Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 262: Ngoại truyện 2.6: Xe chấn 3P ( hạ )
Tả Ninh vừa vặn tới cao trào, đầu óc trống rỗng, căn bản không phát hiện xe đã ngừng.
Thẳng đến khi có một bàn tay to đặt lên eo cô, cô mới ý thức được Du Hạo Nam ra tới đằng sau xe.
Thu Dật Mặc liếc nhìn giữa háng của Du Hạo Nam, cười nhẹ một tiếng: "Không tồi a, có thể nghẹn lâu như vậy."
"Anh hẳn là nên cảm thấy may mắn, ba người chúng ta không tuẫn tình một khối." Du Hạo Nam trừng mắt liếc hắn một cái, cũng mặc kệ hắn có bắn hay không, trực tiếp đặt Tả Ninh đã mềm oặt dưới thân xuống dưới thân.
Chỉ nghe "Ba" một tiếng, côn thịt vẫn đang ngạnh từ bụng dưới của cô rút ra, một đợt sóng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ bên trong hoa huyệt vẫn chưa hoàn toàn khép kín chảy ra, tí tách tí tách xối lên người Thu Dật Mặc.
"Nguyên lai đã bắn qua, chẳng qua cũng chỉ có như thế." Du Hạo Nam cười lạnh một trận, đỡ cơ thể của Tả Ninh lên để cô quỳ bò trêи chỗ ngồi rộng lớn, cúi đầu cởi bỏ quần của mình.
Tả Ninh cũng biết vừa rồi thật sự đã tra tấn Du Hạo Nam quá mức, liền ngoan ngoãn nhếch ʍôиɠ lên, chờ đợi hắn tiến vào.
Ai ngờ liếc mắt nhìn lại một cái, côn thịt to lớn của Thu Dật Mặc vẫn đứng thẳng như cũ ở trước mắt, âm mao vừa đen vừa thô bị ɖâʍ dịch của hai người dính ướt dính sát vào bên nhau, nhìn qua vừa dữ tợn lại ɖâʍ mĩ.
Du Hạo Nam sớm đã nghẹn đến mức cả người đổ đầy mồ hôi, hiện giờ lại trơ mắt nhìn tiểu huyệt của cô ở trước mặt mình xôn xao chảy chất lỏng ra bên ngoài, cho nên mới vừa thả côn thịt giữa háng ra, hắn liền gấp đến mức không chờ nổi đỡ lấy eo Tả Ninh nhanh chóng đâm vào.
"A......" Lấy ɖâʍ dịch trong hoa huyệt bôi trơn, côn thịt cuối cùng cũng cắm xuống, Tả Ninh cả người run lên, mới cao trào xong nhục bích lại hăng hái co rút lại, làm hô hấp của Du Hạo Nam càng không xong.
Thấy bộ dáng của hắn cực lực nhẫn nại, Thu Dật Mặc đột nhiên vươn tay ra, thâm nhập vào trong nội y của Tả Ninh nhéo nhéo hai đầu иɦũ ɦσα, dùng sức xoa nắn, chọc đến Tả Ninh thét chói tai.
Du Hạo Nam đương nhiên biết Thu Dật Mặc cố ý, chỉ có thể căng chặt thần kinh khống chế xúc động muốn bắn tinh.
Vừa rồi hắn đã nghe một đường đông cung sống, cũng đã bổ não bổ rất nhiều hình ảnh, vốn đã tới bên bờ phun trào, hiện giờ còn bị Tả Ninh tàn nhẫn mãnh lực kẹp như vậy, nếu không phải hắn có tự chủ kinh người, chỉ sợ là cứ như vậy bắn ở bên trong, để Thu Dật Mặc đời này đều có cười nhạo hắn nói hắn không có tự chủ.
"A...... Mặc...... Nhẹ chút...... Nam...... Chậm một chút...... Ân a......" Còn chưa hoà hoãn lại từ cao trào vừa rồi Tả Ninh không nhịn được lắc lư thân mình, cũng không biết đến tột cùng nên mở miệng cầu ai.
Nhìn cánh môi anh đào ướt át kiều diễm lúc đóng lúc mở kia, Thu Dật Mặc cuối cùng nhịn không được đem côn thịt giữa háng nhét vào miệng cô.
Trêи côn thịt của hắn vẫn còn hỗn hợp ɖâʍ dịch của hai người, hương vị này Tả Ninh sớm đã quen thuộc, cũng chưa có bất kỳ cái gì không ổn, nhưng kϊƈɦ cỡ quá mức thô dài, cô chỉ phun ra nuốt vào vài cái khóe miệng đã bắt đầu mỏi.
