• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chàng Rể Cực Phẩm - Lâm Ẩn (126 Viewers)

  • Chương 1096-1097

Chương 1096 - Địa Tiên trung kỳ cũng chỉ đến thế mà thôi!
Trần Huyền sợ đến mức nuốt một ngụm nước miếng, nhưng nhìn thấy mười mấy Nhân Tiên sau lưng mình và mấy bóng người đang nhanh chóng bay đến từ phía bắc, trong lòng lập tức tự tin hơn.
Trần Huyền nhìn Lâm Ẩn, lạnh lùng nói:
“Lâm Ẩn, cậu đừng có kiêu ngạo, bây giờ trên đảo Tùy Vân có mấy cao thủ Địa Tiên có mặt, hơn nữa Trần Lâm đã gả vào nhà họ Chu rồi, nhà họ Trần của tôi đã không còn là một tồn tại cậu có thể trêu vào nữa!”
Một Nhân Tiên của nhà họ Chu cũng cười khẩy:
“Lâm Ẩn, đừng tưởng có thể dựa vào một thuật luyện thể mà hoành hành trong bí cảnh Bồng Lai. Cậu hoàn toàn không thể tưởng tượng được sự mạnh mẽ của bí cảnh Bồng Lai đâu. Chu Thanh chính là đứa con duy nhất của cụ ông Chu Hà, hôm nay cụ ông Chu Hà cũng đến đây, cậu chết chắc rồi”.
“Vèo!”
Hai kiếm khí màu trắng xuất hiện trong hư không, nhanh chóng cắt ngang màn trời, đánh lên người Trần Huyền và Nhân Tiên nhà họ Chu vừa nói chuyện. Hai cao thủ Nhân Tiên hô mưa gọi gió trong bí cảnh Bồng Lai này không kịp nói một câu đã bị kiếm khí đánh trúng, nháy mắt bị cắt thành bột phấn rồi biến thành một đoàn sương máu.
“Cạch cạch!”
Những Nhân Tiên khác nhìn thấy cảnh này thì sợ đến mức không dám nói câu nào, răng đánh cầm cập.
Lúc này bọn họ mới nhớ ra trước đó Lâm Ẩn có chiến tích giết chết hai mươi mấy Nhân Tiên, tuy bọn họ đông người, nhưng cũng không nhiều hơn lần bao vây tấn công Lâm Ẩn trước đó bao nhiêu, nếu Lâm Ẩn ra tay, chắc cũng chỉ là chuyện chém thêm mấy kiếm thôi.
“Ranh con to gan, dừng tay lại cho tôi!”
Trên bầu trời phía Bắc vang lên tiếng hét to.
“Là cụ ông”!
Đại trưởng lão nhà họ Đường lộ vẻ vui mừng, la lên: “Lâm Ẩn, cụ ông nhà chúng tôi đã đến rồi, còn không mau bó tay chịu trói đi!”
“Cụ ông, cứu mạng với! Tên Lâm Ẩn này giết chết gia chủ rồi!”
“Xin cụ ông giết chết tên này đi!”
Lâm Ẩn hơi nhíu mày, búng tay một cái.
Tám kiếm khí lập tức bắn ra chém nát tám Nhân Tiên vừa lên tiếng, Lâm Ẩn liên tục giết chết tám Nhân Tiên dễ như trở bàn tay, hoàn toàn bày ra ưu thế áp đảo của Địa Tiên với Nhân Tiên.
“Đúng là to gan! Dám giết người trong tộc tôi ngay trước mặt tôi ư!”
Người nọ quát to, mang theo âm cổ, sắc mặt lạnh lẽo, thấy tình cảnh trước mắt, nét mặt càng lạnh hơn!
“Cụ ông nhà họ Đường!”
Sắc mặt Nguyên Thịnh thay đổi nói.
Sau đó, vèo vèo vèo, từng tia sáng như sao băng kéo đến từ phía chân trời.
Ba bóng người dừng lại bên cạnh cụ ông nhà họ Đường, nhìn hơi thở trên người, rõ ràng cũng là cao thủ Địa Tiên cảnh, khí thế trên người ông lão mặc áo dài màu xám trong đó còn sâu không lường được hơn cả cụ ông nhà họ Đường nữa.
“Bốn vị Địa Tiên!”
Nguyên Thịnh tái mặt, thấy Lâm Ẩn ra oai, tưởng rằng hôm nay nhà họ Nguyên có thể tránh được một kiếp, nhưng không ngờ chẳng những cụ ông nhà họ Đường đến đây mà còn mang theo cao thủ như thế nữa.
“Cụ ông nhà họ Mộc”.
“Cụ ông nhà họ Hải!”
“Chu Hà của nhà họ Chu!”
Mỗi khi có người nói ra tên người, sắc mặt của người nhà họ Nguyên sẽ tái đi một phần, trong lòng cũng càng tuyệt vọng hơn.
Bốn Địa Tiên hợp tác tấn công là khái niệm gì chứ, trên đảo Tùy Vân bọn họ đã mấy chục năm không xuất hiện tình huống bốn Địa Tiên cùng xuất hiện rồi.
Cách nơi ở của nhà họ Nguyên không xa.
Dư Miễn và ông Tần của phòng đấu giá Bồng Lai cũng trốn trong chỗ tối.
Thấy cảnh này, ông Tần cũng lắc đầu nói: “Lâm Ẩn gặp nguy rồi”.
“Đúng vậy, cậu ta còn quá non dại, với thiên phú của cậu ta, nếu trốn đi, ngược lại những người này còn kiêng dè, bây giờ cậu ta lại xuất hiện, nhà họ Nguyên không thể tránh được họa diệt vong rồi”, Dư Miễn cũng thở dài nói.
“Ranh con, là cậu giết chết con trai Chu Thanh của tôi đúng không?”
Chu Hà tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn.
“Giết người của nhà họ Đường ngay trước mặt tôi, cậu đúng là chẳng coi tôi ra gì cả!”
Vẻ mặt của cụ ông nhà họ Đường cũng vô cùng lạnh lẽo, nền tảng của nhà họ Đường không sâu, chỉ có mười mấy võ giả cấp bậc Nhân Tiên thôi, bây giờ lại bị một mình Lâm Ẩn giết chết còn một nửa, Đường Tiến Nhân Tiên đỉnh cao và đại trưởng lão nhà họ Đường cũng bị Lâm Ẩn chém chết. Hơn nữa khi nãy lão ta đã quát lên như thế mà Lâm Ẩn vẫn kiên quyết giết chết người của nhà họ Đường, sao lão ta có thể không tức giận được.
“Chỉ mấy con kiến mà thôi, giết thì giết, các người có ý kiến à?”
Lâm Ẩn đứng chống tay, lạnh nhạt nói.
“Được được được! Đã trăm năm rồi Chu Hà tôi không gặp được ai kiêu ngạo như cậu đấy!”, Chu Hà hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn, giống như có thể ra tay bất cứ lúc nào.
“Dong dài với cậu ta làm gì? Hôm nay bốn người chúng ta hợp tác, cậu ta có mọc cánh cũng khó mà trốn được!”, cụ ông nhà họ Mộc đứng một bên lạnh lùng nói.
“Đúng thế, hôm nay dù cậu có lai lịch lớn cách mấy ở thế giới bên ngoài thì cũng phải chết chắc”.
Cụ ông nhà họ Đường nhìn Lâm Ẩn như đang nhìn người chết.
“Bàn trước nhé, sau khi giết tên này thứ có được tôi và ông Mộc mỗi người hai phần, sáu phần còn lại thuộc về các người!”, cụ ông nhà họ Hải lạnh nhạt nói. Giống như chắc chắn sẽ thẳng Lâm Ẩn vậy.
Ông Tần đứng phía xa lắc đầu: “Tôi đã nói mấy ông già này bế quan quanh năm, sao có thể vì mấy Nhân Tiên trong gia tộc mất mạng mà xuất quan được, bây giờ xem ra là vì coi trọng dị quả trong tay cậu nhóc này”.
“Có của không nên cho người khác thấy, Lâm Ẩn khoe ra của cải của mình trong phòng đấu giá, sau lưng lại không có thế lực nào ủng hộ, khiến mấy người này mơ ước cũng là chuyện bình thường”, Dư Miễn cũng lắc đầu nói.
“Bây giờ gia tộc loạn trong giặc ngoài, tôi vốn dĩ muốn cậu nhóc này gia nhập nhà họ Tần chúng ta đảm nhiệm vị trí khách khanh, bây giờ xem ra đã không còn cơ hội nữa rồi”.
Ông Tần lắc đầu, trong mắt mang theo chút tiếc nuối.
“Giết thì giết, các người đến tìm tôi đơn giản là muốn có được một vài thứ trong tay tôi đúng không, thế còn nói nhảm nhiều vậy làm gì, bây giờ các người cũng muốn đến chịu chết à?”
Lâm Ẩn đứng yên tại chỗ, ánh mắt lạnh lẽo.


“Được được được, hôm nay tôi sẽ nghiền cậu thành tro, hồn bay phách tán”, Cụ ông nhà Đường tức muốn sùi bọt mép, hơi mây quanh người tăng lên, rung chuyển đất trời.
“Ông Đường, chúng tôi áp trận cho ông!”
Chu Hà cũng lạnh nhạt nói, theo cụ ta thấy có cụ ông nhà họ Đường là Địa Tiên trung kỳ ra tay, đối phó với một thằng nhóc còn chưa bước vào Địa Tiên cảnh không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.
“Được, các vị xem tôi xử lý thằng nhóc này đây!”
Cụ ông nhà họ Đường cũng vô cùng tự tin nói: “Ranh con, nếu khi tôi còn chưa tăng lên Địa Tiên trung kỳ, có lẽ xử lý cậu sẽ tốn chút sức, nhưng bây giờ giết cậu cũng dễ như trở bàn tay thôi!”
“Chỉ có bốn Địa Tiên mà cũng dám ngông cuồng trước mặt tôi ư!”
Lâm Ẩn cười khẩy nói.
“Không biết sống chết!”
Cụ ông nhà họ Đường cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp ra tay.
“Ầm ầm!
Một bàn tay to chừng bốn mươi trượng như tay thần phật giáng xuống từ trên trời, trực tiếp vỗ lên người Lâm Ẩn. Bàn tay to chưa đến mà khí thế đã ùn ùn kéo đến.
Những người có tu vi chưa đến Nhân Tiên ở xung quanh trực tiếp bị áp lực vô hình này làm quỳ rạp xuống đất, chỉ có những người là Nhân Tiên cảnh còn có thể cố sức chống đỡ, nhưng ai cũng tỏ vẻ hoảng sợ.


Cụ ông nhà họ Đường là cao thủ Địa Tiên trung kỳ, tu luyện vất vả hơn hai trăm năm, tu vi khủng bố, thực lực đương nhiên vượt xa Địa Tiên sơ kỳ của nhà họ Thanh kia.
“Trò vặt!”
Vẻ mặt Lâm Ẩn vô cùng hờ hững, ánh sáng hiện lên trên người, trong mắt như có nhật nguyệt ngôi sao, chiến ý tận trời, thẳng thừng xông về phía bàn tay to, cả người chẳng khác nào một viên sao băng.
“Ầm!”
Sao băng va chạm với bàn tay to màu trắng.
Trong hư không lập tức vang lên tiếng nổ mạnh, vô số kình khí càn quét khắp bốn phương tám hướng, quét sạch mấy trăm trượng xung quanh hai người. Những người vây xem đều bị đánh bay ra ngoài, cực kỳ chật vật.
Nếu không phải người nhà họ Nguyên có cụ ông dốc hết sức bảo vệ thì đã bị đánh nát thành bột phấn rồi.
