Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 285
Sau khi lái xe đưa Đường Tịnh Nghi đến tập đoàn Đường Thị, Lâm Tuấn liền chạy tới chỗ Đường Tịnh Liên đã đưa địa chỉ cho.
Có lẽ cô vẫn còn tức giận chuyện hôm qua nên suốt đường đi Đường Tịnh Liên vẫn không thèm nói chuyện với Lâm Tuấn, nhưng Lâm Tuấn ngược lại lại rất vui vẻ, suốt cả dọc đường vẫn vừa nghe nhạc vừa lái xe.
Một lúc sau, cả hai đã đến khách sạn Đường Tịnh Liên hẹn để tụ họp.
Sau khi đỗ xe xong, Đường Tịnh Liên liên ủ rũ dẫn theo Lâm Tuấn vào một
căn phòng riêng trong khách sạn.
Bên trong đã có một vài người nam nữ, nhìn thấy những bộ đồ hàng hiệu sang trọng trên người bọn họ thì cũng biết, hầu hết đều là con nhà quyền quý cả, toàn là phú nhị đại.
Nhìn thấy Đường Tịnh Liên đi vào phòng riêng, ánh mắt của mấy tên đàn ông lập tức sáng lên, liền đứng dậy chào đón cô.
“Tịnh Liên! Cậu đến rồi à, tụi mình đợi lâu lắm rồi đấy, nếu cậu không đến thì tớ sẽ…”
Chưa kịp dứt lời, người đàn ông đang đi về phía Đường Tịnh Liên đã nhìn thấy Lâm Tuấn, hắn lập tức sững sờ.
“Anh là ai? Anh đến nhầm phòng sao? Chúng tôi đang họp lớp ử đây, này anh bạn, hình như chúng ta không quen
nhau thì phải?”
Cao Tường khinh thường liếc nhìn quần áo trên người Lâm Tuấn, cứ như đồ vỉa hè vậy, hắn tỏ ra chán ghét định nói gì đó, nhưng sau đó lại xua tay định đuổi Lâm Tuấn đi.
Lâm Tuấn thản nhiên cười giải thích: “Tôi là…”
Lâm Tuấn còn chưa kịp nói xong thì Đường Tịnh Liên đã vội ngắt lời.
“Anh ấy là bạn trai của tôi!”
“Đường Tịnh Liên, em…”
Không thể tin được, Lâm Tuấn lại bị Đường Tịnh Liên chơi chiêu ngay lúc này, anh dở khóc dở cười nhìn Đường Tịnh Liên.
Anh đến đây vốn chỉ để cảnh cáo những kẻ đang bám lấy Đường Tịnh Liên mà thôi, nhưng bây giờ thì hay rồi, lại bị Đường Tịnh Liên chơi cho một vố, vậy nên ý định ban đầu khiến Lâm Tuấn đến đây cũng toang rồi.
Đường Tịnh Liên đã nói rồi, vậy Lâm Tuấn có tiếp tục giải thích cũng sẽ vô nghĩa, thế nên anh chỉ đành thở dài, không nói gì thêm.
Đường Tịnh Liên ở bên cạnh không khỏi đắc ý khi nhìn thấy vẻ khó chịu của Lâm Tuấn, nhiêu đây cũng đủ để thấy là cô đã thắng rồi.
“Cái gì! Bạn trai!”
Đường Tịnh Liên vừa dứt lời, Lâm Tuấn cũng im lặng, thế là mọi người trong phòng riêng đều nhốn nháo cả lên.
Nhất là những tên đàn ông đang có ý đồ với Đường Tịnh Liên, ánh mắt bọn họ đảo qua vài lần, nhìn Lâm Tuấn với vẻ khó tin, có thể nhận ra được đầy sự thù địch với anh.
Còn một vài cô gái ăn mặc kiêu sa, ngay khi nghe những lời của Đường Tịnh Liên xong liền nhìn một lượt Lâm Tuấn, sau đó khinh thường nói.
“Tịnh Liên, gu của cậu… cũng mặn quá rồi đó? Tim đâu ra cái kiểu nhà quê này vậy…”
Lần này Cao Tường không còn ngăn Lâm Tuấn vào phòng riêng nữa, ngược lại hắn mỉm cười khá gượng gạo, sau đó quay đầu nhìn Đường Tịnh Liên.
“À, Tịnh Liên, chắc cậu đang đùa đúng không, cậu cố tình thuê người để bọn mình cảm thấy ghê tởm à?”
Cao Tường vừa nói vừa không quên nhìn Lâm Tuấn với vẻ khinh bỉ…
Mọi người trong phòng riêng rõ ràng khá bất ngờ trước sự xuất hiện của Lâm Tuấn.
Có lẽ cô vẫn còn tức giận chuyện hôm qua nên suốt đường đi Đường Tịnh Liên vẫn không thèm nói chuyện với Lâm Tuấn, nhưng Lâm Tuấn ngược lại lại rất vui vẻ, suốt cả dọc đường vẫn vừa nghe nhạc vừa lái xe.
Một lúc sau, cả hai đã đến khách sạn Đường Tịnh Liên hẹn để tụ họp.
Sau khi đỗ xe xong, Đường Tịnh Liên liên ủ rũ dẫn theo Lâm Tuấn vào một
căn phòng riêng trong khách sạn.
Bên trong đã có một vài người nam nữ, nhìn thấy những bộ đồ hàng hiệu sang trọng trên người bọn họ thì cũng biết, hầu hết đều là con nhà quyền quý cả, toàn là phú nhị đại.
Nhìn thấy Đường Tịnh Liên đi vào phòng riêng, ánh mắt của mấy tên đàn ông lập tức sáng lên, liền đứng dậy chào đón cô.
“Tịnh Liên! Cậu đến rồi à, tụi mình đợi lâu lắm rồi đấy, nếu cậu không đến thì tớ sẽ…”
Chưa kịp dứt lời, người đàn ông đang đi về phía Đường Tịnh Liên đã nhìn thấy Lâm Tuấn, hắn lập tức sững sờ.
“Anh là ai? Anh đến nhầm phòng sao? Chúng tôi đang họp lớp ử đây, này anh bạn, hình như chúng ta không quen
nhau thì phải?”
Cao Tường khinh thường liếc nhìn quần áo trên người Lâm Tuấn, cứ như đồ vỉa hè vậy, hắn tỏ ra chán ghét định nói gì đó, nhưng sau đó lại xua tay định đuổi Lâm Tuấn đi.
Lâm Tuấn thản nhiên cười giải thích: “Tôi là…”
Lâm Tuấn còn chưa kịp nói xong thì Đường Tịnh Liên đã vội ngắt lời.
“Anh ấy là bạn trai của tôi!”
“Đường Tịnh Liên, em…”
Không thể tin được, Lâm Tuấn lại bị Đường Tịnh Liên chơi chiêu ngay lúc này, anh dở khóc dở cười nhìn Đường Tịnh Liên.
Anh đến đây vốn chỉ để cảnh cáo những kẻ đang bám lấy Đường Tịnh Liên mà thôi, nhưng bây giờ thì hay rồi, lại bị Đường Tịnh Liên chơi cho một vố, vậy nên ý định ban đầu khiến Lâm Tuấn đến đây cũng toang rồi.
Đường Tịnh Liên đã nói rồi, vậy Lâm Tuấn có tiếp tục giải thích cũng sẽ vô nghĩa, thế nên anh chỉ đành thở dài, không nói gì thêm.
Đường Tịnh Liên ở bên cạnh không khỏi đắc ý khi nhìn thấy vẻ khó chịu của Lâm Tuấn, nhiêu đây cũng đủ để thấy là cô đã thắng rồi.
“Cái gì! Bạn trai!”
Đường Tịnh Liên vừa dứt lời, Lâm Tuấn cũng im lặng, thế là mọi người trong phòng riêng đều nhốn nháo cả lên.
Nhất là những tên đàn ông đang có ý đồ với Đường Tịnh Liên, ánh mắt bọn họ đảo qua vài lần, nhìn Lâm Tuấn với vẻ khó tin, có thể nhận ra được đầy sự thù địch với anh.
Còn một vài cô gái ăn mặc kiêu sa, ngay khi nghe những lời của Đường Tịnh Liên xong liền nhìn một lượt Lâm Tuấn, sau đó khinh thường nói.
“Tịnh Liên, gu của cậu… cũng mặn quá rồi đó? Tim đâu ra cái kiểu nhà quê này vậy…”
Lần này Cao Tường không còn ngăn Lâm Tuấn vào phòng riêng nữa, ngược lại hắn mỉm cười khá gượng gạo, sau đó quay đầu nhìn Đường Tịnh Liên.
“À, Tịnh Liên, chắc cậu đang đùa đúng không, cậu cố tình thuê người để bọn mình cảm thấy ghê tởm à?”
Cao Tường vừa nói vừa không quên nhìn Lâm Tuấn với vẻ khinh bỉ…
Mọi người trong phòng riêng rõ ràng khá bất ngờ trước sự xuất hiện của Lâm Tuấn.
Bình luận facebook