-
Chương 851-855
Chương 851 Phu Thê Đoàn Tụ
Vân Mộng Trần không dám nói chuyện, đối với nàng ta thì đây chính là sinh linh tối thượng, làm sao lại có chuyện không như ý.
Khương Phục Tiên như có điều suy nghĩ, sau đó mỉm cười: “Thời gian sẽ cho đáp án.”
“Đúng vậy, quá khứ đều ở trong dòng sông Thời Gian.” Lão giả cười khổ lắc đầu.
Khương Phục Tiên không hỏi quá khứ của chính mình, nàng ta muốn tự mình giải ra, trong mắt Vân Mộng Trần đầy vẻ chấn động, nàng ta có thể đoán được Trần Mục và Khương Phục Tiên đều không đơn giản.
Vùng đất Khư Tịch, trên con đường cổ.
Trần Mục luyện hóa thành công một viên thần thạch Sáng Thế, hắn mở mắt ra, trong mắt bắn ra hai sợi thần mang, bóng dáng vĩ ngạn vĩnh hằng bất diệt bao trùm lên chỗ tạo hóa cuối cùng, ngay cả sinh linh mơ hồ kia cũng không kiềm được kinh ngạc.
Trần Mục thuận lợi đột phá cảnh giới chủ tể Thiên Giới, từng cái giơ tay nhấc chân của hắn đều sở hữu sức mạnh hùng vĩ hủy diệt thế giới, đại đạo đang run lên dưới chân hắn, chư thiên cũng theo đó mà rung lắc.
“Mau đi đi.”
“Vùng đất Khư Tịch đã sắp sụp đổ.”
Trước khi đi, Trần Mục lại mở miệng nói: “Có thể tặng ta một phiến lá được không.”
Sinh linh mơ hồ phất tay, trên cổ thụ Sáng Thế có một chiếc lá kim sắc trong suốt rơi xuống, Trần Mục đón lấy chiếc lá, mỉm cười nói: “Đa tạ.”
Trần Mục biến mất trên con đường cổ.
Sinh linh mơ hồ lẩm bẩm: “Có vận khí của Tổ Thần gia trì, ngay cả ta cũng không nhìn thấu được.”
Sau khi Trần Mục rời khỏi con đường cổ thì bị truyền tống ra bên ngoài Uyên Hải cổ thành, hắn nhìn thấy Khương Phục Tiên ở trên thuyền đen, nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh nàng ta.
“Nương tử.”
“Phu quân.”
Trần Mục ôm Khương Phục Tiên vào lòng.
Trong đôi mắt xanh thẳm của Khương Phục Tiên hiện lên gợn sóng.
Trần Mục hôn nhẹ lên trán nàng ta, dịu dàng nói: “Xin lỗi vì đã rời đi lâu như vậy.”
Khương Phục Tiên liên tục lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Phu quân, chàng không có lỗi, lẽ ra ta nên trấn thủ ở thiên cung nhưng lại chạy tới Uyên Hải tìm chàng.”
Trong lúc bọn họ đang thổ lộ với nhau, Vân Mộng Trần không nhịn được chen miệng vào: “Trần Mục, đa tạ sự giúp đỡ của ngươi, nếu như không còn chuyện gì khác thì ta sẽ quay về vị diện Thâm Lam.”
Trần Mục buông Khương Phục Tiên trong lòng ra, tâm trạng vui vẻ, cười nhẹ nói: “Ngươi đi đi.”
Vân Mộng Trần đen mặt, lạnh giọng nói: “Ngươi cũng phải trả đạo binh lại cho ta chứ?”
“Suýt chút là quên mất.”
“Đạo binh của ngươi rất hữu dụng.”
Trần Mục trả đạo binh lại cho Vân Mộng Trần.
Sau khi Vân Mộng Trần rời đi, Trần Mục và Khương Phục Tiên cũng ngồi thuyền đen rời khỏi Uyên Hải cổ thành.
Khương Phục Tiên lấy bộ y bào mới ra: “Phu quân, đây là y phục ta làm lúc rảnh rỗi trên đường.”
“Nương tử, nàng tốt thật.” Trần Mục hôn lên bên mặt sáng mịn của Khương Phục Tiên.
Trong mắt Khương Phục Tiên chứa đầy niềm vui.
Trần Mục thay y phục xong, hắn lại ôm Khương Phục Tiên vào lòng, hôn lên mày liễu, trán và má nàng ta, niềm vui trên mặt tràn cả ra ngoài.
Khương Phục Tiên yên lặng dựa vào lòng Trần Mục, bọn họ không nói gì mà đang giao lưu bằng thần thức, chia sẻ từng chút một những chuyện đã trải qua của nhau.
Trần Mục nhìn thấy Đậu Đậu.
Đậu Đậu lúc bé rất đáng yêu.
Nàng ta lớn lên trong sự bảo bọc của mọi người, không mỏng manh yếu ớt mà ngược lại còn chịu khó tu luyện, tích cực tiến lên, Trần Mục nhìn nàng ta từ đứa trẻ trở thành một đại cô nương xinh đẹp.
Không thể ở bên cùng nữ nhi lớn lên là điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời Trần Mục, hắn thầm muốn bù đắp cho Đậu Đậu, Khương Phục Tiên dùng thần niệm nhẹ giọng nói: “Phu quân, Đậu Đậu rất hiểu chuyện, con bé vẫn luôn tự hào về chàng.”
Trần Mục còn biết được lý do Khương Phục Tiên tới đây, nàng ta đã thức tỉnh một phần ký ức có liên quan tới Bỉ Ngạn, bản đồ mà hắn có được thật ra không phải bản hoàn chỉnh.
Phần bản đồ mà Khương Phục Tiên thức tỉnh và phần bản đồ mà Trần Mục lấy được mới là Bỉ Ngạn thực sự, tọa độ mà cường giả của những vị diện kia có được đều sai cả.
Khương Phục Tiên sớm đã nhận ra điều đó, khi chiến đấu với Nghịch Càn Khôn hắn đã phát hiện bàn cờ bị thiếu khuyết, Khương Phục Tiên đến đây là muốn giúp đỡ Trần Mục và nhắc nhở hắn.
Khương Phục Tiên nhìn thấy những chuyện Trần Mục trải qua trong mấy năm này, còn nhìn thấy quá khứ của chính mình, nàng ta nhẹ giọng thì thầm: “Khương Thanh Vũ, kiếp trước chúng ta còn có nhiều chuyện xưa như thế.”
“Nương tử, có thể nàng còn là Thần Sáng Thế của vị diện Vĩnh Hằng, nàng thì sao?”
“Không biết.”
“Có lẽ chúng ta đã quen biết nhau từ lâu.”
Khương Phục Tiên có cùng cảm giác với Trần Mục.
Trần Mục nhìn ấn ký luân hồi ở sâu thẳm trong linh hồn, hắn biết hậu quả của việc mở ra ấn ký luân hồi, sau khi dung hợp ấn ký luân hồi đầu tiên thì sẽ có cảm giác không chân thực, giống như thể đang sống ở hai không gian và thời gian.
Tạm thời Trần Mục không muốn dung hợp ấn ký luân hồi này, Khương Phục Tiên cũng không để tâm chuyện ký ức kiếp trước, nàng ta dựa vào lòng Trần Mục cười không ngậm được miệng.
Khương Phục Tiên cứ cười mãi, trong mắt hiện lên gợn sóng, Trần Mục vuốt nhẹ lưng nàng ta: “Nương tử, sau này ta sẽ ở bên cạnh nàng.”
“Phu quân, chỉ cần có chàng ở bên, cho dù là đi đâu thì ta cũng đều nguyện ý.” Khương Phục Tiên cười tươi như hoa, nàng ta không muốn lại rời khỏi Trần Mục nửa bước nào nữa.
Trần Mục và Khương Phục Tiên ôm chặt nhau.
“Chúng ta về nhà trước đi.” Trần Mục muốn quay về thăm Đậu Đậu, không muốn nữ nhi phải một mình gánh vác mọi thứ.
Khương Phục Tiên gật đầu mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Phu quân, ta nghe theo chàng hết.”
Trần Mục buông lỏng Khương Phục Tiên ra, gãi nhẹ lên mũi nàng ta, sau đó lấy ra hai món chí bảo.
Phiến lá kim sắc và thần thạch Sáng Thế.
Phiến lá kim sắc là chí bảo tinh thần, có thể giúp Khương Phục Tiên khôi phục ký ức trước kia.
Thần thạch Sáng Thế có thể giúp Khương Phục Tiên trở nên mạnh hơn.
Linh hồn của Khương Phục Tiên và Trần Mục đan xen vào nhau, tự nhiên cũng biết được công năng của hai món chí bảo này: “Thần thạch Sáng Thế chàng giữ lại đi, nó rất hữu dụng với chàng.”
Vẻ mặt Trần Mục trịnh trọng nói: “Nương tử, ta muốn cùng nàng trở nên mạnh hơn, nàng có bằng lòng không?”
Chương 852 Nguy Cơ Vĩnh Hằng (1)
“Ta bằng lòng.”
Khương Phục Tiên không từ chối nữa.
Thuyền đen biến mất ở Uyên Hải, trên đường quay về vị diện Vĩnh Hằng, Khương Phục Tiên sử dụng chiếc lá kim sắc, năng lượng tinh thần hùng vĩ tràn vào trong thức hải, dấu ấn ký ức liên quan đến kiếp trước dần dần hoàn chỉnh.
Đó là ký ức của Quang Minh Nữ Thần, nàng ta vẫn chưa thức tỉnh ký ức liên quan đến vị diện Vĩnh Hằng, Khương Phục Tiên nhìn thấy tất cả hình ảnh kiếp trước với Trần Mục, có một số ký ức Trần Mục cũng không biết.
“Phu quân, ta đã nhớ ra tất cả.”
“Mau cho ta nhìn xem.”
Khương Phục Tiên chia sẻ ký ức tiền kiếp cho Trần Mục, hai phu thê nhìn những chuyện thú vị đã trải qua trong kiếp trước, bọn họ đều không nhịn được bật cười thành tiếng.
Tiếng cười vang vọng khắp không gian sâu thẳm.
Thiên Cung.
Trong cung điện nguy nga.
Đậu Đậu ngồi trên vị trí của Thiên Đế.
Nàng ta mặc đế bào tơ vàng cao quý, mái tóc vàng mềm mại xõa ra, hai mắt màu xanh thẳm.
Trong cung điện, Chúc Chiếu khom người trước điện nói: “Gần đây đã nhiều lần xuất hiện cường giả của Tà tộc, ta nghi ngờ đây là điềm báo cho cuộc xâm lược quy mô lớn.”
Vẻ mặt các cường giả trong đại điện đều trở nên nghiêm trọng.
Đậu Đậu không chút biểu cảm, nhàn nhạt nói: “Chúc Chiếu đại nhân, nhờ ngài chú thông đạo của vị diện,”
Mạn Đà La cười đề xuất: “Ta kiến nghị đóng cửa hoàn toàn thông đọa vị diện, như vậy thì chúng ta vẫn có thể chống cự với vị diện Tà Thần một thời gian.”
“Không được!”
Đậu Đậu từ chối thẳng thừng.
Cường giả trên điện quay qua nhìn nhau.
Mạn Đà La cười nói: “Chẳng lẽ ngài muốn đợi Trần Mục và Khương Phục Tiên quay về?”
Sau khi đóng cửa hoàn toàn thông đạo vị diện thì vị diện nơi bọn họ ở sẽ rất khó mở ra lại, cường giả bên ngoài rất khó đặt chân vào, bên trong cũng khó mà đi ra.
Vẻ mặt Thủy Kỳ Lân nghiêm túc nói: “Ta tán đồng với ý kiến của Thiên Đế, nếu như đóng cửa thông đạo vị diện thì cường giả của vị diện Tà Thần sẽ cho rằng chúng ta sợ hãi, có thể sẽ dốc sức tấn công, đến lúc đó sẽ càng rắc rối hơn.”
Chúc Chiếu khẽ gật đầu, khom người nói: “Thủy Kỳ Lân nói không sai, bây giờ không thể đóng cửa thông đạo vị diện, nhưng cũng có cách phòng bị cuộc xâm lược lớn của Tà tộc.”
Trong mắt Đậu Đậu hiện lên ánh sáng uy nghiêm, nàng ta nói với giọng lạnh lùng: “Vị diện Tà Thần vẫn đang thăm dò, phải để bọn họ sợ hãi chúng ta, Chúc Chiếu, Mạn Đà La, Thủy Kỳ Lân, các ngươi dẫn theo cường giả Thiên Cung đến thông đạo vị diện, không được tha cho bất cứ cường giả Tà tộc xâm lược nào.”
Vẻ mặt Chúc Chiếu ngưng trọng đáp: “Hồi bẩm Thiên Đế, đánh lùi bọn họ có lẽ rất dễ dàng, nhưng muốn đánh giết cường giả xâm lược thì chúng ta khó mà làm được.”
Ánh mặt Đậu Đậu khẽ híp lại: “Vậy thì nghĩ cách phong ấn bọn họ, tuyệt đối không thể để bọn họ rời khỏi.”
“Ta sẽ đích thân đi đến thông đạo vị diện.” Giọng nói Đậu Đậu vang dội khiến cường giả xung quanh tràn đầy hy vọng, Mạn Đà La và các cường giả khác không nói gì nữa.
Hội nghị buổi sáng kết thúc.
Chúc Chiếu dẫn theo cường giả của Thiên Cung đi đến thông đạo vị diện, Thủy Kỳ Lân và Liễu Trung Nguyên cũng đi cùng, Mạn Đà La phụ trách giám sát phong ấn của Ma chủ.
U Huỳnh đang trông coi phong ấn của Tà chủ.
Cường giả Thiên Cung đều đang bận rộn, Đậu Đậu trở về cung điện của chính mình, nàng ta mặc lên bộ giáp kim sắc, tư thế hiên ngang, Tần Nghê Thường bước đến bên nàng ta.
“Đậu Đậu.”
“Sư thúc.”
Đậu Đậu mỉm cười.
Tần Nghê Thường vừa trở về từ nhân gian, nàng ta quay về Lăng Vân tông để thăm sư tôn, nhân tiện đi đến Trần gia ở Bắc Hoang, thăm hỏi Trần gia giúp Đậu Đậu và Trần Mục.
Với tư cách là Thiên Đế, Đậu Đậu không có thời gian nghỉ ngơi, không phải đang tu luyện thì cũng là xử lý các loại sự vụ, hoàn toàn không có thời gian quay về Bắc Hoang.
“Mọi người đều rất khỏe, chỉ có điều tằng tổ ngươi đã hơi cao tuổi, có thể thời gian của ông ấy không còn nhiều.”
“Làm sao có thể?”
Đối mặt với chuyện Tà tộc xâm lược Đậu Đậu cũng không lo lắng như vậy, Tần Nghê Thường nhanh chóng giải thích: “Cảnh giới của ông ấy không cao, trong mệnh có tử kiếp.”
Vốn dĩ Đậu Đậu muốn đi tới thông đạo vị diện, nghĩ đến việc tằng tổ có thể gặp chuyện, nàng ta quyết định trở về Trần gia trước: “Chuyện này, mấy người cô cô có biết không?”
“Mọi người đều biết.”
Tần Nghê Thường thành thật trả lời.
Trần Dĩnh và Trần Dao đang ở chỗ sâu trong tinh không, bình thường bọn họ đều đang phụ giúp Đậu Đậu giải quyết rắc rối.
Rất nhanh Đậu Đậu đã xuất hiện ở Trần gia, nàng ta mặc chiến giáp, không có tâm trí thay y phục.
Trong tổ trạch.
Trần Thiên Nam ngồi trên ghế tựa gỗ, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt trông có vẻ già nua.
“Tằng tổ.”
Đậu Đậu đến bên cạnh Trần Thiên Nam, ngồi xổm xuống gần ghế gỗ, Trần Thiên Nam nhìn thấy Đậu Đậu, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn hiện lên nụ cười: “Đậu Đậu à, mấy đứa Dao Dao nói ngươi rất bận, sao đột nhiên lại chạy về thế?”
“Tằng tổ, ta về để giúp ngài kéo dài tuổi mệnh.” Đậu Đậu trở tay lấy ra một lọ tiên đan.
Trần Thiên Nam lắc đầu: “Đậu Đậu, đời này của tằng tổ đã sống đủ lâu rồi, sinh lão bệnh tử đều là số mệnh, người không nên làm trái.”
Trong mắt Đậu Đậu nổi lên gợn sóng.
Trần Thiên Nam vỗ về vai nàng ta: “Tằng tổ rất vui vẻ, ta có thể yên tâm rời đi rồi.”
Trần Thiên Nam cũng rất nhớ Trần Mục, đó là niềm tự hào của Trần gia bọn họ: “Còn chuyện luân hồi, tằng tổ cũng mong đợi có thể có một hành trình mới.”
Đậu Đậu không miễn cưỡng nghịch thiên cải mệnh cho tằng tổ nữa, nàng ta tôn trọng lựa chọn của Trần Thiên Nam.
Thăm tằng tổ xong, tiếp đó Đậu Đậu trở về nhà thăm Trần Nghiêm và Đường Uyển, phu thê hai người nhìn thấy Đậu Đậu, niềm vui trên mặt bộc lộ hết ra ngoài.
Đậu Đậu còn phải đi đến thông đạo vị diện, bọn họ không có thời gian trò chuyện quá lâu, lại phải chia tay lần nữa.
Ở chỗ sâu trong tinh không, vùng phụ cận thông đạo vị diện.
Thỉnh thoảng lại có cường giả Tà tộc xông vào, đám người Thủy Kỳ Lân dốc toàn lực bao vây chúng, có kiếm quang xuyên qua tinh không, sau đó Đậu Đậu xuất hiện với Hoàng Kim kiếm trong tay.
Chương 853 Nguy Cơ Vĩnh Hằng (2)
Sau khi Đậu Đậu xuất hiện, khí thế của cường giả Thiên Cung tăng vọt, giết cho cường giả Tà tộc tan tác, có Tà tộc muốn chạy trốn khỏi thông đạo vị diện nhưng lại bị đám người Chúc Chiếu giết chết.
Thiên Đế đích thân tọa trấn, ở chỗ sâu trong tinh không tiếng hô giết vang trời, cường giả Tà tộc tan rã quân lính, xung quanh thông đạo vị diện nhanh chóng khôi phục vẻ yên tĩnh.
Sau khi giết sạch đám Tà tộc này, thông đạo vị diện trở nên yên ắng, rất lâu sau đó cũng không có cường giả xuất hiện.
Bỗng nhiên.
Có thân ảnh cường đại giáng xuống.
Thủy Kỳ Lân nhíu chặt mày lại, ông ta lẩm bẩm nói: “Là cường giả cấp bậc chủ tể.”
Thân ảnh đen như mực kia cẩn thận dè dặt vượt qua thông đạo vị diện, mang theo kiêng kỵ rất rõ ràng, Chúc Chiếu và Liễu Trung Nguyên cau chặt mày.
Chỗ sâu trong tinh không.
Vẻ mặt các cường giả Thiên Cung đều trở nên ngưng trọng.
Trần Dĩnh và Trần Dao xuất hiện bên cạnh Đậu Đậu.
Đậu Đậu có tín ngưỡng của chúng sinh gia trì, sở hữu lực lượng vượt qua tuyệt đỉnh, nhưng nếu so sánh với chủ tể thật sự thì vẫn còn chênh lệch.
Tà Thần vượt giới đi đến kia không tùy tiện hành động, hắn ta đứng gần thông đạo vị diện, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào, Chúc Chiếu biết rõ ý đồ của hắn ta.
Vị chủ tể này là đến để thăm dò tình báo.
Sau khi Khương Phục Tiên rời đi đã không còn sự tồn tại có thể uy hiếp hắn ta, Đậu Đậu biết không thể để hắn ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, nhất định phải ngăn cản hắn ta.
“Giết!”
Đậu Đậu ra mệnh lệnh.
Thủy Kỳ Lân và Chúc Chiếu cùng lúc xuất thủ.
Tà Thần chủ tể vung tay, trước người hắn ta ngưng tụ ra bình phong u ám, hai vị cường giả vị chặn lại.
Đậu Đậu tự mình xuất thủ, nàng ta vung kiếm chém ra, kiếm quang vắt ngang qua tinh hà, lộng lẫy chói mắt.
Bình phong u ám bị phá vỡ, Tà Thần chủ tể lộ ra biểu cảm ngạc nhiên, hắn ta di chuyển trốn tránh, sau đó trầm giọng nói: “Tà chủ là do ngươi phong ấn?”
Đậu Đậu không trả lời, nàng ta xông đến gần rồi lại vung kiếm lần nữa, kiếm quang chiếu sáng chỗ sâu trong tinh không, chủ tể Tà Thần giơ tay ngưng kết ra hắc kiếm để nghênh đòn.
Toàn bộ tinh không đều đang chấn động.
Tà Thần chủ tể vốn còn chút kiêng kỵ, sau khi giao đấu thì trở nên kiêu ngạo: “Ha ha ha, hóa ra vị diện này không có chủ tể.”
Chúc Chiếu và Liễu Trung Nguyên muốn hỗ trợ, hai người họ vừa đến gần Tà Thần chủ tể thì đã bị hai tia u quang đáng trúng, lần lượt ho ra máu rồi lùi lại.
Thủy Kỳ Lân và tỷ muội Trần Dĩnh cùng lúc ra tay, ba tia quang mang đánh trúng Tà Thần chủ tể, nhưng thân thể hắn ta hiện lên u quang, nó đang thôn phệ lực lượng của bọn họ.
Hoàng Kim kiếm trong tay Đậu Đậu đến gần Tà Thần chủ tể, trong đôi mắt xanh thẳm không có chút sợ hãi, nàng ta đột ngột vung kiếm lên, hắc kiếm trong tay chủ tể Tfa Thần tiếp đòn.
Ầm ầm!
Đậu Đậu bị đánh lùi.
Cánh tay nàng ta cũng đang run rẩy.
Cho dù có tín ngưỡng của chúng sinh gia trì, độ mạnh nhục thân của Đậu Đậu cũng không bằng chủ tể chân chính.
“Không cần Tổ Tà Thần ra tay, bản tôn cũng có thể san bằng các ngươi.” Tà Thần chủ tể ha ha cười lớn.
Vẻ mặt Đậu Đậu bình tĩnh, nàng ta cường thế nói: “Xin hãy cho ta mượn lực lượng của các ngươi.”
Giọng nói của nàng ta vang vọng khắp tinh không, ngay cả Tiên giới và nhân gian cũng có thể nghe thấy tiếng nói của Đậu Đậu.
Trần Dĩnh và Trần Dao không hề do dự, trên người bọn họ bắn ra hai tia cường quang, mấy người Thủy Kỳ Lân cũng đem lực lượng của chính mình cho Đậu Đậu mượn.”
Khi lực lượng của bọn họ ngưng tụ, bóng dáng của Đậu Đậu cũng trở nên to lớn hùng vĩ, trong tay nàng ta cầm Hoàng Kim kiếm, quay lưng về phía chúng sinh, lại lần nữa giết về phía Tà Thần chủ tể.
Ở chỗ sâu trong tinh không, hai bóng người vĩ ngạn va chạm không ngừng, lần này Đậu Đậu không lùi nửa bước, thậm chí nàng ta còn áp chế được Tà Thần chủ tể.
Sau khi chúng sinh của Tiên giới nghe thấy tiếng nói của Thiên Đế thì vô số cường giả đã quỳ trên mặt đất, trong mắt bọn họ mang theo vẻ cung kính, trên người có quang mang phóng ra.
Lăng Vân tông.
Trên người Tô Mân có quang mang vọt ra, trong vô số những tia sáng nhạt xung quanh, quang mang của ông ta là sáng chói nhất.
Trần gia ở Bắc Hoang.
Người trong tộc Trần gia cảm nhận được lười kêu gọi của Đậu Đậu, bọn họ hiến dâng toàn bộ lực lượng trên người mình.
Vô số quang mang tụ tập ở chỗ sâu trong tinh không, quang mang trên người Đậu Đậu vô cùng chói mắt, nàng ta ngưng tụ lực lượng của chúng sinh rồi vung kiếm chém ra, kiếm đoạn tinh hà.
Răng rắc!
Hắc kiếm của Tà Thần chủ tể bị gãy.
“Làm sao có thể?”
Tà Thần chủ tể kinh ngạc thất sắc, nghĩ đến Tà chủ mất tích không rõ nguyên nhân, hắn ta đột nhiên hoảng loạn.
Kiếm quang rơi xuống trên người Tà Thần chủ tể, thân thể hắn ta bị chém đứt, nhìn Đậu Đậu đang lao tới trước mặt, Tà Thần chủ tể kéo nửa người trên bỏ chạy.
Đậu Đậu tất nhiên sẽ không để hắn ta rời khỏi, khi nàng ta đuổi theo, một nửa thân thể mà Tà Thần chủ tể bỏ lại phóng ra u quang, đám nổ kinh hoàng bao trùm lên chỗ sâu trong tinh không.
Các ngôi sao gần đó đều vỡ tung như bong bóng.
Ngay cả cường giả đỉnh tiêm của Thần tộc như Chúc Chiếu cũng chỉ có thể rút lui, Đậu Đậu xông về phía u quang, hai tay nàng ta nắm chặt Hoàng Kim kiếm, dùng hết sức lực chém ra.
Giống như lưu quang trong khe hở bầu trời.
Tàn thể của Tà Thần chủ tể bị chém trúng.
Ầm ầm!
m thanh đinh tai nhức óc vang lên dai dẳng không dứt.
Không lâu sau, chỗ sâu trong tinh không khôi phục vẻ yên ắng, Trần Dĩnh và Trần Dao đến bên cạnh Đậu Đậu, cơ thể nàng ta chằng chịt vết thược, ý chí chiến đấu sục sôi trong mắt.
Đậu Đậu nhận được gia trì từ lực lượng của chúng sinh, vốn đã có tác dụng phụ rất mạnh, vừa nãy tàn thể của Tà Thần chủ tể phát nổ lại càng khiến nàng ta tổn thất nặng nề.
“Tiểu cô, người bảo mọi người quay về nghỉ ngơi trước đi.” Đậu Đậu nhẹ giọng nói.
Trần Dao lập tức thông báo cho mọi người quay về nghỉ ngơi.
Trần Dĩnh nhanh chóng lên tiếng: “Đậu Đậu, ngươi cũng mau quay về nghỉ ngơi đi, chúng ta ở đây trông chừng.”
Chương 854 Nguy Cơ Vĩnh Hằng (3)
Đậu Đậu lắc đầu: “Cô cô, nếu như lại có chủ tể đến xâm chiếm, người có thể chống đỡ được bao lâu?”
Trần Dĩnh lắc đầu: “Ta không chống trụ nổi, cô cô ở đây với ngươi.”
Cường giả Thiên Cung lần lượt tản đi, chỉ có một nhóm cường giả ở lại phụ cận thông đạo vị diện.
Đậu Đậu ngồi xếp bằng trong tinh không để khôi phục sức lực, trận chiến này khiến nàng ta sức cùng lực kiệt, vẫn chưa thể buông lỏng cảnh giác, phải sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Trần Dĩnh và Trần Dao ngồi xếp bằng bên cạnh Đậu Đậu, các nàng đang giúp đỡ Đậu Đậu khôi phục sức lực.
Chẳng bao lâu sau.
Lại có cường giả Tà tộc xông vào thông đạo vị diện lần nữa, tuy rằng không phải cường giả cấp bậc chủ tể nhưng cũng là cường giả tuyệt đỉnh, Đậu Đậu lựa chọn tự mình xuất thủ.
Trần Dĩnh có cảm giác không lành, trước đây Tà tộc không tấn công tới tấp như vậy, sau khi cường giả cấp bậc chủ tể ngã xuống, bọn họ vẫn không ngừng thăm dò.
“Vị diện Tà Thần có thể sẽ phát động cuộc tổng tấn công cuối cùng, bọn họ nhất định đã chuẩn bị rồi mới đến.” Trần Dĩnh đoán được ý định của vị diện Tà Thần.
Vẻ mặt Trần Dao ngưng trọng nói: “Tỷ tỷ, cho dù chúng ta mời Minh chủ tới, cộng thêm lực lượng của Tiên giới thì cũng rất khó ngăn chặn được sự tấn công của vị diện Tà Thần.”
Trần Dĩnh lắc đầu: “Phương án tệ nhất là đóng cửa hoàn toàn thông đạo vị diện.”
Đó là lựa chọn cuối cùng của bọn họ.
Đóng cửa thông đạo vị diện đồng nghĩa với việc đang chờ chết.
Đậu Đậu vẫn đang liên tục chém giết các cường giả Tà Thần xông vào từ thông đạo vị diện, nàng ta uy phong lẫm liệt, bóng lưng rất giống với Trần Mục và Khương Phục Tiên.
Trần Dĩnh và Trần Dao xông đến gần thông đạo vị diện, giúp đỡ Đậu Đậu chém giết Tà tộc đến xâm chiếm.
Bùm!
Có Tà tộc hóa thành bột mịn ở gần thông đạo vị diện, Đậu Đậu và Trần Dĩnh ngước mắt nhìn lên, một bóng người bước ra, nàng ta bước đi nhẹ nhàng rồi xuất hiện ở chỗ sâu trong tinh không.
“Ma Thần!”
Ánh mắt Trần Dĩnh khẽ híp lại.
Đậu Đậu có thể cảm nhận được cảm giác áp bức cường đại, Ma Thần trước mắt còn mạnh hơn Tà Thần chủ tể.
Chỗ sâu trong tinh không lặng ngắt như tờ.
Mạc Cửu Nhi đánh giá nhìn Đậu Đậu, vẻ bá đạo giữa mi mắt nàng ta rất giống Trần Mục: “Ngươi là nữ nhi của Trần Mục.”
Đậu Đậu bình tĩnh đáp: “Đúng vậy.”
“Trông rất giống Khương Phục Tiên, này cô nhóc, không tồi đấy, có thể chống đỡ Tà tộc trong thời gian dài như thế..” Mạc Cửu Nhi cười khen ngợi.
Trần Dĩnh và Trần Dao giao tiếp với nhau bằng ánh mắt, các nàng đều cảm thấy Mạc Cửu Nhi tới không có ý tốt.
Đối mặt với Mạc Cửu Nhi cường đại, trong mắt Đậu Đậu không có chút sợ hãi nào, Mạc Cửu Nhi nở nụ cười nói: “Ta đã gặp phụ mẫu của ngươi, bọn họ ở Uyên Hải, cũng có thể đang trên đường trở về.”
Nghe thấy tin tức của Trần Mục và Khương Phục Tiên, biểu cảm của Đậu Đậu và tỷ muội Trần gia đều hơi thay đổi, vẻ mặt Mạc Cửu Nhi nghiêm túc nói: “Các ngươi có thể gặp được đám Trần Mục hay không thì rất khó nói, Tổ Tà Thần sắp giáng xuống rồi.”
Đậu Đậu vẫn giữ vẻ bình tĩnh: “Ngươi nói những thứ này có mục đích gì?”
Khóe miệng Mạc Cửu Nhi khẽ nhếch lên: “Bây giờ chỉ có ta mới có thể ngăn chặn Tổ Tà Thần.”
“Ngươi muốn giúp chúng ta?”
“Đúng vậy.”
Đậu Đậu không buông lỏng cảnh giác.
Trần Dĩnh và Trần Dao cũng không dám vui mừng quá sớm.
Tuyết Kỳ Lân và Côn Bằng xuất hiện ở chỗ sâu trong tinh không, Chúc Chiếu, U Huỳnh, Mạn Đà La và rất nhiều cường giả chạy tới, bọn họ cảm nhận được sự tồn tại khủng bố đang giáng xuống.
“Ngươi muốn giúp chúng ta thế nào?”
“Giải trừ phong ấn của Ma chủ.”
Nghe vậy, cường giả xung quanh đều xôn xao bàn luận, Mạn Đà La nhàn nhạt nói: “Ha ha, ngươi chính là Ma chủ, đợi ngươi giải trừ phong ấn thì chúng ta đều phải chết.”
Mọi người đều biết Ma chủ muốn hủy diệt thế giới, muốn khởi động lại vị diện, cường giả xung quanh tất nhiên sẽ không đồng ý, Mạc Cửu Nhi nhìn Đậu Đậu: “Chỉ có ta mới có khả năng ngăn chặn Tổ Tà Thần giáng xuống, ngươi suy nghĩ cho kĩ.”
Bây giờ Đậu Đậu là Thiên Đế, nàng ta có quyền quyết định, mọi người đều nhìn nàng ta.
Chúc Chiếu nhắc nhở: “Tà Thần chính là do Ma Thần dẫn tới, đây chắc chắn là âm mưu của nàng ta.”
Ngay cả Thủy Kỳ Lân cũng phụ họa: “Đúng vậy, có lẽ đây là cái bẫy của Ma chủ.”
Mạc Cửu Nhi không khỏi lắc đầu cười nhẹ: “Không sai, Tổ Tà Thần là do ta dẫn tới, các ngươi nếu như muốn sống sót thì chỉ có thể hợp tác với ta.”
Đậu Đậu bình tĩnh nói: “Muốn ta tin tưởng ngươi cũng có thể, hãy thề với phụ thân của ta.”
Mạc Cửu Nhi khẽ lắc đầu, cười nhẹ nói: “Đứa trẻ thú vị, ngươi rất thông minh.”
“Ta xin thề với Trần Mục, chỉ cần ngươi đồng ý phá bỏ phong ấn trên người ta, ta sẽ bảo vệ các ngươi, nếu như làm trái thì sẽ bị Trần Mục làm cho thịt nát xương tan.”
Mạc Cửu Nhi lập lời thề.
Vẻ mặt cường giả xung quanh đều nghiêm trọng, Đậu Đẫu khẽ gật đầu: “Ta sẽ giải trừ phong ấn cho Ma chủ.”
Đậu Đậu đi đến chỗ sâu trong tinh không nơi phong ấn Ma chủ, nơi đó có ngọn núi kim sắc nguy nga, lá cờ của Chiêu Yêu Phiên vẫn đang đong đưa trên đỉnh núi.
Chỉ có Thiên Đế mới có thể thôi động hai món chí bảo kia, Trấn Thiên Ấn và Chiêu Yêu Phiên xuất hiện cùng lúc trong tay Đậu Đậu, phong ấn của Ma chủ bị phá bỏ hoàn toàn.
Mạc Cửu Nhi đột nhiên biến mất, tiếp đó có bóng dáng vĩ ngạn chiếu rọi ở chỗ sâu trong tinh không, áp bức cường ngạnh khiến những cường giả tuyệt đỉnh không thể thở nổi.
Ở chỗ sâu trong tinh không, Ma chủ thoát khỏi phong ấn, áp bức kinh khủng khiến các cường giả tuyệt đỉnh đều phải run rẩy.
Đậu Đậu nhìn thân ảnh cách đó không xa, cho dù là Ma chủ ở trạng thái đỉnh phong, nàng ta cũng không sợ hãi chút nào, Ma chủ xuất hiện trước mặt nàng ta.
Ma chủ còn là dáng vẻ của Mạc Cửu Nhi: “Bảo bọn họ chạy càng xa càng tốt.”
“Lui!”
Sau khi Đậu Đậu hạ lệnh, cường giả thiên cung đều lũ lượt rút lui, chỗ sâu trong tinh không trở nên tĩnh mịch.
Ma chủ nhìn Đậu Đậu, nhàn nhạt nói: “Ngươi cũng mau rời khỏi đi, chỗ này đã có ta rồi.”
Vẻ mặt Đậu Đậu bình tĩnh nói: “Nếu như Tổ Tà Thần thật sự giáng xuống, ta còn có thể giúp ngươi.”
Chương 855 Quay Về Vĩnh Hằng
“Không cần.”
Ma chủ cười khinh thường nói.
Đậu Đậu không trở về thiên cung nghỉ ngơi, nàng ta ở lại gần thông đạo vị diện, nếu như phía sau xảy ra chuyện gì, nàng ta có thể xuất thủ đầu tiên.
Trong tay nàng ta có Trấn Thiên Ấn và Chiêu Yêu Phiên, có hai món chí bảo này thì dù cho gặp phải Địa Giới chủ tể, Đậu Đậu cũng có khả năng đối phó.
Thời gian chầm chậm trôi đi.
Ma chủ nhìn sang Đậu Đậu: “Ngươi không muốn biết tin tức liên quan đến phụ mẫu ngươi?”
Vẻ mặt Đậu Đậu bình tĩnh, hờ hững đáp: “Bọn họ quay về thì tự nhiên ta sẽ biết.”
“Phụ thân ngươi rất lợi hại, hắn đang tham gia cuộc đại chiến vị diện ở Uyên Hải, đè bẹp cường giả đỉnh tiêm của các vị diện lớn.” Ma chủ tự nói ra.
Đậu Đậu tỏ vẻ không quan tâm, trong lòng lại mong chờ Ma chủ có thể tiết lộ thêm nhiều tin tức liên quan đến phụ mẫu.
Bỗng nhiên.
Thông đạo vị diện bị biến dạng.
Có sinh linh cường đại vượt giới xông đến.
Trong mắt Đậu Đậu phản chiếu bóng dáng u ám, nàng ta có thể cảm nhận được sức lượng cường đại hơn cả Địa Giới chủ tể, Tổ Tà Thần vượt giới xông đến.
Sương mù âm u bao trùm lên chỗ sâu trong tinh không.
Toàn thân Đậu Đậu giải phóng ánh sáng nóng rực, chiếu sáng thiên địa giống như mặt trời.
Ma chủ giẫm lên hắc liên, trên mặt nở nụ cười tà mị, đối diện với Tổ Tà Thần, nàng ta vẫn ung dung như cũ.
“Ma chủ!”
Giọng nói lạnh lùng âm u vang lên.
Vô số ngôi sao đều đang rung lắc.
Sương mù âm u tuôn trào, có mắt dọc hắc sắc tỏa ra u quang, con mắt đen kia còn lớn hơn cả ngôi sao, thân thể của Tổ Tà Thần có thể tưởng tượng ra được, dáng người lại càng chen chúc trong thông đạo vị diện, áp bức kinh khủng ập vào mặt.
Ma chủ lộ ra nụ cười chế giễu: “Ngươi vẫn không thể chịu được cám dỗ mà đến chỗ này.”
“Ngươi lừa ta!”
Giọng nói của Tổ Tà Thần mang theo lửa giận.
Ma chủ giễu cợt nói: “Chúng ta đã giao ước, ngươi giúp ta đoạt lấy vị diện Vĩnh Hằng, nhưng có vẻ như ngươi làm trái giao ước, ngươi muốn nuốt chửng Vĩnh Hằng?”
“Cũng là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.”
Mắt đen của Tổ Tà Thần hiện lên sát ý.
Ma chủ bước lên phía trước, sương mù quỷ dị và sương mù âm u của Tổ Tà Thần địa vị ngang nhau, hai cỗ lực lượng cường đại chỉ mới sóng đôi mà tinh không đã run rẩy.
Đậu Đậu ở gần đó, Trấn Thiên Ấn và Chiếu Yêu Phiên trong tay nàng ta sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Tổ Tà Thần sử dụng Tử Vong Ngưng Thị, u quang tuôn trào trong con mắt đen, một tia u quang xé toạc không gian, trong nháy mắt cơ thể của Ma chủ đã bị xuyên thủng.
Ánh mắt Đậu Đậu khẽ híp lại, nàng ta có thể cảm nhận được sự khủng khiếp của tia u quang kia, nhưng mà Ma chủ rất mạnh, không thể bị Tổ Tà Thần giết chết dễ dàng.
Sương mù u tối rơi xuống người Ma chủ, tuy rằng xuyên thủng thân thể nàng ta, nhưng thân thể kia giống như một lỗ đen có thể thôn phệ năng lượng của Tổ Tà Thần.
Cơ thể của Ma chủ nhanh chóng lành lại: “Ta đến từ hư vô, có thể biến bất cứ năng lượng nào trở thành hư vô.”
Tổ Tà Thần nhàn nhạt nói: “Ngươi nói ngươi muốn hủy diệt thế giới này, bây giờ ngươi có năng lực này, nếu như ngươi đã không bằng lòng, vậy thì để ta thay ngươi hoàn thành.”
Trong sương mù u ám có ngàn vạn con mắt đen xuất hiện, vô số u quang phóng ra khắp tứ phía.
Tổ Tà Thần muốn hủy diệt vị diện Vĩnh Hằng.
Đậu Đậu thấy vậy, nàng ta tế ra Trấn Phong Ấn, chỗ sâu trong tinh không xuất hiện rào chắn, u quang rơi vào trên bình chắn giống như nước rơi xuống mặt biển, hiện lên những gợn sóng.
Ma chủ biết Đậu Đậu không thể cầm cự được quá lâu, nàng ta đưa tay kết ấn, trước người xuất hiện ấn ký hắc sắc giống như lỗ đen và đang không ngừng phóng đại.
Thông đạo do đạo ấn ký kia dựng nên giống như vực thẳm đen sâu không thấy đáy, ngay cả linh hồn cũng có thể thôn phệ, Tổ Tà Thần cảm nhận được nguy cơ, u quang bắn ra từ trong mắt đen cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Tổ Tà Thần biết Ma chủ muốn phong ấn hắn ta.
“Si tâm vọng tưởng!”
Trong sương mù bắn ra vô số khô lâu mặt quỷ, đó là vật tế cho hàng tỉ sinh linh, tiếng kêu khóc vang vọng khắp tinh không, năng lượng khủng khiếp đang lan tràn giống như luyện ngục.
Chiêu Yêu Phiên đong đưa trước mặt Đậu Đậu, vô số yêu hồn tràn ra từ trong hư không, nàng ta cưỡng ép thôi động Trấn Thiên Ấn để gia cố bức bình chắn, hai mắt đỏ rực, khóe miệng tràn ra máu, thậm chí sinh mệnh bản nguyên cũng đang tiêu hao.
Ma chủ tế ra ấn ký hư vô cô đọng, đạo ấn ký kia giống như lỗ đen nuốt chửng hết tất cả năng lượng dọc đường, cho dù là u quang hay là mắt đen thì cũng đều bị thôn phệ, đều quay về trạng thái hư vô.
“Ha ha.”
Tổ Tà Thần phát ra tiếng cười khinh thường.
Hắn ta lộ ra chân thân, đó là người khổng lồ có vóc dáng cao vạn trượng, trên người trải đầy mắt, tất cả con mắt đều đồng thời mở to, khoảnh khắc đó giống như mặt trời màu đen, ở chỗ sâu trong tinh không hiện lên gợn sóng.
Toàn bộ trật tự quy tắc đều rối loạn.
Tổ Tà Thần không cứng rắn chống lại ấn ký kia, hắn ta dịch chuyển đến gần bình chắn, vung nắm đấm ra, u quang giống như mặt trời màu đen rơi xuống, bình chắn vỡ nát ngay tại chỗ.
Phụt!
Đậu Đậu đang ho ra máu.
Khoảnh khắc bình chắn bị phá vỡ, nàng ta chịu thương tổn nặng nề, bên trên Trấn Thiên Ấn đã rải rác những vết nứt.
Tổ Tà Thần không chọn cách đối đầu chính diện với Ma chủ, ánh mắt của hắn ta nhìn chằm chằm vào thế giới ở dưới tinh không, hắn ta muốn hủy diệt cơ nghiệp văn minh của Vĩnh Hằng.
Đậu Đậu thấy vậy thì hai mắt đỏ rực lên, nàng ta chọn cách thu lại ấn ký hư vô ở sâu không tinh không về cơ thể.
“A!”
Đậu Đậu thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, như thể mặt trời kim sắc chiếu rọi khắp tinh không, vô số cường giả nhìn thấy ánh sáng trong đêm tối thì lũ lượt cầu khấn.
Nàng ta dùng hết sức mình để ném Chiêu Yêu Phiên ra.
Chiêu Yêu Phiên bay ra mang theo quang mang huyết sắc.
Chiêu Yêu Phiên đi đến chỗ nào, không gian ở đó ngưng kết lại, hóa thành ngọn giáo khổng lồ dài ngàn trượng trong nháy mắt.
Vân Mộng Trần không dám nói chuyện, đối với nàng ta thì đây chính là sinh linh tối thượng, làm sao lại có chuyện không như ý.
Khương Phục Tiên như có điều suy nghĩ, sau đó mỉm cười: “Thời gian sẽ cho đáp án.”
“Đúng vậy, quá khứ đều ở trong dòng sông Thời Gian.” Lão giả cười khổ lắc đầu.
Khương Phục Tiên không hỏi quá khứ của chính mình, nàng ta muốn tự mình giải ra, trong mắt Vân Mộng Trần đầy vẻ chấn động, nàng ta có thể đoán được Trần Mục và Khương Phục Tiên đều không đơn giản.
Vùng đất Khư Tịch, trên con đường cổ.
Trần Mục luyện hóa thành công một viên thần thạch Sáng Thế, hắn mở mắt ra, trong mắt bắn ra hai sợi thần mang, bóng dáng vĩ ngạn vĩnh hằng bất diệt bao trùm lên chỗ tạo hóa cuối cùng, ngay cả sinh linh mơ hồ kia cũng không kiềm được kinh ngạc.
Trần Mục thuận lợi đột phá cảnh giới chủ tể Thiên Giới, từng cái giơ tay nhấc chân của hắn đều sở hữu sức mạnh hùng vĩ hủy diệt thế giới, đại đạo đang run lên dưới chân hắn, chư thiên cũng theo đó mà rung lắc.
“Mau đi đi.”
“Vùng đất Khư Tịch đã sắp sụp đổ.”
Trước khi đi, Trần Mục lại mở miệng nói: “Có thể tặng ta một phiến lá được không.”
Sinh linh mơ hồ phất tay, trên cổ thụ Sáng Thế có một chiếc lá kim sắc trong suốt rơi xuống, Trần Mục đón lấy chiếc lá, mỉm cười nói: “Đa tạ.”
Trần Mục biến mất trên con đường cổ.
Sinh linh mơ hồ lẩm bẩm: “Có vận khí của Tổ Thần gia trì, ngay cả ta cũng không nhìn thấu được.”
Sau khi Trần Mục rời khỏi con đường cổ thì bị truyền tống ra bên ngoài Uyên Hải cổ thành, hắn nhìn thấy Khương Phục Tiên ở trên thuyền đen, nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh nàng ta.
“Nương tử.”
“Phu quân.”
Trần Mục ôm Khương Phục Tiên vào lòng.
Trong đôi mắt xanh thẳm của Khương Phục Tiên hiện lên gợn sóng.
Trần Mục hôn nhẹ lên trán nàng ta, dịu dàng nói: “Xin lỗi vì đã rời đi lâu như vậy.”
Khương Phục Tiên liên tục lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Phu quân, chàng không có lỗi, lẽ ra ta nên trấn thủ ở thiên cung nhưng lại chạy tới Uyên Hải tìm chàng.”
Trong lúc bọn họ đang thổ lộ với nhau, Vân Mộng Trần không nhịn được chen miệng vào: “Trần Mục, đa tạ sự giúp đỡ của ngươi, nếu như không còn chuyện gì khác thì ta sẽ quay về vị diện Thâm Lam.”
Trần Mục buông Khương Phục Tiên trong lòng ra, tâm trạng vui vẻ, cười nhẹ nói: “Ngươi đi đi.”
Vân Mộng Trần đen mặt, lạnh giọng nói: “Ngươi cũng phải trả đạo binh lại cho ta chứ?”
“Suýt chút là quên mất.”
“Đạo binh của ngươi rất hữu dụng.”
Trần Mục trả đạo binh lại cho Vân Mộng Trần.
Sau khi Vân Mộng Trần rời đi, Trần Mục và Khương Phục Tiên cũng ngồi thuyền đen rời khỏi Uyên Hải cổ thành.
Khương Phục Tiên lấy bộ y bào mới ra: “Phu quân, đây là y phục ta làm lúc rảnh rỗi trên đường.”
“Nương tử, nàng tốt thật.” Trần Mục hôn lên bên mặt sáng mịn của Khương Phục Tiên.
Trong mắt Khương Phục Tiên chứa đầy niềm vui.
Trần Mục thay y phục xong, hắn lại ôm Khương Phục Tiên vào lòng, hôn lên mày liễu, trán và má nàng ta, niềm vui trên mặt tràn cả ra ngoài.
Khương Phục Tiên yên lặng dựa vào lòng Trần Mục, bọn họ không nói gì mà đang giao lưu bằng thần thức, chia sẻ từng chút một những chuyện đã trải qua của nhau.
Trần Mục nhìn thấy Đậu Đậu.
Đậu Đậu lúc bé rất đáng yêu.
Nàng ta lớn lên trong sự bảo bọc của mọi người, không mỏng manh yếu ớt mà ngược lại còn chịu khó tu luyện, tích cực tiến lên, Trần Mục nhìn nàng ta từ đứa trẻ trở thành một đại cô nương xinh đẹp.
Không thể ở bên cùng nữ nhi lớn lên là điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời Trần Mục, hắn thầm muốn bù đắp cho Đậu Đậu, Khương Phục Tiên dùng thần niệm nhẹ giọng nói: “Phu quân, Đậu Đậu rất hiểu chuyện, con bé vẫn luôn tự hào về chàng.”
Trần Mục còn biết được lý do Khương Phục Tiên tới đây, nàng ta đã thức tỉnh một phần ký ức có liên quan tới Bỉ Ngạn, bản đồ mà hắn có được thật ra không phải bản hoàn chỉnh.
Phần bản đồ mà Khương Phục Tiên thức tỉnh và phần bản đồ mà Trần Mục lấy được mới là Bỉ Ngạn thực sự, tọa độ mà cường giả của những vị diện kia có được đều sai cả.
Khương Phục Tiên sớm đã nhận ra điều đó, khi chiến đấu với Nghịch Càn Khôn hắn đã phát hiện bàn cờ bị thiếu khuyết, Khương Phục Tiên đến đây là muốn giúp đỡ Trần Mục và nhắc nhở hắn.
Khương Phục Tiên nhìn thấy những chuyện Trần Mục trải qua trong mấy năm này, còn nhìn thấy quá khứ của chính mình, nàng ta nhẹ giọng thì thầm: “Khương Thanh Vũ, kiếp trước chúng ta còn có nhiều chuyện xưa như thế.”
“Nương tử, có thể nàng còn là Thần Sáng Thế của vị diện Vĩnh Hằng, nàng thì sao?”
“Không biết.”
“Có lẽ chúng ta đã quen biết nhau từ lâu.”
Khương Phục Tiên có cùng cảm giác với Trần Mục.
Trần Mục nhìn ấn ký luân hồi ở sâu thẳm trong linh hồn, hắn biết hậu quả của việc mở ra ấn ký luân hồi, sau khi dung hợp ấn ký luân hồi đầu tiên thì sẽ có cảm giác không chân thực, giống như thể đang sống ở hai không gian và thời gian.
Tạm thời Trần Mục không muốn dung hợp ấn ký luân hồi này, Khương Phục Tiên cũng không để tâm chuyện ký ức kiếp trước, nàng ta dựa vào lòng Trần Mục cười không ngậm được miệng.
Khương Phục Tiên cứ cười mãi, trong mắt hiện lên gợn sóng, Trần Mục vuốt nhẹ lưng nàng ta: “Nương tử, sau này ta sẽ ở bên cạnh nàng.”
“Phu quân, chỉ cần có chàng ở bên, cho dù là đi đâu thì ta cũng đều nguyện ý.” Khương Phục Tiên cười tươi như hoa, nàng ta không muốn lại rời khỏi Trần Mục nửa bước nào nữa.
Trần Mục và Khương Phục Tiên ôm chặt nhau.
“Chúng ta về nhà trước đi.” Trần Mục muốn quay về thăm Đậu Đậu, không muốn nữ nhi phải một mình gánh vác mọi thứ.
Khương Phục Tiên gật đầu mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Phu quân, ta nghe theo chàng hết.”
Trần Mục buông lỏng Khương Phục Tiên ra, gãi nhẹ lên mũi nàng ta, sau đó lấy ra hai món chí bảo.
Phiến lá kim sắc và thần thạch Sáng Thế.
Phiến lá kim sắc là chí bảo tinh thần, có thể giúp Khương Phục Tiên khôi phục ký ức trước kia.
Thần thạch Sáng Thế có thể giúp Khương Phục Tiên trở nên mạnh hơn.
Linh hồn của Khương Phục Tiên và Trần Mục đan xen vào nhau, tự nhiên cũng biết được công năng của hai món chí bảo này: “Thần thạch Sáng Thế chàng giữ lại đi, nó rất hữu dụng với chàng.”
Vẻ mặt Trần Mục trịnh trọng nói: “Nương tử, ta muốn cùng nàng trở nên mạnh hơn, nàng có bằng lòng không?”
Chương 852 Nguy Cơ Vĩnh Hằng (1)
“Ta bằng lòng.”
Khương Phục Tiên không từ chối nữa.
Thuyền đen biến mất ở Uyên Hải, trên đường quay về vị diện Vĩnh Hằng, Khương Phục Tiên sử dụng chiếc lá kim sắc, năng lượng tinh thần hùng vĩ tràn vào trong thức hải, dấu ấn ký ức liên quan đến kiếp trước dần dần hoàn chỉnh.
Đó là ký ức của Quang Minh Nữ Thần, nàng ta vẫn chưa thức tỉnh ký ức liên quan đến vị diện Vĩnh Hằng, Khương Phục Tiên nhìn thấy tất cả hình ảnh kiếp trước với Trần Mục, có một số ký ức Trần Mục cũng không biết.
“Phu quân, ta đã nhớ ra tất cả.”
“Mau cho ta nhìn xem.”
Khương Phục Tiên chia sẻ ký ức tiền kiếp cho Trần Mục, hai phu thê nhìn những chuyện thú vị đã trải qua trong kiếp trước, bọn họ đều không nhịn được bật cười thành tiếng.
Tiếng cười vang vọng khắp không gian sâu thẳm.
Thiên Cung.
Trong cung điện nguy nga.
Đậu Đậu ngồi trên vị trí của Thiên Đế.
Nàng ta mặc đế bào tơ vàng cao quý, mái tóc vàng mềm mại xõa ra, hai mắt màu xanh thẳm.
Trong cung điện, Chúc Chiếu khom người trước điện nói: “Gần đây đã nhiều lần xuất hiện cường giả của Tà tộc, ta nghi ngờ đây là điềm báo cho cuộc xâm lược quy mô lớn.”
Vẻ mặt các cường giả trong đại điện đều trở nên nghiêm trọng.
Đậu Đậu không chút biểu cảm, nhàn nhạt nói: “Chúc Chiếu đại nhân, nhờ ngài chú thông đạo của vị diện,”
Mạn Đà La cười đề xuất: “Ta kiến nghị đóng cửa hoàn toàn thông đọa vị diện, như vậy thì chúng ta vẫn có thể chống cự với vị diện Tà Thần một thời gian.”
“Không được!”
Đậu Đậu từ chối thẳng thừng.
Cường giả trên điện quay qua nhìn nhau.
Mạn Đà La cười nói: “Chẳng lẽ ngài muốn đợi Trần Mục và Khương Phục Tiên quay về?”
Sau khi đóng cửa hoàn toàn thông đạo vị diện thì vị diện nơi bọn họ ở sẽ rất khó mở ra lại, cường giả bên ngoài rất khó đặt chân vào, bên trong cũng khó mà đi ra.
Vẻ mặt Thủy Kỳ Lân nghiêm túc nói: “Ta tán đồng với ý kiến của Thiên Đế, nếu như đóng cửa thông đạo vị diện thì cường giả của vị diện Tà Thần sẽ cho rằng chúng ta sợ hãi, có thể sẽ dốc sức tấn công, đến lúc đó sẽ càng rắc rối hơn.”
Chúc Chiếu khẽ gật đầu, khom người nói: “Thủy Kỳ Lân nói không sai, bây giờ không thể đóng cửa thông đạo vị diện, nhưng cũng có cách phòng bị cuộc xâm lược lớn của Tà tộc.”
Trong mắt Đậu Đậu hiện lên ánh sáng uy nghiêm, nàng ta nói với giọng lạnh lùng: “Vị diện Tà Thần vẫn đang thăm dò, phải để bọn họ sợ hãi chúng ta, Chúc Chiếu, Mạn Đà La, Thủy Kỳ Lân, các ngươi dẫn theo cường giả Thiên Cung đến thông đạo vị diện, không được tha cho bất cứ cường giả Tà tộc xâm lược nào.”
Vẻ mặt Chúc Chiếu ngưng trọng đáp: “Hồi bẩm Thiên Đế, đánh lùi bọn họ có lẽ rất dễ dàng, nhưng muốn đánh giết cường giả xâm lược thì chúng ta khó mà làm được.”
Ánh mặt Đậu Đậu khẽ híp lại: “Vậy thì nghĩ cách phong ấn bọn họ, tuyệt đối không thể để bọn họ rời khỏi.”
“Ta sẽ đích thân đi đến thông đạo vị diện.” Giọng nói Đậu Đậu vang dội khiến cường giả xung quanh tràn đầy hy vọng, Mạn Đà La và các cường giả khác không nói gì nữa.
Hội nghị buổi sáng kết thúc.
Chúc Chiếu dẫn theo cường giả của Thiên Cung đi đến thông đạo vị diện, Thủy Kỳ Lân và Liễu Trung Nguyên cũng đi cùng, Mạn Đà La phụ trách giám sát phong ấn của Ma chủ.
U Huỳnh đang trông coi phong ấn của Tà chủ.
Cường giả Thiên Cung đều đang bận rộn, Đậu Đậu trở về cung điện của chính mình, nàng ta mặc lên bộ giáp kim sắc, tư thế hiên ngang, Tần Nghê Thường bước đến bên nàng ta.
“Đậu Đậu.”
“Sư thúc.”
Đậu Đậu mỉm cười.
Tần Nghê Thường vừa trở về từ nhân gian, nàng ta quay về Lăng Vân tông để thăm sư tôn, nhân tiện đi đến Trần gia ở Bắc Hoang, thăm hỏi Trần gia giúp Đậu Đậu và Trần Mục.
Với tư cách là Thiên Đế, Đậu Đậu không có thời gian nghỉ ngơi, không phải đang tu luyện thì cũng là xử lý các loại sự vụ, hoàn toàn không có thời gian quay về Bắc Hoang.
“Mọi người đều rất khỏe, chỉ có điều tằng tổ ngươi đã hơi cao tuổi, có thể thời gian của ông ấy không còn nhiều.”
“Làm sao có thể?”
Đối mặt với chuyện Tà tộc xâm lược Đậu Đậu cũng không lo lắng như vậy, Tần Nghê Thường nhanh chóng giải thích: “Cảnh giới của ông ấy không cao, trong mệnh có tử kiếp.”
Vốn dĩ Đậu Đậu muốn đi tới thông đạo vị diện, nghĩ đến việc tằng tổ có thể gặp chuyện, nàng ta quyết định trở về Trần gia trước: “Chuyện này, mấy người cô cô có biết không?”
“Mọi người đều biết.”
Tần Nghê Thường thành thật trả lời.
Trần Dĩnh và Trần Dao đang ở chỗ sâu trong tinh không, bình thường bọn họ đều đang phụ giúp Đậu Đậu giải quyết rắc rối.
Rất nhanh Đậu Đậu đã xuất hiện ở Trần gia, nàng ta mặc chiến giáp, không có tâm trí thay y phục.
Trong tổ trạch.
Trần Thiên Nam ngồi trên ghế tựa gỗ, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt trông có vẻ già nua.
“Tằng tổ.”
Đậu Đậu đến bên cạnh Trần Thiên Nam, ngồi xổm xuống gần ghế gỗ, Trần Thiên Nam nhìn thấy Đậu Đậu, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn hiện lên nụ cười: “Đậu Đậu à, mấy đứa Dao Dao nói ngươi rất bận, sao đột nhiên lại chạy về thế?”
“Tằng tổ, ta về để giúp ngài kéo dài tuổi mệnh.” Đậu Đậu trở tay lấy ra một lọ tiên đan.
Trần Thiên Nam lắc đầu: “Đậu Đậu, đời này của tằng tổ đã sống đủ lâu rồi, sinh lão bệnh tử đều là số mệnh, người không nên làm trái.”
Trong mắt Đậu Đậu nổi lên gợn sóng.
Trần Thiên Nam vỗ về vai nàng ta: “Tằng tổ rất vui vẻ, ta có thể yên tâm rời đi rồi.”
Trần Thiên Nam cũng rất nhớ Trần Mục, đó là niềm tự hào của Trần gia bọn họ: “Còn chuyện luân hồi, tằng tổ cũng mong đợi có thể có một hành trình mới.”
Đậu Đậu không miễn cưỡng nghịch thiên cải mệnh cho tằng tổ nữa, nàng ta tôn trọng lựa chọn của Trần Thiên Nam.
Thăm tằng tổ xong, tiếp đó Đậu Đậu trở về nhà thăm Trần Nghiêm và Đường Uyển, phu thê hai người nhìn thấy Đậu Đậu, niềm vui trên mặt bộc lộ hết ra ngoài.
Đậu Đậu còn phải đi đến thông đạo vị diện, bọn họ không có thời gian trò chuyện quá lâu, lại phải chia tay lần nữa.
Ở chỗ sâu trong tinh không, vùng phụ cận thông đạo vị diện.
Thỉnh thoảng lại có cường giả Tà tộc xông vào, đám người Thủy Kỳ Lân dốc toàn lực bao vây chúng, có kiếm quang xuyên qua tinh không, sau đó Đậu Đậu xuất hiện với Hoàng Kim kiếm trong tay.
Chương 853 Nguy Cơ Vĩnh Hằng (2)
Sau khi Đậu Đậu xuất hiện, khí thế của cường giả Thiên Cung tăng vọt, giết cho cường giả Tà tộc tan tác, có Tà tộc muốn chạy trốn khỏi thông đạo vị diện nhưng lại bị đám người Chúc Chiếu giết chết.
Thiên Đế đích thân tọa trấn, ở chỗ sâu trong tinh không tiếng hô giết vang trời, cường giả Tà tộc tan rã quân lính, xung quanh thông đạo vị diện nhanh chóng khôi phục vẻ yên tĩnh.
Sau khi giết sạch đám Tà tộc này, thông đạo vị diện trở nên yên ắng, rất lâu sau đó cũng không có cường giả xuất hiện.
Bỗng nhiên.
Có thân ảnh cường đại giáng xuống.
Thủy Kỳ Lân nhíu chặt mày lại, ông ta lẩm bẩm nói: “Là cường giả cấp bậc chủ tể.”
Thân ảnh đen như mực kia cẩn thận dè dặt vượt qua thông đạo vị diện, mang theo kiêng kỵ rất rõ ràng, Chúc Chiếu và Liễu Trung Nguyên cau chặt mày.
Chỗ sâu trong tinh không.
Vẻ mặt các cường giả Thiên Cung đều trở nên ngưng trọng.
Trần Dĩnh và Trần Dao xuất hiện bên cạnh Đậu Đậu.
Đậu Đậu có tín ngưỡng của chúng sinh gia trì, sở hữu lực lượng vượt qua tuyệt đỉnh, nhưng nếu so sánh với chủ tể thật sự thì vẫn còn chênh lệch.
Tà Thần vượt giới đi đến kia không tùy tiện hành động, hắn ta đứng gần thông đạo vị diện, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào, Chúc Chiếu biết rõ ý đồ của hắn ta.
Vị chủ tể này là đến để thăm dò tình báo.
Sau khi Khương Phục Tiên rời đi đã không còn sự tồn tại có thể uy hiếp hắn ta, Đậu Đậu biết không thể để hắn ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, nhất định phải ngăn cản hắn ta.
“Giết!”
Đậu Đậu ra mệnh lệnh.
Thủy Kỳ Lân và Chúc Chiếu cùng lúc xuất thủ.
Tà Thần chủ tể vung tay, trước người hắn ta ngưng tụ ra bình phong u ám, hai vị cường giả vị chặn lại.
Đậu Đậu tự mình xuất thủ, nàng ta vung kiếm chém ra, kiếm quang vắt ngang qua tinh hà, lộng lẫy chói mắt.
Bình phong u ám bị phá vỡ, Tà Thần chủ tể lộ ra biểu cảm ngạc nhiên, hắn ta di chuyển trốn tránh, sau đó trầm giọng nói: “Tà chủ là do ngươi phong ấn?”
Đậu Đậu không trả lời, nàng ta xông đến gần rồi lại vung kiếm lần nữa, kiếm quang chiếu sáng chỗ sâu trong tinh không, chủ tể Tà Thần giơ tay ngưng kết ra hắc kiếm để nghênh đòn.
Toàn bộ tinh không đều đang chấn động.
Tà Thần chủ tể vốn còn chút kiêng kỵ, sau khi giao đấu thì trở nên kiêu ngạo: “Ha ha ha, hóa ra vị diện này không có chủ tể.”
Chúc Chiếu và Liễu Trung Nguyên muốn hỗ trợ, hai người họ vừa đến gần Tà Thần chủ tể thì đã bị hai tia u quang đáng trúng, lần lượt ho ra máu rồi lùi lại.
Thủy Kỳ Lân và tỷ muội Trần Dĩnh cùng lúc ra tay, ba tia quang mang đánh trúng Tà Thần chủ tể, nhưng thân thể hắn ta hiện lên u quang, nó đang thôn phệ lực lượng của bọn họ.
Hoàng Kim kiếm trong tay Đậu Đậu đến gần Tà Thần chủ tể, trong đôi mắt xanh thẳm không có chút sợ hãi, nàng ta đột ngột vung kiếm lên, hắc kiếm trong tay chủ tể Tfa Thần tiếp đòn.
Ầm ầm!
Đậu Đậu bị đánh lùi.
Cánh tay nàng ta cũng đang run rẩy.
Cho dù có tín ngưỡng của chúng sinh gia trì, độ mạnh nhục thân của Đậu Đậu cũng không bằng chủ tể chân chính.
“Không cần Tổ Tà Thần ra tay, bản tôn cũng có thể san bằng các ngươi.” Tà Thần chủ tể ha ha cười lớn.
Vẻ mặt Đậu Đậu bình tĩnh, nàng ta cường thế nói: “Xin hãy cho ta mượn lực lượng của các ngươi.”
Giọng nói của nàng ta vang vọng khắp tinh không, ngay cả Tiên giới và nhân gian cũng có thể nghe thấy tiếng nói của Đậu Đậu.
Trần Dĩnh và Trần Dao không hề do dự, trên người bọn họ bắn ra hai tia cường quang, mấy người Thủy Kỳ Lân cũng đem lực lượng của chính mình cho Đậu Đậu mượn.”
Khi lực lượng của bọn họ ngưng tụ, bóng dáng của Đậu Đậu cũng trở nên to lớn hùng vĩ, trong tay nàng ta cầm Hoàng Kim kiếm, quay lưng về phía chúng sinh, lại lần nữa giết về phía Tà Thần chủ tể.
Ở chỗ sâu trong tinh không, hai bóng người vĩ ngạn va chạm không ngừng, lần này Đậu Đậu không lùi nửa bước, thậm chí nàng ta còn áp chế được Tà Thần chủ tể.
Sau khi chúng sinh của Tiên giới nghe thấy tiếng nói của Thiên Đế thì vô số cường giả đã quỳ trên mặt đất, trong mắt bọn họ mang theo vẻ cung kính, trên người có quang mang phóng ra.
Lăng Vân tông.
Trên người Tô Mân có quang mang vọt ra, trong vô số những tia sáng nhạt xung quanh, quang mang của ông ta là sáng chói nhất.
Trần gia ở Bắc Hoang.
Người trong tộc Trần gia cảm nhận được lười kêu gọi của Đậu Đậu, bọn họ hiến dâng toàn bộ lực lượng trên người mình.
Vô số quang mang tụ tập ở chỗ sâu trong tinh không, quang mang trên người Đậu Đậu vô cùng chói mắt, nàng ta ngưng tụ lực lượng của chúng sinh rồi vung kiếm chém ra, kiếm đoạn tinh hà.
Răng rắc!
Hắc kiếm của Tà Thần chủ tể bị gãy.
“Làm sao có thể?”
Tà Thần chủ tể kinh ngạc thất sắc, nghĩ đến Tà chủ mất tích không rõ nguyên nhân, hắn ta đột nhiên hoảng loạn.
Kiếm quang rơi xuống trên người Tà Thần chủ tể, thân thể hắn ta bị chém đứt, nhìn Đậu Đậu đang lao tới trước mặt, Tà Thần chủ tể kéo nửa người trên bỏ chạy.
Đậu Đậu tất nhiên sẽ không để hắn ta rời khỏi, khi nàng ta đuổi theo, một nửa thân thể mà Tà Thần chủ tể bỏ lại phóng ra u quang, đám nổ kinh hoàng bao trùm lên chỗ sâu trong tinh không.
Các ngôi sao gần đó đều vỡ tung như bong bóng.
Ngay cả cường giả đỉnh tiêm của Thần tộc như Chúc Chiếu cũng chỉ có thể rút lui, Đậu Đậu xông về phía u quang, hai tay nàng ta nắm chặt Hoàng Kim kiếm, dùng hết sức lực chém ra.
Giống như lưu quang trong khe hở bầu trời.
Tàn thể của Tà Thần chủ tể bị chém trúng.
Ầm ầm!
m thanh đinh tai nhức óc vang lên dai dẳng không dứt.
Không lâu sau, chỗ sâu trong tinh không khôi phục vẻ yên ắng, Trần Dĩnh và Trần Dao đến bên cạnh Đậu Đậu, cơ thể nàng ta chằng chịt vết thược, ý chí chiến đấu sục sôi trong mắt.
Đậu Đậu nhận được gia trì từ lực lượng của chúng sinh, vốn đã có tác dụng phụ rất mạnh, vừa nãy tàn thể của Tà Thần chủ tể phát nổ lại càng khiến nàng ta tổn thất nặng nề.
“Tiểu cô, người bảo mọi người quay về nghỉ ngơi trước đi.” Đậu Đậu nhẹ giọng nói.
Trần Dao lập tức thông báo cho mọi người quay về nghỉ ngơi.
Trần Dĩnh nhanh chóng lên tiếng: “Đậu Đậu, ngươi cũng mau quay về nghỉ ngơi đi, chúng ta ở đây trông chừng.”
Chương 854 Nguy Cơ Vĩnh Hằng (3)
Đậu Đậu lắc đầu: “Cô cô, nếu như lại có chủ tể đến xâm chiếm, người có thể chống đỡ được bao lâu?”
Trần Dĩnh lắc đầu: “Ta không chống trụ nổi, cô cô ở đây với ngươi.”
Cường giả Thiên Cung lần lượt tản đi, chỉ có một nhóm cường giả ở lại phụ cận thông đạo vị diện.
Đậu Đậu ngồi xếp bằng trong tinh không để khôi phục sức lực, trận chiến này khiến nàng ta sức cùng lực kiệt, vẫn chưa thể buông lỏng cảnh giác, phải sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Trần Dĩnh và Trần Dao ngồi xếp bằng bên cạnh Đậu Đậu, các nàng đang giúp đỡ Đậu Đậu khôi phục sức lực.
Chẳng bao lâu sau.
Lại có cường giả Tà tộc xông vào thông đạo vị diện lần nữa, tuy rằng không phải cường giả cấp bậc chủ tể nhưng cũng là cường giả tuyệt đỉnh, Đậu Đậu lựa chọn tự mình xuất thủ.
Trần Dĩnh có cảm giác không lành, trước đây Tà tộc không tấn công tới tấp như vậy, sau khi cường giả cấp bậc chủ tể ngã xuống, bọn họ vẫn không ngừng thăm dò.
“Vị diện Tà Thần có thể sẽ phát động cuộc tổng tấn công cuối cùng, bọn họ nhất định đã chuẩn bị rồi mới đến.” Trần Dĩnh đoán được ý định của vị diện Tà Thần.
Vẻ mặt Trần Dao ngưng trọng nói: “Tỷ tỷ, cho dù chúng ta mời Minh chủ tới, cộng thêm lực lượng của Tiên giới thì cũng rất khó ngăn chặn được sự tấn công của vị diện Tà Thần.”
Trần Dĩnh lắc đầu: “Phương án tệ nhất là đóng cửa hoàn toàn thông đạo vị diện.”
Đó là lựa chọn cuối cùng của bọn họ.
Đóng cửa thông đạo vị diện đồng nghĩa với việc đang chờ chết.
Đậu Đậu vẫn đang liên tục chém giết các cường giả Tà Thần xông vào từ thông đạo vị diện, nàng ta uy phong lẫm liệt, bóng lưng rất giống với Trần Mục và Khương Phục Tiên.
Trần Dĩnh và Trần Dao xông đến gần thông đạo vị diện, giúp đỡ Đậu Đậu chém giết Tà tộc đến xâm chiếm.
Bùm!
Có Tà tộc hóa thành bột mịn ở gần thông đạo vị diện, Đậu Đậu và Trần Dĩnh ngước mắt nhìn lên, một bóng người bước ra, nàng ta bước đi nhẹ nhàng rồi xuất hiện ở chỗ sâu trong tinh không.
“Ma Thần!”
Ánh mắt Trần Dĩnh khẽ híp lại.
Đậu Đậu có thể cảm nhận được cảm giác áp bức cường đại, Ma Thần trước mắt còn mạnh hơn Tà Thần chủ tể.
Chỗ sâu trong tinh không lặng ngắt như tờ.
Mạc Cửu Nhi đánh giá nhìn Đậu Đậu, vẻ bá đạo giữa mi mắt nàng ta rất giống Trần Mục: “Ngươi là nữ nhi của Trần Mục.”
Đậu Đậu bình tĩnh đáp: “Đúng vậy.”
“Trông rất giống Khương Phục Tiên, này cô nhóc, không tồi đấy, có thể chống đỡ Tà tộc trong thời gian dài như thế..” Mạc Cửu Nhi cười khen ngợi.
Trần Dĩnh và Trần Dao giao tiếp với nhau bằng ánh mắt, các nàng đều cảm thấy Mạc Cửu Nhi tới không có ý tốt.
Đối mặt với Mạc Cửu Nhi cường đại, trong mắt Đậu Đậu không có chút sợ hãi nào, Mạc Cửu Nhi nở nụ cười nói: “Ta đã gặp phụ mẫu của ngươi, bọn họ ở Uyên Hải, cũng có thể đang trên đường trở về.”
Nghe thấy tin tức của Trần Mục và Khương Phục Tiên, biểu cảm của Đậu Đậu và tỷ muội Trần gia đều hơi thay đổi, vẻ mặt Mạc Cửu Nhi nghiêm túc nói: “Các ngươi có thể gặp được đám Trần Mục hay không thì rất khó nói, Tổ Tà Thần sắp giáng xuống rồi.”
Đậu Đậu vẫn giữ vẻ bình tĩnh: “Ngươi nói những thứ này có mục đích gì?”
Khóe miệng Mạc Cửu Nhi khẽ nhếch lên: “Bây giờ chỉ có ta mới có thể ngăn chặn Tổ Tà Thần.”
“Ngươi muốn giúp chúng ta?”
“Đúng vậy.”
Đậu Đậu không buông lỏng cảnh giác.
Trần Dĩnh và Trần Dao cũng không dám vui mừng quá sớm.
Tuyết Kỳ Lân và Côn Bằng xuất hiện ở chỗ sâu trong tinh không, Chúc Chiếu, U Huỳnh, Mạn Đà La và rất nhiều cường giả chạy tới, bọn họ cảm nhận được sự tồn tại khủng bố đang giáng xuống.
“Ngươi muốn giúp chúng ta thế nào?”
“Giải trừ phong ấn của Ma chủ.”
Nghe vậy, cường giả xung quanh đều xôn xao bàn luận, Mạn Đà La nhàn nhạt nói: “Ha ha, ngươi chính là Ma chủ, đợi ngươi giải trừ phong ấn thì chúng ta đều phải chết.”
Mọi người đều biết Ma chủ muốn hủy diệt thế giới, muốn khởi động lại vị diện, cường giả xung quanh tất nhiên sẽ không đồng ý, Mạc Cửu Nhi nhìn Đậu Đậu: “Chỉ có ta mới có khả năng ngăn chặn Tổ Tà Thần giáng xuống, ngươi suy nghĩ cho kĩ.”
Bây giờ Đậu Đậu là Thiên Đế, nàng ta có quyền quyết định, mọi người đều nhìn nàng ta.
Chúc Chiếu nhắc nhở: “Tà Thần chính là do Ma Thần dẫn tới, đây chắc chắn là âm mưu của nàng ta.”
Ngay cả Thủy Kỳ Lân cũng phụ họa: “Đúng vậy, có lẽ đây là cái bẫy của Ma chủ.”
Mạc Cửu Nhi không khỏi lắc đầu cười nhẹ: “Không sai, Tổ Tà Thần là do ta dẫn tới, các ngươi nếu như muốn sống sót thì chỉ có thể hợp tác với ta.”
Đậu Đậu bình tĩnh nói: “Muốn ta tin tưởng ngươi cũng có thể, hãy thề với phụ thân của ta.”
Mạc Cửu Nhi khẽ lắc đầu, cười nhẹ nói: “Đứa trẻ thú vị, ngươi rất thông minh.”
“Ta xin thề với Trần Mục, chỉ cần ngươi đồng ý phá bỏ phong ấn trên người ta, ta sẽ bảo vệ các ngươi, nếu như làm trái thì sẽ bị Trần Mục làm cho thịt nát xương tan.”
Mạc Cửu Nhi lập lời thề.
Vẻ mặt cường giả xung quanh đều nghiêm trọng, Đậu Đẫu khẽ gật đầu: “Ta sẽ giải trừ phong ấn cho Ma chủ.”
Đậu Đậu đi đến chỗ sâu trong tinh không nơi phong ấn Ma chủ, nơi đó có ngọn núi kim sắc nguy nga, lá cờ của Chiêu Yêu Phiên vẫn đang đong đưa trên đỉnh núi.
Chỉ có Thiên Đế mới có thể thôi động hai món chí bảo kia, Trấn Thiên Ấn và Chiêu Yêu Phiên xuất hiện cùng lúc trong tay Đậu Đậu, phong ấn của Ma chủ bị phá bỏ hoàn toàn.
Mạc Cửu Nhi đột nhiên biến mất, tiếp đó có bóng dáng vĩ ngạn chiếu rọi ở chỗ sâu trong tinh không, áp bức cường ngạnh khiến những cường giả tuyệt đỉnh không thể thở nổi.
Ở chỗ sâu trong tinh không, Ma chủ thoát khỏi phong ấn, áp bức kinh khủng khiến các cường giả tuyệt đỉnh đều phải run rẩy.
Đậu Đậu nhìn thân ảnh cách đó không xa, cho dù là Ma chủ ở trạng thái đỉnh phong, nàng ta cũng không sợ hãi chút nào, Ma chủ xuất hiện trước mặt nàng ta.
Ma chủ còn là dáng vẻ của Mạc Cửu Nhi: “Bảo bọn họ chạy càng xa càng tốt.”
“Lui!”
Sau khi Đậu Đậu hạ lệnh, cường giả thiên cung đều lũ lượt rút lui, chỗ sâu trong tinh không trở nên tĩnh mịch.
Ma chủ nhìn Đậu Đậu, nhàn nhạt nói: “Ngươi cũng mau rời khỏi đi, chỗ này đã có ta rồi.”
Vẻ mặt Đậu Đậu bình tĩnh nói: “Nếu như Tổ Tà Thần thật sự giáng xuống, ta còn có thể giúp ngươi.”
Chương 855 Quay Về Vĩnh Hằng
“Không cần.”
Ma chủ cười khinh thường nói.
Đậu Đậu không trở về thiên cung nghỉ ngơi, nàng ta ở lại gần thông đạo vị diện, nếu như phía sau xảy ra chuyện gì, nàng ta có thể xuất thủ đầu tiên.
Trong tay nàng ta có Trấn Thiên Ấn và Chiêu Yêu Phiên, có hai món chí bảo này thì dù cho gặp phải Địa Giới chủ tể, Đậu Đậu cũng có khả năng đối phó.
Thời gian chầm chậm trôi đi.
Ma chủ nhìn sang Đậu Đậu: “Ngươi không muốn biết tin tức liên quan đến phụ mẫu ngươi?”
Vẻ mặt Đậu Đậu bình tĩnh, hờ hững đáp: “Bọn họ quay về thì tự nhiên ta sẽ biết.”
“Phụ thân ngươi rất lợi hại, hắn đang tham gia cuộc đại chiến vị diện ở Uyên Hải, đè bẹp cường giả đỉnh tiêm của các vị diện lớn.” Ma chủ tự nói ra.
Đậu Đậu tỏ vẻ không quan tâm, trong lòng lại mong chờ Ma chủ có thể tiết lộ thêm nhiều tin tức liên quan đến phụ mẫu.
Bỗng nhiên.
Thông đạo vị diện bị biến dạng.
Có sinh linh cường đại vượt giới xông đến.
Trong mắt Đậu Đậu phản chiếu bóng dáng u ám, nàng ta có thể cảm nhận được sức lượng cường đại hơn cả Địa Giới chủ tể, Tổ Tà Thần vượt giới xông đến.
Sương mù âm u bao trùm lên chỗ sâu trong tinh không.
Toàn thân Đậu Đậu giải phóng ánh sáng nóng rực, chiếu sáng thiên địa giống như mặt trời.
Ma chủ giẫm lên hắc liên, trên mặt nở nụ cười tà mị, đối diện với Tổ Tà Thần, nàng ta vẫn ung dung như cũ.
“Ma chủ!”
Giọng nói lạnh lùng âm u vang lên.
Vô số ngôi sao đều đang rung lắc.
Sương mù âm u tuôn trào, có mắt dọc hắc sắc tỏa ra u quang, con mắt đen kia còn lớn hơn cả ngôi sao, thân thể của Tổ Tà Thần có thể tưởng tượng ra được, dáng người lại càng chen chúc trong thông đạo vị diện, áp bức kinh khủng ập vào mặt.
Ma chủ lộ ra nụ cười chế giễu: “Ngươi vẫn không thể chịu được cám dỗ mà đến chỗ này.”
“Ngươi lừa ta!”
Giọng nói của Tổ Tà Thần mang theo lửa giận.
Ma chủ giễu cợt nói: “Chúng ta đã giao ước, ngươi giúp ta đoạt lấy vị diện Vĩnh Hằng, nhưng có vẻ như ngươi làm trái giao ước, ngươi muốn nuốt chửng Vĩnh Hằng?”
“Cũng là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.”
Mắt đen của Tổ Tà Thần hiện lên sát ý.
Ma chủ bước lên phía trước, sương mù quỷ dị và sương mù âm u của Tổ Tà Thần địa vị ngang nhau, hai cỗ lực lượng cường đại chỉ mới sóng đôi mà tinh không đã run rẩy.
Đậu Đậu ở gần đó, Trấn Thiên Ấn và Chiếu Yêu Phiên trong tay nàng ta sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Tổ Tà Thần sử dụng Tử Vong Ngưng Thị, u quang tuôn trào trong con mắt đen, một tia u quang xé toạc không gian, trong nháy mắt cơ thể của Ma chủ đã bị xuyên thủng.
Ánh mắt Đậu Đậu khẽ híp lại, nàng ta có thể cảm nhận được sự khủng khiếp của tia u quang kia, nhưng mà Ma chủ rất mạnh, không thể bị Tổ Tà Thần giết chết dễ dàng.
Sương mù u tối rơi xuống người Ma chủ, tuy rằng xuyên thủng thân thể nàng ta, nhưng thân thể kia giống như một lỗ đen có thể thôn phệ năng lượng của Tổ Tà Thần.
Cơ thể của Ma chủ nhanh chóng lành lại: “Ta đến từ hư vô, có thể biến bất cứ năng lượng nào trở thành hư vô.”
Tổ Tà Thần nhàn nhạt nói: “Ngươi nói ngươi muốn hủy diệt thế giới này, bây giờ ngươi có năng lực này, nếu như ngươi đã không bằng lòng, vậy thì để ta thay ngươi hoàn thành.”
Trong sương mù u ám có ngàn vạn con mắt đen xuất hiện, vô số u quang phóng ra khắp tứ phía.
Tổ Tà Thần muốn hủy diệt vị diện Vĩnh Hằng.
Đậu Đậu thấy vậy, nàng ta tế ra Trấn Phong Ấn, chỗ sâu trong tinh không xuất hiện rào chắn, u quang rơi vào trên bình chắn giống như nước rơi xuống mặt biển, hiện lên những gợn sóng.
Ma chủ biết Đậu Đậu không thể cầm cự được quá lâu, nàng ta đưa tay kết ấn, trước người xuất hiện ấn ký hắc sắc giống như lỗ đen và đang không ngừng phóng đại.
Thông đạo do đạo ấn ký kia dựng nên giống như vực thẳm đen sâu không thấy đáy, ngay cả linh hồn cũng có thể thôn phệ, Tổ Tà Thần cảm nhận được nguy cơ, u quang bắn ra từ trong mắt đen cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Tổ Tà Thần biết Ma chủ muốn phong ấn hắn ta.
“Si tâm vọng tưởng!”
Trong sương mù bắn ra vô số khô lâu mặt quỷ, đó là vật tế cho hàng tỉ sinh linh, tiếng kêu khóc vang vọng khắp tinh không, năng lượng khủng khiếp đang lan tràn giống như luyện ngục.
Chiêu Yêu Phiên đong đưa trước mặt Đậu Đậu, vô số yêu hồn tràn ra từ trong hư không, nàng ta cưỡng ép thôi động Trấn Thiên Ấn để gia cố bức bình chắn, hai mắt đỏ rực, khóe miệng tràn ra máu, thậm chí sinh mệnh bản nguyên cũng đang tiêu hao.
Ma chủ tế ra ấn ký hư vô cô đọng, đạo ấn ký kia giống như lỗ đen nuốt chửng hết tất cả năng lượng dọc đường, cho dù là u quang hay là mắt đen thì cũng đều bị thôn phệ, đều quay về trạng thái hư vô.
“Ha ha.”
Tổ Tà Thần phát ra tiếng cười khinh thường.
Hắn ta lộ ra chân thân, đó là người khổng lồ có vóc dáng cao vạn trượng, trên người trải đầy mắt, tất cả con mắt đều đồng thời mở to, khoảnh khắc đó giống như mặt trời màu đen, ở chỗ sâu trong tinh không hiện lên gợn sóng.
Toàn bộ trật tự quy tắc đều rối loạn.
Tổ Tà Thần không cứng rắn chống lại ấn ký kia, hắn ta dịch chuyển đến gần bình chắn, vung nắm đấm ra, u quang giống như mặt trời màu đen rơi xuống, bình chắn vỡ nát ngay tại chỗ.
Phụt!
Đậu Đậu đang ho ra máu.
Khoảnh khắc bình chắn bị phá vỡ, nàng ta chịu thương tổn nặng nề, bên trên Trấn Thiên Ấn đã rải rác những vết nứt.
Tổ Tà Thần không chọn cách đối đầu chính diện với Ma chủ, ánh mắt của hắn ta nhìn chằm chằm vào thế giới ở dưới tinh không, hắn ta muốn hủy diệt cơ nghiệp văn minh của Vĩnh Hằng.
Đậu Đậu thấy vậy thì hai mắt đỏ rực lên, nàng ta chọn cách thu lại ấn ký hư vô ở sâu không tinh không về cơ thể.
“A!”
Đậu Đậu thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, như thể mặt trời kim sắc chiếu rọi khắp tinh không, vô số cường giả nhìn thấy ánh sáng trong đêm tối thì lũ lượt cầu khấn.
Nàng ta dùng hết sức mình để ném Chiêu Yêu Phiên ra.
Chiêu Yêu Phiên bay ra mang theo quang mang huyết sắc.
Chiêu Yêu Phiên đi đến chỗ nào, không gian ở đó ngưng kết lại, hóa thành ngọn giáo khổng lồ dài ngàn trượng trong nháy mắt.
Bình luận facebook