Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Từ ngày cùng đại thần kết đôi, Hoa Đan Di đều tăng thời gian online của bản thân đến tối đa để có thể “chăm sóc” cho gia đình nhỏ của mình. Tất nhiên, Nhất Thế Vô Song rất hài lòng khi cưới được một nương tử tốt như vậy về nhà.
Có điều Hoa Đan Di cảm thấy mối quan hệ của bọn họ vẫn chỉ có thể tính là bạn bè, hảo hữu. Chưa thể nói trước điều gì cả. Do đó đối với Nhất Thế Vô Song, Hoa Đan Di vẫn hết sức đề phòng. Nhưng mà trong lòng cô lại vô cùng mâu thuẫn.
Hoa Đan Di sau vài ngày suy nghĩ, cuối cùng cũng đem vấn đề của bản thân kể cho Hề Lâm Dao nghe. Hoa Đan Di đánh giá rất cao về cách suy luận của cô bạn thân, nên mỗi khi bế tắc sẽ đều tìm đến Hề Lâm Dao nhờ giúp đỡ.
Hề Lâm Dao nghe xong câu chuyện liền nghiêm túc ngắm ngía gương mặt xinh xắn của Hoa Đan Di khiến cô nàng lạnh hết sống lưng. Hoa Đan Di vội vàng lên tiếng:
“Lâm Dao, cậu nói gì đi. Đừng nhìn mình mãi như vậy chứ?”
Hề Lâm Dao không biết Nhất Thế Vô Song thực sự có tốt như Hoa Đan Di kể không? Nhưng mà theo suy nghĩ của cô nàng thì những nam nhân chơi game, không phải ai cũng tốt. Đặc biệt là đại thần.
Tất nhiên, người chơi game giỏi ắt hẳn sẽ rất thông minh... Có điều một ngày anh ta dành nhiều thời gian cho game như vậy thì thời gian đâu để làm việc? Như vậy không phải là thất nghiệp sao?
“Này, cậu đã cho người ta coi ảnh chưa?” - Hề Lâm Dao cẩn thận hỏi thăm.
Hoa Đan Di nhà cô có nhiều nhất chính là nhan sắc. Hề Lâm Dao cảm thấy Hoa Đan Di nếu bị lừa thì chắc chắn chỉ có thể là do nhan sắc. Một cô nhóc cả ngày chỉ biết học, ăn rồi lại chơi game như Hoa Đan Di, ngoài nhan sắc ra thì có gì để mà lừa nữa đâu.
Hoa Đan Di không hiểu ý của Hề Lâm Dao, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời:
“Chưa có.”
Thực ra thì Hề Lâm Dao không phải người trực tiếp nói chuyện với Nhất Thế Vô Song, tất nhiên cô sẽ không hiểu hết được. Nhưng Hề Lâm Dao cảm thấy trên đời này không ai cho không ai cái gì cả. Dù sao Hoa Đan Di nên cẩn thận vẫn hơn.
Hoa Đan Di nghe Hề Lâm Dao nói vậy cũng thấy không sai. Nhưng mà trong lòng vẫn muốn bênh vực cho đại thần nhà mình. Hơn nữa thời gian qua, Nhất Thế Vô Song không chỉ giúp đỡ Hoa Đan Di mà còn phụ các thành viên bang cô rất nhiều. Hiện tại không chỉ có Hoa Đan Di mà mọi người đều thay đổi cách nhìn đối với anh.
“Đại thần luôn làm người khác phải bối rối như vậy nhỉ?” - Hoa Đan Di thở dài.
Từ ngày gặp Nhất Thế Vô Song, Hoa Đan Di cảm giác bộ não nhỏ bé của mình phải hoạt động nhiều hơn trước rất nhiều. Đôi lúc tim cũng không nghe theo lời chủ, rung lắc không yên. Đúng là vô cùng kì lạ.
Có điều từ khi gặp Nhất Thế Vô Song, Hoa Đan Di cảm thấy mình cũng có thêm kha khá may mắn. Ít nhất là thầy Tiêu gần đây lại bận rồi, không có cơ hội làm khó cô nữa. Hoa Đan Di vì sự việc này mà vui cả ngày.
Không những vậy, Nhất Thế Vô Song còn chỉ cho cô rất nhiều cách lên đồ, kĩ năng chiến đấu để có thể mạnh hơn. Hai người chính xác là một cặp đôi đáng ngưỡng mộ ở trong game.
Vương Lạc Lạc: Di Di, cậu là tốt số nhất đấy.
Sa Mỵ Ảnh: Đúng đấy, đại thần không những tốt với cậu mà cũng rất quan tâm tới bọn mình nữa.
Vương Lạc Lạc: Trước đây chúng mình cảm thấy bên Tiêu Gia đó có chút kì cục. Giờ thì hết rồi.
An Di Lạc Di: Mấy cậu đúng là bị vật chất là mờ con mắt hết rồi.
Sa Mỵ Ảnh: Vậy cậu thì không phải sao?
Hoa Đan Di nghe thấy câu này, bỗng nhiên cô thấy mình phải nghiêm túc xem xét lại bản thân. Nói gì thì nói, ban đầu kết đôi với đại thần đúng là vì người ta có quyền có thế thật. Nhưng Hoa Đan Di cũng chưa từng đòi hỏi điều gì cả.
Cô cảm thấy rất hâm mộ Nhất Thế Vô Song, nhưng chỉ dừng ở đó là được rồi. Hoa Đan Di không hề có ý nghĩ xa vời gì cả, hoạ chăng thì chính là cô mong Nhất Thế Vô Song và mình có thể có một cái gì đó gắn kết hơn. Tất nhiên đây mới chỉ là ý nghĩ của Hoa Đan Di mà thôi.
An Di Lạc Di: Đại thần nhà tớ đâu có phàm tục như vậy chứ.
Hoa Đan Di vô cùng hài lòng với câu trả lời này. Còn mấy cô bạn của Hoa Đan Di ở trong game thì có cảm giác bang chủ nhà mình thực sự muốn bỏ nhà theo “phu quân” đến nơi rồi.
Vương Lạc Lạc: Di Di nhà chúng ta nuôi bao năm, hiện tại cũng phải xuất đi thật rồi.
Hoa Đan Di bật cười khi nghe những lời trêu đùa kia, trong lòng thực sự rất ngọt ngào. Người khác khen đại thần, chính là khiến Hoa Đan Di nở mày nở mặt, giống như của chồng công vợ là có thật vậy. Có lẽ đây chính là lý do mọi người trong game đua nhau kết hôn chăng?
Về phía Nhất Thế Vô Song, tất nhiên khi được nghe Hoa Đan Di kể về câu chuyện này, tâm trạng anh cực kỳ thoải mái. Được “nương tử” đề cao như vậy, tâm trạng không tốt sao được. Nhất Thế Vô Song cảm thấy mình cần phải khích lệ tinh thần Hoa Đan Di nhiệt tình khoe ân ái hơn mới được.
Có điều Hoa Đan Di cảm thấy mối quan hệ của bọn họ vẫn chỉ có thể tính là bạn bè, hảo hữu. Chưa thể nói trước điều gì cả. Do đó đối với Nhất Thế Vô Song, Hoa Đan Di vẫn hết sức đề phòng. Nhưng mà trong lòng cô lại vô cùng mâu thuẫn.
Hoa Đan Di sau vài ngày suy nghĩ, cuối cùng cũng đem vấn đề của bản thân kể cho Hề Lâm Dao nghe. Hoa Đan Di đánh giá rất cao về cách suy luận của cô bạn thân, nên mỗi khi bế tắc sẽ đều tìm đến Hề Lâm Dao nhờ giúp đỡ.
Hề Lâm Dao nghe xong câu chuyện liền nghiêm túc ngắm ngía gương mặt xinh xắn của Hoa Đan Di khiến cô nàng lạnh hết sống lưng. Hoa Đan Di vội vàng lên tiếng:
“Lâm Dao, cậu nói gì đi. Đừng nhìn mình mãi như vậy chứ?”
Hề Lâm Dao không biết Nhất Thế Vô Song thực sự có tốt như Hoa Đan Di kể không? Nhưng mà theo suy nghĩ của cô nàng thì những nam nhân chơi game, không phải ai cũng tốt. Đặc biệt là đại thần.
Tất nhiên, người chơi game giỏi ắt hẳn sẽ rất thông minh... Có điều một ngày anh ta dành nhiều thời gian cho game như vậy thì thời gian đâu để làm việc? Như vậy không phải là thất nghiệp sao?
“Này, cậu đã cho người ta coi ảnh chưa?” - Hề Lâm Dao cẩn thận hỏi thăm.
Hoa Đan Di nhà cô có nhiều nhất chính là nhan sắc. Hề Lâm Dao cảm thấy Hoa Đan Di nếu bị lừa thì chắc chắn chỉ có thể là do nhan sắc. Một cô nhóc cả ngày chỉ biết học, ăn rồi lại chơi game như Hoa Đan Di, ngoài nhan sắc ra thì có gì để mà lừa nữa đâu.
Hoa Đan Di không hiểu ý của Hề Lâm Dao, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời:
“Chưa có.”
Thực ra thì Hề Lâm Dao không phải người trực tiếp nói chuyện với Nhất Thế Vô Song, tất nhiên cô sẽ không hiểu hết được. Nhưng Hề Lâm Dao cảm thấy trên đời này không ai cho không ai cái gì cả. Dù sao Hoa Đan Di nên cẩn thận vẫn hơn.
Hoa Đan Di nghe Hề Lâm Dao nói vậy cũng thấy không sai. Nhưng mà trong lòng vẫn muốn bênh vực cho đại thần nhà mình. Hơn nữa thời gian qua, Nhất Thế Vô Song không chỉ giúp đỡ Hoa Đan Di mà còn phụ các thành viên bang cô rất nhiều. Hiện tại không chỉ có Hoa Đan Di mà mọi người đều thay đổi cách nhìn đối với anh.
“Đại thần luôn làm người khác phải bối rối như vậy nhỉ?” - Hoa Đan Di thở dài.
Từ ngày gặp Nhất Thế Vô Song, Hoa Đan Di cảm giác bộ não nhỏ bé của mình phải hoạt động nhiều hơn trước rất nhiều. Đôi lúc tim cũng không nghe theo lời chủ, rung lắc không yên. Đúng là vô cùng kì lạ.
Có điều từ khi gặp Nhất Thế Vô Song, Hoa Đan Di cảm thấy mình cũng có thêm kha khá may mắn. Ít nhất là thầy Tiêu gần đây lại bận rồi, không có cơ hội làm khó cô nữa. Hoa Đan Di vì sự việc này mà vui cả ngày.
Không những vậy, Nhất Thế Vô Song còn chỉ cho cô rất nhiều cách lên đồ, kĩ năng chiến đấu để có thể mạnh hơn. Hai người chính xác là một cặp đôi đáng ngưỡng mộ ở trong game.
Vương Lạc Lạc: Di Di, cậu là tốt số nhất đấy.
Sa Mỵ Ảnh: Đúng đấy, đại thần không những tốt với cậu mà cũng rất quan tâm tới bọn mình nữa.
Vương Lạc Lạc: Trước đây chúng mình cảm thấy bên Tiêu Gia đó có chút kì cục. Giờ thì hết rồi.
An Di Lạc Di: Mấy cậu đúng là bị vật chất là mờ con mắt hết rồi.
Sa Mỵ Ảnh: Vậy cậu thì không phải sao?
Hoa Đan Di nghe thấy câu này, bỗng nhiên cô thấy mình phải nghiêm túc xem xét lại bản thân. Nói gì thì nói, ban đầu kết đôi với đại thần đúng là vì người ta có quyền có thế thật. Nhưng Hoa Đan Di cũng chưa từng đòi hỏi điều gì cả.
Cô cảm thấy rất hâm mộ Nhất Thế Vô Song, nhưng chỉ dừng ở đó là được rồi. Hoa Đan Di không hề có ý nghĩ xa vời gì cả, hoạ chăng thì chính là cô mong Nhất Thế Vô Song và mình có thể có một cái gì đó gắn kết hơn. Tất nhiên đây mới chỉ là ý nghĩ của Hoa Đan Di mà thôi.
An Di Lạc Di: Đại thần nhà tớ đâu có phàm tục như vậy chứ.
Hoa Đan Di vô cùng hài lòng với câu trả lời này. Còn mấy cô bạn của Hoa Đan Di ở trong game thì có cảm giác bang chủ nhà mình thực sự muốn bỏ nhà theo “phu quân” đến nơi rồi.
Vương Lạc Lạc: Di Di nhà chúng ta nuôi bao năm, hiện tại cũng phải xuất đi thật rồi.
Hoa Đan Di bật cười khi nghe những lời trêu đùa kia, trong lòng thực sự rất ngọt ngào. Người khác khen đại thần, chính là khiến Hoa Đan Di nở mày nở mặt, giống như của chồng công vợ là có thật vậy. Có lẽ đây chính là lý do mọi người trong game đua nhau kết hôn chăng?
Về phía Nhất Thế Vô Song, tất nhiên khi được nghe Hoa Đan Di kể về câu chuyện này, tâm trạng anh cực kỳ thoải mái. Được “nương tử” đề cao như vậy, tâm trạng không tốt sao được. Nhất Thế Vô Song cảm thấy mình cần phải khích lệ tinh thần Hoa Đan Di nhiệt tình khoe ân ái hơn mới được.
Bình luận facebook