• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (25 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-72

Chương 72: CHUYÊN DANH CHÍNH NGÔN THUẬN NÀY ẤY MÀ[1]




Hai người lặng im một lúc lâu, trong không khí chỉ còn tiếng gió thổi hoặc tiếng trang sách bị lật tán



loạn. Không biết đã qua bao lâu, Sở Lạc Ninh cuối cùng cũng lên tiếng trước, “Chiều nay vẫn tiến hành huấn luyện như bình thường nhé, lát nữa anh báo người đưa một ít đồ ăn qua đó. Thằng nhóc3Mắt To kia suốt ngày kêu gào đòi ăn vịt quay của Toàn Tụ Đức (một nhà hàng Trung Quốc nổi tiếng với món vịt quay Bắc Kinh). Chim Chọi muốn ăn tôm hùm to của khu phố hải sản. Cả Ba Sứt nữa, lâu không được ăn món Tứ Xuyên quê nhà rồi, nó lại phàn nàn với em phải không,0lát nữa anh gọi người gói một ít qua đó.”



An Hinh Duyệt ừm một tiếng. Cô muốn nói, anh nhớ từng người họ thích ăn cái gì, nhưng anh có nhớ được em thích ăn món gì không?



Tiếc rằng cô đã không hỏi.



Cô không muốn hỏi những vấn đề khiến anh thấy ngột ngạt hơn vào lúc này. Sở Lạc Ninh cũng5không nói gì nữa, anh cúp máy, sau đó đi mua đồ ăn cho các anh em, nhờ khách sạn đóng gói cẩn thận. Sở Lạc Ninh nhìn thời gian, sau đó báo với mẹ anh một tiếng, được mẹ anh đồng ý rồi mới đi ra ngoài.



Với yêu cầu là phải gọi xe. Sở Lạc Ninh dịu dàng nở nụ cười,4đồng ý với mẹ anh rồi mới xoay người rời đi. Bây giờ họ đang ở phía Nam thành phố, cửa hàng bánh ngọt mà An Hinh Duyệt thích ăn nhất nằm ở phía Bắc thành phố, hơn nữa còn phải xếp hàng dài mới mua được.



Nghe nói ông chủ cửa hàng là một người vô cùng khí phách, ban đầu cũng9có người dựa vào quan hệ mà đi chen hàng, kết quả, ông chủ không thèm để ý tới người đó, thậm chí người kia còn uy hiếp, chỉ vì con gái anh ta muốn ăn, thế mà ông chủ vẫn không thèm để tâm.



Sau đó, anh ta tìm người tới đập cửa hàng bánh ngọt thật.



Lại sau đó nữa, nghe nói người đập phá cửa hàng vẫn còn trong đồn công an, không ai vớt ra ngoài được.



Sở Lạc Ninh biết chuyện này do lúc ấy An Hinh Duyệt kể cho anh bằng tâm thể thích hóng hớt tám chuyện, bởi vì lúc đó An Hinh Duyệt cũng thích đi xếp hàng mua bánh. Khi Sở Lạc Ninh đến nơi đã là hai giờ chiều, nhưng hàng người ấy ít nhất cũng phải dài hơn trăm mét. Sở Lạc Ninh sờ sờ đầu mũi, nghĩ ngợi một lúc rồi chậm rãi đi qua đó.



Không được bao lâu đã nhận được cuộc gọi của Chim Chọi, báo đã nhận được đồ ăn, ăn rất đã đời. Sở Lạc Ninh khẽ nhếch môi, ít nhất họ vẫn khỏe mạnh sống bên cạnh anh, thế là đủ rồi.



“Đậu mè, đậu mè, lão đại à, mấy con tôm hùm này cũng phải cả nghìn tệ, sao hôm nay anh tốt bụng thế?” Đây là giọng nói kích động của Chim Chọi. “Lão đại, lão đại, con vịt quay này to vật vã, em trướng hết cả bụng mất.” Giọng nói non nớt của Mắt To rất rõ ràng.



“Lão đại, em cảm thấy mấy món Tứ Xuyên này chưa đủ vị, không được, không được, lần sau em sẽ mời mọi người đi ăn món đúng chuẩn quê em.” Ba Sứt phàn nàn.



Sở Lạc Ninh nghe họ nói vậy, tâm trạng bỗng tốt vô cùng. Cho nên lúc này Sở Lạc Ninh có tâm trí để đấu võ miệng cùng họ, coi như giết thời gian.



“Có cái ăn là tốt lắm rồi, đòi hỏi gì mà lắm thế.” Sở Lạc Ninh cười cười mắng một câu, tiếng ăn uống nhồm nhoàm bên đó vẫn vang lên rất rõ.



Chỉ có điều, ba người họ nói chuyện một hồi, Chim Chọi bỗng dưng hỏi, “Lão đại, anh không đặt món gì cho chị dâu à? Anh như thế không được đâu nhé.” Chim Chọi nhíu mày.



Sở Lạc Ninh chỉ cười chứ không nói gì, nhìn hàng người vẫn dài như Vạn Lý Trường Thành phía trước.



“Đúng đó, lão đại à, ban nãy chị dâu tới đưa cơm cho bọn em, bọn em không dám nhận, anh cứ như thế sớm muộn gì cũng mất vợ đấy.” Mắt To vừa ăn vừa nói, trong miệng toàn những tiếng nhoàm nhoàm không rõ.



“Không sao đâu.” Sở Lạc Ninh điềm đạm đáp. “Lão đại, anh cứ như thế này thì mất vợ cũng đáng đời lắm.” Ba Sứt nói, bụp một phát, cúp điện thoại của Chim Chọi. Sở Lạc Ninh: ...” Thế nào gọi là đáng đời anh mất vợ?



Cái đám mất nết này!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom