• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (84 Viewers)

  • Chương 3268-3270

Chương 3268:

Trịnh Tuyết Dương chịu đựng đau buốt trên mặt, cần răng nói: “Tôi sẽ không quỳ xuống”

“Bốp”

Lý Hải Ngưng lại một lần nữa tát vào bên mặt còn lại của Trịnh Tuyết Dương.

Đồng thời tay phải của tay lập tức túm chặt lấy tóc của Trịnh Tuyết Dương, đập trán cô xuống bàn.

Trán Trịnh Tuyết Dương tê rần, chỉ thấy đầu váng mắt hoa, thiếu chút nữa liền ngất đi.

Tuy Trịnh Tuyết Dương là người đứng đầu nhánh thứ chín của nhà họ Chân ở Thủ Dô, nhưng cũng chưa từng động tay động chân với người khác lần nào.

Khi gặp phong cách hành xử của những người này ở Vũ Thành, trực tiếp khiến cô chịu nhiều đau đớn.

“Bốp bốp.”

Hai cô gái đứng phía sau Trịnh Tuyết Dương trực tiếp đạp vào chân cô khiến cô khuyu gối quỳ xuống.

Thêm vào đó, lúc này mặt cô sưng đỏ, trên trán đều là máu, nhìn dáng vẻ của Trịnh Tuyết Dương lúc này trông vô cùng chật vật.

Lý Hải Ngưng khoanh tay trước ngực, nhìn xuống Trịnh Tuyết Dương ở bên dưới, sau đó bước lên phía trước, cười tủm tỉm nói: “A, không phải tính tình rất cứng rắn sao?”

“Sao bây giờ đã phải quỳ xuống rồi?”

Nghe vậy, một số cô gái xinh đẹp đều hả hê nhìn Trịnh Tuyết Dương.

Bọn họ vốn dĩ ghen ty với dáng vẻ xinh đẹp của Trịnh Tuyết Dương, hiện tại nhìn thấy cô bị Lý Hải Ngưng trừng trị, trong lòng một đám người không khỏi cảm thấy sung sướng.

Trịnh Tuyết Dương khẽ nghiến răng nói: “Các người sẽ bị quả báo”

“Ồ, vẫn còn cứng miệng” Lý Hải Ngưng kỳ quái nó “Nào, vả miệng cô ta cho tôi để xem cái miệng thối này của cô ta có còn dám nói ra những lời vô nghĩa nữa hay không.”

Sau khi Lý Hải Ngưng lên tiếng, một đám phụ nữ ở đẳng sau cô ta đều tiến lên phía trước thay phiên nhau cho Trịnh Tuyết Dương một cái Bọn họ càng đánh càng cảm thấy hưng phấn, dù sao có thể hủy hoại một người phụ nữ xinh đẹp còn mạnh mẽ như vậy quả thực rất dễ chịu.

Trịnh Tuyết Dương không thể giấy dụa, chỉ có thể chấp nhận để từng người một tát vào mặt mình Mặc dù đau đến không thể chịu nổi, nhưng Trịnh Tuyết Dương vẫn nghiến răng nghiến lợi, cố gắng giữ lại cho mình chút tôn nghiêm cuối cùng không để bản thân kêu thành tiếng.

“Phanh”

Không bao lâu, trước mặt Trịnh Tuyết Dương trở nên tối đen, trực tiếp ngất xỉu ngã xuống đất.

Khi Bùi Nguyên Minh nhận được tin tức, đã là tám giờ tối.

Trên hành lang, cả Thanh Linh và Trịnh Khánh Vân đang lo lắng chờ đợi, trong khi cửa phòng cấp cứu vẫn đóng chặt.

“Anh rể”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, Trịnh Khánh Vân lo lắng đi tới, sắc mặt cũng tốt hơn một chút.

Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, sau đó nhanh chóng nói: “Khánh Vân, chị gái của em bị sao vậy?”

“Thằng khốn, cậu còn lên tiếng hỏi được sao?”

Không đợi Trịnh Khánh Vân kịp lên tiếng, Thanh Linh liền nói vẻ mặt trông vô cùng tức giận.

“Nếu không phải cậu đắc tội với người không nên đắc tội, Tuyết Dương nhà chúng tôi sao có thể gặp chuyện không may như vậy được?”

Lúc này, Thanh Linh chỉ hận không thể trực tiếp cho Bùi Nguyên Minh một cái tát.

Trịnh Khánh Vân vội vàng ngăn mẹ mình lại nói: “Mẹ chuyện không liên quan đến anh rể, tất cả đều là do con.”

“Con còn lên tiếng bênh vực thăng khốn này?”

“Những nhân viên đó không phải đã nói rồi sao?”

“Người mà đám người kia muốn tìm chính là Bùi Nguyên Minh”

“Bởi vì đám người kia không tìm thấy Bùi Nguyên Minh, cho nên mới trút giận lên Tuyết Dương”

“Đồ khốn kiếp, sau khi rời khỏi nhà họ Trịnh vẫn còn không chịu an phận khắp nơi gây chuyện thị phi, cậu không hại chết con gái của tôi thì nhất định sẽ không chịu từ bỏ ý định đúng không?” Thanh Linh lúc này hung hăng nói.

“Họ Bùi kia cậu nhớ cho kỹ, nếu như con gái tôi có chuyện gì, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu.”

Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi nói: ‘Không cần phải lo lắng, Tuyết Dương nhất định sẽ không có chuyện gì.”

“Tôi đã mời Lỗ Đạo Thiên, được mệnh danh là kẻ thù của thần chết, đến để chữa trị cho Tuyết Dương.”

“Cô ấy nhất định sẽ ổn thôi.”

Bản thân Bùi Nguyên Minh không biết y thuật, nhưng Lõ Đạo Thiên tình cờ đang ở Vũ Thành, vì vậy anh lập tức nhờ Vạn Phước Nhân mời người tới.
Chương 3269:

Ánh mắt của Bùi Nguyên Minh lại rơi xuống trên người Trịnh Khánh Vân, nhẹ giọng nói: “Có biết đám người đó là ai không?”

“Huỳnh Mã Khắc?”

Tới lúc này, Bùi Nguyên Minh ít nhiều cũng đã biết được sự việc như thế nào.

‘Vốn dĩ anh cho rằng là chuyện lần trước với Long Thương Húc, nhưng anh ta cũng biết mình là Long đường chủ, đứng đầu Long Môn, anh ta sẽ không trực tiếp làm ra loại chuyện ngu xuẩn như thế này.

Cho nên hiện tại mọi hoài nghi Bùi Nguyên Minh đều đặt lên trên người đám người Thiên Trúc kia.

Đồng thời, trong mắt Bùi Nguyên Minh hiện lên một tia tức giận.

Rõ ràng là địa bàn của Đại Hạ, mấy ngày nay đám người Thiên Chúc chẳng những không biết có chừng có mực mà còn không kiêng nể gì, quả thực là coi trời bằng vung.

“Là đám người của Huỳnh Mã Khắc.”

Vẻ mặt của Trịnh Khánh Vân tràn ngập áy náy.

“Những video giám sát trong công ty đều bị bọn họ hủy đi rồi, đám nhân viên cũng không dám đứng ra tố cáo bọn họ, cho nên hiện tại không có cách nào bắt người.”

“Cho dù muốn bắt người, bọn họ đều là người của Thiên Trúc, có được quyền miễn ngoại giao, cho nên cảnh sát nhất định là sợ ném chuột vỡ đồ.”

Nghe được những lời, này của Trịnh Khánh Vân, Thanh Linh không khỏi chế nhạo: “Bùi Nguyên Minh, không phải là người có năng lực sao?”

“Không phải cậu rất mạnh sao?”

“Như thế nào khi người phụ nữ của mình bị đánh, cái gì cậu cũng không làm được?”

“Nếu như cậu thật sự có bản lĩnh như vậy, không phải là đã giãm chết đám người kia rồi sao?”

“Giãm phải chỗ chết. Chuyện này coi như hòa nhau.”

“Không cần phải lo lắng, tôi sẽ xử lý tốt chuyện này”

Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi.

“Chậm nhất là ngày mai, tôi sẽ cho Tuyết Dương một lời giải thích.”

“Phanh”

Đúng lúc này, cửa phòng cấp cứu đột ngột mở ra, Lỗ Đạo Thiên đi vào.

Lỗ Đạo Thiên đi phía trước, lúc này vẻ mặt có chút mệt mỏi.

Thanh Linh chạy tới lập tức lên tiếng hỏi: “Bác sĩ, con gái tôi bị sao vậy?”

Tuy bà ta luôn vì tư lợi của bản thân, nhưng nói như thế nào Trịnh Tuyết Dương cũng là cây đẻ ra tiền, Thanh Linh đương nhiên cũng sẽ quan tâm một chút.

Lỗ Đạo Thiên liếc nhìn Bùi Nguyên Minh một cái nhìn thấy anh gật đầu với mình mới nhẹ nhàng nói: “Bệnh nhân không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mô mềm bị thương, hơn nữa đại não cũng bị ảnh hưởng.”

“Nếu không xử lý tốt, có thể sẽ bị chấn động não.”

“Nhưng tôi sẽ tìm cách ổn định vết thương của cô ấy, chỉ cần cô ấy được điều trị đúng cách, trong vòng nửa tháng có thể hoàn toàn bình phục.”

“Vấn đề là vừa rồi tôi đã được thông báo rằng bệnh viện này không hoan nghênh chúng tôi đến chữa bệnh cho bệnh nhân ở đây, hơn nữa còn muốn chúng tôi ra khỏi đây”

“Nói chúng ta ở đây hành nghề y phi pháp”

“Hơn nữa tự tiện sử dụng phòng cấp cứu của bọn họ cho nên phải bồi thường ba trăm triệu.”

Lỗ Đạo Thiên có chút khó xử.

Mặc dù đã vội vã chạy đến ngay khi nhận được cuộc gọi nhưng anh ta đã nhanh chóng ổn định chấn thương của Trịnh Tuyết Dương.

Nhưng không thể ngờ, ngay từ đầu bệnh viện đối với bọn họ vô cùng hoàn nghênh lại đột nhiên phát lệnh đuổi khách, đây chính là lý do khiến anh ta rời khỏi phòng cấp cứu.

“Người bên phía bệnh viện nói phải rời đi?”

Một tia sáng xẹt qua mắt Bùi Nguyên Minh.

1627542878645.png


Bùi Nguyên Minh trong nháy mắt hiểu ra, hôm nay tới bệnh viện e rằng chính là oan gia ngõ hẹp.
Chương 3270:

Giờ phút này Lý Hải Vân lạnh mặt đi đến, cô ta lạnh lùng nói: “Ở đây là bệnh viện chứ không phải là cái chợ”

“Một người tùy tiện ở đâu xông ra tự xưng mình là bác sĩ, còn dám tùy tiện cứu chữa cho bệnh nhân ở bệnh viện của chúng tôi”

“Lỡ như xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm hả?”

“Hơn nữa, chẳng lẽ cô không biết những bệnh nhân này đều là nguồn tiền của chúng tôi sao?”

“Trước hết không đưa họ đi rút máu chụp ảnh kiểm tra mà phải thu hai trăm mấy ba trăm triệu tiền phí kiểm tra trước rồi mới bắt đầu chữa trị”

“Nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì sau này làm sao bệnh viện chúng tôi còn thu phí bừa được nữa?”

“Nể mặt là người cùng ngành và chỉ phí ba trăm triệu sử dụng phòng cấp cứu của các người, tôi sẽ cho các người mố ở chỗ này”

“Nhưng vậy mà lại đập vỡ bảng hiệu của chúng tôi sao?”

“Các người có biết vì các người làm loạn mà bệnh viện của chúng tôi tốn thất bao nhiêu tiền hay không?”

Lý Hải Vân khí thế hùng hổ mà mở miệng.

‘Vẻ mặt của mấy nữ y tá xinh đẹp và bảo vệ người cao ngựa lớn cũng hung dữ.

Tất nhiên theo cách nghĩ của bọn họ thì đám Lỗ Đạo Thiên trực tiếp bắt đầu cứu người là đã phá hỏng quy tắc.

Đây chính là lý do mà bệnh viện của bọn họ muốn đuổi đám người Lỗ Đạo Thiên đi.

Vẻ mặt của Trịnh Khánh Vân khó coi nói: “Tình huống của chị tôi nghiêm trọng, các người không cứu người thì thôi đi, người của anh Lỗ Đạo Thiên cứu người mà các người lại chỉ trích họ không làm kiểm tra, không thu phí bừa bãi trước?”

“Các người làm như vậy mà cũng được xem là thiên thần áo trắng sao? Các người còn có y đức hay không vậy?”

“Cô nói nhảm cái gì đó” Lý Hải Vân chanh chua mở miệng mắng.

“Tôi nói cho cô biết, quy tắc của bệnh viện chúng tôi, có tiền chính là cha, có sữa chính là mẹ”

“Các người đến bệnh viện của chúng tôi, không có chúng tôi lột một lớp da mà mơ tưởng ra ngoài được hay sao?”

“Tôi nói cho cô biết thêm”

“Bây giờ, một là bổ sung ba trăm triệu tiền kiểm tra trước, còn không thì mau cút đi”

“Không cho chúng tôi kiếm tiền mà còn muốn mạng sống ở bệnh viện của chúng tôi sao?”

“Nghĩ hay nhỉ”

Trịnh Khánh Vân tức giận nói: “Sao các người có thể nói những lời như thế này chứ?”

“Tôi muốn khiếu nại các người”

Khiếu nại?

Nghe thấy như vậy thì mấy y tá và bảo vệ đều không nhịn được mà bật cười, vẻ của mỗi một người trong đó đều là vẻ khinh thường.

Từ trên xuống dưới trong bệnh viện của bọn họ, từ viện trưởng cho đến bảo vệ đều đã sớm luồn cúi dưới đồng tiền lâu rồi.

Khiếu nại có tác dụng gì không?

Khiếu nại mà có tác dụng thì làm sao kiếm tiền nữa?

Lý Hải Vân châm chọc khiêu khích nói: “Đi đi. Cứ đi khiếu nại đi”

“Các người muốn đi khiếu nại ở chỗ nào thì cứ tự nhiên”

“Nếu như các người khiếu nại có tác dụng thì tôi quỳ lạy gọi các.

người là ông nội cũng được”

“Tưởng rằng chỗ này của chúng ta là nơi nói lý lẽ sao?”

“Nói đùa cái gì vậy chứ”

“Cô…”

Trịnh Khánh Vân và Thanh Linh đều tức đến run rẩy.

Đặc biệt là Thanh Linh, bản thân bà ta là người không nói lý lẽ cả một đời, đây là lần đầu tiên gặp được người còn quá đáng, còn không thèm nói lý lẽ hơn cả bà ta.

“Bốp”

Bùi Nguyên Minh không có thuận theo Lý Hải Vân mà vẻ mặt lạnh lùng bước lên phía trước vung bàn tay qua đó.

Lý Hải Vân hét thảm một tiếng, cả người bay ngang ra ngoài, lúc rơi xuống đất áo khoác trắng tỉnh khiết trực tiếp bị bẩn, hơn nữa gương mặt cũng sưng đỏ lên.

Lý Hải Vân có chút sững sờ, sau đó vẻ mặt khó mà tin được.

Dù thế nào đi chăng nữa thì cô ta cũng chưa từng nghĩ rằng có người dám ra tay đánh cô ta ngay tại bệnh viện của bọn họ.

Sau đó cô ta hét ầm lên: “Đánh người rồi”

“Có người đánh bác sĩ rồi”

“Làm loạn bệnh viện”

“Bảo vệ, mau gọi thêm người tới”

Giờ phút này vẻ mặt của mấy y tá nhỏ cũng căm phãn nhìn Bùi Nguyên Minh, lớn tiếng nói: “Anh nhất định phải chết”

“Anh gây ra họa lớn rồi”

“Hôm nay anh có thể đứng thẳng đi vào nhưng chỉ có thể năm ngang đi ra”

Tất nhiên đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người dám giương oai ở bệnh viện Thiên Ái
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom