13.
Mặt trời lên cao, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ mệt mỏi.
Quý Lăng vào lúc này đề nghị: "Mọi người ở chỗ này nghỉ ngơi một chút rồi xuất phát tiếp!”
Đối với việc này, tất cả mọi người không có ý kiến gì.
Mỗi người lựa chọn vị trí bằng phẳng ngồi xuống, lấy nước và thức ăn từ trong túi ra.
Quý Lăng đưa cho tôi một phần thức ăn và nước uống.
“Cám ơn, nhưng tôi không cần.Vấn đề thức ăn và nước uống tôi có thể giải quyết được.”
Tôi vừa dứt lời, Bạch Lộ Lộ liền âm dương quái khí mở miệng:
“Tiểu Lệ, em cái gì cũng chưa chuẩn bị, bây giờ cũng không phải lúc thể hiện.”
“Không phiền chị quan tâm. "Tôi lộ vẻ mặt đạm mạc trả lời.
Biết cô ấy và đạo diễn Trương tính kế với tôi, có thể tâm bình khí hòa nói chuyện với cô ấy xem như tính tình tôi đã rất tốt rồi.
Thấy tôi không cảm kích, sắc mặt Bạch Lộ Lộ có chút khó coi.
Đám người Quý Lăng ăn lương khô.
Bạch Lộ Lộ cũng gặm một miếng lương khô, nhất thời ghê tởm mà đem lương khô trong miệng phun ra.
“Cái này cũng quá khó ăn rồi!”
Theo bản năng nói xong những lời này, ý thức được những lời này không phù hợp với hình tượng của mình, cô ấy đang chuẩn bị tìm lý do.
Bỗng nhiên, một tiếng "đát đát đát...", có con thỏ chạy trốn chạy vào trong ống kính, đập đầu vào trên cây chet ở bên chân Bạch Lộ Lộ.
Tôi nhìn nhân viên công tác cố sức thả thỏ trong bụi cỏ, lại cắt lại màn đạn ảo trước mắt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, màn trình diễn của nhóm chương trình đã lừa gạt khán giả.
“Omg, ôm cây đợi thỏ chỉ tồn tại trong sách xác suất xuất hiện rất thấp, nhưng không có nghĩa là không có!”
"Lúc trước cô ấy chọn đường còn gặp rương vàng, mở ra kim cương hoàng kim.”
“Một lần là trùng hợp, hai lần chính là thật sự vận khí tốt!"
“Lộ Lộ nhà tôi quả thực chính là thiếu nữ cá Koi trong giới giải trí!”
Trong lúc mọi người khen Lộ Lộ, cũng có người đang chú ý đến tôi.
"Bên cạnh Diệp Tiểu Lệ sao lại có rắn vậy, cô ta không phải là có thể chất hấp dẫn rắn chứ?"
"Bạch Lộ Lộ là thiếu nữ cá Koi, còn Diệp Tiểu Lệ chính là kẻ xui xẻo!"
"Các người nói lần trước Bạch Lộ Lộ bị con rắn to dọa sợ, sẽ không phải là Diệp Tiểu Lệ đưa tới chứ?"
14.
Tôi có thể làm gì với những lời bàn tán của khán giả?
Đương nhiên là bắt tất cả mấy con rắn nhỏ bên chân lại ném vào bụi cỏ, thả rắn vào người nhân viên công tác!
Nghe tiếng kêu thảm thiết bên trong, tôi hài lòng cười cười.
Lúc này, Bạch Lộ Lộ đã kịp phản ứng.
Nghĩ đến hình tượng thiếu nữ cá Koi của mình, cô ấy ra vẻ kinh ngạc che miệng, vô tội nhìn người khác.
“Tôi không biết cách làm thịt thỏ, mọi người biết không? Thịt thỏ chúng ta có thể cùng ăn.”
Ngũ Thập vào lúc này tỏ thái độ: "Để tôi xử lý thỏ.”
Hắn đem con thỏ đi đến suối nhỏ gần đó.
Tô Thần nói: "Lát nữa tôi nướng.”
Chỉ có tôi và Quý Lăng không tỏ thái dộ gì, Bạch Lộ Lộ trực tiếp bỏ qua tôi nhìn Quý Lăng.
"Cậu cũng có thể ăn, dù sao chúng ta cũng là đồng đội.”
Lúc đối mặt với Quý Lăng, giọng nói của Bạch Lộ Lộ ôn nhu bao nhiêu.
Đáng tiếc Quý Lăng hoàn toàn không hiểu phong tình.
Hắn lạnh như băng trả lời: "Không cần, tôi ăn lương khô là được rồi.”
Bạch Lộ Lộ bị từ chối sắc mặt có chút khó coi, nhưng rất nhanh cô ấy liền đem tâm tình chân thật của mình giấu đi.
Tôi cũng cảm thấy có chút đói bụng, đứng lên, vỗ vỗ tay.
Nhấc chân lên.
“Em đi đâu? "Quý Lăng hỏi tôi.
“Ra suối nhỏ bắt cá.”
“Em còn biết bắt cá? "Quý Lăng nhíu mày, hứng thú.
“Đương nhiên.”Tôi tràn đầy tự tin.
Bạch Lộ Lộ vào lúc này giội nước lạnh, "Tiểu Lệ, em đừng bắt cá được không, coi chừng lại sinh bệnh.”
“Yên tâm, tôi sinh bệnh cũng không tới phiên chị tới hầu hạ.”
“Cô......”Bạch Lộ Lộ tức đỏ mặt.
Người hâm mộ của cô ấy nhất thời tức giận.
"Diệp Tiểu Lệ như thế nào luôn nhắm vào Lộ Lộ nhà tôi, sẽ không phải là do mình xui xẻo nên mới ganh tị Lộ Lộ nhà tôi vận khí tốt chứ?"
“Đúng vậy đúng vậy, lòng tốt của Lộ Lộ chúng tôi đều cho chó rồi!”
“Đạo diễn xảy ra chuyện gì vậy! Tại sao phải để cô thôn nữ này tham gia chương trình giải trí chứ?”
Vì bảo vệ thần tượng của mình, bọn họ đem lời nói muốn bao nhiêu khó nghe có bấy nhiêu khó nghe.
Nhưng mà...... Ai lại để ý chứ?
15.
Đương nhiên cũng có một số cư dân mạng tương đối tỉnh táo.
"Nhưng mỗi lần đều là Bạch Lộ Lộ chủ động trêu chọc Diệp Tiểu Lệ không phải sao?"
“Đúng vậy! Luôn cảm thấy Bạch Lộ Lộ không đơn thuần như vẻ bề ngoài.”
Tôi chưa đi được mấy bước, Quý Lăng đã đi theo.
“Có phiền nếu tôi đi theo mở mang kiến thức không?”
Tôi nhún vai, "Không ngại.”
Tôi bẻ một cành cây trên đường.
Đến bên dòng suối nhỏ, tôi liền chuẩn bị dùng cành cây đâm cá.
Quý Lăng vốn còn tưởng rằng tôi phải cuộn ống quần xuống nước bắt cá, nhìn hành động của tôi ngẩn người.
"Như vậy có thể bắt được cá sao?"
“Thử xem sẽ biết!”
Cư dân mạng cũng tràn ngập nghi ngờ đối với việc tôi dùng cành cây đâm cá.
"Diệp Tiểu Lệ có phải sống trong truyện cổ tích không, có phải cô ấy cho rằng người khác có thể đâm trúng thì cô ấy cũng có thể không?"
“Cô ấy có từng đọc sách chưa, có biết khúc xạ ánh sáng là gì không? Thế mà đâm thẳng vào con cá.”
Bỏ qua sự trào phúng của một số cư dân mạng.
Tôi đem cành cây đâm vào trong nước, lúc cầm lên trên cành cây có thêm một con cá.
Sau khi lặp lại động tác này mười mấy lần, trên cành cây treo đầy cá xiên.
Tôi mừng đến nheo mắt lại, nhìn về phía Quý Lăng.
"Thế nào? Tôi lợi hại chứ?”
Tuy rằng kỹ thuật bắt cá của tôi bình thường, nhưng ai bảo tôi là cá Koi chuyển thế nên cá cứ đưa đầu đến để tôi bắt chứ?
16.
“Thật lợi hại!”
Quý Lăng tự đáy lòng giơ ngón tay cái lên với tôi.
Màn đạn sau khi yên tĩnh vài giây ngắn ngủi, biến thành màn hình đầy bình luận: "666.”*
* Trong tiếng Trung cụm số 666 được viết là 六 六六 và cách phát âm của từ này sẽ là /liùliùliù/. Tuy nhiên cách đọc của từ này lại có phần tương đồng với chữ 牛 phát âm là /Niú/. Hàm ý của từ này là để khen ngợi 1 người quá giỏi, khả năng cực kỳ “trâu bò”.
Thấy tôi thu hoạch tương đối nhiều rồi, Quý Lăng cũng nóng lòng muốn thử.
Anh làm theo, nhưng đâm rất nhiều lần một con cá cũng không đâm được.
Cuối cùng anh từ bỏ việc bắt cá.
Thấy tôi đang xử lý cá, anh cũng tới hỗ trợ.
Đợi đến khi tôi cầm một chuỗi cá đã xử lý xong trở về, Tô Thần bên cạnh đã nướng thỏ vàng óng ánh.
Tôi lấy ra chiết hoả tử* mang theo ngay từ đầu lúc lên núi, đốt một đống lửa sau đó nướng cá.
* Chiết Hỏa Tử là dụng cụ thắp lửa người xưa luôn mang bên mình, chỉ cần mở nắp ra, thổi nhẹ là có lửa.
Cá nướng rất nhanh và được nướng chín trước thỏ.
Nghĩ đến lúc trước Quý Lăng chia thức ăn và nước cho tôi, tôi dùng lá cây bọc mấy con cá đưa cho Quý Lăng.
“Nếm thử đi.”
Anh không từ chối, ôm thái độ thăm dò nếm thử một miếng cá.
Nhất thời, hai mắt anh sáng ngời.
“Thật ngon! Đúng là cá tươi!”
“Thích ăn thì ăn nhiều một chút.”Tôi nhịn không được cười đáp lại.
Tuy rằng tôi đối với trình độ nướng cá của mình có tự tin, nhưng phản ứng của Quý Lăng vẫn làm cho tôi tràn đầy cảm giác đạt được thành tích.
Quý Lăng ăn rất ngon, cho nên mấy người bên cạnh đều nhịn không được chảy nước miếng.
Hơn nữa mùi thơm của thỏ cũng truyền ra.
Bạch Lộ Lộ thật sự nhịn không được, thúc giục nói: "Tô Thần, xong chưa?Nhanh nhanh nhanh.”
Lại nướng hơn mười phút nữa, lúc tôi cùng Quý Lăng đã giải quyết xong đống cá, ăn uống no nê thì thỏ mới được nướng xong.
“Có thể ăn rồi! "Tô Thần xé một cái chân thỏ cho Bạch Lộ Lộ.
Bạch Lộ Lộ tràn đầy chờ mong cắn một miếng, ngay lập tức cô ấy nhăn mặt đau đớn.
Vốn định trực tiếp phun ra, nhưng cô ấy nhìn tôi một cái sau đó cứng rắn nuốt vào trong bụng.
Tô Thần có chút chột dạ.
"Do là không có gia vị, nên có thể có chút tanh."
Nói xong, hắn cũng cắn một miếng thịt thỏ, mặt mũi nhăn nhó.
Ngũ Thập đói bụng vô cùng nên không quản được nhiều như vậy, xé một cái chân thỏ liền gặm.
Giây tiếp theo.
“Phi! Khó ăn muốn chết, hai người sao có thể nuốt vào trong bụng!”
Ngũ Thập nhổ ra thịt thỏ trong miệng, lại dùng nước súc miệng một hồi lâu, mới cảm thấy dễ chịu trở lại.
“Đây đâu phải tanh, mà là không thể nuốt xuống.”
Ngũ Thập nói một câu, sắc mặt Bạch Lộ Lộ liền khó coi vài phần.
Cuối cùng, cô ấy tức giận trừng mắt nhìn tôi một cái, ủy khuất gặm lương khô.
Trong đầu tôi đầy dấu chấm hỏi.
Liên quan gì đến tôi? Trừng tôi làm gì?
Tôi không cam chịu yếu ớt trừng mắt lại cô ta.
Dùng ánh mắt nói cho cô ấy biết: "Còn trừng nữa tôi liền đánh cô!”
17.
Sau khi ăn uống no nê, mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Trời bắt đầu đổ mưa, lúc đầu là mưa nhỏ, sau đó mưa càng lúc càng lớn, mọi người buộc phải dừng bước.
Bạch Lộ Lộ dẫn đầu hiện tại đứng dưới một gốc cây rậm rạp, tuy rằng vẫn có thể dính mưa nhưng không nhiều lắm.
Cô ấy dương dương đắc ý nhìn tôi, giống như muốn nhìn tôi trở thành ướt sũng.
Tôi tiện tay vén cỏ dại dưới gốc đại thụ phía sau lên, chỉ thấy dưới gốc đại thụ này có một ngôi nhà gỗ nhỏ, vừa vặn có thể chứa người tránh mưa.
Bạch Lộ Lộ thua rồi, so với căn nhà gỗ nhỏ này của tôi, vị trí tránh mưa của cô ấy quá mức đơn sơ.
Tô Thần đề nghị nói: "Hay là em đi tìm Tiểu Lệ nói một chút, vị trí kia còn có thể chứa thêm một người?"
Bạch Lộ Lộ nghĩ đến, lại không kéo mặt xuống được.
Lúc này, Quý Lăng đi tới: “Xin hỏi tôi có thể vào tránh mưa không?”
“Có thể."Tôi gật đầu.
Quý Lăng thân là một người đàn ông to con, ngay khi vừa bước vào anh đã lấp đầy không gian còn lại.
Bạch Lộ Lộ không cần rối rắm, giờ cô ấy muốn vào cũng không vào được.
Camera trên cây trên đỉnh đầu còn đang lập lòe, không thể phát sóng trực tiếp trong quá trình phát hỏa nàng âm dương quái khí mở miệng:
"Trời mưa đợi ở trong hốc cây, cũng không sợ bị sét đánh!"
"Yên tâm, cậu cũng ở dưới tàng cây, nếu như bị sét đánh, cậu cũng trốn không thoát!"*
*Ý nói camera được gắn trên cây, khi sét đánh sẽ bị mất sóng.
Nằm trên mặt đất ngủ mặc dù không đủ thoải mái, nhưng cũng tạm được.
Một giấc ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh, tôi đứng lên duỗi lưng một cái liền thấy mấy người Tô Thần lạnh đến cả người phát run, sắc mặt trắng bệch.
Cũng may hôm nay thời tiết tốt, không bao lâu mặt trời đã mọc.
Mọi người thay quần áo sạch sẽ, phơi khô quần áo ướt hôm qua.
Nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ đến buổi chiều mới tiếp tục xuất phát.
Trải qua sự việc đêm qua, mục tiêu hôm nay của mọi người đều rất rõ ràng.
Đó chính là trước hết tìm một chỗ trú thân.
Tối hôm qua trời đổ mưa cả đêm, con đường hôm nay đặc biệt khó đi.
Lúc đầu chỉ là trên chân có chút bùn, sau đó giày bị bùn nhão dính vào, nhấc chân rất khó khăn.
Cho nên khi sắc trời dần tối, chúng tôi lại không đi được bao xa, tất cả mọi người bắt đầu nóng vội.
Bỗng nhiên, Bạch Lộ Lộ "A!" một tiếng.
Mọi người nhìn Bạch Lộ Lộ, chỉ thấy cô ấy đẩy ra một hàng dây leo chắn ngang, một hang động xuất hiện trước mắt.
"Thật tốt quá, đêm nay chúng ta có chỗ ở rồi!"
18.
Đoàn người tiến vào hang động, bên trong sạch sẽ bằng phẳng, đống lửa vẫn đang bốc lên.
Trên mặt đất còn đặt mấy tấm chăn mỏng, Bạch Lộ Lộ còn phát hiện một cái rương lớn ở góc phòng.
Mở ra, bên trong đặt mấy viên bảo thạch rực rỡ.
Màn đạn bắt đầu vang lên.
“Lộ Lộ thật không hổ là thiếu nữ cá Koi, nơi tốt như vậy cũng có thể tìm được.”
“Đúng vậy đúng vậy, lần này anh trai nhà tôi buổi tối không cần dầm mưa đi ngủ."
“Lộ Lộ thật sự là người đẹp tâm thiện để cho mọi người cùng nhau tiến vào, không giống Diệp Tiểu Lệ, tối hôm qua vậy mà nhìn người khác dầm mưa!"
Đương nhiên cũng có cư dân mạng tương đối công bằng.
“Không nhìn bọn họ dầm mưa thì làm sao bây giờ? Tự mình ra dầm mưa cho bọn họ đi vào à?"
“Còn có Bạch Lộ Lộ vận khí tốt, nhưng cái này giống như được người tạo ra vậy!”
“Nơi này chắc là do tổ tiết mục tìm được rồi báo cho Bạch Lộ Lộ. Tìm rương bên trong có bảo thạch nghe thì rất lợi hại, nhưng đây là chương trình giải trí sinh tồn nơi hoang dã, tìm được bảo thạch có ích lợi gì?"
Lần này, fan của Bạch Lộ Lộ không thuận theo.
“Tổ tiết mục không chiếu camera trước, chúng ta làm sao xem được truyền hình trực tiếp."
“Thừa nhận người khác may mắn rất khó sao?"
Mặc dù có một số cư dân mạng có ý kiến phản đối, nhưng phần lớn mọi người đều khen ngợi Bạch Lộ Lộ.
Bạch Lộ Lộ, Tô Thần và Ngũ Thập đã bắt đầu trải sàn.
Quý Lăng thấy tôi không nhúc nhích, cũng không nhúc nhích theo.
“Cô không ngủ sao?”
“Tôi luôn cảm thấy nơi này có gì đó không đúng.”
Tôi nhìn vào trong hang không có ánh sáng, nói thẳng ra là ở đây nguy hiểm lắm.
Trực giác của tôi chưa bao giờ sai.
"Nơi này cảm giác không đúng lắm, thừa dịp bây giờ trời còn chưa hoàn toàn tối, chúng ta lại tìm chỗ khác đi?"
Lời của tôi vừa ra khỏi miệng, đã bị Bạch Lộ Lộ móc mỉa lại.
"Tôi thấy cô rõ ràng chính là ghen tị tôi tìm được một chỗ tốt, tổ tiết mục tổ đều đã kiểm tra qua, có thể có cái gì nguy hiểm?"
"Diệp Tiểu Lệ, sao cô lại làm như vậy, cần phải có người khác cùng chịu khổ với cô, cô mới vui lòng sao?"
“Muốn đi thì cô đi đi, dù sao tôi cũng không đi.”
“Tôi cũng không đi. "Ngũ Thập cùng Tô Thần liên tiếp tỏ thái độ.
Quý Lăng lại nói: "Tôi đi cùng cô.”
Sự lựa chọn của Quý Lăng khiến Bạch Lộ Lộ vô cùng khó chịu.
“Đi thì có thể, nhưng đồ ở đây các người cái gì cũng không thể mang theo.”
Bình luận facebook