Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 280
Hai ngày tiếp theo, Cố Đông chưa đến phòng khám gây phiền phức.
Còn về nhị thiếu gia và tam thiếu gia nhà họ Cố, sau khi đến thành phố Yến Kinh thì như biến mất trong biển người, không có chút tin tức, Lâm Tuấn đã từng gặp Cố tam thiếu gia – Cố Bắc một lần rồi, còn nhị thiếu gia thì anh chưa gặp lần nào.
Nhìn bề ngoài, cuộc sống của Lâm Tuấn dường như đã trở lại yên bình như trước, mỗi ngày đều sống vô cùng thoải mái, trông nom phòng khám nhỏ bé của mình đế giết thời gian, điều khác biệt duy nhất chính là, giờ đây anh có thêm công việc đó là đưa đón Đường Tịnh Nghi đi làm mỗi ngày.
Trải qua sự việc bị cố Đông bắt cóc, Đường Tịnh Nghi bỗng trở nên vô cùng
Trải qua sự việc bị Cố Đông bắt cóc, Đường Tịnh Nghi bỗng trở nên vô cùng dựa dẫm vào anh, mỗi ngày Lâm Tuấn đều phải đích thân đưa đến tập đoàn Đường Thị, sau khi giải quyết xong công việc ở công ty, sẽ gọi điện cho Lâm Tuấn đến đón về.
Trong mắt người ngoài, Đường Tịnh Nghi là một nữ thần băng giá, nhưng trước mặt Lâm Tuấn lại trở thành một cô gái bé nhỏ.
Chỉ cần có Lâm Tuấn ở bên cạnh, Đường Tịnh Nghi sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như một người buồn ngủ đột nhiên tìm thấy chiếc giường mềm mại, ngủ vô cùng ngon giấc.
Trong mắt Đường Tịnh Nghi, Lâm Tuấn chính là chiếc giường đó.
Nhưng Lâm Tuấn vẫn chưa chịu quay về nhà họ Đường…
Mặc dù đã được chị em Đường Tịnh Nghi và bố Đường chấp nhận, nhưng trong mắt những người còn lại trong nhà họ Đường, anh vẫn chỉ là một tên vô dụng, nếu hấp tấp trở lại nhà họ Đường sẽ chỉ đem đến rắc rối cho Đường Tịnh Nghi mà thôi, vì vậy cho dù tình cảm của anh và Đường Tịnh Nghi đã tăng lên, nhưng Lâm tuấn vẫn chưa quay về nhà họ Đường.
Cũng không phải Lâm Tuấn không muốn trở về nhà họ Đường, trở về nơi anh đã sinh sống hai năm qua, mà là cần một cơ hội thích hợp, không nên quá nóng vội.
Ba anh em nhà họ Cố không đến cửa, nhưng một người mà Lâm Tuấn không ngờ đến lại đột nhiên xuất hiện ở phòng khám của anh, người đó chính là Đường Tịnh Liên – cô em vợ Lâm Tuấn vừa cứu khỏi tay Cố Nam.
“Anh rể!”
Lâm Tuấn vừa mới đưa Đường Tịnh Nghi từ tập đoàn Đường Thị trở về, đang định gọi đám Bàng Thiên ra ngoài ăn cơm, thì thấy Đường Tịnh Liên vừa tan học liền đến phòng khám của anh.
“Sao em lại đến đây?”
Sự xuất hiện đột ngột của Đường Tịnh Liên khiến Lâm Tuấn khá bất ngờ.
Mặc dù từ lần anh nhập viện vì chuyện của Cố Nam, thái độ của Đường Tịnh Liên đối với anh đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều, nhưng sau khi Lâm Tuấn xuất viện, chưa từng gặp lại cô em dâu này, lúc này Đường Tịnh Liên bỗng nhiên đến đây, Lâm Tuấn thấy rất khó hiểu, không biết cô em vợ này đến tìm mình vì việc gì.
Trước đó, hiển nhiên Đường Tịnh Liên không nói cho Đường Tịnh Nghi biết chuyện cô đến phòng khám tìm Lâm Tuấn, lúc này đột nhiên nhìn thấy Tịnh Nghi xuất hiện trong đây, cô bé liền sửng sốt giây lát rồi mới chào cô một tiếng.
“Chị, chị cũng ở đây à…”
Nói rồi, trên khuôn mặt của Đường Tịnh Liên bỗng lộ ra vẻ bối rối, mất tự nhiên.
Lâm Tuấn không để ý lắm, nhưng Đường Tịnh Nghi lại rất tinh ý nhận ra vẻ hốt hoảng trên khuôn mặt Đường Tịnh Liên, trong đôi mắt sáng ngời chợt lóe lên vẻ nghi vấn, Đường Tịnh Nghi đột nhiên hỏi cô bé.
“Tịnh Liên, hôm nay sao lại đột nhiên đến tìm anh rể? Nói đi, có phải có chuyện gì muốn nhờ anh rể giúp đúng không?”
Những lời này làm cho Lâm Tuấn vốn không hiểu sao Đường Tịnh Liên đột nhiên đến đây, không nhịn được cười nhẹ, ôm Đường Tịnh Nghi vào lòng cười nói.
Còn về nhị thiếu gia và tam thiếu gia nhà họ Cố, sau khi đến thành phố Yến Kinh thì như biến mất trong biển người, không có chút tin tức, Lâm Tuấn đã từng gặp Cố tam thiếu gia – Cố Bắc một lần rồi, còn nhị thiếu gia thì anh chưa gặp lần nào.
Nhìn bề ngoài, cuộc sống của Lâm Tuấn dường như đã trở lại yên bình như trước, mỗi ngày đều sống vô cùng thoải mái, trông nom phòng khám nhỏ bé của mình đế giết thời gian, điều khác biệt duy nhất chính là, giờ đây anh có thêm công việc đó là đưa đón Đường Tịnh Nghi đi làm mỗi ngày.
Trải qua sự việc bị cố Đông bắt cóc, Đường Tịnh Nghi bỗng trở nên vô cùng
Trải qua sự việc bị Cố Đông bắt cóc, Đường Tịnh Nghi bỗng trở nên vô cùng dựa dẫm vào anh, mỗi ngày Lâm Tuấn đều phải đích thân đưa đến tập đoàn Đường Thị, sau khi giải quyết xong công việc ở công ty, sẽ gọi điện cho Lâm Tuấn đến đón về.
Trong mắt người ngoài, Đường Tịnh Nghi là một nữ thần băng giá, nhưng trước mặt Lâm Tuấn lại trở thành một cô gái bé nhỏ.
Chỉ cần có Lâm Tuấn ở bên cạnh, Đường Tịnh Nghi sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như một người buồn ngủ đột nhiên tìm thấy chiếc giường mềm mại, ngủ vô cùng ngon giấc.
Trong mắt Đường Tịnh Nghi, Lâm Tuấn chính là chiếc giường đó.
Nhưng Lâm Tuấn vẫn chưa chịu quay về nhà họ Đường…
Mặc dù đã được chị em Đường Tịnh Nghi và bố Đường chấp nhận, nhưng trong mắt những người còn lại trong nhà họ Đường, anh vẫn chỉ là một tên vô dụng, nếu hấp tấp trở lại nhà họ Đường sẽ chỉ đem đến rắc rối cho Đường Tịnh Nghi mà thôi, vì vậy cho dù tình cảm của anh và Đường Tịnh Nghi đã tăng lên, nhưng Lâm tuấn vẫn chưa quay về nhà họ Đường.
Cũng không phải Lâm Tuấn không muốn trở về nhà họ Đường, trở về nơi anh đã sinh sống hai năm qua, mà là cần một cơ hội thích hợp, không nên quá nóng vội.
Ba anh em nhà họ Cố không đến cửa, nhưng một người mà Lâm Tuấn không ngờ đến lại đột nhiên xuất hiện ở phòng khám của anh, người đó chính là Đường Tịnh Liên – cô em vợ Lâm Tuấn vừa cứu khỏi tay Cố Nam.
“Anh rể!”
Lâm Tuấn vừa mới đưa Đường Tịnh Nghi từ tập đoàn Đường Thị trở về, đang định gọi đám Bàng Thiên ra ngoài ăn cơm, thì thấy Đường Tịnh Liên vừa tan học liền đến phòng khám của anh.
“Sao em lại đến đây?”
Sự xuất hiện đột ngột của Đường Tịnh Liên khiến Lâm Tuấn khá bất ngờ.
Mặc dù từ lần anh nhập viện vì chuyện của Cố Nam, thái độ của Đường Tịnh Liên đối với anh đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều, nhưng sau khi Lâm Tuấn xuất viện, chưa từng gặp lại cô em dâu này, lúc này Đường Tịnh Liên bỗng nhiên đến đây, Lâm Tuấn thấy rất khó hiểu, không biết cô em vợ này đến tìm mình vì việc gì.
Trước đó, hiển nhiên Đường Tịnh Liên không nói cho Đường Tịnh Nghi biết chuyện cô đến phòng khám tìm Lâm Tuấn, lúc này đột nhiên nhìn thấy Tịnh Nghi xuất hiện trong đây, cô bé liền sửng sốt giây lát rồi mới chào cô một tiếng.
“Chị, chị cũng ở đây à…”
Nói rồi, trên khuôn mặt của Đường Tịnh Liên bỗng lộ ra vẻ bối rối, mất tự nhiên.
Lâm Tuấn không để ý lắm, nhưng Đường Tịnh Nghi lại rất tinh ý nhận ra vẻ hốt hoảng trên khuôn mặt Đường Tịnh Liên, trong đôi mắt sáng ngời chợt lóe lên vẻ nghi vấn, Đường Tịnh Nghi đột nhiên hỏi cô bé.
“Tịnh Liên, hôm nay sao lại đột nhiên đến tìm anh rể? Nói đi, có phải có chuyện gì muốn nhờ anh rể giúp đúng không?”
Những lời này làm cho Lâm Tuấn vốn không hiểu sao Đường Tịnh Liên đột nhiên đến đây, không nhịn được cười nhẹ, ôm Đường Tịnh Nghi vào lòng cười nói.
Bình luận facebook