Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 198
Thanh Nhã các số 5.
"Anh hỏi em a... Tại sao? Tại sao Tiểu Mễ và tiểu tử thúi Lâm Khải ở chung một chỗ?" Hiên thiếu gia nắm ly rượu lắc đầu nói.
"Con rùa phối với đậu xanh, xem vừa mắt rồi, trong mắt kẻ thù ra Tây Thi, anh a... Đừng suy nghĩ nữa, muốn làm gì thì cứ làm đi, muốn tán gái thì cứ tiếp tục tán tỉnh, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, làm gì nhất định phải yêu, anh nói phải không?" Hạ Tử Vi uống rượu, rất cao hứng nhìn đối phương, cô đã chết tâm với cao trào trong tình yêu rồi, cũng sắp một năm rồi, vô luận như thế nào, cô đều không có loại cảm giác đó, như vậy ngược lại khiến cho mặt sự nghiệp của cô phát triển hơn.
"Suy nghĩ một chút... Cũng đúng, vậy anh cua em, có được hay không?" Hắn uống rượu, ngây ngốc cười, giờ phút này, hắn phát hiện Hạ Tử Vi thật đẹp, gò má đỏ thắm, cặp mắt mê say, đôi môi quyến rũ, hắn thậm chí có xúc động muốn hôn cô.
"Đối với em không thể dùng từ cua, phải thêm một chút nữa, đúng vậy, nên dùng từ theo đuổi mới đúng, ha ha..." Hạ Tử Vi mỉm cười choáng váng, lắc ly rượu lại cạn một ly với hắn.
"Được, vậy thì theo đuổi... Anh đuổi, em chạy..."
Lời nói hai người không có mạch lạc trò chuyện một chút liền nói không rõ ràng, cả hai cũng say đến mức hồ đồ, hai người vừa đuổi vừa chạy, ôm nhau cọ sát, cắn đôi môi nhau hôn tới hôn đi, cho đến mệt đến nặng nề ngủ mất. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tô Tiểu Mễ nhìn Hạ Tử Vi đi tới, cô liền chậc chậc cười xấu xa.
"Xem bộ dáng cậu kìa, tối qua không chỉ có uống quá độ, cậu hẳn là còn túng dục quá độ!" Lần này, đến phiên Tô Tiểu Mễ tổn hại cô, buổi sáng, cô tận mắt thấy Hiên thiếu gia từ trong phòng đi ra, tối hôm qua hai người ở bên trong cả buổi tối, cô nam quả nữ, không chà ra lửa mới là lạ.
"Đem cháo cho mình!" Hạ Tử Vi đặt mông ngồi xuống, đổi đề tài tán gẫu.
Tô Tiểu Mễ rất có ý thức phục vụ bưng cháo cho cô, sau đó đặt thức ăn nguội ngon lành ở bên cạnh, giảo hoạt cười nói: "Ăn trước chút rồi từ từ nói, mình không vội!"
Hạ Tử Vi cho cô một ánh mắt xem thường, "Tô Tiểu Mễ, sao mình càng nhìn càng thấy không đứng đắn. Trước kia không phải cậu đối với những chuyện này rất hay thẹn thùng sao? Có phải hưởng thụ đến niềm vui thú rồi, bắt đầu tới tám với mình không biết mệt không?"
Dùng lời nói của cô để trả lại.
"Thôi đi, mình đây là quan tâm cậu. Nghĩ lại thì cậu cũng sắp một năm chưa từng có cao trào rồi, tối hôm qua như thế nào?" Tô Tiểu Mễ cười xấu xa ném một ánh mắt kiều mỵ cho cô.
"Cậu đừng nghĩ nhiều, chúng ta là quan hệ trong sáng, không có xảy ra gì cả!" Cô nhanh chóng cúi đầu húp cháo lần nữa.
"Không phải chứ? Tính của cậu mình còn không biết sao!" Tô Tiểu Mễ rất không chấp nhận câu trả lời này, sau đó lại xấu bụng nói một câu: "Không phải là... Chẳng lẽ Hiên thiếu gia hắn không được?"
Trước kia là Tô Tiểu Mễ phun cà phê, hiện tại đến phiên Hạ Tử Vi phun cháo rồi, thiếu chút nữa tung tóe vào mặt cô, thật may là Tô Tiểu Mễ nhanh chóng tránh, nếu không cô sẽ không xong với Hạ Tử Vi.
"Tiểu Mễ, không cho tám nữa, Hiên thiếu gia thích cậu. Cậu không tiếp nhận hắn không sao, nhưng không nên vũ nhục hắn."
"Nếu cậu không nỡ ra tay với Hiên thiếu gia, vậy mình giới thiệu cho cậu những người khác, nhất định khiến cậu tìm được cảm giác cậu muốn mới thôi!" Giờ phút này, Tô Tiểu Mễ chính là đắc ý, phong thủy luân chuyển, trước kia Hạ Tử Vi trêu cợt cô, hiện tại nên đến hồi trả đũa rồi.
"Không cần cậu lo lắng, tự mình có thể giải quyết, ăn nhiều đồ một chút, ngậm miệng của cậu lại!" Hạ Tử Vi cầm lên một quả táo trên bàn nhét vào trong miệng Tô Tiểu Mễ, sau đó mừng rỡ cười ha ha.
Tô Tiểu Mễ bắt lại quả táo, "Mình còn không phải vì tốt cho cậu sao? Tìm người an định lại, mình thấy Hiên thiếu gia không tệ, ánh mắt hắn nhìn cậu cũng có chút ý tứ, thử xem một chút a!"
Nói xong, cô hung hăng cắn quả táo một miếng lớn.
"Lo quản tốt việc của cậu trước đi, Lâm Khải cũng cầu hôn cậu hai mươi lần rồi, cậu thật muốn để hắn cầu hôn 99 lần, mỗi lần còn phải đổi mới không giống trước cậu mới gả sao?" Đối với việc này, Hạ Tử Vi mãnh liệt BS (phản đối) Tô Tiểu Mễ, hành hạ đàn ông như vậy, ý tứ ra sao cũng không cần phải ác như vậy.
"Mình đây là cho hắn biết cưới vợ là phải bỏ ra chút tâm tư, cưới được không dễ dàng, hắn mới quý trọng chứ sao." Tô Tiểu Mễ vui mừng hưởng thụ, nghĩ lúc ban đầu cô bị Lâm Khải hành hạ, hắn làm sao lại không có suy nghĩ cho cô, hiện tại đến phiên cô tới hành hạ hắn.
"Mình khuyên cậu, kiềm chế chút, đừng quá lạc quan, cẩn thận hành hắn sạch sẽ, đến lúc có người khác nhân cơ hội chen vào một chân thì đừng mà tìm mình khóc lóc kể lể nha!" Hạ Tử Vi rất "hung ác" nhìn cô nói.
"Tình yêu mà dễ dàng bị người cướp đi như vậy thì tiếc nuối làm gì!" Tô Tiểu Mễ rất không thẹn nói, sau đó rắc rắc một tiếng, cô hung hăng cắn một miếng lớn, thật giống như nếu Lâm Khải dám thay lòng, kết quả sẽ giống quả táo này, cô ăn hắn từng miếng từng miếng một.
Hạ Tử Vi ngẩng đầu lên, đang chuẩn bị nói chuyện, lại bị một màn bên ngoài cửa chấn kinh, ngây ngốc nhìn.
Tô Tiểu Mễ thấy cô thất thần, theo ánh mắt của cô nhìn sang, chỉ thấy một đống bong bóng trôi lơ lửng ở trên bầu trời Tứ Hợp Viện.
"Tiểu Mễ, lại là phương thức cầu hôn của Lâm Khải nhà cậu kìa, nếu như mà mình không có nhớ lầm, đây là lần thứ hai mươi mốt rồi, chị đây khuyên cậu, cầu hôn đến lần thứ 22 thì gả cho hắn đi, 99 lần thật sẽ ép người đến điên mất!" Hạ Tử Vi nhìn lại, cô không thể không nhắc nhở Tô Tiểu Mễ, đồng thời, cô cũng không thể không bội phục Lâm Khải, thật đúng là xứng đôi vừa lứa với Tô Tiểu Mễ.
Tô Tiểu Mễ để quả táo xuống liền đi ra ngoài, bong bóng màu sắc rực rỡ giống như có linh khí, thấy cô từ xa đi tới liền từ từ hạ xuống, rơi vào trong tay đưa ra của cô.
Phía dưới bong bóng cột một sợi dây thừng, còn có một tấm bưu thiếp, trên bưu thiếp là chữ, bên kia lại là hình của cô, đó là hình lúc cô còn ở Dung Khoa, cô mang mắt kính gọng đen, ánh mặt trời chiều xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh phản xạ ở trên người của cô nhuộm một tầng ánh sáng, mà cô chăm chú nhìn vàtruyenfull.vnputer, khóe miệng lại còn có một nụ cười nhạt, cô căn bản không biết mình bị Lâm Khải chụp hình vào lúc nào.
Tiểu Mễ, tin tưởng anh, anh nhất định có thể là người cho em là phúc!
Ký tên: Khải.
Tô Tiểu Mễ nắm bưu thiếp trong tay, trong lòng cười ngọt ngào. Mặc dù cô đùa bỡn, nhưng Lâm Khải lại nguyện ý theo cô, bất kể như thế nào, lòng của cô hiện giờ đều là mật ngọt.
Khi cô đang vụng trộm vui mừng, một đôi bàn tay từ phía sau nhốt chặt hông của cô, hấp thụ hương tóc của cô, miệng dán vào lỗ tai của cô nói: "Gả cho anh, như thế nào?"
Tô Tiểu Mễ chẳng qua là cúi đầu cười, cũng không nói gì, chỉ chốc lát sau, đẩy thân thể của hắn, quyến rũ cười một tiếng về phía hắn: "Gả cho anh thì được, nhưng mà trước khi gả cho anh, anh phải đóng dấu ký tên lên đây!"
Nói xong, Tô Tiểu Mễ giống như ảo thuật lấy ra một phần hiệp nghị đặt ở trước mặt của hắn.
"Anh hỏi em a... Tại sao? Tại sao Tiểu Mễ và tiểu tử thúi Lâm Khải ở chung một chỗ?" Hiên thiếu gia nắm ly rượu lắc đầu nói.
"Con rùa phối với đậu xanh, xem vừa mắt rồi, trong mắt kẻ thù ra Tây Thi, anh a... Đừng suy nghĩ nữa, muốn làm gì thì cứ làm đi, muốn tán gái thì cứ tiếp tục tán tỉnh, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, làm gì nhất định phải yêu, anh nói phải không?" Hạ Tử Vi uống rượu, rất cao hứng nhìn đối phương, cô đã chết tâm với cao trào trong tình yêu rồi, cũng sắp một năm rồi, vô luận như thế nào, cô đều không có loại cảm giác đó, như vậy ngược lại khiến cho mặt sự nghiệp của cô phát triển hơn.
"Suy nghĩ một chút... Cũng đúng, vậy anh cua em, có được hay không?" Hắn uống rượu, ngây ngốc cười, giờ phút này, hắn phát hiện Hạ Tử Vi thật đẹp, gò má đỏ thắm, cặp mắt mê say, đôi môi quyến rũ, hắn thậm chí có xúc động muốn hôn cô.
"Đối với em không thể dùng từ cua, phải thêm một chút nữa, đúng vậy, nên dùng từ theo đuổi mới đúng, ha ha..." Hạ Tử Vi mỉm cười choáng váng, lắc ly rượu lại cạn một ly với hắn.
"Được, vậy thì theo đuổi... Anh đuổi, em chạy..."
Lời nói hai người không có mạch lạc trò chuyện một chút liền nói không rõ ràng, cả hai cũng say đến mức hồ đồ, hai người vừa đuổi vừa chạy, ôm nhau cọ sát, cắn đôi môi nhau hôn tới hôn đi, cho đến mệt đến nặng nề ngủ mất. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tô Tiểu Mễ nhìn Hạ Tử Vi đi tới, cô liền chậc chậc cười xấu xa.
"Xem bộ dáng cậu kìa, tối qua không chỉ có uống quá độ, cậu hẳn là còn túng dục quá độ!" Lần này, đến phiên Tô Tiểu Mễ tổn hại cô, buổi sáng, cô tận mắt thấy Hiên thiếu gia từ trong phòng đi ra, tối hôm qua hai người ở bên trong cả buổi tối, cô nam quả nữ, không chà ra lửa mới là lạ.
"Đem cháo cho mình!" Hạ Tử Vi đặt mông ngồi xuống, đổi đề tài tán gẫu.
Tô Tiểu Mễ rất có ý thức phục vụ bưng cháo cho cô, sau đó đặt thức ăn nguội ngon lành ở bên cạnh, giảo hoạt cười nói: "Ăn trước chút rồi từ từ nói, mình không vội!"
Hạ Tử Vi cho cô một ánh mắt xem thường, "Tô Tiểu Mễ, sao mình càng nhìn càng thấy không đứng đắn. Trước kia không phải cậu đối với những chuyện này rất hay thẹn thùng sao? Có phải hưởng thụ đến niềm vui thú rồi, bắt đầu tới tám với mình không biết mệt không?"
Dùng lời nói của cô để trả lại.
"Thôi đi, mình đây là quan tâm cậu. Nghĩ lại thì cậu cũng sắp một năm chưa từng có cao trào rồi, tối hôm qua như thế nào?" Tô Tiểu Mễ cười xấu xa ném một ánh mắt kiều mỵ cho cô.
"Cậu đừng nghĩ nhiều, chúng ta là quan hệ trong sáng, không có xảy ra gì cả!" Cô nhanh chóng cúi đầu húp cháo lần nữa.
"Không phải chứ? Tính của cậu mình còn không biết sao!" Tô Tiểu Mễ rất không chấp nhận câu trả lời này, sau đó lại xấu bụng nói một câu: "Không phải là... Chẳng lẽ Hiên thiếu gia hắn không được?"
Trước kia là Tô Tiểu Mễ phun cà phê, hiện tại đến phiên Hạ Tử Vi phun cháo rồi, thiếu chút nữa tung tóe vào mặt cô, thật may là Tô Tiểu Mễ nhanh chóng tránh, nếu không cô sẽ không xong với Hạ Tử Vi.
"Tiểu Mễ, không cho tám nữa, Hiên thiếu gia thích cậu. Cậu không tiếp nhận hắn không sao, nhưng không nên vũ nhục hắn."
"Nếu cậu không nỡ ra tay với Hiên thiếu gia, vậy mình giới thiệu cho cậu những người khác, nhất định khiến cậu tìm được cảm giác cậu muốn mới thôi!" Giờ phút này, Tô Tiểu Mễ chính là đắc ý, phong thủy luân chuyển, trước kia Hạ Tử Vi trêu cợt cô, hiện tại nên đến hồi trả đũa rồi.
"Không cần cậu lo lắng, tự mình có thể giải quyết, ăn nhiều đồ một chút, ngậm miệng của cậu lại!" Hạ Tử Vi cầm lên một quả táo trên bàn nhét vào trong miệng Tô Tiểu Mễ, sau đó mừng rỡ cười ha ha.
Tô Tiểu Mễ bắt lại quả táo, "Mình còn không phải vì tốt cho cậu sao? Tìm người an định lại, mình thấy Hiên thiếu gia không tệ, ánh mắt hắn nhìn cậu cũng có chút ý tứ, thử xem một chút a!"
Nói xong, cô hung hăng cắn quả táo một miếng lớn.
"Lo quản tốt việc của cậu trước đi, Lâm Khải cũng cầu hôn cậu hai mươi lần rồi, cậu thật muốn để hắn cầu hôn 99 lần, mỗi lần còn phải đổi mới không giống trước cậu mới gả sao?" Đối với việc này, Hạ Tử Vi mãnh liệt BS (phản đối) Tô Tiểu Mễ, hành hạ đàn ông như vậy, ý tứ ra sao cũng không cần phải ác như vậy.
"Mình đây là cho hắn biết cưới vợ là phải bỏ ra chút tâm tư, cưới được không dễ dàng, hắn mới quý trọng chứ sao." Tô Tiểu Mễ vui mừng hưởng thụ, nghĩ lúc ban đầu cô bị Lâm Khải hành hạ, hắn làm sao lại không có suy nghĩ cho cô, hiện tại đến phiên cô tới hành hạ hắn.
"Mình khuyên cậu, kiềm chế chút, đừng quá lạc quan, cẩn thận hành hắn sạch sẽ, đến lúc có người khác nhân cơ hội chen vào một chân thì đừng mà tìm mình khóc lóc kể lể nha!" Hạ Tử Vi rất "hung ác" nhìn cô nói.
"Tình yêu mà dễ dàng bị người cướp đi như vậy thì tiếc nuối làm gì!" Tô Tiểu Mễ rất không thẹn nói, sau đó rắc rắc một tiếng, cô hung hăng cắn một miếng lớn, thật giống như nếu Lâm Khải dám thay lòng, kết quả sẽ giống quả táo này, cô ăn hắn từng miếng từng miếng một.
Hạ Tử Vi ngẩng đầu lên, đang chuẩn bị nói chuyện, lại bị một màn bên ngoài cửa chấn kinh, ngây ngốc nhìn.
Tô Tiểu Mễ thấy cô thất thần, theo ánh mắt của cô nhìn sang, chỉ thấy một đống bong bóng trôi lơ lửng ở trên bầu trời Tứ Hợp Viện.
"Tiểu Mễ, lại là phương thức cầu hôn của Lâm Khải nhà cậu kìa, nếu như mà mình không có nhớ lầm, đây là lần thứ hai mươi mốt rồi, chị đây khuyên cậu, cầu hôn đến lần thứ 22 thì gả cho hắn đi, 99 lần thật sẽ ép người đến điên mất!" Hạ Tử Vi nhìn lại, cô không thể không nhắc nhở Tô Tiểu Mễ, đồng thời, cô cũng không thể không bội phục Lâm Khải, thật đúng là xứng đôi vừa lứa với Tô Tiểu Mễ.
Tô Tiểu Mễ để quả táo xuống liền đi ra ngoài, bong bóng màu sắc rực rỡ giống như có linh khí, thấy cô từ xa đi tới liền từ từ hạ xuống, rơi vào trong tay đưa ra của cô.
Phía dưới bong bóng cột một sợi dây thừng, còn có một tấm bưu thiếp, trên bưu thiếp là chữ, bên kia lại là hình của cô, đó là hình lúc cô còn ở Dung Khoa, cô mang mắt kính gọng đen, ánh mặt trời chiều xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh phản xạ ở trên người của cô nhuộm một tầng ánh sáng, mà cô chăm chú nhìn vàtruyenfull.vnputer, khóe miệng lại còn có một nụ cười nhạt, cô căn bản không biết mình bị Lâm Khải chụp hình vào lúc nào.
Tiểu Mễ, tin tưởng anh, anh nhất định có thể là người cho em là phúc!
Ký tên: Khải.
Tô Tiểu Mễ nắm bưu thiếp trong tay, trong lòng cười ngọt ngào. Mặc dù cô đùa bỡn, nhưng Lâm Khải lại nguyện ý theo cô, bất kể như thế nào, lòng của cô hiện giờ đều là mật ngọt.
Khi cô đang vụng trộm vui mừng, một đôi bàn tay từ phía sau nhốt chặt hông của cô, hấp thụ hương tóc của cô, miệng dán vào lỗ tai của cô nói: "Gả cho anh, như thế nào?"
Tô Tiểu Mễ chẳng qua là cúi đầu cười, cũng không nói gì, chỉ chốc lát sau, đẩy thân thể của hắn, quyến rũ cười một tiếng về phía hắn: "Gả cho anh thì được, nhưng mà trước khi gả cho anh, anh phải đóng dấu ký tên lên đây!"
Nói xong, Tô Tiểu Mễ giống như ảo thuật lấy ra một phần hiệp nghị đặt ở trước mặt của hắn.