Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 341
Câu lạc bộ Đế Hoàng được chia làm sáu tầng, mỗi một tầng đều có điểm đặc sắc riêng biệt, Lâm Côn tối hôm nay đi ra làm chính sự, cũng sẽ không tâm tư đi xem mỗi tầng thế nào, anh đi theo cô nhân viên phục vụ tiến lên thang máy, đi thẳng tới tầng sáu.
Toàn bộ tầng sáu đều là phòng khách, chuyên môn chuẩn bị cho những người săn được con mồi, nhân viên phục vụ nghiêng mặt sang bên, khinh thường nói với Lâm Côn: “Phòng khách ở đây rất đắt, một buổi tối cần mấy nghìn tệ, một giờ cũng phải hơn một nghìn tệ, bởi vì anh mời tôi uống Phượng Hoàng Pháp, tôi tặng anh miễn phí một phòng của tôi, tối hôm nay nơi nào thuộc về anh, anh muốn thế nào thì thế đó!”
Nói thật, đối mặt một người đẹp như vậy, là đàn ông đều sẽ có phản ứng, hơn nữa người phụ nữ này nói rất rõ ràng, một trăm người đàn ông, chí ít sẽ có chín mươi chín người chọn cô ta, người còn sót lại chính là gay.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng, dù tính tự chủ mạnh của anh cũng không dễ kiềm chế, thời điểm đối mặt với một cô em tiếp viên đã tiếp qua vô số đàn ông, lộ rõ tâm tư câu dẫn anh, sao có thể dễ dàng buông tha cho anh.
Lâm Côn cười một chút, cổ họng hơi khô, đột nhiên cô nhân viên phục vụ này vươn tay kéo anh, sau đó dùng lực kéo anh sang một bên, vốn đang ở đầu sóng ngọn gió, hiện tại bị tập kích đột ngột, Lâm Côn bị cô ta kéo sang một bên, thân thể nhân viên phục vụ đã tựa vào tường, Lâm Côn vừa lúc đè lên ngực của cô ta.
Nhân viên phục vụ nhu tình quyến rũ nhìn Lâm Côn, trong ánh mắt xinh đẹp mang theo vẻ ướt át, cô ta vươn đầu lưỡi khẽ liếm bờ môi, ánh mắt càng trở nên quyến rũ.
Lâm Côn cắn hàm răng, anh mắng thầm trong lòng: “F*ck, đồ lẳng lơ này đang câu dẫn mình!”
Gương mặt của nhân viên phục vụ đỏ bừng, ánh mắt trở nên khó phân biệt rõ ràng, lúc này cô nói nhỏ với Lâm Côn, nói: “Anh đẹp trai, tôi thấy anh là người có tiền, nể tình anh tặng tôi một ly Phượng Hoàng Pháp nên tôi mới miễn phí cung cấp cho anh một phòng, nhưng cơ thể của tôi không thể miễn phí cho anh, tôi chiết khấu tám mươi phần trăm cho anh…” Nói xong, cô ta vươn tay mở cánh cửa bên cạnh, cánh cửa cạch một tiếng được mở ra.
...
Trong sòng bạc, điện thoại di động của Trương Dực lại reo vang, tối hôm nay ông ta đã thắng đủ nhiều, đúng lúc đang dừng đánh bạc, ông ta tiện tay móc điện thoại ra, thấy có hai tin nhắn do đàn em tới, lần lượt mở ra, chỉ thấy trên đó viết... Anh Dực, Tiểu Lệ đi trễ.
Một tin khác viết... Anh Dực, chị Tiểu Lệ mang theo một người đàn ông đi tầng sáu.
Trương Dực nổi giận ngập trời, ông ta vỗ bàn một cái, mắng to: “Đồ chó cái, đồ đĩ, dám vụng trộm với đàn ông khác sau lưng tao, tao sẽ lột da sống bọn mày!”
Trương Dực tức giận, ông ta vừa nện xuống bàn, vừa lúc ông ta nện vào cửa lớn, lúc này là lúc vừa đánh cược, hơn nữa ông ta còn vỗ mạnh vào vào ô ‘toàn bộ;’ ý là ông ta đặt tất cả tiền của mình vào đó.
Việc này là hành động ngoài dự đoán, ông ta hoàn toàn không có trải qua suy nghĩ, trong lòng Trương Dực cảm thấy hồi hộp, trong lòng có dự cảm không tốt, ông ta lập tức quan sát phía dưới.
Trương Dực muốn vươn tay lấy lại tiền đặt cược, mọi người chung quanh không nói lời nào, đồng loạt nhìn ông ta. Trong sòng bạc có quy định, mua xong rời tay không cho phép đổi ý, nơi này là địa bàn của Lỗ Đại Năng, không ai dám phá hỏng quy định. Thân phận của ông ta là thuộc hạ thân cận của Lỗ Đại Năng, nếu ngày hôm nay ông ta rút lại đặt cược, như vậy chẳng khác nào đánh vào mặt của Lỗ Đại Năng, hơn nữa nói không chừng ngày mai, hành động xấu của ông ta sẽ lập tức truyền khắp thế giới ngầm của thành phố Vô Đồng, đến lúc đó mặt mũi của ông ta phải nhét vào đũng quần.
Ngón tay của Trương Dực dừng lại giữa không trung, sau đó ông ta rút tay về, lúc này ngẩng đầu nhìn những người chung quanh, lạnh lùng nói: “Nhìn cái gì thế, cho rằng tao sẽ rút lại hay sao?”
Mọi người xung quanh đều đặt cược, cái bàn này có hơn mười người, tối hôm nay là Trương Dực thắng, sau khi ông ta mua lớn, những người còn lại giống như bàn bạc với nhau, bọn họ cùng nhau mang thẻ đánh bạc ném vào ô ‘nhỏ’. Dường như đây chính là quyết định cuối cùng, lúc này nhà cái cũng lắc lắc cái hộp xí ngầu, sau khi nhà cái lắc hộp ba lần, một tiếng động vang lên trong hộp.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào cái hộp hình chuông, ánh mắt của mỗi người đều rất căng thẳng...
Toàn bộ tầng sáu đều là phòng khách, chuyên môn chuẩn bị cho những người săn được con mồi, nhân viên phục vụ nghiêng mặt sang bên, khinh thường nói với Lâm Côn: “Phòng khách ở đây rất đắt, một buổi tối cần mấy nghìn tệ, một giờ cũng phải hơn một nghìn tệ, bởi vì anh mời tôi uống Phượng Hoàng Pháp, tôi tặng anh miễn phí một phòng của tôi, tối hôm nay nơi nào thuộc về anh, anh muốn thế nào thì thế đó!”
Nói thật, đối mặt một người đẹp như vậy, là đàn ông đều sẽ có phản ứng, hơn nữa người phụ nữ này nói rất rõ ràng, một trăm người đàn ông, chí ít sẽ có chín mươi chín người chọn cô ta, người còn sót lại chính là gay.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng, dù tính tự chủ mạnh của anh cũng không dễ kiềm chế, thời điểm đối mặt với một cô em tiếp viên đã tiếp qua vô số đàn ông, lộ rõ tâm tư câu dẫn anh, sao có thể dễ dàng buông tha cho anh.
Lâm Côn cười một chút, cổ họng hơi khô, đột nhiên cô nhân viên phục vụ này vươn tay kéo anh, sau đó dùng lực kéo anh sang một bên, vốn đang ở đầu sóng ngọn gió, hiện tại bị tập kích đột ngột, Lâm Côn bị cô ta kéo sang một bên, thân thể nhân viên phục vụ đã tựa vào tường, Lâm Côn vừa lúc đè lên ngực của cô ta.
Nhân viên phục vụ nhu tình quyến rũ nhìn Lâm Côn, trong ánh mắt xinh đẹp mang theo vẻ ướt át, cô ta vươn đầu lưỡi khẽ liếm bờ môi, ánh mắt càng trở nên quyến rũ.
Lâm Côn cắn hàm răng, anh mắng thầm trong lòng: “F*ck, đồ lẳng lơ này đang câu dẫn mình!”
Gương mặt của nhân viên phục vụ đỏ bừng, ánh mắt trở nên khó phân biệt rõ ràng, lúc này cô nói nhỏ với Lâm Côn, nói: “Anh đẹp trai, tôi thấy anh là người có tiền, nể tình anh tặng tôi một ly Phượng Hoàng Pháp nên tôi mới miễn phí cung cấp cho anh một phòng, nhưng cơ thể của tôi không thể miễn phí cho anh, tôi chiết khấu tám mươi phần trăm cho anh…” Nói xong, cô ta vươn tay mở cánh cửa bên cạnh, cánh cửa cạch một tiếng được mở ra.
...
Trong sòng bạc, điện thoại di động của Trương Dực lại reo vang, tối hôm nay ông ta đã thắng đủ nhiều, đúng lúc đang dừng đánh bạc, ông ta tiện tay móc điện thoại ra, thấy có hai tin nhắn do đàn em tới, lần lượt mở ra, chỉ thấy trên đó viết... Anh Dực, Tiểu Lệ đi trễ.
Một tin khác viết... Anh Dực, chị Tiểu Lệ mang theo một người đàn ông đi tầng sáu.
Trương Dực nổi giận ngập trời, ông ta vỗ bàn một cái, mắng to: “Đồ chó cái, đồ đĩ, dám vụng trộm với đàn ông khác sau lưng tao, tao sẽ lột da sống bọn mày!”
Trương Dực tức giận, ông ta vừa nện xuống bàn, vừa lúc ông ta nện vào cửa lớn, lúc này là lúc vừa đánh cược, hơn nữa ông ta còn vỗ mạnh vào vào ô ‘toàn bộ;’ ý là ông ta đặt tất cả tiền của mình vào đó.
Việc này là hành động ngoài dự đoán, ông ta hoàn toàn không có trải qua suy nghĩ, trong lòng Trương Dực cảm thấy hồi hộp, trong lòng có dự cảm không tốt, ông ta lập tức quan sát phía dưới.
Trương Dực muốn vươn tay lấy lại tiền đặt cược, mọi người chung quanh không nói lời nào, đồng loạt nhìn ông ta. Trong sòng bạc có quy định, mua xong rời tay không cho phép đổi ý, nơi này là địa bàn của Lỗ Đại Năng, không ai dám phá hỏng quy định. Thân phận của ông ta là thuộc hạ thân cận của Lỗ Đại Năng, nếu ngày hôm nay ông ta rút lại đặt cược, như vậy chẳng khác nào đánh vào mặt của Lỗ Đại Năng, hơn nữa nói không chừng ngày mai, hành động xấu của ông ta sẽ lập tức truyền khắp thế giới ngầm của thành phố Vô Đồng, đến lúc đó mặt mũi của ông ta phải nhét vào đũng quần.
Ngón tay của Trương Dực dừng lại giữa không trung, sau đó ông ta rút tay về, lúc này ngẩng đầu nhìn những người chung quanh, lạnh lùng nói: “Nhìn cái gì thế, cho rằng tao sẽ rút lại hay sao?”
Mọi người xung quanh đều đặt cược, cái bàn này có hơn mười người, tối hôm nay là Trương Dực thắng, sau khi ông ta mua lớn, những người còn lại giống như bàn bạc với nhau, bọn họ cùng nhau mang thẻ đánh bạc ném vào ô ‘nhỏ’. Dường như đây chính là quyết định cuối cùng, lúc này nhà cái cũng lắc lắc cái hộp xí ngầu, sau khi nhà cái lắc hộp ba lần, một tiếng động vang lên trong hộp.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào cái hộp hình chuông, ánh mắt của mỗi người đều rất căng thẳng...