Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 310
Ánh mắt người dạy bơi này láo liên giống như ánh mắt của kẻ trộm vẫn nhìn theo Tần Tuyết từ trong nước lên bờ, anh ta nhìn dáng người của Tần Tuyết từ trên xuống dưới một lượt, đặc biệt là ở trên cái mông vểnh cao của Tần Tuyết, trên mặt lộ ra vẻ háo sắc, khóe miệng hơi mở ra, nước miếng cũng sắp chảy ra rồi.
Lâm Côn không lập tức nóng giận giết chết người này, chờ Tần Tuyết đi xa rồi anh mới lạnh lùng nói: “Nếu như anh còn tiếp tục nhìn người phụ nữ của tôi, tôi sẽ lập tức bóp nát trứng của anh!”
Người dạy bơi lập tức tỉnh táo lại, các phụ huynh tập trung ở xung quanh nghe Lâm Côn nói vậy thì không nhịn được lại phì cười, người dạy bơi này lập tức cảm thấy mất mặt, trợn trừng mắt trâu lại muốn nổi giận với Lâm Côn.
Lý Xuân Sinh lập tức quát: “Anh chỉ là một người dạy bơi thì thành thật làm việc của anh đi, bây giờ nếu như anh dám la hét với sư phụ tôi thì tôi sẽ chặt đứt cây gậy của anh đấy!”
Lý Xuân Sinh tức giận đầy khí thế, lập tức lại dọa cho người kia khiếp sợ. Anh ta không phải là người ngu nên biết những người có thể tới đây đều là kẻ tiền, một tháng lương của anh ta nhiều hơn lương của những người khác rất nhiều, nhưng ở trước mặt người ta nhiều lắm cũng chỉ là một hạt gạo mà thôi. Xã hội bây giờ nói thông tục một chút thì có tiền chính là có địa vị, địa vị của mình rõ ràng không cùng cấp với người ta, nếu như thật sự ầm ĩ lên thì chính mình sẽ chịu thiệt mà thôi.
Người dạy bơi này không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nén giận, gương mặt tối sầm tiếp tục dạy bơi cho đám trẻ con. Các phụ huynh khác thấy vậy đều phản đối, dạy trẻ con với thái độ như vậy thì chúng có thể học tốt được sao?
Lý Xuân Sinh lập tức lại quát: “Mẹ nó, thái độ của anh không thể tốt hơn một chút à, anh đen mặt cái lông ấy! Với thái độ này mà anh dạy trẻ con thì chúng có thể học tốt được sao?” Mọi người xung quanh nhìn Lý Xuân Sinh với ánh mắt khen ngợi.
Tính tình của người dạy bơi này có tốt mấy đi nữa, có thể nhẫn nhịn mấy đi nữa nhưng bị Lý Xuân Sinh chửi mắng như vậy, anh ta cũng không nhịn được mà nổi giận, anh ta trừng mắt nhìn Lý Xuân Sinh quát lớn: “Tôi muốn quyết đấu với anh!”
Lời này vừa nói ra lại khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc, Lý Xuân Sinh có phần sững sờ, ngay sau đó cười ha ha nói: “Với dáng vẻ chó má như mày mà đòi quyết đấu với tao à? Mày muốn đánh nhau hay làm gì?”
“Tôi...” Ý định ban đầu của người dạy bơi này là muốn cho Lý Xuân Sinh một trận, nhưng vừa nhìn thấy mấy người Tôn Chí, Cảnh Quân Địch, Lưu Cương xung quanh Lý Xuân Sinh... Cùng một ít phụ huynh khác đều hùng hổ trừng mắt với mình, nếu như thật sự ra tay thì mình sẽ bị thiệt.
“Tôi muốn thi bơi với anh!” Người dạy bơi không thể không thay đổi ý định, khi nói ra lời này ngược lại anh ta cũng cực kỳ khí thế, anh ta thật sự từng ở đội bơi của quốc gia nên tự tin so với những người ở đây, thậm chí cả thành phố Trung Cảng cũng không có người nào bơi nhanh hơn anh ta!
“Má nó, mày thật sự biết chơi, mày là người trong đội tuyển quốc qua mà lại bảo thi bơi với tao, mày cho là tao...” Không đợi Lý Xuân Sinh nói hết, Lâm Côn vỗ nhẹ vào vai cậu nháy mắt ra hiệu.
Lâm Côn tiến lên một bước, đứng đối diện với người dạy bơi này, tươi cười nói: “Nói đi, muốn thi thế nào?” Ánh mắt mọi người không khỏi đều nhìn về Lâm Côn, khâm phục dũng khí của anh.
Người dạy bơi đắc ý hừ một tiếng, nói: “Không cần nói thi thế nào trước, nói xem thua thì thế nào đã.”
Nhìn dáng vẻ người này đắc ý như vậy, Lý Xuân Sinh lập tức không nhịn được, tức giận mắng lớn: “Mẹ nó, cho mặt mũi còn mà mày không biết xấu hổ, còn nói chuyện điều kiện với sư phụ tao, có tin tao chém chết mày hay không!”
Lâm Côn xua tay ngăn cản tên đồ đệ kích động của mình lại, anh cười ha hả nhìn người dạy bơi đã bị hù dọa nói, “Nói đi, anh muốn thua thì làm thế nào?”
Người dạy bơi thấy Lý Xuân Sinh nổi nóng thì khiếp sợ tới mức chân tay rụt cả lại một chút, sắc mặt có chút trắng bệch, nhìn Lâm Côn nói: “Nếu như anh thua thì ở trước mặt mọi người xin lỗi tôi, không không không, cũng phải bảo cậu ta xin lỗi tôi!” Anh ta nói xong lại khiếp sợ nhìn về phía Lý Xuân Sinh, Lý Xuân Sinh bây giờ nổi giận đùng đùng cũng không khỏi làm người dạy bơi khiếp sợ.
Lâm Côn cười ha hả nói: “Không thành vấn đề, xin lỗi chỉ là chuyện nhỏ, có gọi một tiếng ông nội cũng được.”
Người dạy bơi nói: “Anh nói chuyện giữ lời chứ?”
Lâm Côn cười nói: “Không giữ lời thì làm con anh luôn cũng được.”
Trong lòng người dạy bơi âm thầm đắc ý, mắng thầm: “Đồ cái thứ đại ngu ngốc, dám thi bơi với ông mày, khi ông đây cầm huy chương vô địch trong tỉnh cũng không biết mày còn ăn phân ở góc nào đâu!” Ngoài miệng anh ta lại nói: “Được, chúng ta thi bơi nhanh trong cự ly ngắn 100 mét, ai bơi tới trước thì người đó thắng!”
Lâm Côn cười nhạt nói: “Không thành vấn đề. Nếu như anh thua, thì uống một lọ nước trong hồ bơi, OK?”
Người dạy bơi rất quyết đoán nói: “Được!”
“Vậy không công bằng!” Lập tức lại có người lên tiếng bất bình thay Lâm Côn, không biết đó là phụ huynh của học sinh nào nói với người dạy bơi: “Anh từ trong đội tuyển quốc gia đi ra, thi như thế là không công bằng!”
Người dạy bơi nhìn người phụ huynh này với ánh mắt chán ghét, không đợi anh ta nói gì, Lâm Côn đã mỉm cười và nói với người phụ huynh kia: “Anh bạn, cảm ơn lòng tốt của anh, tôi chính là muốn thắng người trong đội tuyển quốc gia này.”
“Nhưng...” Người phụ huynh kia muốn nói lại bị ánh mắt của Lâm Côn cắt ngang, Lâm Côn vỗ nhẹ vào vai anh ta rồi quay đầu nói với người dạy bơi: “Được rồi, chúng ta cũng đừng nói nhiều nữa, nhanh bắt đầu đi.”
Bên này thi đấu lại lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, trước mắt bao nhiêu người, Lâm Côn và người dạy bơi chuẩn bị tốt một đường bơi, Lý Xuân Sinh hô to một tiếng bắt đầu, hai người nhanh chóng nhảy vào trong nước. Người dạy bơi hoạt động tay chân rất tiêu chuẩn, vừa nhìn đã biết là được huấn luyện chuyên nghiệp, hơn nữa vào nhảy vào trong nước thì tốc độ rất nhanh, hai chân nhanh chóng hoạt động giống như cánh quạt vậy.
Lại nhìn về phía Lâm Côn thì động tác của anh không đúng chuẩn bằng người dạy bơi, sau khi lao vào trong nước anh đã bị người dạy bơi bỏ lại một đoạn, người trên bờ thấy vậy đều toát mồ hôi thay cho anh, theo tình thế này thì anh nhất định là sẽ thua.
Nhưng bình thường trò hay đều ở phía sau, Lâm Côn lộ ra khỏi mặt nước hít một hơi thật sâu, sau đó hoàn toàn lặn xuống dưới mặt nước, hai chân nhanh chóng chuyển động, đồng thời hai tay về đẩy nước phía sau, tốc độ lập tức lại tăng lên, toàn thân một con cá lao nhanh ở dưới đáy nước, phóng về phía trước.
“Oa!!!”
Người trên bờ đều thốt lên thán phục, bọn họ vẫn chưa từng gặp người nào bơi như vậy, gần như đột nhiên lao về phía trước, lại đuổi kịp người dạy bơi với tư thế bơi đúng chuẩn kia, anh lặn ngụp vài lần nữa đã trực tiếp ném anh ta lại phía sau lưng. Người dạy bơi vừa nhìn thấy vậy thì lập tức luống cuống, dùng cả tay và chân liều mạng hoạt động, nhưng không quan tâm anh ta liều mạng bơi về phía trước thế nào cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Côn bỏ anh ta lại càng lúc càng xa.
Lâm Côn bơi đến trên bờ, người dạy bơi đen mặt lại bơi theo sát phía sau, anh ta tháo kính bơi xuống nhìn Lâm Côn hỏi câu đầu tiên là: “Trước đây anh đã từng luyện bơi!” Trong lời nói ít nhiều có chút không phục.
Lâm Côn lười trả lời chỉ khẽ cười một tiếng rồi đưa tay ra, Lý Xuân Sinh đã sớm chuẩn bị xong nước hồ bơi cho đưa tới, Lâm Côn giao nước hồ bơi tới trước mặt của người dạy bơi. “Nếu đã thua cuộc thì uống đi.”
Người dạy bơi đen mặt lại nhìn Lâm Côn rồi nhìn chai nước hồ bơi trong tay của Lâm Côn, nếu mình uống bình nước này thì lập tức mất hết mặt mũi, làm sao tiếp tục làm việc ở hồ bơi này nữa, trong đầu anh ta do dự muốn không thực hiện giao ước nên không chịu giơ tay nhận lấy bình nước hồ bơi.
Lý Xuân Sinh lại nổi tính hung dữ, hét lớn một tiếng nói: “Mẹ nó, mày mà không làm đúng như giao hẹn thì bố mày đánh cho mày thành Trư Bát Giới!”
Giọng của Lý Xuân Sinh vốn đã lớn, lại thêm vẻ mặt hung dữ cùng với khí thế hung hăng, anh vừa hét lên như thế thiếu chút nữa dọa cho người dạy bơi tè ra quần. Anh ta không nói thêm một lời, vội vàng cầm chai nước qua và mở nắp tu ực ực, xung quanh lập tức vang lên những tiếng cười nhạo.
Đây cũng chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, sau khi uống chai nước hồ bơi xong thì người dạy bơi này không thể tiếp tục dạy đám trẻ bơi lội nữa, bên phía hồ bơi lập tức đổi một người khác qua.
Người này giảng giải cho đám trẻ nghe về những điều cần biết khi bơi, Lý Xuân Sinh đi đến trước mặt Lâm Côn hì hì nhỏ giọng nói: “Sư phụ, vừa rồi tôi biểu hiện không tệ chứ, tên không biết xấu hổ kia cũng thiếu chút nữa bị tôi bị hù dọa tè ra quần rồi.”
Lâm Côn mỉm cười trừng mắt với người đồ đệ ngốc này của mình, nói: “Lần sau cậu nhỏ giọng một chút, đừng có dọa đám trẻ con.”
Hai thầy trò bên này đang nhỏ giọng trò chuyện thì phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói không vui, hai người quay đầu lại nhìn lại thì thấy Tần Tuyết từ phía phòng vệ sinh đi ra nhưng đang bị mấy người trẻ tuổi mặc quần bơi vây quanh. Bọn họ tổng cộng có năm người, trong đó ba người mập mạp hai người gầy, trên người bọn họ đều có hình xăm nên nhìn thoáng qua giống như băng đảng, thật ra bọn họ đều là mấy cậu ấm trong nhà có chút tiền.
Năm người trẻ tuổi ngăn cản đường đi của Tần Tuyết, lúc thấy Tần Tuyết đi vệ sình liền lén lúc đi theo. Bọn họ cố ý chờ Tần Tuyết ở đây cũng không phải có suy nghĩ gì tà ác mà chỉ muốn chiếm chút tiện nghi của người đẹp ở trước mặt mọi người để thỏa mãn adrenalin đầy hưng phấn đang phun trào trong cơ thể mà thôi.
“Người đẹp, chúng ta làm quen đi.” Năm người trẻ tuổi vây quanh, một người cao gầy dẫn đầu nói. Vừa nhìn cũng biết là loại trẻ tuổi nhưng vì uống rượu chơi gái quá mức nên sức khỏe không tốt, anh ta vừa nói chuyện mà tay cũng không yên, lại muốn sờ về phía ngực của Tần Tuyết.
“Các người muốn làm gì?” Tần Tuyết nghiêm khắc quát, đồng thời lui về phía sau một bước, tránh khỏi bàn tay heo của người trẻ tuổi này.
Năm người trẻ tuổi lộ ra vẻ mặt dâm tà, dưới đáy quần cũng dựng lều, năm kẻ tinh trùng lên não đã không còn biết e ngại. Thấy Tần Tuyết lùi lại một bước sau, bọn họ lập tức tiến theo một bước, đồng thời trước sau vẫn vây quanh Tần Tuyết.
Lâm Côn vừa nhìn thấy tình hình này thì lập tức nổi nóng, mắng to một câu: “Mẹ nó chứ!” Anh trực tiếp từ trong nước nhảy lên trên bờ, nhìn năm người trẻ tuổi kia quát lớn: “Năm thằng nhãi con khốn kiếp, chúng mày muốn đâm đầu vào chỗ chết à!”
Nghe tiếng chửi lớn này, tất cả mọi người ở trong hồ bơi đều quanh đầu nhìn lại, chỉ thấy chỉ huy Lâm bước nhanh về phía năm người trẻ tuổi, trên người anh đột nhiên có sát khí dâng lên, nhiệt độ trong hồ bơi hình như cũng giảm xuống.
Năm người trẻ tuổi bị dọa cho giật mình, khi quay đầu lại bọn họ vừa lúc nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của chỉ huy Lâm, năm người trẻ tuổi này đều sợ run cả người, nhưng rất nhanh lại như con nghé mới sinh không sợ cọp, người trẻ tuổi dẫn đầu nhìn về phía Lâm Côn la hét: “Má nó mày kêu cái gì, tính hù chết cha mày à!”
Người trẻ tuổi này vừa dứt lời thì Lâm Côn đã lao vọt tới, anh không nói thêm một lời mà vung tay trực tiếp tát vào mặt anh ta, chỉ nghe bốp một tiếng vang vọng ở trong hồ bơi…
Lâm Côn không lập tức nóng giận giết chết người này, chờ Tần Tuyết đi xa rồi anh mới lạnh lùng nói: “Nếu như anh còn tiếp tục nhìn người phụ nữ của tôi, tôi sẽ lập tức bóp nát trứng của anh!”
Người dạy bơi lập tức tỉnh táo lại, các phụ huynh tập trung ở xung quanh nghe Lâm Côn nói vậy thì không nhịn được lại phì cười, người dạy bơi này lập tức cảm thấy mất mặt, trợn trừng mắt trâu lại muốn nổi giận với Lâm Côn.
Lý Xuân Sinh lập tức quát: “Anh chỉ là một người dạy bơi thì thành thật làm việc của anh đi, bây giờ nếu như anh dám la hét với sư phụ tôi thì tôi sẽ chặt đứt cây gậy của anh đấy!”
Lý Xuân Sinh tức giận đầy khí thế, lập tức lại dọa cho người kia khiếp sợ. Anh ta không phải là người ngu nên biết những người có thể tới đây đều là kẻ tiền, một tháng lương của anh ta nhiều hơn lương của những người khác rất nhiều, nhưng ở trước mặt người ta nhiều lắm cũng chỉ là một hạt gạo mà thôi. Xã hội bây giờ nói thông tục một chút thì có tiền chính là có địa vị, địa vị của mình rõ ràng không cùng cấp với người ta, nếu như thật sự ầm ĩ lên thì chính mình sẽ chịu thiệt mà thôi.
Người dạy bơi này không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nén giận, gương mặt tối sầm tiếp tục dạy bơi cho đám trẻ con. Các phụ huynh khác thấy vậy đều phản đối, dạy trẻ con với thái độ như vậy thì chúng có thể học tốt được sao?
Lý Xuân Sinh lập tức lại quát: “Mẹ nó, thái độ của anh không thể tốt hơn một chút à, anh đen mặt cái lông ấy! Với thái độ này mà anh dạy trẻ con thì chúng có thể học tốt được sao?” Mọi người xung quanh nhìn Lý Xuân Sinh với ánh mắt khen ngợi.
Tính tình của người dạy bơi này có tốt mấy đi nữa, có thể nhẫn nhịn mấy đi nữa nhưng bị Lý Xuân Sinh chửi mắng như vậy, anh ta cũng không nhịn được mà nổi giận, anh ta trừng mắt nhìn Lý Xuân Sinh quát lớn: “Tôi muốn quyết đấu với anh!”
Lời này vừa nói ra lại khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc, Lý Xuân Sinh có phần sững sờ, ngay sau đó cười ha ha nói: “Với dáng vẻ chó má như mày mà đòi quyết đấu với tao à? Mày muốn đánh nhau hay làm gì?”
“Tôi...” Ý định ban đầu của người dạy bơi này là muốn cho Lý Xuân Sinh một trận, nhưng vừa nhìn thấy mấy người Tôn Chí, Cảnh Quân Địch, Lưu Cương xung quanh Lý Xuân Sinh... Cùng một ít phụ huynh khác đều hùng hổ trừng mắt với mình, nếu như thật sự ra tay thì mình sẽ bị thiệt.
“Tôi muốn thi bơi với anh!” Người dạy bơi không thể không thay đổi ý định, khi nói ra lời này ngược lại anh ta cũng cực kỳ khí thế, anh ta thật sự từng ở đội bơi của quốc gia nên tự tin so với những người ở đây, thậm chí cả thành phố Trung Cảng cũng không có người nào bơi nhanh hơn anh ta!
“Má nó, mày thật sự biết chơi, mày là người trong đội tuyển quốc qua mà lại bảo thi bơi với tao, mày cho là tao...” Không đợi Lý Xuân Sinh nói hết, Lâm Côn vỗ nhẹ vào vai cậu nháy mắt ra hiệu.
Lâm Côn tiến lên một bước, đứng đối diện với người dạy bơi này, tươi cười nói: “Nói đi, muốn thi thế nào?” Ánh mắt mọi người không khỏi đều nhìn về Lâm Côn, khâm phục dũng khí của anh.
Người dạy bơi đắc ý hừ một tiếng, nói: “Không cần nói thi thế nào trước, nói xem thua thì thế nào đã.”
Nhìn dáng vẻ người này đắc ý như vậy, Lý Xuân Sinh lập tức không nhịn được, tức giận mắng lớn: “Mẹ nó, cho mặt mũi còn mà mày không biết xấu hổ, còn nói chuyện điều kiện với sư phụ tao, có tin tao chém chết mày hay không!”
Lâm Côn xua tay ngăn cản tên đồ đệ kích động của mình lại, anh cười ha hả nhìn người dạy bơi đã bị hù dọa nói, “Nói đi, anh muốn thua thì làm thế nào?”
Người dạy bơi thấy Lý Xuân Sinh nổi nóng thì khiếp sợ tới mức chân tay rụt cả lại một chút, sắc mặt có chút trắng bệch, nhìn Lâm Côn nói: “Nếu như anh thua thì ở trước mặt mọi người xin lỗi tôi, không không không, cũng phải bảo cậu ta xin lỗi tôi!” Anh ta nói xong lại khiếp sợ nhìn về phía Lý Xuân Sinh, Lý Xuân Sinh bây giờ nổi giận đùng đùng cũng không khỏi làm người dạy bơi khiếp sợ.
Lâm Côn cười ha hả nói: “Không thành vấn đề, xin lỗi chỉ là chuyện nhỏ, có gọi một tiếng ông nội cũng được.”
Người dạy bơi nói: “Anh nói chuyện giữ lời chứ?”
Lâm Côn cười nói: “Không giữ lời thì làm con anh luôn cũng được.”
Trong lòng người dạy bơi âm thầm đắc ý, mắng thầm: “Đồ cái thứ đại ngu ngốc, dám thi bơi với ông mày, khi ông đây cầm huy chương vô địch trong tỉnh cũng không biết mày còn ăn phân ở góc nào đâu!” Ngoài miệng anh ta lại nói: “Được, chúng ta thi bơi nhanh trong cự ly ngắn 100 mét, ai bơi tới trước thì người đó thắng!”
Lâm Côn cười nhạt nói: “Không thành vấn đề. Nếu như anh thua, thì uống một lọ nước trong hồ bơi, OK?”
Người dạy bơi rất quyết đoán nói: “Được!”
“Vậy không công bằng!” Lập tức lại có người lên tiếng bất bình thay Lâm Côn, không biết đó là phụ huynh của học sinh nào nói với người dạy bơi: “Anh từ trong đội tuyển quốc gia đi ra, thi như thế là không công bằng!”
Người dạy bơi nhìn người phụ huynh này với ánh mắt chán ghét, không đợi anh ta nói gì, Lâm Côn đã mỉm cười và nói với người phụ huynh kia: “Anh bạn, cảm ơn lòng tốt của anh, tôi chính là muốn thắng người trong đội tuyển quốc gia này.”
“Nhưng...” Người phụ huynh kia muốn nói lại bị ánh mắt của Lâm Côn cắt ngang, Lâm Côn vỗ nhẹ vào vai anh ta rồi quay đầu nói với người dạy bơi: “Được rồi, chúng ta cũng đừng nói nhiều nữa, nhanh bắt đầu đi.”
Bên này thi đấu lại lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, trước mắt bao nhiêu người, Lâm Côn và người dạy bơi chuẩn bị tốt một đường bơi, Lý Xuân Sinh hô to một tiếng bắt đầu, hai người nhanh chóng nhảy vào trong nước. Người dạy bơi hoạt động tay chân rất tiêu chuẩn, vừa nhìn đã biết là được huấn luyện chuyên nghiệp, hơn nữa vào nhảy vào trong nước thì tốc độ rất nhanh, hai chân nhanh chóng hoạt động giống như cánh quạt vậy.
Lại nhìn về phía Lâm Côn thì động tác của anh không đúng chuẩn bằng người dạy bơi, sau khi lao vào trong nước anh đã bị người dạy bơi bỏ lại một đoạn, người trên bờ thấy vậy đều toát mồ hôi thay cho anh, theo tình thế này thì anh nhất định là sẽ thua.
Nhưng bình thường trò hay đều ở phía sau, Lâm Côn lộ ra khỏi mặt nước hít một hơi thật sâu, sau đó hoàn toàn lặn xuống dưới mặt nước, hai chân nhanh chóng chuyển động, đồng thời hai tay về đẩy nước phía sau, tốc độ lập tức lại tăng lên, toàn thân một con cá lao nhanh ở dưới đáy nước, phóng về phía trước.
“Oa!!!”
Người trên bờ đều thốt lên thán phục, bọn họ vẫn chưa từng gặp người nào bơi như vậy, gần như đột nhiên lao về phía trước, lại đuổi kịp người dạy bơi với tư thế bơi đúng chuẩn kia, anh lặn ngụp vài lần nữa đã trực tiếp ném anh ta lại phía sau lưng. Người dạy bơi vừa nhìn thấy vậy thì lập tức luống cuống, dùng cả tay và chân liều mạng hoạt động, nhưng không quan tâm anh ta liều mạng bơi về phía trước thế nào cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Côn bỏ anh ta lại càng lúc càng xa.
Lâm Côn bơi đến trên bờ, người dạy bơi đen mặt lại bơi theo sát phía sau, anh ta tháo kính bơi xuống nhìn Lâm Côn hỏi câu đầu tiên là: “Trước đây anh đã từng luyện bơi!” Trong lời nói ít nhiều có chút không phục.
Lâm Côn lười trả lời chỉ khẽ cười một tiếng rồi đưa tay ra, Lý Xuân Sinh đã sớm chuẩn bị xong nước hồ bơi cho đưa tới, Lâm Côn giao nước hồ bơi tới trước mặt của người dạy bơi. “Nếu đã thua cuộc thì uống đi.”
Người dạy bơi đen mặt lại nhìn Lâm Côn rồi nhìn chai nước hồ bơi trong tay của Lâm Côn, nếu mình uống bình nước này thì lập tức mất hết mặt mũi, làm sao tiếp tục làm việc ở hồ bơi này nữa, trong đầu anh ta do dự muốn không thực hiện giao ước nên không chịu giơ tay nhận lấy bình nước hồ bơi.
Lý Xuân Sinh lại nổi tính hung dữ, hét lớn một tiếng nói: “Mẹ nó, mày mà không làm đúng như giao hẹn thì bố mày đánh cho mày thành Trư Bát Giới!”
Giọng của Lý Xuân Sinh vốn đã lớn, lại thêm vẻ mặt hung dữ cùng với khí thế hung hăng, anh vừa hét lên như thế thiếu chút nữa dọa cho người dạy bơi tè ra quần. Anh ta không nói thêm một lời, vội vàng cầm chai nước qua và mở nắp tu ực ực, xung quanh lập tức vang lên những tiếng cười nhạo.
Đây cũng chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, sau khi uống chai nước hồ bơi xong thì người dạy bơi này không thể tiếp tục dạy đám trẻ bơi lội nữa, bên phía hồ bơi lập tức đổi một người khác qua.
Người này giảng giải cho đám trẻ nghe về những điều cần biết khi bơi, Lý Xuân Sinh đi đến trước mặt Lâm Côn hì hì nhỏ giọng nói: “Sư phụ, vừa rồi tôi biểu hiện không tệ chứ, tên không biết xấu hổ kia cũng thiếu chút nữa bị tôi bị hù dọa tè ra quần rồi.”
Lâm Côn mỉm cười trừng mắt với người đồ đệ ngốc này của mình, nói: “Lần sau cậu nhỏ giọng một chút, đừng có dọa đám trẻ con.”
Hai thầy trò bên này đang nhỏ giọng trò chuyện thì phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói không vui, hai người quay đầu lại nhìn lại thì thấy Tần Tuyết từ phía phòng vệ sinh đi ra nhưng đang bị mấy người trẻ tuổi mặc quần bơi vây quanh. Bọn họ tổng cộng có năm người, trong đó ba người mập mạp hai người gầy, trên người bọn họ đều có hình xăm nên nhìn thoáng qua giống như băng đảng, thật ra bọn họ đều là mấy cậu ấm trong nhà có chút tiền.
Năm người trẻ tuổi ngăn cản đường đi của Tần Tuyết, lúc thấy Tần Tuyết đi vệ sình liền lén lúc đi theo. Bọn họ cố ý chờ Tần Tuyết ở đây cũng không phải có suy nghĩ gì tà ác mà chỉ muốn chiếm chút tiện nghi của người đẹp ở trước mặt mọi người để thỏa mãn adrenalin đầy hưng phấn đang phun trào trong cơ thể mà thôi.
“Người đẹp, chúng ta làm quen đi.” Năm người trẻ tuổi vây quanh, một người cao gầy dẫn đầu nói. Vừa nhìn cũng biết là loại trẻ tuổi nhưng vì uống rượu chơi gái quá mức nên sức khỏe không tốt, anh ta vừa nói chuyện mà tay cũng không yên, lại muốn sờ về phía ngực của Tần Tuyết.
“Các người muốn làm gì?” Tần Tuyết nghiêm khắc quát, đồng thời lui về phía sau một bước, tránh khỏi bàn tay heo của người trẻ tuổi này.
Năm người trẻ tuổi lộ ra vẻ mặt dâm tà, dưới đáy quần cũng dựng lều, năm kẻ tinh trùng lên não đã không còn biết e ngại. Thấy Tần Tuyết lùi lại một bước sau, bọn họ lập tức tiến theo một bước, đồng thời trước sau vẫn vây quanh Tần Tuyết.
Lâm Côn vừa nhìn thấy tình hình này thì lập tức nổi nóng, mắng to một câu: “Mẹ nó chứ!” Anh trực tiếp từ trong nước nhảy lên trên bờ, nhìn năm người trẻ tuổi kia quát lớn: “Năm thằng nhãi con khốn kiếp, chúng mày muốn đâm đầu vào chỗ chết à!”
Nghe tiếng chửi lớn này, tất cả mọi người ở trong hồ bơi đều quanh đầu nhìn lại, chỉ thấy chỉ huy Lâm bước nhanh về phía năm người trẻ tuổi, trên người anh đột nhiên có sát khí dâng lên, nhiệt độ trong hồ bơi hình như cũng giảm xuống.
Năm người trẻ tuổi bị dọa cho giật mình, khi quay đầu lại bọn họ vừa lúc nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của chỉ huy Lâm, năm người trẻ tuổi này đều sợ run cả người, nhưng rất nhanh lại như con nghé mới sinh không sợ cọp, người trẻ tuổi dẫn đầu nhìn về phía Lâm Côn la hét: “Má nó mày kêu cái gì, tính hù chết cha mày à!”
Người trẻ tuổi này vừa dứt lời thì Lâm Côn đã lao vọt tới, anh không nói thêm một lời mà vung tay trực tiếp tát vào mặt anh ta, chỉ nghe bốp một tiếng vang vọng ở trong hồ bơi…