Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43: Chương 43
Tô Phỉ cũng sửng sốt, thần sắc kinh ngạc trên mặt chợt lóe lên.
Cô không nghĩ tới đi siêu thị cũng có thể gặp được cắp dưới trong công ty, nhất là trong khoảng thời gian này, cùng một người đàn ông xa lạ xuất hiện trong siêu thị mua đồ ăn vốn không hợp lẽ thường, nhưng nên giới thiệu với người khác như
thế nào?
Xưng hô là “Chồng”, vô luận như thế nào cũng nói không nên lời, về phần bạn, cũng làm cho cô cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Không nói đến hai người đối diện có tin tưởng hay không, cho dù các cô tin, ngày mai trong công ty cũng khẳng định đồn một phen.
Tô Phỉ vốn không để ý đến những scandal lộn xộn này, nhưng trước mắt ngoại giao trong công ty đang gặp khó khăn, bất kỳ một chút lời đồn đãi nào cũng có thể là rơm cuối cùng đè bẹp lạc đà.
Cô cũng không tham luyến vinh hoa phú quý, nhưng cũng không hy vọng Tô gia hủy trong tay mình.
Triệu Đông đi tới, thay cô giải vây nói: “Tô tiểu thư, tôi giúp cô bỏ đồ vào trong xe.
”
Thần sắc hai cô gái lộ ra bừng tỉnh, chỉ trỏ hỏi: “Tô tổng, ra ngoài còn mang theo vệ sĩ ư?”
Thần sắc Tô Phỉ phức tạp nhìn thoáng qua bóng lưng Triệu Đông, cảm thấy có chút cỏ lỗi với anh, tùy tiện ứng phó vài câu, sau đó bước nhanh đuổi theo.
Triệu Đông không có chìa khóa xe, chỉ có thể ngây ngốc đứng bên cạnh xe, tiếp nhận ánh mắt quái dị của người qua đường.
Tô Phỉ đuổi theo, mở cốp xe ra, chờ Triệu Đông ngồi lên ghế phụ, lúc này mới áy náy nói: “Thực xin lỗi, vừa rồi…”
Triệu Đông cười cười: “Không sao, tôi đã quen rồi.
”
Một đường không nói chuyện.
Chờ Tô Phỉ tắt máy xuống xe, Triệu Đông đã xách túi mua sắm đứng ở cửa.
Cửa xe mở ra, trước tiên bước xuống là một đôi chân thẳng tắp, cổ chân mảnh khảnh, mu bàn chân hơi cong gợi cảm mê người, năm ngón chân sơn được bao bọc trong giày cao gót.
Triệu Đông cảm thán, nữ thần chính là nữ thần, động tác xuống xe đơn giản, cũng có
thể sinh ra mị hoặc vô hạn.
Dần dắt Triệu Đông đi vào phòng bếp, lúc này Tô Phỉ mới mở miệng: “Có muốn tôi xuống giúp anh một tay không?”
Hoàn toàn là một câu lịch sự khách khí, căn nhà này ở hơn nửa năm, phòng bếp đối với cô mà nói càng giống trang trí.
Số lần vào bếp chỉ đếm trên đầu ngón tay, đừng nói bát đũa ở đâu, thậm chí ngay cả bếp gas vặn theo hướng nào cô cũng không biết.
Triệu Đông đương nhiên không hy vọng xa vời mười ngón tay không dính nước của Tô nữ thần có thể giúp được gì, để cho cô đi sô pha nghỉ ngơi, tự mình bận rộn.
Nhà bếp không tì vết, thậm chí ngay cả tất cả các đồ dùng và đồ dùng nhà bếp đều hoàn toàn mới.
Triệu Đông cảm thán, thật sự là khó có thể tưởng tượng, trước kia cô giải quyết một ngày ba bữa như thế nào?
Nhưng cũng may cơ sở vật chất phòng bếp
hoàn thiện, các loại dụng cụ cần thiết để nấu nướng cũng không thiếu, hơn nữa tất cả đều là thương hiệu quốc tế, tuy nói đối với tài nấu nướng tăng không nhiều, nhưng dùng lại thuận tay.
Tô Phỉ kéo một tấm chăn mỏng, giống như một con mèo con ngủ trên sô pha, nhàn nhạt ngủ.
Căn bản không cần Triệu Đông gọi, hoàn toàn là bị mùi hương đánh thức.
Cô dụi mắt đi tới phòng ăn, một đĩa đậu ve xào, hai đĩa chay xào, thân cá kho tàu, đầu cá hầm canh, tiêu chuẩn bốn món một canh, màu sắc hương vị đều đầy đủ.
Đối với nhà mình thế nhưng cũng có thể bày ra một bàn thức ăn phong phú, Tô Phỉ nhìn thế nào cũng giống như là nằm mơ vậy.
“Anh làm?”
Cô không nghĩ tới đi siêu thị cũng có thể gặp được cắp dưới trong công ty, nhất là trong khoảng thời gian này, cùng một người đàn ông xa lạ xuất hiện trong siêu thị mua đồ ăn vốn không hợp lẽ thường, nhưng nên giới thiệu với người khác như
thế nào?
Xưng hô là “Chồng”, vô luận như thế nào cũng nói không nên lời, về phần bạn, cũng làm cho cô cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Không nói đến hai người đối diện có tin tưởng hay không, cho dù các cô tin, ngày mai trong công ty cũng khẳng định đồn một phen.
Tô Phỉ vốn không để ý đến những scandal lộn xộn này, nhưng trước mắt ngoại giao trong công ty đang gặp khó khăn, bất kỳ một chút lời đồn đãi nào cũng có thể là rơm cuối cùng đè bẹp lạc đà.
Cô cũng không tham luyến vinh hoa phú quý, nhưng cũng không hy vọng Tô gia hủy trong tay mình.
Triệu Đông đi tới, thay cô giải vây nói: “Tô tiểu thư, tôi giúp cô bỏ đồ vào trong xe.
”
Thần sắc hai cô gái lộ ra bừng tỉnh, chỉ trỏ hỏi: “Tô tổng, ra ngoài còn mang theo vệ sĩ ư?”
Thần sắc Tô Phỉ phức tạp nhìn thoáng qua bóng lưng Triệu Đông, cảm thấy có chút cỏ lỗi với anh, tùy tiện ứng phó vài câu, sau đó bước nhanh đuổi theo.
Triệu Đông không có chìa khóa xe, chỉ có thể ngây ngốc đứng bên cạnh xe, tiếp nhận ánh mắt quái dị của người qua đường.
Tô Phỉ đuổi theo, mở cốp xe ra, chờ Triệu Đông ngồi lên ghế phụ, lúc này mới áy náy nói: “Thực xin lỗi, vừa rồi…”
Triệu Đông cười cười: “Không sao, tôi đã quen rồi.
”
Một đường không nói chuyện.
Chờ Tô Phỉ tắt máy xuống xe, Triệu Đông đã xách túi mua sắm đứng ở cửa.
Cửa xe mở ra, trước tiên bước xuống là một đôi chân thẳng tắp, cổ chân mảnh khảnh, mu bàn chân hơi cong gợi cảm mê người, năm ngón chân sơn được bao bọc trong giày cao gót.
Triệu Đông cảm thán, nữ thần chính là nữ thần, động tác xuống xe đơn giản, cũng có
thể sinh ra mị hoặc vô hạn.
Dần dắt Triệu Đông đi vào phòng bếp, lúc này Tô Phỉ mới mở miệng: “Có muốn tôi xuống giúp anh một tay không?”
Hoàn toàn là một câu lịch sự khách khí, căn nhà này ở hơn nửa năm, phòng bếp đối với cô mà nói càng giống trang trí.
Số lần vào bếp chỉ đếm trên đầu ngón tay, đừng nói bát đũa ở đâu, thậm chí ngay cả bếp gas vặn theo hướng nào cô cũng không biết.
Triệu Đông đương nhiên không hy vọng xa vời mười ngón tay không dính nước của Tô nữ thần có thể giúp được gì, để cho cô đi sô pha nghỉ ngơi, tự mình bận rộn.
Nhà bếp không tì vết, thậm chí ngay cả tất cả các đồ dùng và đồ dùng nhà bếp đều hoàn toàn mới.
Triệu Đông cảm thán, thật sự là khó có thể tưởng tượng, trước kia cô giải quyết một ngày ba bữa như thế nào?
Nhưng cũng may cơ sở vật chất phòng bếp
hoàn thiện, các loại dụng cụ cần thiết để nấu nướng cũng không thiếu, hơn nữa tất cả đều là thương hiệu quốc tế, tuy nói đối với tài nấu nướng tăng không nhiều, nhưng dùng lại thuận tay.
Tô Phỉ kéo một tấm chăn mỏng, giống như một con mèo con ngủ trên sô pha, nhàn nhạt ngủ.
Căn bản không cần Triệu Đông gọi, hoàn toàn là bị mùi hương đánh thức.
Cô dụi mắt đi tới phòng ăn, một đĩa đậu ve xào, hai đĩa chay xào, thân cá kho tàu, đầu cá hầm canh, tiêu chuẩn bốn món một canh, màu sắc hương vị đều đầy đủ.
Đối với nhà mình thế nhưng cũng có thể bày ra một bàn thức ăn phong phú, Tô Phỉ nhìn thế nào cũng giống như là nằm mơ vậy.
“Anh làm?”
Bình luận facebook