• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (57 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-543

Chương 543: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [12]




Cố Tỉ Thành nói lại chuyện này với Sở Lạc Nhất. “Con trai cũng quen luôn rồi, anh thấy tự hào lắm sao?” Sở Lạc Nhất câm nín nói.



“Không có, không có! Chủ yếu là vì nay có chút chuyên nên anh mới quên mất thôi mà!” Cố Tỉ Thành nghĩ về hành động của mình rồi lại nghĩ cách đánh lạc hướng: “Chuyện của Cảnh Hân thế nào rồi?” “Em về thành phố B, Cảnh3Hân đang ở căn hộ bên ngoài của anh, em nói với anh rồi, tai nạn năm đó hoàn toàn không có liên quan gì đến ba đâu! Vừa nãy em lên lầu còn nghe được tiếng ba quát mẹ kia kìa.” Sở Lạc Nhất nhỏ giọng nói. Cố Tỉ Thành: “...” Việc này mà đặt trên người mẹ anh thì chỉ bị rống một tiếng thôi, đặt trên người vợ anh có khi bây giờ0khỏi tìm thấy xác. “Cái này cũng không sao, mẹ chỉ cần liếc mắt một cái thì giận gì cũng tắt thôi.” Cố Tỉ Thành nói một cách đương nhiên.



Sở Lạc Nhất thầm nghĩ quả thực cô không nghe được tiếng gì nữa, hẳn là mẹ chồng của cô đã giải quyết xong rồi cho nên hắn là không sao cả, may quá may quá!



“Em nói anh nghe này, em rất phục cái cô Cảnh Hân5này đấy, bảo vệ cái người kia thì cô ta được cái chỗ tốt gì không biết.” Sở Lạc Nhất cảm thấy khó hiểu.



Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn con trai đang ngủ say, anh kẹp di động rồi giúp con trai đắp lại chăn, nghe Sở Lạc Nhất nói vậy liền nói: “Đạt được cái mà cô ấy cho là hảo cảm của chúng ta với cô ta” Sở Lạc Nhất cũng cảm giác lời4này của chồng mình nói không sai, tự mình cho rằng người ta có hảo cảm nhưng người ta cùng lắm chỉ là đang lợi dụng cô mà thôi, bị lợi dụng còn cho rằng cô ấy ngốc. “Cánh tay của anh thực sự không có vấn đề gì chứ?” Sở Lạc Nhất cảm thấy có chút không yên lòng hỏi.



“Không có việc gì, chỉ là đập một cái thôi ấy mà, em về rồi sẽ9cho em thấy ôm em không chút vấn đề gì luôn.” Cố Tỉ Thành nói rồi muốn “lái xe” với vợ mình, ngẫm lại đã vài ngày anh không được gặp vợ mà từ sau tuần trăng mật đã gần nửa năm rồi, ấy vậy mà cơ hội gặp mặt cũng chỉ có mấy lần như vậy.



Sở Lạc Nhất cười mắng một tiếng rồi vắt khăn mặt lên đầu giường: “Trước hết có chuyện muốn nói với anh đã.”



“Em nói đi.” Cố Tỉ Thành nắm chặt di động rồi đứng dậy đi về bàn làm việc.



“Cảnh Hân sẽ cùng em tham gia giải thi đấu hội họa quốc tế lần này, thế nhưng em muốn giải quyết những chuyện trước đây trước. Nếu không em chẳng có tâm tình gì tham gia giải đấu cả. Hiện tại em cũng chẳng biết em muốn về cái gì.” Sở Lạc Nhất buồn bực nói.



Cố Tỉ Thành dừng lại một chút, anh hiểu cổ có ý gì nên nói: “Em để Tư Thần về giúp em đi, những người đó cô ấy đều biết, hơn nữa Tư Thần cũng không hợp với hội đó từ trước nên để cô ấy đi làm đi.”



Sở Lạc Nhất:“...”



“Tuy rằng anh nhắc một câu tới Tư Thần khiến em rất khó chịu, thế nhưng anh chịu nể mặt em nên hiện tại em rất hài lòng.” Sở Lạc Nhật vui vẻ nói.



Cố Tỉ Thành khóc không ra nước mắt, may mà anh không nói sai cái gì. “Nhưng mà hiện giờ Lục Tư Thần không ở trong nước thì phải?” Sở Lạc Nhất có chút kì quái hỏi, lần trước khi gọi điện thì cô nàng còn đang ngủ.



Có người nói Lục Tư Thần đang quen một cậu bạn trai nước ngoài, lúc này cô nàng phải đang ở nước ngoài mới đúng.



“Gọi điện là biết thôi, một lát anh gọi nhé?”



“Anh dám? Em gọi, em gọi.” Sở Lạc Nhất quýnh lên nói, cô tuyệt đối không cho Cố Tỉ Thành và Lục Tư Thần bất cứ một cơ hội nào để nói chuyện. Cố Tỉ Thành bật cười một tiếng: “Em đem chồng em thành bảo bối quý giá đấy à, ai thấy cũng muốn cắn một cái hay sao?” “Đó còn sai à? Trước đây Lục Tư Thần vì anh mà còn đánh nhau với em đó nhé.” Sở Lạc Nhật bất mãn nói: “Việc này để em tự lo, anh đừng có nhúng tay vào.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom