• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (61 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-88

Chương 88: SINH NHẬT [4]




Sở Lạc Ninh đang định nói gì đó, giọng nói của bà nội An đã vang lên.



“Miên Miên à, sao con lại không ở quân doanh thế? Bà nội bảo Tiểu Khôn đến tìm con, sao người ta lại bảo hôm nay con xin nghỉ phép?”



An Hinh Duyệt nghe thấy giọng nói trong điện thoại, chỉ hận mình đừng nghe máy. Sở Lạc Ninh tựa ở đầu giường, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo. An Hinh Duyệt cười xấu hổ, cô thề cô không hề biết Tiểu Khôn Tiểu Càn nào hết.



“Bà3ơi, bà đừng mất công nữa, con với Sở Lạc Ninh đã ở bên nhau mấy chục năm rồi, bà đang làm gì vậy?” Hơn hai mươi năm cũng được tính là mấy chục năm rồi, không hề sai! “Tiểu Miên Miên, bà bảo này, ai cũng được, chỉ riêng thằng nhóc họ Sở đó là không được, con không xem xem nó làm nghề gì, chưa biết chừng ngày nào đó sẽ mất mạng như chơi đấy.” Bà nội An tức giận nói.



“Bà nội...” “Bà đã cho hai đứa cơ hội rồi,0kết quả thì sao, thằng nhóc kia nó chết một mình không sao, còn định lôi cả con theo. Bà nói cho con biết, lần này tuyệt đối không được.” Bà nội An rõ ràng rất tức giận.



“Nhưng bà ơi...”



“Bà biết hôm nay là sinh nhật của thằng nhóc nhà họ Sở kia, con đang ở cùng với nó phải không, nửa tiếng nữa phải về nhà, nếu không con hãy đến bệnh viện mà gặp bà.” Bà nội An nói xong liền cạch một tiếng cúp điện thoại.



Mân Hinh đứng bên cạnh5bà nội An, nhìn chiếc điện thoại vừa bị dập, “Mẹ, thằng bé Lạc Ninh rất tốt mà.”



“Con đừng có nói tốt cho nó nữa, trước kia con gái mẹ vì một Phong Phong mà đi làm cảnh sát, kết quả thì sao?” Bà nội An cứ nghĩ đến đứa con gái đã qua đời của mình là tâm trạng lại suy sụp trong nháy mắt. Bà ngồi xuống ghế sofa, bắt đầu gạt lệ, “Nhà họ An chúng ta chỉ có một đứa cháu gái, giờ lại vì một người đàn ông4mà đi làm lính, con bảo mẹ làm sao có thể cam tâm tình nguyện được đây?” Nghĩ đến An Kỳ Nhu, Mân Hinh liền không biết nói đỡ cho Sở Lạc Ninh thể nào nữa.



Tại nhà của Sở Lạc Ninh, An Hinh Duyệt vừa cúp máy, sắc mặt cũng thay đổi.



“Sao bà lại vô lý như vậy chứ?” An Hinh Duyệt tức giận nói, mắt đã đỏ hoe.



Sở Lạc Ninh ngồi bên giường nắm tay cô, “Chỉnh trang một chút rồi về thôi, nếu bà thực sự có chuyện gì, chúng ta9lại thành tội nhân thiên cổ mất.”



An Hinh Duyệt vẫn không cam lòng.



“Nhưng hôm nay là sinh nhật anh.” Không biết là ai ở quân doanh lại nhanh mồm nhanh miệng nữa, sao lại nói cho người khác biết hôm nay cô xin nghỉ chứ?



Sở Lạc Ninh ôm cô ngồi xuống giường, sau đó cúi người xỏ giày, “Sau này vẫn còn có cơ hội, việc gì phải nóng lòng một chốc một lát chứ.”



An Hinh Duyệt hơi cúi đầu, ánh mắt rơi vào ngón tay thon dài của Sở Lạc Ninh.



“Bà như vậy là vì chuyện của cô.” An Hinh Duyệt nhỏ giọng nói, “Năm đó cô cũng vì chú Tư mà đi làm cảnh sát, nhưng sau đó lại...”



Sở Lạc Ninh xỏ giày cho cô xong liền ngẩng lên nhìn cô, vươn tay xoa xoa gương mặt cô, “Anh hiểu mà, tuy bà em đã nói không trách chú Tư, nhưng nếu mọi chuyện lặp lại lần nữa, bà nhất định sẽ là người đầu tiên phản đối. Anh hiểu, anh cũng không hề trách bà em đâu.” An Hinh Duyệt vươn tay ôm lấy hông Sở Lạc Ninh, “Em xin lỗi.”



“Đồ ngốc, với anh mà còn phải xin lỗi gì chứ, nói cho cùng vẫn là anh có lỗi với em.” Sở Lạc Ninh vỗ nhẹ lên lưng cô, “Đi thôi, từ đây về nhà phải mất hơn nửa tiếng đấy.”



“Nhưng bữa trưa...” An Hinh Duyệt thấy hụt hẫng, đó là bữa trưa anh làm cho cô.



“Sau này vẫn có cơ hội mà, đi thôi, buổi chiều sẽ có người đến dọn.” Sở Lạc Ninh nói, dẫn An Hinh Duyệt rời khỏi căn hộ riêng.



Trên đường trở về, An Hinh Duyệt vẫn rầu rĩ không vui.



Lần này người lái xe là Sở Lạc Ninh, thấy An Hinh Duyệt không vui, anh vươn tay vỗ vỗ lên tay cô, “Không sao đâu.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom