• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (60 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-551

Chương 551: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [120]




“Chỉ đi dạo ở gần đây thôi. Mẹ chồng tôi bảo Lục Tư Thần quay về. Mấy năm rồi tôi không gặp cô ấy, đang định qua đó thăm hỏi, chị có muốn đi cùng không?” Khi Sở Lạc Nhất nhắc đến Lục Tư Thần, cô thấy rõ Cổ Tịch Nguyệt biến sắc.



“Em dâu đi gặp cô ấy hả? Vậy thì thôi, chị về nhà ăn cơm trước, chỉ có điều tính tình Tư Thần3không tốt lắm, em dâu đừng ở chơi với cô ấy lâu quá.”



“Chị bảo ai tính tình không tốt đấy? Ôi mẹ kiếp tính chị thì tốt nhỉ, chị tốt tính thể chị vén môi nói xấu người khác sau lưng làm gì?” Cơn giận của Lục Tư Thần trào lên, gắt thẳng mặt Cổ Tịch Nguyệt.



Cổ Tịch Nguyệt nhìn thấy Lục Tư Thần, dường như có vẻ kiêng kỵ cô nàng, vội vàng tạm0biệt Sở Lạc Nhật rồi rời khỏi đó. Lục Tư Thần xì một tiếng. Sở Lạc Nhất chậc chậc mấy lần, “Cô giống cường hào ác bá của thôn gớm nhỉ.” “Cô từng thấy cái thôn nào to như thế này chưa? Cô từng thấy cái thôn nào giàu như thế này chưa?” Lục Tư Thần cười giễu, “Sao cô lại nói chuyện với cô ta?” “Bị chỉ điểm đấy chứ.” Sở Lạc Nhất khẽ5nhún vai, “Sao cô ăn cơm nhanh thế?”



“Có mình tôi ở nhà, tôi còn mở tiệc ăn được chắc?”



Sở Lạc Nhất: “...” “Tôi nói cho cô nghe, cũng chỉ có tôi chịu làm bạn với cô thôi, cứ như thế này ấy à, ai thèm để ý tới cô.” Hết câu này đến câu khác, hai người đối đáp đối phương vô cùng độc miệng. Lục Tư Thần xì một tiếng, giơ tay ôm vai4Sở Lạc Nhất đi sang một bên, “Cả thế giới này đều biết cô sắp mất mặt rồi.” “Tôi nhổ vào, sao cô biết tôi chắc chắn sẽ thua?” Sở Lạc Nhất cười cười mắng một câu. “Cô như thế này làm sao mà thắng được.” Lục Tư Thần tiếp tục nói, “Mẹ tôi từ bỏ cô rồi hả?” “Mẹ cô từ bỏ cô thì có.” Sở Lạc Nhất không hề khách sáo mà đổi9lại.



“Cô như thế này không đáng yêu tí nào đâu nhé.” Lục Tư Thần cũng không tức giận, chỉ thản nhiên đáp lại một câu.



“Cô đáng yêu, cô chắc đáng yêu, khó khăn lắm mới tìm được một anh bạn trai người nước ngoài, trong nước không có ai thích nổi cô.” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng.



Lục Tư Thần buông cô ra, ngồi lên ghế đẩu, bật cười chế giễu, “Ai bảo với cô chồng tôi là người nước ngoài? Người ta là người trong nước một trăm phần trăm, chỉ dạy học ở nước Mỹ thổi, được chữa hả?”



Sở Lạc Nhất nghe thấy vậy mà vẫn có vẻ khó tin, “Đến cả nhà giáo nhân dân cần cù chăm chỉ mà cô cũng không bỏ qua, cầm thú quá rồi đấy.” “Cút ngay...” Lục Tư Thần cười cười mắng có một tiếng, sau đó nhìn Sở Lạc Nhật ngồi xuống bên cạnh mình, “Ban nãy con khốn kia nói gì với cô thế?” “Thăm dò Cảnh Hân có ở bên cạnh tôi không, nói với tôi Cảnh Hân không phải người tốt đẹp gì.” “Xí..” Lục Tư Thần phỉ nhổ, nhìn Sở Lạc Nhất, “Cô ta thực sự cho rằng cô giống với mấy người kia hả?” “Ôi chu choa, cô đang khen tôi đấy à?” Sở Lạc Nhất tươi cười hỏi. Lục Tư Thần liếc nhìn cô với vẻ chán ghét, vừa ngồi vừa có chân lên ghế như đàn ông, “Cô định làm thế nào? Xác định được mục tiêu là phải xử ngay, cô còn sợ cái gì?” “Ai sợ chứ, nhưng chứng cứ đâu? Ban nãy mẹ chồng còn nhắc nhở tôi, nhất định phải có chứng cứ. Hơn nữa điều đáng sợ nhất là Cảnh Hân căn bản không muốn tố cáo.” Sở Lạc Nhất nói, khoanh tay lại nhìn Lục Tư Thần, “Gọi cô về là để cô cho ý kiến, cô hiểu họ hơn tôi mà.” “Lại mắng ai đấy?” Lục Tư Thần trừng mắt nhìn Sở Lạc Nhất, nói thẳng luôn. Hai người cứ lời qua tiếng lại, nhưng không ai thực sự tức giận, cho nên chắc đây cũng là nguyên nhân hai người trở thành bạn tốt. “Làm việc trước đã, làm việc trước đã, cô cảm thấy phải làm thế nào?” Sở Lạc Nhất đè nén cơn giận của cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom