Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 234: Anh em play ( hạ )
Hai tên nam nhân thúi, muốn phân cao thấp sao không ngầm đi PK đi, làm gì một hai phải ở trêи người cô so đo?
Tả Ninh ghé vào trêи sô pha giả chết đã sớm ở trong lòng mắng ra tiếng, nhưng lại không dám mở miệng, chỉ muốn an an tĩnh tĩnh nghỉ một lát.
Nhưng mà hai người căn bản kia không chuẩn bị buông tha cô.
Thấy cô nghỉ ngơi đã không sai biệt lắm, Thu Dật Mặc dẫn đầu động động đồ vật đã mềm hơn phân nửa ơ bên hông kia qua đi, lật cơ thể cô lại tiếp tục một trận vuốt ve xoa bóp.
"Ân...... Mặc......" Cơ thể Tả Ninh vẫn còn mẫn cảm, hai bên иɦũ ɦσα đều bị hắn đùa bỡn như vậy, sao có thể chịu được?
Cô vừa rồi thân mật gọi Thu Dật Mặc như vậy, đã làm Thu Dật Bạch rất khó chịu, nhưng khi đó hắn đang ở thời khắc mấu chốt, chỉ có thể dùng sức thọc vào rút ra biểu đạt bất mãn của mình.
Hiện giờ lại nghe cô nũng nịu như vậy gọi một nam nhân khác, Thu Dật Bạch trong lòng càng hụt hẫng, đứng dậy kéo chân cô ra liền cắm ngón tay vào.
"A...... Đừng...... Đừng lộng......" Toàn bộ cơ thể của Tả Ninh đều đang run rẩy, eo bụng liều mạng vặn vẹo, nhưng bị hai nam nhân một trêи một dưới khống chế, cô căn bản không tránh thoát được.
Miệng huyệt đóng chặt bị Thu Dật Bạch dùng hai ngón tay căng ra, tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng ở bên trong nháy mắt tí tách tí tách chảy ra, thậm chí bởi vì cô điên cuồng đong đưa cái ʍôиɠ, còn có một chút chất lỏng trực tiếp vẩy ra, tưới lên thân hình trần trụi của Thu Dật Bạch.
Nhìn hoa huyệt lúc đóng lúc mở không ngừng phun ra nuốt vào ngón tay hắn, Thu Dật Bạch hô hấp dồn dập, côn thịt giữa háng cũng chỉ ngắn ngủn vài giây lại ngạnh hơn phân nửa.
"Ninh Ninh......" Dùng sức bẻ hai chân của cô ra, Thu Dật Bạch tiến thẳng lưng về phía trước một cái, côn thịt cứng rắn lại đâm đi vào.
"A......" Hoa huyệt co rút càng thêm kịch liệt, tựa đẩy tựa nghênh giảo qua côn thịt nóng bỏng, Tả Ninh rõ ràng cảm giác được côn thịt kia vừa rồi còn chưa có trướng đến kϊƈɦ cỡ lớn nhất kϊƈɦ, rất nhanh liền ở trong đường đi của cô càng trở nên thô tráng.
Hai luồng nhũ thịt trắng nõn còn đang ở trong tay Thu Dật Mặc không ngừng biến hóa hình dạng, đầu иɦũ ɦσα run run rẩy rẩy bị hắn lôi kéo vừa trướng lại ngứa, Tả Ninh mới vừa bị Thu Dật Bạch va chạm đến xê dịch cơ thể, liền cảm giác sau eo lại có thêm một cây côn thịt nóng bỏng khác.
Thu Dật Mặc thô suyễn ngậm lấy vành tai cô, tay phải bỗng nhiên từ иɦũ ɦσα cô chuyển qua cái ʍôиɠ, nhéo nhéo ʍôиɠ thịt mềm mại, chậm rãi tìm được khe rãnh giữa ʍôиɠ, ở động huyệt phía sau vuốt ve qua lại.
Ý thức được hắn muốn làm cái gì, Tả Ninh lập tức kinh hô ra tiếng: "Đừng...... Không...... Không nhuận hoạt tề...... Không có áo mưa......"
Nghe được lời cô nói, Thu Dật Bach đang ra sức rong ruổi bỗng chốc ngừng lại, ánh mắt đảo qua hai người trước mặt, cuối cùng dừng lại ở tay phải của Thu Dật Mặc.
Hắn ở phía trước Tả Ninh, Thu Dật Mặc từ phía sau Tả Ninh ôm lấy cô, cho nên hắn nhìn không thấy động tác cụ thể trêи tay Thu Dật Mặc, nhưng từ lời nói của Tả Ninh vừa rồi hắn không khó suy đoán, hai người này đã sớm chơi qua như vậy.
Cùng Tả Ninh hoan ái nhiều lần như vậy, trong đầu Thu Dật Bạch không phải không hiện lên cái loại ý niệm này, nhưng hắn đối với chuyện làm ở cúc hoa chưa từng có nhiều hứng thú cũng không chấp niệm, lại sợ Tả Ninh không tiếp thu được, cho nên căn bản cũng chưa suy xét quá, kết quả......
Tưởng tượng đến khi bọn họ ở bên nhau không biết biến đổi bao nhiêu phương pháp mà chơi trồng hoa, Thu Dật Bạch liền cảm thấy trong lòng càng nghẹn muốn chết.
Gắt gao cắn chặt răng, bắt lấy cái đùi đang vặn vẹo lung tung của Tả Ninh, hắn liền thẳng lưng mạnh mẽ thọc vào rút ra.
"A...... Chậm...... Chậm một chút...... Ân a......"
Mật dịch không ngừng ồ ạt trào ra từ hoa huyệt, hoàn toàn tưới ướt phân nửa quần tay cùng bàn tay to lớn của Thu Dật Mặc, nương nhờ chất lỏng đó bôi trơn, hắn chậm rãi đâm ngón giữa đi vào trong đường đi.
"A...... Ân......"
Cơ thể Tả Ninh nháy mắt căng chặt đến mức tận cùng, hoa huyệt phía trước càng gắt gao cắn chặt côn thịt của Thu Dật Bạch, làm hắn thiếu chút nữa tinh quan thất thủ.
"Đừng sợ, em chảy nhiều nước như vậy, đủ rồi." Thu Dật Mặc một bên ở bên tai cô nhẹ giọng an ủi, một bên dùng một cái tay khác chấm mật dịch bôi lên côn thịt sưng to không thôi của mình.
Khi Tả Ninh chậm rãi thích ứng ngón tay hắn, ʍôиɠ dần dần thả lỏng, cúc huyệt cũng dần dần mở ra, hắn mới đỡ côn thịt giữa háng từng chút chen vào.
"Ân...... Thật trướng......" Quy đầu cực nóng mới vừa tiến vào, Tả Ninh liền lại bắt đầu căng thẳng, "Không được...... Thật lớn......"
"Thả lỏng." Thu Dật Mặc quay đầu hôn lên khoé môi cô, một tay nâng ʍôиɠ cô, một tay ở bên hông cùng bụng mềm nhẹ vuốt ve, làm giảm cảm giác khẩn trương của cô.
Sợ Tả Ninh sẽ không thoải mái, Thu Dật Bạch cũng không dám đảo lộng bốn phía, không thể không dừng lại động tác, phối hợp với Thu Dật Mặc.
Tả Ninh cuối cùng cũng có thời gian tạm nghỉ, nhưng cô đã không nói được gì nữa, chỉ có thể dựa vào ngực Thu Dật Mặc há miệng thở dốc.
Cảm nhận được cơ thể cô hoàn toàn thả lỏng lại, Thu Dật Mặc mới lại thử thăm dò thẳng lưng đẩy mạnh về phía trước, mỗi một chút đều cẩn thận quan sát biểu tình của cô, xác nhận cô cũng không thống khổ, mới đẩy nhanh tốc độ tiến vào chỗ sâu nhất.
"Ân a......" Cảm giác no căng từ phía sau truyền đến làm Tả Ninh than nhẹ một tiếng, phía trước hư không lại theo sát tới, thấy Thu Dật Bạch còn không có động, cô liền không tự giác vặn vẹo eo, ủy khuất nhìn hắn, "Thu Dật Bạch......"
"Anh sợ em chịu không nổi, em lại chê anh chậm." Thu Dật Bạch có chút dở khóc dở cười, nhưng thấy vẻ mặt hưởng thụ của cô, hắn cũng không hề có băn khoăn, lập tức khôi phục dũng mãnh lúc trước.
"Ân...... A......" Hai côn thịt một trước một sau ở trong cơ thể cô lao tới, trung gian tựa hồ chỉ cách một tầng ngăn cản hơi mỏng, loại cảm giác này vừa xa lạ lại kϊƈɦ thích, kɧօáϊ cảm như thủy triều mãnh liệt trào ra, làm Tả Ninh chỉ biết đong đưa cơ thể đón ý nói hùa.
Hơn nữa hai người này giống như đạt thành ăn ý, đồng thời thay đổi tư thế, làm cô mở lớn chân ngồi lên giữa háng Thu Dật Bạch, thân mình hướng về phía trước, lại tiện cho Thu Dật Mặc từ phía sau tiến vào, cũng làm trọng tâm của cô đè lên trêи người Thu Dật Bạch, khiến cho cây côn thịt phía trước đâm càng sâu.
"A...... Chậm...... Ô...... Chậm một chút......" Tả Ninh hừ hừ khanh khanh xin tha, đột nhiên nghe được bên ngoài tựa hồ có thanh âm gì đó, sợ tới mức thân thể cô mềm mại run lên, thanh âm nháy mắt mang theo khóc nức nở, "Có...... Có người...... Mau dừng lại...... Dừng lại......"
Nghĩ đến lúc trước cô chính là ở phòng nghỉ này bị chụp lại cảnh cùng Thu Dật Mặc hoan ái, hai nam nhân cũng lập tức đình chỉ động tác thọc vào rút ra, cảnh giác nghe động tĩnh bên ngoài.
Hình như có tiếng bước chân rất nhẹ, cẩn thận nghe lại không giống.
"Anh vừa rồi đi lên không khóa cửa sao?"
"Không."
Trả lời xong vấn đề của Thu Dật Bạch, Thu Dật Mặc nhanh chóng rút côn thịt ướt lộc cộc ra, cũng bất chấp sửa sang lại quần áo liền bước ra một phen mở cửa.
Hắn như thế nào không quan hệ, nhưng hắn quyết không cho phép chuyện chụp lén kia lại lần nữa phát sinh.
Chỉ là......
Ba giây sau, trong phòng truyền đến tiếng Thu Dật Bạch ức chế không được tiếng cười to: "Nó như thế nào lên đây?"
Nhìn hươu hoa mai thấy Thu Dật Mặc mở cửa liền tìm chỗ trống chui vào, Tả Ninh cũng không biết nên nói cái gì.
Thu Dật Mặc lạnh lùng nhìn Thu Dật Bạch: "Chú thuê đồ tới, tại sao còn không còn trả về?"
"Hôn còn chưa có cầu, đương nhiên không thông báo người tới lãnh." Thu Dật Bạch làm như có thật đánh giá hươu hoa mai chuyển động ở sô pha trước mặt, "Gia hỏa này có phải tu luyện thành tinh hay không? Ở tầng một một ngày một đêm cũng chưa đi lên đây, cố tình lại lúc này đi lên, là nghe được bảo bối lãng kêu, nó cũng động ɖu͙ƈ?"
"Anh mới lãng...... A......" Tả Ninh mới vừa khàn khàn dỗi một câu, lập tức bị côn thịt vẫn chôn sâu ở trong huyệt giảo đến liên tục xin tha, "Chậm...... Chậm một chút...... Em sai rồi......"
Nhìn kia hươu hoa mai cư nhiên mở to một đôi mắt ngập nước thẳng tắp nhìn bọn hắn chằm chằm, Tả Ninh lại lập tức đỏ mặt, "Chờ...... Chờ một chút...... Để nó ra ngoài trước đi, nó đang nhìn......"
Cảm nhận được nhục bích trong hoa huyệt co rút đến lợi hại, Thu Dật Bạch cười nhẹ một tiếng: "Bảo bối, có nó vây xem, em hình như càng mẫn cảm a."
Nghe xong một câu này của hắn, Thu Dật Mặc đang chuẩn bị đem con vật ngoài ý muốn xâm nhập đuổi ra, bỗng nhiên câu môi cười, trực tiếp khép cửa lại.
—— lưu lại con vật kia cùng bọn họ ở chung một phòng.
"Các anh......" Thấy Thu Dật Mặc nhanh chóng quay lại, lại chấm chút mật dịch lên côn thịt một lần nữa thẳng tiến vào cúc huyệt ở phía sau, Tả Ninh nhịn không được chửi nhỏ một tiếng, "Hai người là hai tên biến thái......"
