Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3369 Phệ Thiên Trường Sinh Thể
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Tinh Ngân Chi Nhãn đã gần trong gang tấc, vẻ mặt của Dương U Minh cũng trở nên kỳ diệu, nắm đấm khẽ siết lại, trong mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Tử Uyển, nhất định phải bình an vô sự, sư phụ sẽ tìm được con!”.
Diệp Thiên cũng nhìn Tinh Ngân Chi Nhãn phía trước, ánh mắt sâu xa. Cậu luôn cảm thấy nó không giống một con mắt, mà giống như một cái miệng đầy máu, hoặc là một hố đen không nhìn thấy điểm cuối, đợi chờ nuốt chửng mỗi một người vào trong đó.
“Vù!”.
Dải ánh sáng dịch chuyển của Trùng Động không gian dừng lại ở đây. Diệp Thiên và Dương U Minh đã đứng phía trước Tinh Ngân Chi Nhãn, hai người nhờ vào quán tính nhảy vọt lên, chui vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, chỉ còn lại hai luồng sáng dần dần biến mất.
Vừa vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn, ánh sáng mạnh mẽ từ không trung chiếu xuống, đập vào mắt Diệp Thiên là một bãi cỏ xanh rì vô tận. Nhiều con thú mà cậu chưa từng nhìn thấy đang bay lượn chạy nhảy ở nơi này, một cảnh tượng tràn trề sức sống.
Diệp Thiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Theo cậu nghĩ, nơi có thể nhốt tu sĩ nguyên anh như Độ Ách Chân Nhân đáng ra không yên bình như vậy mới phải.
Dương U Minh nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Trong lúc hai người đang hiếu kỳ, bầu trời xuất hiện hiện tượng lạ.
Bầu trời vốn xanh trong bất chợt trở nên âm u, sau đó không gian trên đỉnh đầu nứt ra. Một bàn tay hắc ám khổng lồ rộng mấy trăm trượng thò ra từ không gian nứt vỡ, đè xuống phía hai người.
Đòn tấn công này vô cùng bất ngờ, thế tấn công dũng mãnh. Dưới sự che phủ của bàn tay hắc ám khổng lồ, hơi thở của cái chết ập vào mặt, khiến cho Diệp Thiên và Dương U Minh gần như hóa đá.
“Phệ Thiên Trường Sinh Thể, kích hoạt!”.
Cảm giác áp bức mạnh mẽ của cái chết lại xuất hiện. Diệp Thiên có thể khẳng định, đây chính là cảm giác mà bọn họ đã đối mặt trong Trùng Động không gian. Cậu không hề do dự, kích hoạt ngay Phệ Thiên Trường Sinh Thể. Đây là lần đầu tiên cậu trực tiếp kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể sau khi tu được.
Bởi vì cảm giác áp bức của cái chết này đã đạt đến trình độ mà cậu cho rằng mình không thể hiểu nổi. Đây là một loại sức mạnh vượt qua thứ nguyên!
Lúc này, trên người Dương U Minh bùng lên ngọn lửa màu đỏ, sức mạnh thể xác lập tức nâng cao đến đỉnh điểm, rõ ràng cũng đã kích hoạt một loại đạo thể nào đó.
Nhưng bàn tay hắc ám khổng lồ đó ập đến quá nhanh quá mạnh, hai người chỉ vừa mới kích hoạt xong, bàn tay đó đã chụp xuống đỉnh đầu bọn họ.
“Ầm!”.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Bình luận facebook