• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (56 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-616

Chương 616: Ngày xuân rực rỡ[185]




“Chủ yếu là..”



“Cẩn thận!” Sở Lạc Nhất chưa nói xong, Cố Tỉ Thành đột ngột hô lên, sau đó ôm Sở Lạc Nhất xoay một trăm tám mươi độ, viên đạn kia găm thẳng vào bả vai của Cố Tỉ Thành. “Cố Tỉ3Thành...” Sở Lạc Nhất thất thanh kêu lên, đôi mắt lóe lên màu tím đậm sâu hun hút. “Uỳnh...” Giữa bầu trời quang đãng, tiếng sấm sét vang lên...



Cảm giác đau đớn lan ra khắp bả vai Cố Tỉ Thành, nhưng ngay sau0đó, anh giơ tay che mắt Sở Lạc Nhất, cúi đầu nói vào tai cô, “Anh không sao, ngoan, anh không sao.” Tiếng sấm bên ngoài vẫn đì đùng, Sở Lạc Nhất giơ tay đẩy bàn tay Cố Tỉ Thành ra, trong mắt5vẫn còn nguyên sắc tím sâu thăm thẳm. Cô cúi người nhặt khẩu súng lên, bước từng bước về phía Viên Họa vẫn đang cầm súng trong tay mà run lên bần bật.



“Nhất Nhất...” Cố Tỉ Thành trầm giọng gọi.



Lúc này đến cả4Văn Hải Dương cũng nhìn ra được vẻ khác thường, mắt của Sở Lạc Nhất lại có màu tím, cả tiếng sấm động trời này là chuyện gì đây?



Anh ta là người theo chủ nghĩa vô thần mà.



Cánh tay Cố Tỉ Thành đau9đớn, nhưng đột nhiên vươn tay ra giằng lấy khẩu súng trong tay Sở Lạc Nhất, quả quyết nhắm vào Viên Họa mà nổ súng.



“Pång...”



“Uỳnh...”



Tiếng súng, tiếng sấm, tiếng Cố Tỉ Thành quỳ một chân xuống đất đột ngột vang lên. Sở Lạc Nhất quay phắt lại, cúi đầu nhìn Cố Tỉ Thành đang khuỵu một chân xuống đất.



“Bảo bối, cứ dùng dằng không đi bệnh viện thì cánh tay này của anh đẹp trai nhà em sẽ hỏng đấy.” Ban nãy Cố Tỉ Thành dùng cánh tay bị thương để bắn súng.



Anh biết, lúc này đây cơn giận của Sở Lạc Nhất đã bốc lên ngùn ngụt rồi, không giết Viên Họa, cô sẽ không từ bỏ đâu.



Văn Hải Dương cũng đã lồm cồm bò dậy, “Hai người đi đi, chỗ này cứ giao cho tôi, tôi là luật sư mà.” Cố Tỉ Thành gật đầu, được Sở Lạc Nhất đỡ dậy.



Cổ TỶ Thành được đưa tới bệnh viện mà Sở Lạc Nhất vẫn còn hơi ngẩn ngơ.



Cố Tỉ Thành bị thương rồi, anh vì cô mà bị thương. Nhưng rõ ràng anh biết, cô sẽ không có việc gì mà. Khi Diệp Ngữ Vi đưa Tiểu Quỷ Quỷ tới bệnh viện, Sở Lạc Nhất vẫn còn máu me đầy người ngồi trên băng ghế dài bên ngoài, đôi mắt của cô vẫn có màu tím sâu hun hút. “Mẹ ơi...” Tiểu Quỷ Quỷ nhìn Sở Lạc Nhất với vẻ lo lắng, sau đó vươn bàn tay nhỏ nắm lấy tay mẹ. Sở Lạc Nhất có vẻ hoàn hồn, ánh mắt dần dần tập trung vào gương mặt của Tiểu Quỷ Quỷ. Tiểu Quỷ Quỷ cũng không sợ đôi mắt màu tím của mẹ. Tuy rằng nhóc không biết tại sao mắt của mẹ lại biến thành màu tím, nhưng nhóc không hề thấy sợ. Diệp Ngữ Vi đứng bên cạnh Sở Lạc Nhất, giơ tay vỗ vỗ lên vai cô, “Đừng lo lắng, hiểm có được một lần nó làm gì đó vì con, đúng không nào?” Sở Lạc Nhất không cười nổi. Cô không cần anh làm gì vì mình cả, nhất là thứ việc không cần mạng sống này. Cố Tử Tịch gọi điện thoại về, cô ấy không sao, may mà có La Phong, cô ấy phải cảm ơn Sở Lạc Nhất. Nhưng Sở Lạc Nhất còn chẳng muốn nghe điện thoại của cô ấy. Vô thức muốn đổ tội.



Diệp Ngữ Vị nhìn Sở Lạc Nhất đang ôm Tiểu Quỷ Quỷ không nói gì, nghĩ đi nghĩ lại rồi thu điện thoại về, “Anh trai con vẫn đang cấp cứu, chị dâu con bây giờ tâm trạng không tốt, đợi anh con ra đã rồi nói nhé.”



“Chị dâu trách con phải không mẹ? Mẹ, chuyên Viên Họa con đã biết từ lâu rồi, chỉ có điều năm đó Cảnh Hân xảy ra chuyện, chú Hai với thím Hai của Viện Mặc lại cầu xin Viên Mặc. Hơn nữa Viên Họa cũng cam đoan đã hối hận, cho nên con...” “Tây Tây, đây không phải vấn đề cầu xin hay không, sao con có thể làm chuyện hồ đồ như vậy được?” Diệp Ngữ Vi tức giận. “Mẹ ơi, con...” “Viên Mặc hồ đồ con cũng hồ đồ theo sao? Chuyện này con tự giải thích với anh và chị dâu con đi, hai đứa nó sợ con xảy ra chuyện nên không dám nói với con chuyện này, thế mà con lại giấu giếm, mẹ rất thất vọng về con.” Diệp Ngữ Vi nói rồi cúp máy luôn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom