Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1259: Dùng đầu Thiên Tiên chồng thành tháp
"Cái gì?”, Nhan tiên tử dưới mặt nạ hơi há hốc mồm, quan sát Trần Cảnh Trạch, cô ta thật sự không biết vì sao người đàn ông bình thường trước mặt lại nhận được sự ưu ái của Lâm Ẩn.
“Không cần, không cần”, Trần Cảnh Trạch liên tục xưa tay.
Anh ta vẫn tự mình biết mình, thiên phú của anh ta quá tệ, so sánh với Nhan tiên tử mới mười chín đã bước vào cảnh giới Nhân Tiên thật sự là một người trên trời một người dưới đất, hoàn toàn không có cách nào sánh bằng.
“Được!”
Nhan tiên tử ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Trưởng bối ra lệnh không dám từ chối, nếu tiền bối tự tin như vậy, Nhan Huyên xin cả gan đánh cược với tiền bối một lần”.
Giọng nói cô ta mang theo chút hoạt bát, như vãn bối đang đùa giỡn với trưởng bối.
“Được, sẽ có kết quả nhanh thôi”, Lâm Ẩn cười nói.
Nửa bước Chân Thần của bảy tông môn không biết đang lập mưu gì đó trong bí cảnh Côn Luân, với tốc độ của Độ Mệnh Kiếm Tiên và Lộ Uyên, lúc này có lẽ đã sắp giải quyết xong chuyện rồi.
Nhan Huyên không nói tiếp nữa, dù cô ta cũng biết thực lực Lâm Ẩn mạnh mẽ, nhưng tông môn phía sau cô ta cũng không dễ trêu vào, cô ta không có ác cảm với nhà họ Lâm và Lâm Ẩn vì mẹ, nhưng vẫn còn chút lòng trung thành với tông môn.
Cô ta không tin Lâm Ẩn có thể tiêu diệt tông môn của mình.
Lâm Ẩn cũng không nói gì với Nhan Huyên nữa, nếu không vì nể tình Nhan Huyên không có ác ý, lại là con gái của người quen cũ, có lẽ anh đã thuận tay giải quyết rồi.
Lâm Ẩn quay đầu nhìn về phía những người khác, lạnh nhạt nói: “Sau ngày hôm nay, các thế lực võ đạo của tỉnh Giang Nam đều sẽ do nhà họ Trần dẫn đầu, các người có phục không?
Trên mặt người nhà họ Trần lộ vẻ mừng như điên, nếu có thể làm thân với cậu Ẩn, nhà họ Trần bọn họ chưa chắc không thể trở thành nhà họ Thẩm tiếp theo. Lúc trước Thẩm Tam Gia của nhà họ Thẩm vì đi theo cậu Ẩn, làm việc cho cậu Ẩn, thoắt một cái đã trở thành thế lực lớn mà bốn gia tộc lớn trên tỉnh là bọn họ cũng phải kiêng dè, lúc này lại đến nhà họ Trần bọn họ.
Cả hội trường vô cùng yên tĩnh.
“Nhà họ Tô của Giang Nam xin nghe lệnh của cậu Ẩn!”, chủ nhà họ Tô đứng ra đầu tiên, khi nãy, các cao thủ trong thế lực võ đạo mạnh mẽ của tỉnh Giang Nam đều bị Lâm Ẩn chém giết gần hết, bây giờ chỉ còn lại mấy thế lực nhỏ, ngay cả võ giả Thần cảnh cũng không có, đương nhiên cũng không có tư cách tranh đấu với nhà họ Trần.
“Nhà họ Cao của tôi cũng xin nghe lệnh cậu Ẩn”.
“…”
Những thế lực khác cũng đều bắt đầu tỏ thái độ, chỉ lo chậm trễ sẽ bị nhà họ Trần ghi thù, sau này tỉnh Giang Nam đã là địa bàn của nhà họ Trần, chỉ cần Lâm Ẩn còn sống, nhà họ Trần không làm ra chuyện khiến người người oán trách thì sẽ không có chuyện gì.
“Dù có tôi làm chỗ dựa, nhưng thực lực của nhà họ Trần vẫn còn quá kém”, Lâm Ẩn hơi nhướng mày, vung nhẹ tay áo bào, hai viên đan dược lần lượt bay đến trước mặt Trần Phong và Trần Cảnh Trạch.
“Một viên Phá Chướng Đan, có thể giúp ông bước vào cảnh giới Nhân Tiên”.
“Một viên Căn Cốt Đan, có thể cải thiện căn cốt của anh”.
Phá Chướng Đan là cho gia chủ Trần Phong, bây giờ Trần Phong đã có thực lực đỉnh cao Thần cảnh, một viên Phá Chướng Đan đủ để ông ấy đột phá đến Nhân Tiên, còn Căn Cốt Đan thì có thể cải thiện căn cốt của người ăn, phải biết rằng đan dược có thể cải thiện thiên phú dù là ở trong thánh địa cũng là đồ tốt, tuy Căn Cốt Đan chỉ là đan dược cải thiên tư chất trung phẩm, nhưng giá trị cũng có thể cao hơn mấy linh dược Địa Tiên cảnh.
Thiên phú của Trần Cảnh Trạch quá tệ, một viên Căn Cốt Đan đủ đề nâng cao thiên phú của anh ta lên bậc trung, tương lai chắc chắn sẽ trở thành Thần cảnh, còn có hy vọng Nhân Tiên.
“Cảm ơn cậu Ẩn”.
“Cảm ơn anh Lâm… cậu Ẩn”.
Trần Phong và Trần Cảnh Trạch đều mừng như điên, Trần Phong vui vì nếu trở thành Nhân Tiên, chỉ cần Lâm Ẩn tiêu diệt được bảy tông môn, với thực lực của nhà họ Trần ông ấy chắc chắn có thể trấn áp Giang Nam.
Những người khác đều nhìn hai bố con với ánh mắt hâm mộ, đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, ai cũng nhìn Trần Cảnh Trạch với vẻ vô cùng hâm mộ, trong bọn họ có rất nhiều người giống Trần Cảnh Trạch, tư chất rất tệ, hoàn toàn không thể đi xa trên con đường võ đạo.
Nhưng bây giờ Trần Cảnh Trạch vì bắt chuyện được với cậu Ẩn mà thay đổi vận mệnh cả đời. Đọc nhanh tại Vietwriter
Vô số người thầm thấy hối hận, vì sao bọn họ không nhìn ra Lâm Ẩn trong đám người có chỗ đặc biệt, nếu khi nãy người bắt chuyện với Lâm Ẩn là bọn họ, thì lần này người thay đổi vận mệnh đã là bọn họ rồi.
“Anh không tệ, đợi tôi chỉnh đốn lại thiên hạ xong, anh đi theo tôi tu hành một khoảng thời gian”.
Lâm Ẩn đi tới trước mặt Triệu Khánh, gật nhẹ đầu.
“Cảm ơn Minh chủ!”
Triệu Khánh mừng như điên.
Lúc này dù là mấy thuộc hạ của Lâm Ẩn cũng tỏ vẻ hâm mộ, đi theo Lâm Ẩn tu hành là chuyện nhiều người muốn mà không thể cầu, Lâm Ẩn chỉ tùy tiện cho một vài thứ đã đủ cho bọn họ dùng cả đời rồi.
Hơn nữa bây giờ dù hoàn cảnh chung hơi thay đổi, nhưng suy cho cùng tài nguyên và hoàn cảnh vẫn tệ hơn trong bí cảnh quá nhiều. Muốn bước vào cảnh giới chí cao, chỉ dựa vào thiên phú là điều không thế, nếu không thiên hạ này đã có vô số thiên tài rồi, chứ sao lại ít người bước vào cảnh giới Thiên Tiên như thế được?
Nhưng bản thân cậu Ẩn vốn chính là một kỳ tích, hơn nữa tài nguyên cậu Ẩn có trong tay bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được, đi theo cậu Ẩn tu hành chính là cho mình thêm một phần bảo hiểm.
“Cậu Ẩn, thầy của tôi đâu?”, Liễu Bạch Y hỏi.
“Ông ấy đến rồi”.
Lâm Ẩn cười khẽ đáp.
Vừa dứt lời, hai tia sáng bay vào trong hội trượng, biến thành hai bóng người vác hai bao tải to, bên trên túi vải còn có vết máu chưa khô, chính là Độ Mệnh Kiếm Tiên và Lộ Uyên.
“Chủ nhân, đã làm theo lệnh của chủ nhân rồi ạ”.
Lộ Uyên để túi vải xuống đất, cung kính nói.
“Hoàn thành rồi”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng đi tới bên cạnh Liễu Bạch Y, cười nói: “Đệ tử ngoan, hai mươi năm không gặp, tu vi cũng không giảm xuống nhỉ!”
“Ông già, ông có biết lúc đang đột phá con đã suýt không vượt qua được rồi không, sớm biết công pháp này nguy hiểm như thế thì con đã không tu luyện rồi”, Liễu Bạch Y bực tức nói.
Mười sáu năm trước lúc đột phá cảnh giới Địa Tiên, lão mới biết tu luyện công pháp này nguy hiểm đến mức nào, sơ suất một chút thôi thì thần hồn cũng sẽ bị tiêu diệt.
“Ha ha ha!”, Độ Mệnh Kiếm Tiên cười khẽ nói: “Tuy nguy hiểm, nhưng không phải con cũng lĩnh hội được lợi ích rồi à?”
Liễu Bạch Y suy nghĩ, công pháp này thật sự rất mạnh, sau khi đột phá Địa Tiên, lão như không còn bình cảnh vậy, chỉ tốn bảy năm đã tu luyện đến đỉnh cao Địa Tiên, bây giờ đã mơ hồ chạm đến bình cảnh Thiên Tiên.
“Tạm thời đừng đột phá cảnh giới Thiên Tiên, phải chuẩn bị cho tốt đã rồi hẳn đột phá, chuyện này còn nguy hiểm hơn trong tưởng tượng của con nhiều”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nặng nề nói.
“Con biết”.
Liễu Bạch Y gật đầu.
Lâm Ẩn không quấy rầy hai thầy trò ôn chuyện, nhìn Nhan tiên tử nói: “Nhan Huyên nhìn kỹ đây, trong thế giới thường đã không còn bảy tông môn nữa rồi”.
Anh vung tay, từng cái đầu bay ra khỏi bao vải, khoảng hơn trăm cái, tạo thành một cái tháp đầu người trong hội trường.
“Đó là Sở tôn giả và Lư tôn giả của Lưu Quang Tông chúng ta!”, đệ tử Lưu Quang Tông bên cạnh Nhan Huyên giật mình thốt lên, những người không bị xử lý trên cơ bản đều là đệ tử bảy tông môn thu nhận trên hành tinh xanh, dù địa vị của bọn họ không cao, nhưng cũng từng nhìn thấy một vài tôn giả của tông môn.
“Đây là Phù Sơn Tông của tôi…”
“Đây là Hắc Phong Tông…”
“…”
Từng cái đầu người bị nhận ra thân phận, tạo thành một cơn chấn động ở hội trường.
Đây đều là những nhân vật lớn giậm chân một cái cũng có thể khiến hành tinh xanh phải chấn động đó, nhưng bây giờ đầu của bọn họ lại bị người ta để trong hội trường thế này.
“Không cần, không cần”, Trần Cảnh Trạch liên tục xưa tay.
Anh ta vẫn tự mình biết mình, thiên phú của anh ta quá tệ, so sánh với Nhan tiên tử mới mười chín đã bước vào cảnh giới Nhân Tiên thật sự là một người trên trời một người dưới đất, hoàn toàn không có cách nào sánh bằng.
“Được!”
Nhan tiên tử ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Trưởng bối ra lệnh không dám từ chối, nếu tiền bối tự tin như vậy, Nhan Huyên xin cả gan đánh cược với tiền bối một lần”.
Giọng nói cô ta mang theo chút hoạt bát, như vãn bối đang đùa giỡn với trưởng bối.
“Được, sẽ có kết quả nhanh thôi”, Lâm Ẩn cười nói.
Nửa bước Chân Thần của bảy tông môn không biết đang lập mưu gì đó trong bí cảnh Côn Luân, với tốc độ của Độ Mệnh Kiếm Tiên và Lộ Uyên, lúc này có lẽ đã sắp giải quyết xong chuyện rồi.
Nhan Huyên không nói tiếp nữa, dù cô ta cũng biết thực lực Lâm Ẩn mạnh mẽ, nhưng tông môn phía sau cô ta cũng không dễ trêu vào, cô ta không có ác cảm với nhà họ Lâm và Lâm Ẩn vì mẹ, nhưng vẫn còn chút lòng trung thành với tông môn.
Cô ta không tin Lâm Ẩn có thể tiêu diệt tông môn của mình.
Lâm Ẩn cũng không nói gì với Nhan Huyên nữa, nếu không vì nể tình Nhan Huyên không có ác ý, lại là con gái của người quen cũ, có lẽ anh đã thuận tay giải quyết rồi.
Lâm Ẩn quay đầu nhìn về phía những người khác, lạnh nhạt nói: “Sau ngày hôm nay, các thế lực võ đạo của tỉnh Giang Nam đều sẽ do nhà họ Trần dẫn đầu, các người có phục không?
Trên mặt người nhà họ Trần lộ vẻ mừng như điên, nếu có thể làm thân với cậu Ẩn, nhà họ Trần bọn họ chưa chắc không thể trở thành nhà họ Thẩm tiếp theo. Lúc trước Thẩm Tam Gia của nhà họ Thẩm vì đi theo cậu Ẩn, làm việc cho cậu Ẩn, thoắt một cái đã trở thành thế lực lớn mà bốn gia tộc lớn trên tỉnh là bọn họ cũng phải kiêng dè, lúc này lại đến nhà họ Trần bọn họ.
Cả hội trường vô cùng yên tĩnh.
“Nhà họ Tô của Giang Nam xin nghe lệnh của cậu Ẩn!”, chủ nhà họ Tô đứng ra đầu tiên, khi nãy, các cao thủ trong thế lực võ đạo mạnh mẽ của tỉnh Giang Nam đều bị Lâm Ẩn chém giết gần hết, bây giờ chỉ còn lại mấy thế lực nhỏ, ngay cả võ giả Thần cảnh cũng không có, đương nhiên cũng không có tư cách tranh đấu với nhà họ Trần.
“Nhà họ Cao của tôi cũng xin nghe lệnh cậu Ẩn”.
“…”
Những thế lực khác cũng đều bắt đầu tỏ thái độ, chỉ lo chậm trễ sẽ bị nhà họ Trần ghi thù, sau này tỉnh Giang Nam đã là địa bàn của nhà họ Trần, chỉ cần Lâm Ẩn còn sống, nhà họ Trần không làm ra chuyện khiến người người oán trách thì sẽ không có chuyện gì.
“Dù có tôi làm chỗ dựa, nhưng thực lực của nhà họ Trần vẫn còn quá kém”, Lâm Ẩn hơi nhướng mày, vung nhẹ tay áo bào, hai viên đan dược lần lượt bay đến trước mặt Trần Phong và Trần Cảnh Trạch.
“Một viên Phá Chướng Đan, có thể giúp ông bước vào cảnh giới Nhân Tiên”.
“Một viên Căn Cốt Đan, có thể cải thiện căn cốt của anh”.
Phá Chướng Đan là cho gia chủ Trần Phong, bây giờ Trần Phong đã có thực lực đỉnh cao Thần cảnh, một viên Phá Chướng Đan đủ để ông ấy đột phá đến Nhân Tiên, còn Căn Cốt Đan thì có thể cải thiện căn cốt của người ăn, phải biết rằng đan dược có thể cải thiện thiên phú dù là ở trong thánh địa cũng là đồ tốt, tuy Căn Cốt Đan chỉ là đan dược cải thiên tư chất trung phẩm, nhưng giá trị cũng có thể cao hơn mấy linh dược Địa Tiên cảnh.
Thiên phú của Trần Cảnh Trạch quá tệ, một viên Căn Cốt Đan đủ đề nâng cao thiên phú của anh ta lên bậc trung, tương lai chắc chắn sẽ trở thành Thần cảnh, còn có hy vọng Nhân Tiên.
“Cảm ơn cậu Ẩn”.
“Cảm ơn anh Lâm… cậu Ẩn”.
Trần Phong và Trần Cảnh Trạch đều mừng như điên, Trần Phong vui vì nếu trở thành Nhân Tiên, chỉ cần Lâm Ẩn tiêu diệt được bảy tông môn, với thực lực của nhà họ Trần ông ấy chắc chắn có thể trấn áp Giang Nam.
Những người khác đều nhìn hai bố con với ánh mắt hâm mộ, đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, ai cũng nhìn Trần Cảnh Trạch với vẻ vô cùng hâm mộ, trong bọn họ có rất nhiều người giống Trần Cảnh Trạch, tư chất rất tệ, hoàn toàn không thể đi xa trên con đường võ đạo.
Nhưng bây giờ Trần Cảnh Trạch vì bắt chuyện được với cậu Ẩn mà thay đổi vận mệnh cả đời. Đọc nhanh tại Vietwriter
Vô số người thầm thấy hối hận, vì sao bọn họ không nhìn ra Lâm Ẩn trong đám người có chỗ đặc biệt, nếu khi nãy người bắt chuyện với Lâm Ẩn là bọn họ, thì lần này người thay đổi vận mệnh đã là bọn họ rồi.
“Anh không tệ, đợi tôi chỉnh đốn lại thiên hạ xong, anh đi theo tôi tu hành một khoảng thời gian”.
Lâm Ẩn đi tới trước mặt Triệu Khánh, gật nhẹ đầu.
“Cảm ơn Minh chủ!”
Triệu Khánh mừng như điên.
Lúc này dù là mấy thuộc hạ của Lâm Ẩn cũng tỏ vẻ hâm mộ, đi theo Lâm Ẩn tu hành là chuyện nhiều người muốn mà không thể cầu, Lâm Ẩn chỉ tùy tiện cho một vài thứ đã đủ cho bọn họ dùng cả đời rồi.
Hơn nữa bây giờ dù hoàn cảnh chung hơi thay đổi, nhưng suy cho cùng tài nguyên và hoàn cảnh vẫn tệ hơn trong bí cảnh quá nhiều. Muốn bước vào cảnh giới chí cao, chỉ dựa vào thiên phú là điều không thế, nếu không thiên hạ này đã có vô số thiên tài rồi, chứ sao lại ít người bước vào cảnh giới Thiên Tiên như thế được?
Nhưng bản thân cậu Ẩn vốn chính là một kỳ tích, hơn nữa tài nguyên cậu Ẩn có trong tay bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được, đi theo cậu Ẩn tu hành chính là cho mình thêm một phần bảo hiểm.
“Cậu Ẩn, thầy của tôi đâu?”, Liễu Bạch Y hỏi.
“Ông ấy đến rồi”.
Lâm Ẩn cười khẽ đáp.
Vừa dứt lời, hai tia sáng bay vào trong hội trượng, biến thành hai bóng người vác hai bao tải to, bên trên túi vải còn có vết máu chưa khô, chính là Độ Mệnh Kiếm Tiên và Lộ Uyên.
“Chủ nhân, đã làm theo lệnh của chủ nhân rồi ạ”.
Lộ Uyên để túi vải xuống đất, cung kính nói.
“Hoàn thành rồi”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng đi tới bên cạnh Liễu Bạch Y, cười nói: “Đệ tử ngoan, hai mươi năm không gặp, tu vi cũng không giảm xuống nhỉ!”
“Ông già, ông có biết lúc đang đột phá con đã suýt không vượt qua được rồi không, sớm biết công pháp này nguy hiểm như thế thì con đã không tu luyện rồi”, Liễu Bạch Y bực tức nói.
Mười sáu năm trước lúc đột phá cảnh giới Địa Tiên, lão mới biết tu luyện công pháp này nguy hiểm đến mức nào, sơ suất một chút thôi thì thần hồn cũng sẽ bị tiêu diệt.
“Ha ha ha!”, Độ Mệnh Kiếm Tiên cười khẽ nói: “Tuy nguy hiểm, nhưng không phải con cũng lĩnh hội được lợi ích rồi à?”
Liễu Bạch Y suy nghĩ, công pháp này thật sự rất mạnh, sau khi đột phá Địa Tiên, lão như không còn bình cảnh vậy, chỉ tốn bảy năm đã tu luyện đến đỉnh cao Địa Tiên, bây giờ đã mơ hồ chạm đến bình cảnh Thiên Tiên.
“Tạm thời đừng đột phá cảnh giới Thiên Tiên, phải chuẩn bị cho tốt đã rồi hẳn đột phá, chuyện này còn nguy hiểm hơn trong tưởng tượng của con nhiều”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nặng nề nói.
“Con biết”.
Liễu Bạch Y gật đầu.
Lâm Ẩn không quấy rầy hai thầy trò ôn chuyện, nhìn Nhan tiên tử nói: “Nhan Huyên nhìn kỹ đây, trong thế giới thường đã không còn bảy tông môn nữa rồi”.
Anh vung tay, từng cái đầu bay ra khỏi bao vải, khoảng hơn trăm cái, tạo thành một cái tháp đầu người trong hội trường.
“Đó là Sở tôn giả và Lư tôn giả của Lưu Quang Tông chúng ta!”, đệ tử Lưu Quang Tông bên cạnh Nhan Huyên giật mình thốt lên, những người không bị xử lý trên cơ bản đều là đệ tử bảy tông môn thu nhận trên hành tinh xanh, dù địa vị của bọn họ không cao, nhưng cũng từng nhìn thấy một vài tôn giả của tông môn.
“Đây là Phù Sơn Tông của tôi…”
“Đây là Hắc Phong Tông…”
“…”
Từng cái đầu người bị nhận ra thân phận, tạo thành một cơn chấn động ở hội trường.
Đây đều là những nhân vật lớn giậm chân một cái cũng có thể khiến hành tinh xanh phải chấn động đó, nhưng bây giờ đầu của bọn họ lại bị người ta để trong hội trường thế này.