• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt (3 Viewers)

  • Chương 3359 “Dương U Minh!”.

“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.




“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.




“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.




“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.




“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.




“Lực áp bách mạnh thật, thầy đã khôi phục thực lực rồi sao?”.





Lúc này, các đệ tử của Phong Hậu bao gồm Ôn Thắng Nam vô cùng kích động. Ôn Thắng Nam đưa mắt nhìn Diệp Thiên, trong lòng phức tạp khó rõ.





Cô ta biết mọi thứ đều là nhờ người thanh niên nhỏ hơn cô ta vài tuổi mang lại. Cậu đến đây, giúp Hiên Viên Điện tiến bộ nhảy vọt và có sự thay đổi về chất. Nếu không có cậu thì bây giờ Hiên Viên Điện vẫn còn rụt đầu trong chốn nhỏ hẹp ấy, Phong Hậu cũng không thể khôi phục trạng thái đỉnh cao.





Phong Hậu quay trở lại nguyên anh, nhưng thực lực của ông ta vẫn không ngừng lại, vẫn đang tiếp tục nâng cao.





Nguyên anh nhất phẩm, nguyên anh nhị phẩm, nguyên anh tam phẩm…





Cuối cùng, tu vi của Phong Hậu đạt đến nguyên anh tam phẩm, xu hướng nâng cao đó mới dần dần giảm bớt, thực lực của ông ta cũng ổn định ở cảnh giới này.





Phong Hậu một thân áo trắng cuối cùng cũng mở mắt ra, khi phát hiện tu vi hiện giờ của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ mừng rỡ.





Nguyên anh tam phẩm, tu vi này còn cao hơn lúc ông ta ở thời kỳ đỉnh cao một bậc, hiệu lực của quả Hồn Anh không những giúp ông ta quay lại đỉnh cao, mà còn tiến thêm một bước.





“Nhờ phúc của mọi người, tôi được khôi phục rồi!”.





Phong Hậu nhìn về phía các trưởng lão và đệ tử Hiên Viên Điện đang bao vây lại, tiếng cười vui vẻ vang vọng chân trời.





Tất cả mọi người đều phát hiện ra một luồng uy áp như có như không khiến cơ thể bọn họ trở nên nặng nề hơn. Bọn họ biết, đó là uy thế ngút trời của tu sĩ nguyên anh.





Hiên Viên Điện bọn họ trải qua một nghìn năm, rốt cuộc hôm nay cũng đã có nguyên anh trấn giữ!





Diệp Thiên yên lặng đứng phía sau quan sát, giống như mọi thứ không hề liên quan đến cậu. Ngay lúc ấy, ánh mắt cậu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, hai mắt khẽ nheo lại.





Không lâu sau khi cậu sinh ra cảm ứng, Phong Hậu cũng thay đổi sắc mặt, nhìn lên không trung cách đó mấy trăm mét, lập tức phất ống tay áo, đánh ra một luồng chân lực.





“Ầm!”.


Hư không rung chuyển, tiếng động vang trời. Không gian nơi đó cũng rung chuyển dữ dội vì sức mạnh của Phong Hậu, một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện ở bên trong.





Đó là một người đàn ông trung niên áo trắng, nho nhã tuấn tú. Ông ta đứng trên hư không, lộ ra nụ cười sâu xa với Phong Hậu.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom