bổ sung thêm.
Hãy nhìn xem, đây là hậu quả của việc ra tay với người ta!
Mọi người đều cảm thấy thương cho các nhân viên bảo vệ và nhân viên nhà hàng.
Đáng thương thì đáng thương thật, nhưng nếu thực sự làm theo lời của gã đàn ông này thì những vị khách kia sẽ hắt hủi Thí Phong Các mất.
Đây là thực tế, đối với công chúng mà nói, sự chuyển biến của cảm xúc chỉ diễn ra trong chốc lát.
"Xin lỗi tiên sinh, chúng tôi không thể làm bất kỳ điều gì trong số những điều tiên sinh đã nói".
Lúc này người quản lý cũng lên tiếng, anh ta ngẩng cao đầu kiên định nói: "Ở chỗ chúng tôi, muốn giải quyết vấn đề chỉ có hai giải pháp".
"Thứ nhất, hủy bỏ tư cách VIP của anh, và cửa hàng của chúng tôi sẽ không bao giờ tiếp đãi anh nữa. Thứ hai, xin lỗi cô gái vừa rồi, anh vẫn là khách quý của chúng tôi!"
Người quản lý nói: "Nếu không, anh chỉ có thể nói chuyện với ông chủ của chúng tôi".
Người quản lý biết rằng gã đàn ông lực lưỡng này không đời nào đồng ý những điều kiện này, vì vậy anh ta đã gọi điện thẳng cho ông chủ.
"Chẳng lẽ là Phong gia sắp xuất hiện?"
"Chắc phải đến 80%, lần này, sự việc đã trở thành vấn đề lớn. Người Chu gia đều đã xuất hiện, nếu Phong gia không ra mặt thì làm sao giải quyết êm được chuyện này!”, mọi người lũ lượt nói, thì ra ông chủ của Thí Phong Các tên là Phong gia.
Biểu hiện của người quản lý khiến Chu Dương phải nhìn bằng con mắt khác. Anh cũng âm thầm ghi nhớ lại cái tên Phong gia này.
"Anh nói xem, chuyện này sẽ giải quyết như thế nào sau khi Phong gia xuất hiện?"
"Cho dù là Phong gia thì cũng phải nể mặt Chu gia đúng không?"
"Không hẳn, Phong gia là bậc tiền bối ở thủ đô này. Mấy chục năm trước, Phong gia đã làm hô mưa gọi gió, tạo ra vô số huyền thoại”.
"Phong gia nổi tiếng dũng cảm can trường, tôi đây lớn lên cùng với những câu chuyện về ông ta, chưa bao giờ nghe ông ta từng cúi đầu trước ai!”
Lời mọi người bàn luận lọt vào tai Chu Dương rõ mồn một.
Điều này cũng khiến anh càng thêm tò mò về Phong gia này.
"Hả? Cái tên làm thuê như mày, đừng mang ông chủ nhà mày ra hù dọa tao!”
"Còn không nghe rõ hay sao? Tao là người Chu gia đó! Cho dù ông chủ của mày tới, vẫn phải nể mặt tao thôi, nhất định sẽ không dám động vào tao!"
Mặc dù gã đàn ông cường tráng nói như vậy, nhưng động tác của hắn thực ra hơi chột dạ.
“Tiên sinh, anh nên giữ những lời này với riêng ông chủ của chúng tôi”, người quản lý nói, không nhún nhường cũng không kháng cự.
Khoảng hai phút sau, một ông lão tóc bạc trong bộ đồ nhà Đường đi xuống cầu thang.
Mặc dù ông già này đầu đầy tóc bạc, nhưng ông bước đi rất nhanh nhẹn.
Đây là một cao thủ, Chu Dương nhìn thoáng qua, liền nhìn ra sức ép tỏa ra từ trên người của ông, chắc chắn ông ta là hoàng đế võ giả.
Và thực lực chắc chắn vượt qua ba hoàng đế võ giả của Chu gia!
Có vẻ như đây chính là Phong gia huyền thoại, quả nhiên Chu Dương có ấn tượng ngay về ông.
“Có chuyện gì vậy?”, Phong gia vừa xuống tầng liền hỏi với giọng điệu không giận dữ nhưng đầy uy nghiêm.
Cùng với sự uy nghiêm và áp lực trên người ông, cả đại sảnh đều im lặng, căn bản không ai dám nói lời nhảm nhí, thậm chí ngay cả gã đàn ông cường tráng trước đó cũng lộ ra vẻ biết điều hơn rất nhiều.
Người quản lý bước đến và mô tả ngắn gọn những gì đã xảy ra với Phong gia.
“Chính là cậu à?”, Phong gia híp mắt nhìn về phía gã đàn ông lực lưỡng.
"Phong gia, tôi nghĩ chuyện này cũng không hoàn toàn trách tôi được đúng không? Tôi là người của Chu gia…”, người đàn ông lực lưỡng cố gắng nhấn mạnh thân phận của mình.
"Người của Chu gia à? Người của Chu muốn huênh hoang thì cút về địa bàn của Chu gia mà huênh hoang!”, Phong gia hoàn toàn không nể mặt gã đàn ông lực lưỡng, ông nói một cách vô cùng bá đạo: “Đây là Thí Phong Các!”
"Ai cho phép cậu bắt nạt khách của tôi!"
Phong gia vừa nói vừa đỡ cô gái dậy và nhìn hắn: "Cút lại đây xin lỗi ngay! Sau đó tự mình vứt bỏ thẻ hội viên của Thí Phong Các chúng tôi đi, từ nay về sau, Thí Phong Các không có cái thể loại khách như cậu nữa!"
Nói xong, Phong gia lại nhìn cô gái: "Cô còn có yêu cầu nào khác không? Cô đã phải chịu sợ hãi ở chỗ Thí Phong Các chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm đến cùng”.
"Cô cũng không cần phải lo sau này Chu gia tìm đến cô để gây phiền phức, có chuyện gì, Thí Phong Các chúng tôi sẽ gánh hết!”
Thực sự quá ngầu!
Không hề cho Chu gia chút thể diện nào!
Cô gái đương nhiên không dám yêu cầu thêm, Phong gia tiếp tục bắt gã đàn ông lực lưỡng phải đến xin lỗi.
“Phong gia, ông có chắc là muốn làm chuyện này không?”, khuôn mặt của gã đàn ông vạm vỡ cực kỳ khó coi: “Có nhiều người xem thế này, chuyện này căn bản không giấu được, ông cảm thấy chuyện hôm nay nếu cứ giải quyết như vậy, Chu gia chúng tôi sẽ chịu để yên sao?”
"Có lẽ ông còn chưa nghe nói đúng không, Chu gia chúng tôi đã không còn là Chu gia của trước đây nữa rồi!”
“Cậu nói với tôi những chuyện này là có ý gì?”, Phong gia đứng dậy, bước tới trước mặt hắn: “Cậu đang dọa tôi đấy à?”
“Không, không phải, những gì tôi nói đều là sự thật!”gã đàn ông vạm vỡ miễn cưỡng nói.
“Sự thật?”, Phong gia tát mạnh hắn một bạt tai: “Đừng giả ma giả quỷ trước mặt tôi nữa!”
"Tôi biết Chu gia các người xuất hiện một bậc kỳ tài, nhưng thế thì đã làm sao?”
"Nếu kỳ tài đó của các người thấy bộ dạng của cậu như thế này còn đến tìm Phong gia tôi gây phiền phức, vậy thì hắn ta cũng không phải hạng gì hay ho cả, Phong gia tôi cứ ở đây đợi hắn đến là được!”
Nhưng theo quan điểm của anh ta, đây là sự lựa chọn duy nhất mà anh ta có thể thực hiện.
Danh tiếng hàng trăm năm của Thí Phong Các không thể bị hủy hoại chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này.
Nhưng bọn họ không để đắc tội với người của Chu gia được, lại càng không thể hủy bỏ tư cách VIP của hắn.
Vì vậy, cách tốt nhất là gã đàn ông lực lưỡng hạ mình xuống xin lỗi cô gái để bảo toàn danh tiếng cho Thí Phong Các, và sau đó, Thí Phong Các sẽ tự góp tiền góp sức để làm hài lòng gã đàn ông lực lưỡng này.
Đây là cách duy nhất, dù mình có bực bội, nhưng ai bảo đó là người của Chu gia chứ!
Nhưng rõ ràng gã đàn ông đó không đồng ý với cách làm này.
"Mày đang nói cái gì? Đùa cái gì chứ? Bảo ông đây xin lỗi con đàn bà hèn mọn này sao? Mày không đùa đấy chứ?”
"Mày không biết tao là ai sao? Ông đây đến từ Chu gia! Ai có thể chịu được lời xin lỗi của tao? Ngay cả khi tao đến Dubai, kể cả đến khách sạn tám sao làm những chuyện như thế này cũng không có ai dám đứng ra bảo tao xin lỗi!”
Gã đàn ông cường tráng thẳng tay tát người quản lý một cái: "Tao nói cho mày biết, hôm nay muốn giải quyết chuyện này thì chỉ có một cách. Bây giờ tao lên tầng, mấy người đem con đàn bà đó lên cho tao, sau đó nâng địa vị VIP của ông đây lên tầng ba!"
Gã đàn ông được đà lấn tới.
Nhưng những người khác cũng không dám nói bất cứ điều gì. Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Không còn cách nào, đây là sự áp chế của thân phận tuyệt đối.
Người ta là người của Chu gia! Chẳng lẽ thật sự dám đánh hắn?
"Ồ, nhân tiện, vừa rồi nhân viên bán hàng và nhân viên bảo vệ dám vô lễ với tôi, hãy bẻ gãy một cánh tay của họ và ném ra ngoài, không có vấn đề gì chứ?", gã đàn ông bổ sung thêm.
Hãy nhìn xem, đây là hậu quả của việc ra tay với người ta!
Mọi người đều cảm thấy thương cho các nhân viên bảo vệ và nhân viên nhà hàng.
Đáng thương thì đáng thương thật, nhưng nếu thực sự làm theo lời của gã đàn ông này thì những vị khách kia sẽ hắt hủi Thí Phong Các mất.
Đây là thực tế, đối với công chúng mà nói, sự chuyển biến của cảm xúc chỉ diễn ra trong chốc lát.
"Xin lỗi tiên sinh, chúng tôi không thể làm bất kỳ điều gì trong số những điều tiên sinh đã nói".
Lúc này người quản lý cũng lên tiếng, anh ta ngẩng cao đầu kiên định nói: "Ở chỗ chúng tôi, muốn giải quyết vấn đề chỉ có hai giải pháp".
"Thứ nhất, hủy bỏ tư cách VIP của anh, và cửa hàng của chúng tôi sẽ không bao giờ tiếp đãi anh nữa. Thứ hai, xin lỗi cô gái vừa rồi, anh vẫn là khách quý của chúng tôi!"
Người quản lý nói: "Nếu không, anh chỉ có thể nói chuyện với ông chủ của chúng tôi".
Người quản lý biết rằng gã đàn ông lực lưỡng này không đời nào đồng ý những điều kiện này, vì vậy anh ta đã gọi điện thẳng cho ông chủ.
"Chẳng lẽ là Phong gia sắp xuất hiện?"
"Chắc phải đến 80%, lần này, sự việc đã trở thành vấn đề lớn. Người Chu gia đều đã xuất hiện, nếu Phong gia không ra mặt thì làm sao giải quyết êm được chuyện này!”, mọi người lũ lượt nói, thì ra ông chủ của Thí Phong Các tên là Phong gia.
Biểu hiện của người quản lý khiến Chu Dương phải nhìn bằng con mắt khác. Anh cũng âm thầm ghi nhớ lại cái tên Phong gia này.
"Anh nói xem, chuyện này sẽ giải quyết như thế nào sau khi Phong gia xuất hiện?"
"Cho dù là Phong gia thì cũng phải nể mặt Chu gia đúng không?"
"Không hẳn, Phong gia là bậc tiền bối ở thủ đô này. Mấy chục năm trước, Phong gia đã làm hô mưa gọi gió, tạo ra vô số huyền thoại”.
"Phong gia nổi tiếng dũng cảm can trường, tôi đây lớn lên cùng với những câu chuyện về ông ta, chưa bao giờ nghe ông ta từng cúi đầu trước ai!”
Lời mọi người bàn luận lọt vào tai Chu Dương rõ mồn một.
Điều này cũng khiến anh càng thêm tò mò về Phong gia này.
"Hả? Cái tên làm thuê như mày, đừng mang ông chủ nhà mày ra hù dọa tao!”
"Còn không nghe rõ hay sao? Tao là người Chu gia đó! Cho dù ông chủ của mày tới, vẫn phải nể mặt tao thôi, nhất định sẽ không dám động vào tao!"
Mặc dù gã đàn ông cường tráng nói như vậy, nhưng động tác của hắn thực ra hơi chột dạ.
“Tiên sinh, anh nên giữ những lời này với riêng ông chủ của chúng tôi”, người quản lý nói, không nhún nhường cũng không kháng cự.
Khoảng hai phút sau, một ông lão tóc bạc trong bộ đồ nhà Đường đi xuống cầu thang.
Mặc dù ông già này đầu đầy tóc bạc, nhưng ông bước đi rất nhanh nhẹn.
Đây là một cao thủ, Chu Dương nhìn thoáng qua, liền nhìn ra sức ép tỏa ra từ trên người của ông, chắc chắn ông ta là hoàng đế võ giả.
Và thực lực chắc chắn vượt qua ba hoàng đế võ giả của Chu gia!
Có vẻ như đây chính là Phong gia huyền thoại, quả nhiên Chu Dương có ấn tượng ngay về ông.
“Có chuyện gì vậy?”, Phong gia vừa xuống tầng liền hỏi với giọng điệu không giận dữ nhưng đầy uy nghiêm.
Cùng với sự uy nghiêm và áp lực trên người ông, cả đại sảnh đều im lặng, căn bản không ai dám nói lời nhảm nhí, thậm chí ngay cả gã đàn ông cường tráng trước đó cũng lộ ra vẻ biết điều hơn rất nhiều.
Người quản lý bước đến và mô tả ngắn gọn những gì đã xảy ra với Phong gia.
“Chính là cậu à?”, Phong gia híp mắt nhìn về phía gã đàn ông lực lưỡng.
"Phong gia, tôi nghĩ chuyện này cũng không hoàn toàn trách tôi được đúng không? Tôi là người của Chu gia…”, người đàn ông lực lưỡng cố gắng nhấn mạnh thân phận của mình.
"Người của Chu gia à? Người của Chu muốn huênh hoang thì cút về địa bàn của Chu gia mà huênh hoang!”, Phong gia hoàn toàn không nể mặt gã đàn ông lực lưỡng, ông nói một cách vô cùng bá đạo: “Đây là Thí Phong Các!”
"Ai cho phép cậu bắt nạt khách của tôi!"
Phong gia vừa nói vừa đỡ cô gái dậy và nhìn hắn: "Cút lại đây xin lỗi ngay! Sau đó tự mình vứt bỏ thẻ hội viên của Thí Phong Các chúng tôi đi, từ nay về sau, Thí Phong Các không có cái thể loại khách như cậu nữa!"
Nói xong, Phong gia lại nhìn cô gái: "Cô còn có yêu cầu nào khác không? Cô đã phải chịu sợ hãi ở chỗ Thí Phong Các chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm đến cùng”.
"Cô cũng không cần phải lo sau này Chu gia tìm đến cô để gây phiền phức, có chuyện gì, Thí Phong Các chúng tôi sẽ gánh hết!”
Thực sự quá ngầu!
Không hề cho Chu gia chút thể diện nào!
Cô gái đương nhiên không dám yêu cầu thêm, Phong gia tiếp tục bắt gã đàn ông lực lưỡng phải đến xin lỗi.
“Phong gia, ông có chắc là muốn làm chuyện này không?”, khuôn mặt của gã đàn ông vạm vỡ cực kỳ khó coi: “Có nhiều người xem thế này, chuyện này căn bản không giấu được, ông cảm thấy chuyện hôm nay nếu cứ giải quyết như vậy, Chu gia chúng tôi sẽ chịu để yên sao?”
"Có lẽ ông còn chưa nghe nói đúng không, Chu gia chúng tôi đã không còn là Chu gia của trước đây nữa rồi!”
“Cậu nói với tôi những chuyện này là có ý gì?”, Phong gia đứng dậy, bước tới trước mặt hắn: “Cậu đang dọa tôi đấy à?”
“Không, không phải, những gì tôi nói đều là sự thật!”gã đàn ông vạm vỡ miễn cưỡng nói.
“Sự thật?”, Phong gia tát mạnh hắn một bạt tai: “Đừng giả ma giả quỷ trước mặt tôi nữa!”
"Tôi biết Chu gia các người xuất hiện một bậc kỳ tài, nhưng thế thì đã làm sao?”
"Nếu kỳ tài đó của các người thấy bộ dạng của cậu như thế này còn đến tìm Phong gia tôi gây phiền phức, vậy thì hắn ta cũng không phải hạng gì hay ho cả, Phong gia tôi cứ ở đây đợi hắn đến là được!”