Editor: sacnu
Tả Ninh ghé vào trêи sô pha giả chết đã sớm ở trong lòng mắng ra tiếng, nhưng lại không dám mở miệng, chỉ muốn an an tĩnh tĩnh nghỉ một lát.
Nhưng mà hai người căn bản kia không chuẩn bị buông tha cô.
Thấy cô nghỉ ngơi đã không sai biệt lắm, Thu Dật Mặc dẫn đầu động động đồ vật đã mềm hơn phân nửa ơ bên hông kia qua đi, lật cơ thể cô lại tiếp tục một trận vuốt ve xoa bóp.
"Ân...... Mặc......" Cơ thể Tả Ninh vẫn còn mẫn cảm, hai bên иɦũ ɦσα đều bị hắn đùa bỡn như vậy, sao có thể chịu được?
Cô vừa rồi thân mật gọi Thu Dật Mặc như vậy, đã làm Thu Dật Bạch rất khó chịu, nhưng khi đó hắn đang ở thời khắc mấu chốt, chỉ có thể dùng sức thọc vào rút ra biểu đạt bất mãn của mình.
Hiện giờ lại nghe cô nũng nịu như vậy gọi một nam nhân khác, Thu Dật Bạch trong lòng càng hụt hẫng, đứng dậy kéo chân cô ra liền cắm ngón tay vào.
"A...... Đừng...... Đừng lộng......" Toàn bộ cơ thể của Tả Ninh đều đang run rẩy, eo bụng liều mạng vặn vẹo, nhưng bị hai nam nhân một trêи một dưới khống chế, cô căn bản không tránh thoát được.
Miệng huyệt đóng chặt bị Thu Dật Bạch dùng hai ngón tay căng ra, tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng ở bên trong nháy mắt tí tách tí tách chảy ra, thậm chí bởi vì cô điên cuồng đong đưa cái ʍôиɠ, còn có một chút chất lỏng trực tiếp vẩy ra, tưới lên thân hình trần trụi của Thu Dật Bạch.
Nhìn hoa huyệt lúc đóng lúc mở không ngừng phun ra nuốt vào ngón tay hắn, Thu Dật Bạch hô hấp dồn dập, côn thịt giữa háng cũng chỉ ngắn ngủn vài giây lại ngạnh hơn phân nửa.
"Ninh Ninh......" Dùng sức bẻ hai chân của cô ra, Thu Dật Bạch tiến thẳng lưng về phía trước một cái, côn thịt cứng rắn lại đâm đi vào.
"A......" Hoa huyệt co rút càng thêm kịch liệt, tựa đẩy tựa nghênh giảo qua côn thịt nóng bỏng, Tả Ninh rõ ràng cảm giác được côn thịt kia vừa rồi còn chưa có trướng đến kϊƈɦ cỡ lớn nhất kϊƈɦ, rất nhanh liền ở trong đường đi của cô càng trở nên thô tráng.
Hai luồng nhũ thịt trắng nõn còn đang ở trong tay Thu Dật Mặc không ngừng biến hóa hình dạng, đầu иɦũ ɦσα run run rẩy rẩy bị hắn lôi kéo vừa trướng lại ngứa, Tả Ninh mới vừa bị Thu Dật Bạch va chạm đến xê dịch cơ thể, liền cảm giác sau eo lại có thêm một cây côn thịt nóng bỏng khác.
Thu Dật Mặc thô suyễn ngậm lấy vành tai cô, tay phải bỗng nhiên từ иɦũ ɦσα cô chuyển qua cái ʍôиɠ, nhéo nhéo ʍôиɠ thịt mềm mại, chậm rãi tìm được khe rãnh giữa ʍôиɠ, ở động huyệt phía sau vuốt ve qua lại.
Ý thức được hắn muốn làm cái gì, Tả Ninh lập tức kinh hô ra tiếng: "Đừng...... Không...... Không nhuận hoạt tề...... Không có áo mưa......"
Nghe được lời cô nói, Thu Dật Bach đang ra sức rong ruổi bỗng chốc ngừng lại, ánh mắt đảo qua hai người trước mặt, cuối cùng dừng lại ở tay phải của Thu Dật Mặc.
Hắn ở phía trước Tả Ninh, Thu Dật Mặc từ phía sau Tả Ninh ôm lấy cô, cho nên hắn nhìn không thấy động tác cụ thể trêи tay Thu Dật Mặc, nhưng từ lời nói của Tả Ninh vừa rồi hắn không khó suy đoán, hai người này đã sớm chơi qua như vậy.
Cùng Tả Ninh hoan ái nhiều lần như vậy, trong đầu Thu Dật Bạch không phải không hiện lên cái loại ý niệm này, nhưng hắn đối với chuyện làm ở cúc hoa chưa từng có nhiều hứng thú cũng không chấp niệm, lại sợ Tả Ninh không tiếp thu được, cho nên căn bản cũng chưa suy xét quá, kết quả......
Tưởng tượng đến khi bọn họ ở bên nhau không biết biến đổi bao nhiêu phương pháp mà chơi trồng hoa, Thu Dật Bạch liền cảm thấy trong lòng càng nghẹn muốn chết.
Gắt gao cắn chặt răng, bắt lấy cái đùi đang vặn vẹo lung tung của Tả Ninh, hắn liền thẳng lưng mạnh mẽ thọc vào rút ra.
"A...... Chậm...... Chậm một chút...... Ân a......"
Mật dịch không ngừng ồ ạt trào ra từ hoa huyệt, hoàn toàn tưới ướt phân nửa quần tay cùng bàn tay to lớn của Thu Dật Mặc, nương nhờ chất lỏng đó bôi trơn, hắn chậm rãi đâm ngón giữa đi vào trong đường đi.
"A...... Ân......"
Cơ thể Tả Ninh nháy mắt căng chặt đến mức tận cùng, hoa huyệt phía trước càng gắt gao cắn chặt côn thịt của Thu Dật Bạch, làm hắn thiếu chút nữa tinh quan thất thủ.
"Đừng sợ, em chảy nhiều nước như vậy, đủ rồi." Thu Dật Mặc một bên ở bên tai cô nhẹ giọng an ủi, một bên dùng một cái tay khác chấm mật dịch bôi lên côn thịt sưng to không thôi của mình.
Khi Tả Ninh chậm rãi thích ứng ngón tay hắn, ʍôиɠ dần dần thả lỏng, cúc huyệt cũng dần dần mở ra, hắn mới đỡ côn thịt giữa háng từng chút chen vào.
"Ân...... Thật trướng......" Quy đầu cực nóng mới vừa tiến vào, Tả Ninh liền lại bắt đầu căng thẳng, "Không được...... Thật lớn......"
"Thả lỏng." Thu Dật Mặc quay đầu hôn lên khoé môi cô, một tay nâng ʍôиɠ cô, một tay ở bên hông cùng bụng mềm nhẹ vuốt ve, làm giảm cảm giác khẩn trương của cô.
Sợ Tả Ninh sẽ không thoải mái, Thu Dật Bạch cũng không dám đảo lộng bốn phía, không thể không dừng lại động tác, phối hợp với Thu Dật Mặc.
Tả Ninh cuối cùng cũng có thời gian tạm nghỉ, nhưng cô đã không nói được gì nữa, chỉ có thể dựa vào ngực Thu Dật Mặc há miệng thở dốc.
Cảm nhận được cơ thể cô hoàn toàn thả lỏng lại, Thu Dật Mặc mới lại thử thăm dò thẳng lưng đẩy mạnh về phía trước, mỗi một chút đều cẩn thận quan sát biểu tình của cô, xác nhận cô cũng không thống khổ, mới đẩy nhanh tốc độ tiến vào chỗ sâu nhất.
"Ân a......" Cảm giác no căng từ phía sau truyền đến làm Tả Ninh than nhẹ một tiếng, phía trước hư không lại theo sát tới, thấy Thu Dật Bạch còn không có động, cô liền không tự giác vặn vẹo eo, ủy khuất nhìn hắn, "Thu Dật Bạch......"
"Anh sợ em chịu không nổi, em lại chê anh chậm." Thu Dật Bạch có chút dở khóc dở cười, nhưng thấy vẻ mặt hưởng thụ của cô, hắn cũng không hề có băn khoăn, lập tức khôi phục dũng mãnh lúc trước.
"Ân...... A......" Hai côn thịt một trước một sau ở trong cơ thể cô lao tới, trung gian tựa hồ chỉ cách một tầng ngăn cản hơi mỏng, loại cảm giác này vừa xa lạ lại kϊƈɦ thích, kɧօáϊ cảm như thủy triều mãnh liệt trào ra, làm Tả Ninh chỉ biết đong đưa cơ thể đón ý nói hùa.
Hơn nữa hai người này giống như đạt thành ăn ý, đồng thời thay đổi tư thế, làm cô mở lớn chân ngồi lên giữa háng Thu Dật Bạch, thân mình hướng về phía trước, lại tiện cho Thu Dật Mặc từ phía sau tiến vào, cũng làm trọng tâm của cô đè lên trêи người Thu Dật Bạch, khiến cho cây côn thịt phía trước đâm càng sâu.
"A...... Chậm...... Ô...... Chậm một chút......" Tả Ninh hừ hừ khanh khanh xin tha, đột nhiên nghe được bên ngoài tựa hồ có thanh âm gì đó, sợ tới mức thân thể cô mềm mại run lên, thanh âm nháy mắt mang theo khóc nức nở, "Có...... Có người...... Mau dừng lại...... Dừng lại......"
Nghĩ đến lúc trước cô chính là ở phòng nghỉ này bị chụp lại cảnh cùng Thu Dật Mặc hoan ái, hai nam nhân cũng lập tức đình chỉ động tác thọc vào rút ra, cảnh giác nghe động tĩnh bên ngoài.
Hình như có tiếng bước chân rất nhẹ, cẩn thận nghe lại không giống.
"Anh vừa rồi đi lên không khóa cửa sao?"
"Không."
Trả lời xong vấn đề của Thu Dật Bạch, Thu Dật Mặc nhanh chóng rút côn thịt ướt lộc cộc ra, cũng bất chấp sửa sang lại quần áo liền bước ra một phen mở cửa.
Hắn như thế nào không quan hệ, nhưng hắn quyết không cho phép chuyện chụp lén kia lại lần nữa phát sinh.
Chỉ là......
Ba giây sau, trong phòng truyền đến tiếng Thu Dật Bạch ức chế không được tiếng cười to: "Nó như thế nào lên đây?"
Nhìn hươu hoa mai thấy Thu Dật Mặc mở cửa liền tìm chỗ trống chui vào, Tả Ninh cũng không biết nên nói cái gì.
Thu Dật Mặc lạnh lùng nhìn Thu Dật Bạch: "Chú thuê đồ tới, tại sao còn không còn trả về?"
"Hôn còn chưa có cầu, đương nhiên không thông báo người tới lãnh." Thu Dật Bạch làm như có thật đánh giá hươu hoa mai chuyển động ở sô pha trước mặt, "Gia hỏa này có phải tu luyện thành tinh hay không? Ở tầng một một ngày một đêm cũng chưa đi lên đây, cố tình lại lúc này đi lên, là nghe được bảo bối lãng kêu, nó cũng động ɖu͙ƈ?"
"Anh mới lãng...... A......" Tả Ninh mới vừa khàn khàn dỗi một câu, lập tức bị côn thịt vẫn chôn sâu ở trong huyệt giảo đến liên tục xin tha, "Chậm...... Chậm một chút...... Em sai rồi......"
Nhìn kia hươu hoa mai cư nhiên mở to một đôi mắt ngập nước thẳng tắp nhìn bọn hắn chằm chằm, Tả Ninh lại lập tức đỏ mặt, "Chờ...... Chờ một chút...... Để nó ra ngoài trước đi, nó đang nhìn......"
Cảm nhận được nhục bích trong hoa huyệt co rút đến lợi hại, Thu Dật Bạch cười nhẹ một tiếng: "Bảo bối, có nó vây xem, em hình như càng mẫn cảm a."
Nghe xong một câu này của hắn, Thu Dật Mặc đang chuẩn bị đem con vật ngoài ý muốn xâm nhập đuổi ra, bỗng nhiên câu môi cười, trực tiếp khép cửa lại.
—— lưu lại con vật kia cùng bọn họ ở chung một phòng.
"Các anh......" Thấy Thu Dật Mặc nhanh chóng quay lại, lại chấm chút mật dịch lên côn thịt một lần nữa thẳng tiến vào cúc huyệt ở phía sau, Tả Ninh nhịn không được chửi nhỏ một tiếng, "Hai người là hai tên biến thái......"
Editor: sacnu
Bình luận facebook