Tuy rằng cô vẫn rất vui lòng dùng miệng để an ủi các nam nhân, nhưng cố tình một đám này đều có kϊƈɦ cỡ ngạo nhân, làm cô mỗi lần đều tồn tại kɧօáϊ cảm cùng vất vả.
Cảm nhận được đầu lưỡi của cô ở phần đỉnh mẫn cảm nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp, hô hấp của Thu Dật Mặc cũng càng thêm thô nặng, một tay giúp cô vén mấy sợi tóc bay loạn, một tay tiếp tục ở bộ ngực mềm mại của cô niết xoa vuốt ve.
Du Hạo Nam tiếp tục ôm chặt lấy cơ thể của Tả Ninh, thẳng lưng ở bên trong hoa huyệt ướt hoạt ra sức va chạm, mỗi một lần hơi thâm nhập một chút, Tả Ninh càng run run đến lợi hại, trong miệng lại hút chặt một chút, làm Thu Dật Mặc càng khó nhịn.
Hai cái miệng nhỏ trêи dưới đều bị côn thịt lửa nóng thọc vào rút ra, Tả Ninh rõ ràng cảm giác bộ chỉnh xe chấn động, tuy rằng có rèm xem ngăn chặn cửa sổ, phía trước kính chắn gió cũng tương đối dài, không ai có thể xuất hiện ở chỗ đó, nhưng cô vẫn cảm thấy cái loại yêu đương vụng trộm trước công chúng thế này rất kϊƈɦ thích, hơn nữa vẫn là hình ảnh ɖâʍ loạn hai nam một nữ.
Tưởng tượng đến chuyện không chừng còn có người ở ngoài xe nhìn xe đong đưa, cô lại co rút một trận, kịch liệt run rẩy phun ra đợt mật dịch lớn, trực tiếp làm chỗ ngồi với quần của Du Hạo Nam ướt đẫm.
Thấy cô cao trào liên tục vài lần, hai nam nhân cũng không chịu hòa hoãn một chút lực đạo, vẫn một trêи một dưới kϊƈɦ thích, liều mạng phân cao thấp.
Tả Ninh đã quá hiểu tâm tư của hai cái người này, kỳ thật tiểu huyệt phía dưới vẫn còn tốt, vừa mỏi vừa rát cô vẫn có thể thừa nhận, nhưng cái miệng nhỏ phía trêи thật sự rất mỏi, cảm giác cơ bắp bị rút mất gân.
Chậm rãi thử thăm dò phun ɖu͙ƈ vọng bừng bừng phấn chấn kia ra, Tả Ninh mở to cặp mắt ướt dầm dề ra ngẩng đầu nhìn Thu Dật Mặc: "Cắm phía sau được không?"
Thu Dật Mặc cũng biết cô vất vả, liền liếc mắt với Du Hạo Nam, rất nhanh liền đỡ cơ thể cô thay đổi tư thế, để cô ngồi lên giữa háng hắn, lại để miệng huyệt lầy lội nhắm ngay côn thịt của mình chậm rãi cắm vào.
"Ách...... A......" Tả Ninh nhào vào ngực hắn, một bên run rẩy một bên dẩu ʍôиɠ lên với Du Hạo Nam, "Ân...... Có thể......"
Đỡ côn thịt thượng ướt át, Du Hạo Nam chậm rãi căng miệng huyệt phía sau cô ra, phối hợp với Thu Dật Mặc đẩy mạnh vào bên trong.
Đường đi trước sau đều được lấp đầy, hai nam nhân còn rất ăn ý bắt đầu ở trong cơ thể cô tranh đấu, một người cắm vào, một người rút ra, một người so một người càng sâu, một người so một người càng nhanh, kϊƈɦ thích Tả Ninh rất nhanh lại thét chói tai cao trào.
Cũng không biết thọc vào rút ra mấy trăm cái, ngay khi giọng nói của Tả Ninh đã khàn khàn, Du Hạo Nam mới bóp lấy eo cô, thô suyễn đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng phun vào tận sâu bên trong đường đi.
Tả Ninh lại lần nữa run run cao trào, nhục bích cũng làm Thu Dật Mặc tinh quan mở rộng ra, cơ hồ đồng thời cùng Du Hạo Nam lên đỉnh.
Cảm ơn trời đất, hai người bọn họ cùng bắn ra một thời điểm.
Cho dù trong đầu là một mảnh hỗn độn, nhưng cao trào một khắc kia, Tả Ninh vẫn nghĩ tới cái này.
Nếu hai người này có một người thua, vậy toàn thân trêи dưới ba trương miệng nhỏ của cô, không biết chừng còn sẽ bị lăn lộn đến như thế nào.
Ba người vẫn duy trì tư thế giao hợp thở dốc hồi lâu, Du Hạo Nam với Thu Dật Mặc mới lần lượt đem côn thịt ướt lộc cộc rút ra, Tả Ninh vẫn tiếp tục xơ lụi trong lòng ngực của Thu Dật Mặc, mỏi mệt đến mắt cũng không mở ra được.
Nghỉ ngơi một hồi lâu, nghe được thông báo tin nhắn, Du Hạo Nam mới cúi người lấy điện thoại lên xem.
Gửi cho nhân viên công ty mấy cái tin nhắn, nhìn vị trí nhóm trêи phần đầu có rất nhiều thông báo có tin nhắn, hắn vừa mở ra, cũng không khác gì Tả Ninh vừa rồi, không tự chủ được sửng sốt một chút.
Liếc nhìn hai người bên cạnh vẫn ôm nhau thở hổn hển, hắn đột nhiên giơ điện thoại lên nhanh chóng chụp bức ảnh, đem tất cả bộ dáng của Tả Ninh sau khi cao trào thu vào màn ảnh.
Tả Ninh vẫn luôn nhắm mắt, căn bản không biết hắn làm cái gì, nhưng Thu Dật Mặc lại xem đến rõ ràng.
Khi đối diện với nhau, hai nam nhân vừa rồi còn phân cao thấp lại đạt được nhất trí.
Du Hạo Nam: [ hình ảnh ] Cái này cảm giác cũng không tồi.
Thu Dật Mặc: Thật sảng.
Phương Kinh Luân: Tôi thao!
Phương Kinh Luân: Mấy người còn không về hai tên nhóc sẽ phải chết đói!
Du Hạo Nam: Không phải còn có sữa bột?
Thu Dật Bạch: Hai tên cầm thú!
Cao Hạ: Kiềm chế chút đi, cơ thể của cô ấy chịu không nổi.
Du Hạo Nam: Lúc anh làm có biết thế nào là kiềm chế một chút không?
Thu Dật Mặc: Dối trá.
Thu Dật Mặc: Bảo bối nói lại muốn đến một lần nữa.
Du Hạo Nam: Được.
Phương Kinh Luân: Cầm thú!
Thu Dật Bạch: Cầm thú!
Cao Hạ: Cầm thú!
Editor: sacnu
Thẳng đến khi có một bàn tay to đặt lên eo cô, cô mới ý thức được Du Hạo Nam ra tới đằng sau xe.
Thu Dật Mặc liếc nhìn giữa háng của Du Hạo Nam, cười nhẹ một tiếng: "Không tồi a, có thể nghẹn lâu như vậy."
"Anh hẳn là nên cảm thấy may mắn, ba người chúng ta không tuẫn tình một khối." Du Hạo Nam trừng mắt liếc hắn một cái, cũng mặc kệ hắn có bắn hay không, trực tiếp đặt Tả Ninh đã mềm oặt dưới thân xuống dưới thân.
Chỉ nghe "Ba" một tiếng, côn thịt vẫn đang ngạnh từ bụng dưới của cô rút ra, một đợt sóng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ bên trong hoa huyệt vẫn chưa hoàn toàn khép kín chảy ra, tí tách tí tách xối lên người Thu Dật Mặc.
"Nguyên lai đã bắn qua, chẳng qua cũng chỉ có như thế." Du Hạo Nam cười lạnh một trận, đỡ cơ thể của Tả Ninh lên để cô quỳ bò trêи chỗ ngồi rộng lớn, cúi đầu cởi bỏ quần của mình.
Tả Ninh cũng biết vừa rồi thật sự đã tra tấn Du Hạo Nam quá mức, liền ngoan ngoãn nhếch ʍôиɠ lên, chờ đợi hắn tiến vào.
Ai ngờ liếc mắt nhìn lại một cái, côn thịt to lớn của Thu Dật Mặc vẫn đứng thẳng như cũ ở trước mắt, âm mao vừa đen vừa thô bị ɖâʍ dịch của hai người dính ướt dính sát vào bên nhau, nhìn qua vừa dữ tợn lại ɖâʍ mĩ.
Du Hạo Nam sớm đã nghẹn đến mức cả người đổ đầy mồ hôi, hiện giờ lại trơ mắt nhìn tiểu huyệt của cô ở trước mặt mình xôn xao chảy chất lỏng ra bên ngoài, cho nên mới vừa thả côn thịt giữa háng ra, hắn liền gấp đến mức không chờ nổi đỡ lấy eo Tả Ninh nhanh chóng đâm vào.
"A......" Lấy ɖâʍ dịch trong hoa huyệt bôi trơn, côn thịt cuối cùng cũng cắm xuống, Tả Ninh cả người run lên, mới cao trào xong nhục bích lại hăng hái co rút lại, làm hô hấp của Du Hạo Nam càng không xong.
Thấy bộ dáng của hắn cực lực nhẫn nại, Thu Dật Mặc đột nhiên vươn tay ra, thâm nhập vào trong nội y của Tả Ninh nhéo nhéo hai đầu иɦũ ɦσα, dùng sức xoa nắn, chọc đến Tả Ninh thét chói tai.
Du Hạo Nam đương nhiên biết Thu Dật Mặc cố ý, chỉ có thể căng chặt thần kinh khống chế xúc động muốn bắn tinh.
Vừa rồi hắn đã nghe một đường đông cung sống, cũng đã bổ não bổ rất nhiều hình ảnh, vốn đã tới bên bờ phun trào, hiện giờ còn bị Tả Ninh tàn nhẫn mãnh lực kẹp như vậy, nếu không phải hắn có tự chủ kinh người, chỉ sợ là cứ như vậy bắn ở bên trong, để Thu Dật Mặc đời này đều có cười nhạo hắn nói hắn không có tự chủ.
"A...... Mặc...... Nhẹ chút...... Nam...... Chậm một chút...... Ân a......" Còn chưa hoà hoãn lại từ cao trào vừa rồi Tả Ninh không nhịn được lắc lư thân mình, cũng không biết đến tột cùng nên mở miệng cầu ai.
Nhìn cánh môi anh đào ướt át kiều diễm lúc đóng lúc mở kia, Thu Dật Mặc cuối cùng nhịn không được đem côn thịt giữa háng nhét vào miệng cô.
Trêи côn thịt của hắn vẫn còn hỗn hợp ɖâʍ dịch của hai người, hương vị này Tả Ninh sớm đã quen thuộc, cũng chưa có bất kỳ cái gì không ổn, nhưng kϊƈɦ cỡ quá mức thô dài, cô chỉ phun ra nuốt vào vài cái khóe miệng đã bắt đầu mỏi.
Tuy rằng cô vẫn rất vui lòng dùng miệng để an ủi các nam nhân, nhưng cố tình một đám này đều có kϊƈɦ cỡ ngạo nhân, làm cô mỗi lần đều tồn tại kɧօáϊ cảm cùng vất vả.
Cảm nhận được đầu lưỡi của cô ở phần đỉnh mẫn cảm nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp, hô hấp của Thu Dật Mặc cũng càng thêm thô nặng, một tay giúp cô vén mấy sợi tóc bay loạn, một tay tiếp tục ở bộ ngực mềm mại của cô niết xoa vuốt ve.
Du Hạo Nam tiếp tục ôm chặt lấy cơ thể của Tả Ninh, thẳng lưng ở bên trong hoa huyệt ướt hoạt ra sức va chạm, mỗi một lần hơi thâm nhập một chút, Tả Ninh càng run run đến lợi hại, trong miệng lại hút chặt một chút, làm Thu Dật Mặc càng khó nhịn.
Hai cái miệng nhỏ trêи dưới đều bị côn thịt lửa nóng thọc vào rút ra, Tả Ninh rõ ràng cảm giác bộ chỉnh xe chấn động, tuy rằng có rèm xem ngăn chặn cửa sổ, phía trước kính chắn gió cũng tương đối dài, không ai có thể xuất hiện ở chỗ đó, nhưng cô vẫn cảm thấy cái loại yêu đương vụng trộm trước công chúng thế này rất kϊƈɦ thích, hơn nữa vẫn là hình ảnh ɖâʍ loạn hai nam một nữ.
Tưởng tượng đến chuyện không chừng còn có người ở ngoài xe nhìn xe đong đưa, cô lại co rút một trận, kịch liệt run rẩy phun ra đợt mật dịch lớn, trực tiếp làm chỗ ngồi với quần của Du Hạo Nam ướt đẫm.
Thấy cô cao trào liên tục vài lần, hai nam nhân cũng không chịu hòa hoãn một chút lực đạo, vẫn một trêи một dưới kϊƈɦ thích, liều mạng phân cao thấp.
Tả Ninh đã quá hiểu tâm tư của hai cái người này, kỳ thật tiểu huyệt phía dưới vẫn còn tốt, vừa mỏi vừa rát cô vẫn có thể thừa nhận, nhưng cái miệng nhỏ phía trêи thật sự rất mỏi, cảm giác cơ bắp bị rút mất gân.
Chậm rãi thử thăm dò phun ɖu͙ƈ vọng bừng bừng phấn chấn kia ra, Tả Ninh mở to cặp mắt ướt dầm dề ra ngẩng đầu nhìn Thu Dật Mặc: "Cắm phía sau được không?"
Thu Dật Mặc cũng biết cô vất vả, liền liếc mắt với Du Hạo Nam, rất nhanh liền đỡ cơ thể cô thay đổi tư thế, để cô ngồi lên giữa háng hắn, lại để miệng huyệt lầy lội nhắm ngay côn thịt của mình chậm rãi cắm vào.
"Ách...... A......" Tả Ninh nhào vào ngực hắn, một bên run rẩy một bên dẩu ʍôиɠ lên với Du Hạo Nam, "Ân...... Có thể......"
Đỡ côn thịt thượng ướt át, Du Hạo Nam chậm rãi căng miệng huyệt phía sau cô ra, phối hợp với Thu Dật Mặc đẩy mạnh vào bên trong.
Đường đi trước sau đều được lấp đầy, hai nam nhân còn rất ăn ý bắt đầu ở trong cơ thể cô tranh đấu, một người cắm vào, một người rút ra, một người so một người càng sâu, một người so một người càng nhanh, kϊƈɦ thích Tả Ninh rất nhanh lại thét chói tai cao trào.
Cũng không biết thọc vào rút ra mấy trăm cái, ngay khi giọng nói của Tả Ninh đã khàn khàn, Du Hạo Nam mới bóp lấy eo cô, thô suyễn đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng phun vào tận sâu bên trong đường đi.
Tả Ninh lại lần nữa run run cao trào, nhục bích cũng làm Thu Dật Mặc tinh quan mở rộng ra, cơ hồ đồng thời cùng Du Hạo Nam lên đỉnh.
Cảm ơn trời đất, hai người bọn họ cùng bắn ra một thời điểm.
Cho dù trong đầu là một mảnh hỗn độn, nhưng cao trào một khắc kia, Tả Ninh vẫn nghĩ tới cái này.
Nếu hai người này có một người thua, vậy toàn thân trêи dưới ba trương miệng nhỏ của cô, không biết chừng còn sẽ bị lăn lộn đến như thế nào.
Ba người vẫn duy trì tư thế giao hợp thở dốc hồi lâu, Du Hạo Nam với Thu Dật Mặc mới lần lượt đem côn thịt ướt lộc cộc rút ra, Tả Ninh vẫn tiếp tục xơ lụi trong lòng ngực của Thu Dật Mặc, mỏi mệt đến mắt cũng không mở ra được.
Nghỉ ngơi một hồi lâu, nghe được thông báo tin nhắn, Du Hạo Nam mới cúi người lấy điện thoại lên xem.
Gửi cho nhân viên công ty mấy cái tin nhắn, nhìn vị trí nhóm trêи phần đầu có rất nhiều thông báo có tin nhắn, hắn vừa mở ra, cũng không khác gì Tả Ninh vừa rồi, không tự chủ được sửng sốt một chút.
Liếc nhìn hai người bên cạnh vẫn ôm nhau thở hổn hển, hắn đột nhiên giơ điện thoại lên nhanh chóng chụp bức ảnh, đem tất cả bộ dáng của Tả Ninh sau khi cao trào thu vào màn ảnh.
Tả Ninh vẫn luôn nhắm mắt, căn bản không biết hắn làm cái gì, nhưng Thu Dật Mặc lại xem đến rõ ràng.
Khi đối diện với nhau, hai nam nhân vừa rồi còn phân cao thấp lại đạt được nhất trí.
Du Hạo Nam: [ hình ảnh ] Cái này cảm giác cũng không tồi.
Thu Dật Mặc: Thật sảng.
Phương Kinh Luân: Tôi thao!
Phương Kinh Luân: Mấy người còn không về hai tên nhóc sẽ phải chết đói!
Du Hạo Nam: Không phải còn có sữa bột?
Thu Dật Bạch: Hai tên cầm thú!
Cao Hạ: Kiềm chế chút đi, cơ thể của cô ấy chịu không nổi.
Du Hạo Nam: Lúc anh làm có biết thế nào là kiềm chế một chút không?
Thu Dật Mặc: Dối trá.
Thu Dật Mặc: Bảo bối nói lại muốn đến một lần nữa.
Du Hạo Nam: Được.
Phương Kinh Luân: Cầm thú!
Thu Dật Bạch: Cầm thú!
Cao Hạ: Cầm thú!
Editor: sacnu
Bình luận facebook