“Ầm!”
Lâm Ẩn và cụ ông nhà họ Đường cùng bay ngược ra ngoài. Lâm Ẩn vững vàng đáp xuống đất, còn cụ ông nhà họ Đường sau khi rơi xuống đất thì bị lực xung kích vô cùng to lớn này làm chấn động đến mức lùi bảy tám bước, không thể giấu đi vẻ hoảng sợ trên mặt.
Lâm Ẩn nhìn cụ ông nhà họ Đường, hờ hững nói:
“Địa Tiên trung kỳ cũng chỉ đến thế mà thôi!”.
Chương 1097 - Hợp tác tấn công
Cụ ông nhà họ Đường chấn động nói.
“Sao có thể chứ!”
Trên mặt cụ Đường mang theo vẻ khó tin, sắc mặt của ba Địa Tiên khác cũng rất khó coi, bọn họ là cao thủ Địa Tiên đương nhiên có thể nhìn ra khi nãy tuy cụ ông nhà họ Đường và Lâm Ẩn chỉ so một chiêu đơn giản, nhưng rõ ràng cụ Đường đã nằm ở thế yếu.
Trong lòng Chu Hà cũng chấn động, nhưng trên mặt lại không có cảm xúc gì, chỉ khó hiểu hỏi: “Luyện hóa Tiên Nguyên Đan cần thời gian ít nhất một tháng, hơn nữa Tiên Nguyên Đan chỉ là đan dược có thể tăng hy vọng đột phá thôi, cũng không thể đảm bảo có thể đột phá thành công 100%, cậu đột phá thành công bằng cách nào thế!”
Đây cũng là nghi vấn trong lòng những người khác, Tiên Nguyên Đan ở bí cảnh mấy chục năm sẽ có một lò, bên trong một lò Tiên Nguyên có hai mươi mấy viên. Cao thủ đỉnh cao Nhân Tiên trong bí cảnh Bồng Lai cũng không ít, nhưng thời gian mấy chục năm, cũng chỉ có mấy người có thể thuận lợi thăng lên Địa Tiên, có thể thấy một viên tiên đan chưa chắc có thể đánh vỡ hàng rào giữa Nhân Tiên và Địa Tiên.
Hơn nữa từ đỉnh cao Nhân Tiên đột phá lên Địa Tiên, ai mà không cần bế quan ba tháng đến nửa năm chứ, thậm chí có người còn phải bế quan mấy năm để đột phá đến Địa Tiên cảnh nữa.
Nhưng chàng trai trước mắt này, mười ngày trước vẫn là đỉnh cao Nhân Tiên, xuất hiện một lần nữa đã trở thành một Địa Tiên chân chính, trong tay anh chắc chắn có báu vật mà bọn họ không đoán ra được.
Nghĩ vậy, ánh mắt bốn Địa Tiên nhìn về phía Lâm Ẩn trở nên nóng bỏng.
Trong ánh mắt của ông Tần và Dư Miễn ở phía xa cũng đầy vẻ chấn động, ngây người một lúc, ông Tần nhìn bóng lưng của Lâm Ẩn, nhỏ giọng nói: “Cậu nhóc đến từ thế giới bên ngoài này không đơn giản đâu, cậu về phòng đấu giá trước đi, đợi lát nữa nếu cậu nhóc này không đấu lại, tôi sẽ ra tay giúp đỡ cậu ta!”
“Ông Tần, không được đâu!”
Dư Miễn thấy thế thì vội nói: “Ông Tần, tôi biết ông có thiện cảm với cậu nhóc này, nhưng bây giờ nhà họ Tần chúng ta đang rối ren, không thể phức tạp thêm nữa được!”
“Không sao!”
Ông Tần lắc đầu nói: “Dù tôi không ra tay, lúc nhà họ Chu và nhà họ Thanh muốn ra tay với nhà họ Tần thì vẫn sẽ không chút nể tình mà ra tay thôi, nếu có thể được Lâm Ẩn giúp đỡ, nhà họ Tần sẽ càng có hy vọng có thể vượt qua kiếp nạn lần này hơn”.
“Vậy ông Tần cẩn thận!”
Nói xong, Dư Miễn cũng không quay đầu lại đi về phía phòng đấu giá.
Nếu ông Tần ra tay thất bại, chắc chắn đám người Chu Hà sẽ không từ bỏ ý đồ, phòng đấu giá Bồng Lai trên đảo Tùy Vân chắc chắn sẽ đứng mũi chịu sào, bây giờ ông ta phải giấu linh thạch và của quý đi, cho dù ông Tần thất bại cũng không đến mức bị mất sạch.
“Cậu nhóc, để lại tất cả mọi thứ trên người cậu, tôi có thể thề sẽ lập tức thả cậu rời đi”, ánh mắt Chu Hà nóng bỏng như lửa, giơ tay lên trời, nghiêm túc nói.
“Chu Hà, nói nhảm với cậu ta làm gì, chẳng lẽ ông cho rằng bốn người chúng ta hợp tác cũng không làm gì được cậu ta à?”, cụ ông nhà họ Đường bất mãn nói.
“Bớt phí lời đi, Lâm Ẩn đưa túi Càn Khôn ra, chúng tôi có thể bỏ qua cho cậu!”, cụ ông nhà họ Mộc để tay lên túi Càn Khôn, giọng nói như sấm vang.
“Các người chỉ vì thứ này mà từ bỏ việc báo thù ư?”, Lâm Ẩn nhìn về phía Chu Hà và cụ ông nhà họ Đường: “Tôi đã giết con của hai người đấy, hai người vì thứ trên người tôi mà không thèm báo thù luôn à?”
“Ranh con, cho cậu một con đường sống, đừng có không biết điều!”, cụ ông nhà họ Đường lạnh lùng nói. Lão ta cũng biết tính toán của Chu Hà, thực lực của Lâm Ẩn rất mạnh, còn là cao thủ luyện thể khó chơi, bốn người hợp tác dĩ nhiên có thể khống chế Lâm Ẩn, nhưng có lẽ bên phía bọn họ sẽ có không ít người chết.
“Ha hả!”
Lâm Ẩn đột nhiên cười khẽ một tiếng, lắc đầu: “Các ông vì báu vật mà cả thù giết con cũng có thể bỏ qua, thật sự khiến tôi không dám giao đồ cho các người”.
“Lâm Ẩn, con đường võ đạo không tiến thì lùi, đến cảnh giới của chúng tôi rồi thì một đứa con đã là gì, chỉ cần mình đột phá lên, sống thêm trăm năm nữa cũng không thành vấn đề, thời gian trăm năm đã đủ bồi dưỡng ra một đứa con nữa rồi. Đồ, cậu có giao ra không, không giao, tôi cũng chỉ đành từ mình ra tay thôi!”
Chu Hà nói xong, ánh sáng trong mắt ngày càng nhiều hơn.
“Các người mà cũng muốn cướp đồ của tôi ư?”
Lâm Ẩn đảo mắt nhìn đám người, tỏ vẻ khinh thường.
Lúc này anh đã tu thành thần thể Tinh Thần, tu vi còn bước vào Địa Tiên cảnh. Lúc ở đỉnh cao Nhân Tiên, anh đã có thể giết chết Địa Tiên rồi, anh bây giờ, có mấy Địa Tiên có thể khống chế được chứ.


Anh bước ra một bước, đất trời đều rung động.
Đây không phải là ảo giác, mà là sức mạnh của Lâm Ẩn đã mạnh đến mức cả hư không cũng không chịu nổi rồi. Trong nháy mắt, nguyên khí đất trời trên cả đảo Tùy Vân đều như ngưng đọng, rất nhiều các cao thủ trên Thần cảnh đều có ảo giác như mình từ một Thần cảnh mà trở thành người bình thường luôn vậy.
Mặc dù việc này chỉ là trong nháy mắt, nhưng lại khiến mọi người vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, không hiểu vì sao.
“Nếu đã thế thì đến nhận cái chết đi!”
Cụ Đường là người đầu tiên ra tay, chắp hai tay lại, bàn tay to mấy chục trượng bay thẳng về phía Lâm Ẩn.
Lâm Ẩn trở nên vô cùng nhỏ bé giữa hai bàn tay, giống như Phật tổ dùng núi Ngũ Chỉ trấn áp Tôn Ngộ Không vậy, cụ ông nhà họ Đường cũng muốn lấy cảnh giới trực tiếp trấn áp Lâm Ẩn.
“Ranh con, cậu chết rồi thì thứ này sẽ là của chúng tôi thôi!”
“Đừng nói nhảm nữa, giết cậu ta!”
Cụ ông nhà họ Mộc và cụ ông nhà họ Hải nhìn nhau, cũng bắt đầu tấn công Lâm Ẩn.
Trong lúc cụ Hải ra tay, quanh người có một dòng sông thật lớn uốn lượn, bắt ngang trong hư không.
“Thằng oắt, chết đi!”
Cụ ông nhà họ Hải cười điên cuồng, sóng lớn ngập trời biến thành một con Thủy Long muốn quấn lấy Lâm Ẩn. Chiêu này là bí pháp của nhà họ Hải, dù là cao thủ Địa Tiên cảnh nếu bị nhốt trong con sông của lão cũng rất khó trốn ra được.
“Lâm Ẩn cẩn thận!”
Nguyên Chấn không nhịn được nói.
“Hừ!”


Cụ ông nhà họ Mộc cũng hừ lạnh, ngọn lửa màu vàng xuất hiện trong tay ông ta, tuy ngọn lửa này không lớn bằng Thủy Long và bàn tay, nhưng ngọn lửa vừa xuất hiện, hư không đã bị cháy tạo thành mấy vết rách.
“Đi chết đi!”
Cụ Mộc búng tay một cái, ngọn lửa nháy mắt biến thành một con chim lửa nhỏ bay nhanh về phía Lâm Ẩn.
“Đối thủ của ông là tôi!”
Một giọng nói già nua vang lên từ phía xa, ông Tần xuất hiện trước mặt người nhà họ Nguyên, ông ấy búng tay tay, một kình khí màu trắng trực tiếp bay nhanh về phía con chim lửa.
Cụ Mộc và cụ Hải thấy ông Tần đột nhiên xuất hiện thì đều sửng sốt, bọn họ không ngờ người của nhà họ Tần lại giúp đỡ tên oắt trước mắt.
Bọn họ không đắc tội nổi với nhà họ Tần.
“Ông Tần, lúc này ông lại dám đối đầu với tôi, sau chuyện hôm nay, cho dù tấn công nhà họ Tần cũng phải lấy mạng của ông!”, Chu Hà thấy ông Tần dám ra tay thì cười gằn: “Ông tưởng nhà họ Tần của mình vẫn còn như trước đây nên dám quan tâm chuyện của nhà họ Chu à!”
Nghe vậy, sắc mặt của ba người cụ ông nhà họ Đường mới dịu đi, bọn họ cũng có nghe thấy chuyện của nhà họ Tần, nhưng bây giờ nghe thấy chính miệng Chu Hà nói ra, rõ ràng đã tăng thêm tính xác thực cho tin tức này.
Nếu thật sự là thế, có nhà họ Chu chống lưng, bọn họ không cần phải sợ nhà họ Tần nữa.
Lâm Ẩn nhìn bóng dáng của ông Tần, có hơi sửng sốt.
Từ hơi thở trên người ông ấy có thể nhận ra ông lão này là người trong phòng đấu giá.
Lâm Ẩn lắc đầu, nói với ông Tần: “Ông Tần, ông bảo vệ người của nhà họ Nguyên giúp tôi, đám tép riu này không cần phiền ông ra tay!”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Review Chàng Rể Cực Phẩm
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom